Người có được tin nội bộ tất nhiên không phải chỉ có mình Trì Oánh Oánh. Thậm chí không ít ứng cử viên được Lục Sùng Sơn nhắm tới còn được Lục gia tự mình tiết lộ tin tức. Từ sau khi kết thúc cuộc họp gia tộc của Lục gia, Quan Trí Thần ngày nào cũng chạy tới Lục gia, thiếu điều mở miệng xin vào ở cùng luôn. Trì Gia cũng đưa cả cháu trai Trì Soái trạc tuổi Tiểu Bảo tới Lục gia để chơi cùng với Tiểu Thái tử, để xem Tiểu Thái tử thích gì, biết người biết ta vẫn tốt hơn. Thậm chí những người biết nhìn xa trông rộng còn nghĩ, kể cả không thể làm Tộc trưởng phu nhân đời này, biết đâu lại có thể làm đời sau thì sao? Thế là, trong một khoảng thời gian ngắn, trong khu vườn của Lục gia đã trở thành nơi mà các cháu trai và cháu gái của các gia tộc tôn quý hội tụ. Trong phòng khách, các vị phu nhân dịu dàng nhìn đám trẻ đáng yêu, hoạt bát đang chơi ngoài vườn. Ngoài những đứa được ba mẹ căn dặn trước ra thì lũ trẻ hầu hết đều thật sự rất thích Tiểu Bảo, tuy cậu bé không nói nhiều, nhưng rất lịch thiệp, lễ phép, lại vô cùng thông minh, ngay từ khi sinh ra đã toát ra khí chất lãnh đạo rồi. Đặc biệt là các bé gái, mới vài ngày mà đã nhìn Tiểu Bảo với ánh mắt sùng bái vô cùng, tranh nhau được chơi cùng Tiểu Bảo, có gì ngon hay đồ chơi gì hay là đem tới tặng hết cho Tiểu Bảo. Quan Trí Thần thấy bé con được mọi người vây lấy khen ngợi lấy lòng, dù rất coi thường nhưng ngoài mặt vẫn không ngừng khen: "Em Tiểu Bảo đúng là thiên tài, cái rubik lúc trước anh tặng Tiểu Bảo, anh mất một tiếng mới giải được, thế mà Tiểu Bảo chỉ mất có hơn một phút. Lần trước có một câu toán khó ơi là khó, chẳng ai biết làm cả, mỗi Tiểu Bảo biết làm..." "Oa! Tiểu Bảo giỏi thật đấy!" "Giỏi quá! Tiểu Bảo, bạn có thể làm giáo viên của tớ không?" "Tớ cũng muốn, tớ nữa!" "Anh Tiểu Bảo, sau này lớn lên em muốn được gả cho anh có được không?" Trong lũ trẻ có một bé gái mặc đồ loli đáng yêu xinh đẹp lon ton chạy tới, ngọt ngào nói. Chỉ một câu nói này mà bầu không khí hòa bình mấy ngày qua liền bị phá vỡ... Vừa dứt lời, trong đám bỗng có một cậu bé khôi ngô, cao lớn nói: "Điềm Điềm! Không được! Cậu là vợ tớ cơ mà?" Bé loli tỏ ra chán ghét lườm cậu bé kia một cái, sau đó đi tới cạnh Tiểu Bảo: "Tớ không thèm làm vợ cậu! Tớ là vợ anh Tiểu Bảo cơ!" "Cậu là vợ tớ! Cậu là vợ tớ!" Bé trai kia tức đỏ bừng mặt, thậm chí còn vươn tay ra kéo cô bé lại. Thân là người trong cuộc, Tiểu Bảo hơi lùi lại, trên mặt vẫn tỏ ra vô cảm, y hệt như ông bố không gần nữ sắc của mình vậy. Rõ ràng là, cậu nhóc hoàn toàn không hề có hứng thú với việc ai là vợ ai hết. "Cậu nói đi, Điềm Điềm là vợ của tớ! Không phải của cậu!" Bé trai mập mạp kháu khỉnh kia không cãi lại được bé gái, liền chạy tới trước mặt Tiểu Bảo xô đẩy một hồi bắt nhóc phải thừa nhận. Quan Trí Thần nghĩ nghĩ gì đó liếc nhìn bé mập kia một cái, nhận ra đây là cháu trai bảo bối Trì Soái của nhà Trì Tĩnh Văn - Một trong những cổ đông lớn nhất của tập đoàn Lục thị, Trì gia chiều đứa bé này đến độ vô pháp vô thiên, không sợ trời không sợ đất, tính tình mạnh bạo, lại rất dễ kích động. Không ngờ loại người này mà Trì gia cũng dám đưa tới đây, không sợ nó gây rắc rối sao, không… đây chính là một cơ hội tốt. Cha nói rồi, hiện tại Trì gia chính là đối thủ lớn nhất của cô Tử Dao... Không bằng nó nhân cơ hội này giúp cô giải quyết bên phía Trì gia, để họ ngay cả cơ hội tham gia tiệc trà cũng không có luôn đi
Bình luận facebook