Nghe Lâm Chi Chi nói vậy thì không khí càng trở nên ngột ngạt, vẻ mặt ai nấy đều trở nên nặng nề. Ai cũng biết sự nghiệp diễn xuất này đối với Ninh Tịch quan trọng cỡ nào, thế nên dù có mất bao nhiêu công sức cũng được, bọn họ dĩ nhiên phải cố hết sức bảo vệ thứ quý giá nhất của cô. Lục Đình Kiêu nhìn cô gái vẫn đang nằm im sau lớp cửa sổ thủy tinh, anh yên lặng hồi lâu mới nói: "Ba tháng sau, nếu Tiểu Tịch vẫn chưa tỉnh thì công bố tình trạng thật của cô ấy." Lâm Chi Chi nghe vậy liền gật đầu, thời hạn mà Lục Đình Kiêu đưa ra vừa vặn cũng là thời gian mà cô có thể kéo dài được. "Khoảng thời gian này, tôi sẽ thay Ninh Tịch xử lý những sự kiện xã giao, cố gắng dùng hết khả năng để kéo dài thời gian để ổn định nhân khí cùng mức nổi tiếng của cô ấy! Nếu Ninh Tịch có thể tỉnh là tốt nhất, còn nều... tình huống không thể không chế được thì tôi sẽ sắp xếp họp báo, chuẩn bị lời giải thích hợp lí rồi nói rõ tình huống của Ninh Tịch cho bọn họ." Trong lòng Lâm Chi Chi rất rõ ràng, tình huống của Ninh Tịch thế này thì khả năng cô có thể tỉnh lại là rất mong manh nhưng dù chỉ có một tia hy vọng thì cũng phải thử một lần. May mà, hiện giờ Ninh Tịch ở viện Điều dưỡng Quân y, không có nơi nào có tính bảo mật mạnh hơn nơi đây cho nên có thể ngăn tin tức bị lộ ra. Nhưng rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, tại sao đột nhiên Ninh Tịch lại bị thương nặng đến như vậy... Lâm Chi Chi nhạy cảm phát giác ra trong chuyện này ẩn chứa không ít bí mật của giới quý tộc, thế nên cô cũng không dám hỏi nhiều. Với thân phận là người quản lý của Ninh Tịch thì cái Lâm Chi Chi cần biết chỉ là phải dùng hết tất cả khả năng của mình để bảo vệ sự nỗ lực của Ninh Tịch trong thời gian qua. "Ừ." Lục Đình Kiêu gật đầu đồng ý với sắp xếp của Lâm Chi Chi, sau đó đưa cho cô số di động cá nhân của mình: "Tất cả những chuyện có liên quan đến Tiểu Tịch thì gọi điện trực tiếp cho tôi." "Vâng." Lâm Chi Chi gật đầu nhẹ. Lúc này, cô đột nhiên hiểu ra tại sao một cô gái tự do tự tại như Ninh Tịch lại chọn người đàn ông này. Lấy thân phận và địa vị của Lục Đình Kiêu thì một khi anh đã thích ai, hoàn toàn có khả năng đem người ấy nuôi nhốt, cho người đó hết thảy và khiến người đó phải tuân theo mọi sở thích cùng thân phận của anh. Nhưng mà, Ninh Tịch qua lại với Lục Đình Kiêu lâu như thế mà cô lại chưa bao giờ phát hiện, thậm chí Ninh Tịch còn âm thầm nói cho cô biết rằng, Kha Minh Vũ chính là Lục Đình Kiêu. Người đàn ông này yêu Ninh Tịch nhưng không hề ép buộc cô phải làm bất cứ chuyện gì. Anh chỉ đứng cạnh cô, tôn trọng, dung túng cùng bảo vệ cô hết thảy. Ngay khi Lâm Chi Chi đang bàn bạc với Lục Đình Kiêu thì Tiểu Đào vẫn mặt mũi trắng bệch nhìn chằm chằm vào Ninh Tịch qua lớp kính. "Anh Tịch... còn có khả năng tỉnh lại sao? Bao giờ tỉnh? Ba tháng sau có thể tỉnh lại không?" Tiểu Đào hốt hoảng hỏi. Lục Cảnh Lễ đứng một bên khô khốc trả lời: "Cái này không xác định được, bác sĩ cũng bảo không biết bao giờ cô ấy có thể tỉnh lại, hoặc là... có thể tỉnh lại hay không..." "Anh nói có thể cả đời này anh Tịch sẽ không tỉnh lại sao?" Cả người Tiểu Đào run lên. Lục Cảnh Lễ cười khổ: "Cũng không thể loại bỏ khả năng này..." Lời này của Lục Cảnh Lễ giống như một cái chốt mở, Tiểu Đào đột nhiên vỡ òa ra, nước mắt giàn dụa quỳ xuống rồi hướng về Ninh Tịch khóc rống lên: "Anh Tịch... Anh Tịch, em thật sự xin lỗi... đều là em hại anh... là em làm hại anh... thật xin lỗi... thật xin lỗi..." Thấy Tiểu Đào đột nhiên mất khống chế gào khóc, Lâm Chi Chi hết hồn vội vàng xoay người đỡ cô bé dậy: "Tiểu Đào, đây là sao?"
Bình luận facebook