Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2013: Định phá vỡ kết giới
“Sao có thể?”
Cảm nhận được khí thế mạnh mẽ từ Dương Thanh, Tư Không vô cùng kinh hãi.
“Linh hồn Ma Thần đã bị cậu ta áp đảo, tại sao cậu ta vẫn phát huy được thực lực sánh ngang với Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ?”
“Chẳng lẽ cậu ta đã có thể chiến đấu nhờ sức mạnh từ linh hồn Ma Thần rồi ư?”
...
Các cao thủ của Thủ Hộ Minh đều rất khiếp sợ.
Lúc này, Mã Siêu đã hôn mê vì không chịu nổi áp lực từ Tru Hồn Trận.
Dương Thanh bỗng nhìn về phía Lệ Trần, nói: “Xin tiền bối đưa Mã Siêu rời khỏi Tru Hồn Trận, chuyện còn lại cứ giao cho tôi là được rồi!”
Câu này cũng là để nói với Đỗ Bá.
Lệ Trần gật nhẹ đầu, không nói nhảm nữa, đưa Mã Siêu rời khỏi Tru Hồn Trận.
Đỗ Bá lo lắng nhìn về phía Dương Thanh: “Nếu chúng tôi ở trong Tru Hồn Trận, áp lực mà cậu phải chịu sẽ yếu đi rất nhiều”.
Dương Thanh cười khẩy, lạnh lùng nói: “Chỉ là Tru Hồn Trận mà cũng đòi tiêu diệt tôi?”
Lúc này, mọi hành động của anh đều như Ma Thần sống lại.
“Cẩn thận!”
Đỗ Bá không nói gì nữa, cũng quay người rời khỏi Tru Hồn Trận.
Trong lúc nhất thời, trong Tru Hồn Trận chỉ còn mình Dương Thanh.
Các cao thủ Thiên Cảnh của Thủ Hộ Minh đều có vẻ nghiêm nghị, Dương Thanh bây giờ khiến họ cảm nhận được áp lực khổng lồ.
Tư Không nhìn chằm chằm vào Dương Thanh: “Tôi không quan tâm cậu là Ma Thần hay Dương Thanh, hôm nay, chắc chắn cậu phải chết!”
Sau khi dứt lời, Tư Không bỗng vung trường kiếm linh khí lên, hét lớn: “Chém cho tôi!”
Cùng lúc đó, bóng mờ của một thanh kiếm khổng lồ cũng vung lên khi Tư Không vung linh kiếm, rồi giáng mạnh về phía Tru Hồn Trận.
Dương Thanh ngẩng đầu, nhìn bóng kiếm đang chém về phía mình, Vô Hình Thuẫn lập tức xuất hiện trên đầu anh.
“Keng!”
Bóng của hai món linh khí va vào nhau, như linh khí thực thụ đang va chạm, phát ra tiếng vang dội.
“Ầm ầm ầm!”
Ngay sau đó, bóng của hai món linh khí lập tức nổ tung, hóa thành khí thế hủy diệt, lan khắp bốn phía.
Trong khoảnh khắc này, mọi thứ trong phạm vi trăm mét đều hóa thành bụi dưới khí thế hủy diệt đó.
Trừ Tư Không ra, những cao thủ Thiên Cảnh khác của Thủ Hộ Minh đều hộc máu, mặt tái nhợt, lùi ra sau mấy bước.
Ngay cả Tư Không cũng tái mặt, cố nén để không phun ngụm máu đã lên đến cổ họng mình ra ngoài.
Người Dương Thanh đẫm máu, trên cơ thể chằng chịt vết thương tản ra ma uy vô cùng mạnh mẽ.
Tóc anh bay theo gió, anh đứng vững trong Tru Hồn Trận, tựa như Ma Thần thực thụ đến từ thời đại viễn cổ.
Sắc mặt Tư Không khó coi tới cực điểm, lão ta biết hôm nay không còn hy vọng gì trong việc giết Dương Thanh nữa.
Ngay cả lão ta cũng không hiểu nổi, rõ ràng chỉ có cơ thể Dương Thanh vượt qua thiên kiếp, cảnh giới vẫn dừng ở đỉnh cao dưới Thiên Cảnh, tại sao anh có thể phát huy thực lực sánh ngang với Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ?
Chỉ Ma Thần khi chiếm cơ thể của Dương Thanh mới phát huy được thực lực này thôi.
Nhưng hồi nãy, rõ ràng linh hồn Ma Thần đã bị linh hồn Dương Thanh áp đảo, bằng không, Mã Siêu đã chết dưới tay Ma Thần.
Thế nên người trưc mặt chính là Dương Thanh chứ không phải Ma Thần.
“Rốt cuộc cậu là ai?”
Tư Không bỗng nghiến răng nghiến lợi.
Bây giờ lão ta vẫn chưa thể hiểu được, tại sao Dương Thanh lại có thực lực mạnh như thế.
Trong mắt Dương Thanh lóe lên ánh sáng lạnh lẽo, anh nhìn chằm chằm vào Tư Không: “Tôi là một cao thủ thế tục!”
Tư Không không tin: “Không thể nào!”
“Giờ đến lượt tôi!”
Dương Thanh không muốn nói nhảm nữa, khí thế của anh bắt đầu tăng vọt.
“Ầm!”
Các cao thủ của Thủ Hộ Minh liên tục quỳ một gối xuống đất, họ chỉ thấy trọng lực xung quanh bỗng tăng gấp bội, vai họ như đang gánh đá lớn nghìn cân.
“Lĩnh vực Trọng Lực!”
Tư Không cắn răng: “Không những thế mà còn có cả lĩnh vực Ma Đạo!”
Đây là lĩnh vực mà chỉ Ma Thần mới có, nhưng giờ Dương Thanh lại phát huy được.
Đúng lúc này, cảnh tượng khiến mọi người càng khiếp sợ hơn bỗng xảy ra, nước trong hồ nhân tạo của Ma Tông bỗng chậm rãi bay lên, hóa thành vô số thanh kiếm nước, lơ lửng trên Tru Hồn Trận.
“Lĩnh vực Thủy!”
Các cao thủ của Thủ Hộ Minh ngẩng đầu nhìn kiếm nước trên bầu trời, vô cùng kinh hãi.
Thông thường, một người mới bước vào Thiên Cảnh lĩnh ngộ được một loại lĩnh vực đã là lợi hại lắm rồi, nhưng bây giờ, Dương Thanh chỉ là một cao thủ thế tục có cơ thể mới vượt qua thiên kiếp, mà đã lĩnh ngộ lĩnh vực Trọng Lực, lĩnh vực Ma Đạo và lĩnh vực Thủy rồi.
Đây là lần đầu tiên họ thấy sức mạnh của ba loại lĩnh vực xuất hiện ở một cao thủ.
Nhất là vô số kiếm nước trên đầu họ, càng khiến họ thấy áp lực hơn.
Nhưng thế vẫn chưa hết, một sức mạnh thần bí bỗng xuất hiện giữa Tru Hồn Trận.
Các cao thủ của Thủ Hộ Minh cảm thấy cơ thể mình như bị đóng băng, động tác nào cũng vô cùng chậm chạp.
Tư Không thầm kinh hãi: “Lĩnh vực thứ tư, lĩnh vực Thời Gian!”
Ngay sau đó, cảnh tượng khiến lão ta hoảng sợ cũng xảy ra, dưới sự gia tăng của trọng lực, kiếm nước đầy trời lập tức lao xuống Tru Hồn Trận.
Không biết là do kiếm nước được tăng tốc trong Thời Gian lĩnh vực Thời Gian? Hay họ bị giảm tốc trong lĩnh vực Thời Gian, họ chỉ thấy tốc độ rơi xuống của kiếm nước cực nhanh.
“Phập phập phập!”
Vô số kiếm nước giáng xuống, bao vây các cao thủ Thủ Hộ Minh đang đứng quanh Tru Hồn Trận, người ai cũng đầm đìa máu tươi, rõ ràng đã bị kiếm nước gây thương tích, sau khi đâm trúng họ, kiếm nước lập tức hóa thành hơi nước rồi tan biến, nhưng vết thương lại là thật.
“A...”
Trong Tru Hồn Trận tràn ngập tiếng kêu thảm thiết.
Ngay cả người Tư Không cũng đầm đìa máu tươi.
“Tôi phải giết cậu!”
Tư Không nhìn về phía Dương Thanh với vẻ dữ tợn, tức giận gào thét.
Lão ta đường đường là cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm đỉnh phong của Thủ Hộ Minh, lại bị một cao thủ thế tục sỉ nhục như thế, đây là mối nhục của lão ta.
Tuy vết thương do kiếm nước gây ra không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng dưới lĩnh vực Thời Gian và lĩnh vực Trọng Lực, sức sát thương của nó vẫn rất lớn, cho dù là cơ thể của cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm đỉnh phong thì vẫn sẽ bị tổn thương.
Mấy cao thủ Thủ Hộ Minh chỉ có thực lực Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ lại càng thê thảm.
Đòn tấn công này cũng khiến Tru Hồn Trận lập tức biến mất.
Dương Thanh bỗng cảm thấy áp lực trên người giảm hẳn, anh ngẩng đầu nhìn khe nứt giữa giới Cổ Võ và thế tục trên bầu trời Ma Tông, trong mắt lóe lên ánh sáng lạnh lẽo.
Tư Không bỗng có linh cảm không lành, lão ta nhìn về phía Dương Thanh, căng thẳng hỏi: “Cậu định làm gì?”
Dương Thanh không quan tâm đến lão ta, anh bỗng nhìn về phía Đỗ Bá ở cách đó không xa: “Tiền bối Đỗ, tôi mượn Võ Thần Thương một lát được không?”
“Cầm lấy!”
Đỗ Bá không hề do dự, ném thẳng Võ Thần Thương sang.
Sau khi Dương Thanh nhận lấy Võ Thần Thương, sức mạnh khổng lồ bùng nổ từ người anh.
Anh quan sát Võ Thần Thương, tán thưởng: “Thương tốt!”
Sau đó, anh bỗng giơ Võ Thần Thương lên, đâm mạnh về phía khe nứt của kết giới trên bầu trời Ma Tông.
Cảm nhận được khí thế mạnh mẽ từ Dương Thanh, Tư Không vô cùng kinh hãi.
“Linh hồn Ma Thần đã bị cậu ta áp đảo, tại sao cậu ta vẫn phát huy được thực lực sánh ngang với Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ?”
“Chẳng lẽ cậu ta đã có thể chiến đấu nhờ sức mạnh từ linh hồn Ma Thần rồi ư?”
...
Các cao thủ của Thủ Hộ Minh đều rất khiếp sợ.
Lúc này, Mã Siêu đã hôn mê vì không chịu nổi áp lực từ Tru Hồn Trận.
Dương Thanh bỗng nhìn về phía Lệ Trần, nói: “Xin tiền bối đưa Mã Siêu rời khỏi Tru Hồn Trận, chuyện còn lại cứ giao cho tôi là được rồi!”
Câu này cũng là để nói với Đỗ Bá.
Lệ Trần gật nhẹ đầu, không nói nhảm nữa, đưa Mã Siêu rời khỏi Tru Hồn Trận.
Đỗ Bá lo lắng nhìn về phía Dương Thanh: “Nếu chúng tôi ở trong Tru Hồn Trận, áp lực mà cậu phải chịu sẽ yếu đi rất nhiều”.
Dương Thanh cười khẩy, lạnh lùng nói: “Chỉ là Tru Hồn Trận mà cũng đòi tiêu diệt tôi?”
Lúc này, mọi hành động của anh đều như Ma Thần sống lại.
“Cẩn thận!”
Đỗ Bá không nói gì nữa, cũng quay người rời khỏi Tru Hồn Trận.
Trong lúc nhất thời, trong Tru Hồn Trận chỉ còn mình Dương Thanh.
Các cao thủ Thiên Cảnh của Thủ Hộ Minh đều có vẻ nghiêm nghị, Dương Thanh bây giờ khiến họ cảm nhận được áp lực khổng lồ.
Tư Không nhìn chằm chằm vào Dương Thanh: “Tôi không quan tâm cậu là Ma Thần hay Dương Thanh, hôm nay, chắc chắn cậu phải chết!”
Sau khi dứt lời, Tư Không bỗng vung trường kiếm linh khí lên, hét lớn: “Chém cho tôi!”
Cùng lúc đó, bóng mờ của một thanh kiếm khổng lồ cũng vung lên khi Tư Không vung linh kiếm, rồi giáng mạnh về phía Tru Hồn Trận.
Dương Thanh ngẩng đầu, nhìn bóng kiếm đang chém về phía mình, Vô Hình Thuẫn lập tức xuất hiện trên đầu anh.
“Keng!”
Bóng của hai món linh khí va vào nhau, như linh khí thực thụ đang va chạm, phát ra tiếng vang dội.
“Ầm ầm ầm!”
Ngay sau đó, bóng của hai món linh khí lập tức nổ tung, hóa thành khí thế hủy diệt, lan khắp bốn phía.
Trong khoảnh khắc này, mọi thứ trong phạm vi trăm mét đều hóa thành bụi dưới khí thế hủy diệt đó.
Trừ Tư Không ra, những cao thủ Thiên Cảnh khác của Thủ Hộ Minh đều hộc máu, mặt tái nhợt, lùi ra sau mấy bước.
Ngay cả Tư Không cũng tái mặt, cố nén để không phun ngụm máu đã lên đến cổ họng mình ra ngoài.
Người Dương Thanh đẫm máu, trên cơ thể chằng chịt vết thương tản ra ma uy vô cùng mạnh mẽ.
Tóc anh bay theo gió, anh đứng vững trong Tru Hồn Trận, tựa như Ma Thần thực thụ đến từ thời đại viễn cổ.
Sắc mặt Tư Không khó coi tới cực điểm, lão ta biết hôm nay không còn hy vọng gì trong việc giết Dương Thanh nữa.
Ngay cả lão ta cũng không hiểu nổi, rõ ràng chỉ có cơ thể Dương Thanh vượt qua thiên kiếp, cảnh giới vẫn dừng ở đỉnh cao dưới Thiên Cảnh, tại sao anh có thể phát huy thực lực sánh ngang với Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ?
Chỉ Ma Thần khi chiếm cơ thể của Dương Thanh mới phát huy được thực lực này thôi.
Nhưng hồi nãy, rõ ràng linh hồn Ma Thần đã bị linh hồn Dương Thanh áp đảo, bằng không, Mã Siêu đã chết dưới tay Ma Thần.
Thế nên người trưc mặt chính là Dương Thanh chứ không phải Ma Thần.
“Rốt cuộc cậu là ai?”
Tư Không bỗng nghiến răng nghiến lợi.
Bây giờ lão ta vẫn chưa thể hiểu được, tại sao Dương Thanh lại có thực lực mạnh như thế.
Trong mắt Dương Thanh lóe lên ánh sáng lạnh lẽo, anh nhìn chằm chằm vào Tư Không: “Tôi là một cao thủ thế tục!”
Tư Không không tin: “Không thể nào!”
“Giờ đến lượt tôi!”
Dương Thanh không muốn nói nhảm nữa, khí thế của anh bắt đầu tăng vọt.
“Ầm!”
Các cao thủ của Thủ Hộ Minh liên tục quỳ một gối xuống đất, họ chỉ thấy trọng lực xung quanh bỗng tăng gấp bội, vai họ như đang gánh đá lớn nghìn cân.
“Lĩnh vực Trọng Lực!”
Tư Không cắn răng: “Không những thế mà còn có cả lĩnh vực Ma Đạo!”
Đây là lĩnh vực mà chỉ Ma Thần mới có, nhưng giờ Dương Thanh lại phát huy được.
Đúng lúc này, cảnh tượng khiến mọi người càng khiếp sợ hơn bỗng xảy ra, nước trong hồ nhân tạo của Ma Tông bỗng chậm rãi bay lên, hóa thành vô số thanh kiếm nước, lơ lửng trên Tru Hồn Trận.
“Lĩnh vực Thủy!”
Các cao thủ của Thủ Hộ Minh ngẩng đầu nhìn kiếm nước trên bầu trời, vô cùng kinh hãi.
Thông thường, một người mới bước vào Thiên Cảnh lĩnh ngộ được một loại lĩnh vực đã là lợi hại lắm rồi, nhưng bây giờ, Dương Thanh chỉ là một cao thủ thế tục có cơ thể mới vượt qua thiên kiếp, mà đã lĩnh ngộ lĩnh vực Trọng Lực, lĩnh vực Ma Đạo và lĩnh vực Thủy rồi.
Đây là lần đầu tiên họ thấy sức mạnh của ba loại lĩnh vực xuất hiện ở một cao thủ.
Nhất là vô số kiếm nước trên đầu họ, càng khiến họ thấy áp lực hơn.
Nhưng thế vẫn chưa hết, một sức mạnh thần bí bỗng xuất hiện giữa Tru Hồn Trận.
Các cao thủ của Thủ Hộ Minh cảm thấy cơ thể mình như bị đóng băng, động tác nào cũng vô cùng chậm chạp.
Tư Không thầm kinh hãi: “Lĩnh vực thứ tư, lĩnh vực Thời Gian!”
Ngay sau đó, cảnh tượng khiến lão ta hoảng sợ cũng xảy ra, dưới sự gia tăng của trọng lực, kiếm nước đầy trời lập tức lao xuống Tru Hồn Trận.
Không biết là do kiếm nước được tăng tốc trong Thời Gian lĩnh vực Thời Gian? Hay họ bị giảm tốc trong lĩnh vực Thời Gian, họ chỉ thấy tốc độ rơi xuống của kiếm nước cực nhanh.
“Phập phập phập!”
Vô số kiếm nước giáng xuống, bao vây các cao thủ Thủ Hộ Minh đang đứng quanh Tru Hồn Trận, người ai cũng đầm đìa máu tươi, rõ ràng đã bị kiếm nước gây thương tích, sau khi đâm trúng họ, kiếm nước lập tức hóa thành hơi nước rồi tan biến, nhưng vết thương lại là thật.
“A...”
Trong Tru Hồn Trận tràn ngập tiếng kêu thảm thiết.
Ngay cả người Tư Không cũng đầm đìa máu tươi.
“Tôi phải giết cậu!”
Tư Không nhìn về phía Dương Thanh với vẻ dữ tợn, tức giận gào thét.
Lão ta đường đường là cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm đỉnh phong của Thủ Hộ Minh, lại bị một cao thủ thế tục sỉ nhục như thế, đây là mối nhục của lão ta.
Tuy vết thương do kiếm nước gây ra không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng dưới lĩnh vực Thời Gian và lĩnh vực Trọng Lực, sức sát thương của nó vẫn rất lớn, cho dù là cơ thể của cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm đỉnh phong thì vẫn sẽ bị tổn thương.
Mấy cao thủ Thủ Hộ Minh chỉ có thực lực Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ lại càng thê thảm.
Đòn tấn công này cũng khiến Tru Hồn Trận lập tức biến mất.
Dương Thanh bỗng cảm thấy áp lực trên người giảm hẳn, anh ngẩng đầu nhìn khe nứt giữa giới Cổ Võ và thế tục trên bầu trời Ma Tông, trong mắt lóe lên ánh sáng lạnh lẽo.
Tư Không bỗng có linh cảm không lành, lão ta nhìn về phía Dương Thanh, căng thẳng hỏi: “Cậu định làm gì?”
Dương Thanh không quan tâm đến lão ta, anh bỗng nhìn về phía Đỗ Bá ở cách đó không xa: “Tiền bối Đỗ, tôi mượn Võ Thần Thương một lát được không?”
“Cầm lấy!”
Đỗ Bá không hề do dự, ném thẳng Võ Thần Thương sang.
Sau khi Dương Thanh nhận lấy Võ Thần Thương, sức mạnh khổng lồ bùng nổ từ người anh.
Anh quan sát Võ Thần Thương, tán thưởng: “Thương tốt!”
Sau đó, anh bỗng giơ Võ Thần Thương lên, đâm mạnh về phía khe nứt của kết giới trên bầu trời Ma Tông.
Bình luận facebook