Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 78
Dự tính quay « Trường Độ » tổng thể hơn một năm.
Đạo diễn Tân Thất là một người rất khó tính, ông ấy bắt đầu quay vào giữa tháng một và bây giờ là vào giữa tháng hai tiến độ chỉ có dưới 20%.
Từ cảnh, phục hóa đến chuyển đổi màn ảnh, mỗi một chi tiết nhỏ đều đặc biệt tốt.
Bởi vì Trình Dật là nhân vật chính nên lịch trình mỗi ngày đều được xếp rất đầy, công ty đặc biệt giao cho anh một trợ lý.
Anh thường ngủ thiếp đi khi nói chuyện video với Tống Thanh Y.
Mà Tống Thanh Y bên này mỗi ngày đều ở trong nhà ông nội, ban ngày thừa dịp ánh nắng tốt liền đắm mình dưới ánh mặt trời, buổi tối nhàn hạ cầm máy tính viết kịch bản.
Vì quay phim nên Trình Dật đã ở trong đoàn làm phim trong dịp Tết Nguyên đán, đêm 30 hôm đó,bên phía Trình Dật không nghỉ ngơi quay cả đêm, Tống Thanh Y bên này sớm liền ngủ.
Trình Dật có cùng Tống Thanh Y nói, đợi quay xong « Trường Độ » nhất định phải nghỉ ngơi thật tốt, tuyệt đối không muốn tách ra cùng cô lâu như vậy.
Tống Thanh Y cười cười, về sau trả lời được.
***
Thời gian mau chóng đi đến ngày 13 tháng 2.
Bởi vì ngày hôm sau là ngày lễ tình nhân, đêm đó sau khi Trình Dật hạ diễn liền gọi video cho Tống Thanh Y.
Anh nằm trên giường của khách sạn, khép hờ mắt "Anh muốn về nhà."
Giọng nói khàn khàn nhưng ngoài ý muốn vô cùng gợi cảm, thậm chí còn mang theo chút làm nũng.
Tống Thanh Y đang ngồi trên một chiếc ghế tre,cô hơi mệt sau khi viết bản thảo cả ngày, ngả ra phía sau,xoay xoay cổ, bắt đầu hỏi tiến trình quay phim.
Vừa nhắc tới điều này, Trình Dật liền nói khổ không ngừng.
"Chính là bận bịu cả một ngày, sử dụng không ít ống kính có sẵn, có đôi khi chỉ vì một cảnh mà quay bảy hoặc tám lần. Ngày hôm qua cẩu gia tìm không thấy trạng thái, một cảnh quay 28 lần, hơn nữa anh còn là đối thủ của cậu ta, trạng thái bắt buộc là phải nhìn cậu ta một cách vô cảm, mà cậu ta chính là không có cảm giác vì vậy anh phải dùng khuôn mặt tê liệt như vậy cả ngày." Trình Dật vừa nói xong,liền bắt chước trạng thái chính mình ngày hôm qua tại trường quay "Cuối cùng, lúc hạ diễn xuống,toàn bộ mặt anh đều cứng đờ."
Tống Thanh Y cười " Đạo diễn Tân Thất nghiêm khắc như vậy, em ngược lại tương đối chờ mong thành phẩm."
"Tuyệt đối sẽ không kém." Trình Dật nói: "Cẩu gia bị tra tấn gầy mười cân."
"Vậy còn anh?" Tống Thanh Y hỏi.
Trình Dật đặt video ra xa,chỉ để lộ phần thân trên của anh "Em thấy thế nào?"
Tống Thanh Y cẩn thận quan sát một trận, sau đó gật đầu nói: "Gầy."
"Ở trong đoàn phim ăn nhiều một chút." Tống Thanh Y nói: "Cơm không ngon cũng đừng kiêng ăn, quá gầy ống kính sẽ quay không đẹp, quan trọng là đối với thân thể không tốt."
Trình Dật cầm điện thoại đột ngột để gần, trong màn hình lập tức xuất hiện ánh mắt anh.
Tròng trắng bên trong mắt,tất cả đều là tơ máu màu đỏ.
Trình Dật lên tiếng nói: "Vợ, anh bị bệnh."
Tống Thanh Y sửng sốt, lập tức ngồi thẳng người, khẩn trương nói: "Làm sao? Cảm mạo sao? Hay là bị cảm nắng?"
Trình Dật bên kia trầm mặc hồi lâu, sau mới chậm rãi nói: "Bệnh tương tư."
Tống Thanh Y: "..."
Đột nhiên đèn trong nhà tắt.
Video cũng mất kết nối.
Tống Thanh Y đầu tiên là hoảng sợ, về sau lớn tiếng hỏi ông nội "Ông nội, có phải hay không bị cúp điện?"
"Có lẽ vậy." Ông nội châm một cục sáp, sau đó gõ vang cửa phòng cô, Tống Thanh Y đi mở cửa, ông nội đem ngọn nến đặt ở trên bàn, cùng cô giải thích: "Tuổi lớn, sáng sớm hôm nay trong thôn có phát loa nói rằng tối hôm nay sẽ cúp điện, ông vốn định nói cho con biết, quay đầu liền quên, may mắn trong nhà còn có sáp."
"Không có việc gì ạ." Tống Thanh Y nói.
Ông nhìn cô một cái, hỏi: "Trình Dật đâu? Các con đang giận dỗi nhau sao?"
"Không ạ." Tống Thanh Y lắc đầu.
"Vậy sao thời gian dài như vậy không trở về bên kia?" Ông nói: "Mà con tại sao bây giờ ngay cả công tác cũng không đi,con là đang muốn trở thành một con bọ gạo ở đây sao??."
Tống Thanh Y mếu máo "Con chỉ ở với ông một tháng thôi mà,ông cứ như vậy mà ghét bỏ con sao??."
"Con cái gì cũng không nói với ông." Ông nội lại tiếp tục nói: " Làm sao ông biết chuyện gì đã xảy ra với tụi con hiện tại bây giờ. Lúc trước không nói một lời liền kết hôn, bây giờ thế nào,hiện tại giống như là ly hôn, ông chẳng hiểu điều gì đang diễn ra trong cái nhà này??"
"Ông nội!" Tống Thanh Y thấp giọng giải thích: "Chúng con không có."
"Có hay không có, ông nội cũng không cần biết,dù sao, ông chỉ muốn nói với con một điều ngay bây giờ chính là phải biết quý trọng người trước mắt."
Sau khi nói xong vỗ vỗ lưng cùng bàn tay của cô "Mau,đi ngủ sớm một chút."
Về sau tập tễnh bước ra cửa phòng.
Cửa nhẹ nhàng nhanh chóng khép lại, Tống Thanh Y còn chưa kịp suy nghĩ lời nói của ông vừa rồi, di động liền vang lên.
Video của Trình Dật xuất hiện trở lại.
Tống Thanh Y nhận, cùng anh giải thích "Trong nhà vừa mới cúp điện, không có Internet."
"Vậy bây giờ,em dùng lưu lượng sao?." Trình Dật nói "Anh bên này chờ em gọi qua, đợi cũng đã lâu."
"Vừa rồi ông nội tiến vào đưa ngọn nến cho em." Tống Thanh Y ở bên này ánh sáng hơi mờ, xuyên thấu qua màn hình cách một tầng mông lung, cô dịu dàng nói: "Nên không thấy di động."
Trình Dật gật đầu.
Hai người nói chuyện chốc lát, lúc gần treo điện thoại thì Tống Thanh Y bỗng nhiên nói: "Ngày mai em đi tham ban nhé!!."
Trình Dật: "Sao?"
Mấy giây sau, Trình Dật mới hiểu được ý trong lời nói của cô, khóe miệng giơ một vòng cung tuyệt đẹp, đôi mắt sáng ngời trong suốt nói "Tốt."
Tống Thanh Y cũng vì hành động của anh mà cười theo.
Sau khi cúp điện thoại về sau chúc ngủ ngon, Tống Thanh Y liền thấy tin nhắn văn bản do Trình Dật gửi trước đó.
"Tương Tư thành bệnh, không có cách nào chữa khỏi, dùng thuốc cũng không tác dụng, chỉ có thể gặp vợ ở nhà mới có thể chữa khỏi.Vợ à, đến tham ban đi.Anh nghĩ rất muốn gặp em.Thật tình anh rất nhớ vợ!!"
Đạo diễn Tân Thất là một người rất khó tính, ông ấy bắt đầu quay vào giữa tháng một và bây giờ là vào giữa tháng hai tiến độ chỉ có dưới 20%.
Từ cảnh, phục hóa đến chuyển đổi màn ảnh, mỗi một chi tiết nhỏ đều đặc biệt tốt.
Bởi vì Trình Dật là nhân vật chính nên lịch trình mỗi ngày đều được xếp rất đầy, công ty đặc biệt giao cho anh một trợ lý.
Anh thường ngủ thiếp đi khi nói chuyện video với Tống Thanh Y.
Mà Tống Thanh Y bên này mỗi ngày đều ở trong nhà ông nội, ban ngày thừa dịp ánh nắng tốt liền đắm mình dưới ánh mặt trời, buổi tối nhàn hạ cầm máy tính viết kịch bản.
Vì quay phim nên Trình Dật đã ở trong đoàn làm phim trong dịp Tết Nguyên đán, đêm 30 hôm đó,bên phía Trình Dật không nghỉ ngơi quay cả đêm, Tống Thanh Y bên này sớm liền ngủ.
Trình Dật có cùng Tống Thanh Y nói, đợi quay xong « Trường Độ » nhất định phải nghỉ ngơi thật tốt, tuyệt đối không muốn tách ra cùng cô lâu như vậy.
Tống Thanh Y cười cười, về sau trả lời được.
***
Thời gian mau chóng đi đến ngày 13 tháng 2.
Bởi vì ngày hôm sau là ngày lễ tình nhân, đêm đó sau khi Trình Dật hạ diễn liền gọi video cho Tống Thanh Y.
Anh nằm trên giường của khách sạn, khép hờ mắt "Anh muốn về nhà."
Giọng nói khàn khàn nhưng ngoài ý muốn vô cùng gợi cảm, thậm chí còn mang theo chút làm nũng.
Tống Thanh Y đang ngồi trên một chiếc ghế tre,cô hơi mệt sau khi viết bản thảo cả ngày, ngả ra phía sau,xoay xoay cổ, bắt đầu hỏi tiến trình quay phim.
Vừa nhắc tới điều này, Trình Dật liền nói khổ không ngừng.
"Chính là bận bịu cả một ngày, sử dụng không ít ống kính có sẵn, có đôi khi chỉ vì một cảnh mà quay bảy hoặc tám lần. Ngày hôm qua cẩu gia tìm không thấy trạng thái, một cảnh quay 28 lần, hơn nữa anh còn là đối thủ của cậu ta, trạng thái bắt buộc là phải nhìn cậu ta một cách vô cảm, mà cậu ta chính là không có cảm giác vì vậy anh phải dùng khuôn mặt tê liệt như vậy cả ngày." Trình Dật vừa nói xong,liền bắt chước trạng thái chính mình ngày hôm qua tại trường quay "Cuối cùng, lúc hạ diễn xuống,toàn bộ mặt anh đều cứng đờ."
Tống Thanh Y cười " Đạo diễn Tân Thất nghiêm khắc như vậy, em ngược lại tương đối chờ mong thành phẩm."
"Tuyệt đối sẽ không kém." Trình Dật nói: "Cẩu gia bị tra tấn gầy mười cân."
"Vậy còn anh?" Tống Thanh Y hỏi.
Trình Dật đặt video ra xa,chỉ để lộ phần thân trên của anh "Em thấy thế nào?"
Tống Thanh Y cẩn thận quan sát một trận, sau đó gật đầu nói: "Gầy."
"Ở trong đoàn phim ăn nhiều một chút." Tống Thanh Y nói: "Cơm không ngon cũng đừng kiêng ăn, quá gầy ống kính sẽ quay không đẹp, quan trọng là đối với thân thể không tốt."
Trình Dật cầm điện thoại đột ngột để gần, trong màn hình lập tức xuất hiện ánh mắt anh.
Tròng trắng bên trong mắt,tất cả đều là tơ máu màu đỏ.
Trình Dật lên tiếng nói: "Vợ, anh bị bệnh."
Tống Thanh Y sửng sốt, lập tức ngồi thẳng người, khẩn trương nói: "Làm sao? Cảm mạo sao? Hay là bị cảm nắng?"
Trình Dật bên kia trầm mặc hồi lâu, sau mới chậm rãi nói: "Bệnh tương tư."
Tống Thanh Y: "..."
Đột nhiên đèn trong nhà tắt.
Video cũng mất kết nối.
Tống Thanh Y đầu tiên là hoảng sợ, về sau lớn tiếng hỏi ông nội "Ông nội, có phải hay không bị cúp điện?"
"Có lẽ vậy." Ông nội châm một cục sáp, sau đó gõ vang cửa phòng cô, Tống Thanh Y đi mở cửa, ông nội đem ngọn nến đặt ở trên bàn, cùng cô giải thích: "Tuổi lớn, sáng sớm hôm nay trong thôn có phát loa nói rằng tối hôm nay sẽ cúp điện, ông vốn định nói cho con biết, quay đầu liền quên, may mắn trong nhà còn có sáp."
"Không có việc gì ạ." Tống Thanh Y nói.
Ông nhìn cô một cái, hỏi: "Trình Dật đâu? Các con đang giận dỗi nhau sao?"
"Không ạ." Tống Thanh Y lắc đầu.
"Vậy sao thời gian dài như vậy không trở về bên kia?" Ông nói: "Mà con tại sao bây giờ ngay cả công tác cũng không đi,con là đang muốn trở thành một con bọ gạo ở đây sao??."
Tống Thanh Y mếu máo "Con chỉ ở với ông một tháng thôi mà,ông cứ như vậy mà ghét bỏ con sao??."
"Con cái gì cũng không nói với ông." Ông nội lại tiếp tục nói: " Làm sao ông biết chuyện gì đã xảy ra với tụi con hiện tại bây giờ. Lúc trước không nói một lời liền kết hôn, bây giờ thế nào,hiện tại giống như là ly hôn, ông chẳng hiểu điều gì đang diễn ra trong cái nhà này??"
"Ông nội!" Tống Thanh Y thấp giọng giải thích: "Chúng con không có."
"Có hay không có, ông nội cũng không cần biết,dù sao, ông chỉ muốn nói với con một điều ngay bây giờ chính là phải biết quý trọng người trước mắt."
Sau khi nói xong vỗ vỗ lưng cùng bàn tay của cô "Mau,đi ngủ sớm một chút."
Về sau tập tễnh bước ra cửa phòng.
Cửa nhẹ nhàng nhanh chóng khép lại, Tống Thanh Y còn chưa kịp suy nghĩ lời nói của ông vừa rồi, di động liền vang lên.
Video của Trình Dật xuất hiện trở lại.
Tống Thanh Y nhận, cùng anh giải thích "Trong nhà vừa mới cúp điện, không có Internet."
"Vậy bây giờ,em dùng lưu lượng sao?." Trình Dật nói "Anh bên này chờ em gọi qua, đợi cũng đã lâu."
"Vừa rồi ông nội tiến vào đưa ngọn nến cho em." Tống Thanh Y ở bên này ánh sáng hơi mờ, xuyên thấu qua màn hình cách một tầng mông lung, cô dịu dàng nói: "Nên không thấy di động."
Trình Dật gật đầu.
Hai người nói chuyện chốc lát, lúc gần treo điện thoại thì Tống Thanh Y bỗng nhiên nói: "Ngày mai em đi tham ban nhé!!."
Trình Dật: "Sao?"
Mấy giây sau, Trình Dật mới hiểu được ý trong lời nói của cô, khóe miệng giơ một vòng cung tuyệt đẹp, đôi mắt sáng ngời trong suốt nói "Tốt."
Tống Thanh Y cũng vì hành động của anh mà cười theo.
Sau khi cúp điện thoại về sau chúc ngủ ngon, Tống Thanh Y liền thấy tin nhắn văn bản do Trình Dật gửi trước đó.
"Tương Tư thành bệnh, không có cách nào chữa khỏi, dùng thuốc cũng không tác dụng, chỉ có thể gặp vợ ở nhà mới có thể chữa khỏi.Vợ à, đến tham ban đi.Anh nghĩ rất muốn gặp em.Thật tình anh rất nhớ vợ!!"
Bình luận facebook