Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 200: Nhất định phải chống đỡ
Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!
Chương 200: Nhất định phải chống đỡ
Sáng nay, Tiêu Hào và Liễu Nguyệt Hân dậy sớm như thường lệ.
Hôm qua không đăng ký thành lập công ty được. Hôm nay, những người từ văn phòng thương mại đã đến tận nhà Liễu Nguyệt Hân vào sáng sớm để xử lý, cực kỳ tận tình.
Sau khi biết chuyện xảy ra ngày hôm qua, nhân viên đăng ký cao cấp đau đầu suốt cả đêm. Họ đã cách chức vài người làm việc tại đó, sau đó phải người đi tìm Tiêu Hào để hỗ trợ đăng ký công ty.
Văn phòng thương mại không muốn vấn đề này tiếp tục náo động thêm nữa.
Tiêu Hào đã đăng ký hơn chục công ty, tên công ty chính giống hệt với tên công ty cũ của nhà họ Tiêu năm đó, Công ty trách nhiệm hữu hạn công thương nghiệp Tiêu Thi.
Trước tiên Tiêu Hào sẽ phát triển, nâng cấp từ công ty lên thành tập đoàn và sau đó là Thương hội. Đây đều là những vấn đề có thể giải quyết được bằng tiền.
Sau khi đăng ký công ty, địa điểm của công ty đương nhiên là biệt thự của Đại đô đốc Cao. Nhà tổ Tiêu gia vẫn chưa được xây dựng nên sẽ tạm thời sử dụng biệt thự trên núi của nhà họ Cao.
Sau khi hoàn thành mọi việc, Tiêu Hào bắt đầu vạch ra sự phát triển của công ty và các dự án hợp nhất Tam thành.
Tiêu Hào là chủ tịch mới của thành phố Tam thành sau khi hợp nhất, nhưng anh sẽ không trực tiếp giao dự án cho mình.
Anh muốn cạnh tranh công bằng với những người khác, dựa vào năng lực của bản thân để đưa nhà họ Tiêu từng bước phát triển lớn mạnh.
Nếu nhiều dự án tốt đều trực tiếp giao cho Tiêu Hào, e rằng toàn bộ thế lực trong Tam thành sẽ rối tung lên.
Không có quy tắc thì sẽ chẳng ra thể thống gì, nếu muốn quản lý Tam thành thật tốt thì Tiêu Hào cần phải dốc lòng để làm việc.
Tiêu Hào đưa Liễu Nguyệt Hân đến thăm một số người bạn cũ của nhà họ Tiêu sáu năm trước.
Có những người có thể lực rất lớn mạnh, cũng có cả những người thế lực nhỏ yếu. Chỉ cần những người từng làm việc với nhà họ Tiêu trước đây và có mối quan hệ nhất định với bố anh ấy, Tiêu Hào sẽ đích thân đến thăm. Hoặc gọi điện để chào hỏi, hoặc sắp xếp cho những người khác đến thăm.
Kết quả là ... Không ai chịu hợp tác với Tiêu Hào, họ tin rằng Tiêu Hào chỉ là một công ty ma với mức vốn 30 triệu nhân dân tệ. Không ai muốn giúp Tiêu Hào, không ai muốn cho Tiêu Hào một cơ hội.
Bất kể Tiêu Hào gần đây có nổi bật như thế nào, mặc kệ Tiêu Hào có năng lực lớn đến mức nào, những người đó đều không giúp Tiêu Hào bởi vì nhà họ Tiêu đã trở thành dĩ vãng rồi.
Hơn nữa, Tiêu Hào đã gây thù chuốc oán với quá nhiều người. Gần đây, Tiêu Hào còn đối chọi với cả nhà họ Châu nữa. Những người đó xem xét tình thế, không ai muốn đứng cùng phe với Tiêu Hào.
Ngay cả khi Tiêu Hào không đối chọi với nhà họ Châu thì cũng chẳng có ai hợp tác với Tiêu Hào. Tiêu Hào không hề thất vọng, vì đây là kết quả mà anh mong đợi.
Lý do Tiêu Hào đến thăm những người này trước thực ra là để chặt đứt con đường sau này của bọn họ. Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất
Thương hội Tiêu gia trong tương lai nhất định sẽ thống trị Tam thành và trở thành vị trí số một trong Tam thành, lúc đó khi những người này muốn tìm Tiêu Hào với danh nghĩa bạn bè cũ của nhà họ Tiêu, Tiêu Hào có thể đường đường chính chính mà từ chối.
Giống như một người trúng 5 triệu tệ, anh ta không nói cho bất kỳ ai, sau đó đi hỏi vay tiền những người bạn xung quanh mình, không ai cho anh ta vay tiền cả. Vậy thì sau khi anh ta nói ra chuyện 5 triệu tệ, những người khác chạy đến hỏi vay tiền anh ta thì anh ta đương nhiên có thể từ chối rồi.
Tiêu Hào làm những điều này, tất nhiên là rất có ý nghĩa, nếu là một người bạn chân chính Tiêu Hào sẽ giúp đỡ, nếu là kẻ thù Tiêu Hào sẽ không buông tha một ai.
Sau khi liên tiếp đến thăm vài nhà, đã chịu đủ cảnh bị từ chối không cho vào nhà, sắc mặt của Liễu Nguyệt Hàn rất khó coi.
Đem theo quà đến thăm nhà người ta lại bị từ chối và bị đuổi ra khỏi cửa, cảm giác thật khó chịu. "Nguyệt Hân, anh thực sự cũng không muốn làm điều này." Tiêu Hào giải thích: "nhưng những người này đều là bạn cũ của bố anh. Anh không phải là vì bản thân mình mà là vì bố anh ở nơi chín suối, em có hiểu không?"
Tiêu Hào làm bất cứ việc gì cũng đều nghĩ đến mục đích to lớn sau cùng, không muốn có bất kỳ điều gì hối tiếc.
Liễu Nguyệt Hân lúc đó mới hiểu được ý định thực sự của Tiêu Hào: "Em sẽ ở bên cạnh anh. Tiêu Hào, vòng tay của anh!” Đột nhiên, Liễu Nguyệt Hân nhìn thấy vòng tay của Tiêu Hào đang phát sáng. Giang Yến Thanh gặp chuyện không hay rồi.
Lúc trước Tiêu Hào đã tặng Giang Yến Thanh một chiếc mặt dây chuyền, chiếc mặt dây chuyền này là một chiếc bùa hộ mệnh có thể bảo vệ Giang Yến Thanh khỏi nguy hiểm chết người.
Hiện tại nó đang phát sáng một cái đồng nghĩa với việc đã sử dụng nó một lần rồi.
Liễu Nguyệt Hân cũng có một mặt dây chuyền do Tiêu
Hào tặng đang đeo trên người, nhưng cô ấy vẫn chưa thực sự sử dụng nó. Bùa hộ mệnh chỉ phát huy tác dụng khi gặp phải nguy hiểm ảnh hưởng đến tính mạng hoặc khi các bộ phận nhạy cảm trên cơ thể bị tấn công. Trước đây người của Thiên Văn Môn từng đánh ngất Liễu Nguyệt Hân. Vì là người học võ nên muốn đánh ngất người bình thường chỉ cần dùng một lực rất nhỏ. Bởi vì những người ở Thiên Văn Môn không làm bất cứ điều gì quá đáng hơn nên bùa hộ mệnh không phát huy tác dụng. "Vợ à, hôm nay anh không thể đi cùng em rồi. Anh có việc phải giải quyết"
Liễu Nguyệt Hân nở nụ cười, nói với giọng điệu đùa giỡn: "Anh đi đâu vậy? Có phải người tình nhỏ bé của anh gặp nguy hiểm gì rồi không?"
Liễu Nguyệt Hân đương nhiên biết vòng tay Tiêu Hào phát sáng có ý nghĩa gì. “Giang Yến Thanh xảy ra chuyện rồi.” Tiêu Hào không hề che giấu, “Anh cũng không ngại chạy qua đó ngay bây giờ đâu." “Em sẽ đi cùng anh” Liễu Nguyệt Hân nắm lấy cánh tay của Tiêu Hào, “Sáu năm rồi, đã đến lúc anh nên gặp cô gái này rồi, em nói xem có đúng không?" Tiêu Hào cảm thấy Liễu Nguyệt Hân đang ghen. “Sao?” Liễu Nguyệt Hân bĩu môi, “Có phải là sợ em đi cùng sẽ làm phiền anh diễn cảnh anh hùng cứu mỹ nhân hay không?" Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net
Tiêu Hào mỉm cười toe toét, thực sự Tiêu Hào không hề có ý đó, "Vợ anh muốn đi, vậy thì mình cùng đi." Tiêu Hào không biết chuyện gì đang xảy ra với Giang
Yến Thanh, không biết kẻ địch có bao nhiêu người. Thật ra
Tiêu Hào chỉ lo rằng đến lúc đó không thể biến thành hai người để có thể bảo vệ Liễu Nguyệt Hân.
Hai người lên xe, Tiêu Hào cảm nhận được sức mạnh của chiếc vòng tay, nói: "Đi về hướng nghĩa trang nhà họ Tiểu của chúng ta." Chiếc xe chạy vụt đi.
Vài phút sau, đột nhiên, chiếc vòng trên tay Tiêu Hào lại sáng lên. Tiêu Hào sửng sốt, đây là lần thứ hai Giang Yến Thanh gặp nguy hiểm. Bùa hộ mệnh đã phát huy tác dụng hai lần, chỉ còn một lần duy nhất nữa thôi.
Tiêu Hào tiếp tục điên cuồng đạp ga, vị trí của chiếc vòng và vị trí của Giang Yến Thanh cách nhau mười lăm phút.
Để Băng Sương điều động máy bay cũng không nhanh bằng Tiêu Hào tự mình lái xe. Chỉ trong vòng mười phút Tiêu Hào đã đến đó bởi vì đoạn đường này hầu như không có xe và cũng không có camera giám sát.
Sáu phút sau, vòng tay của Tiêu Hào lại sáng lên. Đây là lần thứ ba.
Tiêu Hào lo lắng, trong lòng hét to, Yến Thanh, em nhất định phải cố gắng chịu đựng. Ai làm tổn thương em, anh nhất định sẽ khiến người đó phải hối hận khi sống trên đời này.
Trên bờ sông, Long thiếu gia và người đàn ông trung niên nhìn thấy chiếc xe thể thao và Giang Yến Thanh đang dần chìm xuống sông, cả hai người đều thở phào nhẹ nhõm. "Long thiếu gia, cách này quả là rất hay. Bùa hộ mệnh dù có lợi hại đến đâu, cũng không thể chủ động phát huy tác dụng được."
Phù!
Ngay khi lời nói của người đàn ông trung niên vừa dứt, một người nhẹ nhàng nổi lên trên mặt nước.
Xe thể thao là loại mui trần, mui xe vẫn luôn mở ra cho nên Giang Yến Thanh có thể dễ dàng nổi lên.
Hơn nữa, một sức mạnh bí ẩn đang tỏa ra từ mặt dây chuyền, quấn lấy Giang Yến Thanh, giữ cho cơ thể Giang Yến Thanh được cân bằng và nổi trên mặt nước.
Vẻ mặt của cả hai cứng đờ trong giây lát. "Chuyện gì xảy ra thế này? Tại sao lại có thể như vậy?"
Người đàn ông trung niên hiểu ra, "Không thể chủ động tấn công, đây là chủ động phòng ngự. Cách này không thể giết được Giang Yến Thanh!"
Long thiếu gia lo lắng nói: "Làm sao bây giờ? Giang Yến Thanh hôm nay nhất định phải bị giết chết. Nếu Giang Yến Thanh không chết, để Tiêu Hào biết được chuyện này thì người chết ngược lại sẽ là chúng ta. Đến lúc đó, Tiêu Hào nhất định sẽ lấy chuyện này làm lý do để đối phó với nhà họ Châu!"
Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất
Chương 200: Nhất định phải chống đỡ
Sáng nay, Tiêu Hào và Liễu Nguyệt Hân dậy sớm như thường lệ.
Hôm qua không đăng ký thành lập công ty được. Hôm nay, những người từ văn phòng thương mại đã đến tận nhà Liễu Nguyệt Hân vào sáng sớm để xử lý, cực kỳ tận tình.
Sau khi biết chuyện xảy ra ngày hôm qua, nhân viên đăng ký cao cấp đau đầu suốt cả đêm. Họ đã cách chức vài người làm việc tại đó, sau đó phải người đi tìm Tiêu Hào để hỗ trợ đăng ký công ty.
Văn phòng thương mại không muốn vấn đề này tiếp tục náo động thêm nữa.
Tiêu Hào đã đăng ký hơn chục công ty, tên công ty chính giống hệt với tên công ty cũ của nhà họ Tiêu năm đó, Công ty trách nhiệm hữu hạn công thương nghiệp Tiêu Thi.
Trước tiên Tiêu Hào sẽ phát triển, nâng cấp từ công ty lên thành tập đoàn và sau đó là Thương hội. Đây đều là những vấn đề có thể giải quyết được bằng tiền.
Sau khi đăng ký công ty, địa điểm của công ty đương nhiên là biệt thự của Đại đô đốc Cao. Nhà tổ Tiêu gia vẫn chưa được xây dựng nên sẽ tạm thời sử dụng biệt thự trên núi của nhà họ Cao.
Sau khi hoàn thành mọi việc, Tiêu Hào bắt đầu vạch ra sự phát triển của công ty và các dự án hợp nhất Tam thành.
Tiêu Hào là chủ tịch mới của thành phố Tam thành sau khi hợp nhất, nhưng anh sẽ không trực tiếp giao dự án cho mình.
Anh muốn cạnh tranh công bằng với những người khác, dựa vào năng lực của bản thân để đưa nhà họ Tiêu từng bước phát triển lớn mạnh.
Nếu nhiều dự án tốt đều trực tiếp giao cho Tiêu Hào, e rằng toàn bộ thế lực trong Tam thành sẽ rối tung lên.
Không có quy tắc thì sẽ chẳng ra thể thống gì, nếu muốn quản lý Tam thành thật tốt thì Tiêu Hào cần phải dốc lòng để làm việc.
Tiêu Hào đưa Liễu Nguyệt Hân đến thăm một số người bạn cũ của nhà họ Tiêu sáu năm trước.
Có những người có thể lực rất lớn mạnh, cũng có cả những người thế lực nhỏ yếu. Chỉ cần những người từng làm việc với nhà họ Tiêu trước đây và có mối quan hệ nhất định với bố anh ấy, Tiêu Hào sẽ đích thân đến thăm. Hoặc gọi điện để chào hỏi, hoặc sắp xếp cho những người khác đến thăm.
Kết quả là ... Không ai chịu hợp tác với Tiêu Hào, họ tin rằng Tiêu Hào chỉ là một công ty ma với mức vốn 30 triệu nhân dân tệ. Không ai muốn giúp Tiêu Hào, không ai muốn cho Tiêu Hào một cơ hội.
Bất kể Tiêu Hào gần đây có nổi bật như thế nào, mặc kệ Tiêu Hào có năng lực lớn đến mức nào, những người đó đều không giúp Tiêu Hào bởi vì nhà họ Tiêu đã trở thành dĩ vãng rồi.
Hơn nữa, Tiêu Hào đã gây thù chuốc oán với quá nhiều người. Gần đây, Tiêu Hào còn đối chọi với cả nhà họ Châu nữa. Những người đó xem xét tình thế, không ai muốn đứng cùng phe với Tiêu Hào.
Ngay cả khi Tiêu Hào không đối chọi với nhà họ Châu thì cũng chẳng có ai hợp tác với Tiêu Hào. Tiêu Hào không hề thất vọng, vì đây là kết quả mà anh mong đợi.
Lý do Tiêu Hào đến thăm những người này trước thực ra là để chặt đứt con đường sau này của bọn họ. Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất
Thương hội Tiêu gia trong tương lai nhất định sẽ thống trị Tam thành và trở thành vị trí số một trong Tam thành, lúc đó khi những người này muốn tìm Tiêu Hào với danh nghĩa bạn bè cũ của nhà họ Tiêu, Tiêu Hào có thể đường đường chính chính mà từ chối.
Giống như một người trúng 5 triệu tệ, anh ta không nói cho bất kỳ ai, sau đó đi hỏi vay tiền những người bạn xung quanh mình, không ai cho anh ta vay tiền cả. Vậy thì sau khi anh ta nói ra chuyện 5 triệu tệ, những người khác chạy đến hỏi vay tiền anh ta thì anh ta đương nhiên có thể từ chối rồi.
Tiêu Hào làm những điều này, tất nhiên là rất có ý nghĩa, nếu là một người bạn chân chính Tiêu Hào sẽ giúp đỡ, nếu là kẻ thù Tiêu Hào sẽ không buông tha một ai.
Sau khi liên tiếp đến thăm vài nhà, đã chịu đủ cảnh bị từ chối không cho vào nhà, sắc mặt của Liễu Nguyệt Hàn rất khó coi.
Đem theo quà đến thăm nhà người ta lại bị từ chối và bị đuổi ra khỏi cửa, cảm giác thật khó chịu. "Nguyệt Hân, anh thực sự cũng không muốn làm điều này." Tiêu Hào giải thích: "nhưng những người này đều là bạn cũ của bố anh. Anh không phải là vì bản thân mình mà là vì bố anh ở nơi chín suối, em có hiểu không?"
Tiêu Hào làm bất cứ việc gì cũng đều nghĩ đến mục đích to lớn sau cùng, không muốn có bất kỳ điều gì hối tiếc.
Liễu Nguyệt Hân lúc đó mới hiểu được ý định thực sự của Tiêu Hào: "Em sẽ ở bên cạnh anh. Tiêu Hào, vòng tay của anh!” Đột nhiên, Liễu Nguyệt Hân nhìn thấy vòng tay của Tiêu Hào đang phát sáng. Giang Yến Thanh gặp chuyện không hay rồi.
Lúc trước Tiêu Hào đã tặng Giang Yến Thanh một chiếc mặt dây chuyền, chiếc mặt dây chuyền này là một chiếc bùa hộ mệnh có thể bảo vệ Giang Yến Thanh khỏi nguy hiểm chết người.
Hiện tại nó đang phát sáng một cái đồng nghĩa với việc đã sử dụng nó một lần rồi.
Liễu Nguyệt Hân cũng có một mặt dây chuyền do Tiêu
Hào tặng đang đeo trên người, nhưng cô ấy vẫn chưa thực sự sử dụng nó. Bùa hộ mệnh chỉ phát huy tác dụng khi gặp phải nguy hiểm ảnh hưởng đến tính mạng hoặc khi các bộ phận nhạy cảm trên cơ thể bị tấn công. Trước đây người của Thiên Văn Môn từng đánh ngất Liễu Nguyệt Hân. Vì là người học võ nên muốn đánh ngất người bình thường chỉ cần dùng một lực rất nhỏ. Bởi vì những người ở Thiên Văn Môn không làm bất cứ điều gì quá đáng hơn nên bùa hộ mệnh không phát huy tác dụng. "Vợ à, hôm nay anh không thể đi cùng em rồi. Anh có việc phải giải quyết"
Liễu Nguyệt Hân nở nụ cười, nói với giọng điệu đùa giỡn: "Anh đi đâu vậy? Có phải người tình nhỏ bé của anh gặp nguy hiểm gì rồi không?"
Liễu Nguyệt Hân đương nhiên biết vòng tay Tiêu Hào phát sáng có ý nghĩa gì. “Giang Yến Thanh xảy ra chuyện rồi.” Tiêu Hào không hề che giấu, “Anh cũng không ngại chạy qua đó ngay bây giờ đâu." “Em sẽ đi cùng anh” Liễu Nguyệt Hân nắm lấy cánh tay của Tiêu Hào, “Sáu năm rồi, đã đến lúc anh nên gặp cô gái này rồi, em nói xem có đúng không?" Tiêu Hào cảm thấy Liễu Nguyệt Hân đang ghen. “Sao?” Liễu Nguyệt Hân bĩu môi, “Có phải là sợ em đi cùng sẽ làm phiền anh diễn cảnh anh hùng cứu mỹ nhân hay không?" Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net
Tiêu Hào mỉm cười toe toét, thực sự Tiêu Hào không hề có ý đó, "Vợ anh muốn đi, vậy thì mình cùng đi." Tiêu Hào không biết chuyện gì đang xảy ra với Giang
Yến Thanh, không biết kẻ địch có bao nhiêu người. Thật ra
Tiêu Hào chỉ lo rằng đến lúc đó không thể biến thành hai người để có thể bảo vệ Liễu Nguyệt Hân.
Hai người lên xe, Tiêu Hào cảm nhận được sức mạnh của chiếc vòng tay, nói: "Đi về hướng nghĩa trang nhà họ Tiểu của chúng ta." Chiếc xe chạy vụt đi.
Vài phút sau, đột nhiên, chiếc vòng trên tay Tiêu Hào lại sáng lên. Tiêu Hào sửng sốt, đây là lần thứ hai Giang Yến Thanh gặp nguy hiểm. Bùa hộ mệnh đã phát huy tác dụng hai lần, chỉ còn một lần duy nhất nữa thôi.
Tiêu Hào tiếp tục điên cuồng đạp ga, vị trí của chiếc vòng và vị trí của Giang Yến Thanh cách nhau mười lăm phút.
Để Băng Sương điều động máy bay cũng không nhanh bằng Tiêu Hào tự mình lái xe. Chỉ trong vòng mười phút Tiêu Hào đã đến đó bởi vì đoạn đường này hầu như không có xe và cũng không có camera giám sát.
Sáu phút sau, vòng tay của Tiêu Hào lại sáng lên. Đây là lần thứ ba.
Tiêu Hào lo lắng, trong lòng hét to, Yến Thanh, em nhất định phải cố gắng chịu đựng. Ai làm tổn thương em, anh nhất định sẽ khiến người đó phải hối hận khi sống trên đời này.
Trên bờ sông, Long thiếu gia và người đàn ông trung niên nhìn thấy chiếc xe thể thao và Giang Yến Thanh đang dần chìm xuống sông, cả hai người đều thở phào nhẹ nhõm. "Long thiếu gia, cách này quả là rất hay. Bùa hộ mệnh dù có lợi hại đến đâu, cũng không thể chủ động phát huy tác dụng được."
Phù!
Ngay khi lời nói của người đàn ông trung niên vừa dứt, một người nhẹ nhàng nổi lên trên mặt nước.
Xe thể thao là loại mui trần, mui xe vẫn luôn mở ra cho nên Giang Yến Thanh có thể dễ dàng nổi lên.
Hơn nữa, một sức mạnh bí ẩn đang tỏa ra từ mặt dây chuyền, quấn lấy Giang Yến Thanh, giữ cho cơ thể Giang Yến Thanh được cân bằng và nổi trên mặt nước.
Vẻ mặt của cả hai cứng đờ trong giây lát. "Chuyện gì xảy ra thế này? Tại sao lại có thể như vậy?"
Người đàn ông trung niên hiểu ra, "Không thể chủ động tấn công, đây là chủ động phòng ngự. Cách này không thể giết được Giang Yến Thanh!"
Long thiếu gia lo lắng nói: "Làm sao bây giờ? Giang Yến Thanh hôm nay nhất định phải bị giết chết. Nếu Giang Yến Thanh không chết, để Tiêu Hào biết được chuyện này thì người chết ngược lại sẽ là chúng ta. Đến lúc đó, Tiêu Hào nhất định sẽ lấy chuyện này làm lý do để đối phó với nhà họ Châu!"
Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất
Bình luận facebook