Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 215
Hắn lập tức rút mũi tên, kéo căng dây cung rồi nhẹ nhàng buông tay.
Ầm!
Một cái đầu của quỷ ăn thịt người liền rơi ra theo tiếng nổ đó. Nó xông về phía trước được vài bước, thì liền té ngã trên mặt đất, không động đậy được nữa.
"Hiệu quả không tệ." Cố Thanh Sơn lẩm bẩm nói.
Nhờ danh hiệu "Du Kích tướng quân" này, tốc độ công kích của hắn đã nhanh hơn 15%, chưa kể kỹ năng "Ngự Phong" vốn đã tăng thêm tốc độ bay cho mũi tên. Vì vậy, sau khi được gia tăng tốc độ bởi cả hai kỹ năng này, ngay cả Cố Thanh Sơncũng không nhìn thấy được quỹ tích bay của mũi tên ấy.
Hắn vẫn liên tục bắn tên không ngừng, lại khởi động đồng thời hai kỹ năng.
Ngự Phong!
Liên Xạ!
Hắn không ngừng kéo cung, mũi tên cũng không ngừng biến mất. Khi có thể nhìn thấy được mũi tên lần nữa thì chắc chắn nó đã được ghim thật sâu vào trên người con quỷ ăn thịt người rồi.
Mười con quỷ ăn thịt người đến cuối cùng chỉ còn sót lại một con vọt tới trước mặt Cố Thanh Sơn.
Hắn thu cung lại, đưa tay ra nắm vào không trung một cái, thanh Địa kiếm lập tức xuất hiện ở trên tay hắn.
Địa kiếm vung lên, trong không khí liền xuất hiện một âm thanh bén nhọn như xé rách không gian.
Cố Thanh Sơn lướt qua con quỷ ăn thịt người còn lại kia. Ở phía sau hắn, trên người con quỷ đang đứng thẳng bất động kia bỗng xuất hiện một đường máu rất mảnh. Vết máu nhanh chóng hiện ra ngày một rõ ràng, kéo dài từ vai trái của nó xuống tận xương hông.
Bịch!
Con quỷ ăn thịt người kia bị chia làm hai đoạn, nội tạng cùng máu tươi vương vãi đầy trên mặt đất.
Cố Thanh Sơn ngẩng đầu, hô một tiếng: "Thật xin lỗi nha, ta không cẩn thận giết hết toàn bộ rồi."
Nhưng chỉ thấy trên mặt Diệp Phi Ly tràn đầy thống khổ nhìn sang hắn quát ầm lên: "Chạy mau!"
Cố Thanh Sơn sững người, híp mắt chăm chú quan sát đối phương. Diệp Phi Ly đang há to miệng thở phì phò, đôi mắt đỏ rực như máu đang dần dần nổi lên sát ý điên cuồng.
"Nó đang muốn khống chế tôi, năng lực tinh thần của nó đã vượt quá tưởng tượng rồi… Cậu mau chạy đi, không thì tôi sẽ giết cậu mất!" Diệp Phi Ly hét lớn.
Trong lòng Cố Thanh Sơn chợt căng thẳng, hắn không ngờ quái vật kia lại tiến hóa đến cấp độ cao như vậy, ngay cả Diệp Phi Ly cũng có thể khống chế được.
Hắn nhanh chóng thu hồi Địa kiếm, lấy cung Dạ Vũ ra rồi rút một mũi tên đen thui.
Phá Ma tiễn!
Ngự Phong! Khoái Công! Oanh Kích!
Triển khai toàn bộ kỹ năng!
Pặc một tiếng, Phá Ma tiễn liền biến mất trên dây cung.
Trong xe ngựa, khối thịt truyền đến một tiếng rú thảm thiết, bén nhọn, vang tận mây xanh.
"A a a a! Đau, đau, đau, đau quá, đau quá!"
Chỉ thấy trên khối thịt khổng lồ kia bị đâm thủng một lỗ cực lớn, huyết dịch đỏ tươi như suối phun ra khắp nơi.
"Đồ nhân loại đáng chết, ta muốn róc xương lóc thịt ngươi một nghìn lần!" Khối thịt nói, giọng ồm ồm.
Theo lời của nó, một cơn sóng vô hình vây chặt Cố Thanh Sơn lại. Hắn nghĩ cũng không buồn nghĩ liền rút ra một cây Phá Ma tiễn thứ hai gắn lên dây cung, phát động kỹ năng một lần nữa.
Mũi tên bay ra, tiếng kêu thảm thiết lại vang lên, khối thịt khổng lồ điên cuồng ngọ nguậy, la hét inh ỏi: "Tiến vào đây cho ta!"
Cơn sóng vô hình đột nhiên trở nên rất mãnh liệt, Cố Thanh Sơn ngay lập tức bị đánh trúng.
Sau một khắc, một tấm màn đen từ một chỗ trống nơi cuối trời ùn ùn kéo đến.
Cả thế giới liền biến thành màu đen.
Vô số sinh linh với hình thù kỳ quái xuất hiện từ dưới lòng đất, còn có một dòng sông máu đỏ tươi trông như một cái chảo lớn bao vây lấy rất nhiều người sống dở chết dở ở trong đó.
Các loại cảnh tượng dưới địa ngục như núi đao, biển lửa, quái vật gặm nuốt, động sâu không đáy, từng cái từng cái một đều xuất hiện ở trước mắt Cố Thanh Sơn.
"Hoan nghênh ngươi đi vào thế giới của ta, vào được rồi thì cũng đừng nghĩ tới việc trở về nữa." Âm thanh phẫn hận của khổi thịt vang lên từ bốn phía: "Ngươi phải bị trừng trị bởi những cực hình tra tấn nghiêm khắc nhất, mãi cho đến khi thần hồn của ngươi hoàn toàn tiêu tan thì lúc đó mới có thể giảm bớt phẫn nộ trong lòng của ta!"
Nó vừa nói xong, dưới chân Cố Thanh Sơn liền biến thành một dòng sông máu đang sôi sùng sục. Bên trong dòng sông máu còn có các loại ma quái rất kinh khủng đang mở lớn cái miệng tràn đầy những cái răng sắc bén, gắt gao nhìn chằm chằm vào Cố Thanh Sơn.
Khối thịt ồm ồm nói: "Nhân loại đáng chết, hãy cảm nhận sự khủng bố của địa ngục đi!"
Dứt lời, Cố Thanh Sơn lập tức rơi vào dòng sông máu kia. Bên trong sông máu, các loại ma quái đang phấn khởi ưỡn thẳng người lên, chuẩn bị bắt lấy Cố Thanh Sơn.
Nhưng chỉ một giây sau, trên người Cố Thanh Sơn bỗng nhiên xuất hiện hào quang bảy màu.
Trong hư không, những bông hoa bay đầy trời và các loại thú đủ màu sắc đột nhiên hiện ra. Cùng đến với những thứ đó, là hư ảnh của sáu vị Thiện Thần hộ pháp, trong tay cầm đủ các loại binh khí.
Đây là bí pháp Thiện Thần Hộ Niệm mà Bi Ngưỡng đại sư đã tặng cho hắn sau trận quyết chiến ở thế giới tu hành.
Lúc Cố Thanh Sơn bị trúng thuật pháp ăn mòn thần hồn, bí pháp Thiện Thần Hộ Niệm liền tự động kích hoạt, đối chọi gay gắt với những thứ xung quanh.
Sáu Thiện Thần hộ pháp bảo vệ Cố Thanh Sơn ở bên trong, cùng kêu lên: "Hồng!"
Ở một chỗ sâu nào đó của địa ngục lập tức truyền đến một tiếng kêu vô cùng thê lương. Chỉ một thoáng sau, sông máu, yêu ma, núi đao, biển lửa cùng với tất cả những loại cảnh tượng khủng bố đều biến mất. Tấm màn đen bao phủ trời đất cũng nhanh chóng thối lui, bầu trời khôi phục lại một màu xanh thẳm. Cố Thanh Sơn phát hiện mình vẫn đang đứng ở trên đường cái rộng lớn như lúc trước.
Ở phía xa, khối thịt phát ra một tiếng hét thảm vô cùng đau đớn. Dòng máu đỏ sẫm chảy ra từ trong cơ thể của nó, thấm vào thành xe ngựa.
Thần Hồn thuật pháp là một con dao hai lưỡi, chỉ cần đối phương chống cự lại được thì sẽ cắn trả kẻ thi triển thuật này ngay lập tức.
Lần này khối thịt kia bị thương rất nặng, nhưng nó phản ứng rất nhanh, lại thúc giục từng đợt sóng trào lần thứ hai, vây chặt lấy Diệp Phi Ly trên bầu trời.
Trên bầu trời, Diệp Phi Ly bỗng nhiên ngưng giãy giụa, kêu lên đầy sự thù hận: "Giết giết giết! Ta muốn giết ngươi."
Một đôi mắt đỏ rực nhìn chòng chọc vào Cố Thanh Sơn, dù đôi khi toát ra một chút đau đớn nhưng sát khí điên cuồng trên người Diệp Phi Ly càng lúc càng dày.
Cố Thanh Sơn dùng thần niệm quét qua, liền hiểu Diệp Phi Ly sắp bị khối thịt khống chế hoàn toàn. Chỉ sau mấy hơi thở nữa thôi, hắn sẽ phải một đấu hai.
Diệp Phi Ly đã tiến hóa đến giai đoạn thứ năm, khối thịt biến dị to lớn kia cũng đồng cấp với hắn ta. Đến lúc đó, cục diện sẽ cực kỳ hung hiểm, cho dù là Cố Thanh Sơn cũng chỉ có thể rút lui trước rồi mới tính tiếp.
Vừa nghĩ đến đây, thân hình Cố Thanh Sơn vọt lên, hóa thành một bóng đen bay lượn. Hắn cầm kiếm lên, tiện tay hoán đổi danh hiệu thành "Tướng Soái Chi Tài". Trong nháy mắt, kiếm khí sương mù màu trắng đục bay tràn ra từ trên thân kiếm.
Cố Thanh Sơn bay vọt lên cao, mũi kiếm đâm thẳng vào cục thịt lớn.
Bí kiếm, Đoạn Thủy Lưu!
Kiếm Khí Tung Hoành!
Trong nháy mắt, đất trời yên tĩnh lại.
Ầm!
Một cái đầu của quỷ ăn thịt người liền rơi ra theo tiếng nổ đó. Nó xông về phía trước được vài bước, thì liền té ngã trên mặt đất, không động đậy được nữa.
"Hiệu quả không tệ." Cố Thanh Sơn lẩm bẩm nói.
Nhờ danh hiệu "Du Kích tướng quân" này, tốc độ công kích của hắn đã nhanh hơn 15%, chưa kể kỹ năng "Ngự Phong" vốn đã tăng thêm tốc độ bay cho mũi tên. Vì vậy, sau khi được gia tăng tốc độ bởi cả hai kỹ năng này, ngay cả Cố Thanh Sơncũng không nhìn thấy được quỹ tích bay của mũi tên ấy.
Hắn vẫn liên tục bắn tên không ngừng, lại khởi động đồng thời hai kỹ năng.
Ngự Phong!
Liên Xạ!
Hắn không ngừng kéo cung, mũi tên cũng không ngừng biến mất. Khi có thể nhìn thấy được mũi tên lần nữa thì chắc chắn nó đã được ghim thật sâu vào trên người con quỷ ăn thịt người rồi.
Mười con quỷ ăn thịt người đến cuối cùng chỉ còn sót lại một con vọt tới trước mặt Cố Thanh Sơn.
Hắn thu cung lại, đưa tay ra nắm vào không trung một cái, thanh Địa kiếm lập tức xuất hiện ở trên tay hắn.
Địa kiếm vung lên, trong không khí liền xuất hiện một âm thanh bén nhọn như xé rách không gian.
Cố Thanh Sơn lướt qua con quỷ ăn thịt người còn lại kia. Ở phía sau hắn, trên người con quỷ đang đứng thẳng bất động kia bỗng xuất hiện một đường máu rất mảnh. Vết máu nhanh chóng hiện ra ngày một rõ ràng, kéo dài từ vai trái của nó xuống tận xương hông.
Bịch!
Con quỷ ăn thịt người kia bị chia làm hai đoạn, nội tạng cùng máu tươi vương vãi đầy trên mặt đất.
Cố Thanh Sơn ngẩng đầu, hô một tiếng: "Thật xin lỗi nha, ta không cẩn thận giết hết toàn bộ rồi."
Nhưng chỉ thấy trên mặt Diệp Phi Ly tràn đầy thống khổ nhìn sang hắn quát ầm lên: "Chạy mau!"
Cố Thanh Sơn sững người, híp mắt chăm chú quan sát đối phương. Diệp Phi Ly đang há to miệng thở phì phò, đôi mắt đỏ rực như máu đang dần dần nổi lên sát ý điên cuồng.
"Nó đang muốn khống chế tôi, năng lực tinh thần của nó đã vượt quá tưởng tượng rồi… Cậu mau chạy đi, không thì tôi sẽ giết cậu mất!" Diệp Phi Ly hét lớn.
Trong lòng Cố Thanh Sơn chợt căng thẳng, hắn không ngờ quái vật kia lại tiến hóa đến cấp độ cao như vậy, ngay cả Diệp Phi Ly cũng có thể khống chế được.
Hắn nhanh chóng thu hồi Địa kiếm, lấy cung Dạ Vũ ra rồi rút một mũi tên đen thui.
Phá Ma tiễn!
Ngự Phong! Khoái Công! Oanh Kích!
Triển khai toàn bộ kỹ năng!
Pặc một tiếng, Phá Ma tiễn liền biến mất trên dây cung.
Trong xe ngựa, khối thịt truyền đến một tiếng rú thảm thiết, bén nhọn, vang tận mây xanh.
"A a a a! Đau, đau, đau, đau quá, đau quá!"
Chỉ thấy trên khối thịt khổng lồ kia bị đâm thủng một lỗ cực lớn, huyết dịch đỏ tươi như suối phun ra khắp nơi.
"Đồ nhân loại đáng chết, ta muốn róc xương lóc thịt ngươi một nghìn lần!" Khối thịt nói, giọng ồm ồm.
Theo lời của nó, một cơn sóng vô hình vây chặt Cố Thanh Sơn lại. Hắn nghĩ cũng không buồn nghĩ liền rút ra một cây Phá Ma tiễn thứ hai gắn lên dây cung, phát động kỹ năng một lần nữa.
Mũi tên bay ra, tiếng kêu thảm thiết lại vang lên, khối thịt khổng lồ điên cuồng ngọ nguậy, la hét inh ỏi: "Tiến vào đây cho ta!"
Cơn sóng vô hình đột nhiên trở nên rất mãnh liệt, Cố Thanh Sơn ngay lập tức bị đánh trúng.
Sau một khắc, một tấm màn đen từ một chỗ trống nơi cuối trời ùn ùn kéo đến.
Cả thế giới liền biến thành màu đen.
Vô số sinh linh với hình thù kỳ quái xuất hiện từ dưới lòng đất, còn có một dòng sông máu đỏ tươi trông như một cái chảo lớn bao vây lấy rất nhiều người sống dở chết dở ở trong đó.
Các loại cảnh tượng dưới địa ngục như núi đao, biển lửa, quái vật gặm nuốt, động sâu không đáy, từng cái từng cái một đều xuất hiện ở trước mắt Cố Thanh Sơn.
"Hoan nghênh ngươi đi vào thế giới của ta, vào được rồi thì cũng đừng nghĩ tới việc trở về nữa." Âm thanh phẫn hận của khổi thịt vang lên từ bốn phía: "Ngươi phải bị trừng trị bởi những cực hình tra tấn nghiêm khắc nhất, mãi cho đến khi thần hồn của ngươi hoàn toàn tiêu tan thì lúc đó mới có thể giảm bớt phẫn nộ trong lòng của ta!"
Nó vừa nói xong, dưới chân Cố Thanh Sơn liền biến thành một dòng sông máu đang sôi sùng sục. Bên trong dòng sông máu còn có các loại ma quái rất kinh khủng đang mở lớn cái miệng tràn đầy những cái răng sắc bén, gắt gao nhìn chằm chằm vào Cố Thanh Sơn.
Khối thịt ồm ồm nói: "Nhân loại đáng chết, hãy cảm nhận sự khủng bố của địa ngục đi!"
Dứt lời, Cố Thanh Sơn lập tức rơi vào dòng sông máu kia. Bên trong sông máu, các loại ma quái đang phấn khởi ưỡn thẳng người lên, chuẩn bị bắt lấy Cố Thanh Sơn.
Nhưng chỉ một giây sau, trên người Cố Thanh Sơn bỗng nhiên xuất hiện hào quang bảy màu.
Trong hư không, những bông hoa bay đầy trời và các loại thú đủ màu sắc đột nhiên hiện ra. Cùng đến với những thứ đó, là hư ảnh của sáu vị Thiện Thần hộ pháp, trong tay cầm đủ các loại binh khí.
Đây là bí pháp Thiện Thần Hộ Niệm mà Bi Ngưỡng đại sư đã tặng cho hắn sau trận quyết chiến ở thế giới tu hành.
Lúc Cố Thanh Sơn bị trúng thuật pháp ăn mòn thần hồn, bí pháp Thiện Thần Hộ Niệm liền tự động kích hoạt, đối chọi gay gắt với những thứ xung quanh.
Sáu Thiện Thần hộ pháp bảo vệ Cố Thanh Sơn ở bên trong, cùng kêu lên: "Hồng!"
Ở một chỗ sâu nào đó của địa ngục lập tức truyền đến một tiếng kêu vô cùng thê lương. Chỉ một thoáng sau, sông máu, yêu ma, núi đao, biển lửa cùng với tất cả những loại cảnh tượng khủng bố đều biến mất. Tấm màn đen bao phủ trời đất cũng nhanh chóng thối lui, bầu trời khôi phục lại một màu xanh thẳm. Cố Thanh Sơn phát hiện mình vẫn đang đứng ở trên đường cái rộng lớn như lúc trước.
Ở phía xa, khối thịt phát ra một tiếng hét thảm vô cùng đau đớn. Dòng máu đỏ sẫm chảy ra từ trong cơ thể của nó, thấm vào thành xe ngựa.
Thần Hồn thuật pháp là một con dao hai lưỡi, chỉ cần đối phương chống cự lại được thì sẽ cắn trả kẻ thi triển thuật này ngay lập tức.
Lần này khối thịt kia bị thương rất nặng, nhưng nó phản ứng rất nhanh, lại thúc giục từng đợt sóng trào lần thứ hai, vây chặt lấy Diệp Phi Ly trên bầu trời.
Trên bầu trời, Diệp Phi Ly bỗng nhiên ngưng giãy giụa, kêu lên đầy sự thù hận: "Giết giết giết! Ta muốn giết ngươi."
Một đôi mắt đỏ rực nhìn chòng chọc vào Cố Thanh Sơn, dù đôi khi toát ra một chút đau đớn nhưng sát khí điên cuồng trên người Diệp Phi Ly càng lúc càng dày.
Cố Thanh Sơn dùng thần niệm quét qua, liền hiểu Diệp Phi Ly sắp bị khối thịt khống chế hoàn toàn. Chỉ sau mấy hơi thở nữa thôi, hắn sẽ phải một đấu hai.
Diệp Phi Ly đã tiến hóa đến giai đoạn thứ năm, khối thịt biến dị to lớn kia cũng đồng cấp với hắn ta. Đến lúc đó, cục diện sẽ cực kỳ hung hiểm, cho dù là Cố Thanh Sơn cũng chỉ có thể rút lui trước rồi mới tính tiếp.
Vừa nghĩ đến đây, thân hình Cố Thanh Sơn vọt lên, hóa thành một bóng đen bay lượn. Hắn cầm kiếm lên, tiện tay hoán đổi danh hiệu thành "Tướng Soái Chi Tài". Trong nháy mắt, kiếm khí sương mù màu trắng đục bay tràn ra từ trên thân kiếm.
Cố Thanh Sơn bay vọt lên cao, mũi kiếm đâm thẳng vào cục thịt lớn.
Bí kiếm, Đoạn Thủy Lưu!
Kiếm Khí Tung Hoành!
Trong nháy mắt, đất trời yên tĩnh lại.
Bình luận facebook