Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 216: Điều tra số tiền này cho tôi
Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net
"Tiêu Hào." Châu Thiên Bắc bước "Lần này tham gia đấu thầu, ý nghĩa to lớn, khoản tiền lớn như vậy khiến cho người khác nghi ngờ." "Tôi cũng cho rằng tra xét là hợp lý, chỉ cần anh thực sự có ba nghìn năm trăm tỷ chúng tôi tâm phục khẩu
Những người đi theo sau Châu Thiên Bắc cũng nói. "Bên trong thẻ của Tiêu tuyệt đối không thể có nhiều tiền như vậy "Đúng vậy, số tiền đổ quá nhiều, đến nhà họ Châu còn không lập tức lấy được ra được ba nghìn năm trăm tỷ đâu." "Lần này phải tra xét, nếu không chuyện nơi này sẽ bị chế cười rồi. Lúc trước, thời điểm nhà họ Liễu giao dịch cùng với nhà họ Lương có nhân viên ngân hàng trực tiếp xem xét lần này nhân viên ngân hàng không tham gia khẳng định có vấn đề.
Mọi người nơi này trừ Đường Minh Tam thì những người khác đều yêu cầu tra xét Lương Thiếu Thu lạnh lùng nhìn những người này, nói: "Vừa rồi tôi đã xem rồi, tấm thẻ kia chắc chắn có ba nghìn năm trăm tý." "Mọi người đang nghi ngờ nhà họ Lương chúng tôi sao?" Vừa rồi Lương Thiếu Thu có nhìn qua thật, anh nhìn thấy, tấm thẻ kia không còn vị trí trống nữa, bên trên cho thấy số tiền nhiều khủng khiếp.
Lương Thiếu Thu cũng không biết sao mọi chuyện lại diễn ra thế này, dù sao anh cũng không lo lắng, mọi chuyện đã có Tiêu Hào sắp xếp, anh chỉ cần làm theo những gì Tiêu Hào nói thôi.
Tiêu Hào đương nhiên có cách giải quyết chuyện này. Rất nhiều người vội vã yên lặng, bọn họ không sợ Tiêu Hào, nhưng bọn họ sợ nhà họ Lương.
Nhưng Châu Thiên Bắc không sợ.
Châu Thiên Bắc híp "Lương Thiếu Thu, nhà họ Lương các người định bịt miệng mọi người sao?" "Lừa gạt mọi người giao dịch còn sợ người ta nói ra nói vào hay sao? Hôm nay tôi nói cho các người biết tôi phải tra xét tình huống "Dựa vào cái gì?" Tiêu Hào cố tình khiêu khích: "Các người ra giả nhiều hơn tôi, tự nhiên tôi sẽ tâm phục khẩu phục cho các người tra "Các người đều là kẻ thua dưới tay tôi, không có tư cách tra xét"
Tiêu Hào muốn chọc tức Châu Thiên Bắc ra giả, nhưng Châu Thiên Bắc không dám ra giả. Cho dù thế nào đi nữa cũng không dám. "Người khác không có tư cách, nhưng tôi có tư cách"
Lúc này, phía sau Châu Thiên Bắc có một người đàn ông trung niên bước lên.
Người này là luật sư riêng của Châu Thiên Bắc.
Lần này tham gia đấu thầu là muốn đưa con trai đến nhìn để biết thêm kiến thức. Hiện giờ, nhà họ Châu gặp chuyện, đương nhiên ông ta sẽ đứng ra hỗ trợ. Lấy lòng được Châu Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất
Thiên Bắc, về sau không cần phải lo lắng gì nữa. Tiêu Hào nhìn người này, ông ta hơn năm mươi tuổi, mặc đồ tây đi giày da.
Khuôn mặt ông ta giống như đến để giải quyết công việc chung vậy: "Tiêu Hào, hội đấu thầu lần này, nghi ngờ có sự ưu tiên, có hành vi không đúng mực. "Mong anh hỗ trợ điều tra.
Tiêu Hào liếc nhìn luật sư: "Hạng mục lần này là hạng mục của bộ binh, Tam Thành xác nhập, dù phải tra thì cũng là quân đội tới đây tra xét, xin hỏi, một luật sư như ông dựa vào đâu để tra?" "Ông có tư cách gì tra?" "Ai nói tôi không thể tra?" Luật sư nghiêm mặt, ông ta nghĩ rằng Tiêu Hào không hiểu được mấy chuyện này: "Tôi có quyền giám sát, hiện giờ anh bị nghi ngờ, tôi có quyền tra xét anh." Tiêu Hào không nghĩ tới sẽ xảy ra vở kịch như thế này, tự nhiên còn nhảy ra người đàn ông này. "Quyền giám sát? Ông là người đến đây bỏ vốn, tham dự đấu thầu?" "Hôm nay ông tới nơi này khác gì nước tương xì dầu đầu, còn muốn tra tôi?" "Tra cái đầu ông ấy" "Tiêu Hào, anh đừng có mà quá đáng." Luật sự giận dữ.
Tiêu Hào lạnh lùng nói: "Quá đáng là ông mới đúng. Nơi này vốn không có chuyện của ông, ông đừng có mà đứng ra, ông là chó nhà họ Châu nuôi đấy à?" "Cút cho tôi." "Anh..." Khuôn mặt ông luật sư lúc trắng lúc xanh.
Ông luật sư này muốn nổi bật, lại muốn nằm được cơ hội lần này đi nịnh bợ Châu Thiên Bắc. Đáng tiếc, trộm gà không được lại còn mất đi năm gạo.
Tiêu Hào không cho ông ta tra, ông ta cũng chẳng có cách nào tra cả. "Xin lỗi bố tôi ngay."
Con trai của người luật sư này nhìn bố mình bị nhục nhã, lập tức đứng dậy, tức giận nhìn Tiêu Hào,
Tiêu Hào nhìn thấy chàng trai trước mặt toàn thân toát lên sự tức giận, nói: "Muốn bảo vệ bố anh, chờ anh có thực lực rồi nói chuyện."
Người thanh niên nhìn thấy Tiêu Hào vẫn thái độ ngạo mạn như trước, tức không chịu được: "Tiêu Hào, cái thắng tôi này, mắng bố tôi, tôi khô máu với anh! Là đàn ông thì ra đây cho tôi. Muốn đầu với một mình Tiêu Hào, Tiêu Hào nhớ rõ, người lần trước khiêu chiến anh là một vị vua nào đó
Nếu Tiêu Hào ra tay, chỉ cần một cái tát đã có thể đánh chết cậu thanh niên kia. Châu Thiên Bắc biết Tiêu Hào là người tài giỏi trời sinh, đấu đơn với anh khác gì đi tìm chết.
Châu Thiên Bắc vội vàng nói với người trẻ tuổi. "Cút cho tôi, không cần ở đây làm xấu hổ thêm nữa" "Chuyện nơi này không cần các người những tay vào Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net
Luật sư thấy Châu Thiên Bắc không giúp chính mình, ngược lại còn bảo bọn họ cút, ông ta tức giận nhưng không dám thể hiện ra.
Luật sư mang theo con trai mình, khuôn mặt xám xịt rời khỏi. Châu Thiên Bắc thấy Tiêu Hào không cho bọn họ xem, càng không cho bọn họ tra, chắc chắn trong lòng Tiêu Hào có chuyện mờ ám.
Những người khác cũng cho là thế, không ai tin rằng Tiêu Hào lại có ba nghìn năm trăm tỷ. Dùng ba nghìn năm trăm tỷ để đấu thầu một hạng mục trị giá ba mươi tỷ, đồ điện như thế nào mới làm chuyện như vậy chứ. "Tiêu Hào, đúng là luật sư không đủ tư cách tra xét anh, nhưng bên công trình thì có thể tra chứ?"
Châu Thiên Bắc đã sớm gọi điện cho bên công trình, chuyện này anh ta không để không như vậy được, nhất định phải vạch trần bộ mặt thật của Tiêu Hào. "Tôi chống mắt lên nhìn xem." Tiêu Hào cười cười.
Hơi mười phút sau, ba người đàn ông lòng như lửa đốt từ bên công trình đến đây.
Mọi người vội vàng tránh đường. "Bố." Tiêu Hào gọi to về phía người tới. "Bố." Liễu Nguyệt Hân mỉm cười.
Liễu Kiến Quốc vừa mới nhận được điện thoại, cấp dưới bảo lại cho ông, nói cậu chủ nhà họ Châu tìm người có việc gấp, nói rằng bên phía đấu thầu lần này xảy ra một ít vấn đề.
Người nhà họ Châu tìm đến chỗ công trình, đương nhiên mấy chuyện này từ trước đến nay đều do Liễu Kiến Quốc đứng ra. Cho nên Liễu Kiến Quốc nhanh chóng đến đây.
Đến rồi ông liền biết, nhìn qua xem ra Tiêu Hào đối đầu với người nhà họ Châu. Châu Thiên Bắc biết rằng người đến là bố vợ Tiêu Hào, anh ta muốn bố vợ trực tiếp tra xét con rể. Dẫn đến một vở kịch trong gia đình.
Tiêu Hào cũng có chút không ngờ được, nhưng mà anh cũng không lo lắng. Hôm nay Tiêu Hào tung ra lợi thế ba nghìn năm trăm tỷ, chỉ là muốn làm cho chuyện này càng lớn càng tốt. Châu Thiên Bắc vì Tiêu Hào mà đến, Tiêu Hào cũng giống như vậy, đến đây là vì người nhà họ Châu. Châu Thiên Bắc phải áp chế Tiêu Hào, mà Tiêu Hào cũng đang nghĩ cách làm cho nhà họ Châu phá sản. Ba nghìn năm trăm tỷ này không phải là báo giá linh tinh, vừa lúc là toàn bộ tài sản ở nước ngoài của nhà họ Châu.
Nhưng những người khác là chuyện anh không ngờ đến. Rất nhiều người không nói gì cả, không biết Châu Thiên Bắc định làm cái gì? Tìm một người đến tra xét, cuối cùng lại là bố vợ của Tiểu Hào.
Liễu Kiến Quốc trông vô cùng công tư phân minh nói: "Rất cuộc nơi này đã xảy ra chuyện
Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất
"Tiêu Hào." Châu Thiên Bắc bước "Lần này tham gia đấu thầu, ý nghĩa to lớn, khoản tiền lớn như vậy khiến cho người khác nghi ngờ." "Tôi cũng cho rằng tra xét là hợp lý, chỉ cần anh thực sự có ba nghìn năm trăm tỷ chúng tôi tâm phục khẩu
Những người đi theo sau Châu Thiên Bắc cũng nói. "Bên trong thẻ của Tiêu tuyệt đối không thể có nhiều tiền như vậy "Đúng vậy, số tiền đổ quá nhiều, đến nhà họ Châu còn không lập tức lấy được ra được ba nghìn năm trăm tỷ đâu." "Lần này phải tra xét, nếu không chuyện nơi này sẽ bị chế cười rồi. Lúc trước, thời điểm nhà họ Liễu giao dịch cùng với nhà họ Lương có nhân viên ngân hàng trực tiếp xem xét lần này nhân viên ngân hàng không tham gia khẳng định có vấn đề.
Mọi người nơi này trừ Đường Minh Tam thì những người khác đều yêu cầu tra xét Lương Thiếu Thu lạnh lùng nhìn những người này, nói: "Vừa rồi tôi đã xem rồi, tấm thẻ kia chắc chắn có ba nghìn năm trăm tý." "Mọi người đang nghi ngờ nhà họ Lương chúng tôi sao?" Vừa rồi Lương Thiếu Thu có nhìn qua thật, anh nhìn thấy, tấm thẻ kia không còn vị trí trống nữa, bên trên cho thấy số tiền nhiều khủng khiếp.
Lương Thiếu Thu cũng không biết sao mọi chuyện lại diễn ra thế này, dù sao anh cũng không lo lắng, mọi chuyện đã có Tiêu Hào sắp xếp, anh chỉ cần làm theo những gì Tiêu Hào nói thôi.
Tiêu Hào đương nhiên có cách giải quyết chuyện này. Rất nhiều người vội vã yên lặng, bọn họ không sợ Tiêu Hào, nhưng bọn họ sợ nhà họ Lương.
Nhưng Châu Thiên Bắc không sợ.
Châu Thiên Bắc híp "Lương Thiếu Thu, nhà họ Lương các người định bịt miệng mọi người sao?" "Lừa gạt mọi người giao dịch còn sợ người ta nói ra nói vào hay sao? Hôm nay tôi nói cho các người biết tôi phải tra xét tình huống "Dựa vào cái gì?" Tiêu Hào cố tình khiêu khích: "Các người ra giả nhiều hơn tôi, tự nhiên tôi sẽ tâm phục khẩu phục cho các người tra "Các người đều là kẻ thua dưới tay tôi, không có tư cách tra xét"
Tiêu Hào muốn chọc tức Châu Thiên Bắc ra giả, nhưng Châu Thiên Bắc không dám ra giả. Cho dù thế nào đi nữa cũng không dám. "Người khác không có tư cách, nhưng tôi có tư cách"
Lúc này, phía sau Châu Thiên Bắc có một người đàn ông trung niên bước lên.
Người này là luật sư riêng của Châu Thiên Bắc.
Lần này tham gia đấu thầu là muốn đưa con trai đến nhìn để biết thêm kiến thức. Hiện giờ, nhà họ Châu gặp chuyện, đương nhiên ông ta sẽ đứng ra hỗ trợ. Lấy lòng được Châu Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất
Thiên Bắc, về sau không cần phải lo lắng gì nữa. Tiêu Hào nhìn người này, ông ta hơn năm mươi tuổi, mặc đồ tây đi giày da.
Khuôn mặt ông ta giống như đến để giải quyết công việc chung vậy: "Tiêu Hào, hội đấu thầu lần này, nghi ngờ có sự ưu tiên, có hành vi không đúng mực. "Mong anh hỗ trợ điều tra.
Tiêu Hào liếc nhìn luật sư: "Hạng mục lần này là hạng mục của bộ binh, Tam Thành xác nhập, dù phải tra thì cũng là quân đội tới đây tra xét, xin hỏi, một luật sư như ông dựa vào đâu để tra?" "Ông có tư cách gì tra?" "Ai nói tôi không thể tra?" Luật sư nghiêm mặt, ông ta nghĩ rằng Tiêu Hào không hiểu được mấy chuyện này: "Tôi có quyền giám sát, hiện giờ anh bị nghi ngờ, tôi có quyền tra xét anh." Tiêu Hào không nghĩ tới sẽ xảy ra vở kịch như thế này, tự nhiên còn nhảy ra người đàn ông này. "Quyền giám sát? Ông là người đến đây bỏ vốn, tham dự đấu thầu?" "Hôm nay ông tới nơi này khác gì nước tương xì dầu đầu, còn muốn tra tôi?" "Tra cái đầu ông ấy" "Tiêu Hào, anh đừng có mà quá đáng." Luật sự giận dữ.
Tiêu Hào lạnh lùng nói: "Quá đáng là ông mới đúng. Nơi này vốn không có chuyện của ông, ông đừng có mà đứng ra, ông là chó nhà họ Châu nuôi đấy à?" "Cút cho tôi." "Anh..." Khuôn mặt ông luật sư lúc trắng lúc xanh.
Ông luật sư này muốn nổi bật, lại muốn nằm được cơ hội lần này đi nịnh bợ Châu Thiên Bắc. Đáng tiếc, trộm gà không được lại còn mất đi năm gạo.
Tiêu Hào không cho ông ta tra, ông ta cũng chẳng có cách nào tra cả. "Xin lỗi bố tôi ngay."
Con trai của người luật sư này nhìn bố mình bị nhục nhã, lập tức đứng dậy, tức giận nhìn Tiêu Hào,
Tiêu Hào nhìn thấy chàng trai trước mặt toàn thân toát lên sự tức giận, nói: "Muốn bảo vệ bố anh, chờ anh có thực lực rồi nói chuyện."
Người thanh niên nhìn thấy Tiêu Hào vẫn thái độ ngạo mạn như trước, tức không chịu được: "Tiêu Hào, cái thắng tôi này, mắng bố tôi, tôi khô máu với anh! Là đàn ông thì ra đây cho tôi. Muốn đầu với một mình Tiêu Hào, Tiêu Hào nhớ rõ, người lần trước khiêu chiến anh là một vị vua nào đó
Nếu Tiêu Hào ra tay, chỉ cần một cái tát đã có thể đánh chết cậu thanh niên kia. Châu Thiên Bắc biết Tiêu Hào là người tài giỏi trời sinh, đấu đơn với anh khác gì đi tìm chết.
Châu Thiên Bắc vội vàng nói với người trẻ tuổi. "Cút cho tôi, không cần ở đây làm xấu hổ thêm nữa" "Chuyện nơi này không cần các người những tay vào Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net
Luật sư thấy Châu Thiên Bắc không giúp chính mình, ngược lại còn bảo bọn họ cút, ông ta tức giận nhưng không dám thể hiện ra.
Luật sư mang theo con trai mình, khuôn mặt xám xịt rời khỏi. Châu Thiên Bắc thấy Tiêu Hào không cho bọn họ xem, càng không cho bọn họ tra, chắc chắn trong lòng Tiêu Hào có chuyện mờ ám.
Những người khác cũng cho là thế, không ai tin rằng Tiêu Hào lại có ba nghìn năm trăm tỷ. Dùng ba nghìn năm trăm tỷ để đấu thầu một hạng mục trị giá ba mươi tỷ, đồ điện như thế nào mới làm chuyện như vậy chứ. "Tiêu Hào, đúng là luật sư không đủ tư cách tra xét anh, nhưng bên công trình thì có thể tra chứ?"
Châu Thiên Bắc đã sớm gọi điện cho bên công trình, chuyện này anh ta không để không như vậy được, nhất định phải vạch trần bộ mặt thật của Tiêu Hào. "Tôi chống mắt lên nhìn xem." Tiêu Hào cười cười.
Hơi mười phút sau, ba người đàn ông lòng như lửa đốt từ bên công trình đến đây.
Mọi người vội vàng tránh đường. "Bố." Tiêu Hào gọi to về phía người tới. "Bố." Liễu Nguyệt Hân mỉm cười.
Liễu Kiến Quốc vừa mới nhận được điện thoại, cấp dưới bảo lại cho ông, nói cậu chủ nhà họ Châu tìm người có việc gấp, nói rằng bên phía đấu thầu lần này xảy ra một ít vấn đề.
Người nhà họ Châu tìm đến chỗ công trình, đương nhiên mấy chuyện này từ trước đến nay đều do Liễu Kiến Quốc đứng ra. Cho nên Liễu Kiến Quốc nhanh chóng đến đây.
Đến rồi ông liền biết, nhìn qua xem ra Tiêu Hào đối đầu với người nhà họ Châu. Châu Thiên Bắc biết rằng người đến là bố vợ Tiêu Hào, anh ta muốn bố vợ trực tiếp tra xét con rể. Dẫn đến một vở kịch trong gia đình.
Tiêu Hào cũng có chút không ngờ được, nhưng mà anh cũng không lo lắng. Hôm nay Tiêu Hào tung ra lợi thế ba nghìn năm trăm tỷ, chỉ là muốn làm cho chuyện này càng lớn càng tốt. Châu Thiên Bắc vì Tiêu Hào mà đến, Tiêu Hào cũng giống như vậy, đến đây là vì người nhà họ Châu. Châu Thiên Bắc phải áp chế Tiêu Hào, mà Tiêu Hào cũng đang nghĩ cách làm cho nhà họ Châu phá sản. Ba nghìn năm trăm tỷ này không phải là báo giá linh tinh, vừa lúc là toàn bộ tài sản ở nước ngoài của nhà họ Châu.
Nhưng những người khác là chuyện anh không ngờ đến. Rất nhiều người không nói gì cả, không biết Châu Thiên Bắc định làm cái gì? Tìm một người đến tra xét, cuối cùng lại là bố vợ của Tiểu Hào.
Liễu Kiến Quốc trông vô cùng công tư phân minh nói: "Rất cuộc nơi này đã xảy ra chuyện
Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất