Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 22: Cậu Lương
Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
"Hiếp người quá đáng!" Liễu Kiến Quốc hét lên.
Lưu Ngọc Lan cũng chẳng mấy bất ngờ, bà ta sớm đã biết cậu Lương có ý với Nguyệt Hân, chỉ là Nguyệt Hân vẫn không chịu mà thôi.
Lưu Ngọc Lan nói: "Liễu Kiến Phong quả thực rất đáng ghét, nhưng mà... Nguyệt Hân, con nghĩ kỹ lại, nếu cậu Lương là thật lòng với con, chuyện này cũng đâu phải là không được. Sức mạnh của nhà họ Lương còn hơn gấp mấy lần, nếu có thể gả vào nhà họ Lương, nhà chúng ta sẽ một bước lên mây rồi" "Chỉ cần con trở thành mợ cả của nhà họ Lương, đến lúc đó, lão gia còn dám làm khó nhà chúng ta nữa sao? Liễu Kiến Phong còn dám đến nhà chúng ta la ó nữa sao? Cho Liễu Kiến Phong một trăm lá gan, anh ta cũng không dám."
Trong lúc nói, Lưu Ngọc Lan cũng liếc mắt sang Tiêu Hào.
Trong lòng Lưu Ngọc Lan, thái độ của cô ta đối với Tiêu Hào chưa bao giờ thay đổi, bây giờ suy nghĩ kỹ lại, trong nhà xảy ra nhiều chuyện như vậy, hình như là đều có liên quan đến Tiêu Hào.
Trong suy nghĩ của Lưu Ngọc Lan, Tiêu Hào đương nhiên không thể nào so sánh với cậu chủ nhà họ Lương cao cao tại thượng kia.
Liễu Kiến Quốc trả sạch nợ nần thì cảm thấy rất vui, nhưng bây giờ lại vì chuyện này mà lo lắng sợ sệt.
Có gả cho nhà họ Lương hay không, còn phải xem quyết định của Liễu Nguyệt Hân. Quanh mặt của Liễu Nguyệt Hân ửng đỏ, bố đây là muốn bản cô đi sao?
Chỉ cần một mệnh lệnh, hoàn toàn không cần thương lượng, thì có thể quyết định cuộc đời của cô sao?
Tại sao lại muốn ép cô, ép cả nhà của cô chứ? Liễu Nguyệt Hân bình tĩnh lại, cô biết, phân hợp đồng này, ngày mai cần phải đi bàn lại.
Nếu không, cô sẽ mất đi công việc, căn nhà của gia đình cũng sẽ bị tịch thu, thậm chí, còn mang lại hậu quả nghiêm trọng hơn. “Bố mẹ, ngày mai con đi thương lượng hợp đồng" Liễu Nguyệt Hân cầm bản hợp đồng đứng dậy nói: "Con mệt rồi, con đi nghỉ trước đây
Tiêu Hào cũng đi theo
Trong phòng ngủ, Liễu Nguyệt Hân ngồi ở mép giường, vẻ mặt đau khổ. “Nguyệt Hân, em yên tâm, chuyện ngày mai, anh sẽ đi cùng với em. Tiêu Hào ngồi bên cạnh Liễu Nguyệt Hân, kéo lấy tay cô nói: “Tin anh, anh sẽ không để em xảy ra chuyện, sẽ không để các người rơi vào hoàn cảnh khó xử."
Liễu Nguyệt Hàn nhìn thấy ánh mắt đầy tự tin và yêu thương của Tiêu Hào, trong lòng như được sưởi ấm, sự phiên muộn và chán nản cũng bỗng chốc tan biến.
Nghĩ lại những chuyện đã xảy ra mấy ngày nay, Tiêu Hào dường như đang khoác lác, lời nói của anh đều không đáng tin, nhưng sau đó, những gì Tiêu Hào đã nói, đã hứa, anh hoàn toàn làm được hết.
Cô dựa vào vai Tiêu Hào, dường như người duy nhất có có thể tin tưởng và dựa vào lúc này chỉ có Tiêu Hào. Đọc truyện mới nhất tại Tr uyện88.net
Tiêu Hào vẫn là người mà sáu năm trước cô từng yêu, cũng từng chờ đợi. Ban đêm, sau khi Liễu Nguyệt Hân ngủ say, Tiêu Hào đi tới ban công gọi điện thoại cho Băng Sương, giọng điệu vô cùng lạnh lùng: "Các người làm việc kiểu gì thế?" "Liễu Kiến Phong bị bắt nửa ngày, lại trở về rồi." "Chút chuyện nhỏ như thế mà các người cũng không làm được sao?"
Băng Sương cũng sững sở, người mà cô ta đích thân bắt, đích thân phải người đưa đến biên giới phía Bắc tạm giữ chờ xét xử, bị người ta đưa đi rồi?
Bằng Sương nghe thấy Tiêu Hào tức giận, trán đổ đầy mồ hồi, sợ hãi nói: "Nam để, tôi sẽ lập tức điều tra!" Sáng hôm sau, công ty đã phải một chuyên xe đi cùng Liễu
Nguyệt Hân, là em họ của Liễu Nguyện Hân, Phương Thanh
Nhã.
Liễu Nguyệt Hãn và Phương Thanh Nhã thường ngày có mối quan hệ rất bình thường, đều làm ở bộ phận kinh doanh của công ty.
Phương Thanh Nhã diện váy ngắn giày cao gót, ăn mặc gợi cảm quyến rũ, nhưng khi đứng cùng Liễu Nguyệt Hân thì trở nên lu mờ hẳn.
Bất kể ngoại hình, dáng người, chiều cao đều không bằng Liễu Nguyệt Hân.
Phương Thanh Nhã nhìn thấy Tiêu Hào bên cạnh Liễu Nguyệt Hân, lạnh lùng nói: "Chị, bây giờ chúng ta là đang đi bàn một hợp đồng quan trọng, Tiêu Hào đi theo làm gì?" "Nếu cho anh ta đi theo, cậu Lương có thể sẽ không vui.
Liễu Nguyệt Hân biết, Phương Thanh Nhã là người do Liễu Kiến Phong sắp đặt. "Có vấn đề gì sao? Chị thấy em mới là người không vui đấy?" Phương Thanh Nhã liếc nhìn Tiêu Hào: “Tiêu Hào, hợp đồng hôm nay rất là quan trọng, anh đi theo đừng có mà ăn nói lung tung."
Hai bên hẹn gặp nhau tại một nhà hàng Ý sang trọng.
Nhà hàng được trang trí sang trọng, theo phong cách châu
Âu tạo nhã, bầu không khí cao cấp, sức tiêu thụ ở đây cực kỳ cao, dịch vụ ở đây thuộc hạng nhất, Liễu Nguyệt Hân cũng chỉ mới đến đây có một lần. Quản lý và nhân viên phục vụ của nhà hàng hầu hết là người Ý, mang đến cho mỗi thực khách đến đây một hương vị của một đất nước xa lạ.
Lúc này, trong một căn phòng sang trọng, Liễu Kiến Phong khoác trên mình một bộ đồ vest ngồi trên số pha trò chuyện cùng một thanh niên tướng mạo nho nhã phong thái lịch lãm đang ngồi phía đối diện. "Tổng giám đốc Lương, chuyện lần này là nhờ anh, nhất định phải tổng Tiêu Hào vào tù.
Lương Thiếu Thu nhíu mày: “Chỉ là một Tiêu Hào nhỏ bé, tìm mấy người tổng cổ anh ta đi là được, phàm là những chuyện có thể giải quyết bằng tiền, thì chẳng có gì đáng quan ngại." "Hà tất gì phải dùng kể để đối phó với một tên phế vật chứ?" Liễu Kiến Phong giải thích: “Cậu Lương, Tiêu Hào có mối quan hệ rất tốt với Cao Thành Long, hôm qua, nhà họ Trương gặp nạn, nếu không phải thấy của tôi xuất hiện bảo lãnh tôi ra, e rằng tôi cũng gặp chuyện rồi." "Tiêu Hào này rất gian xảo, chúng ta phải dùng một số thủ đoạn đối phó với Tiêu Hào." Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88. net
Lương Thiếu Thu liếc Liễu Kiến Phong một cái "Ba thành phố sáp nhập, giới kinh doanh hỗn loạn, binh bộ phía bắc gióng trống khua chiêng là một ví dụ điển hình, các người lại nghênh ngang đi đối phó với Tiêu Hào." "Các người đề cao một tên phế vật như vậy sao?" "Não các người nằm ở chỗ nào vậy? Các người có xảy ra chuyện, cũng là đáng đời." "Còn mặt mũi nói những lời này sao?"
Đối mặt với những lời chửi bởi và khinh miệt của Lương Thiếu Thu, Liễu Kiến Phong không dám có nửa lời phàn nàn, mỉm cười nói: "Cậu Lương, anh dạy rất phải, cho nên, tôi mới cùng anh bàn bạc, âm thầm trừ khử Tiêu Hào" "Tiêu Hào là chồng của Liễu Nguyệt Hân. Anh muốn ở cùng với Liễu Nguyệt Hân, không trừ khử Tiêu Hào, mặt mũi còn để đi đầu cho được?" "Kế hoạch này, có thể giúp anh có được Liễu Nguyệt Hân.
Cho dù Liễu Nguyệt Hân có không muốn đi chăng nữa, cô ta cũng phải nghe theo thôi. Sẽ mau chóng liên hồn giữa hai nhà chúng ta."
Lương Thiếu Thu sau khi nghe kế hoạch của Liễu Kiến Phong xong, vốn không tán đồng nói: "Với sức hút của bốn thiếu gia đây, tôi còn sợ không làm được chuyện đó sao?" "Mấy cái thủ đoạn thấp hèn của anh, chẳng được tích sự gì ca." "Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, nếu chuyện của Liễu Nguyệt Hãn hôm nay không bàn được, thì có thể suy nghĩ lại kế hoạch của anh."
Hơn nửa tiếng sau, ba người Tiêu Hào cũng đến được nhà hàng đã hẹn, sau khi báo số phòng, quản lý nhà hàng đích thân đón tiếp ba người dẫn đến phòng VIP "Cô Liễu, cô Phương, các người đến rồi à." Lương Thiếu Thu đứng dậy, nhiệt tình chào hỏi như gió xuân.
Không thể không nói, Lương Thiếu Thu rất có khí chất, dáng người vạm vỡ, vẻ ngoài điển trai, nhất cử nhất động của anh đều toát lên vẻ chững chạc và lịch lãm.
Trên người là bộ vest trị giá hàng chục triệu, gương mặt từ đầu đến giờ luôn nở một nụ cười nhạt mê hoặc, vô cùng quyến rũ. Bất kỳ người phụ nữ nào nhìn thấy một thanh niên ưu tú xuất sắc như thế cũng sẽ ngây ngất không thôi.
Lương Thiếu Thu lần lượt bắt tay hai người: "Mời ngồi, mời ngồi." "Anh Tiêu, chào anh"
Lương Thiếu Thu đưa tay ra, cùng Tiêu Hào bắt tay.
Lương Thiếu Thu đột nhiên dùng sức, anh ta muốn thị uy với Tiêu Hào.
Tiêu Hào cũng hơi dùng sức.
Đột nhiên, một cơn đau xuyên thấu từ xương bàn tay truyền đến, Lương Thiếu Thu suýt nữa hét lên vì đau.
Lương Thiếu Thu một thân đầy võ, hơn nữa anh ta còn giành quán quân tần thủ, không hiểu tại sao, sức mạnh của
Tiêu Hào lại kinh khủng như vậy!
Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
"Hiếp người quá đáng!" Liễu Kiến Quốc hét lên.
Lưu Ngọc Lan cũng chẳng mấy bất ngờ, bà ta sớm đã biết cậu Lương có ý với Nguyệt Hân, chỉ là Nguyệt Hân vẫn không chịu mà thôi.
Lưu Ngọc Lan nói: "Liễu Kiến Phong quả thực rất đáng ghét, nhưng mà... Nguyệt Hân, con nghĩ kỹ lại, nếu cậu Lương là thật lòng với con, chuyện này cũng đâu phải là không được. Sức mạnh của nhà họ Lương còn hơn gấp mấy lần, nếu có thể gả vào nhà họ Lương, nhà chúng ta sẽ một bước lên mây rồi" "Chỉ cần con trở thành mợ cả của nhà họ Lương, đến lúc đó, lão gia còn dám làm khó nhà chúng ta nữa sao? Liễu Kiến Phong còn dám đến nhà chúng ta la ó nữa sao? Cho Liễu Kiến Phong một trăm lá gan, anh ta cũng không dám."
Trong lúc nói, Lưu Ngọc Lan cũng liếc mắt sang Tiêu Hào.
Trong lòng Lưu Ngọc Lan, thái độ của cô ta đối với Tiêu Hào chưa bao giờ thay đổi, bây giờ suy nghĩ kỹ lại, trong nhà xảy ra nhiều chuyện như vậy, hình như là đều có liên quan đến Tiêu Hào.
Trong suy nghĩ của Lưu Ngọc Lan, Tiêu Hào đương nhiên không thể nào so sánh với cậu chủ nhà họ Lương cao cao tại thượng kia.
Liễu Kiến Quốc trả sạch nợ nần thì cảm thấy rất vui, nhưng bây giờ lại vì chuyện này mà lo lắng sợ sệt.
Có gả cho nhà họ Lương hay không, còn phải xem quyết định của Liễu Nguyệt Hân. Quanh mặt của Liễu Nguyệt Hân ửng đỏ, bố đây là muốn bản cô đi sao?
Chỉ cần một mệnh lệnh, hoàn toàn không cần thương lượng, thì có thể quyết định cuộc đời của cô sao?
Tại sao lại muốn ép cô, ép cả nhà của cô chứ? Liễu Nguyệt Hân bình tĩnh lại, cô biết, phân hợp đồng này, ngày mai cần phải đi bàn lại.
Nếu không, cô sẽ mất đi công việc, căn nhà của gia đình cũng sẽ bị tịch thu, thậm chí, còn mang lại hậu quả nghiêm trọng hơn. “Bố mẹ, ngày mai con đi thương lượng hợp đồng" Liễu Nguyệt Hân cầm bản hợp đồng đứng dậy nói: "Con mệt rồi, con đi nghỉ trước đây
Tiêu Hào cũng đi theo
Trong phòng ngủ, Liễu Nguyệt Hân ngồi ở mép giường, vẻ mặt đau khổ. “Nguyệt Hân, em yên tâm, chuyện ngày mai, anh sẽ đi cùng với em. Tiêu Hào ngồi bên cạnh Liễu Nguyệt Hân, kéo lấy tay cô nói: “Tin anh, anh sẽ không để em xảy ra chuyện, sẽ không để các người rơi vào hoàn cảnh khó xử."
Liễu Nguyệt Hàn nhìn thấy ánh mắt đầy tự tin và yêu thương của Tiêu Hào, trong lòng như được sưởi ấm, sự phiên muộn và chán nản cũng bỗng chốc tan biến.
Nghĩ lại những chuyện đã xảy ra mấy ngày nay, Tiêu Hào dường như đang khoác lác, lời nói của anh đều không đáng tin, nhưng sau đó, những gì Tiêu Hào đã nói, đã hứa, anh hoàn toàn làm được hết.
Cô dựa vào vai Tiêu Hào, dường như người duy nhất có có thể tin tưởng và dựa vào lúc này chỉ có Tiêu Hào. Đọc truyện mới nhất tại Tr uyện88.net
Tiêu Hào vẫn là người mà sáu năm trước cô từng yêu, cũng từng chờ đợi. Ban đêm, sau khi Liễu Nguyệt Hân ngủ say, Tiêu Hào đi tới ban công gọi điện thoại cho Băng Sương, giọng điệu vô cùng lạnh lùng: "Các người làm việc kiểu gì thế?" "Liễu Kiến Phong bị bắt nửa ngày, lại trở về rồi." "Chút chuyện nhỏ như thế mà các người cũng không làm được sao?"
Băng Sương cũng sững sở, người mà cô ta đích thân bắt, đích thân phải người đưa đến biên giới phía Bắc tạm giữ chờ xét xử, bị người ta đưa đi rồi?
Bằng Sương nghe thấy Tiêu Hào tức giận, trán đổ đầy mồ hồi, sợ hãi nói: "Nam để, tôi sẽ lập tức điều tra!" Sáng hôm sau, công ty đã phải một chuyên xe đi cùng Liễu
Nguyệt Hân, là em họ của Liễu Nguyện Hân, Phương Thanh
Nhã.
Liễu Nguyệt Hãn và Phương Thanh Nhã thường ngày có mối quan hệ rất bình thường, đều làm ở bộ phận kinh doanh của công ty.
Phương Thanh Nhã diện váy ngắn giày cao gót, ăn mặc gợi cảm quyến rũ, nhưng khi đứng cùng Liễu Nguyệt Hân thì trở nên lu mờ hẳn.
Bất kể ngoại hình, dáng người, chiều cao đều không bằng Liễu Nguyệt Hân.
Phương Thanh Nhã nhìn thấy Tiêu Hào bên cạnh Liễu Nguyệt Hân, lạnh lùng nói: "Chị, bây giờ chúng ta là đang đi bàn một hợp đồng quan trọng, Tiêu Hào đi theo làm gì?" "Nếu cho anh ta đi theo, cậu Lương có thể sẽ không vui.
Liễu Nguyệt Hân biết, Phương Thanh Nhã là người do Liễu Kiến Phong sắp đặt. "Có vấn đề gì sao? Chị thấy em mới là người không vui đấy?" Phương Thanh Nhã liếc nhìn Tiêu Hào: “Tiêu Hào, hợp đồng hôm nay rất là quan trọng, anh đi theo đừng có mà ăn nói lung tung."
Hai bên hẹn gặp nhau tại một nhà hàng Ý sang trọng.
Nhà hàng được trang trí sang trọng, theo phong cách châu
Âu tạo nhã, bầu không khí cao cấp, sức tiêu thụ ở đây cực kỳ cao, dịch vụ ở đây thuộc hạng nhất, Liễu Nguyệt Hân cũng chỉ mới đến đây có một lần. Quản lý và nhân viên phục vụ của nhà hàng hầu hết là người Ý, mang đến cho mỗi thực khách đến đây một hương vị của một đất nước xa lạ.
Lúc này, trong một căn phòng sang trọng, Liễu Kiến Phong khoác trên mình một bộ đồ vest ngồi trên số pha trò chuyện cùng một thanh niên tướng mạo nho nhã phong thái lịch lãm đang ngồi phía đối diện. "Tổng giám đốc Lương, chuyện lần này là nhờ anh, nhất định phải tổng Tiêu Hào vào tù.
Lương Thiếu Thu nhíu mày: “Chỉ là một Tiêu Hào nhỏ bé, tìm mấy người tổng cổ anh ta đi là được, phàm là những chuyện có thể giải quyết bằng tiền, thì chẳng có gì đáng quan ngại." "Hà tất gì phải dùng kể để đối phó với một tên phế vật chứ?" Liễu Kiến Phong giải thích: “Cậu Lương, Tiêu Hào có mối quan hệ rất tốt với Cao Thành Long, hôm qua, nhà họ Trương gặp nạn, nếu không phải thấy của tôi xuất hiện bảo lãnh tôi ra, e rằng tôi cũng gặp chuyện rồi." "Tiêu Hào này rất gian xảo, chúng ta phải dùng một số thủ đoạn đối phó với Tiêu Hào." Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88. net
Lương Thiếu Thu liếc Liễu Kiến Phong một cái "Ba thành phố sáp nhập, giới kinh doanh hỗn loạn, binh bộ phía bắc gióng trống khua chiêng là một ví dụ điển hình, các người lại nghênh ngang đi đối phó với Tiêu Hào." "Các người đề cao một tên phế vật như vậy sao?" "Não các người nằm ở chỗ nào vậy? Các người có xảy ra chuyện, cũng là đáng đời." "Còn mặt mũi nói những lời này sao?"
Đối mặt với những lời chửi bởi và khinh miệt của Lương Thiếu Thu, Liễu Kiến Phong không dám có nửa lời phàn nàn, mỉm cười nói: "Cậu Lương, anh dạy rất phải, cho nên, tôi mới cùng anh bàn bạc, âm thầm trừ khử Tiêu Hào" "Tiêu Hào là chồng của Liễu Nguyệt Hân. Anh muốn ở cùng với Liễu Nguyệt Hân, không trừ khử Tiêu Hào, mặt mũi còn để đi đầu cho được?" "Kế hoạch này, có thể giúp anh có được Liễu Nguyệt Hân.
Cho dù Liễu Nguyệt Hân có không muốn đi chăng nữa, cô ta cũng phải nghe theo thôi. Sẽ mau chóng liên hồn giữa hai nhà chúng ta."
Lương Thiếu Thu sau khi nghe kế hoạch của Liễu Kiến Phong xong, vốn không tán đồng nói: "Với sức hút của bốn thiếu gia đây, tôi còn sợ không làm được chuyện đó sao?" "Mấy cái thủ đoạn thấp hèn của anh, chẳng được tích sự gì ca." "Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, nếu chuyện của Liễu Nguyệt Hãn hôm nay không bàn được, thì có thể suy nghĩ lại kế hoạch của anh."
Hơn nửa tiếng sau, ba người Tiêu Hào cũng đến được nhà hàng đã hẹn, sau khi báo số phòng, quản lý nhà hàng đích thân đón tiếp ba người dẫn đến phòng VIP "Cô Liễu, cô Phương, các người đến rồi à." Lương Thiếu Thu đứng dậy, nhiệt tình chào hỏi như gió xuân.
Không thể không nói, Lương Thiếu Thu rất có khí chất, dáng người vạm vỡ, vẻ ngoài điển trai, nhất cử nhất động của anh đều toát lên vẻ chững chạc và lịch lãm.
Trên người là bộ vest trị giá hàng chục triệu, gương mặt từ đầu đến giờ luôn nở một nụ cười nhạt mê hoặc, vô cùng quyến rũ. Bất kỳ người phụ nữ nào nhìn thấy một thanh niên ưu tú xuất sắc như thế cũng sẽ ngây ngất không thôi.
Lương Thiếu Thu lần lượt bắt tay hai người: "Mời ngồi, mời ngồi." "Anh Tiêu, chào anh"
Lương Thiếu Thu đưa tay ra, cùng Tiêu Hào bắt tay.
Lương Thiếu Thu đột nhiên dùng sức, anh ta muốn thị uy với Tiêu Hào.
Tiêu Hào cũng hơi dùng sức.
Đột nhiên, một cơn đau xuyên thấu từ xương bàn tay truyền đến, Lương Thiếu Thu suýt nữa hét lên vì đau.
Lương Thiếu Thu một thân đầy võ, hơn nữa anh ta còn giành quán quân tần thủ, không hiểu tại sao, sức mạnh của
Tiêu Hào lại kinh khủng như vậy!
Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Bình luận facebook