-
Chương 183
Việc quay bộ phim truyền hình "Nam Man Vương Phi" đã tiến vào giai đoạn ổn định, tôi đóng vai nữ chính Thượng Quan Sơ Tuyết, còn Tô Quân thì giữ vai nam chính Mộ Dung Liệt.
Bởi vì quay phim cổ trang, bộ phim được quay ở phim trường Hoành Điếm.
Lần này quay phim, tôi ít nhất phải ở Hoành Điếm suốt một tháng, chuyện duy nhất khiến tôi vui là, tôi không cần phải gặp Lục Minh Hiên mỗi buổi tối.
Hôm nay quay cảnh đầu tiên, đêm tân hôn của Mộ Dung Liệt, Thượng Quan Sơ Tuyết tiến lên mời rượu sau đó bị trúng độc, té vào trong lòng nam chính, cảnh quay này lời thoại không nhiều lắm, diễn xuất cũng rất thuận lợi, quay một lần là qua, đạo diễn rất hài lòng.
"Mọi người nghỉ ngơi một chút, chuẩn bị cho cảnh quay tiếp theo." Đạo diễn nói xong, mọi người liền nghỉ tay, ai chưa xong việc thì vẫn tiếp tục làm cho xong.
Tôi lau tương cà dính trên khóe miệng, nhíu mày.
Sao mùi vị tương cà lại kỳ lạ như vậy, hình như là hết hạn sử dụng rồi? Trong miệng cứ là lạ làm sao.
Lúc này, một chai nước suối xuất hiện trước mặt tôi: "Súc miệng đi."
Là Tô Quân, anh ta đóng vai nhà vua, hôm nay quay cảnh đám cưới nên anh ta mặc một cái áo tân lang màu đỏ, vương giả phong độ, khí thế bất phàm, gương mặt tuấn tú xuất chúng.
"Cảm ơn." Tôi nhận lấy chai nước suối, súc miệng, cảm thấy đỡ hơn nhiều.
"Anh Tô Quân!" Một giọng nói ngọt ngào yêu kiều truyền đến.
Một người mặc quần áo tân nương màu đỏ đi tới, hét lên với Tô Quân: "Em cũng muốn uống nước."
Cô ta tên là Lý Y Y, là nữ thứ chính, đóng vai Huyên Hà công chúa, trong phim, tôi với cô ta là đối thủ, nghe nói cô ta đi đóng phim đã nhiều năm, nhưng vẫn không có nổi tiếng, toàn diễn mấy vai nhỏ, lần này có thể diễn vai thứ chính trong phim đã là cơ hội rất tốt rồi.
Tô Quân nhìn chai nước suối duy nhất trong tay mình, nhún vai: "Tôi chỉ có một chai ở đây, hơn nữa, chai này tôi đã uống rồi, cô qua bên kia lấy chai khác đi."
"Bên kia hết rồi." Lông mày xinh đẹp của cô ta chau lại, đôi môi đỏ tươi chu lên: "Em khát nước quá đi! Em uống chai nước này được không?"
"Nhưng cô..." Không đợi Tô Quân nói xong, Lý Y Y đã cầm lấy chai nước trong tay Tô Quân, ngửa đầu uống một hơi cạn sạch, sau đó hào phóng nhét lại vào tay Tô Quân, nghịch ngợm nhìn anh ta: "Cảm ơn nha!"
Cô ta nói xong, xoay người rời đi, để lại tôi và Tô Quân trợn mắt há mồm.
Bởi vì quay phim cổ trang, bộ phim được quay ở phim trường Hoành Điếm.
Lần này quay phim, tôi ít nhất phải ở Hoành Điếm suốt một tháng, chuyện duy nhất khiến tôi vui là, tôi không cần phải gặp Lục Minh Hiên mỗi buổi tối.
Hôm nay quay cảnh đầu tiên, đêm tân hôn của Mộ Dung Liệt, Thượng Quan Sơ Tuyết tiến lên mời rượu sau đó bị trúng độc, té vào trong lòng nam chính, cảnh quay này lời thoại không nhiều lắm, diễn xuất cũng rất thuận lợi, quay một lần là qua, đạo diễn rất hài lòng.
"Mọi người nghỉ ngơi một chút, chuẩn bị cho cảnh quay tiếp theo." Đạo diễn nói xong, mọi người liền nghỉ tay, ai chưa xong việc thì vẫn tiếp tục làm cho xong.
Tôi lau tương cà dính trên khóe miệng, nhíu mày.
Sao mùi vị tương cà lại kỳ lạ như vậy, hình như là hết hạn sử dụng rồi? Trong miệng cứ là lạ làm sao.
Lúc này, một chai nước suối xuất hiện trước mặt tôi: "Súc miệng đi."
Là Tô Quân, anh ta đóng vai nhà vua, hôm nay quay cảnh đám cưới nên anh ta mặc một cái áo tân lang màu đỏ, vương giả phong độ, khí thế bất phàm, gương mặt tuấn tú xuất chúng.
"Cảm ơn." Tôi nhận lấy chai nước suối, súc miệng, cảm thấy đỡ hơn nhiều.
"Anh Tô Quân!" Một giọng nói ngọt ngào yêu kiều truyền đến.
Một người mặc quần áo tân nương màu đỏ đi tới, hét lên với Tô Quân: "Em cũng muốn uống nước."
Cô ta tên là Lý Y Y, là nữ thứ chính, đóng vai Huyên Hà công chúa, trong phim, tôi với cô ta là đối thủ, nghe nói cô ta đi đóng phim đã nhiều năm, nhưng vẫn không có nổi tiếng, toàn diễn mấy vai nhỏ, lần này có thể diễn vai thứ chính trong phim đã là cơ hội rất tốt rồi.
Tô Quân nhìn chai nước suối duy nhất trong tay mình, nhún vai: "Tôi chỉ có một chai ở đây, hơn nữa, chai này tôi đã uống rồi, cô qua bên kia lấy chai khác đi."
"Bên kia hết rồi." Lông mày xinh đẹp của cô ta chau lại, đôi môi đỏ tươi chu lên: "Em khát nước quá đi! Em uống chai nước này được không?"
"Nhưng cô..." Không đợi Tô Quân nói xong, Lý Y Y đã cầm lấy chai nước trong tay Tô Quân, ngửa đầu uống một hơi cạn sạch, sau đó hào phóng nhét lại vào tay Tô Quân, nghịch ngợm nhìn anh ta: "Cảm ơn nha!"
Cô ta nói xong, xoay người rời đi, để lại tôi và Tô Quân trợn mắt há mồm.
Bình luận facebook