Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chú à em yêu anh-306
Chú À! Em Yêu Anh! - Chương 306: Em Nói Dối!
Hứa Sơ Sơ nhìn Thời Cảnh Thường, bàn tay cô nắm chặt, tựa như đã quyết định điều gì đó, lên tiếng:
- Tôi không thích!
Ánh mắt Thời Cảnh Thường trong phút chốc tỏa ra một tràn sát khí, mây đen như kéo tới ầm ầm đánh ra tiếng sét kích điện khủng khiếp vào không trung
Anh như Tu la dưới địa ngục nhìn Hứa Sơ Sơ bằng ánh mắt âm u lạnh lẽo, nói:
- Hứa Sơ Sơ, em dám nói lại một lần nữa?
Tay Hứa Sơ Sơ run lên, móng tay cô đâm sâu vào trong lòng bàn tay, ngẩn đầu lặp lại một lần nữa:
- Tôi không thích anh! Thời Cảnh Thường, tôi không thích anh! Anh nghe rõ chưa?
Sát khí sau câu nói của Hứa Sơ Sơ tỏa ra càng ngày càng tràn lan, ánh mắt Thời Cảnh Thường nhìn cô như chỉ hận không thể bóp chết, ép cô nói ra sự thật!
Tay Thời Cảnh Thường bỗng nắm chặt lại, anh kiềm nén tâm tư trong lòng mình, lên tiếng:
- Hứa Sơ Sơ, em nói dối! Em thích tôi
Hứa Sơ Sơ nhìn trực diện khuôn mặt anh, không sợ sệt đáp:
- Không có, tôi không thích anh!
- Em có! - Ngay lập tức, Thời Cảnh Thường gầm lên, chặt đứt ý nghĩ của Hứa Sơ Sơ
Mắt anh đỏ ngầu, gằn giọng nói:
- Khi tôi hôn em, em đã đáp lại, Hứa Sơ Sơ, em rõ ràng có cảm giác với tôi!
Hứa Sơ Sơ nuốt một ngụm nước bọt, cô há miệng, bình tĩnh nói:
- Tôi đúng là có cảm giác với anh, nhưng mà Nó không phải là thích
Thời Cảnh Thường bây giờ đã hoàn toàn âm u, khắp người anh tỏa ra bóng tối có thể nuốt chửng bất cứ thứ gì, sự nguy hiểm như Thần chết, tựa như chỉ cần Hứa Sơ Sơ nói thêm một câu nữa, anh liền sẽ giết chết cô vậy
Hứa Sơ Sơ dùng ánh mắt kiên định nhìn Thời Cảnh Thường, không chút e dè sợ hãi cái bóng tối xung quanh anh, nói:
- Người đàn ông tôi vừa nói với anh, anh ấy là cả thế giới của tôi, 3 năm trước tôi yêu anh ấy, 3 năm sau, người đó hiện giờ đứng trước mặt tôi, tôi vẫn yêu anh ấy!
Nói rồi, Hứa Sơ Sơ mở lòng bàn tay mình ra, dùng những ngón tay nhỏ xinh của cô, nắm lấy tay Thời Cảnh Thường, lên tiếng:
- Thời Cảnh Thường, 3 năm rồi, cứ tưởng em sẽ hận anh đến chết, thế nhưng, hận nhiều như vậy cũng không bằng yêu sâu đậm Em yêu anh, Thời Cảnh Thường Tình cảm của em chỉ có nhiều hơn, chứ chưa từng thay đổi Một từ thích vốn là không đủ
Lời nói của Hứa Sơ Sơ chưa kịp nói hết, người đàn ông trước mặt đã xúc động đến mức cúi xuống muốn hôn cô
Bóng tối trong phút chốc như tan đi không còn vương vấn chút gì vào không gian, ánh mắt anh sáng lên những pháo hoa nở bung trong đêm tối, thắp sáng mọi thứ lại từ đầu
* Hãy bỏ phiếu để Tiêu có động lực ra chap đi mọi người TT*
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Hứa Sơ Sơ nhìn Thời Cảnh Thường, bàn tay cô nắm chặt, tựa như đã quyết định điều gì đó, lên tiếng:
- Tôi không thích!
Ánh mắt Thời Cảnh Thường trong phút chốc tỏa ra một tràn sát khí, mây đen như kéo tới ầm ầm đánh ra tiếng sét kích điện khủng khiếp vào không trung
Anh như Tu la dưới địa ngục nhìn Hứa Sơ Sơ bằng ánh mắt âm u lạnh lẽo, nói:
- Hứa Sơ Sơ, em dám nói lại một lần nữa?
Tay Hứa Sơ Sơ run lên, móng tay cô đâm sâu vào trong lòng bàn tay, ngẩn đầu lặp lại một lần nữa:
- Tôi không thích anh! Thời Cảnh Thường, tôi không thích anh! Anh nghe rõ chưa?
Sát khí sau câu nói của Hứa Sơ Sơ tỏa ra càng ngày càng tràn lan, ánh mắt Thời Cảnh Thường nhìn cô như chỉ hận không thể bóp chết, ép cô nói ra sự thật!
Tay Thời Cảnh Thường bỗng nắm chặt lại, anh kiềm nén tâm tư trong lòng mình, lên tiếng:
- Hứa Sơ Sơ, em nói dối! Em thích tôi
Hứa Sơ Sơ nhìn trực diện khuôn mặt anh, không sợ sệt đáp:
- Không có, tôi không thích anh!
- Em có! - Ngay lập tức, Thời Cảnh Thường gầm lên, chặt đứt ý nghĩ của Hứa Sơ Sơ
Mắt anh đỏ ngầu, gằn giọng nói:
- Khi tôi hôn em, em đã đáp lại, Hứa Sơ Sơ, em rõ ràng có cảm giác với tôi!
Hứa Sơ Sơ nuốt một ngụm nước bọt, cô há miệng, bình tĩnh nói:
- Tôi đúng là có cảm giác với anh, nhưng mà Nó không phải là thích
Thời Cảnh Thường bây giờ đã hoàn toàn âm u, khắp người anh tỏa ra bóng tối có thể nuốt chửng bất cứ thứ gì, sự nguy hiểm như Thần chết, tựa như chỉ cần Hứa Sơ Sơ nói thêm một câu nữa, anh liền sẽ giết chết cô vậy
Hứa Sơ Sơ dùng ánh mắt kiên định nhìn Thời Cảnh Thường, không chút e dè sợ hãi cái bóng tối xung quanh anh, nói:
- Người đàn ông tôi vừa nói với anh, anh ấy là cả thế giới của tôi, 3 năm trước tôi yêu anh ấy, 3 năm sau, người đó hiện giờ đứng trước mặt tôi, tôi vẫn yêu anh ấy!
Nói rồi, Hứa Sơ Sơ mở lòng bàn tay mình ra, dùng những ngón tay nhỏ xinh của cô, nắm lấy tay Thời Cảnh Thường, lên tiếng:
- Thời Cảnh Thường, 3 năm rồi, cứ tưởng em sẽ hận anh đến chết, thế nhưng, hận nhiều như vậy cũng không bằng yêu sâu đậm Em yêu anh, Thời Cảnh Thường Tình cảm của em chỉ có nhiều hơn, chứ chưa từng thay đổi Một từ thích vốn là không đủ
Lời nói của Hứa Sơ Sơ chưa kịp nói hết, người đàn ông trước mặt đã xúc động đến mức cúi xuống muốn hôn cô
Bóng tối trong phút chốc như tan đi không còn vương vấn chút gì vào không gian, ánh mắt anh sáng lên những pháo hoa nở bung trong đêm tối, thắp sáng mọi thứ lại từ đầu
* Hãy bỏ phiếu để Tiêu có động lực ra chap đi mọi người TT*
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Bình luận facebook