Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 151
“Hợp tác với chúng tôi đi, tôi nhất định sẽ giúp mẹ cậu mau khỏi.” Anh ta chân thành nhìn đối phương nói.
Diệp Phi Ly nhìn anh ta, không nói gì.
“Trở thành đồng bọn của chúng tôi, mẹ của cậu chính là mẹ của tôi, bệnh của bà ấy cứ để tôi lo.” Trương Anh Hào cất cao giọng, vỗ ngực bảo đảm nói.
Diệp Phi Ly nhăn mày, ngập ngừng nói: “Tôi không giống với hai ngươi, mỗi ngày tôi đều phải giết ——"
Trương Anh Hào nhướng mày một cái.
“Không thành vấn đề!” Cố Thanh Sơn nhanh chóng tiếp lời.
“Rất nhiều quỷ giết người không ngừng mạnh lên, chúng tôi cần cậu giúp đỡ, đi giết sạch bọn chúng.”
Cố Thanh Sơn lại nói: “Thực ra có rất nhiều sự tiến hóa đều đã đi sai đường, chỉ có bảo tồn tình cảm và trí nhớ một cách hoàn chỉnh mới là tiến hóa toàn mỹ.”
“Cấp bậc của cậu cao như thế, có lẽ có thể tạm thời áp chế suy nghĩ đó trong đầu.”
“Tạm thời… cũng đúng, tôi có thể giống như những người cực kỳ đói khát, dùng ý chí chế ngự lại suy nghĩ, nhưng thời gian không thể quá lâu.” Diệp Phi Ly nói.
Cố Thanh Sơn vỗ tay, nói: “Cùng với sự tiến hóa, thì cậu sẽ càng ngày càng có được năng lực tự khống chế, đương nhiên, nếu như cậu muốn tiếp tục tiến hóa thì vẫn phải làm như vậy.”
Trương Anh Hào nghe hai người nói, hình như lại hiểu ra cái gì.
Tiến hóa?
Tiến hóa kỹ năng?
Thằng nhóc này, đã có thể tiến hóa kỹ năng lên một tầng mới rồi?
Đây chính là Thiên tuyển kỹ cấp bậc cao nhất
Thật đúng là, chẳng trách suýt chút nữa đã giết Cố Thanh Sơn.
Thật khiến người khác phải nhìn bằng con mắt khác.
Nguồn trợ lực lớn mạnh như thế, chẳng trách thái độ của Cố Thanh Sơn lại nghiêm túc và thành khẩn đến vậy.
—— Không được, người lớn mạnh như thế, nhất định phải kéo được về.
“Anh bạn, điều kiện tốt như thế, còn do dự cái gì? Đồng ý đi, sau đó chúng ta mở sâm panh chúc mừng, hôm nay tôi làm chủ, buổi tối sẽ có phục vụ tốt nhất.” Trương Anh Hào hút điếu thuốc, hai cánh tay mở rộng, cười một cách nhiệt tình.
Diệp Phi Ly ngây người trong chốc lát.
Gã lấy ra một miếng ngọc ở trước ngực, để ở trong tay, vuốt một hồi lâu.
“Anh muốn tôi làm gì cho anh?” Gã nhìn chằm chằm miếng ngọc, không ngẩng đầu mà hỏi.
“Giết người, nói một cách chính xác là, là giết những tên quỷ giết người.” Cố Thanh Sơn đáp.
Cố Thanh Sơn lại nói: “Sau này chuyện giết người sẽ giao lại cho cậu, những chuyện khác của cậu, sẽ do tôi chịu trách nhiệm xử lý.”
“Chúng ta là mối quan hệ cấp trên cấp dưới?”
“Không, quan hệ hợp tác, có phúc cùng hưởng, có họa cùng chia.”
Diệp Phi Ly hơi ngẩng đầu lên hỏi: “Nếu như tôi không khống chế được bản thân thì phải làm sao?”
“Tôi sẽ giúp cậu khống chế bản thân mình.”
“Anh?” Diệp Phi Ly mỉm cười, hơi không tin.
“Tôi có cách, cậu phải cho tôi, cho cậu một chút lòng tin.”
“Anh chơi với tôi, không sợ người khác phát hiện?” Diệp Phi Ly tiếp tục hỏi.
“Con người sống trên đời, muốn làm ra chuyện gì đó, đều phải chấp nhận gánh vác một chút rủi ro.” Cố Thanh Sơn trả lời.
Diệp Phi Ly nghe xong, cụp mắt xuống, mãi không nói tiếng nào.
Cố Thanh Sơn lại nói:” Có Nữ Thần Công Chính ở đây, tôi sẽ tiến hành phân tích tỉ mỉ với cậu, nếu như gen có thể cắt đứt vấn đề của cậu, tin rằng cậu vẫn có thể sống cùng với mẹ mình.”
Hắn dùng ngữ khí chậm rãi và kiên định nói: “Không có chuyện gì là không qua được, cho dù nguy cơ sau này có kết thúc, tôi cũng có thể đặc biệt xây dựng một nơi đồ sát lớn, chuyên để cậu dùng.
“Nếu là như thế, tôi gia nhập.” Diệp Phi Ly cuối cùng nói.
Trong lòng Cố Thanh Sơn khẽ thở phào nhẹ nhõm.
Hắn nắm chặt bàn tay lại, trong lòng tràn đầy cảm xúc mãnh liệt, không nhịn được muốn hét thật to, muốn điên cuồng la hét.
Cả mười năm tận thế này, chưa từng có một tên quỷ giết người nào, có thể chung sống hòa bình với con người.
Đây là một bước ngoặt mang tính lịch sử, là sự lựa chọn của định mệnh, là kỳ tích tiến hóa của sinh mệnh, là sự thay đổi mà tỷ tỷ sinh linh không cách nào tin được.
“Như vậy, xin hãy cứu mẹ của tôi.” Diệp Phi Ly nói.
Cố Thanh Sơn bình tĩnh nói: “Nữ Thần Công Chính.”
[Tôi ở đây.] Quang não của hắn sáng lên.
“Cô đã nghe thấy hết rồi chứ.”
[Đúng vậy, nhưng mà muốn tu sửa gen cần phải dùng đến quyền hạn, tài nguyên, nhân lực đếm không xuể, tôi cần thời gian một tuần để chuẩn bị.]
“Vậy cô hãy cố gắng duy trì mạng sống cho mẹ của Diệp Phi Ly trước.”
[Việc này không thành vấn đề.]
“Đổi chiến công từ tài khoản cá nhân của tôi, gom đủ số tiền, để mẹ của Diệp Phi Ly sống được tốt hơn.”
[Đã hiểu] Nữ Thần Công Chính nói: [đối chiếu với đãi ngộ của quý tộc, đang tiến hành sắp xếp cẩn thận.]
Cố Thanh Sơn nhìn về phía Diệp Phi Ly: “Cậu nghe thấy rồi chứ?”
Diệp Phi Ly chậm rãi gật đầu.
“Sau này, cậu có thể đi thăm bà ấy.” Cố Thanh Sơn nói.
“Được.” Diệp Phi Ly đáp.
“Còn về bây giờ, Cố Thanh Sơn suy nghĩ một chốc rồi nói: “Người ở bên đó của tôi đều đã từng gặp cậu, cậu đến đó sẽ gây ra những phiền phức không đáng có.
Hắn nhìn về phía Trương Anh Hào: “Anh có chỗ nào không? Cho cậu ta một chỗ nghỉ ngơi.”
“Cứ để tôi lo.” Trương Anh Hào ngẩng đầu nói: “Nếu như đã là đối tác của tôi, đương nhiên sẽ có đãi ngộ như hoàng thất.”
Lúc này sắc mặt Cố Thanh Sơn bỗng nhiên thay đổi.
Trên giao diện Chiến Thần, một dòng chữ phát sáng xuất hiện.
[Không gian của thế giới này xuất hiện thay đổi không lường được, sẽ ảnh hưởng nhất định đói với dòng chảy thời gian của các game thủ, mời các game thủ mau chóng bước vào thế giới tu hành, để bình ổn sự dao động của dòng chảy thời gian cá nhân.]
Có ý gì?
Cố Thanh Sơn nghi hoặc nhìn vào dòng chữ, yên lặng hỏi hệ thống: “Tại sao thời không thế giới này lại xuất hiện biến hóa? Sẽ có biểu hiện cụ thể gì?
Đinh!
Hệ thống trả lời: [Tác động ngoại lực, giống như sự xuất hiện của là hải thú và quỷ ăn thịt người vậy.]
“Vậy tại sao lúc hải thú và quỷ ăn thịt người xuất hiện, dòng chảy thời gian của tôi không bị ảnh hưởng, mà bây giờ lại bị ảnh hưởng?
[Bởi vì tác động ngoại lực lần này rất lớn.]
Cố Thanh Sơn mím chặt môi, một lúc sau, mới mở miệng nói: “Hệ thống, rốt cuộc sẽ xảy ra chuyện gì?”
[Hệ thống chỉ có thể cảm nhận được sự thay đổi của thời không, không cách nào thăm dò được chân tướng, mời người chơi tự mình đi thăm dò.]
“Ta thật sự rất muốn thăm dò, nhưng ngươi lại bảo ta vào thế giới tu hành!”
[Nếu như người chơi không bước vào thế giới tu hành, dòng chảy thời gian của người chơi sẽ phát sinh ra hậu quả nghiêm trọng không thể tưởng tượng được.]
Cố Thanh Sơn bất lực lắc đầu, chuẩn bị nói thêm câu gì đó, nhưng không còn kịp nữa rồi.
Bởi vì hệ thống lại nhảy ra một dòng chữ mới.
[Xin mời các game thủ lập tức tiến vào thế giới tu hành, để tránh được sự thay đổi của thế giới thời không, ba mươi giây bắt đầu đếm ngược!]
[30,29,28…]
Cố Thanh Sơn chỉ có thể quay mặt qua, vỗ vỗ Trương Anh Hào nói: “Tôi giao cậu ta cho anh, bây giờ tôi có chút việc gấp, trở về sẽ tìm hai người sau.”
Hắn nhìn Diệp Phi Ly rồi gật gật đầu, xoay người lao về phía xa xa.
Đi qua một góc đường, Cố Thanh Sơn nói: “Nữ Thần Công Chính.”
[Tôi ở đây.]
“Giúp tôi bảo vệ bọn họ.”
[Vâng, xin ngài yên tâm.]
Quầng sang chợt lóe lên, Cố Thanh Sơn biến mất khỏi thế giới hiện thực.
Phía bên kia, trên sân bóng.
Trương Anh Hào lắc lắc đầu, chê bai nói: “Còn chưa có nói hết, thằng nhóc đó đã chạy rồi, làm cái gì mà vội vàng thế không biết.”
Rồi anh ta lại hào hứng nói: “Mặc kệ cậu ta, chúng ta đi nào. Người anh em tôi đưa cậu đến một nơi hay ho, tuyệt đối được hưởng thụ như hoàng đế cung đình xưa, bảo đảm khiến cậu khó quên.”
“Chỉ cần có thể nghỉ ngơi là được.” Diệp Phi Ly nhìn vết thương trên người nói.
Trương Anh Hào bước nhanh lên phía trước, nhiệt tình nói: “Làm quen lại một chút, tôi là Boss của tổ chức sát thủ đứng đầu Liên Bang, Trương Anh Hào, hi vọng sau này hợp tác vui vẻ.”
Anh ta vươn tay ra.
Diệp Phi Ly nhìn thấy anh ta nhiệt tình và trịnh trọng như thế, cũng tháo đôi kính đen xuống, lộ ra đôi mắt đỏ tươi màu máu.
Diệp Phi Ly nhìn anh ta, không nói gì.
“Trở thành đồng bọn của chúng tôi, mẹ của cậu chính là mẹ của tôi, bệnh của bà ấy cứ để tôi lo.” Trương Anh Hào cất cao giọng, vỗ ngực bảo đảm nói.
Diệp Phi Ly nhăn mày, ngập ngừng nói: “Tôi không giống với hai ngươi, mỗi ngày tôi đều phải giết ——"
Trương Anh Hào nhướng mày một cái.
“Không thành vấn đề!” Cố Thanh Sơn nhanh chóng tiếp lời.
“Rất nhiều quỷ giết người không ngừng mạnh lên, chúng tôi cần cậu giúp đỡ, đi giết sạch bọn chúng.”
Cố Thanh Sơn lại nói: “Thực ra có rất nhiều sự tiến hóa đều đã đi sai đường, chỉ có bảo tồn tình cảm và trí nhớ một cách hoàn chỉnh mới là tiến hóa toàn mỹ.”
“Cấp bậc của cậu cao như thế, có lẽ có thể tạm thời áp chế suy nghĩ đó trong đầu.”
“Tạm thời… cũng đúng, tôi có thể giống như những người cực kỳ đói khát, dùng ý chí chế ngự lại suy nghĩ, nhưng thời gian không thể quá lâu.” Diệp Phi Ly nói.
Cố Thanh Sơn vỗ tay, nói: “Cùng với sự tiến hóa, thì cậu sẽ càng ngày càng có được năng lực tự khống chế, đương nhiên, nếu như cậu muốn tiếp tục tiến hóa thì vẫn phải làm như vậy.”
Trương Anh Hào nghe hai người nói, hình như lại hiểu ra cái gì.
Tiến hóa?
Tiến hóa kỹ năng?
Thằng nhóc này, đã có thể tiến hóa kỹ năng lên một tầng mới rồi?
Đây chính là Thiên tuyển kỹ cấp bậc cao nhất
Thật đúng là, chẳng trách suýt chút nữa đã giết Cố Thanh Sơn.
Thật khiến người khác phải nhìn bằng con mắt khác.
Nguồn trợ lực lớn mạnh như thế, chẳng trách thái độ của Cố Thanh Sơn lại nghiêm túc và thành khẩn đến vậy.
—— Không được, người lớn mạnh như thế, nhất định phải kéo được về.
“Anh bạn, điều kiện tốt như thế, còn do dự cái gì? Đồng ý đi, sau đó chúng ta mở sâm panh chúc mừng, hôm nay tôi làm chủ, buổi tối sẽ có phục vụ tốt nhất.” Trương Anh Hào hút điếu thuốc, hai cánh tay mở rộng, cười một cách nhiệt tình.
Diệp Phi Ly ngây người trong chốc lát.
Gã lấy ra một miếng ngọc ở trước ngực, để ở trong tay, vuốt một hồi lâu.
“Anh muốn tôi làm gì cho anh?” Gã nhìn chằm chằm miếng ngọc, không ngẩng đầu mà hỏi.
“Giết người, nói một cách chính xác là, là giết những tên quỷ giết người.” Cố Thanh Sơn đáp.
Cố Thanh Sơn lại nói: “Sau này chuyện giết người sẽ giao lại cho cậu, những chuyện khác của cậu, sẽ do tôi chịu trách nhiệm xử lý.”
“Chúng ta là mối quan hệ cấp trên cấp dưới?”
“Không, quan hệ hợp tác, có phúc cùng hưởng, có họa cùng chia.”
Diệp Phi Ly hơi ngẩng đầu lên hỏi: “Nếu như tôi không khống chế được bản thân thì phải làm sao?”
“Tôi sẽ giúp cậu khống chế bản thân mình.”
“Anh?” Diệp Phi Ly mỉm cười, hơi không tin.
“Tôi có cách, cậu phải cho tôi, cho cậu một chút lòng tin.”
“Anh chơi với tôi, không sợ người khác phát hiện?” Diệp Phi Ly tiếp tục hỏi.
“Con người sống trên đời, muốn làm ra chuyện gì đó, đều phải chấp nhận gánh vác một chút rủi ro.” Cố Thanh Sơn trả lời.
Diệp Phi Ly nghe xong, cụp mắt xuống, mãi không nói tiếng nào.
Cố Thanh Sơn lại nói:” Có Nữ Thần Công Chính ở đây, tôi sẽ tiến hành phân tích tỉ mỉ với cậu, nếu như gen có thể cắt đứt vấn đề của cậu, tin rằng cậu vẫn có thể sống cùng với mẹ mình.”
Hắn dùng ngữ khí chậm rãi và kiên định nói: “Không có chuyện gì là không qua được, cho dù nguy cơ sau này có kết thúc, tôi cũng có thể đặc biệt xây dựng một nơi đồ sát lớn, chuyên để cậu dùng.
“Nếu là như thế, tôi gia nhập.” Diệp Phi Ly cuối cùng nói.
Trong lòng Cố Thanh Sơn khẽ thở phào nhẹ nhõm.
Hắn nắm chặt bàn tay lại, trong lòng tràn đầy cảm xúc mãnh liệt, không nhịn được muốn hét thật to, muốn điên cuồng la hét.
Cả mười năm tận thế này, chưa từng có một tên quỷ giết người nào, có thể chung sống hòa bình với con người.
Đây là một bước ngoặt mang tính lịch sử, là sự lựa chọn của định mệnh, là kỳ tích tiến hóa của sinh mệnh, là sự thay đổi mà tỷ tỷ sinh linh không cách nào tin được.
“Như vậy, xin hãy cứu mẹ của tôi.” Diệp Phi Ly nói.
Cố Thanh Sơn bình tĩnh nói: “Nữ Thần Công Chính.”
[Tôi ở đây.] Quang não của hắn sáng lên.
“Cô đã nghe thấy hết rồi chứ.”
[Đúng vậy, nhưng mà muốn tu sửa gen cần phải dùng đến quyền hạn, tài nguyên, nhân lực đếm không xuể, tôi cần thời gian một tuần để chuẩn bị.]
“Vậy cô hãy cố gắng duy trì mạng sống cho mẹ của Diệp Phi Ly trước.”
[Việc này không thành vấn đề.]
“Đổi chiến công từ tài khoản cá nhân của tôi, gom đủ số tiền, để mẹ của Diệp Phi Ly sống được tốt hơn.”
[Đã hiểu] Nữ Thần Công Chính nói: [đối chiếu với đãi ngộ của quý tộc, đang tiến hành sắp xếp cẩn thận.]
Cố Thanh Sơn nhìn về phía Diệp Phi Ly: “Cậu nghe thấy rồi chứ?”
Diệp Phi Ly chậm rãi gật đầu.
“Sau này, cậu có thể đi thăm bà ấy.” Cố Thanh Sơn nói.
“Được.” Diệp Phi Ly đáp.
“Còn về bây giờ, Cố Thanh Sơn suy nghĩ một chốc rồi nói: “Người ở bên đó của tôi đều đã từng gặp cậu, cậu đến đó sẽ gây ra những phiền phức không đáng có.
Hắn nhìn về phía Trương Anh Hào: “Anh có chỗ nào không? Cho cậu ta một chỗ nghỉ ngơi.”
“Cứ để tôi lo.” Trương Anh Hào ngẩng đầu nói: “Nếu như đã là đối tác của tôi, đương nhiên sẽ có đãi ngộ như hoàng thất.”
Lúc này sắc mặt Cố Thanh Sơn bỗng nhiên thay đổi.
Trên giao diện Chiến Thần, một dòng chữ phát sáng xuất hiện.
[Không gian của thế giới này xuất hiện thay đổi không lường được, sẽ ảnh hưởng nhất định đói với dòng chảy thời gian của các game thủ, mời các game thủ mau chóng bước vào thế giới tu hành, để bình ổn sự dao động của dòng chảy thời gian cá nhân.]
Có ý gì?
Cố Thanh Sơn nghi hoặc nhìn vào dòng chữ, yên lặng hỏi hệ thống: “Tại sao thời không thế giới này lại xuất hiện biến hóa? Sẽ có biểu hiện cụ thể gì?
Đinh!
Hệ thống trả lời: [Tác động ngoại lực, giống như sự xuất hiện của là hải thú và quỷ ăn thịt người vậy.]
“Vậy tại sao lúc hải thú và quỷ ăn thịt người xuất hiện, dòng chảy thời gian của tôi không bị ảnh hưởng, mà bây giờ lại bị ảnh hưởng?
[Bởi vì tác động ngoại lực lần này rất lớn.]
Cố Thanh Sơn mím chặt môi, một lúc sau, mới mở miệng nói: “Hệ thống, rốt cuộc sẽ xảy ra chuyện gì?”
[Hệ thống chỉ có thể cảm nhận được sự thay đổi của thời không, không cách nào thăm dò được chân tướng, mời người chơi tự mình đi thăm dò.]
“Ta thật sự rất muốn thăm dò, nhưng ngươi lại bảo ta vào thế giới tu hành!”
[Nếu như người chơi không bước vào thế giới tu hành, dòng chảy thời gian của người chơi sẽ phát sinh ra hậu quả nghiêm trọng không thể tưởng tượng được.]
Cố Thanh Sơn bất lực lắc đầu, chuẩn bị nói thêm câu gì đó, nhưng không còn kịp nữa rồi.
Bởi vì hệ thống lại nhảy ra một dòng chữ mới.
[Xin mời các game thủ lập tức tiến vào thế giới tu hành, để tránh được sự thay đổi của thế giới thời không, ba mươi giây bắt đầu đếm ngược!]
[30,29,28…]
Cố Thanh Sơn chỉ có thể quay mặt qua, vỗ vỗ Trương Anh Hào nói: “Tôi giao cậu ta cho anh, bây giờ tôi có chút việc gấp, trở về sẽ tìm hai người sau.”
Hắn nhìn Diệp Phi Ly rồi gật gật đầu, xoay người lao về phía xa xa.
Đi qua một góc đường, Cố Thanh Sơn nói: “Nữ Thần Công Chính.”
[Tôi ở đây.]
“Giúp tôi bảo vệ bọn họ.”
[Vâng, xin ngài yên tâm.]
Quầng sang chợt lóe lên, Cố Thanh Sơn biến mất khỏi thế giới hiện thực.
Phía bên kia, trên sân bóng.
Trương Anh Hào lắc lắc đầu, chê bai nói: “Còn chưa có nói hết, thằng nhóc đó đã chạy rồi, làm cái gì mà vội vàng thế không biết.”
Rồi anh ta lại hào hứng nói: “Mặc kệ cậu ta, chúng ta đi nào. Người anh em tôi đưa cậu đến một nơi hay ho, tuyệt đối được hưởng thụ như hoàng đế cung đình xưa, bảo đảm khiến cậu khó quên.”
“Chỉ cần có thể nghỉ ngơi là được.” Diệp Phi Ly nhìn vết thương trên người nói.
Trương Anh Hào bước nhanh lên phía trước, nhiệt tình nói: “Làm quen lại một chút, tôi là Boss của tổ chức sát thủ đứng đầu Liên Bang, Trương Anh Hào, hi vọng sau này hợp tác vui vẻ.”
Anh ta vươn tay ra.
Diệp Phi Ly nhìn thấy anh ta nhiệt tình và trịnh trọng như thế, cũng tháo đôi kính đen xuống, lộ ra đôi mắt đỏ tươi màu máu.
Bình luận facebook