-
Chương 315
"Ừ." Vào trong phòng làm việc, bác sĩ là một người đàn ông trung niên, trên mặt đeo một cặp mắt kiếng, chỉ vào cái ghế ở phía trước nói: "Ngồi đi!"
Tôi ngồi xuống, bác sĩ xem qua bệnh án của tôi, tôi có một dự cảm bất thường trong lòng.
"Bác sĩ, rốt cuộc tôi bị bệnh gì vậy?" Tôi thấp thỏm bất an hỏi.
Bác sĩ chống chống cái mắt kiếng trên sống mũi: "Tôi đã đưa kết quả xét nghiệm của cô đến khoa phụ sản, kết quả cho thấy, cô mang thai! Chúc mừng cô, Mạc tiểu thư..."
"Cái gì?" Tôi chợt đứng lên: "Không thể nào, tôi vẫn luôn uống thuốc tránh thai mà, làm sao lại mang thai được!"
Bác sĩ vừa nghe xong, trên mặt cũng trở nên ngưng trọng: "Uống thuốc tránh thai cũng có thể mang thai, nhưng nếu như vậy, đứa bé khi sinh ra có thể là quái thai, cô phải làm kiểm tra cho thật kỹ lưỡng, để bảo đảm đứa trẻ sinh ra được khỏe mạnh."
Ông ta vừa nói như vậy, trong lòng tôi càng khẩn trương hơn.
Mang thai thì thôi, đứa bé là quái thai, vậy không phải càng thảm hại hơn sao?
Tôi cắn môi, không biết nên nói cái gì, trong lòng thật rối loạn.
"Bây giờ tôi sẽ sắp xếp để cô làm kiểm tra cho đứa bé!" Bác sĩ có lòng tốt đề nghị.
"Chờ một chút." Tôi do dự, mở miệng nói: "Tôi muốn... Suy nghĩ thêm một chút."
Tôi sợ sau khi có kết quả kiểm tra, đứa bé đã thành hình rồi, nếu phá thai, không phải là rất tàn nhẫn sao? Tôi sợ mình không tiếp thu nổi sự thật này, tôi cần có thời gian để yên tĩnh lại, suy nghĩ thật kỹ tiếp theo mình phải làm cái gì bây giờ.
Đầu óc tôi thật là loạn, loạn cả lên...
"Ừ, trở về thương lượng với chồng cô một chút đi, làm kiểm tra thai nhi sớm một chút, nếu như đứa bé không bình thường, sẽ cần phải phá thai gấp, bây giờ cô mang thai hai tháng, thích hợp để phá thai bằng cách uống thuốc, nếu như để quá ba tháng sẽ rất nguy hiểm, phải làm phẫu thuật phá thai, gây ảnh hưởng rất lớn đối với sức khỏe của cô."
Mấy lời của bác sĩ làm tôi vô cùng lo lắng bất an.
Tôi gật đầu, trong lòng đảo lộn, suy nghĩ ngổn ngang.
Đi ra khỏi phòng làm việc của bác sĩ, Tiểu Vi vẫn còn đứng trước cửa chờ tôi, lúc thấy tôi, mặt mày rạng rỡ: "Thế nào, là tin tốt có phải không! Bác sĩ có nói là cô mang thai đúng không!"
Thì ra là Tiểu Vi đã sớm biết rồi! Cũng đúng, cô ta là y tá, phương diện này cũng tương đối có kinh nghiệm, đại khái cũng đoán ra được rồi!
Chẳng qua là tôi vẫn luôn có thói quen uống thuốc tránh thai, cho nên không tin chuyện mình mang thai.
Quả nhiên, thuốc tránh thai cũng không phải là trăm phần trăm an toàn.
Tôi ngồi xuống, bác sĩ xem qua bệnh án của tôi, tôi có một dự cảm bất thường trong lòng.
"Bác sĩ, rốt cuộc tôi bị bệnh gì vậy?" Tôi thấp thỏm bất an hỏi.
Bác sĩ chống chống cái mắt kiếng trên sống mũi: "Tôi đã đưa kết quả xét nghiệm của cô đến khoa phụ sản, kết quả cho thấy, cô mang thai! Chúc mừng cô, Mạc tiểu thư..."
"Cái gì?" Tôi chợt đứng lên: "Không thể nào, tôi vẫn luôn uống thuốc tránh thai mà, làm sao lại mang thai được!"
Bác sĩ vừa nghe xong, trên mặt cũng trở nên ngưng trọng: "Uống thuốc tránh thai cũng có thể mang thai, nhưng nếu như vậy, đứa bé khi sinh ra có thể là quái thai, cô phải làm kiểm tra cho thật kỹ lưỡng, để bảo đảm đứa trẻ sinh ra được khỏe mạnh."
Ông ta vừa nói như vậy, trong lòng tôi càng khẩn trương hơn.
Mang thai thì thôi, đứa bé là quái thai, vậy không phải càng thảm hại hơn sao?
Tôi cắn môi, không biết nên nói cái gì, trong lòng thật rối loạn.
"Bây giờ tôi sẽ sắp xếp để cô làm kiểm tra cho đứa bé!" Bác sĩ có lòng tốt đề nghị.
"Chờ một chút." Tôi do dự, mở miệng nói: "Tôi muốn... Suy nghĩ thêm một chút."
Tôi sợ sau khi có kết quả kiểm tra, đứa bé đã thành hình rồi, nếu phá thai, không phải là rất tàn nhẫn sao? Tôi sợ mình không tiếp thu nổi sự thật này, tôi cần có thời gian để yên tĩnh lại, suy nghĩ thật kỹ tiếp theo mình phải làm cái gì bây giờ.
Đầu óc tôi thật là loạn, loạn cả lên...
"Ừ, trở về thương lượng với chồng cô một chút đi, làm kiểm tra thai nhi sớm một chút, nếu như đứa bé không bình thường, sẽ cần phải phá thai gấp, bây giờ cô mang thai hai tháng, thích hợp để phá thai bằng cách uống thuốc, nếu như để quá ba tháng sẽ rất nguy hiểm, phải làm phẫu thuật phá thai, gây ảnh hưởng rất lớn đối với sức khỏe của cô."
Mấy lời của bác sĩ làm tôi vô cùng lo lắng bất an.
Tôi gật đầu, trong lòng đảo lộn, suy nghĩ ngổn ngang.
Đi ra khỏi phòng làm việc của bác sĩ, Tiểu Vi vẫn còn đứng trước cửa chờ tôi, lúc thấy tôi, mặt mày rạng rỡ: "Thế nào, là tin tốt có phải không! Bác sĩ có nói là cô mang thai đúng không!"
Thì ra là Tiểu Vi đã sớm biết rồi! Cũng đúng, cô ta là y tá, phương diện này cũng tương đối có kinh nghiệm, đại khái cũng đoán ra được rồi!
Chẳng qua là tôi vẫn luôn có thói quen uống thuốc tránh thai, cho nên không tin chuyện mình mang thai.
Quả nhiên, thuốc tránh thai cũng không phải là trăm phần trăm an toàn.
Bình luận facebook