Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 994: Biệt thự của Hội Trung Thành
Chương 994: Biệt thự của Hội Trung Thành
Tiêu Nam nói: “Vậy được, các hạ hãy cho tôi một phút đồng hồ đi.” Cổ Trung Phong không hề lo lắng, nói: “Tôi cũng biết cậu rất lợi hại, tôi cũng có thể cảm thấy hương vị của sát thủ trên người cậu” “Xem ra lúc trước cậu cũng là một sát thủ không tầm thường, nhưng trước mắt cậu vẫn kém tôi rất xa, cho nên tôi sẽ cho cậu một phút.
Vừa nói, Cổ Trung Phong vừa nhìn đồng hồ trên tay: “Bây giờ bắt đầu đếm ngược, cậu có thể đi!”
Tiêu Hào không đi thang máy, bởi vì thang máy hiện đang ở tầng hai mươi.
Anh chọn đi lối thoát hiểm, cầu thang từ tầng trên xuống tầng dưới, ở nơi không có camera anh lập tức biến thành một người phụ nữ.
Vẻ ngoài thay đổi nhưng quần áo vẫn như vậy.
Vì thế, Tiêu Hào dễ dàng đi phòng vào thay đồ của nhân viên nữ.
Tất cả các nhân viên nữ hiện đang làm việc, nên không có ai trong phòng thay đồ cả.
Lấy thực lực của Tiêu Hào, anh nhất định sẽ âm thầm lẻn vào, sau đó mở tủ thay quần áo, rồi cất quần áo của mình vào túi, bước ra ngoài.
Đã sắp hết thời gian một phút.
Tiêu Hào xách một chiếc túi, mặc đồ thể thao, đi giày bình thường, dọc theo hành lang đến thang máy.
Đúng lúc này, một bóng đen xẹt qua bên cạnh anh, Tiêu Hào vờ như không thấy, tiếp tục tiến về phía trước. Bóng đen đó là Cổ Trung Phong, anh ta tới tìm Tiêu
Hào lúc trước đã rời đi.
Nhưng anh ta nhìn quanh mọi người trên hành lang, thậm chí đến phòng thay đồ đằng kia nhưng cũng không tìm thấy bóng dáng Tiêu Hào.
Những bóng đen ở tầng này cũng đang vất vả tìm kiếm.
Thậm chí anh ta còn ẩn nấp trong một vài phòng nhưng cũng vẫn không thấy Tiêu Hào.
Vậy là Tiêu Hào đã biến mất ngay dưới mí mắt của anh ta.
Sau khi tìm kiếm một vài phút cũng không thấy bóng dáng của Tiêu Hào, Cổ Trung Phong đã lên tầng tiếp theo để tìm.
Anh ta mất mười phút để tìm bốn năm tầng trong khách sạn, thậm chí còn cố ý đi xuống tầng một.
Khi không thể tìm thấy Tiêu Hào, Cổ Trung Phong đã đến phòng an ninh để theo dõi camera nhưng thật không may, thân ảnh của Tiêu Hào cũng không thể tìm thấy.
Lúc này Tiêu Hào đã ra ngoài, bắt một chiếc taxi và rời di. Trong lòng Cổ Trung Phong chấn động, có chút xót xa, thực lực của anh ta vậy mà không đuổi kịp một người tu vi chỉ là Kim Đan Đại Viên Mãn.
Cổ Trung Phong đã sớm phát hiện ra tu vi của Tiêu Hào là Kim Đan Đại Viên Mãn, một người yếu ớt như vậy lại có thể trốn thoát ngay dưới mí mắt anh ta. Giống như người đó đã hoàn toàn biến mất, bốc hơi khỏi khách sạn vậy, Cổ Trung Phong hoàn toàn không hiểu Ngay cả khi đối phương sử dụng thuật biến hình, lấy thực lực của Cổ Trung Phong chắc chắn sẽ nhận ra.
Nhưng Cổ Trung Phong sẽ không thể biết rằng, Tiêu
Hào đã sử dụng thuật biến hình của yêu tộc, dù có ở cảnh giới Đế Vương cũng không nhận ra được.
Cổ Trung Phong cảm thấy khó hiểu, nhân vật mạnh mẽ như vậy xuất hiện cạnh thầy Viên từ bao giờ?
Ở một diễn biến khác, Tiêu Hào ngồi trên xe taxi đến một bãi sông hẻo lánh.
Thấy xung quanh không có ai, Tiêu Hào lại biến trở lại thành Trương Hồng Long, mặc quần áo của nam. Sao đó, Tiêu Hào ném quần áo của phụ nữ vào chiếc nhẫn không gian, dùng nó như một vật dự phòng.
Tiêu Hào lại bắt một chiếc taxi khác đến khách sạn
Niếp Vô Tình đang ở. Mười phút sau, Tiêu Hào và Niếp Vô Tình gặp mặt nói chuyện.
Niếp Vô Tình rót trà cho Tiêu Hào, rồi lười biếng dựa vào ghế sofa. “Anh, hôm qua anh ra ngoài tán gái à, mà sao đêm qua không về?"
Tiêu Hào cười nói: “Ừ, tôi thấy cô gái kia không tồi, tôi muốn ở đây thêm vài ngày, cậu nghĩ cách cho tôi đi.
Niếp Vô Tình nói: "Anh, phụ nữ ở khắp nơi đều có, chỉ cần có tiền, anh sợ gì mà không tìm được?” “Nếu ở lại thành phố Đêm Đen thêm vài ngày nữa sẽ rất phiền phức, bởi vì chúng ta làm ăn lần nào cũng có thời hạn. “Nếu ở lại thêm ba bốn ngày thì không sao, nhưng nếu trên năm ngày, người của chủ tịch thành phố sẽ đến điều tra." “Khi đó, chúng ta sẽ gặp không ít phiền phức, sẽ phải nộp tiền phạt, có khi là bị giam giữ. Tiêu hào nói: “Lấy bản lĩnh của cậu, chẳng lẽ cũng không có cách nào để tôi ở lại đây lâu hơn ư?”
Niếp Vô Tình nói: "Không còn cách nào, luật ở thành phố Đêm Đen vô cùng nghiêm khắc, trừ khi anh đồng ý ở lại thành phố này mãi mãi. “Anh, nếu anh thật sự muốn ở lại, anh là người của Hồn Điện, thành phố Đêm Đen có người ở Hồn Điện trước kia được cử đến “Anh có thể liên lạc trực tiếp với những người đó, xem họ có cách nào giúp anh ở lại đây không” Cập nhật nhanh nhấ*t trên tamlinh247.net
Trương Hồng Long vốn xuất thân từ Hồn Điện, từng hợp tác với nhà họ Niếp. Hơn nửa năm nay, ông ta cùng Niếp Vô Tình ở thành phố Đêm Đen làm ăn.
Mà ở thành phố Đêm Đen, thực sự là có thể lực của Hồn Điện, người đã được Hồn Điện sắp xếp mấy năm trước.
Nói cách khác, mỗi năm Hồn Điện sẽ cử một vài người đến đây.
Thành phố Đêm Đen cũng cho phép những người này đến, chỉ cần họ tuân theo quy tắc ở đây, họ vĩnh viễn không thể ra ngoài.
Những người trong Hồn Điện chỉ thu thập một số tin tức có ích về thành phố Đêm Đen, cung cấp những thông tin ấy cho các giao dịch giữa Hồn Điện và các thương nhân.
Tiêu Hào lật tung trí nhớ của Trương Hồng Long, nhanh chóng tìm được thông tin liên lạc của người phụ trách Hồn Điện ở đây.
Tiêu Hào và Niếp Vô Tình nói vài câu, sau đó anh lập tức liên lạc cho những người trong Hồn Điện và nói về tình hình của mình, nói rằng muốn ở đây thêm mười ngày nửa tháng nữa.
Tuy nhiên, những người ở Hồn Điện nói với Tiêu hào rằng việc giữ người ở đây là bất hợp pháp và họ không thể làm điều đó.
Bởi vì không ai dám vi phạm luật lệ ở thành phố Đêm Đen, nhất là những người vào thành để kinh doanh.
Người dân ở đây trông chừng rất nghiêm ngặt.
Anh phải rời đi khi hết thời gian, trừ khi có lý do rất đặc biệt, được thành phố Đêm Đen cho phép, anh mới được ở lại.
Biết người trong Hồn Điện không giúp được gì nhiều, Tiêu Hào vô cùng bất lực, xem ra phải tìm cách khác.
Buổi tối, sau khi mọi người ăn xong, Niếp Vô Tình và Tiêu Hào dẫn theo mười cao thủ đến nhận tiền giao dịch. Nơi thực hiện giao dịch là một biệt thự ở Hội Trung Thành.
Đây là một chi nhánh của Hội Trung Thành, có những bác sĩ rất giỏi trong biệt thự
Có thể nhìn thấy một số bệnh nhân đang đi đi lại lại trong trang viên.
Hội Trung Thành đã mở nhiều bệnh viện ở thành phố Đêm Đen, ở các thành phố lớn nhỏ khác cũng đều có chi nhánh của Hội Trung Thành.
Mà khám bệnh trong biệt thự đắt gấp nhiều lần khám bệnh trong bệnh viện.
Bởi vì bác sĩ trong biệt thự đều có trình độ rất cao, đó là nguyên nhân chính khiến phí tư vấn cao hơn mấy lần bên ngoài, thậm chí còn có những vật canh giữ cấp độ bậc thầy.
Tiêu Nam nói: “Vậy được, các hạ hãy cho tôi một phút đồng hồ đi.” Cổ Trung Phong không hề lo lắng, nói: “Tôi cũng biết cậu rất lợi hại, tôi cũng có thể cảm thấy hương vị của sát thủ trên người cậu” “Xem ra lúc trước cậu cũng là một sát thủ không tầm thường, nhưng trước mắt cậu vẫn kém tôi rất xa, cho nên tôi sẽ cho cậu một phút.
Vừa nói, Cổ Trung Phong vừa nhìn đồng hồ trên tay: “Bây giờ bắt đầu đếm ngược, cậu có thể đi!”
Tiêu Hào không đi thang máy, bởi vì thang máy hiện đang ở tầng hai mươi.
Anh chọn đi lối thoát hiểm, cầu thang từ tầng trên xuống tầng dưới, ở nơi không có camera anh lập tức biến thành một người phụ nữ.
Vẻ ngoài thay đổi nhưng quần áo vẫn như vậy.
Vì thế, Tiêu Hào dễ dàng đi phòng vào thay đồ của nhân viên nữ.
Tất cả các nhân viên nữ hiện đang làm việc, nên không có ai trong phòng thay đồ cả.
Lấy thực lực của Tiêu Hào, anh nhất định sẽ âm thầm lẻn vào, sau đó mở tủ thay quần áo, rồi cất quần áo của mình vào túi, bước ra ngoài.
Đã sắp hết thời gian một phút.
Tiêu Hào xách một chiếc túi, mặc đồ thể thao, đi giày bình thường, dọc theo hành lang đến thang máy.
Đúng lúc này, một bóng đen xẹt qua bên cạnh anh, Tiêu Hào vờ như không thấy, tiếp tục tiến về phía trước. Bóng đen đó là Cổ Trung Phong, anh ta tới tìm Tiêu
Hào lúc trước đã rời đi.
Nhưng anh ta nhìn quanh mọi người trên hành lang, thậm chí đến phòng thay đồ đằng kia nhưng cũng không tìm thấy bóng dáng Tiêu Hào.
Những bóng đen ở tầng này cũng đang vất vả tìm kiếm.
Thậm chí anh ta còn ẩn nấp trong một vài phòng nhưng cũng vẫn không thấy Tiêu Hào.
Vậy là Tiêu Hào đã biến mất ngay dưới mí mắt của anh ta.
Sau khi tìm kiếm một vài phút cũng không thấy bóng dáng của Tiêu Hào, Cổ Trung Phong đã lên tầng tiếp theo để tìm.
Anh ta mất mười phút để tìm bốn năm tầng trong khách sạn, thậm chí còn cố ý đi xuống tầng một.
Khi không thể tìm thấy Tiêu Hào, Cổ Trung Phong đã đến phòng an ninh để theo dõi camera nhưng thật không may, thân ảnh của Tiêu Hào cũng không thể tìm thấy.
Lúc này Tiêu Hào đã ra ngoài, bắt một chiếc taxi và rời di. Trong lòng Cổ Trung Phong chấn động, có chút xót xa, thực lực của anh ta vậy mà không đuổi kịp một người tu vi chỉ là Kim Đan Đại Viên Mãn.
Cổ Trung Phong đã sớm phát hiện ra tu vi của Tiêu Hào là Kim Đan Đại Viên Mãn, một người yếu ớt như vậy lại có thể trốn thoát ngay dưới mí mắt anh ta. Giống như người đó đã hoàn toàn biến mất, bốc hơi khỏi khách sạn vậy, Cổ Trung Phong hoàn toàn không hiểu Ngay cả khi đối phương sử dụng thuật biến hình, lấy thực lực của Cổ Trung Phong chắc chắn sẽ nhận ra.
Nhưng Cổ Trung Phong sẽ không thể biết rằng, Tiêu
Hào đã sử dụng thuật biến hình của yêu tộc, dù có ở cảnh giới Đế Vương cũng không nhận ra được.
Cổ Trung Phong cảm thấy khó hiểu, nhân vật mạnh mẽ như vậy xuất hiện cạnh thầy Viên từ bao giờ?
Ở một diễn biến khác, Tiêu Hào ngồi trên xe taxi đến một bãi sông hẻo lánh.
Thấy xung quanh không có ai, Tiêu Hào lại biến trở lại thành Trương Hồng Long, mặc quần áo của nam. Sao đó, Tiêu Hào ném quần áo của phụ nữ vào chiếc nhẫn không gian, dùng nó như một vật dự phòng.
Tiêu Hào lại bắt một chiếc taxi khác đến khách sạn
Niếp Vô Tình đang ở. Mười phút sau, Tiêu Hào và Niếp Vô Tình gặp mặt nói chuyện.
Niếp Vô Tình rót trà cho Tiêu Hào, rồi lười biếng dựa vào ghế sofa. “Anh, hôm qua anh ra ngoài tán gái à, mà sao đêm qua không về?"
Tiêu Hào cười nói: “Ừ, tôi thấy cô gái kia không tồi, tôi muốn ở đây thêm vài ngày, cậu nghĩ cách cho tôi đi.
Niếp Vô Tình nói: "Anh, phụ nữ ở khắp nơi đều có, chỉ cần có tiền, anh sợ gì mà không tìm được?” “Nếu ở lại thành phố Đêm Đen thêm vài ngày nữa sẽ rất phiền phức, bởi vì chúng ta làm ăn lần nào cũng có thời hạn. “Nếu ở lại thêm ba bốn ngày thì không sao, nhưng nếu trên năm ngày, người của chủ tịch thành phố sẽ đến điều tra." “Khi đó, chúng ta sẽ gặp không ít phiền phức, sẽ phải nộp tiền phạt, có khi là bị giam giữ. Tiêu hào nói: “Lấy bản lĩnh của cậu, chẳng lẽ cũng không có cách nào để tôi ở lại đây lâu hơn ư?”
Niếp Vô Tình nói: "Không còn cách nào, luật ở thành phố Đêm Đen vô cùng nghiêm khắc, trừ khi anh đồng ý ở lại thành phố này mãi mãi. “Anh, nếu anh thật sự muốn ở lại, anh là người của Hồn Điện, thành phố Đêm Đen có người ở Hồn Điện trước kia được cử đến “Anh có thể liên lạc trực tiếp với những người đó, xem họ có cách nào giúp anh ở lại đây không” Cập nhật nhanh nhấ*t trên tamlinh247.net
Trương Hồng Long vốn xuất thân từ Hồn Điện, từng hợp tác với nhà họ Niếp. Hơn nửa năm nay, ông ta cùng Niếp Vô Tình ở thành phố Đêm Đen làm ăn.
Mà ở thành phố Đêm Đen, thực sự là có thể lực của Hồn Điện, người đã được Hồn Điện sắp xếp mấy năm trước.
Nói cách khác, mỗi năm Hồn Điện sẽ cử một vài người đến đây.
Thành phố Đêm Đen cũng cho phép những người này đến, chỉ cần họ tuân theo quy tắc ở đây, họ vĩnh viễn không thể ra ngoài.
Những người trong Hồn Điện chỉ thu thập một số tin tức có ích về thành phố Đêm Đen, cung cấp những thông tin ấy cho các giao dịch giữa Hồn Điện và các thương nhân.
Tiêu Hào lật tung trí nhớ của Trương Hồng Long, nhanh chóng tìm được thông tin liên lạc của người phụ trách Hồn Điện ở đây.
Tiêu Hào và Niếp Vô Tình nói vài câu, sau đó anh lập tức liên lạc cho những người trong Hồn Điện và nói về tình hình của mình, nói rằng muốn ở đây thêm mười ngày nửa tháng nữa.
Tuy nhiên, những người ở Hồn Điện nói với Tiêu hào rằng việc giữ người ở đây là bất hợp pháp và họ không thể làm điều đó.
Bởi vì không ai dám vi phạm luật lệ ở thành phố Đêm Đen, nhất là những người vào thành để kinh doanh.
Người dân ở đây trông chừng rất nghiêm ngặt.
Anh phải rời đi khi hết thời gian, trừ khi có lý do rất đặc biệt, được thành phố Đêm Đen cho phép, anh mới được ở lại.
Biết người trong Hồn Điện không giúp được gì nhiều, Tiêu Hào vô cùng bất lực, xem ra phải tìm cách khác.
Buổi tối, sau khi mọi người ăn xong, Niếp Vô Tình và Tiêu Hào dẫn theo mười cao thủ đến nhận tiền giao dịch. Nơi thực hiện giao dịch là một biệt thự ở Hội Trung Thành.
Đây là một chi nhánh của Hội Trung Thành, có những bác sĩ rất giỏi trong biệt thự
Có thể nhìn thấy một số bệnh nhân đang đi đi lại lại trong trang viên.
Hội Trung Thành đã mở nhiều bệnh viện ở thành phố Đêm Đen, ở các thành phố lớn nhỏ khác cũng đều có chi nhánh của Hội Trung Thành.
Mà khám bệnh trong biệt thự đắt gấp nhiều lần khám bệnh trong bệnh viện.
Bởi vì bác sĩ trong biệt thự đều có trình độ rất cao, đó là nguyên nhân chính khiến phí tư vấn cao hơn mấy lần bên ngoài, thậm chí còn có những vật canh giữ cấp độ bậc thầy.
Bình luận facebook