Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 190: Đăng ký thành lập công ty
Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net
Chương 190: Đăng ký thành lập công ty
Mấy ngày nay, Tiêu Hào ngày nào cũng ở bên cạnh Liễu Nguyệt Hân, đã lâu lắm rồi anh không được ở bên người con gái mà anh yêu một cách trọn vẹn.
Họ đã đến công viên mà họ thích đến khi còn nhỏ, đến buổi triển lãm do họa sĩ yêu thích của Liễu Nguyệt Hàn tổ chức, đến buổi hòa nhạc.
Cả hai dường như đã tìm lại được cảm giác yêu nhau cách đây sáu năm, cũng như tìm lại được lời mà họ đã hứa với nhau.
Còn Lưu Ngọc Lan thấy Tiêu Hào cả ngày ở nhà ăn không ngồi rồi hoặc không thì lại đi chơi với Liễu Nguyệt Hân, bà bắt đầu không hài lòng với Tiêu Hào.
Sáng ngày hôm đó, trong bữa sáng, Lưu Ngọc Lan bắt đầu phàn nàn. "Tiêu Hào, việc của nhà họ Tiêu con đã xử lý xong rồi. Việc của nhà họ Lưu giờ cũng đã xử lý xong. Con và Nguyệt Hân mỗi ngày đều ở nhà quấn lấy nhau, mẹ nói chứ hai đứa cứ tiếp tục như vậy liệu có ổn không? Hai đứa con cũng không định đi làm nữa hay sao? Định để cho hai ông bà già này kiếm tiền nuôi các con hả?"
Tiêu Hào cười và nói: "Mẹ đừng lo lắng, công việc của Nguyệt Hân và con rất nhanh sẽ có thông tin thôi." Liễu Kiến Quốc nói: "Tôi đã nói mẹ nó à, chuyện của đảm trẻ bà đừng quản thì hơn. Chúng nó muốn chơi thì cứ cho chúng nó chơi thêm vài ngày. Chơi đủ rồi tự khắc sẽ đi làm thôi."
Lưu Ngọc Lan liếc nhìn Liễu Kiến Quốc: "Ông gần đây rất kỳ lạ, chỉ cần tôi nói con rể ông cái gì là ông liền giúp con rể. Trước đây ông không có như thế, mẹ bảo chứ Tiêu Hào có phải con cho ông ấy lợi ích gì hay không?"
Tiêu Hào cũng rất lạ, Liễu Kiến Quốc chưa bao giờ như thế này trước đây, ông ta là một người tùy hoàn cảnh mà xem xét sự việc, tuyệt đối không đối nghịch lại với vợ mình.
Trong những ngày qua, Liễu Kiến Quốc luôn giúp đỡ
Tiêu Hào. Tiêu Hào mỉm cười nhưng không nói gì. Liễu Nguyệt Hân nói: "Mẹ, mẹ bớt nói Tiêu Hào đi, con tin anh ấy là người có thể làm nên việc lớn." "Bố cũng nghĩ như vậy." Liễu Kiến Quốc cười nói: "Bố và bố của Tiêu Hào là bạn cũ, bố là hổ thì không thể đẻ ra con là chó được. Tiêu Hào chắc chắn là người làm được việc lớn. Tiêu Hào, bất kể con làm gì sau này, bố đều sẽ ủng hộ con."
Lưu Ngọc Lan sắc mặt tối sầm lại, bà ta cảm thấy ba người trong gia đình đã cô lập bà ta. "Tôi không muốn ăn bữa cơm này nữa. Ông già, lát nữa ông đi rửa nồi cho tôi!" Nói xong, Lưu Ngọc Lan bỏ đũa, rời khỏi chỗ ngồi, đi vào phòng ngủ. “Ngọc Lan à, bà đừng có giận. Liễu Kiến Quốc vội vàng đứng dậy đi vào phòng ngủ an ủi vợ. Tiêu Hào và Liễu Nguyệt Hân mỉm cười nhìn nhau.
Sau bữa tối, Tiêu Hào gọi điện nói chuyện với Băng Sương. Trước đó, Đường Minh Tam đã đưa cho Tiêu Hào danh sách những người có liên quan đến vụ thảm sát nhà họ Tiêu, ngoại trừ ông cụ Liễu, những người khác đều bị người của bộ quân sự bí mật bắt đi từng đợt. Mỗi một kẻ có tội đều phải trả giá một cách thảm thương. Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!
Chuyện của Thiên Văn Môn cũng đã được xử lý xong, những đệ tử của Thiên Văn Môn hiện vẫn đang ở bên ngoài đều sẽ được người trong bộ quân sự bí mật tìm kiếm, chỉ cần là kẻ gian ác thì không ai trong số họ được tha tội. Chuyện của Lương Thế Khoan và con trai ông ta cũng đã được Băng Sương xử lý gọn ghẽ và được tung tin ra ngoài là hai bố con họ đã chết trong một vụ tai nạn xe hơi. Tất cả những chuyện này cuối cùng cũng đã được xử lý xong xuôi.
Lúc 9 giờ 30 phút sáng, Tiêu Hào và Liễu Nguyệt Hân đi ra ngoài. Khi lên xe, Tiêu Hào nói: "Hôm nay anh không đưa em đi chơi, chúng ta đi đăng ký thành lập công ty" "Vâng." Liễu Nguyệt Hân nói: "Chơi suốt mấy ngày trời, cũng đến lúc nên làm việc rồi."
Tiêu Hào và Liễu Nguyệt Hân đã đến văn phòng thương mại để đăng ký thành lập công ty.
Để xây dựng lại Thương hội Tiêu gia thì tiền vốn không phải là vấn đề mà cần phải đăng ký một ngành nghề.
Thương hội Tiêu gia trước đây hoạt động dựa trên lĩnh vực bất động sản. Bố của Tiêu Hào, Tiêu Kình, đã từng bước thăng tiến lên vị trí hội trưởng Thương hội Tam thành.
Về vấn đề kinh doanh, Tiêu Hào được bố đào tạo từ nhỏ nên rất thành thạo. Chỉ là đã sáu năm rồi không tiếp xúc với chuyện kinh doanh. Những nam qua, Tiêu Hào tham gia quân ngũ ở Bắc Cảnh, dành phần lớn thời gian của mình trên chiến trường và trong chiến đấu. Có điều, Liễu Nguyệt Hân lại hiểu rất rõ sự phát triển kinh doanh của thành Danh Nam ở nhiều khía cạnh khác nhau trong hai năm qua. Chỉ cần có tiền, có quan hệ và có thực lực thì muốn làm cho công ty trở nên lớn mạnh là chuyện rất dễ dàng.
Tiêu Hào dự định đăng ký thêm một vài công ty và giữ lại để chuẩn bị sẵn cho sau này.
Vừa bước đến phòng đăng ký công ty họ đã bị một người chặn đường. Là một thanh niên ngoài hai mươi tuổi mang bộ vest và đi giày da, các đường nét trên gương mặt đều rất đẹp. "Đây không phải là Tiêu Hào sao? Trùng hợp như vậy?" Người thanh niên sắc mặt ảm đạm nhưng mang theo một nụ cười kỳ lạ.
Tiêu Hào nhìn người đang chào hỏi mình: "Hóa ra là Long thiếu gia, sao? Bị nhà trường đuổi học, nên không đi học nữa hả?" Tiêu Hào không hề khách sáo.
Người thanh niên đó chính là Châu Long, sau khi bị đuổi học không được đi học ở Danh Nam, các thành phố khác đều không nhận anh ta. Trừ khi anh ta đi nước ngoài, nhưng anh ta không muốn ra nước ngoài, anh ta vẫn còn rất nhiều việc phải làm. Hơn nữa, với ảnh hưởng của nhà họ Châu, có rất nhiều lối thoát mà không cần đến trường.
Long thiếu gia nghe Tiêu Hào nói, thấy Tiêu Hào đang chế giễu mình liền nổi giận: "Tiêu Hào, đừng có kiêu căng, tôi nói cho anh biết, những gì anh đã gây ra cho tôi, tôi nhất định sẽ trả thù, sẽ trả lại anh gấp mười lần." “Thật sao?” Tiêu Hào khinh thường nói: “Trả thù như thế nào? Cậu muốn một sống một còn với tôi hả? Cậu nghĩ cậu là đối thủ của tôi " Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Long thiếu gia hung tợn nói: "Anh đánh nhau rất giỏi, vậy thì đã sao nào? Tiêu Hào, tôi đã điều tra thông tin cụ thể của anh. Mọi người đều biết, chỗ dựa Đại đô đốc Cao của anh đã không còn, đã rời khỏi thành Danh Nam. Anh bây giờ chẳng là cái thứ chó má gì nữa. Không quyền không thể, anh thử nói xem anh có cái gì?" “Ồ, cũng đúng.” Tiêu Hào cười nói: "Vậy cậu thử nói xem, cậu định trả thù tôi như thế nào? Tôi sẽ nghe cho thật kỹ!" Long thiếu gia cong cong khỏe miệng: "Anh tưởng tôi sẽ cho người đánh anh sao? Không, không, không. Đó chỉ là thủ đoạn của bọn thấp kém mà thôi"
Tiêu Hào vẫn cười nói: "Là người anh tìm đánh không lại tôi đúng không?" “Tùy anh muốn nói sao thì nói” Long thiếu gia hung tợn nói: “Tôi sẽ khiến cho anh và vợ anh không thể tìm nổi công việc ở thành Danh Nam này, khiến cho anh không còn một xu dính túi, tôi sẽ khiến cả nhà anh không thể tiếp tục sống ở thành Danh Nam này nữa.” “Trâu bò vậy luôn?” Tiêu Hào tỏ vẻ khiêu khích: “Vậy thì cứ thử xem. Hôm nay tôi đến đăng ký thành lập công ty. Tôi xem anh có thể ngăn cản tôi như thế nào."
Long thiếu gia nói: "Thật tình cờ, tôi không đi học nên cũng muốn thành lập công ty, tôi cũng tới đây để đăng ký thành lập công ty. Chúng ta lát nữa gặp lại sau. Ha ha. " Long thiếu gia bỏ đi.
Tiêu Hào và Liễu Nguyệt Hân đi đến phòng làm việc của công ty đăng ký kinh doanh. "Cái gì? Số lượng đăng ký đã đạt mức tối đa? Đăng ký thành lập công ty mà cũng có số lượng đăng ký tối đa ư?" Nhân viên là một cô gái xinh đẹp, nhìn thoáng qua cô đã nhận ra Tiêu Hào, bởi vì Tiêu Hào gần đây đã quá nổi tiếng. Cô chỉ vào một cửa sổ khác cách đó mười mét. Tiêu
Hào nhìn theo hướng người đẹp đang chỉ, Long thiếu gia đang ngồi trên ghế ở hành lang đăng kia ăn hạt dưa. "Anh là anh Tiêu đúng không, chính là anh ta, hôm nay anh ta đã đăng ký hết toàn bộ số lượng đăng ký trong ngày rồi. Dù sao thì cũng là bằng một số thủ đoạn nào đó. Trong vòng một tháng tới, anh thậm chí đừng nghĩ đến việc đăng ký thành lập công ty nữa."
Thực sự là bản lĩnh cao cường, rõ ràng là muốn nhắm vào Tiêu Hào, những người khác chắc chắn vẫn có thể đăng ký. Long thiếu gia cố tình làm khó Tiêu Hào.
Liễu Nguyệt Hân biết chuyện đã xảy ra trước đó giữa Tiêu Hào và Long thiếu gia: "Chỗ để đăng ký thành lập công ty còn nhiều, không cần phải có hiểu biết với anh ta, chúng mình đi chỗ khác." "Ha ha, đi chỗ khác?” Long thiếu gia bước tới, nghe thấy lời nói của Liễu Nguyệt Hân: “Đi đâu cũng vậy thôi, trừ khi hai người đi tỉnh khác. Tôi nói cho hai người biết, nơi nào có Long thiếu gia tôi đây thì hai người vĩnh viễn không thể đăng ký thành lập công ty!"
Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!
Chương 190: Đăng ký thành lập công ty
Mấy ngày nay, Tiêu Hào ngày nào cũng ở bên cạnh Liễu Nguyệt Hân, đã lâu lắm rồi anh không được ở bên người con gái mà anh yêu một cách trọn vẹn.
Họ đã đến công viên mà họ thích đến khi còn nhỏ, đến buổi triển lãm do họa sĩ yêu thích của Liễu Nguyệt Hàn tổ chức, đến buổi hòa nhạc.
Cả hai dường như đã tìm lại được cảm giác yêu nhau cách đây sáu năm, cũng như tìm lại được lời mà họ đã hứa với nhau.
Còn Lưu Ngọc Lan thấy Tiêu Hào cả ngày ở nhà ăn không ngồi rồi hoặc không thì lại đi chơi với Liễu Nguyệt Hân, bà bắt đầu không hài lòng với Tiêu Hào.
Sáng ngày hôm đó, trong bữa sáng, Lưu Ngọc Lan bắt đầu phàn nàn. "Tiêu Hào, việc của nhà họ Tiêu con đã xử lý xong rồi. Việc của nhà họ Lưu giờ cũng đã xử lý xong. Con và Nguyệt Hân mỗi ngày đều ở nhà quấn lấy nhau, mẹ nói chứ hai đứa cứ tiếp tục như vậy liệu có ổn không? Hai đứa con cũng không định đi làm nữa hay sao? Định để cho hai ông bà già này kiếm tiền nuôi các con hả?"
Tiêu Hào cười và nói: "Mẹ đừng lo lắng, công việc của Nguyệt Hân và con rất nhanh sẽ có thông tin thôi." Liễu Kiến Quốc nói: "Tôi đã nói mẹ nó à, chuyện của đảm trẻ bà đừng quản thì hơn. Chúng nó muốn chơi thì cứ cho chúng nó chơi thêm vài ngày. Chơi đủ rồi tự khắc sẽ đi làm thôi."
Lưu Ngọc Lan liếc nhìn Liễu Kiến Quốc: "Ông gần đây rất kỳ lạ, chỉ cần tôi nói con rể ông cái gì là ông liền giúp con rể. Trước đây ông không có như thế, mẹ bảo chứ Tiêu Hào có phải con cho ông ấy lợi ích gì hay không?"
Tiêu Hào cũng rất lạ, Liễu Kiến Quốc chưa bao giờ như thế này trước đây, ông ta là một người tùy hoàn cảnh mà xem xét sự việc, tuyệt đối không đối nghịch lại với vợ mình.
Trong những ngày qua, Liễu Kiến Quốc luôn giúp đỡ
Tiêu Hào. Tiêu Hào mỉm cười nhưng không nói gì. Liễu Nguyệt Hân nói: "Mẹ, mẹ bớt nói Tiêu Hào đi, con tin anh ấy là người có thể làm nên việc lớn." "Bố cũng nghĩ như vậy." Liễu Kiến Quốc cười nói: "Bố và bố của Tiêu Hào là bạn cũ, bố là hổ thì không thể đẻ ra con là chó được. Tiêu Hào chắc chắn là người làm được việc lớn. Tiêu Hào, bất kể con làm gì sau này, bố đều sẽ ủng hộ con."
Lưu Ngọc Lan sắc mặt tối sầm lại, bà ta cảm thấy ba người trong gia đình đã cô lập bà ta. "Tôi không muốn ăn bữa cơm này nữa. Ông già, lát nữa ông đi rửa nồi cho tôi!" Nói xong, Lưu Ngọc Lan bỏ đũa, rời khỏi chỗ ngồi, đi vào phòng ngủ. “Ngọc Lan à, bà đừng có giận. Liễu Kiến Quốc vội vàng đứng dậy đi vào phòng ngủ an ủi vợ. Tiêu Hào và Liễu Nguyệt Hân mỉm cười nhìn nhau.
Sau bữa tối, Tiêu Hào gọi điện nói chuyện với Băng Sương. Trước đó, Đường Minh Tam đã đưa cho Tiêu Hào danh sách những người có liên quan đến vụ thảm sát nhà họ Tiêu, ngoại trừ ông cụ Liễu, những người khác đều bị người của bộ quân sự bí mật bắt đi từng đợt. Mỗi một kẻ có tội đều phải trả giá một cách thảm thương. Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!
Chuyện của Thiên Văn Môn cũng đã được xử lý xong, những đệ tử của Thiên Văn Môn hiện vẫn đang ở bên ngoài đều sẽ được người trong bộ quân sự bí mật tìm kiếm, chỉ cần là kẻ gian ác thì không ai trong số họ được tha tội. Chuyện của Lương Thế Khoan và con trai ông ta cũng đã được Băng Sương xử lý gọn ghẽ và được tung tin ra ngoài là hai bố con họ đã chết trong một vụ tai nạn xe hơi. Tất cả những chuyện này cuối cùng cũng đã được xử lý xong xuôi.
Lúc 9 giờ 30 phút sáng, Tiêu Hào và Liễu Nguyệt Hân đi ra ngoài. Khi lên xe, Tiêu Hào nói: "Hôm nay anh không đưa em đi chơi, chúng ta đi đăng ký thành lập công ty" "Vâng." Liễu Nguyệt Hân nói: "Chơi suốt mấy ngày trời, cũng đến lúc nên làm việc rồi."
Tiêu Hào và Liễu Nguyệt Hân đã đến văn phòng thương mại để đăng ký thành lập công ty.
Để xây dựng lại Thương hội Tiêu gia thì tiền vốn không phải là vấn đề mà cần phải đăng ký một ngành nghề.
Thương hội Tiêu gia trước đây hoạt động dựa trên lĩnh vực bất động sản. Bố của Tiêu Hào, Tiêu Kình, đã từng bước thăng tiến lên vị trí hội trưởng Thương hội Tam thành.
Về vấn đề kinh doanh, Tiêu Hào được bố đào tạo từ nhỏ nên rất thành thạo. Chỉ là đã sáu năm rồi không tiếp xúc với chuyện kinh doanh. Những nam qua, Tiêu Hào tham gia quân ngũ ở Bắc Cảnh, dành phần lớn thời gian của mình trên chiến trường và trong chiến đấu. Có điều, Liễu Nguyệt Hân lại hiểu rất rõ sự phát triển kinh doanh của thành Danh Nam ở nhiều khía cạnh khác nhau trong hai năm qua. Chỉ cần có tiền, có quan hệ và có thực lực thì muốn làm cho công ty trở nên lớn mạnh là chuyện rất dễ dàng.
Tiêu Hào dự định đăng ký thêm một vài công ty và giữ lại để chuẩn bị sẵn cho sau này.
Vừa bước đến phòng đăng ký công ty họ đã bị một người chặn đường. Là một thanh niên ngoài hai mươi tuổi mang bộ vest và đi giày da, các đường nét trên gương mặt đều rất đẹp. "Đây không phải là Tiêu Hào sao? Trùng hợp như vậy?" Người thanh niên sắc mặt ảm đạm nhưng mang theo một nụ cười kỳ lạ.
Tiêu Hào nhìn người đang chào hỏi mình: "Hóa ra là Long thiếu gia, sao? Bị nhà trường đuổi học, nên không đi học nữa hả?" Tiêu Hào không hề khách sáo.
Người thanh niên đó chính là Châu Long, sau khi bị đuổi học không được đi học ở Danh Nam, các thành phố khác đều không nhận anh ta. Trừ khi anh ta đi nước ngoài, nhưng anh ta không muốn ra nước ngoài, anh ta vẫn còn rất nhiều việc phải làm. Hơn nữa, với ảnh hưởng của nhà họ Châu, có rất nhiều lối thoát mà không cần đến trường.
Long thiếu gia nghe Tiêu Hào nói, thấy Tiêu Hào đang chế giễu mình liền nổi giận: "Tiêu Hào, đừng có kiêu căng, tôi nói cho anh biết, những gì anh đã gây ra cho tôi, tôi nhất định sẽ trả thù, sẽ trả lại anh gấp mười lần." “Thật sao?” Tiêu Hào khinh thường nói: “Trả thù như thế nào? Cậu muốn một sống một còn với tôi hả? Cậu nghĩ cậu là đối thủ của tôi " Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Long thiếu gia hung tợn nói: "Anh đánh nhau rất giỏi, vậy thì đã sao nào? Tiêu Hào, tôi đã điều tra thông tin cụ thể của anh. Mọi người đều biết, chỗ dựa Đại đô đốc Cao của anh đã không còn, đã rời khỏi thành Danh Nam. Anh bây giờ chẳng là cái thứ chó má gì nữa. Không quyền không thể, anh thử nói xem anh có cái gì?" “Ồ, cũng đúng.” Tiêu Hào cười nói: "Vậy cậu thử nói xem, cậu định trả thù tôi như thế nào? Tôi sẽ nghe cho thật kỹ!" Long thiếu gia cong cong khỏe miệng: "Anh tưởng tôi sẽ cho người đánh anh sao? Không, không, không. Đó chỉ là thủ đoạn của bọn thấp kém mà thôi"
Tiêu Hào vẫn cười nói: "Là người anh tìm đánh không lại tôi đúng không?" “Tùy anh muốn nói sao thì nói” Long thiếu gia hung tợn nói: “Tôi sẽ khiến cho anh và vợ anh không thể tìm nổi công việc ở thành Danh Nam này, khiến cho anh không còn một xu dính túi, tôi sẽ khiến cả nhà anh không thể tiếp tục sống ở thành Danh Nam này nữa.” “Trâu bò vậy luôn?” Tiêu Hào tỏ vẻ khiêu khích: “Vậy thì cứ thử xem. Hôm nay tôi đến đăng ký thành lập công ty. Tôi xem anh có thể ngăn cản tôi như thế nào."
Long thiếu gia nói: "Thật tình cờ, tôi không đi học nên cũng muốn thành lập công ty, tôi cũng tới đây để đăng ký thành lập công ty. Chúng ta lát nữa gặp lại sau. Ha ha. " Long thiếu gia bỏ đi.
Tiêu Hào và Liễu Nguyệt Hân đi đến phòng làm việc của công ty đăng ký kinh doanh. "Cái gì? Số lượng đăng ký đã đạt mức tối đa? Đăng ký thành lập công ty mà cũng có số lượng đăng ký tối đa ư?" Nhân viên là một cô gái xinh đẹp, nhìn thoáng qua cô đã nhận ra Tiêu Hào, bởi vì Tiêu Hào gần đây đã quá nổi tiếng. Cô chỉ vào một cửa sổ khác cách đó mười mét. Tiêu
Hào nhìn theo hướng người đẹp đang chỉ, Long thiếu gia đang ngồi trên ghế ở hành lang đăng kia ăn hạt dưa. "Anh là anh Tiêu đúng không, chính là anh ta, hôm nay anh ta đã đăng ký hết toàn bộ số lượng đăng ký trong ngày rồi. Dù sao thì cũng là bằng một số thủ đoạn nào đó. Trong vòng một tháng tới, anh thậm chí đừng nghĩ đến việc đăng ký thành lập công ty nữa."
Thực sự là bản lĩnh cao cường, rõ ràng là muốn nhắm vào Tiêu Hào, những người khác chắc chắn vẫn có thể đăng ký. Long thiếu gia cố tình làm khó Tiêu Hào.
Liễu Nguyệt Hân biết chuyện đã xảy ra trước đó giữa Tiêu Hào và Long thiếu gia: "Chỗ để đăng ký thành lập công ty còn nhiều, không cần phải có hiểu biết với anh ta, chúng mình đi chỗ khác." "Ha ha, đi chỗ khác?” Long thiếu gia bước tới, nghe thấy lời nói của Liễu Nguyệt Hân: “Đi đâu cũng vậy thôi, trừ khi hai người đi tỉnh khác. Tôi nói cho hai người biết, nơi nào có Long thiếu gia tôi đây thì hai người vĩnh viễn không thể đăng ký thành lập công ty!"
Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!
Bình luận facebook