-
Chương 2294: Đạo thể thiên kiếp
Tuy xác suất đột phá một phần mười nghe không cao lắm, nhưng chỉ cao thủ đã thực sự vượt qua thiên kiếp Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong mới biết tỷ lệ một phần mười này cao tới mức nào.
“Sư huynh Lưu hào phóng thật, không ngờ lại lấy đan dược tam phẩm cấp cao ra cho một cô gái, xem ra sư huynh muốn thành đôi với cô ta thật”.
“Nghe nói sư huynh Lưu Khánh đã được tông môn thưởng viên Hộ Thể Đan này sau khi hoàn thành một nhiệm vụ có cấp bậc cực cao, cho dù là ở Trung Giới giới Cổ Võ, đây vẫn là đan dược có tiền cũng không mua nổi!”
“Nhưng cô gái khiến sư huynh Lưu lấy Hộ Thể Đan ra cũng mới hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi, có thể tu luyện tới cảnh giới này ở nơi cằn cỗi như thế tục, đúng là thiên tài”.
...
Thấy Lưu Khánh lấy Hộ Thể Đan ra, các cao thủ Trung Giới giới Cổ Võ đều vô cùng kinh ngạc.
Họ hiểu rõ trước đó, để đột phá Thiên Cảnh Tứ Phẩm, họ đã tốn công như thế nào, nếu khi đó có Hộ Thể Đan, họ sẽ thuận lợi đột phá.
Thấy Lưu Khánh lấy Hộ Thể Đan ra, đám người Diệp Chiến Quốc cũng vô cùng kinh hãi.
Đương nhiên họ biết tác dụng của Hộ Thể Đan, đó là đan dược tam phẩm cấp cao, đừng nói là ở thế tục, cho dù là ở Hạ Giới giới Cổ Võ hồi trước, nó cũng là đan dược cao cấp nhất, chỉ cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong mới chịu được tác dụng của loại đan dược này.
Ở chỗ Thủ Hộ Minh, Đỗ Ngọc Sơn sầm mặt, với tư cách là cao thủ mạnh nhất Hạ Giới giới Cổ Võ, đương nhiên lão ta biết rõ sự quý giá của Hộ Thể Đan.
Một khi Hạ Hà nhận viên đan dược này, cô ta sẽ dễ dàng đột phá Thiên Cảnh Tứ Phẩm sơ kỳ.
Đối với Đỗ Ngọc Sơn, cao thủ bên thế tục càng mạnh, mối đe dọa với lão ta cũng càng lớn.
Cao thủ Trung Giới giới Cổ Võ cũng nhìn Hạ Hà bằng ánh mắt hâm mộ.
Họ gần như khẳng định, chắc chắn Hạ Hà sẽ nhận Hộ Thể Đan mà Lưu Khánh đưa.
Đúng lúc họ nghĩ thế, Hạ Hà lạnh lùng nhìn Lưu Khánh, lập tức dang tay, ngửa mặt nhìn thiên kiếp trên trời, quát lớn: “Tới đây đi!”
“Đoàng đoàng!”
Sau khi cô ta dứt lời, tia sét màu bạc giáng xuống từ chín tầng trời như một con rồng khổng lồ, lao thẳng về phía cô ta.
Trước ánh mắt khiếp sợ của mọi người, tia sét đầu tiên giáng lên người Hạ Hà.
Gần như ngay lúc đó, Lưu Khánh cũng lùi lại mấy trăm mét, nếu hắn chậm chân, tia sét đầu tiên đã lan tới chỗ hắn rồi.
Tuy hắn là cao thủ Thiên Cảnh Tứ Phẩm trung kỳ nhưng thiên kiếp do Hạ Hà dẫn tới, dù chỉ là tia sét đầu tiên cũng vẫn có thể khiến hắn bị thương nặng.
Sau khi hấp thu tia sét đầu tiên, dường như Hạ Hà không hề bị thương, quanh người cô ta tỏa ra khí thế mạnh mẽ.
Những người có mặt đều nhìn mà sững sờ, lúc này mái tóc đen dài của Hạ Hà đang bay theo gió, gương mặt xinh đẹp vô cùng lạnh lùng.
Sau khi giáng lên người cô ta, thiên kiếp tạo thành một lớp bảo vệ sấm sét màu bạc quanh người cô ta.
“Sao có thể chứ?”
“Sao thiên kiếp mạnh thế mà không thể tổn thương đến cơ thể cô ta?”
...
Cao thủ Trung Giới giới Cổ Võ đều sững sờ.
Cao thủ Thủ Hộ Minh cũng ngơ ngác, nhất là Đỗ Ngọc Sơn, lão ta lảo đảo lùi hai, ba bước, liên tục lắc đầu với vẻ không dám tin: “Tôi không tin! Trên vùng đất chết thế tục, sao có thể xuất hiện yêu nghiệt với thiên phú đáng sợ như thế?”
Lão ta tu luyện hơn trăm năm, cách đó không lâu vừa đột phá Thiên Cảnh Tứ Phẩm.
Nhưng Hạ Hà còn trẻ thế mà đã đạt tới cảnh giới này.
Mình Dương Thanh đã khiến lão ta khó chấp nhận rồi, giờ lại có thêm Hạ Hà nữa.
“Đoàng đoàng!”
Đúng lúc này, tia sét thứ hai cũng giáng xuống, xuyên qua cơ thể Hạ Hà.
Nhưng Hạ Hà vẫn đứng vững, không hề nhúc nhích, thậm chí nét mặt cũng không thay đổi.
Ngay sau đó, tia sét thứ ba giáng xuống, Hạ Hà vẫn không sao!
Tia sét thứ tư giáng xuống, Hạ Hà vẫn không hề hấn gì!
Tia sét thứ năm...
Tới tận tia sét thứ chín, Hạ Hà vẫn không bị thương, chỉ đứng yên, chưa từng di chuyển nửa bước, cũng không xây xát gì.
Những người ở đây đều tròn mắt, vô cùng khiếp sợ.
Không ngờ Hạ Hà lại chịu được cả chín tia sét, quan trọng là khi ở giữa sấm sét, Hạ Hà không hề bị thương.
Lúc này, mây đen trên trời cũng tan đi, thiên uy hoàn toàn biến mất.
Còn Hạ Hà thì đứng đó, phóng ra khí thế vô cùng mạnh mẽ, rõ ràng đã đạt đến Thiên Cảnh Tứ Phẩm sơ kỳ.
Lưu Khánh ngơ ngác, hắn bỗng có cảm giác khí thế của Hạ Hà - người vừa đột phá Thiên Cảnh Tứ Phẩm sơ kỳ còn mạnh hơn cả hắn.
Phải biết rằng hắn là thiên tài có cảnh giới Thiên Cảnh Tứ Phẩm trung kỳ!
“Đạo thể!”
Đúng lúc này, một giọng nói đột ngột vang lên, một cao thủ bên cạnh Lưu Khánh nghiêm nghị nhìn Hạ Hà: “Sư phụ tôi từng nói, có một loại người luyện võ có thể thức tỉnh đạo thể sau này”.
“Chỉ cần không bỏ mạng giữa chừng, những cao thủ đã thức tỉnh đạo thể đều sẽ đứng trên đỉnh võ đạo”.
“Nếu tôi không đoán nhầm, cô ta đã thức tỉnh đạo thể thiên kiếp, chỉ cao thủ có đạo thể thiên kiếp mới có thể ngó lơ tổn thương mà thiên kiếp gây ra”.
Nghe thấy người kia nói thế, Lưu Khánh sực hiểu, ánh mắt khi nhìn Hạ Hà đã có thêm sát khí.
Tuy hắn nhòm ngó sắc đẹp của Hạ Hà nhưng không ngu, chắc chắn đắc tội một cao thủ hàng đầu sẽ thức tỉnh đạo thể trong tương lai không phải chuyện tốt.
Hạ Hà phải vào Thiên Hải Tông, hoặc chết!
“Tôi rút lại câu muốn cô trở thành người phụ nữ của tôi”.
Lưu Khánh chợt nói.
Nghe thấy thế, mọi người đều sững sờ, nhất là những cao thủ Trung Giới giới Cổ Võ kia, Lưu Khánh đang nhượng bộ à?
Ngay sau đó, Lưu Khánh nói tiếp: “Chỉ cần cô đồng ý gia nhập Thiên Hải Tông, tông môn sẽ chú trọng bồi dưỡng cô, tôi sẽ xin tông chủ nhận cô làm đồ đệ, để cô trở thành tông chủ Thiên Hải Tông tương lai”.
Xung quanh im phăng phắc, mọi người đều mở to mắt, kinh ngạc sững sờ.
Thiên Hải Tông là một trong mấy tông môn mạnh nhất Trung Giới giới Cổ Võ, có cao thủ Thiên Cảnh Lục Phẩm đỉnh phong trấn giữ.
Tuy Lưu Khánh chỉ có thực lực Thiên Cảnh Tứ Phẩm trung kỳ, nhưng vẫn là thiên tài mà Thiên Hải Tông chú trọng bồi dưỡng, hắn không nói bừa.
Đương nhiên, cho dù hắn không nói, nếu Hạ Hà gia nhập Thiên Hải Tông thì cũng được xem như thiên tài đỉnh cao, thậm chí còn được tông chủ nhận làm đồ đệ.
Sắc mặt Đỗ Ngọc Sơn tái nhợt, nếu Hạ Hà gia nhập Thiên Hải Tông thật, chắc chắn sẽ được Thiên Hải Tông chú trọng bồi dưỡng.
Vì liên quan tới Hạ Hà, Thiên Hải Tông cũng sẽ che chở thế tục, đây không phải chuyện tốt với thế lực sau lưng lão ta.
Trong lúc nhất thời, mọi người đều nhìn về phía Hạ Hà.
Hạ Hà vẫn lạnh lùng nhìn Lưu Khánh.
“Cô ấy không đồng ý!”
Đúng lúc này, một giọng nói như âm thanh của thần linh bỗng giáng từ trên trời xuống.
Đám người nhìn về phía có tiếng nói, ngay sau đó, cảnh tượng khiến họ khiếp sợ xuất hiện, một thanh niên đeo kiếm màu vàng đi tới từ không trung.
“Sư huynh Lưu hào phóng thật, không ngờ lại lấy đan dược tam phẩm cấp cao ra cho một cô gái, xem ra sư huynh muốn thành đôi với cô ta thật”.
“Nghe nói sư huynh Lưu Khánh đã được tông môn thưởng viên Hộ Thể Đan này sau khi hoàn thành một nhiệm vụ có cấp bậc cực cao, cho dù là ở Trung Giới giới Cổ Võ, đây vẫn là đan dược có tiền cũng không mua nổi!”
“Nhưng cô gái khiến sư huynh Lưu lấy Hộ Thể Đan ra cũng mới hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi, có thể tu luyện tới cảnh giới này ở nơi cằn cỗi như thế tục, đúng là thiên tài”.
...
Thấy Lưu Khánh lấy Hộ Thể Đan ra, các cao thủ Trung Giới giới Cổ Võ đều vô cùng kinh ngạc.
Họ hiểu rõ trước đó, để đột phá Thiên Cảnh Tứ Phẩm, họ đã tốn công như thế nào, nếu khi đó có Hộ Thể Đan, họ sẽ thuận lợi đột phá.
Thấy Lưu Khánh lấy Hộ Thể Đan ra, đám người Diệp Chiến Quốc cũng vô cùng kinh hãi.
Đương nhiên họ biết tác dụng của Hộ Thể Đan, đó là đan dược tam phẩm cấp cao, đừng nói là ở thế tục, cho dù là ở Hạ Giới giới Cổ Võ hồi trước, nó cũng là đan dược cao cấp nhất, chỉ cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong mới chịu được tác dụng của loại đan dược này.
Ở chỗ Thủ Hộ Minh, Đỗ Ngọc Sơn sầm mặt, với tư cách là cao thủ mạnh nhất Hạ Giới giới Cổ Võ, đương nhiên lão ta biết rõ sự quý giá của Hộ Thể Đan.
Một khi Hạ Hà nhận viên đan dược này, cô ta sẽ dễ dàng đột phá Thiên Cảnh Tứ Phẩm sơ kỳ.
Đối với Đỗ Ngọc Sơn, cao thủ bên thế tục càng mạnh, mối đe dọa với lão ta cũng càng lớn.
Cao thủ Trung Giới giới Cổ Võ cũng nhìn Hạ Hà bằng ánh mắt hâm mộ.
Họ gần như khẳng định, chắc chắn Hạ Hà sẽ nhận Hộ Thể Đan mà Lưu Khánh đưa.
Đúng lúc họ nghĩ thế, Hạ Hà lạnh lùng nhìn Lưu Khánh, lập tức dang tay, ngửa mặt nhìn thiên kiếp trên trời, quát lớn: “Tới đây đi!”
“Đoàng đoàng!”
Sau khi cô ta dứt lời, tia sét màu bạc giáng xuống từ chín tầng trời như một con rồng khổng lồ, lao thẳng về phía cô ta.
Trước ánh mắt khiếp sợ của mọi người, tia sét đầu tiên giáng lên người Hạ Hà.
Gần như ngay lúc đó, Lưu Khánh cũng lùi lại mấy trăm mét, nếu hắn chậm chân, tia sét đầu tiên đã lan tới chỗ hắn rồi.
Tuy hắn là cao thủ Thiên Cảnh Tứ Phẩm trung kỳ nhưng thiên kiếp do Hạ Hà dẫn tới, dù chỉ là tia sét đầu tiên cũng vẫn có thể khiến hắn bị thương nặng.
Sau khi hấp thu tia sét đầu tiên, dường như Hạ Hà không hề bị thương, quanh người cô ta tỏa ra khí thế mạnh mẽ.
Những người có mặt đều nhìn mà sững sờ, lúc này mái tóc đen dài của Hạ Hà đang bay theo gió, gương mặt xinh đẹp vô cùng lạnh lùng.
Sau khi giáng lên người cô ta, thiên kiếp tạo thành một lớp bảo vệ sấm sét màu bạc quanh người cô ta.
“Sao có thể chứ?”
“Sao thiên kiếp mạnh thế mà không thể tổn thương đến cơ thể cô ta?”
...
Cao thủ Trung Giới giới Cổ Võ đều sững sờ.
Cao thủ Thủ Hộ Minh cũng ngơ ngác, nhất là Đỗ Ngọc Sơn, lão ta lảo đảo lùi hai, ba bước, liên tục lắc đầu với vẻ không dám tin: “Tôi không tin! Trên vùng đất chết thế tục, sao có thể xuất hiện yêu nghiệt với thiên phú đáng sợ như thế?”
Lão ta tu luyện hơn trăm năm, cách đó không lâu vừa đột phá Thiên Cảnh Tứ Phẩm.
Nhưng Hạ Hà còn trẻ thế mà đã đạt tới cảnh giới này.
Mình Dương Thanh đã khiến lão ta khó chấp nhận rồi, giờ lại có thêm Hạ Hà nữa.
“Đoàng đoàng!”
Đúng lúc này, tia sét thứ hai cũng giáng xuống, xuyên qua cơ thể Hạ Hà.
Nhưng Hạ Hà vẫn đứng vững, không hề nhúc nhích, thậm chí nét mặt cũng không thay đổi.
Ngay sau đó, tia sét thứ ba giáng xuống, Hạ Hà vẫn không sao!
Tia sét thứ tư giáng xuống, Hạ Hà vẫn không hề hấn gì!
Tia sét thứ năm...
Tới tận tia sét thứ chín, Hạ Hà vẫn không bị thương, chỉ đứng yên, chưa từng di chuyển nửa bước, cũng không xây xát gì.
Những người ở đây đều tròn mắt, vô cùng khiếp sợ.
Không ngờ Hạ Hà lại chịu được cả chín tia sét, quan trọng là khi ở giữa sấm sét, Hạ Hà không hề bị thương.
Lúc này, mây đen trên trời cũng tan đi, thiên uy hoàn toàn biến mất.
Còn Hạ Hà thì đứng đó, phóng ra khí thế vô cùng mạnh mẽ, rõ ràng đã đạt đến Thiên Cảnh Tứ Phẩm sơ kỳ.
Lưu Khánh ngơ ngác, hắn bỗng có cảm giác khí thế của Hạ Hà - người vừa đột phá Thiên Cảnh Tứ Phẩm sơ kỳ còn mạnh hơn cả hắn.
Phải biết rằng hắn là thiên tài có cảnh giới Thiên Cảnh Tứ Phẩm trung kỳ!
“Đạo thể!”
Đúng lúc này, một giọng nói đột ngột vang lên, một cao thủ bên cạnh Lưu Khánh nghiêm nghị nhìn Hạ Hà: “Sư phụ tôi từng nói, có một loại người luyện võ có thể thức tỉnh đạo thể sau này”.
“Chỉ cần không bỏ mạng giữa chừng, những cao thủ đã thức tỉnh đạo thể đều sẽ đứng trên đỉnh võ đạo”.
“Nếu tôi không đoán nhầm, cô ta đã thức tỉnh đạo thể thiên kiếp, chỉ cao thủ có đạo thể thiên kiếp mới có thể ngó lơ tổn thương mà thiên kiếp gây ra”.
Nghe thấy người kia nói thế, Lưu Khánh sực hiểu, ánh mắt khi nhìn Hạ Hà đã có thêm sát khí.
Tuy hắn nhòm ngó sắc đẹp của Hạ Hà nhưng không ngu, chắc chắn đắc tội một cao thủ hàng đầu sẽ thức tỉnh đạo thể trong tương lai không phải chuyện tốt.
Hạ Hà phải vào Thiên Hải Tông, hoặc chết!
“Tôi rút lại câu muốn cô trở thành người phụ nữ của tôi”.
Lưu Khánh chợt nói.
Nghe thấy thế, mọi người đều sững sờ, nhất là những cao thủ Trung Giới giới Cổ Võ kia, Lưu Khánh đang nhượng bộ à?
Ngay sau đó, Lưu Khánh nói tiếp: “Chỉ cần cô đồng ý gia nhập Thiên Hải Tông, tông môn sẽ chú trọng bồi dưỡng cô, tôi sẽ xin tông chủ nhận cô làm đồ đệ, để cô trở thành tông chủ Thiên Hải Tông tương lai”.
Xung quanh im phăng phắc, mọi người đều mở to mắt, kinh ngạc sững sờ.
Thiên Hải Tông là một trong mấy tông môn mạnh nhất Trung Giới giới Cổ Võ, có cao thủ Thiên Cảnh Lục Phẩm đỉnh phong trấn giữ.
Tuy Lưu Khánh chỉ có thực lực Thiên Cảnh Tứ Phẩm trung kỳ, nhưng vẫn là thiên tài mà Thiên Hải Tông chú trọng bồi dưỡng, hắn không nói bừa.
Đương nhiên, cho dù hắn không nói, nếu Hạ Hà gia nhập Thiên Hải Tông thì cũng được xem như thiên tài đỉnh cao, thậm chí còn được tông chủ nhận làm đồ đệ.
Sắc mặt Đỗ Ngọc Sơn tái nhợt, nếu Hạ Hà gia nhập Thiên Hải Tông thật, chắc chắn sẽ được Thiên Hải Tông chú trọng bồi dưỡng.
Vì liên quan tới Hạ Hà, Thiên Hải Tông cũng sẽ che chở thế tục, đây không phải chuyện tốt với thế lực sau lưng lão ta.
Trong lúc nhất thời, mọi người đều nhìn về phía Hạ Hà.
Hạ Hà vẫn lạnh lùng nhìn Lưu Khánh.
“Cô ấy không đồng ý!”
Đúng lúc này, một giọng nói như âm thanh của thần linh bỗng giáng từ trên trời xuống.
Đám người nhìn về phía có tiếng nói, ngay sau đó, cảnh tượng khiến họ khiếp sợ xuất hiện, một thanh niên đeo kiếm màu vàng đi tới từ không trung.
Bình luận facebook