Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 238
Ba người kia cùng lắc đầu, Trương Anh Hào nói: “Chúng tôi cũng lần đầu tiên nghe thấy.”
Cố Thanh Sơn nói: “Cái này không thể trách mọi người, dù sao nhận thức của cả thế giới này đối với sức mạnh đều quá nông cạn.”
Anna hỏi lại: “Tôi thật sự có thể học cách dùng linh lực sao?”
“Đương nhiên, sau này tôi sẽ dạy mọi người cảm ứng linh lực như thế nào.” Cố Thanh Sơn mỉm cười.
“Vậy có phải chúng tôi nên bái cậu làm thầy không?” Trương Anh Hào nói xen vào.
Cố Thanh Sơn vội xua tay, nói: “Không cần, tôi không phải sư phụ của mọi người, cũng sẽ không thu nhận mọi người làm đồ đệ. tuy tôi không thể dạy mọi người những thứ của riêng tôi, nhưng tôi sẽ nghĩ ra vài thứ khác để giúp mọi người học cách sử dụng linh lực.”
“Vì sao không nhận đồ đệ?” Anna cảm thấy hứng thú với chuyện này.
“Vì chuyện này tôi chưa nói với sư phụ tôi nên chưa thể nhận.” Cố Thanh Sơn nghiêm nghị nói.
Tông môn thu nhận đồ đệ là một chuyện rất nghiêm túc. Nếu không được cho phép nhận đồ đệ, mà lại giấu giếm tông môn tự tiện nhận đồ đệ riêng, truyền công pháp của tông môn ra ngoài, đây là tối kỵ của giới tu hành. Người làm như vậy chắc chắn sẽ phải chịu trừng phạt nghiêm khắc của tông môn.
Đây là thiết luật được giới tu hành công nhận.
Mặc dù Bách Hoa tiên tử đối xử với các đồ đệ rất tốt, nếu Cố Thanh Sơn làm chuyện gì sai chắc hẳn cũng không bị phạt quá nặng, nhưng từ tận đáy lòng hắn không muốn làm Bách Hoa tiên tử phải thất vọng vì mình.
“Anh còn có sư phụ?” Anna ngập ngừng hỏi.
“Đúng thế.” Cố Thanh Sơn nói.
“Sư phụ của cậu rất lợi hại sao?” Trương Anh Hào cảm thấy khá hứng thú với chuyện này.
“Dù các cường giả đỉnh cao của thế giới này tụ tập lại thì cũng chưa đủ cho người đánh một trận.” Cố Thanh Sơn khen ngợi nói.
Bốn người nhìn nhau, đều khó có thể tin được.
“Cậu... chỗ này của cậu không bị hỏng đấy chứ?” Liêu Hành chỉ chỉ đầu mình.
“Nói nhảm.” Cố Thanh Sơn liếc xéo ông ta một cái.
Giọng Diệp Phi Ly bỗng vang lên: “Tôi tin.”
Ba người khác đồng loạt nhìn sang hắn ta.
“Thứ hung mãnh như anh ta, nếu không có một sư phụ hung mãnh hơn thì làm sao mà dạy ra được chứ?” Diệp Phi Ly nói với vẻ rất hiển nhiên.
Cố Thanh Sơn quay trở lại chủ đề chính, nói: “Không chỉ dạy mọi người tiếp xúc với linh lực mà còn có một chuyện quan trọng nữa, đó là phân chia lại cảnh giới thực lực tu hành.”
“Cậu muốn chia như thế nào?” Trương Anh Hào hỏi.
“Phân cấp thực lực bằng cấp độ vận dụng linh lực.” Cố Thanh Sơn nói.
“Hệ thống thực lực bây giờ cũng rất hữu dụng, cậu định bỏ hết à?”
“Không, chúng ta lấy Ngũ Hành hệ Hỏa làm ví dụ, bậc thứ nhất Hỏa Diễm, bậc thứ hai Liệt Diễm, bậc thứ ba Dung Tương, bậc thứ tư Liệt Dương, bậc thứ năm Diệt Thế, đây đều là các loại chiêu thức mà chức nghiệp giả có thể sử dụng.”
“Nhưng năng lực vận dụng chiêu thức không đại diện cho toàn bộ lực chiến đấu của người đó. Khi tất cả mọi người đều học được cách dùng linh lực, những tiêu chuẩn này sẽ bị thụt lùi, chỉ có thể làm tiêu chuẩn phụ trợ để đánh giá sức chiến đấu. Cho nên, chủ yếu vẫn là linh lực.”
Hắn tiếp tục giải thích: “Bởi vì trình độ vận dụng linh lực càng cao, người ta càng có thể bộc phát ra đòn công kích có uy lực hơn. Một tu hành giả có trình độ vận dụng linh lực đạt đến đỉnh điểm, cho dù không có đột phá gì trong Thiên Tuyển, Võ Đạo, Ngũ Hành nhưng tiện tay đánh ra một chiêu một thức cũng có thể khiến người ta răng rơi đầy đất. Chẳng hạn như cả hai tu sĩ Ngũ Hành đều ở cấp bậc Liệt Dương, tu hành giả có linh lực có thể dễ dàng đánh bại chức nghiệp giả còn lại.”
“Vì vậy, cách phân chia chức nghiệp giả hiện giờ không chặt chẽ, mà linh lực lại đại diện cho uy lực chiến đấu, cho nên sau này chúng ta nên dùng linh lực để phân chia thực lực.” Cuối cùng, hắn tổng kết.
Trương Anh Hào nghe xong nhiệt huyết sôi trào, không kìm được hỏi: “Vậy bọn tôi có thể học được không?”
“Đương nhiên có thể.” Cố Thanh Sơn cười nói.
Trong lúc mọi người đang nói chuyện, quang não cá nhân của Cố Thanh Sơn lại đột nhiên sáng lên.
[Thưa ngài, còn khoảng bốn mươi phút nữa sẽ bắt đầu trò chơi Người Bất Tử.] Nữ Thần Công Chính nói.
“Đã qua mười hai tiếng đồng hồ rồi?”
[Đúng vậy.]
“Được, xem ra chúng ta phải tạm dừng ở đây thôi. Mọi người thu xếp một chút, chúng ta chuẩn bị xuất phát.” Cố Thanh Sơn nói.
“Đi đâu thế?” Anna hỏi.
“Phi thuyền Thần Điện trạm Tinh Không.”
“...”
Bên kia, Liêu Hành gọi: “Diệp Phi Ly, cậu đến giúp tôi một chút.”
“Được.” Diệp Phi Ly đáp lời.
Chỉ một lát sau, Diệp Phi Ly khiêng một cái rương ra, Liêu Hành thì vác theo một cái ba lô nhẹ.
“Cái gì đây?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Vài món đồ ăn nhanh, còn có gia vị, đương nhiên còn có gối và máy mát xa của tôi. Cậu đừng nhìn tôi với ánh mắt đó, cậu có biết nhiệm vụ nghiên cứu phát minh ra thiết bị Bước nhảy siêu tốc mini nặng nề thế nào không? Tôi phải biết tự chăm sóc sức khỏe chứ!” Liêu Hành nói.
Anna quay sang yêu cầu thẳng với Cố Thanh Sơn, xin một chiến hạm vũ trụ cỡ nhỏ để chuyên chở đồ đạc của cô.
“Một mình cô sao dùng hết nhiều đồ như vậy?” Diệp Phi Ly khó hiểu hỏi.
Anna kinh ngạc nhìn hắn ta: “Mấy thứ này đều là đồ dùng cá nhân hàng ngày của tôi mà.”
Cố Thanh Sơn nhìn mấy người, bất đắc dĩ lắc đầu.
Bỗng nhiên Trương Anh Hào vỗ vai hắn, nói khẽ: “Tôi vừa mới mua được một chai rượu Hoàng Gia ủ 40 năm.”
Mắt Cố Thanh Sơn sáng lên, nói nhỏ: “Có mang theo không?”
“Nếu tôi mà đi lấy thì chắc chắn Diệp Phi Ly sẽ chú ý. Cậu ta uống rượu chỉ nhìn giá tiền, tôi mà nói ra giá chắc cậu ta một ngụm uống sạch đấy.”
“Rượu ở trong phòng anh à?”
“Đúng.”
“Tôi đi.”
Nói xong, hắn đi về phía biệt thự.
Hơn nửa tiếng sau, khi họ đã ở trên phi thuyền Thần Điện ngoài vũ trụ, trò chơi Người Bất Tử cũng đã đến lúc bắt đầu.
Giọng nói già nua lại một lần nữa vang lên.
[Chào loài người của thế giới này.]
[Tận thế ập xuống, tai hoạ không ngừng, sinh mạng của bạn chỉ như con kiến giữa trận hồng thuỷ, nhỏ bé lại không thể tự chủ.]
[Bạn có muốn thay đổi vận mệnh của mình không?]
[Vật lộn trong chiến đấu, tiến lên trong giết chóc, chỉ có kẻ mạnh mới có thể sống sót.]
[Nếu như bạn muốn trở thành người bất tử, vậy thì khiêu chiến đi! Một khi khiêu chiến thành công, bạn sẽ nhận được sức mạnh cường đại!]
Nói tới đây, giọng nói già nua kia đột nhiên đổi đề tài.
[Có một tên hề tà ác, hắn ta không ngừng cản trở nhân loại nhận được sinh mạng vĩnh hằng, đánh tan hy vọng thoát khỏi tận thế của tất cả mọi người, tàn nhẫn giết chết những dũng sĩ vô tội… Chúng ta tuyệt đối không thể chấp nhận hành vi như vậy!]
[Để khôi phục lại trật tự của trận khiêu chiến, để đảm bảo an toàn tính mạng cho Quán quân của trò chơi, tôi tuyên bố, trò chơi Người Bất Tử sắp tiến hành thăng cấp.]
[Thời gian thăng cấp tạm thời không thể tính được, chắc là sẽ hoàn thành trong một đến ba ngày.]
[Sau khi trò chơi thăng cấp thành công, quý vị sẽ lập tức vào được trò chơi, thể nghiệm những chức năng hoàn toàn mới của chúng tôi.]
Ngay sau đó, giọng nói già nua biến mất.
Mấy người cùng nhau ngơ ngẩn.
Đây là tình huống mà không ai trong số họ ngờ tới.
Cố Thanh Sơn nói: “Cái này không thể trách mọi người, dù sao nhận thức của cả thế giới này đối với sức mạnh đều quá nông cạn.”
Anna hỏi lại: “Tôi thật sự có thể học cách dùng linh lực sao?”
“Đương nhiên, sau này tôi sẽ dạy mọi người cảm ứng linh lực như thế nào.” Cố Thanh Sơn mỉm cười.
“Vậy có phải chúng tôi nên bái cậu làm thầy không?” Trương Anh Hào nói xen vào.
Cố Thanh Sơn vội xua tay, nói: “Không cần, tôi không phải sư phụ của mọi người, cũng sẽ không thu nhận mọi người làm đồ đệ. tuy tôi không thể dạy mọi người những thứ của riêng tôi, nhưng tôi sẽ nghĩ ra vài thứ khác để giúp mọi người học cách sử dụng linh lực.”
“Vì sao không nhận đồ đệ?” Anna cảm thấy hứng thú với chuyện này.
“Vì chuyện này tôi chưa nói với sư phụ tôi nên chưa thể nhận.” Cố Thanh Sơn nghiêm nghị nói.
Tông môn thu nhận đồ đệ là một chuyện rất nghiêm túc. Nếu không được cho phép nhận đồ đệ, mà lại giấu giếm tông môn tự tiện nhận đồ đệ riêng, truyền công pháp của tông môn ra ngoài, đây là tối kỵ của giới tu hành. Người làm như vậy chắc chắn sẽ phải chịu trừng phạt nghiêm khắc của tông môn.
Đây là thiết luật được giới tu hành công nhận.
Mặc dù Bách Hoa tiên tử đối xử với các đồ đệ rất tốt, nếu Cố Thanh Sơn làm chuyện gì sai chắc hẳn cũng không bị phạt quá nặng, nhưng từ tận đáy lòng hắn không muốn làm Bách Hoa tiên tử phải thất vọng vì mình.
“Anh còn có sư phụ?” Anna ngập ngừng hỏi.
“Đúng thế.” Cố Thanh Sơn nói.
“Sư phụ của cậu rất lợi hại sao?” Trương Anh Hào cảm thấy khá hứng thú với chuyện này.
“Dù các cường giả đỉnh cao của thế giới này tụ tập lại thì cũng chưa đủ cho người đánh một trận.” Cố Thanh Sơn khen ngợi nói.
Bốn người nhìn nhau, đều khó có thể tin được.
“Cậu... chỗ này của cậu không bị hỏng đấy chứ?” Liêu Hành chỉ chỉ đầu mình.
“Nói nhảm.” Cố Thanh Sơn liếc xéo ông ta một cái.
Giọng Diệp Phi Ly bỗng vang lên: “Tôi tin.”
Ba người khác đồng loạt nhìn sang hắn ta.
“Thứ hung mãnh như anh ta, nếu không có một sư phụ hung mãnh hơn thì làm sao mà dạy ra được chứ?” Diệp Phi Ly nói với vẻ rất hiển nhiên.
Cố Thanh Sơn quay trở lại chủ đề chính, nói: “Không chỉ dạy mọi người tiếp xúc với linh lực mà còn có một chuyện quan trọng nữa, đó là phân chia lại cảnh giới thực lực tu hành.”
“Cậu muốn chia như thế nào?” Trương Anh Hào hỏi.
“Phân cấp thực lực bằng cấp độ vận dụng linh lực.” Cố Thanh Sơn nói.
“Hệ thống thực lực bây giờ cũng rất hữu dụng, cậu định bỏ hết à?”
“Không, chúng ta lấy Ngũ Hành hệ Hỏa làm ví dụ, bậc thứ nhất Hỏa Diễm, bậc thứ hai Liệt Diễm, bậc thứ ba Dung Tương, bậc thứ tư Liệt Dương, bậc thứ năm Diệt Thế, đây đều là các loại chiêu thức mà chức nghiệp giả có thể sử dụng.”
“Nhưng năng lực vận dụng chiêu thức không đại diện cho toàn bộ lực chiến đấu của người đó. Khi tất cả mọi người đều học được cách dùng linh lực, những tiêu chuẩn này sẽ bị thụt lùi, chỉ có thể làm tiêu chuẩn phụ trợ để đánh giá sức chiến đấu. Cho nên, chủ yếu vẫn là linh lực.”
Hắn tiếp tục giải thích: “Bởi vì trình độ vận dụng linh lực càng cao, người ta càng có thể bộc phát ra đòn công kích có uy lực hơn. Một tu hành giả có trình độ vận dụng linh lực đạt đến đỉnh điểm, cho dù không có đột phá gì trong Thiên Tuyển, Võ Đạo, Ngũ Hành nhưng tiện tay đánh ra một chiêu một thức cũng có thể khiến người ta răng rơi đầy đất. Chẳng hạn như cả hai tu sĩ Ngũ Hành đều ở cấp bậc Liệt Dương, tu hành giả có linh lực có thể dễ dàng đánh bại chức nghiệp giả còn lại.”
“Vì vậy, cách phân chia chức nghiệp giả hiện giờ không chặt chẽ, mà linh lực lại đại diện cho uy lực chiến đấu, cho nên sau này chúng ta nên dùng linh lực để phân chia thực lực.” Cuối cùng, hắn tổng kết.
Trương Anh Hào nghe xong nhiệt huyết sôi trào, không kìm được hỏi: “Vậy bọn tôi có thể học được không?”
“Đương nhiên có thể.” Cố Thanh Sơn cười nói.
Trong lúc mọi người đang nói chuyện, quang não cá nhân của Cố Thanh Sơn lại đột nhiên sáng lên.
[Thưa ngài, còn khoảng bốn mươi phút nữa sẽ bắt đầu trò chơi Người Bất Tử.] Nữ Thần Công Chính nói.
“Đã qua mười hai tiếng đồng hồ rồi?”
[Đúng vậy.]
“Được, xem ra chúng ta phải tạm dừng ở đây thôi. Mọi người thu xếp một chút, chúng ta chuẩn bị xuất phát.” Cố Thanh Sơn nói.
“Đi đâu thế?” Anna hỏi.
“Phi thuyền Thần Điện trạm Tinh Không.”
“...”
Bên kia, Liêu Hành gọi: “Diệp Phi Ly, cậu đến giúp tôi một chút.”
“Được.” Diệp Phi Ly đáp lời.
Chỉ một lát sau, Diệp Phi Ly khiêng một cái rương ra, Liêu Hành thì vác theo một cái ba lô nhẹ.
“Cái gì đây?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Vài món đồ ăn nhanh, còn có gia vị, đương nhiên còn có gối và máy mát xa của tôi. Cậu đừng nhìn tôi với ánh mắt đó, cậu có biết nhiệm vụ nghiên cứu phát minh ra thiết bị Bước nhảy siêu tốc mini nặng nề thế nào không? Tôi phải biết tự chăm sóc sức khỏe chứ!” Liêu Hành nói.
Anna quay sang yêu cầu thẳng với Cố Thanh Sơn, xin một chiến hạm vũ trụ cỡ nhỏ để chuyên chở đồ đạc của cô.
“Một mình cô sao dùng hết nhiều đồ như vậy?” Diệp Phi Ly khó hiểu hỏi.
Anna kinh ngạc nhìn hắn ta: “Mấy thứ này đều là đồ dùng cá nhân hàng ngày của tôi mà.”
Cố Thanh Sơn nhìn mấy người, bất đắc dĩ lắc đầu.
Bỗng nhiên Trương Anh Hào vỗ vai hắn, nói khẽ: “Tôi vừa mới mua được một chai rượu Hoàng Gia ủ 40 năm.”
Mắt Cố Thanh Sơn sáng lên, nói nhỏ: “Có mang theo không?”
“Nếu tôi mà đi lấy thì chắc chắn Diệp Phi Ly sẽ chú ý. Cậu ta uống rượu chỉ nhìn giá tiền, tôi mà nói ra giá chắc cậu ta một ngụm uống sạch đấy.”
“Rượu ở trong phòng anh à?”
“Đúng.”
“Tôi đi.”
Nói xong, hắn đi về phía biệt thự.
Hơn nửa tiếng sau, khi họ đã ở trên phi thuyền Thần Điện ngoài vũ trụ, trò chơi Người Bất Tử cũng đã đến lúc bắt đầu.
Giọng nói già nua lại một lần nữa vang lên.
[Chào loài người của thế giới này.]
[Tận thế ập xuống, tai hoạ không ngừng, sinh mạng của bạn chỉ như con kiến giữa trận hồng thuỷ, nhỏ bé lại không thể tự chủ.]
[Bạn có muốn thay đổi vận mệnh của mình không?]
[Vật lộn trong chiến đấu, tiến lên trong giết chóc, chỉ có kẻ mạnh mới có thể sống sót.]
[Nếu như bạn muốn trở thành người bất tử, vậy thì khiêu chiến đi! Một khi khiêu chiến thành công, bạn sẽ nhận được sức mạnh cường đại!]
Nói tới đây, giọng nói già nua kia đột nhiên đổi đề tài.
[Có một tên hề tà ác, hắn ta không ngừng cản trở nhân loại nhận được sinh mạng vĩnh hằng, đánh tan hy vọng thoát khỏi tận thế của tất cả mọi người, tàn nhẫn giết chết những dũng sĩ vô tội… Chúng ta tuyệt đối không thể chấp nhận hành vi như vậy!]
[Để khôi phục lại trật tự của trận khiêu chiến, để đảm bảo an toàn tính mạng cho Quán quân của trò chơi, tôi tuyên bố, trò chơi Người Bất Tử sắp tiến hành thăng cấp.]
[Thời gian thăng cấp tạm thời không thể tính được, chắc là sẽ hoàn thành trong một đến ba ngày.]
[Sau khi trò chơi thăng cấp thành công, quý vị sẽ lập tức vào được trò chơi, thể nghiệm những chức năng hoàn toàn mới của chúng tôi.]
Ngay sau đó, giọng nói già nua biến mất.
Mấy người cùng nhau ngơ ngẩn.
Đây là tình huống mà không ai trong số họ ngờ tới.
Bình luận facebook