Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 20: Hoàn toàn thắng lợi
Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Bằng Sương theo đám người đi lên máy bay rồi rời khỏi đây trong ánh mắt tôn kính của mọi người.
Mọi người đều thở phào một hơi, bầu không khí cũng không còn áp lực như thế nữa.
Kế hoạch của Liễu Kiến Phong và Trương Hồng Vĩ đã vỡ tan, Tiêu Hào thắng!
Cao Thành Long đi về phía Tiêu Hào, anh kéo tay của Liễu Nguyệt Hân rồi đi ra đón.
Tiêu Hào mỉm cười rồi nói: "Đô vệ Cao, cảm ơn ông đã giúp
Cao Thành Long có chút vừa mừng vừa lo, ông ta biết mấy người đăng sau không phải do bố ông ta sắp xếp. Bố ông ta không thể nào điều khiển được người của binh đoàn thứ nhất, chắc chắn là người của Tiêu Hào! "Cậu Tiêu khách sáo quá, đây đều là chuyện tôi nên làm." Cao Thành Long là người thông minh, chẳng qua người trước mặt không tiện để lộ thân phận mà thôi. Nếu không thì đâu cần tới ông ta làm gì chứ?"
Liễu Kiến Quốc lại vội vàng nói: "Cảm ơn đô vệ Cao, cảm ơn ông đã giúp đỡ con rể nhà tôi. Nếu không phải có ông thì sợ rằng Tiêu Hào đã xảy ra
Liễu Kiến Quốc nghe giọng của Cao Thành Long là biết người trong điện thoại tối hôm qua chính là ông ta. Lần này Liễu Kiến Quốc đã trách nhầm Tiêu Hào rồi.
Cao Thành Long cười cười rồi nói: "Chủ nhiệm Liễu quả lời rồi, Tiêu Hào và bố tôi rất thân với nhau, những người như Liễu Kiến Phong sao có năng lực động tới Tiêu Hào chứ?" "Cho dù tôi không đến thì cậu ấy cũng có thể xử lý tốt chuyện ở đây!"
Cao Thành Long nói thật, nhưng điều này khiến cho Liễu Kiến Quốc và Lưu Ngọc Lan rất giật mình. Bọn họ cho rằng quan hệ giữa Tiêu Hào và Đại đô đốc không bình thường.
Bọn họ cũng nhìn ra được, đô vệ Cao vì giúp Tiêu Hào mà đã dốc hết sức lực.
Tiêu Hào nói thẳng: "Đô vệ Cao, ông sắp xếp chuyện của bố tôi thế nào rồi?"
Liễu Kiến Quốc cũng nói: "Đô vệ Cao, tối qua tôi có gọi điện thoại cho ngài, đã nói rõ mọi chuyện cho ngài biết rồi." "Tôi làm xong xuôi rồi." Cấp dưới của Cao Thành Long lấy một tập tài liệu tới rồi đưa cho Liễu Kiến Quốc: "Chủ nhiệm Liễu chỉ cần ký tên vào đây thì số tiền nợ ba mươi tỷ kia là của công ty Liễu gia, không hề liên quan gì tới ông nữa.
Liễu Kiến Quốc nhận lấy tài liệu rồi đọc một cách cẩn thận. Sau khi nhìn thấy nội dung và con dấu màu đỏ thì vô cùng kích động: "Cảm ơn đô vệ Cao!"
Lưu Ngọc Lan cũng không kìm được mà cất lời: "Đôi vệ Cao, ngài chính là ân nhân của nhà chúng tôi."
Liễu Nguyệt Hân cũng cất tiếng cảm ơn: "Cảm ơn ông đã giúp chúng tôi!"
Chuyện này đã dây dưa rất lâu rồi, là nỗi khổ sỡ của một nhà Liễu Kiến Quốc, bây giờ cuối cùng cũng đã được giải quyết.
Khoản nợ ba mươi tỷ đi thắng tới tên của ông cụ Liễu, hơn nữa bắt buộc phải trả trong hôm nay! Nếu là hôm nay ông cụ không trả nợ thì sẽ quả hạn, trở thành nợ xấu
Đến lúc đó công ty nhà họ Liễu cũng sẽ bị liên lụy. Cho nên ông cụ Liễu bắt buộc phải trả nợ trong hôm nay. Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Liễu Kiến Quốc cảm thấy rất thoải mái. "Không cần cảm ơn tôi, tôi chỉ là giải quyết việc chung mà thôi. Chuyện này vốn cũng không phải là lỗi của chủ nhiệm Liễu, ông không cần phải gánh chịu trách nhiệm." Cao Thành
Long nói một cách nghiêm túc.
Lúc này có một cấp dưới đi tới rồi nói với Cao Thành Long: "Đô vệ, buổi chiều còn có một hội nghị rất quan trọng, chúng ta nên đi rồi."
Cao Thành Long nói với vẻ áy náy: "Cậu Tiêu, chủ nhiệm Liễu, tôi có việc cần đi. Có thời gian thì chúng ta tự họp sau" "Ngài đi thong thảm"
Cao Thành Long dẫn theo đội xe sang trọng rời đi.
Sau khi bọn họ đi hắn thì Liễu Kiến Quốc mới nói: "Tiêu Hào, đô vệ Cao ghét cái ác như kẻ thù, công chính liêm minh, nghe đồn là không hề có quan hệ thân thiết với bất cứ ai. Hôm nay cậu đã nhờ vả ông ta như thế nào?" "Cậu phải giải thích chuyện hôm nay cho rõ
Cả nhà đều đang đợi Tiêu Hào trả lời.
Anh cười cười rồi nói: "Trước kia con từng làm lính binh vụ dưới trưởng Đại đô đốc hai năm, chăm sóc sinh hoạt hàng ngày cho ông ấy cho nên ông ấy mới để đô vệ Cao tới giúp con."
Ba người cũng không có nghi ngờ nữa. "Thằng nhóc này." Liễu Kiến Quốc cười một tiếng rồi nói: "Chuyện lớn như vậy mà cũng không nói cho tôi tiếng, hai chúng tôi cứ hiểu nhầm!"
Tiêu Hào cười cười rồi nói: "Nếu như con nói sớm hơn thì bố me sẽ tin à?"
Chắc chắn là không, người như Cao Thành Long, Đại đô đốc sao lại có liên hệ với Tiêu Hào được chứ?
Nói sớm hơn chỉ làm ầm ĩ hơn mà thôi.
Liễu Nguyệt Hân hỏi: "Những binh lính kia đều là do đó vệ
Cao sắp xếp sao?" "Ừ." Tiêu Hào gật đầu: "Nhà họ Trương chiếm dụng mô tổ nhà anh, anh và người nhà họ Trương đã hẹn ba ngày trước. Sau khi đô vệ Cao biết chuyện này thì đồng ý giúp anh. "Đô vệ Cao điều tra được Liễu Kiến Phong và người nhà họ Trương bắt tay đối phó anh!"
Liễu Kiến Quốc hỏi: "Vậy vì sao Liêu Kiến Phong và người nhà họ Trương lại muốn đối phó cậu chứ " Tiêu Hào chỉ là một kẻ không có gì mà thôi, làm mích lòng nhiều người như thế chắc chắn là có chuyện bí ẩn. Tiêu Hào giải thích. "Ba thành hợp một, tên của con có trong danh sách đề danh hội trưởng thương hội mới "Rất nhiều người lo lắng con sẽ trở thành hội trưởng thương hội mới nên bọn họ muốn tiêu diệt con!"
Tiêu Hào cũng không giấu diếm mà nói hết những âm mưu của Liễu Kiến Phong ra.
Ba người nhà họ Liễu rất kinh ngạc, bây giờ bọn họ mới hiểu vì sao Tiêu Hào vừa về lại làm mích lòng người nhà họ
Trương, lại quậy phá trên tiệc mừng thọ của ông cụ Liễu. Điều quan trọng nhất là bọn họ sợ nhà họ Tiêu lại được dựng lại l
Liễu Nguyệt Hân không ngờ rằng đều là người một nhà mà anh họ lại ác độc đến thế.
Liễu Kiến Quốc thở dài một hơi rồi nói: "Bây giờ thương hội Tiêu gia đã không còn tồn tại, tại sao bọn họ lại muốn làm như thế chứ."
Liễu Kiến Quốc nói rồi nhìn về phía bia mộ với ánh mắt đau buon. "Bà nó, nếu đã tới đây rồi thì chúng ta đi thăm bạn cũ đi." Mời bạn đọc truyện tại Truyện88. net
Nhà họ Trương, Tập Đoàn Thường Dương.
Quản lý cấp cao của nhà họ Trương đang tổ chức hội nghị gia tộc, bàn về chuyện ba thành sát nhập.
Đúng lúc này, gia chủ họ Trương nhận được một cuộc điện thoại khẩn cấp.
Phó Quản của đội Chấp Quản. "Cái gì? Tháng hai bị bắt ư?" "Trương Hồng Dương cũng bị bắt?" "Tử hình ư? Bộ quân sự Bắc Cảnh phản quyết?"
Đám người quản lý cấp cao của nhà họ Trương đang ngồi thì nhận được tin tức này, ai ai đều vô cùng bất ngờ. "Quản trưởng Lưu, đến cùng là đã xảy ra chuyện gì?" Trương Hồng Long hỏi với vẻ không dám tin. "Thắng hai nhà tôi bình thường chỉ là hơi cao ngạo một chút, nhưng làm việc có chừng có mực, không dễ dàng làm mích lòng người khác. "Cho dù làm mích lòng ai thì chúng tôi cũng sẽ biết một chút, sao lại đột nhiên bị chộp tới Bắc Cảnh, lại còn bị phân tử hình?"
Mọi chuyện xảy ra quá đột nhiên, tối qua Trương Hồng Long còn ngồi uống trà với em trai nhưng hôm nay em trai ông ta lại bị người của bộ quân sự bắt đi rồi!
Điều kinh khủng hơn là còn bị phản tử hình.
Cho dù bị bắt thì từ thẩm phán tới thi hành án cũng phải cần một tháng!
Bây giờ chỉ mới một ngày là đã bị phản quyết rồi ư?
Ai có quyền lợi lớn đến thế?
Quản trưởng Lưu nói: "Tình huống cụ thể thì tôi cũng không rõ lắm, tóm lại chuyện này có liên quan tới độ vệ Cao và bộ quân sự mới tiếp nhận khu mới này." "Bố con Trương Hồng Vĩ mấy năm vừa qua làm rất nhiều chuyện ác, chứng cứ đều đầy đủ, phù hợp với tiêu chuẩn chấp hành án tử hình, đều là đi theo chương trình hợp pháp." "Còn có ông Trương à, chuyện lần trước, cải chuyện mà
Trương Hồng Vĩ và Tiêu Hào xảy ra mâu thuẫn, sau đó người của bộ quân sự cũng tới." “Tiêu Hào ư?" Trương Hồng Long nghe thể thì thay đổi sắc mặt: "Tiêu Hào của thương hội Tiêu gia sáu năm trước đó ư?" Quản trưởng Lưu nói: "Chính là cậu ta, chúng tôi cũng đã điều tra, cậu ta từng làm lính ở Bắc Cảnh "Phía trên ra lệnh cho chúng tôi không nên nhúng tay vào chuyện của bộ quân sự." "Thiếu Vệ họ Liễu cũng bị bắt." "Cụ thể như thế nào thì chính các ông tự điều tra đi."
Sau khi điện thoại bị cúp thì quản lý cấp cao của nhà họ Trương vô cùng kinh ngạc.
Trương Hồng Vĩ là em trai ruột của Trương Hồng Long "Tiêu Hào!" Trong mắt ông ta lóe lên ánh sáng lạnh: "Sáu năm, đáng lẽ cậu nên chết trong ngục giam, không ngờ cậu lại quay về!" "Sáu năm trước, tôi có thể đưa cậu vào ngục thì sáu năm sau tôi vẫn có thể "
Trương Hồng Long hạ lệnh cho quản lý cấp cao của gia tộc: "Vận dụng tất cả quan hệ, điều tra cho tôi biết người lãnh đạo bộ quân sự của khu mới là ai?" "Nhất là Tiêu Hào này, phải tra rõ những gì anh ta làm trong sáu năm vừa qua!" "Cho dù là trả giá như thế nào cũng phải cứu thằng hai ra ngoài "
Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Bằng Sương theo đám người đi lên máy bay rồi rời khỏi đây trong ánh mắt tôn kính của mọi người.
Mọi người đều thở phào một hơi, bầu không khí cũng không còn áp lực như thế nữa.
Kế hoạch của Liễu Kiến Phong và Trương Hồng Vĩ đã vỡ tan, Tiêu Hào thắng!
Cao Thành Long đi về phía Tiêu Hào, anh kéo tay của Liễu Nguyệt Hân rồi đi ra đón.
Tiêu Hào mỉm cười rồi nói: "Đô vệ Cao, cảm ơn ông đã giúp
Cao Thành Long có chút vừa mừng vừa lo, ông ta biết mấy người đăng sau không phải do bố ông ta sắp xếp. Bố ông ta không thể nào điều khiển được người của binh đoàn thứ nhất, chắc chắn là người của Tiêu Hào! "Cậu Tiêu khách sáo quá, đây đều là chuyện tôi nên làm." Cao Thành Long là người thông minh, chẳng qua người trước mặt không tiện để lộ thân phận mà thôi. Nếu không thì đâu cần tới ông ta làm gì chứ?"
Liễu Kiến Quốc lại vội vàng nói: "Cảm ơn đô vệ Cao, cảm ơn ông đã giúp đỡ con rể nhà tôi. Nếu không phải có ông thì sợ rằng Tiêu Hào đã xảy ra
Liễu Kiến Quốc nghe giọng của Cao Thành Long là biết người trong điện thoại tối hôm qua chính là ông ta. Lần này Liễu Kiến Quốc đã trách nhầm Tiêu Hào rồi.
Cao Thành Long cười cười rồi nói: "Chủ nhiệm Liễu quả lời rồi, Tiêu Hào và bố tôi rất thân với nhau, những người như Liễu Kiến Phong sao có năng lực động tới Tiêu Hào chứ?" "Cho dù tôi không đến thì cậu ấy cũng có thể xử lý tốt chuyện ở đây!"
Cao Thành Long nói thật, nhưng điều này khiến cho Liễu Kiến Quốc và Lưu Ngọc Lan rất giật mình. Bọn họ cho rằng quan hệ giữa Tiêu Hào và Đại đô đốc không bình thường.
Bọn họ cũng nhìn ra được, đô vệ Cao vì giúp Tiêu Hào mà đã dốc hết sức lực.
Tiêu Hào nói thẳng: "Đô vệ Cao, ông sắp xếp chuyện của bố tôi thế nào rồi?"
Liễu Kiến Quốc cũng nói: "Đô vệ Cao, tối qua tôi có gọi điện thoại cho ngài, đã nói rõ mọi chuyện cho ngài biết rồi." "Tôi làm xong xuôi rồi." Cấp dưới của Cao Thành Long lấy một tập tài liệu tới rồi đưa cho Liễu Kiến Quốc: "Chủ nhiệm Liễu chỉ cần ký tên vào đây thì số tiền nợ ba mươi tỷ kia là của công ty Liễu gia, không hề liên quan gì tới ông nữa.
Liễu Kiến Quốc nhận lấy tài liệu rồi đọc một cách cẩn thận. Sau khi nhìn thấy nội dung và con dấu màu đỏ thì vô cùng kích động: "Cảm ơn đô vệ Cao!"
Lưu Ngọc Lan cũng không kìm được mà cất lời: "Đôi vệ Cao, ngài chính là ân nhân của nhà chúng tôi."
Liễu Nguyệt Hân cũng cất tiếng cảm ơn: "Cảm ơn ông đã giúp chúng tôi!"
Chuyện này đã dây dưa rất lâu rồi, là nỗi khổ sỡ của một nhà Liễu Kiến Quốc, bây giờ cuối cùng cũng đã được giải quyết.
Khoản nợ ba mươi tỷ đi thắng tới tên của ông cụ Liễu, hơn nữa bắt buộc phải trả trong hôm nay! Nếu là hôm nay ông cụ không trả nợ thì sẽ quả hạn, trở thành nợ xấu
Đến lúc đó công ty nhà họ Liễu cũng sẽ bị liên lụy. Cho nên ông cụ Liễu bắt buộc phải trả nợ trong hôm nay. Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Liễu Kiến Quốc cảm thấy rất thoải mái. "Không cần cảm ơn tôi, tôi chỉ là giải quyết việc chung mà thôi. Chuyện này vốn cũng không phải là lỗi của chủ nhiệm Liễu, ông không cần phải gánh chịu trách nhiệm." Cao Thành
Long nói một cách nghiêm túc.
Lúc này có một cấp dưới đi tới rồi nói với Cao Thành Long: "Đô vệ, buổi chiều còn có một hội nghị rất quan trọng, chúng ta nên đi rồi."
Cao Thành Long nói với vẻ áy náy: "Cậu Tiêu, chủ nhiệm Liễu, tôi có việc cần đi. Có thời gian thì chúng ta tự họp sau" "Ngài đi thong thảm"
Cao Thành Long dẫn theo đội xe sang trọng rời đi.
Sau khi bọn họ đi hắn thì Liễu Kiến Quốc mới nói: "Tiêu Hào, đô vệ Cao ghét cái ác như kẻ thù, công chính liêm minh, nghe đồn là không hề có quan hệ thân thiết với bất cứ ai. Hôm nay cậu đã nhờ vả ông ta như thế nào?" "Cậu phải giải thích chuyện hôm nay cho rõ
Cả nhà đều đang đợi Tiêu Hào trả lời.
Anh cười cười rồi nói: "Trước kia con từng làm lính binh vụ dưới trưởng Đại đô đốc hai năm, chăm sóc sinh hoạt hàng ngày cho ông ấy cho nên ông ấy mới để đô vệ Cao tới giúp con."
Ba người cũng không có nghi ngờ nữa. "Thằng nhóc này." Liễu Kiến Quốc cười một tiếng rồi nói: "Chuyện lớn như vậy mà cũng không nói cho tôi tiếng, hai chúng tôi cứ hiểu nhầm!"
Tiêu Hào cười cười rồi nói: "Nếu như con nói sớm hơn thì bố me sẽ tin à?"
Chắc chắn là không, người như Cao Thành Long, Đại đô đốc sao lại có liên hệ với Tiêu Hào được chứ?
Nói sớm hơn chỉ làm ầm ĩ hơn mà thôi.
Liễu Nguyệt Hân hỏi: "Những binh lính kia đều là do đó vệ
Cao sắp xếp sao?" "Ừ." Tiêu Hào gật đầu: "Nhà họ Trương chiếm dụng mô tổ nhà anh, anh và người nhà họ Trương đã hẹn ba ngày trước. Sau khi đô vệ Cao biết chuyện này thì đồng ý giúp anh. "Đô vệ Cao điều tra được Liễu Kiến Phong và người nhà họ Trương bắt tay đối phó anh!"
Liễu Kiến Quốc hỏi: "Vậy vì sao Liêu Kiến Phong và người nhà họ Trương lại muốn đối phó cậu chứ " Tiêu Hào chỉ là một kẻ không có gì mà thôi, làm mích lòng nhiều người như thế chắc chắn là có chuyện bí ẩn. Tiêu Hào giải thích. "Ba thành hợp một, tên của con có trong danh sách đề danh hội trưởng thương hội mới "Rất nhiều người lo lắng con sẽ trở thành hội trưởng thương hội mới nên bọn họ muốn tiêu diệt con!"
Tiêu Hào cũng không giấu diếm mà nói hết những âm mưu của Liễu Kiến Phong ra.
Ba người nhà họ Liễu rất kinh ngạc, bây giờ bọn họ mới hiểu vì sao Tiêu Hào vừa về lại làm mích lòng người nhà họ
Trương, lại quậy phá trên tiệc mừng thọ của ông cụ Liễu. Điều quan trọng nhất là bọn họ sợ nhà họ Tiêu lại được dựng lại l
Liễu Nguyệt Hân không ngờ rằng đều là người một nhà mà anh họ lại ác độc đến thế.
Liễu Kiến Quốc thở dài một hơi rồi nói: "Bây giờ thương hội Tiêu gia đã không còn tồn tại, tại sao bọn họ lại muốn làm như thế chứ."
Liễu Kiến Quốc nói rồi nhìn về phía bia mộ với ánh mắt đau buon. "Bà nó, nếu đã tới đây rồi thì chúng ta đi thăm bạn cũ đi." Mời bạn đọc truyện tại Truyện88. net
Nhà họ Trương, Tập Đoàn Thường Dương.
Quản lý cấp cao của nhà họ Trương đang tổ chức hội nghị gia tộc, bàn về chuyện ba thành sát nhập.
Đúng lúc này, gia chủ họ Trương nhận được một cuộc điện thoại khẩn cấp.
Phó Quản của đội Chấp Quản. "Cái gì? Tháng hai bị bắt ư?" "Trương Hồng Dương cũng bị bắt?" "Tử hình ư? Bộ quân sự Bắc Cảnh phản quyết?"
Đám người quản lý cấp cao của nhà họ Trương đang ngồi thì nhận được tin tức này, ai ai đều vô cùng bất ngờ. "Quản trưởng Lưu, đến cùng là đã xảy ra chuyện gì?" Trương Hồng Long hỏi với vẻ không dám tin. "Thắng hai nhà tôi bình thường chỉ là hơi cao ngạo một chút, nhưng làm việc có chừng có mực, không dễ dàng làm mích lòng người khác. "Cho dù làm mích lòng ai thì chúng tôi cũng sẽ biết một chút, sao lại đột nhiên bị chộp tới Bắc Cảnh, lại còn bị phân tử hình?"
Mọi chuyện xảy ra quá đột nhiên, tối qua Trương Hồng Long còn ngồi uống trà với em trai nhưng hôm nay em trai ông ta lại bị người của bộ quân sự bắt đi rồi!
Điều kinh khủng hơn là còn bị phản tử hình.
Cho dù bị bắt thì từ thẩm phán tới thi hành án cũng phải cần một tháng!
Bây giờ chỉ mới một ngày là đã bị phản quyết rồi ư?
Ai có quyền lợi lớn đến thế?
Quản trưởng Lưu nói: "Tình huống cụ thể thì tôi cũng không rõ lắm, tóm lại chuyện này có liên quan tới độ vệ Cao và bộ quân sự mới tiếp nhận khu mới này." "Bố con Trương Hồng Vĩ mấy năm vừa qua làm rất nhiều chuyện ác, chứng cứ đều đầy đủ, phù hợp với tiêu chuẩn chấp hành án tử hình, đều là đi theo chương trình hợp pháp." "Còn có ông Trương à, chuyện lần trước, cải chuyện mà
Trương Hồng Vĩ và Tiêu Hào xảy ra mâu thuẫn, sau đó người của bộ quân sự cũng tới." “Tiêu Hào ư?" Trương Hồng Long nghe thể thì thay đổi sắc mặt: "Tiêu Hào của thương hội Tiêu gia sáu năm trước đó ư?" Quản trưởng Lưu nói: "Chính là cậu ta, chúng tôi cũng đã điều tra, cậu ta từng làm lính ở Bắc Cảnh "Phía trên ra lệnh cho chúng tôi không nên nhúng tay vào chuyện của bộ quân sự." "Thiếu Vệ họ Liễu cũng bị bắt." "Cụ thể như thế nào thì chính các ông tự điều tra đi."
Sau khi điện thoại bị cúp thì quản lý cấp cao của nhà họ Trương vô cùng kinh ngạc.
Trương Hồng Vĩ là em trai ruột của Trương Hồng Long "Tiêu Hào!" Trong mắt ông ta lóe lên ánh sáng lạnh: "Sáu năm, đáng lẽ cậu nên chết trong ngục giam, không ngờ cậu lại quay về!" "Sáu năm trước, tôi có thể đưa cậu vào ngục thì sáu năm sau tôi vẫn có thể "
Trương Hồng Long hạ lệnh cho quản lý cấp cao của gia tộc: "Vận dụng tất cả quan hệ, điều tra cho tôi biết người lãnh đạo bộ quân sự của khu mới là ai?" "Nhất là Tiêu Hào này, phải tra rõ những gì anh ta làm trong sáu năm vừa qua!" "Cho dù là trả giá như thế nào cũng phải cứu thằng hai ra ngoài "
Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Bình luận facebook