Mỗi giây, mỗi phút đều muốn làm vậy, nhưng... lại vì cô nhóc không tim không phổi kia mà lại nhịn xuống ý nghĩ này. Ngay cả chính bản thân Vân Thâm cũng vô cùng kinh ngạc, người như anh mà lại có thể nhẫn nhịn đến như vậy... Tất nhiên là cái tên đối diện kia cũng không kém phần. "Cậu đã từ chối Kiều Dịch." Lục Đình Kiêu nói, giọng điệu cực kì chắc chắn, dường như anh không chỉ biết chuyện Kiều Dịch đến tìm Vân Thâm mà còn đoán được cả quyết định của anh ta. Vân Thâm "xì" một tiếng: "Tôi từ chối ông ta thì tức là tôi phải nhận lời anh hả? "Anh Hai" suy luận thật tài tình nha!" "Cậu biết rõ chân tướng năm đó là gì." Lúc này Lục Đình Kiêu đột nhiên lên tiếng. Đôi mắt Vân Thâm nhất thời co lại: "Hửm, biết thì sao? Tất cả những người năm đó đều đáng chết! Bao gồm cả nhà họ Lục các người!" "Sau khi chuyện này kết thúc, tôi sẽ rời khỏi Lục thị." Lục Đình Kiêu tiếp tục nói. Lục thị lớn như vậy mà có thể nói bỏ là bỏ? Nhìn vẻ mặt chẳng chút thay đổi nào của đối phương cứ như anh ta chẳng thèm để ý đến chuyện này chút nào thì Vân Thâm híp mắt lại, trong lòng chẳng có chút cảm giác vui vẻ nào chỉ cười lạnh nói: "Nếu không chúng ta đổi lại xem, anh có nhà họ Lục, tôi có Đường Tịch?" Lục Đình Kiêu lạnh mặt nói: "Cô ấy không phải món đồ để giao dịch." Nói xong thì quay người đi thắng. Sau lưng, vẻ lạnh lùng trên mặt Vân Thâm nhất thời biến thành vẻ trống rỗng chết lặng. "Chậc, thật là... chẳng vui gì cả..." ... Nửa tháng sau, Ninh Tịch với Giang Mục Dã về nước, những cảnh quay lấy bối cảnh ở nước ngoài cũng rất thuận lợi. Vốn những diễn viên khác trong đoàn còn có chút nghi ngờ, nhưng sau khi bọn họ thấy Anna mà Ninh Tịch thể hiện thì đều ngậm miệng lại. Mặc dù Hollywood có chút bài xích người Hoa, nhưng cũng rất tôn trọng những người có thực lực thật sự. Kể cả là Lilian thì hiện giờ quan hệ giữa hai người cũng khá lên rất nhiều, lúc quay ở châu Âu còn có báo chí đưa tin là Ninh Tịch cùng đi dạo phố, đi quán bar với Lilian. ... Ninh Tịch vừa xuống máy bay thì chuông di động lập tức vang lên. "Alo, baby à, đã tới nơi chưa?" Đầu bên kia là tiếng con gái ngọt ngào. "Đến rồi Lilian, tớ vừa xuống máy bay xong." Ninh Tịch nói. "Ồ, baby! Câu biết không, tớ vừa mới xem xong Thiên Hạ của cậu đấy, Mạnh Trường Ca của cậu diễn qua tuyệt vời! Nếu ở Hollywood thì chắc chắn được một cái tượng Oscar rồi!" Di động truyền tới tiếng nói kích động của Lilian, thậm chí Ninh Tịch còn nghe loáng thoáng được lời thoại của Mạnh Trường Ca, "Lilian, cậu nói quá rồi." Ninh Tịch bất đắc dĩ bật cười. "Được rồi baby, cậu về nước an toàn thì tớ yên tâm rồi, có rảnh rỗi nhất định phải gọi cho tớ đó nha!" "Yên tâm đi, nhất định sẽ gọi mà!" Ninh Tịch cười nói. Nửa tháng ở châu Âu thì những cảnh quay của cô với Lilian là nhiều nhất, hai người sớm chiều ở chung rồi không biết lúc nào quan hệ giằng co ban đầu đã biến thành quan hệ bạn thân không giấu giếm nhau cái gì. Cúp máy xong, Ninh Tịch đi ra khỏi sân bay. Cô rất nóng lòng muốn về nhà, không lâu sau cô sẽ phải bay đi các quốc gia khác để quay tiếp, phải tranh thủ khoảng thời gian nghỉ ngơi này vỗ về anh yêu cùng bảo bối Tiểu Bảo nhà mình. Không biết nghĩ đến cái gì mà trong mắt Ninh Tịch thoáng hiện vẻ sầu lo. Gần đây cô vẫn luôn ở trong tình trạng không được tiếp xúc với bất cứ tin tức thế giới bên ngoài nào để tập trung quay phim, thế nên cũng chỉ vừa mới biết được trong khoảng thời gian này tình hình kinh tế trong nước đang hỗn loạn cỡ nào, hơn nữa đối tượng ảnh hưởng nhiều nhất chính là Lục thị. Không biết tình hình phía Lục Đình Kiêu thế nào rồi... Ninh Tịch lên xe, đang chuẩn bị về thị trấn Lộc thì di dộng đột nhiên kêu lên. [Người gọi tới: Hàn Kiêu.]
Bình luận facebook