Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chú à em yêu anh-193
Chú À! Em Yêu Anh! - Chương 193: Sấm Chớp Đùng Đoàng!
Hứa Sơ Sơ và Vĩ Sâm đều nghe thấy tiếng nói quen thuộc đó, cả hai cứng nhắc quay người nhìn qua, thì thấy Thời Cảnh Thường đang đứng lù lù bên cạnh
Hứa Sơ Sơ: ""
Vĩ Sâm: ""
Tại sao lần nào cũng là bị bắt trong tình trạng như thế này!
Oan ức quá mà!!!!!!!!!
Thời Cảnh Thường híp con mắt dài, hết nhìn Hứa Sơ Sơ, rồi lại liếc sang nhìn Vĩ Sâm, đôi con ngươi vẫn đen láy bình thường nhưng lại lấp lánh những ngọn lửa nhỏ Khiến Vĩ Sâm bất giác rùng mình
Hứa Sơ Sơ ngồi im bất động, trong lòng sớm đã khóc đến mức nước chảy thành sông, nội tâm run rẩy không thôi
Cũng không biết có phải vì lí do đó hay vì điều gì khác mà tay cô tự động buông đôi đũa ra, miếng bánh được kẹp ở giữa chiếc đũa rơi xuống, nhận thức được điều này, cô theo bản năng đưa tay khác đỡ lấy chiếc bánh, không để cho nó rơi xuống làm dơ bàn của Thời Cảnh Thường
Thế nhưng, điều làm Hứa Sơ Sơ không ngờ được, chính là Vĩ Sâm ở đối diện quá tinh mắt, tinh mắt đến nỗi mặc dù đang nhìn Thời Cảnh Thường nhưng anh vẫn thấy được chiếc bánh sắp rơi xuống bàn, và thế là
Theo phản xạ nhanh như chớp, Vĩ Sâm cúi đầu xuống, miệng vẫn đang há liền ngậm luôn chiếc bánh sắp rơi xuống kia
Hứa Sơ Sơ vừa đưa tay đỡ, Vĩ Sâm liền ngậm bánh vào miệng, trong phút chốc, khoảnh khắc anh nuốt trọn miếng bánh, môi vô tình vô luôn cả ý chạm vào lòng bàn tay của Hứa Sơ Sơ
Khoảnh khắc đó thật sự cô và anh như hai người tình nhân, một cô gái xinh đẹp e thẹn, còn một người đẹp trai, cao lớn đang hôn lòng bàn tay cô gái
Chỉ thiếu hoa rơi, suối chảy là đẹp đội hình
Thế nhưng, khung cảnh này lọt vào mắt ai đó lại thấy gai ngứa không chịu nổi
Hứa Sơ Sơ: ""
Vĩ Sâm: ""
Đứng hình tập 2!!!!
Làm thế méo nào mà lại ra thế này rồi!
Hứa Sơ Sơ: Cô chỉ muốn không phí thức ăn thôi mà!!!
Vĩ Sâm: Còn tôi chỉ không muốn làm bẩn bàn của Thời tổng thôi tại sao lại hợp ý đến nghiệt ngã thế này TT
"Đoàng" "Đoàng" "Đoàng"
Sấm chớp tứ phía bỗng chốc nổi lên, làm hai con chuột nhỏ ngồi dưới đó run lẩy bẩy tâm hồn
Thời Cảnh Thường đứng đó, xung quanh như nổi lửa, ánh mắt mang theo tia điện khó kiểm soát chiếu thẳng vào nơi nào đó đang chạm vào nhau
Khuôn mặt anh vốn đã lạnh lẽo nay càng lạnh lẽo hơn, mang theo cơn giá rét từ băng cực, trong phút chốc, nhiệt độ trong căn phòng hạ tới mức thấp đến không thể nào thấp hơn
Hứa Sơ Sơ thật không tin nổi, con người này sao có thể đáng sợ đến mức này Vừa lửa vừa băng?? Anh là tổ hợp dung hòa thể loại gì vậy?
Vĩ Sâm thì khỏi nói, cả người đều như bên trong hầm mộ, sớm đã đóng thành băng, kết tủa thêm nhiều rêu xanh, cơ thể đều ngắc không cử động được
Anh cảm thấy mấy nhà tiên tri đều sai cả rồi
Gì mà mấy trăm năm nữa chứ! Tận thế đang đến đây rồi này!!!!!!!!!
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Hứa Sơ Sơ và Vĩ Sâm đều nghe thấy tiếng nói quen thuộc đó, cả hai cứng nhắc quay người nhìn qua, thì thấy Thời Cảnh Thường đang đứng lù lù bên cạnh
Hứa Sơ Sơ: ""
Vĩ Sâm: ""
Tại sao lần nào cũng là bị bắt trong tình trạng như thế này!
Oan ức quá mà!!!!!!!!!
Thời Cảnh Thường híp con mắt dài, hết nhìn Hứa Sơ Sơ, rồi lại liếc sang nhìn Vĩ Sâm, đôi con ngươi vẫn đen láy bình thường nhưng lại lấp lánh những ngọn lửa nhỏ Khiến Vĩ Sâm bất giác rùng mình
Hứa Sơ Sơ ngồi im bất động, trong lòng sớm đã khóc đến mức nước chảy thành sông, nội tâm run rẩy không thôi
Cũng không biết có phải vì lí do đó hay vì điều gì khác mà tay cô tự động buông đôi đũa ra, miếng bánh được kẹp ở giữa chiếc đũa rơi xuống, nhận thức được điều này, cô theo bản năng đưa tay khác đỡ lấy chiếc bánh, không để cho nó rơi xuống làm dơ bàn của Thời Cảnh Thường
Thế nhưng, điều làm Hứa Sơ Sơ không ngờ được, chính là Vĩ Sâm ở đối diện quá tinh mắt, tinh mắt đến nỗi mặc dù đang nhìn Thời Cảnh Thường nhưng anh vẫn thấy được chiếc bánh sắp rơi xuống bàn, và thế là
Theo phản xạ nhanh như chớp, Vĩ Sâm cúi đầu xuống, miệng vẫn đang há liền ngậm luôn chiếc bánh sắp rơi xuống kia
Hứa Sơ Sơ vừa đưa tay đỡ, Vĩ Sâm liền ngậm bánh vào miệng, trong phút chốc, khoảnh khắc anh nuốt trọn miếng bánh, môi vô tình vô luôn cả ý chạm vào lòng bàn tay của Hứa Sơ Sơ
Khoảnh khắc đó thật sự cô và anh như hai người tình nhân, một cô gái xinh đẹp e thẹn, còn một người đẹp trai, cao lớn đang hôn lòng bàn tay cô gái
Chỉ thiếu hoa rơi, suối chảy là đẹp đội hình
Thế nhưng, khung cảnh này lọt vào mắt ai đó lại thấy gai ngứa không chịu nổi
Hứa Sơ Sơ: ""
Vĩ Sâm: ""
Đứng hình tập 2!!!!
Làm thế méo nào mà lại ra thế này rồi!
Hứa Sơ Sơ: Cô chỉ muốn không phí thức ăn thôi mà!!!
Vĩ Sâm: Còn tôi chỉ không muốn làm bẩn bàn của Thời tổng thôi tại sao lại hợp ý đến nghiệt ngã thế này TT
"Đoàng" "Đoàng" "Đoàng"
Sấm chớp tứ phía bỗng chốc nổi lên, làm hai con chuột nhỏ ngồi dưới đó run lẩy bẩy tâm hồn
Thời Cảnh Thường đứng đó, xung quanh như nổi lửa, ánh mắt mang theo tia điện khó kiểm soát chiếu thẳng vào nơi nào đó đang chạm vào nhau
Khuôn mặt anh vốn đã lạnh lẽo nay càng lạnh lẽo hơn, mang theo cơn giá rét từ băng cực, trong phút chốc, nhiệt độ trong căn phòng hạ tới mức thấp đến không thể nào thấp hơn
Hứa Sơ Sơ thật không tin nổi, con người này sao có thể đáng sợ đến mức này Vừa lửa vừa băng?? Anh là tổ hợp dung hòa thể loại gì vậy?
Vĩ Sâm thì khỏi nói, cả người đều như bên trong hầm mộ, sớm đã đóng thành băng, kết tủa thêm nhiều rêu xanh, cơ thể đều ngắc không cử động được
Anh cảm thấy mấy nhà tiên tri đều sai cả rồi
Gì mà mấy trăm năm nữa chứ! Tận thế đang đến đây rồi này!!!!!!!!!
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Bình luận facebook