Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 181
Chương 181
Cô tưởng rằng quản lý công ty là kì thi sao? Còn hỏi anh có khó không.
Nguyễn Khánh Linh không hiểu được nụ cười đột ngột trong mắt anh, chuyện gì đang xảy ra vậy, cô đang định hỏi lại anh thì nghe thấy người đàn ông thản nhiên trả lời: “Cũng được.”
Nguyễn Khánh Linh chỉ ừ, không biết phải hỏi tiếp thế nào.
Đừng hỏi quá rõ ràng, nếu không Phạm Nhật Minh nhất định có thể phát hiện ra điều bất thường, như vậy không phải anh sẽ biết mình nghe trộm điện thoại sao?
Nguyễn Khánh Linh không hỏi nữa, hai người yên lặng ăn cơm, sau khi ăn xong người giúp việc đến dọn bát đũa, Phạm Nhật Minh cũng chuẩn bị đi ra ngoài.
Cô tiễn anh ra cửa, nhìn thấy xe của Phạm Nhật Minh rời đi, Nguyễn Khánh Linh lập tức xoay người trở lại lầu, bắt đầu tắm rửa trang điểm.
Nguyễn Khánh Linh và Hồ Phi đã hẹn gặp nhau ngày hôm nay.
Lúc đang đi ra ngoài, chú Hùng tình cờ nhìn thấy cô, lúc đầu chú ấy cũng không nhận ra là Nguyễn Khánh Linh, còn tưởng là trộm, định hét lên nhưng bị Nguyễn Khánh Linh ngăn lại.
“Chú Hùng, là cháu.”
Nghe vậy, chú Hùng sửng sốt, đi tới gần Nguyễn Khánh Linh, lúc này mới nhìn thấy người mặc đồ đen cởi kính râm và mũ xuống, quả nhiên là khuôn mặt của cô chủ.
Hơn nữa, nhìn thấy khuôn mặt của người phụ nữ trở nên tinh tế và nổi bật hơn nhờ trang điểm, chú Hùng không khỏi tự hỏi, cô chủ ăn mặc trang điểm thế này để đi chơi sao?
“Thưa cô chủ, cô … cô chủ định ra ngoài làm gì vậy?”
Chú Hùng hiển nhiên không thể chấp nhận bộ quần áo mà Nguyễn Khánh Linh đang mặc.
Tuy nhiên, vẻ mặt của Nguyễn Khánh Linh vẫn không thay đổi, cô bình tĩnh đeo lại kính râm và khẩu trang: “Cháu đi gặp bạn cháu, chú Hùng, chú đừng nói với anh ấy nhé.”
Chú Hùng lúc này không biết nên đồng ý hay từ chối, dù sao thì Nguyễn Khánh Linh đã ăn mặc như thế này ra ngoài, thì chắc chắn không phải đi gặp bạn bè bình thường.
Chú Hùng cảm thấy cậu chủ nên biết chuyện này, nhưng bây giờ cô chủ lại yêu cầu chú ấy không được nói chuyện đó.
Chú Hùng đột nhiên cảm thấy khó xử.
“Chú Hùng?” Nguyễn Khánh Linh, ánh mắt cô điềm nhiên, cô nói: “Cháu đi gặp bạn thật mà, chú không cần phải nghĩ nhiều đâu.”
Mặc dù chú Hùng đã nhiều tuổi rồi, nhưng cũng không thể chịu được khi có cô gái nào đó làm nũng với mình, đặc biệt là Nguyễn Khánh Linh, chú coi cô như con đẻ của mình.
Rốt cuộc, chú Hùng cũng gật đầu thật mạnh: “Được, chú sẽ không nói cho cậu chủ nhưng cháu phải về sớm.”
“Vâng ạ! Cảm ơn chú Hùng!”
Nguyễn Khánh Linh vui vẻ, sau khi tạm biệt chú Hùng, cô bắt taxi đến công ty của Hồ Phi để thử vai.
Cô ấy không muốn mọi người biết cô làm người mẫu nên đã trang bị đầy đủ
Lần này Hồ Phi sắp xếp cho cô quay một quảng cáo cho nhãn hiệu thời trang mới AM, chỉ cần ảnh mặt sau, khi chụp chính diện sẽ có cản sáng và bóng, không nhìn thấy mặt rõ ràng, vì vậy cô đã đồng ý.
Khi đến nơi, Nguyễn Khánh Linh xuống xe, nhìn những tòa nhà cao tầng sừng sững trước mặt cô hơi kinh ngạc.
Cô tưởng rằng quản lý công ty là kì thi sao? Còn hỏi anh có khó không.
Nguyễn Khánh Linh không hiểu được nụ cười đột ngột trong mắt anh, chuyện gì đang xảy ra vậy, cô đang định hỏi lại anh thì nghe thấy người đàn ông thản nhiên trả lời: “Cũng được.”
Nguyễn Khánh Linh chỉ ừ, không biết phải hỏi tiếp thế nào.
Đừng hỏi quá rõ ràng, nếu không Phạm Nhật Minh nhất định có thể phát hiện ra điều bất thường, như vậy không phải anh sẽ biết mình nghe trộm điện thoại sao?
Nguyễn Khánh Linh không hỏi nữa, hai người yên lặng ăn cơm, sau khi ăn xong người giúp việc đến dọn bát đũa, Phạm Nhật Minh cũng chuẩn bị đi ra ngoài.
Cô tiễn anh ra cửa, nhìn thấy xe của Phạm Nhật Minh rời đi, Nguyễn Khánh Linh lập tức xoay người trở lại lầu, bắt đầu tắm rửa trang điểm.
Nguyễn Khánh Linh và Hồ Phi đã hẹn gặp nhau ngày hôm nay.
Lúc đang đi ra ngoài, chú Hùng tình cờ nhìn thấy cô, lúc đầu chú ấy cũng không nhận ra là Nguyễn Khánh Linh, còn tưởng là trộm, định hét lên nhưng bị Nguyễn Khánh Linh ngăn lại.
“Chú Hùng, là cháu.”
Nghe vậy, chú Hùng sửng sốt, đi tới gần Nguyễn Khánh Linh, lúc này mới nhìn thấy người mặc đồ đen cởi kính râm và mũ xuống, quả nhiên là khuôn mặt của cô chủ.
Hơn nữa, nhìn thấy khuôn mặt của người phụ nữ trở nên tinh tế và nổi bật hơn nhờ trang điểm, chú Hùng không khỏi tự hỏi, cô chủ ăn mặc trang điểm thế này để đi chơi sao?
“Thưa cô chủ, cô … cô chủ định ra ngoài làm gì vậy?”
Chú Hùng hiển nhiên không thể chấp nhận bộ quần áo mà Nguyễn Khánh Linh đang mặc.
Tuy nhiên, vẻ mặt của Nguyễn Khánh Linh vẫn không thay đổi, cô bình tĩnh đeo lại kính râm và khẩu trang: “Cháu đi gặp bạn cháu, chú Hùng, chú đừng nói với anh ấy nhé.”
Chú Hùng lúc này không biết nên đồng ý hay từ chối, dù sao thì Nguyễn Khánh Linh đã ăn mặc như thế này ra ngoài, thì chắc chắn không phải đi gặp bạn bè bình thường.
Chú Hùng cảm thấy cậu chủ nên biết chuyện này, nhưng bây giờ cô chủ lại yêu cầu chú ấy không được nói chuyện đó.
Chú Hùng đột nhiên cảm thấy khó xử.
“Chú Hùng?” Nguyễn Khánh Linh, ánh mắt cô điềm nhiên, cô nói: “Cháu đi gặp bạn thật mà, chú không cần phải nghĩ nhiều đâu.”
Mặc dù chú Hùng đã nhiều tuổi rồi, nhưng cũng không thể chịu được khi có cô gái nào đó làm nũng với mình, đặc biệt là Nguyễn Khánh Linh, chú coi cô như con đẻ của mình.
Rốt cuộc, chú Hùng cũng gật đầu thật mạnh: “Được, chú sẽ không nói cho cậu chủ nhưng cháu phải về sớm.”
“Vâng ạ! Cảm ơn chú Hùng!”
Nguyễn Khánh Linh vui vẻ, sau khi tạm biệt chú Hùng, cô bắt taxi đến công ty của Hồ Phi để thử vai.
Cô ấy không muốn mọi người biết cô làm người mẫu nên đã trang bị đầy đủ
Lần này Hồ Phi sắp xếp cho cô quay một quảng cáo cho nhãn hiệu thời trang mới AM, chỉ cần ảnh mặt sau, khi chụp chính diện sẽ có cản sáng và bóng, không nhìn thấy mặt rõ ràng, vì vậy cô đã đồng ý.
Khi đến nơi, Nguyễn Khánh Linh xuống xe, nhìn những tòa nhà cao tầng sừng sững trước mặt cô hơi kinh ngạc.
Bình luận facebook