Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1739
Chương 1739
Nguyễn Khánh Linh yên lặng nhìn Hà Thanh một hồi, sau đó ánh mắt lại rơi vào cái bụng to của người phụ nữ.
Nguyễn Khánh Linh bắt đầu dao động, cuối cùng cô vẫn không đành lòng.
“Chị sẽ đưa tiền cho em.”
Nghe vậy, Hà Thanh lập tức sửng sốt, trợn to hai mắt, nước mắt lưng tròng hỏi Nguyễn Khánh Linh: “Thật sao?”
Nguyễn Khánh Linh gật đầu, sau đó lấy điện thoại di động ra nói: “Đưa tài khoản cho chị, chị sẽ chuyển tiền cho em.”
Hà Thanh nhanh chóng báo tài khoản của cô ta.
Đôi mắt cô ta nhìn chằm chằm vào Nguyễn Khánh Linh, trong mắt hiện lên vẻ vui mừng nhẹ nhõm không thể che giấu được.
Nói thật, vừa rồi khi xin lỗi Nguyễn Khánh Linh, cô ta thật sự không chắc chắn hoàn toàn. Cô ta nghĩ mình sẽ phải tốn nhiều lời, ai biết người phụ nữ này dễ bị lừa gạt như vậy, chỉ mới một chút đã chuyển cho cô ta ba tỷ rồi.
Nếu biết sớm, cô ta đã đòi nhiều hơn nữa…
Hà Thanh nghĩ thầm.
Nguyễn Khánh Linh chuyển cho Hà Thanh ba tỷ rưỡi từ tài khoản của mình xong: “Được rồi.”
“Khánh Linh, cảm ơn, cảm ơn nhiều!”
Hà Thanh cảm kích nói.
Nguyễn Khánh Linh nhìn cô ta, trên mặt không có một chút kiêu ngạo và tự mãn vì chuyển tiền cho cô ta.
Cô chỉ khẽ nói: “Những chuyện trước đây đã qua, lần này sau khi đưa tiền cho anh ta, hãy sống thật tốt và bình an vô sự sinh đứa trẻ này ra.”
“Ừ!”
Hà Thanh gật đầu.
Nguyễn Khánh Linh lại nhìn cô ta một cái, sau đó đứng dậy rời đi, chuẩn bị đi vào.
Hà Thanh cũng đi theo cô cách đó không xa, đi vào phòng khách.
Lúc này Phạm Nhật Minh mới đi ra khỏi phòng khách, sau khi cùng ông nội nói chuyện xong thì đi xuống tìm cô, nhìn quanh trong phòng khách không thấy cô nên đi tới sân sau để tìm cô.
Phạm Nhật Minh liếc nhìn một cái là thấy ngay Hà Thanh đang đi sau Nguyễn Khánh Linh, nhưng cô ta cúi đầu xuống, cho nên anh không nhìn thấy đôi mắt sưng đỏ của cô ta, anh chỉ nghĩ hai người tình cờ gặp nhau.
Anh không dành quá nhiều thời gian cho Hà Thanh.
Phạm Nhật Minh rất tự nhiên nắm lấy tay Nguyễn Khánh Linh, hỏi: “Vừa rồi em ở bên ngoài sao?”
“Vâng, anh nói chuyện với ông nội xong chưa?”
“Xong rồi.”
Nói xong, Phạm Nhật Minh lấy từ trong túi ra hai tấm vé xem hòa nhạc cho cô.
“Cái này là cái gì?”
Nguyễn Khánh Linh nhận lấy, cô thấy có chút kỳ quái.
“Vé xem buổi hòa nhạc, không phải trước kia em nói rằng em thích nghệ sĩ dương cầm này sao? Anh ấy tình cờ tổ chức một buổi hòa nhạc ở Hải Phòng vào tối nay. Anh sẽ đưa em đến đó.”
Phạm Nhật Minh nói.
Nguyễn Khánh Linh yên lặng nhìn Hà Thanh một hồi, sau đó ánh mắt lại rơi vào cái bụng to của người phụ nữ.
Nguyễn Khánh Linh bắt đầu dao động, cuối cùng cô vẫn không đành lòng.
“Chị sẽ đưa tiền cho em.”
Nghe vậy, Hà Thanh lập tức sửng sốt, trợn to hai mắt, nước mắt lưng tròng hỏi Nguyễn Khánh Linh: “Thật sao?”
Nguyễn Khánh Linh gật đầu, sau đó lấy điện thoại di động ra nói: “Đưa tài khoản cho chị, chị sẽ chuyển tiền cho em.”
Hà Thanh nhanh chóng báo tài khoản của cô ta.
Đôi mắt cô ta nhìn chằm chằm vào Nguyễn Khánh Linh, trong mắt hiện lên vẻ vui mừng nhẹ nhõm không thể che giấu được.
Nói thật, vừa rồi khi xin lỗi Nguyễn Khánh Linh, cô ta thật sự không chắc chắn hoàn toàn. Cô ta nghĩ mình sẽ phải tốn nhiều lời, ai biết người phụ nữ này dễ bị lừa gạt như vậy, chỉ mới một chút đã chuyển cho cô ta ba tỷ rồi.
Nếu biết sớm, cô ta đã đòi nhiều hơn nữa…
Hà Thanh nghĩ thầm.
Nguyễn Khánh Linh chuyển cho Hà Thanh ba tỷ rưỡi từ tài khoản của mình xong: “Được rồi.”
“Khánh Linh, cảm ơn, cảm ơn nhiều!”
Hà Thanh cảm kích nói.
Nguyễn Khánh Linh nhìn cô ta, trên mặt không có một chút kiêu ngạo và tự mãn vì chuyển tiền cho cô ta.
Cô chỉ khẽ nói: “Những chuyện trước đây đã qua, lần này sau khi đưa tiền cho anh ta, hãy sống thật tốt và bình an vô sự sinh đứa trẻ này ra.”
“Ừ!”
Hà Thanh gật đầu.
Nguyễn Khánh Linh lại nhìn cô ta một cái, sau đó đứng dậy rời đi, chuẩn bị đi vào.
Hà Thanh cũng đi theo cô cách đó không xa, đi vào phòng khách.
Lúc này Phạm Nhật Minh mới đi ra khỏi phòng khách, sau khi cùng ông nội nói chuyện xong thì đi xuống tìm cô, nhìn quanh trong phòng khách không thấy cô nên đi tới sân sau để tìm cô.
Phạm Nhật Minh liếc nhìn một cái là thấy ngay Hà Thanh đang đi sau Nguyễn Khánh Linh, nhưng cô ta cúi đầu xuống, cho nên anh không nhìn thấy đôi mắt sưng đỏ của cô ta, anh chỉ nghĩ hai người tình cờ gặp nhau.
Anh không dành quá nhiều thời gian cho Hà Thanh.
Phạm Nhật Minh rất tự nhiên nắm lấy tay Nguyễn Khánh Linh, hỏi: “Vừa rồi em ở bên ngoài sao?”
“Vâng, anh nói chuyện với ông nội xong chưa?”
“Xong rồi.”
Nói xong, Phạm Nhật Minh lấy từ trong túi ra hai tấm vé xem hòa nhạc cho cô.
“Cái này là cái gì?”
Nguyễn Khánh Linh nhận lấy, cô thấy có chút kỳ quái.
“Vé xem buổi hòa nhạc, không phải trước kia em nói rằng em thích nghệ sĩ dương cầm này sao? Anh ấy tình cờ tổ chức một buổi hòa nhạc ở Hải Phòng vào tối nay. Anh sẽ đưa em đến đó.”
Phạm Nhật Minh nói.
Bình luận facebook