Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 276
Editor: Nguyệt
Nhóm quân Liên minh tiếp quản tinh cầu giận điên người. Quặng mỏ Lyra trên tinh cầu này đã được khai thác nhiều năm, diện tích khu mỏ sâu đến hơn ba trăm mét dưới lòng đất. Giờ đối phương phá sập thế này, họ phải mất rất nhiều công sức mới khơi thông lại được.
Phàm là việc có thể gây rối quân Liên minh thì quân Liên Bang đều hào hứng đi làm. Nếu không phải không quân không chống cự nổi chiến hạm sinh vật của quân địch thì lục quân bọn họ đã chẳng cần ấm ức nhượng lại địa bàn. Chỉ cho nổ quặng mỏ là may, cấp trên mà cho phép, họ còn muốn phá nổ cả tinh cầu, không để lại gì cho quân địch hết.
Hai bên giao chiến kịch liệt hơn nửa năm, số khoáng thạch Lyra Liên minh thu được vẫn chỉ đếm được trên đầu ngón tay. Lần này Liên Bang cũng làm rất quyết liệt, bắn chết hơn mười tên tử tội và tội phạm buôn lậu, khiến mấy tên lái buôn tham lam không dám nhăm nhe kiếm chác gì.
Đồng thời, chính phủ tăng cường chiêu mộ các đoàn lính đánh thuê, tuyên bố các nhiệm vụ cấp quốc gia, treo giải cho ai tìm và xử lý gián điệp của quân Liên minh cài vào Liên Bang, chỉ cần giết được gián điệp và phá hủy phi thuyền là sẽ nhận được một khoản tiền thưởng kếch xù.
Hành động này của chính phủ đã khiến giới đánh thuê không chịu ràng buộc sôi nổi hẳn lên. Họ ráo riết lùng bắt gián điệp Liên minh có tên trong danh sách truy nã, khiến tình cảnh của Liên minh Người tiến hóa ngày càng trở nên khó khăn.
Để làm chậm quá trình phá vỡ cấu trúc gene, các chiến sĩ cải tạo gene giảm bớt số lần biến đổi, nhưng đồng nghĩa với đó là sức chiến đấu của họ suy giảm nghiêm trọng. Trong vũ trụ, chiến hạm sinh vật của Liên minh chiếm ưu thế tuyệt đối. Có điều, muốn khai thác khoáng thạch thì phải đáp xuống mặt đất. Thế nên, Liên Bang quyết định tránh mọi xung đột trực tiếp với chiến hạm sinh vật, chuyển sang sử dụng xe bay loại nhỏ, tập kích những người phụ trách khai thác mỏ trên mặt đất. Không giết được cũng không sao, cản trở việc khai thác của họ là đủ rồi.
Hành động của Liên Bang khiến Liên minh vô cùng tức giận, điên cuồng tấn công chiến hạm Liên Bang trong các trận chiến ngoài vũ trụ.
Cuộc chiến ngày càng trở nên khốc liệt, chém giết nhau không khoan nhượng. Còn đằng sau chiến trường, nội bộ Liên minh dần có sự thay đổi dưới sự nhúng tay của nhiều người giấu mặt.
Trong Liên minh có một bộ phận lớn những người không phải tự nguyện tham gia, mà là vì sau khi bị biến đổi gene không thể chống lại mệnh lệnh của thủ lĩnh. Nay Liên minh rơi vào tình cảnh bất ổn, những người này tất nhiên cũng nảy sinh nhiều ý đồ.
Tuy họ không thể gây sát thương cho thủ lĩnh, nhưng vẫn có thể tìm con đường thứ hai cho mình.
Trên thực tế, toàn bộ Liên minh Người tiến hóa đều do một mình thủ lĩnh khống chế. Do tác động của thuốc cải tạo gene, dù muốn dù không, mọi người đều bị ép phải trung thành và phục tùng mọi mệnh lệnh của hắn. Điều này vừa có lợi vừa bất lợi.
Có lợi là vì mọi mệnh lệnh thủ lĩnh đưa ra đều được thực hiện. Bất lợi ở chỗ, một khi thủ lĩnh chết, những người đó sẽ được tự do, không chịu sự điều khiển của ai khác.
Chính vì thế, một số người không muốn phản bội quốc gia trong Liên minh đã âm thầm liên hệ với gián điệp Liên Bang, tỏ ý hợp tác. Họ là người cải tạo gene, không thể tấn công thủ lĩnh, nhưng vẫn có thể để lộ hành tung và chỗ trú ẩn của thủ lĩnh.
Vì lẽ đó, kế hoạch ám sát thủ lĩnh Liên minh Người tiến hóa đã âm thầm được đưa lên bàn họp của lãnh đạo cấp cao quân đội.
Sau nhiều lần bàn bạc, kế hoạch này tạm thời bị gác lại. Điều kiện tiên quyết để ám sát được thủ lĩnh Liên minh là phải đánh tan đội quân của hắn. Chừng nào chiến hạm sinh vật còn chiếm ưu thế trên chiến trường, thì chừng đó những kẻ phản bội Liên Bang sẽ còn tiếp tục chiến tranh.
Vấn đề trước mắt là, nếu không có thủ lĩnh áp chế, rất có khả năng chúng sẽ tự cấu xé nhau. Một khi những kẻ nắm binh quyền trong Liên minh đấu đá lẫn nhau, tình hình tưởng chừng như có lợi với Liên Bang đó thực chất sẽ là nguy cơ rối loạn.
Hơn nữa, nếu thoát khỏi sự kiểm soát của thủ lính, lũ người đó có thể bất chấp mọi thứ để đạt được lợi ích. Nếu chúng không chém giết nhau trên chiến trường mà đổi sang quấy nhiễu những tinh cầu mật độ dân đông thì rắc rối to. Liên Bang tuyệt đối không cho phép chúng sát hại người dân vô tội.
Nói tóm lại, Liên Bang phải thắng được trận này trước đã. Trước mắt có hai mục tiêu cần đạt được: một là tìm biện pháp khắc chế chiến hạm sinh vật, hai là xử lý thủ lĩnh Liên minh. Cả hai mục tiêu đều phải được thực hiện. Đây cũng là vấn đề nan giải khiến lãnh đạo Liên Bang đau đầu suy nghĩ.
Cuối cùng, các nhân viên nghiên cứu của Viện nghiên cứu quốc gia Liên Bang cũng tìm được cách áp chế chiến hạm sinh vật. Nói đến đây không thể không kể đến công lao của Chung Thịnh.
Hôm đó, sau khi Chung Thịnh nhắc đến loài thực vật kỳ lạ trên tinh cầu PE-0921, tướng quân Clifford đã lập tức phái phó quan đưa tin cho Viện nghiên cứu quốc gia. Sau đó, loài cây đặc biệt sống ở tinh cầu đó đã nhanh chóng được đem về viện nghiên cứu.
Sau hàng loạt thí nghiệm, các chuyên gia ngạc nhiên phát hiện ra, khả năng hấp thu năng lượng của loài thực vật này vô cùng mạnh, chẳng những nhạy cảm với hộp năng lượng để bên ngoài mà ngay cả vật chứa năng lượng chôn sâu dưới lòng đất cũng bị tìm ra và hấp thu hết sạch. [Chính vì thế, có một lần sở nghiên cứu bị mất điện trên diện rộng.]
Nhân viên nghiên cứu vô cùng mừng rỡ. Nếu tìm được nguyên lý hấp thu năng lượng, có lẽ họ sẽ tạo ra được loại chiến hạm tương tự, chuyên dùng để đối phó chiến hạm sinh vật. Dù có lợi hại đến đâu thì vẫn cần năng lượng để duy trì hoạt động, không có năng lượng sẽ chẳng làm được gì cả.
Nhưng nghiên cứu hồi lâu, họ thất vọng vì không thể lý giải được nguyên lý hấp thu năng lượng của loài cây đó. Nói cách khác, muốn đột phá trong thời gian ngắn là chuyện mơ mộng hão huyền. Cuộc nghiên cứu rơi vào bế tắc. Sau đấy, một nhân viên nghiên cứu đề ra ý tưởng mới, nếu không thể phá giải thì bỏ đó không tìm hiểu nữa, chỉ cần lợi dụng nó là được.
Loài thực vật này chỉ cần có năng lượng là sẽ sản sinh ra rất nhiều hạt giống. Trong trường hợp không có năng lượng, các hạt giống sẽ ở trạng thái ngủ đông, không có lực sát thương. Nhưng một khi có đủ dinh dưỡng và năng lượng, chúng có thể nhanh chóng nảy mầm trong vòng một phút và phát triển thành thân cây với đường kính hai mét trong vòng ba phút.
Sau khi phát hiện đặc tính của nó, nhân viên của Viện nghiên cứu quốc gia lập tức mời các chuyên gia sinh học và vũ khí về làm việc, ba bên chung tay góp sức, nhanh chóng tạo ra một loại vũ khí mới với sự kết hợp của hạt mầm, nguồn năng lượng và dung dịch kích nổ có tên là pháo triệt tiêu năng lượng.
Loại pháo này chưa được kiểm nghiệm thực tế, tất nhiên không thể trang bị cho chiến hạm chủ lực của các quân đoàn. Ariel là cấp dưới được râu quai nón ưu ái cho nên tranh được nhiệm vụ thử nghiệm vũ khí mới, khiến các sĩ quan bậc trung khác ghen tỵ không thôi.
Đội quân của Ariel đã hoàn toàn kế thừa tác phong âm hiểm giả dối của hắn. Trong giai đoạn thế cục chiến trường nghiêng về bên Liên minh, họ không ham đánh bừa, mỗi lần chỉ dùng chiến hạm cỡ trung tập kích với tộc độ cực nhanh, đạt được mục đích là rút ngay, khiến quân Liên minh tức đến nghiến răng nghiến lợi.
Sau này, Ariel phụ trách phòng thủ một khu vực, quân Liên minh đóng quân tại đó cứ thấy lính mang phiên hiệu của đơn vị hắn là lại thấy đau đầu. Thực sự khó mà phòng bị được đủ kiểu mưu kế chiêu trò của hắn, nên phe Liên minh quyết định tử thủ, đối phương làm trò gì bên ngoài không cần biết, chúng cứ giữ vững địa bàn bên mình là được.
Ariel cũng thấy đau đầu với tình hình này. Nhưng chiến hạm sinh vật của quân địch quá lợi hại, nếu hắn đánh trong thời gian dài, lục quân của địch nhận được sự trợ giúp của chiến hạm vũ trụ sẽ khiến đội quân của hắn tổn thất nặng nề.
Hôm nay, Ariel quyết định chỉ dẫn thành viên tiểu đội Giảo Lang đi chấp hành nhiệm vụ. Có Lâm Phỉ Nhi ở đây, lại thêm bọn họ phối hợp, cho dù pháo triệt tiêu năng lượng không có tác dụng, họ vẫn có thể chạy thoát thân.
Gerald ôm một quả cầu kim loại màu xám đen to chừng quả bóng đá, hiếu kỳ hỏi: “Có thật loại pháo này lợi hại như thế không?”
“Không biết. Nhiệm vụ của chúng ta là thử nghiệm hiệu quả của nó.” Lâm Phỉ Nhi vừa giũa móng tay vừa chậm rãi đáp.
Tinh thần lực của cô đã được tôi luyện và nâng cao đến mức cực hạn, trong lúc điều khiển một chiến hạm cỡ trung thế này, cô vẫn dư sức tán gẫu hoặc làm việc khác.
“Cậu cẩn thận chút đi.” Hạng Phi đen mặt nhìn tên ngốc Gerald tung hứng quả đạn pháo kia, “Nhỡ làm vỡ vỏ ngoài, viên đạn này nổ cho chúng ta tan xác thì nguy.”
“Yên tâm đi, làm gì có chuyện tôi sơ sẩy thế được.” Gerald không để tâm, tiện tay tung quả pháo lên cao, lúc đưa tay ra lại đỡ hụt.
Mọi người: …!!!
“Ngoan, đừng nghịch.” Edward nhanh tay nhanh mắt đón lấy quả pháo, nhân thể xoa xoa cái đầu ngố của Gerald.
“Thấy chưa, tôi biết chắc sẽ không có vấn đề gì mà. Tôi có trượt tay thì vẫn còn Edward nha.” Gerald nói với vẻ tự hào.
Mọi người: = =
“Cái đồ đầu heo nhà cậu, còn dám làm thế thì lần sau cậu lẻn vào kho đông lạnh trộm thức ăn tôi sẽ nhốt luôn cậu trong đó!” Lâm Phỉ Nhi tức lộn ruột. Lúc nãy quả pháo trượt khỏi tay Gerald làm tim cô như ngừng đập. Ai ngờ tên khốn kiếp này cố tình làm thế, tất cả là vì khoe khoang ân ái với Edward.
“Hừ, tôi sợ chắc.” Gerald cười hề hề, kéo tay áo Edward bảo: “Edward anh yêu, em muốn ăn quả lạc lạc.”
Nhóm quân Liên minh tiếp quản tinh cầu giận điên người. Quặng mỏ Lyra trên tinh cầu này đã được khai thác nhiều năm, diện tích khu mỏ sâu đến hơn ba trăm mét dưới lòng đất. Giờ đối phương phá sập thế này, họ phải mất rất nhiều công sức mới khơi thông lại được.
Phàm là việc có thể gây rối quân Liên minh thì quân Liên Bang đều hào hứng đi làm. Nếu không phải không quân không chống cự nổi chiến hạm sinh vật của quân địch thì lục quân bọn họ đã chẳng cần ấm ức nhượng lại địa bàn. Chỉ cho nổ quặng mỏ là may, cấp trên mà cho phép, họ còn muốn phá nổ cả tinh cầu, không để lại gì cho quân địch hết.
Hai bên giao chiến kịch liệt hơn nửa năm, số khoáng thạch Lyra Liên minh thu được vẫn chỉ đếm được trên đầu ngón tay. Lần này Liên Bang cũng làm rất quyết liệt, bắn chết hơn mười tên tử tội và tội phạm buôn lậu, khiến mấy tên lái buôn tham lam không dám nhăm nhe kiếm chác gì.
Đồng thời, chính phủ tăng cường chiêu mộ các đoàn lính đánh thuê, tuyên bố các nhiệm vụ cấp quốc gia, treo giải cho ai tìm và xử lý gián điệp của quân Liên minh cài vào Liên Bang, chỉ cần giết được gián điệp và phá hủy phi thuyền là sẽ nhận được một khoản tiền thưởng kếch xù.
Hành động này của chính phủ đã khiến giới đánh thuê không chịu ràng buộc sôi nổi hẳn lên. Họ ráo riết lùng bắt gián điệp Liên minh có tên trong danh sách truy nã, khiến tình cảnh của Liên minh Người tiến hóa ngày càng trở nên khó khăn.
Để làm chậm quá trình phá vỡ cấu trúc gene, các chiến sĩ cải tạo gene giảm bớt số lần biến đổi, nhưng đồng nghĩa với đó là sức chiến đấu của họ suy giảm nghiêm trọng. Trong vũ trụ, chiến hạm sinh vật của Liên minh chiếm ưu thế tuyệt đối. Có điều, muốn khai thác khoáng thạch thì phải đáp xuống mặt đất. Thế nên, Liên Bang quyết định tránh mọi xung đột trực tiếp với chiến hạm sinh vật, chuyển sang sử dụng xe bay loại nhỏ, tập kích những người phụ trách khai thác mỏ trên mặt đất. Không giết được cũng không sao, cản trở việc khai thác của họ là đủ rồi.
Hành động của Liên Bang khiến Liên minh vô cùng tức giận, điên cuồng tấn công chiến hạm Liên Bang trong các trận chiến ngoài vũ trụ.
Cuộc chiến ngày càng trở nên khốc liệt, chém giết nhau không khoan nhượng. Còn đằng sau chiến trường, nội bộ Liên minh dần có sự thay đổi dưới sự nhúng tay của nhiều người giấu mặt.
Trong Liên minh có một bộ phận lớn những người không phải tự nguyện tham gia, mà là vì sau khi bị biến đổi gene không thể chống lại mệnh lệnh của thủ lĩnh. Nay Liên minh rơi vào tình cảnh bất ổn, những người này tất nhiên cũng nảy sinh nhiều ý đồ.
Tuy họ không thể gây sát thương cho thủ lĩnh, nhưng vẫn có thể tìm con đường thứ hai cho mình.
Trên thực tế, toàn bộ Liên minh Người tiến hóa đều do một mình thủ lĩnh khống chế. Do tác động của thuốc cải tạo gene, dù muốn dù không, mọi người đều bị ép phải trung thành và phục tùng mọi mệnh lệnh của hắn. Điều này vừa có lợi vừa bất lợi.
Có lợi là vì mọi mệnh lệnh thủ lĩnh đưa ra đều được thực hiện. Bất lợi ở chỗ, một khi thủ lĩnh chết, những người đó sẽ được tự do, không chịu sự điều khiển của ai khác.
Chính vì thế, một số người không muốn phản bội quốc gia trong Liên minh đã âm thầm liên hệ với gián điệp Liên Bang, tỏ ý hợp tác. Họ là người cải tạo gene, không thể tấn công thủ lĩnh, nhưng vẫn có thể để lộ hành tung và chỗ trú ẩn của thủ lĩnh.
Vì lẽ đó, kế hoạch ám sát thủ lĩnh Liên minh Người tiến hóa đã âm thầm được đưa lên bàn họp của lãnh đạo cấp cao quân đội.
Sau nhiều lần bàn bạc, kế hoạch này tạm thời bị gác lại. Điều kiện tiên quyết để ám sát được thủ lĩnh Liên minh là phải đánh tan đội quân của hắn. Chừng nào chiến hạm sinh vật còn chiếm ưu thế trên chiến trường, thì chừng đó những kẻ phản bội Liên Bang sẽ còn tiếp tục chiến tranh.
Vấn đề trước mắt là, nếu không có thủ lĩnh áp chế, rất có khả năng chúng sẽ tự cấu xé nhau. Một khi những kẻ nắm binh quyền trong Liên minh đấu đá lẫn nhau, tình hình tưởng chừng như có lợi với Liên Bang đó thực chất sẽ là nguy cơ rối loạn.
Hơn nữa, nếu thoát khỏi sự kiểm soát của thủ lính, lũ người đó có thể bất chấp mọi thứ để đạt được lợi ích. Nếu chúng không chém giết nhau trên chiến trường mà đổi sang quấy nhiễu những tinh cầu mật độ dân đông thì rắc rối to. Liên Bang tuyệt đối không cho phép chúng sát hại người dân vô tội.
Nói tóm lại, Liên Bang phải thắng được trận này trước đã. Trước mắt có hai mục tiêu cần đạt được: một là tìm biện pháp khắc chế chiến hạm sinh vật, hai là xử lý thủ lĩnh Liên minh. Cả hai mục tiêu đều phải được thực hiện. Đây cũng là vấn đề nan giải khiến lãnh đạo Liên Bang đau đầu suy nghĩ.
Cuối cùng, các nhân viên nghiên cứu của Viện nghiên cứu quốc gia Liên Bang cũng tìm được cách áp chế chiến hạm sinh vật. Nói đến đây không thể không kể đến công lao của Chung Thịnh.
Hôm đó, sau khi Chung Thịnh nhắc đến loài thực vật kỳ lạ trên tinh cầu PE-0921, tướng quân Clifford đã lập tức phái phó quan đưa tin cho Viện nghiên cứu quốc gia. Sau đó, loài cây đặc biệt sống ở tinh cầu đó đã nhanh chóng được đem về viện nghiên cứu.
Sau hàng loạt thí nghiệm, các chuyên gia ngạc nhiên phát hiện ra, khả năng hấp thu năng lượng của loài thực vật này vô cùng mạnh, chẳng những nhạy cảm với hộp năng lượng để bên ngoài mà ngay cả vật chứa năng lượng chôn sâu dưới lòng đất cũng bị tìm ra và hấp thu hết sạch. [Chính vì thế, có một lần sở nghiên cứu bị mất điện trên diện rộng.]
Nhân viên nghiên cứu vô cùng mừng rỡ. Nếu tìm được nguyên lý hấp thu năng lượng, có lẽ họ sẽ tạo ra được loại chiến hạm tương tự, chuyên dùng để đối phó chiến hạm sinh vật. Dù có lợi hại đến đâu thì vẫn cần năng lượng để duy trì hoạt động, không có năng lượng sẽ chẳng làm được gì cả.
Nhưng nghiên cứu hồi lâu, họ thất vọng vì không thể lý giải được nguyên lý hấp thu năng lượng của loài cây đó. Nói cách khác, muốn đột phá trong thời gian ngắn là chuyện mơ mộng hão huyền. Cuộc nghiên cứu rơi vào bế tắc. Sau đấy, một nhân viên nghiên cứu đề ra ý tưởng mới, nếu không thể phá giải thì bỏ đó không tìm hiểu nữa, chỉ cần lợi dụng nó là được.
Loài thực vật này chỉ cần có năng lượng là sẽ sản sinh ra rất nhiều hạt giống. Trong trường hợp không có năng lượng, các hạt giống sẽ ở trạng thái ngủ đông, không có lực sát thương. Nhưng một khi có đủ dinh dưỡng và năng lượng, chúng có thể nhanh chóng nảy mầm trong vòng một phút và phát triển thành thân cây với đường kính hai mét trong vòng ba phút.
Sau khi phát hiện đặc tính của nó, nhân viên của Viện nghiên cứu quốc gia lập tức mời các chuyên gia sinh học và vũ khí về làm việc, ba bên chung tay góp sức, nhanh chóng tạo ra một loại vũ khí mới với sự kết hợp của hạt mầm, nguồn năng lượng và dung dịch kích nổ có tên là pháo triệt tiêu năng lượng.
Loại pháo này chưa được kiểm nghiệm thực tế, tất nhiên không thể trang bị cho chiến hạm chủ lực của các quân đoàn. Ariel là cấp dưới được râu quai nón ưu ái cho nên tranh được nhiệm vụ thử nghiệm vũ khí mới, khiến các sĩ quan bậc trung khác ghen tỵ không thôi.
Đội quân của Ariel đã hoàn toàn kế thừa tác phong âm hiểm giả dối của hắn. Trong giai đoạn thế cục chiến trường nghiêng về bên Liên minh, họ không ham đánh bừa, mỗi lần chỉ dùng chiến hạm cỡ trung tập kích với tộc độ cực nhanh, đạt được mục đích là rút ngay, khiến quân Liên minh tức đến nghiến răng nghiến lợi.
Sau này, Ariel phụ trách phòng thủ một khu vực, quân Liên minh đóng quân tại đó cứ thấy lính mang phiên hiệu của đơn vị hắn là lại thấy đau đầu. Thực sự khó mà phòng bị được đủ kiểu mưu kế chiêu trò của hắn, nên phe Liên minh quyết định tử thủ, đối phương làm trò gì bên ngoài không cần biết, chúng cứ giữ vững địa bàn bên mình là được.
Ariel cũng thấy đau đầu với tình hình này. Nhưng chiến hạm sinh vật của quân địch quá lợi hại, nếu hắn đánh trong thời gian dài, lục quân của địch nhận được sự trợ giúp của chiến hạm vũ trụ sẽ khiến đội quân của hắn tổn thất nặng nề.
Hôm nay, Ariel quyết định chỉ dẫn thành viên tiểu đội Giảo Lang đi chấp hành nhiệm vụ. Có Lâm Phỉ Nhi ở đây, lại thêm bọn họ phối hợp, cho dù pháo triệt tiêu năng lượng không có tác dụng, họ vẫn có thể chạy thoát thân.
Gerald ôm một quả cầu kim loại màu xám đen to chừng quả bóng đá, hiếu kỳ hỏi: “Có thật loại pháo này lợi hại như thế không?”
“Không biết. Nhiệm vụ của chúng ta là thử nghiệm hiệu quả của nó.” Lâm Phỉ Nhi vừa giũa móng tay vừa chậm rãi đáp.
Tinh thần lực của cô đã được tôi luyện và nâng cao đến mức cực hạn, trong lúc điều khiển một chiến hạm cỡ trung thế này, cô vẫn dư sức tán gẫu hoặc làm việc khác.
“Cậu cẩn thận chút đi.” Hạng Phi đen mặt nhìn tên ngốc Gerald tung hứng quả đạn pháo kia, “Nhỡ làm vỡ vỏ ngoài, viên đạn này nổ cho chúng ta tan xác thì nguy.”
“Yên tâm đi, làm gì có chuyện tôi sơ sẩy thế được.” Gerald không để tâm, tiện tay tung quả pháo lên cao, lúc đưa tay ra lại đỡ hụt.
Mọi người: …!!!
“Ngoan, đừng nghịch.” Edward nhanh tay nhanh mắt đón lấy quả pháo, nhân thể xoa xoa cái đầu ngố của Gerald.
“Thấy chưa, tôi biết chắc sẽ không có vấn đề gì mà. Tôi có trượt tay thì vẫn còn Edward nha.” Gerald nói với vẻ tự hào.
Mọi người: = =
“Cái đồ đầu heo nhà cậu, còn dám làm thế thì lần sau cậu lẻn vào kho đông lạnh trộm thức ăn tôi sẽ nhốt luôn cậu trong đó!” Lâm Phỉ Nhi tức lộn ruột. Lúc nãy quả pháo trượt khỏi tay Gerald làm tim cô như ngừng đập. Ai ngờ tên khốn kiếp này cố tình làm thế, tất cả là vì khoe khoang ân ái với Edward.
“Hừ, tôi sợ chắc.” Gerald cười hề hề, kéo tay áo Edward bảo: “Edward anh yêu, em muốn ăn quả lạc lạc.”
Bình luận facebook