Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2004: Giết Ma Thần
Lúc này, tất cả mọi người đều khiếp sợ nhìn về phía Dương Thanh, linh hồn Ma Thần đang bám lên người Dương Thanh, tức là sau này Dương Thanh chính là Ma Thần à?
Mã Siêu nhìn về phía Lệ Trần với vẻ cầu khẩn: “Sư phụ, người mau cứu anh Thanh đi, nếu cơ thể anh ấy bị Ma Thần chiếm giữ, chẳng phải linh hồn anh Thanh sẽ tan biến à?”
Lệ Trần nói với vẻ cay đắng: “Bây giờ ta không làm được gì nữa! Càng nhiều người gia nhập trận chiến thì linh hồn Ma Thần càng quen với cơ thể Dương Thanh, càng quen thì thực lực cũng càng mạnh”.
“Trong truyền thuyết, Ma Thần ở trạng thái đỉnh cao chính là cao thủ Thiên Cảnh Cửu Phẩm đỉnh phong, cho dù Dương Thanh bây giờ chỉ có mỗi cơ thể vượt qua thiên kiếp, thực lực vẫn rất mạnh”.
Nghe thấy Lệ Trần nói thế, Mã Siêu lập tức tái mặt, tuyệt vọng nói: “Vậy phải làm sao đây?”
Lệ Trần thoáng do dự rồi bỗng bước lên trước, nhìn về phía Dương Thanh, nói lớn: “Xin tiền bối tha cho Dương Thanh, bây giờ cậu ấy cũng được xem là một phần tử của Ma Tông, mong tiền bối nể tình cậu ấy là một phần tử của Ma Tông, bỏ qua cho cậu ấy”.
Dương Thanh cười khẩy, híp mắt nhìn chằm chằm vào Lệ Trần: “Cậu là chủ Ma Tông đấy nhỉ? Thấy tổ tông, không quỳ xuống đất chào cũng thôi, còn đòi dạy tôi làm việc à?”
Lệ Trần vội nói: “Đệ tử không dám!”
Dương Thanh lạnh lùng nói: “Nếu đã không dám thì câm miệng cho tôi! Nếu còn nhiều chuyện, đừng trách tôi không khách sáo!”
Dương Thanh nói rồi lại lao về phía Khương Nguyên Long.
Khóe miệng Khương Nguyên Long co giật, mặt tái mét, đánh với Ma Thần trong truyền thuyết thì có khác gì tìm đường chết đâu?
Cho dù vị trước mặt chỉ là một cơ thể bị Ma Thần chiếm giữ thì vẫn không phải người mà lão ta có thể đánh bại.
Trận chiến càng tiếp diễn, Khương Nguyên Long càng cảm nhận rõ rằng thực lực của Dương Thanh đang không ngừng mạnh lên, ban đầu chỉ có thể miễn cưỡng áp đảo lão ta, còn giờ đã hoàn toàn hơn hẳn lão ta rồi.
Lão ta là cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, còn thực lực mà Dương Thanh thể hiện lúc này đã đạt đến Thiên Cảnh Nhất Phẩm trung kỳ.
Dưới sự chênh lệch như thế, sao lão ta có thể là đối thủ của Dương Thanh chứ?
Các cao thủ Ma Tông thấy Khương Nguyên Long vừa hống hách vô cùng bị Dương Thanh đánh tơi bời, đều cảm thấy vô cùng thoải mái.
Đỗ Bá nhìn về phía Dương Thanh và Khương Nguyên Long với vẻ hướng tới, đây chính là thực lực của cao thủ Thiên Cảnh à?
“Ầm ầm ầm!”
Bóng hai người không ngừng nhoáng lên, mỗi lần xuất hiện thì lại đánh với nhau.
Các cao thủ Ma Tông chỉ thấy hoa cả mắt, đúng là quá đã mắt, khiến người ta vô cùng kích động.
Có người vui, cũng có người buồn.
Bốn cao thủ nhà họ Khương thấy Khương Nguyên Long bị Dương Thanh áp đảo như thế, ai cũng hết hồn, sợ hãi tột độ.
Khương Nguyên Long chính là người dẫn đầu phe họ, nếu Khương Nguyên Long bị giết, họ nên làm gì đây?
“Ầm!”
Khương Nguyên Long lại bị đánh bay, còn chưa ngừng lui lại thì đã bị Dương Thanh đuổi theo, một đòn tấn công mạnh bỗng ập đến.
“Ầm!”
Khương Nguyên Long nặng nề rơi xuống đất, mặt đất cũng rung chuyển, mấy vết nứt to bằng cánh tay lấy vị trí mà Khương Nguyên Long rơi xuống làm trung tâm, lan ra bốn phía như mạng nhện.
Sau khi rơi xuống đất, Khương Nguyên Long hộc máu đen, vô cùng thê thảm.
“Thua rồi!”
Các cao thủ đều tròn mắt, người mạnh như Khương Nguyên Long đã thua, còn thua thê thảm.
Đúng là ở đời không lường trước được điều gì, cao thủ vừa khiến người của Ma Tông hết cách đối phó mấy phút trước lại đang nằm trên nền đất lõm xuống như chó chết, chỉ còn thoi thóp.
“Yếu thật!”
Dương Thanh khinh miệt nhìn Khương Nguyên Long.
Sau đó, Dương Thanh bỗng ngẩng đầu, nhìn về một phía, hơi nhếch môi, mỉm cười dí dỏm, nói: “Thủ Hộ Minh thời đại này đúng là ngày càng thụt lùi, biến thành rùa rụt đầu, nếu vẫn không xuất hiện, tôi sẽ đi đấy”.
Nghe thấy thế, mọi người đều kinh hãi, thi nhau nhìn về phía mà Dương Thanh nhìn.
Ngay sau đó, mấy cao thủ với khí thế mạnh mẽ đáp xuống đất như binh lính nhà trời, bao vây Dương Thanh.
“Cao thủ Thiên Cảnh của Thủ Hộ Minh!”
“Trời ạ! Tận sáu cao thủ Thiên Cảnh! Đội hình này mạnh quá!”
...
Cảnh tượng trước mặt khiến các cao thủ thế tục sững sờ.
Ở thế tục, rất khó để trông thấy cao thủ Thiên Cảnh, nhưng bây giờ, Thủ Hộ Minh lại cử sáu cao thủ Thiên Cảnh đến.
Cộng thêm Khương Nguyên Long, Lệ Trần và Dương Thanh đã vượt qua thiên kiếp, tổng cộng có chín cao thủ Thiên Cảnh.
Tuy mới có cơ thể Dương Thanh vượt qua thiên kiếp, cũng không tính là cao thủ Thiên Cảnh, nhưng Ma Thần trong truyền thuyết đang bám lên người anh, thực lực của anh bây giờ còn mạnh hơn cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ.
Đây là lần đầu tiên ở thế tục xuất hiện đội ngũ cao thủ Thiên Cảnh mạnh như thế.
Thấy nhiều cao thủ của Thủ Hộ Minh xuất hiện như thế, Mã Siêu lập tức mừng rỡ nói: “Lần này anh Thanh được cứu rồi! Thủ Hộ Minh đã ra mặt, ngay cả linh hồn Ma Thần cũng sẽ bị trấn áp thôi!”
Nào ngờ Lệ Trần không hề có vẻ nhẹ nhõm, còn nghiêm nghị hơn.
Lão nói nhỏ: “Con nghĩ nhiều rồi!”
Mã Siêu sửng sốt: “Là sao ạ?”
Lệ Trần nói: “Từ khi thiên kiếp của Dương Thanh bắt đầu, cao thủ của Thủ Hộ Minh đã đến, nhưng họ mãi không xuất hiện, thậm chí khi ta và Khương Nguyên Long giao chiến, họ vẫn không ra mặt, ta vốn đang ngờ vực, nhưng giờ thì ta hiểu rồi”.
Lệ Trần thoáng ngừng lại rồi nói tiếp: “Đây vốn là cái bẫy do Thủ Hộ Minh sắp đặt, họ lợi dụng thiên kiếp của Dương Thanh để dụ linh hồn của Ma Thần xuất hiện”.
Mã Siêu trợn tròn mắt, có vẻ không dám tin.
Trong mắt anh ta, Thủ Hộ Minh là thần bảo vệ chính nghĩa, ngăn cao thủ giới Cổ Võ ức hiếp cao thủ thế tục, nhưng bây giờ, Lệ Trần lại nói cho anh ta biết rằng, Thủ Hộ Minh đã lợi dụng việc Dương Thanh vượt thiên kiếp nhằm đặt bẫy để dẫn linh hồn của Ma Thần ra ngoài.
Lệ Trần nhìn về phía Mã Siêu đang khiếp sợ: “Con có nhớ chuyện thiên kiếp của Dương Thanh bị cắt ngang khi đang ở Võ Tông không?”
Mã Siêu gật đầu: “Sư phụ nói có cao thủ bí ẩn truyền âm cho người, bảo người giúp anh Thanh vượt qua thiên kiếp, sau đó người đưa anh Thanh về Ma Tông, để anh Thanh vượt thiên kiếp ở đây”.
Lệ Trần gật đầu: “Bây giờ xem ra, cao thủ bí ẩn ở Võ Tông chính là cao thủ hàng đầu của Thủ Hộ Minh, ông ta đã sớm biết linh hồn Ma Thần đang trốn ở Ma Tông, mà cách đột phá của Dương Thanh lại giống với Ma Thần, đều vượt thiên kiếp bằng cơ thể”.
“Chỉ cần Dương Thanh thành công vượt qua thiên kiếp, chắc chắn Ma Thần sẽ không bỏ qua cơ hội tuyệt vời này, ông ta sẽ chiếm cơ thể Dương Thanh”.
Nghe Lệ Trần phân tích xong, lại nhìn sáu cao thủ Thiên Cảnh của Thủ Hộ Minh, Mã Siêu hiểu ngay.
Không ngờ Thủ Hộ Minh lại lợi dụng việc Dương Thanh vượt thiên kiếp để dụ linh hồn Ma Thần bám lên người Dương Thanh.
Mã Siêu siết chặt nắm tay, cắn răng: “Rốt cuộc Thủ Hộ Minh định làm gì ạ?”
Lệ Trần nhìn về phía Dương Thanh rồi quay sang Mã Siêu, nói: “Giết Ma Thần!”
Mã Siêu nhìn về phía Lệ Trần với vẻ cầu khẩn: “Sư phụ, người mau cứu anh Thanh đi, nếu cơ thể anh ấy bị Ma Thần chiếm giữ, chẳng phải linh hồn anh Thanh sẽ tan biến à?”
Lệ Trần nói với vẻ cay đắng: “Bây giờ ta không làm được gì nữa! Càng nhiều người gia nhập trận chiến thì linh hồn Ma Thần càng quen với cơ thể Dương Thanh, càng quen thì thực lực cũng càng mạnh”.
“Trong truyền thuyết, Ma Thần ở trạng thái đỉnh cao chính là cao thủ Thiên Cảnh Cửu Phẩm đỉnh phong, cho dù Dương Thanh bây giờ chỉ có mỗi cơ thể vượt qua thiên kiếp, thực lực vẫn rất mạnh”.
Nghe thấy Lệ Trần nói thế, Mã Siêu lập tức tái mặt, tuyệt vọng nói: “Vậy phải làm sao đây?”
Lệ Trần thoáng do dự rồi bỗng bước lên trước, nhìn về phía Dương Thanh, nói lớn: “Xin tiền bối tha cho Dương Thanh, bây giờ cậu ấy cũng được xem là một phần tử của Ma Tông, mong tiền bối nể tình cậu ấy là một phần tử của Ma Tông, bỏ qua cho cậu ấy”.
Dương Thanh cười khẩy, híp mắt nhìn chằm chằm vào Lệ Trần: “Cậu là chủ Ma Tông đấy nhỉ? Thấy tổ tông, không quỳ xuống đất chào cũng thôi, còn đòi dạy tôi làm việc à?”
Lệ Trần vội nói: “Đệ tử không dám!”
Dương Thanh lạnh lùng nói: “Nếu đã không dám thì câm miệng cho tôi! Nếu còn nhiều chuyện, đừng trách tôi không khách sáo!”
Dương Thanh nói rồi lại lao về phía Khương Nguyên Long.
Khóe miệng Khương Nguyên Long co giật, mặt tái mét, đánh với Ma Thần trong truyền thuyết thì có khác gì tìm đường chết đâu?
Cho dù vị trước mặt chỉ là một cơ thể bị Ma Thần chiếm giữ thì vẫn không phải người mà lão ta có thể đánh bại.
Trận chiến càng tiếp diễn, Khương Nguyên Long càng cảm nhận rõ rằng thực lực của Dương Thanh đang không ngừng mạnh lên, ban đầu chỉ có thể miễn cưỡng áp đảo lão ta, còn giờ đã hoàn toàn hơn hẳn lão ta rồi.
Lão ta là cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, còn thực lực mà Dương Thanh thể hiện lúc này đã đạt đến Thiên Cảnh Nhất Phẩm trung kỳ.
Dưới sự chênh lệch như thế, sao lão ta có thể là đối thủ của Dương Thanh chứ?
Các cao thủ Ma Tông thấy Khương Nguyên Long vừa hống hách vô cùng bị Dương Thanh đánh tơi bời, đều cảm thấy vô cùng thoải mái.
Đỗ Bá nhìn về phía Dương Thanh và Khương Nguyên Long với vẻ hướng tới, đây chính là thực lực của cao thủ Thiên Cảnh à?
“Ầm ầm ầm!”
Bóng hai người không ngừng nhoáng lên, mỗi lần xuất hiện thì lại đánh với nhau.
Các cao thủ Ma Tông chỉ thấy hoa cả mắt, đúng là quá đã mắt, khiến người ta vô cùng kích động.
Có người vui, cũng có người buồn.
Bốn cao thủ nhà họ Khương thấy Khương Nguyên Long bị Dương Thanh áp đảo như thế, ai cũng hết hồn, sợ hãi tột độ.
Khương Nguyên Long chính là người dẫn đầu phe họ, nếu Khương Nguyên Long bị giết, họ nên làm gì đây?
“Ầm!”
Khương Nguyên Long lại bị đánh bay, còn chưa ngừng lui lại thì đã bị Dương Thanh đuổi theo, một đòn tấn công mạnh bỗng ập đến.
“Ầm!”
Khương Nguyên Long nặng nề rơi xuống đất, mặt đất cũng rung chuyển, mấy vết nứt to bằng cánh tay lấy vị trí mà Khương Nguyên Long rơi xuống làm trung tâm, lan ra bốn phía như mạng nhện.
Sau khi rơi xuống đất, Khương Nguyên Long hộc máu đen, vô cùng thê thảm.
“Thua rồi!”
Các cao thủ đều tròn mắt, người mạnh như Khương Nguyên Long đã thua, còn thua thê thảm.
Đúng là ở đời không lường trước được điều gì, cao thủ vừa khiến người của Ma Tông hết cách đối phó mấy phút trước lại đang nằm trên nền đất lõm xuống như chó chết, chỉ còn thoi thóp.
“Yếu thật!”
Dương Thanh khinh miệt nhìn Khương Nguyên Long.
Sau đó, Dương Thanh bỗng ngẩng đầu, nhìn về một phía, hơi nhếch môi, mỉm cười dí dỏm, nói: “Thủ Hộ Minh thời đại này đúng là ngày càng thụt lùi, biến thành rùa rụt đầu, nếu vẫn không xuất hiện, tôi sẽ đi đấy”.
Nghe thấy thế, mọi người đều kinh hãi, thi nhau nhìn về phía mà Dương Thanh nhìn.
Ngay sau đó, mấy cao thủ với khí thế mạnh mẽ đáp xuống đất như binh lính nhà trời, bao vây Dương Thanh.
“Cao thủ Thiên Cảnh của Thủ Hộ Minh!”
“Trời ạ! Tận sáu cao thủ Thiên Cảnh! Đội hình này mạnh quá!”
...
Cảnh tượng trước mặt khiến các cao thủ thế tục sững sờ.
Ở thế tục, rất khó để trông thấy cao thủ Thiên Cảnh, nhưng bây giờ, Thủ Hộ Minh lại cử sáu cao thủ Thiên Cảnh đến.
Cộng thêm Khương Nguyên Long, Lệ Trần và Dương Thanh đã vượt qua thiên kiếp, tổng cộng có chín cao thủ Thiên Cảnh.
Tuy mới có cơ thể Dương Thanh vượt qua thiên kiếp, cũng không tính là cao thủ Thiên Cảnh, nhưng Ma Thần trong truyền thuyết đang bám lên người anh, thực lực của anh bây giờ còn mạnh hơn cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ.
Đây là lần đầu tiên ở thế tục xuất hiện đội ngũ cao thủ Thiên Cảnh mạnh như thế.
Thấy nhiều cao thủ của Thủ Hộ Minh xuất hiện như thế, Mã Siêu lập tức mừng rỡ nói: “Lần này anh Thanh được cứu rồi! Thủ Hộ Minh đã ra mặt, ngay cả linh hồn Ma Thần cũng sẽ bị trấn áp thôi!”
Nào ngờ Lệ Trần không hề có vẻ nhẹ nhõm, còn nghiêm nghị hơn.
Lão nói nhỏ: “Con nghĩ nhiều rồi!”
Mã Siêu sửng sốt: “Là sao ạ?”
Lệ Trần nói: “Từ khi thiên kiếp của Dương Thanh bắt đầu, cao thủ của Thủ Hộ Minh đã đến, nhưng họ mãi không xuất hiện, thậm chí khi ta và Khương Nguyên Long giao chiến, họ vẫn không ra mặt, ta vốn đang ngờ vực, nhưng giờ thì ta hiểu rồi”.
Lệ Trần thoáng ngừng lại rồi nói tiếp: “Đây vốn là cái bẫy do Thủ Hộ Minh sắp đặt, họ lợi dụng thiên kiếp của Dương Thanh để dụ linh hồn của Ma Thần xuất hiện”.
Mã Siêu trợn tròn mắt, có vẻ không dám tin.
Trong mắt anh ta, Thủ Hộ Minh là thần bảo vệ chính nghĩa, ngăn cao thủ giới Cổ Võ ức hiếp cao thủ thế tục, nhưng bây giờ, Lệ Trần lại nói cho anh ta biết rằng, Thủ Hộ Minh đã lợi dụng việc Dương Thanh vượt thiên kiếp nhằm đặt bẫy để dẫn linh hồn của Ma Thần ra ngoài.
Lệ Trần nhìn về phía Mã Siêu đang khiếp sợ: “Con có nhớ chuyện thiên kiếp của Dương Thanh bị cắt ngang khi đang ở Võ Tông không?”
Mã Siêu gật đầu: “Sư phụ nói có cao thủ bí ẩn truyền âm cho người, bảo người giúp anh Thanh vượt qua thiên kiếp, sau đó người đưa anh Thanh về Ma Tông, để anh Thanh vượt thiên kiếp ở đây”.
Lệ Trần gật đầu: “Bây giờ xem ra, cao thủ bí ẩn ở Võ Tông chính là cao thủ hàng đầu của Thủ Hộ Minh, ông ta đã sớm biết linh hồn Ma Thần đang trốn ở Ma Tông, mà cách đột phá của Dương Thanh lại giống với Ma Thần, đều vượt thiên kiếp bằng cơ thể”.
“Chỉ cần Dương Thanh thành công vượt qua thiên kiếp, chắc chắn Ma Thần sẽ không bỏ qua cơ hội tuyệt vời này, ông ta sẽ chiếm cơ thể Dương Thanh”.
Nghe Lệ Trần phân tích xong, lại nhìn sáu cao thủ Thiên Cảnh của Thủ Hộ Minh, Mã Siêu hiểu ngay.
Không ngờ Thủ Hộ Minh lại lợi dụng việc Dương Thanh vượt thiên kiếp để dụ linh hồn Ma Thần bám lên người Dương Thanh.
Mã Siêu siết chặt nắm tay, cắn răng: “Rốt cuộc Thủ Hộ Minh định làm gì ạ?”
Lệ Trần nhìn về phía Dương Thanh rồi quay sang Mã Siêu, nói: “Giết Ma Thần!”
Bình luận facebook