Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 198: Ngọc bội phòng thân
Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất
Chương 198: Ngọc bội phòng thân
Từ trước đến nay, bố đều sống trong một túp lều tranh gần nghĩa trang Tiêu gia. Giang Yến Thanh nhiều lần thuyết phục và muốn bố chuyển ra ngoài sống, nhưng bố cô nhất quyết không chịu, nói nhà họ Tiêu đối với ông ta rất tốt, ông ta đang trả ơn nhà họ Tiêu, hơn nữa còn là muốn bầu bạn với mẹ Giang Yến Thanh.
Khoảng thời gian gần đây, ngoài việc quét dọn lăng mộ mỗi ngày, Giang Đinh còn giám sát giúp nhà tổ họ Tiêu. Hỗ không có việc gì là lại đi kiểm tra, tự mình giám sát. Việc cải tạo nhà tổ họ Tiêu không được phép để xảy ra tình trạng ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu.
Tài xế taxi là một người đàn ông trung niên, có gương mặt hiền lành. "Trời nóng quá cô gái ơi, tôi có nước miễn phí đây, uống chút nước đi."
Hiện nay nhiều taxi có dịch vụ gọi xe trực tuyến rất tốt và họ đã chuẩn bị sẵn nước khoáng cho khách hàng. “Cám ơn bác tài.” Giang Yến Thanh mở chai nước uống vài ngụm. Vài phút sau, Giang Yến Thanh cảm thấy buồn ngủ, không bao lâu thì cô đã ngủ thiếp đi. Người lái xe bấm điện thoại cho Long thiếu gia, trên mặt nở nụ cười thầm: "Sự việc đã được giải quyết xong" “Tốt lắm” Long thiếu gia không ngờ mọi việc lại suôn sẻ như vậy: “Đến chỗ đã hẹn ngay lập tức.
Long thiếu gia không muốn giết Giang Yến Thanh ngay. Anh ta theo đuổi Giang Yến Thanh lâu như vậy, vẫn luôn muốn có được Giang Yến Thanh, lần này chính là thời cơ tuyệt vời.
Xe taxi không đi về hướng nghĩa trang mà quay đầu lại, đi đường khác. Con đường này dẫn ra sông, nơi không có người ở, không có người giám sát, là nơi tốt nhất để gây án.
Mười lăm phút sau, chiếc taxi dừng lại ở một nơi hẻo lánh bên sông. Cách đó hơn chục mét, là một chiếc xe thể thao với không gian rộng rãi.
Một thanh niên mặc vest và đi giày da bước xuống xe, đó là Long thiếu gia. Long thiếu gia không thể chờ thêm, vội vã bước đến phía xe taxi và mở cửa sau của xe taxi. Có một nữ sinh xinh đẹp nằm ở trong đó. Long thiếu gia nhìn thấy Giang Yến Thanh đã bất tỉnh, trên mặt lộ ra một nụ cười gian ác và đầy hưng phấn.
Anh ta bể nữ sinh ngồi hàng ghế sau lên, bước về phía xe-của mình. “Ông, đi ra xa rồi đợi tôi.” Long thiếu gia nói với tài xế taxi: “Đợi tôi chơi xong, có thể cho ông nếm thử ha ha. " Tài xế đánh lái xa hàng chục mét.
Long thiếu gia mở cửa sau, đặt Giang Yến Thanh ở phía sau. Anh ta nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Giang Yến Thanh trái tim rung động, nước miếng suýt nữa trào ra, bật cười thành tiếng: "Ha ha..." "Giang Yến Thanh à Giang Yến Thanh, hoa khôi trường đại học Danh Nam, nữ thần hoàn mỹ và thuần khiết nhất. Cô không thể ngờ sẽ có ngày hôm nay đúng không?" Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Long thiếu gia cười lên mấy tiếng, cực kì hưng phấn và kích động. Tuy nhiên, anh ta không vội vàng.
Anh ta đã bị Giang Yến Thanh từ chối hết lần này đến lần khác, sự sỉ nhục mà anh ta đã phải chịu hôm nay anh ta sẽ trả hết nợ sau đó từ từ hành hạ cô ta đến chết
Long thiếu gia lấy ra một lọ thuốc nhỏ, đặt lên mũi Giang Yến Thanh vài giây. Chẳng mấy chốc, Giang Yến Thanh đã tỉnh lại.
Trước mắt cô ta trời đất như quay cuồng, toàn thân mềm nhũn, một chút sức lực cũng không có. Dần dần, cô ta nhìn thấy một người đang đứng trước mặt mình, cô ta đang nằm trên xe.
Cô ta đã nhìn rõ mọi thứ rồi, nhưng cơ thể vẫn không thể nhúc nhích được. "Long thiếu gia, là anh. Tại sao tôi lại ở đây? Anh đã làm gì tôi?" Giang Yến Thanh cố gắng giãy dụa, cô thậm chỉ còn không có sức lực để gượng dậy. "Hoa khôi của anh, nữ thần của anh, người con gái mà anh thích” Long thiếu gia chậm rãi nói: “Nếu như em hứa làm người con gái của anh từ sớm thì đã không có chuyện ngày hôm nay.” "Thật đáng tiếc em lại không biết tốt xấu gì, còn đánh người, làm loạn ở chỗ chú hai của anh. Hôm nay, anh phải cho em biết anh lợi hại như thế nào, ha ha..."
Giang Yến Thanh đã nhớ ra rồi, cô ta đã uống nước khoáng do tài xế đưa trên chiếc taxi mà cô ta đi trước đó. Tất cả chuyện này đều do Long thiếu gia sắp xếp, tài xế đã cho cô uống thuốc mê.
Giang Yến Thanh nghiến răng nghiến lợi: "Long thiếu gia, tôi thật không ngờ anh lại vô liêm sỉ như vậy. Anh tưởng rằng anh làm như thế này thì tôi sẽ chịu khuất phục anh sao? Anh tưởng rằng nếu có được thân thể của tôi thì tôi liền khuất phục anh ư? Anh nằm mơ đi!"
Long thiếu gia liếm môi: "Anh không cần em phải khuất phục, thứ anh muốn là thân thể của em, hôm nay anh muốn thưởng thức em một cách sung sướng" "Anh muốn nhìn thấy bộ dạng của em cầu trời trời không thấu, cầu đất đất chẳng hay. Anh muốn em phải tuyệt vọng, tuyệt vọng hoàn toàn. Anh muốn tàn phá thân thể của em, tàn phá tâm hồn của em"
Giang Yến Thanh chửi bởi: "Đồ khốn kiếp, tôi nói cho anh biết, có bản lĩnh thì hôm nay hãy giết chết tôi đi, nếu không anh sẽ phải hối hận!"
Long thiếu gia bắt đầu cởi quần áo: "Cô còn chưa rõ tình hình ư. Tôi nói cho cô biết, hôm nay tôi bắt cô chính là muốn thưởng thức cô. Tôi thưởng thức xong vẫn còn có tài xế ở đằng kia đang chờ." "Sau đó ... chính tay tôi sẽ giết chết cô, chặt xác của cô và vứt xuống sông. Ha ha.." Long thiếu gia cười điên cuồng, trong mắt tràn đầy dục vọng. Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Anh ta đã cởi sạch áo trên người, ném lên người Giang Yến Thanh. Anh ta muốn hung bạo mà cưỡng ép, chiếm đoạt, trả thù một cách tàn nhẫn và điên cuồng!
Giang Yến Thanh đã tuyệt vọng, cô ta không ngờ rằng
Long thiếu gia không chỉ muốn chiếm đoạt cô ta, mà còn muốn giết cô ta. "Long thiếu gia, anh điên rồi. Đồ cầm thủ, anh không phải con người."
Nhưng sau khi Long thiếu gia bổ nhào vào thân thể của Giang Yến Thanh ...
Bụp! Một tia máu xẹt qua ngực Giang Yến Thanh.
Một sức mạnh cực kỳ to lớn trực tiếp lao vào Long thiếu gia. Long thiếu gia bay xa hơn chục mét, nặng nề đập xuống đất, lồng ngực của anh ta lõm vào trong, một vài chiếc xương sườn đã bị gãy.
Phụt! Long thiếu gia phun ra một ngụm máu, cảm thấy xương khớp trên khắp cơ thể như đang rụng rời ra. Long thiếu gia bị sức mạnh này làm cho choáng váng, không biết chuyện gì đang xảy ra.
Giang Yến Thanh rõ ràng đã bị trúng thuốc mê không thể cử động, làm sao cô ta có thể đánh trả được. “Cậu chủ!” Người đàn ông trung niên ở phía xa lập tức chạy tới, hai tay cầm súng, vẻ mặt đông cứng lại, đi về phía Long thiếu gia. "Đã xảy ra chuyện gì? Tại sao lại thành ra thế này?" “Tôi không biết. Long thiếu gia nghiến răng lau một ít máu nơi khỏe miệng: “Lúc tôi định chạm vào Giang Yến Thanh, trên người cô ta đột nhiên bộc phát ra một thứ sức mạnh, hất tôi lên không trung.
Người đàn ông trung niên cầm súng tiến đến chiếc xe thể thao. Nòng súng đen xì xì nhắm thẳng vào Giang Yến Thanh.
Giang Yến Thanh nằm ở ghế sau xe, vẫn yếu ớt không nhúc nhích được. Cô ta không biết vừa rồi là chuyện gì đã xảy ra, cô ta còn tưởng rằng mình sẽ bị Long thiếu gia sỉ nhục, cô ta hoàn toàn tuyệt vọng, nhưng lúc sắp chết lồng ngực cô ta nóng bừng, rồi Long thiếu gia bị đánh bay lên không trung.
Giang Yến Thanh nhớ ra đó là mặt dây chuyền mà Tiêu Hào đưa cho cô ta. Tiêu Hào từng nói rằng mặt dây chuyền là một lá bùa hộ mệnh, bảo Giang Yến Thanh phải đeo suốt 24 giờ, không được tháo ra bất kì lúc nào. Giang Yến Thanh không ngờ tấm bùa hộ mệnh này lại mạnh đến vậy.
Người đàn ông trung niên lạnh lùng nói: "Giang Yến Thanh, nói cho tôi biết, cô đã làm Long thiếu gia bị thương như thế nào?"
Giang Yến Thanh nhìn người đàn ông trung niên đang cầm súng, cô hoàn toàn tuyệt vọng, dù miếng ngọc bội có lợi hại đến đầu cũng làm sao có thể chặn được súng đạn? "Nói! Trên người của cô có báu vật phòng thân gì?" Người đàn ông trung niên vẻ mặt cảnh giác, cẩn thận bước từng bước tới gần.
Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net
Chương 198: Ngọc bội phòng thân
Từ trước đến nay, bố đều sống trong một túp lều tranh gần nghĩa trang Tiêu gia. Giang Yến Thanh nhiều lần thuyết phục và muốn bố chuyển ra ngoài sống, nhưng bố cô nhất quyết không chịu, nói nhà họ Tiêu đối với ông ta rất tốt, ông ta đang trả ơn nhà họ Tiêu, hơn nữa còn là muốn bầu bạn với mẹ Giang Yến Thanh.
Khoảng thời gian gần đây, ngoài việc quét dọn lăng mộ mỗi ngày, Giang Đinh còn giám sát giúp nhà tổ họ Tiêu. Hỗ không có việc gì là lại đi kiểm tra, tự mình giám sát. Việc cải tạo nhà tổ họ Tiêu không được phép để xảy ra tình trạng ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu.
Tài xế taxi là một người đàn ông trung niên, có gương mặt hiền lành. "Trời nóng quá cô gái ơi, tôi có nước miễn phí đây, uống chút nước đi."
Hiện nay nhiều taxi có dịch vụ gọi xe trực tuyến rất tốt và họ đã chuẩn bị sẵn nước khoáng cho khách hàng. “Cám ơn bác tài.” Giang Yến Thanh mở chai nước uống vài ngụm. Vài phút sau, Giang Yến Thanh cảm thấy buồn ngủ, không bao lâu thì cô đã ngủ thiếp đi. Người lái xe bấm điện thoại cho Long thiếu gia, trên mặt nở nụ cười thầm: "Sự việc đã được giải quyết xong" “Tốt lắm” Long thiếu gia không ngờ mọi việc lại suôn sẻ như vậy: “Đến chỗ đã hẹn ngay lập tức.
Long thiếu gia không muốn giết Giang Yến Thanh ngay. Anh ta theo đuổi Giang Yến Thanh lâu như vậy, vẫn luôn muốn có được Giang Yến Thanh, lần này chính là thời cơ tuyệt vời.
Xe taxi không đi về hướng nghĩa trang mà quay đầu lại, đi đường khác. Con đường này dẫn ra sông, nơi không có người ở, không có người giám sát, là nơi tốt nhất để gây án.
Mười lăm phút sau, chiếc taxi dừng lại ở một nơi hẻo lánh bên sông. Cách đó hơn chục mét, là một chiếc xe thể thao với không gian rộng rãi.
Một thanh niên mặc vest và đi giày da bước xuống xe, đó là Long thiếu gia. Long thiếu gia không thể chờ thêm, vội vã bước đến phía xe taxi và mở cửa sau của xe taxi. Có một nữ sinh xinh đẹp nằm ở trong đó. Long thiếu gia nhìn thấy Giang Yến Thanh đã bất tỉnh, trên mặt lộ ra một nụ cười gian ác và đầy hưng phấn.
Anh ta bể nữ sinh ngồi hàng ghế sau lên, bước về phía xe-của mình. “Ông, đi ra xa rồi đợi tôi.” Long thiếu gia nói với tài xế taxi: “Đợi tôi chơi xong, có thể cho ông nếm thử ha ha. " Tài xế đánh lái xa hàng chục mét.
Long thiếu gia mở cửa sau, đặt Giang Yến Thanh ở phía sau. Anh ta nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Giang Yến Thanh trái tim rung động, nước miếng suýt nữa trào ra, bật cười thành tiếng: "Ha ha..." "Giang Yến Thanh à Giang Yến Thanh, hoa khôi trường đại học Danh Nam, nữ thần hoàn mỹ và thuần khiết nhất. Cô không thể ngờ sẽ có ngày hôm nay đúng không?" Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Long thiếu gia cười lên mấy tiếng, cực kì hưng phấn và kích động. Tuy nhiên, anh ta không vội vàng.
Anh ta đã bị Giang Yến Thanh từ chối hết lần này đến lần khác, sự sỉ nhục mà anh ta đã phải chịu hôm nay anh ta sẽ trả hết nợ sau đó từ từ hành hạ cô ta đến chết
Long thiếu gia lấy ra một lọ thuốc nhỏ, đặt lên mũi Giang Yến Thanh vài giây. Chẳng mấy chốc, Giang Yến Thanh đã tỉnh lại.
Trước mắt cô ta trời đất như quay cuồng, toàn thân mềm nhũn, một chút sức lực cũng không có. Dần dần, cô ta nhìn thấy một người đang đứng trước mặt mình, cô ta đang nằm trên xe.
Cô ta đã nhìn rõ mọi thứ rồi, nhưng cơ thể vẫn không thể nhúc nhích được. "Long thiếu gia, là anh. Tại sao tôi lại ở đây? Anh đã làm gì tôi?" Giang Yến Thanh cố gắng giãy dụa, cô thậm chỉ còn không có sức lực để gượng dậy. "Hoa khôi của anh, nữ thần của anh, người con gái mà anh thích” Long thiếu gia chậm rãi nói: “Nếu như em hứa làm người con gái của anh từ sớm thì đã không có chuyện ngày hôm nay.” "Thật đáng tiếc em lại không biết tốt xấu gì, còn đánh người, làm loạn ở chỗ chú hai của anh. Hôm nay, anh phải cho em biết anh lợi hại như thế nào, ha ha..."
Giang Yến Thanh đã nhớ ra rồi, cô ta đã uống nước khoáng do tài xế đưa trên chiếc taxi mà cô ta đi trước đó. Tất cả chuyện này đều do Long thiếu gia sắp xếp, tài xế đã cho cô uống thuốc mê.
Giang Yến Thanh nghiến răng nghiến lợi: "Long thiếu gia, tôi thật không ngờ anh lại vô liêm sỉ như vậy. Anh tưởng rằng anh làm như thế này thì tôi sẽ chịu khuất phục anh sao? Anh tưởng rằng nếu có được thân thể của tôi thì tôi liền khuất phục anh ư? Anh nằm mơ đi!"
Long thiếu gia liếm môi: "Anh không cần em phải khuất phục, thứ anh muốn là thân thể của em, hôm nay anh muốn thưởng thức em một cách sung sướng" "Anh muốn nhìn thấy bộ dạng của em cầu trời trời không thấu, cầu đất đất chẳng hay. Anh muốn em phải tuyệt vọng, tuyệt vọng hoàn toàn. Anh muốn tàn phá thân thể của em, tàn phá tâm hồn của em"
Giang Yến Thanh chửi bởi: "Đồ khốn kiếp, tôi nói cho anh biết, có bản lĩnh thì hôm nay hãy giết chết tôi đi, nếu không anh sẽ phải hối hận!"
Long thiếu gia bắt đầu cởi quần áo: "Cô còn chưa rõ tình hình ư. Tôi nói cho cô biết, hôm nay tôi bắt cô chính là muốn thưởng thức cô. Tôi thưởng thức xong vẫn còn có tài xế ở đằng kia đang chờ." "Sau đó ... chính tay tôi sẽ giết chết cô, chặt xác của cô và vứt xuống sông. Ha ha.." Long thiếu gia cười điên cuồng, trong mắt tràn đầy dục vọng. Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Anh ta đã cởi sạch áo trên người, ném lên người Giang Yến Thanh. Anh ta muốn hung bạo mà cưỡng ép, chiếm đoạt, trả thù một cách tàn nhẫn và điên cuồng!
Giang Yến Thanh đã tuyệt vọng, cô ta không ngờ rằng
Long thiếu gia không chỉ muốn chiếm đoạt cô ta, mà còn muốn giết cô ta. "Long thiếu gia, anh điên rồi. Đồ cầm thủ, anh không phải con người."
Nhưng sau khi Long thiếu gia bổ nhào vào thân thể của Giang Yến Thanh ...
Bụp! Một tia máu xẹt qua ngực Giang Yến Thanh.
Một sức mạnh cực kỳ to lớn trực tiếp lao vào Long thiếu gia. Long thiếu gia bay xa hơn chục mét, nặng nề đập xuống đất, lồng ngực của anh ta lõm vào trong, một vài chiếc xương sườn đã bị gãy.
Phụt! Long thiếu gia phun ra một ngụm máu, cảm thấy xương khớp trên khắp cơ thể như đang rụng rời ra. Long thiếu gia bị sức mạnh này làm cho choáng váng, không biết chuyện gì đang xảy ra.
Giang Yến Thanh rõ ràng đã bị trúng thuốc mê không thể cử động, làm sao cô ta có thể đánh trả được. “Cậu chủ!” Người đàn ông trung niên ở phía xa lập tức chạy tới, hai tay cầm súng, vẻ mặt đông cứng lại, đi về phía Long thiếu gia. "Đã xảy ra chuyện gì? Tại sao lại thành ra thế này?" “Tôi không biết. Long thiếu gia nghiến răng lau một ít máu nơi khỏe miệng: “Lúc tôi định chạm vào Giang Yến Thanh, trên người cô ta đột nhiên bộc phát ra một thứ sức mạnh, hất tôi lên không trung.
Người đàn ông trung niên cầm súng tiến đến chiếc xe thể thao. Nòng súng đen xì xì nhắm thẳng vào Giang Yến Thanh.
Giang Yến Thanh nằm ở ghế sau xe, vẫn yếu ớt không nhúc nhích được. Cô ta không biết vừa rồi là chuyện gì đã xảy ra, cô ta còn tưởng rằng mình sẽ bị Long thiếu gia sỉ nhục, cô ta hoàn toàn tuyệt vọng, nhưng lúc sắp chết lồng ngực cô ta nóng bừng, rồi Long thiếu gia bị đánh bay lên không trung.
Giang Yến Thanh nhớ ra đó là mặt dây chuyền mà Tiêu Hào đưa cho cô ta. Tiêu Hào từng nói rằng mặt dây chuyền là một lá bùa hộ mệnh, bảo Giang Yến Thanh phải đeo suốt 24 giờ, không được tháo ra bất kì lúc nào. Giang Yến Thanh không ngờ tấm bùa hộ mệnh này lại mạnh đến vậy.
Người đàn ông trung niên lạnh lùng nói: "Giang Yến Thanh, nói cho tôi biết, cô đã làm Long thiếu gia bị thương như thế nào?"
Giang Yến Thanh nhìn người đàn ông trung niên đang cầm súng, cô hoàn toàn tuyệt vọng, dù miếng ngọc bội có lợi hại đến đầu cũng làm sao có thể chặn được súng đạn? "Nói! Trên người của cô có báu vật phòng thân gì?" Người đàn ông trung niên vẻ mặt cảnh giác, cẩn thận bước từng bước tới gần.
Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net
Bình luận facebook