Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 212: Tìm hiểu
Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Đập vào mắt Tiêu Hào là Trương Canh, trước đây Tiêu Hào bận rộn nhiều việc nên coi nhẹ người này. Lúc đầu, Trương Hồng Long và Đường Tuyết Như chết ở đồn cảnh sát, sau đó Lương Thể Khoan cùng với Trương Canh lại được thả ra.
Cảnh sát điều tra chuyện Điền Hậu bị ám sát, tra ra Trương Canh nhưng không tìm được chứng cứ.
Trương Canh biến mất một khoảng thời gian, vô cùng tĩnh lặng điều chỉnh lại thế lực của mình rồi tiếp quản nhà họ Trương. Vì vụ thảm án nhà họ Tiêu mà nhà họ Trương thân bại danh liệt, bắt buộc phải làm cho nhà họ Trương bình ổn trở lại, chắc chắn phải tìm một chỗ dựa vững chắc cho nhà họ Trương. Trương Canh là cấp dưới của Châu Vương Bình, hiện giờ Trương Canh lại xuất hiện bên người Châu Thiên Bắc chắc chắn bên trong đã xảy ra chuyện gì đó.
Nhà họ Trương, có lẽ đã đi theo nhà họ Châu
Trên mặt các vị khách đều là vẻ mặt nịnh nọt, a dua cùng với tươi cười, ai cũng muốn nói mấy câu với Châu Thiên Bắc. Chỉ cần Châu Thiên Bắc nói với một người nào đó vài câu, để lại cách liên hệ, người này đã sung sướng vô cùng còn những người khác thì hâm mộ không thôi.
Nhà họ Châu chính là gia tộc lớn nhất thành Danh Nam, mạnh hơn rất nhiều lần nhà họ Lương.
Có Châu Thiên Bắc đến nơi này, mọi người đều cực kỳ ngạc nhiên.
Bởi vì những buổi đấu thầu như thế này, gia tộc lớn không cần phải đi đấu thầu với các nhà khác, cũng chẳng bao giờ tham gia vào hội đấu thầu cả. Nếu người của gia tộc lớn nhất tới, thể lực còn mạnh hơn cả chủ của buổi đấu thầu, chỉ cần Châu Thiên Bắc giơ thẻ, cho dù ra cái giá cực thấp đi nữa cũng chẳng ai dám tranh. Ai dám đắc tội cậu chủ nhà họ Châu, Châu Thiên Bắc chứ?
Ai dám giơ thẻ đây?
Nơi này trừ Tiêu Hào ra, chỉ sợ chẳng còn ai dám. Mọi người đều cho rằng lần này Châu Thiên Bắc tới đây chơi, không phải đến để tham gia đấu thầu. Châu Thiên Bắc nói chuyện một cách tùy ý với một vài người xong thì cũng chẳng còn mấy kiên nhẫn. Ánh mắt anh ta lướt quanh căn phòng, anh ta đang tìm người.
Anh ta nhanh chóng tìm khắp ngõ ngách, sau đó nhìn thấy Tiêu Hào và Liễu Nguyệt Hân.
Trong mắt Châu Thiên Bắc ảnh lên sự lạnh giá, anh ta trực tiếp bước qua. Mọi người vội vàng tránh đường cho Châu Thiên Bắc.
Những người này biết Châu Thiên Bắc và Tiêu Hào từng va chạm với nhau, khuôn mặt hóng hớt hiện rõ. "Tiêu Hào này cũng trâu bò phết nhờ, cậu chủ của nhà họ Châu đến cũng không đứng dậy nghênh đón." "Chuyện này anh không biết rồi, lúc mà Tiêu Hào và cậu chủ nhà họ Châu xảy ra xung đột, nghe nói Tiêu Hào đánh cho cậu chủ nhà họ Châu một trận đấy "Lần này Tiêu Hào thảm rồi, chắc chắn cậu chủ nhà họ Châu sẽ không bỏ qua cho Tiêu Hào."
Châu Thiên Bắc đi tới trước mặt Tiêu Hào và Liễu Nguyệt Hãn, ngồi ở đối diện Tiêu Hào Đôi mắt Tiêu Hào bình tĩnh như nước, Liễu Nguyệt Hân cũng không hề để ý đến Châu Thiên Bắc, xem như chẳng có chuyện gì xảy ra cả. "Tiêu Hào, nhanh như vậy chúng ta lại gặp lại nhau rồi." "Anh tới đây là để tham gia đấu thầu sao?" Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!
Tiêu Hào không muốn để ý đến người khác, nhưng mọi người không hề thức thời mà cứ tiền đến tìm hiểu. Tiêu Hào không trả lời lại câu hỏi của Châu Thiền Bắc, liếc mắt nhìn Châu Thiên Bắc một cái, thản nhiên nói: "Vết thương của anh nhanh lành đấy nhỉ, xem ra lần trước tôi đánh nhẹ quá Những lời này đã chọc tức Châu Thiên Bắc rồi, lần trước, bao nhiêu nhục nhã Châu Thiên Bắc đều nhận hết, bị Tiêu Hào đánh bị thương nặng.
Các võ giả tài giỏi nhất đến trị liệu cho anh ta nên anh ta mới có thể khôi phục nhanh như vậy.
Sắc mặt Châu Thiên Bắc trầm xuống, anh ta muốn nổi điên lên thì nhớ tới lời dặn dò của bố, nhớ tới việc phải bàn trong ngày hôm nay, anh ta tự nhủ bản thân không thể tiếp tục xúc động.
Mục đích hôm nay tới đây là để ngăn cản Tiêu Hào lấy được hạng mục lần này.
Hơn nữa, bố anh còn nói, Tiêu Hào là người tài trời sinh, nghĩ gì thì nghĩ, đừng bao giờ nghĩ đến chuyện dùng võ lực để đánh lại anh ta.
Châu Thiên Bắc nhanh chóng bình tĩnh lại: "Hôm nay, có Châu Thiên Bắc tôi ở đây. hạng mục lần này chính là của nhà họ Châu chúng tôi rồi." "Tiêu Hào, nhất định anh không lấy nổi hạng mục lần này đâu."
Lời này vừa nói ra, khiến mọi người gần đó kinh ngạc không Châu Thiên Bắc sẽ tham gia đấu thầu, hơn nữa vì Tiêu Hào thôi. mà đến nơi này.
Tiêu Hào đưa cho Liễu Nguyệt Hận một ly nước uống, hai người chạm lỵ, dáng vẻ vô cùng thoải mái. "Châu Thiên Bắc, lần này đấu thầu, ai có tiền thì người đó thắng thôi." “Nếu không còn chuyện gì nữa, phiên anh rời khỏi bàn tôi, đừng quấy rầy tôi cùng vợ tôi uống rượu. Nếu không, tôi không khách khí nữa đâu."
Tiêu Hào không thèm giữ mặt mũi cho Châu Thiên Bắc, lần trước đã có thể đánh anh ta, lần này đương nhiên cũng có thể đánh. "Thằng khốn. Châu Thiên Bắc còn chưa nói gì, một vị khách đứng bên cạnh đã không chịu nổi, tức giận hét lên: "Tiêu Hào, anh nghĩ anh là ai, anh cũng dám nói những lời như vậy với cậu chủ nhà họ Châu sao?" “Anh không lo nói chuyện với cậu chủ nhà họ Châu, còn dám lo uống rượu cùng con khốn này á?"
Trong mặt Tiêu Hào ảnh lên ý muốn xóa bỏ, anh trực tiếp cầm lấy bình rượu trên bàn năm vào người nọ.
Cop!
Bình rượu nên trên đầu người kia, khiến cho máu chảy ra, anh ta ngã xuống mặt đất. “Tôi nói chuyện cùng cậu chủ nhà họ Châu, đồ rác rưởi như thế này cũng dám xen mồm?" "Cút."
Nếu những người này nhằm vào Tiêu Hào, dựa vào tính tình của anh, đương nhiên cũng chẳng thèm nổi giận, những người này chỉ muốn lấy lòng Châu Thiên Bắc, vây quanh Châu Thiên Bắc vẫy đuôi như mấy con chó mà thôi. Nhưng mà, dù là kẻ nào đi nữa, dám sỉ nhục Liễu Nguyệt Hân đều không được.
Tiêu Hào tuyệt đối không cho phép.
Người kia ôm đầu, toàn mặt đều là máu: "Cậu chủ Châu, cậu phải làm chủ cho tôi" Tất cả mọi người đều chờ Châu Thiên Bắc phân xử cho người này. Ai cũng không ngờ, đợt nhiên Tiêu Hào lại ra tay. Liễu Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Viễn Sơn và Liễu Vĩnh sung sướng khi người khác gặp họa đến mức thể hiện hết lên mặt.
Tiêu Hào cũng đang chờ Châu Thiên Bắc ra tay vì người này, thuận tiện dạy cho Châu Thiên Bắc một bài học. Nhưng mà, Châu Thiên Bắc lại không phán xử giúp cho người đàn ông này.
Anh ta cũng lấy một bình rượu khác, nên trên đầu người nọ "Cút. "Tôi có quen biết anh không?" "Tôi nói chuyện với Tiêu Hào, anh có tư cách xen vào không?"
Đầu người nọ lại bị đánh vào thêm lần nữa, anh ta sắp nổi khùng lên rồi, chính mình nói giúp cho Châu Thiên Bắc, cuối cùng lại bị Châu Thiên Bắc đánh. Người nọ hét lên vài tiếng rồi chạy ra khỏi nơi này, vội đi đến bệnh viện.
Những người đứng vây xem cũng cảm thấy lạ lùng, hoàn toàn không ngờ chuyện này lại diễn ra như vậy. Châu Thiên Bắc là người vô cùng kiêu căng, dù anh ta nói chuyện với người khác, anh ta cũng không thích nhiều lời. Nhất là đối với những người không quen biết, người mà không cùng đẳng cấp.
Quan trọng hơn là, anh phản xử, làm chủ cho người nọ như thế nào? Tiêu Hào chính là cao thủ trời sinh, ở trong này đánh nhau sao?
Châu Thiên Bắc muốn áp chế Tiêu Hào, làm cho Tiêu Hào mất đi sự hăng hải cũng sẽ không động tay động chân. Nên chuyện Châu Thiên Bắc đánh người nọ cũng chính là tìm cho mình một bậc thang đi xuống. Những người còn lại vốn muốn nói chuyện cho Châu Thiên
Bắc, đều ngậm miệng lại. "Tiêu Hào, tôi nói cho anh biết, nhà họ Châu chúng tôi toàn lực ứng phó, tôi xem anh có được mấy đồng có thể so sánh được với nhà họ Châu chúng tôi" "Tôi biết anh giỏi võ, biết anh rất mạnh mẽ, nhưng mà, không có tiền thì có thể làm được gì chứ? Đến lúc đó, tôi sẽ khiến anh thua thảm bại." "Muốn lấy được hạng mục lần này á? Nằm mơ đi." "Là ai ở trong này bắt nạt anh em của tôi?" Đột nhiên, có một âm thanh to lớn truyền đến từ phía sau.
Những vị khách còn đang hóng hớt vội nhìn về phía cửa ra vào. Mọi người nhìn thấy một cô gái tóc vàng xinh đẹp đang đẩy một chiếc xe lăn tiến vào. Người thanh niên ngồi trên xe lăn, ngũ quan tinh xảo, vô cùng đẹp trai, chỉ là... anh ta không có hai chân.
Người đến là Đường Minh Tam, hiện giờ là chủ của nhà họ
Đường "Tôi còn tưởng là ai." Châu Thiên Bắc híp mắt, liếc nhìn Đường Minh Tam một cái: "Hóa ra là người què nhà họ Đường, à, không đúng phải là tên vô dụng không chân"
Châu Thiên Bắc ghét nhất là có người chen vào lúc anh ta nói chuyện, hiện tại lại xuất hiện một kẻ xen vào chuyện của người khác.
Cô gai xinh đẹp tóc vàng phía sau Đường Minh Tạm chính là bạn gái của Đường Minh Tam, Lumos. Sắc mặt Lumos lạnh lùng, có năm chặt tay, lạnh lẽo nhìn Châu Thiên Bắc.
Đường Minh Tam lắc đầu với Lumos
Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net
Đập vào mắt Tiêu Hào là Trương Canh, trước đây Tiêu Hào bận rộn nhiều việc nên coi nhẹ người này. Lúc đầu, Trương Hồng Long và Đường Tuyết Như chết ở đồn cảnh sát, sau đó Lương Thể Khoan cùng với Trương Canh lại được thả ra.
Cảnh sát điều tra chuyện Điền Hậu bị ám sát, tra ra Trương Canh nhưng không tìm được chứng cứ.
Trương Canh biến mất một khoảng thời gian, vô cùng tĩnh lặng điều chỉnh lại thế lực của mình rồi tiếp quản nhà họ Trương. Vì vụ thảm án nhà họ Tiêu mà nhà họ Trương thân bại danh liệt, bắt buộc phải làm cho nhà họ Trương bình ổn trở lại, chắc chắn phải tìm một chỗ dựa vững chắc cho nhà họ Trương. Trương Canh là cấp dưới của Châu Vương Bình, hiện giờ Trương Canh lại xuất hiện bên người Châu Thiên Bắc chắc chắn bên trong đã xảy ra chuyện gì đó.
Nhà họ Trương, có lẽ đã đi theo nhà họ Châu
Trên mặt các vị khách đều là vẻ mặt nịnh nọt, a dua cùng với tươi cười, ai cũng muốn nói mấy câu với Châu Thiên Bắc. Chỉ cần Châu Thiên Bắc nói với một người nào đó vài câu, để lại cách liên hệ, người này đã sung sướng vô cùng còn những người khác thì hâm mộ không thôi.
Nhà họ Châu chính là gia tộc lớn nhất thành Danh Nam, mạnh hơn rất nhiều lần nhà họ Lương.
Có Châu Thiên Bắc đến nơi này, mọi người đều cực kỳ ngạc nhiên.
Bởi vì những buổi đấu thầu như thế này, gia tộc lớn không cần phải đi đấu thầu với các nhà khác, cũng chẳng bao giờ tham gia vào hội đấu thầu cả. Nếu người của gia tộc lớn nhất tới, thể lực còn mạnh hơn cả chủ của buổi đấu thầu, chỉ cần Châu Thiên Bắc giơ thẻ, cho dù ra cái giá cực thấp đi nữa cũng chẳng ai dám tranh. Ai dám đắc tội cậu chủ nhà họ Châu, Châu Thiên Bắc chứ?
Ai dám giơ thẻ đây?
Nơi này trừ Tiêu Hào ra, chỉ sợ chẳng còn ai dám. Mọi người đều cho rằng lần này Châu Thiên Bắc tới đây chơi, không phải đến để tham gia đấu thầu. Châu Thiên Bắc nói chuyện một cách tùy ý với một vài người xong thì cũng chẳng còn mấy kiên nhẫn. Ánh mắt anh ta lướt quanh căn phòng, anh ta đang tìm người.
Anh ta nhanh chóng tìm khắp ngõ ngách, sau đó nhìn thấy Tiêu Hào và Liễu Nguyệt Hân.
Trong mắt Châu Thiên Bắc ảnh lên sự lạnh giá, anh ta trực tiếp bước qua. Mọi người vội vàng tránh đường cho Châu Thiên Bắc.
Những người này biết Châu Thiên Bắc và Tiêu Hào từng va chạm với nhau, khuôn mặt hóng hớt hiện rõ. "Tiêu Hào này cũng trâu bò phết nhờ, cậu chủ của nhà họ Châu đến cũng không đứng dậy nghênh đón." "Chuyện này anh không biết rồi, lúc mà Tiêu Hào và cậu chủ nhà họ Châu xảy ra xung đột, nghe nói Tiêu Hào đánh cho cậu chủ nhà họ Châu một trận đấy "Lần này Tiêu Hào thảm rồi, chắc chắn cậu chủ nhà họ Châu sẽ không bỏ qua cho Tiêu Hào."
Châu Thiên Bắc đi tới trước mặt Tiêu Hào và Liễu Nguyệt Hãn, ngồi ở đối diện Tiêu Hào Đôi mắt Tiêu Hào bình tĩnh như nước, Liễu Nguyệt Hân cũng không hề để ý đến Châu Thiên Bắc, xem như chẳng có chuyện gì xảy ra cả. "Tiêu Hào, nhanh như vậy chúng ta lại gặp lại nhau rồi." "Anh tới đây là để tham gia đấu thầu sao?" Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!
Tiêu Hào không muốn để ý đến người khác, nhưng mọi người không hề thức thời mà cứ tiền đến tìm hiểu. Tiêu Hào không trả lời lại câu hỏi của Châu Thiền Bắc, liếc mắt nhìn Châu Thiên Bắc một cái, thản nhiên nói: "Vết thương của anh nhanh lành đấy nhỉ, xem ra lần trước tôi đánh nhẹ quá Những lời này đã chọc tức Châu Thiên Bắc rồi, lần trước, bao nhiêu nhục nhã Châu Thiên Bắc đều nhận hết, bị Tiêu Hào đánh bị thương nặng.
Các võ giả tài giỏi nhất đến trị liệu cho anh ta nên anh ta mới có thể khôi phục nhanh như vậy.
Sắc mặt Châu Thiên Bắc trầm xuống, anh ta muốn nổi điên lên thì nhớ tới lời dặn dò của bố, nhớ tới việc phải bàn trong ngày hôm nay, anh ta tự nhủ bản thân không thể tiếp tục xúc động.
Mục đích hôm nay tới đây là để ngăn cản Tiêu Hào lấy được hạng mục lần này.
Hơn nữa, bố anh còn nói, Tiêu Hào là người tài trời sinh, nghĩ gì thì nghĩ, đừng bao giờ nghĩ đến chuyện dùng võ lực để đánh lại anh ta.
Châu Thiên Bắc nhanh chóng bình tĩnh lại: "Hôm nay, có Châu Thiên Bắc tôi ở đây. hạng mục lần này chính là của nhà họ Châu chúng tôi rồi." "Tiêu Hào, nhất định anh không lấy nổi hạng mục lần này đâu."
Lời này vừa nói ra, khiến mọi người gần đó kinh ngạc không Châu Thiên Bắc sẽ tham gia đấu thầu, hơn nữa vì Tiêu Hào thôi. mà đến nơi này.
Tiêu Hào đưa cho Liễu Nguyệt Hận một ly nước uống, hai người chạm lỵ, dáng vẻ vô cùng thoải mái. "Châu Thiên Bắc, lần này đấu thầu, ai có tiền thì người đó thắng thôi." “Nếu không còn chuyện gì nữa, phiên anh rời khỏi bàn tôi, đừng quấy rầy tôi cùng vợ tôi uống rượu. Nếu không, tôi không khách khí nữa đâu."
Tiêu Hào không thèm giữ mặt mũi cho Châu Thiên Bắc, lần trước đã có thể đánh anh ta, lần này đương nhiên cũng có thể đánh. "Thằng khốn. Châu Thiên Bắc còn chưa nói gì, một vị khách đứng bên cạnh đã không chịu nổi, tức giận hét lên: "Tiêu Hào, anh nghĩ anh là ai, anh cũng dám nói những lời như vậy với cậu chủ nhà họ Châu sao?" “Anh không lo nói chuyện với cậu chủ nhà họ Châu, còn dám lo uống rượu cùng con khốn này á?"
Trong mặt Tiêu Hào ảnh lên ý muốn xóa bỏ, anh trực tiếp cầm lấy bình rượu trên bàn năm vào người nọ.
Cop!
Bình rượu nên trên đầu người kia, khiến cho máu chảy ra, anh ta ngã xuống mặt đất. “Tôi nói chuyện cùng cậu chủ nhà họ Châu, đồ rác rưởi như thế này cũng dám xen mồm?" "Cút."
Nếu những người này nhằm vào Tiêu Hào, dựa vào tính tình của anh, đương nhiên cũng chẳng thèm nổi giận, những người này chỉ muốn lấy lòng Châu Thiên Bắc, vây quanh Châu Thiên Bắc vẫy đuôi như mấy con chó mà thôi. Nhưng mà, dù là kẻ nào đi nữa, dám sỉ nhục Liễu Nguyệt Hân đều không được.
Tiêu Hào tuyệt đối không cho phép.
Người kia ôm đầu, toàn mặt đều là máu: "Cậu chủ Châu, cậu phải làm chủ cho tôi" Tất cả mọi người đều chờ Châu Thiên Bắc phân xử cho người này. Ai cũng không ngờ, đợt nhiên Tiêu Hào lại ra tay. Liễu Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Viễn Sơn và Liễu Vĩnh sung sướng khi người khác gặp họa đến mức thể hiện hết lên mặt.
Tiêu Hào cũng đang chờ Châu Thiên Bắc ra tay vì người này, thuận tiện dạy cho Châu Thiên Bắc một bài học. Nhưng mà, Châu Thiên Bắc lại không phán xử giúp cho người đàn ông này.
Anh ta cũng lấy một bình rượu khác, nên trên đầu người nọ "Cút. "Tôi có quen biết anh không?" "Tôi nói chuyện với Tiêu Hào, anh có tư cách xen vào không?"
Đầu người nọ lại bị đánh vào thêm lần nữa, anh ta sắp nổi khùng lên rồi, chính mình nói giúp cho Châu Thiên Bắc, cuối cùng lại bị Châu Thiên Bắc đánh. Người nọ hét lên vài tiếng rồi chạy ra khỏi nơi này, vội đi đến bệnh viện.
Những người đứng vây xem cũng cảm thấy lạ lùng, hoàn toàn không ngờ chuyện này lại diễn ra như vậy. Châu Thiên Bắc là người vô cùng kiêu căng, dù anh ta nói chuyện với người khác, anh ta cũng không thích nhiều lời. Nhất là đối với những người không quen biết, người mà không cùng đẳng cấp.
Quan trọng hơn là, anh phản xử, làm chủ cho người nọ như thế nào? Tiêu Hào chính là cao thủ trời sinh, ở trong này đánh nhau sao?
Châu Thiên Bắc muốn áp chế Tiêu Hào, làm cho Tiêu Hào mất đi sự hăng hải cũng sẽ không động tay động chân. Nên chuyện Châu Thiên Bắc đánh người nọ cũng chính là tìm cho mình một bậc thang đi xuống. Những người còn lại vốn muốn nói chuyện cho Châu Thiên
Bắc, đều ngậm miệng lại. "Tiêu Hào, tôi nói cho anh biết, nhà họ Châu chúng tôi toàn lực ứng phó, tôi xem anh có được mấy đồng có thể so sánh được với nhà họ Châu chúng tôi" "Tôi biết anh giỏi võ, biết anh rất mạnh mẽ, nhưng mà, không có tiền thì có thể làm được gì chứ? Đến lúc đó, tôi sẽ khiến anh thua thảm bại." "Muốn lấy được hạng mục lần này á? Nằm mơ đi." "Là ai ở trong này bắt nạt anh em của tôi?" Đột nhiên, có một âm thanh to lớn truyền đến từ phía sau.
Những vị khách còn đang hóng hớt vội nhìn về phía cửa ra vào. Mọi người nhìn thấy một cô gái tóc vàng xinh đẹp đang đẩy một chiếc xe lăn tiến vào. Người thanh niên ngồi trên xe lăn, ngũ quan tinh xảo, vô cùng đẹp trai, chỉ là... anh ta không có hai chân.
Người đến là Đường Minh Tam, hiện giờ là chủ của nhà họ
Đường "Tôi còn tưởng là ai." Châu Thiên Bắc híp mắt, liếc nhìn Đường Minh Tam một cái: "Hóa ra là người què nhà họ Đường, à, không đúng phải là tên vô dụng không chân"
Châu Thiên Bắc ghét nhất là có người chen vào lúc anh ta nói chuyện, hiện tại lại xuất hiện một kẻ xen vào chuyện của người khác.
Cô gai xinh đẹp tóc vàng phía sau Đường Minh Tạm chính là bạn gái của Đường Minh Tam, Lumos. Sắc mặt Lumos lạnh lùng, có năm chặt tay, lạnh lẽo nhìn Châu Thiên Bắc.
Đường Minh Tam lắc đầu với Lumos
Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net
Bình luận facebook