Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 295
Bách Hoa tiên tử lại nói tiếp: “Đại sư huynh của con là yêu, Tần Tiểu Lâu chưa được thông suốt, Tú Tú thì nhỏ, nếu như ta không còn nữa, Bách Hoa tông đều phải nhờ vào con chống đỡ, cho nên con nhất định phải bảo vệ mình thật tốt."
Nàng lấy ra một cái túi thơm, đưa cho Cố Thanh Sơn: "Những gì mà tông môn truyền lại đều ở trong đây. Chi phí, đan dược, công pháp mà sau này huynh đệ các con cần để lên cấp đều đã chuẩn bị đủ cả. Nếu như ta không còn nữa, con phải truyền tiếp ngọn lửa này, dẫn dắt bọn họ tiếp tục sống thật tốt."
Cố Thanh Sơn nhìn túi thơm kia, chỉ thấy nó được dệt nên từ sợi tơ bảy màu, thoạt nhìn thì có vẻ bình thường, nhưng thật ra không tầm thường chút nào.
"Sư tôn, người bảo con gặp nạn thì phải chạy thoát, vậy người cũng chạy đi, không đến thế giới Thần Võ nữa." Cố Thanh Sơn nói.
Bách Hoa tiên tử cười một tiếng, nói: "Dưới tình huống bình thường ta có lười biếng thế nào cũng chẳng sao, nhưng đôi khi ta nhất định phải ra mặt."
"Tại sao?"
"Có một số việc, nếu như ta trốn rồi, thì mấy đứa sẽ không còn đường lui nữa."
Lời nói này khá là vòng vo, nhưng Cố Thanh Sơn hoàn toàn hiểu được.
"Con không cần bận tâm thay ta, thiên mệnh luôn giữ lại một đường sinh cơ cho con người, không phải là kết cục chỉ có con đường chết. Sư tôn cũng luyến tiếc cái mạng này, sẽ tranh thủ vượt qua cửa ải này."
Bách Hoa tiên tử nói xong, bảo Cố Thanh Sơn luyện hoá túi thơm bảy màu ngay trước mặt nàng, lúc này mới yên tâm.
"Ta nói một bí mật cuối cùng với con, con tuyệt đối đừng truyền ra ngoài."
"Vâng."
Bách Hoa tiên tử nói: "Thế giới kia có vấn đề."
"Có vấn đề?" Cố Thanh Sơn sửng sốt.
"Đúng vậy, dường như nó không nằm trong sự khống chế của yêu ma." Bách Hoa tiên tử nghi hoặc nói: "Yêu ma nơi đó nhiều đến nỗi ngay cả ta cũng phải kinh hãi, nhưng đều là một đám quái vật ngu ngốc không được minh mẫn. Mặc dù mạnh mẽ, nhưng không có yêu ma bậc cao để chỉ huy. Tóm lại, đây là một thế giới vô cùng quái lạ, bây giờ ta vẫn còn đang điều tra chuyện này."
Cố Thanh Sơn nghe xong, bắt đầu hồi tưởng.
Ban đầu, lúc hắn mới tiến vào thế giới Thần Võ, điều đầu tiên hắn nhìn thấy chính là mưa lửa. Từng hạt mưa lửa từ trên không rơi xuống đất, uy lực vô tận.
May mà vị trí lúc đó Cố Thanh Sơn được truyền tống đến cách chỗ có mưa lửa khá xa.
Lúc ấy, hắn đang bận rộn để phá bỏ vòng vây, cho nên chỉ nhìn thoáng qua cảnh tượng hùng tráng kia, sau đó cũng không đi sâu nghiên cứu. Bây giờ nghĩ lại, đây đúng là cảnh tượng chưa từng thấy bao giờ.
"Con ghi nhớ rồi." Cố Thanh Sơn nặng nề nói.
"Kiếm của con đâu?" Bách Hoa tiên tử đột nhiên hỏi.
"Ở chỗ này."
Cố Thanh Sơn lấy Địa kiếm ra, cũng không hiểu nàng muốn làm gì.
"Cho ta xem một chút."
"À, được."
Nếu là người khác tìm Cố Thanh Sơn muốn xem kiếm, hắn nhất định đã xông lên giết từ lâu. Nhưng đây là sư tôn, hắn đương nhiên chẳng cần suy nghĩ nhiều, bởi Bách Hoa tiên tử là người hắn tin tưởng nhất trong giới tu hành.
Cố Thanh Sơn đưa Địa kiếm qua, Bách Hoa tiên tử nhận lấy, trên mặt lộ ra vẻ hoài niệm rất nhạt.
"Đáng tiếc, năm đó tính ta quá cố chấp, nên không thể mang theo thanh kiếm này bước tiếp được." Nàng thở dài nói.
Bách Hoa tiên tử ném thanh kiếm trở về, thần sắc khôi phục lại vẻ bình thường, nói: "Ta đã từng bàn với Công Tôn Trí, chờ đến khi nào con lên đến Kim Đan, ông ấy sẽ bày ra các loại trận pháp để che chở con, cho đến khi con lên cấp xong."
Cuối cùng, nàng còn nói: "Con nhất định phải sống, có nghe không?"
Cố Thanh Sơn lặng lẽ gật gật đầu.
"Sư tôn, người cũng nhất định phải sống." Hắn nói.
"Con yên tâm đi, ta đâu chết dễ dàng như vậy." Bách Hoa tiên tử cười đáp.
Tuy nhiên, mặc dù nàng cười, nhưng trong ánh mắt tràn đầy lo lắng cùng nghi hoặc.
Đã lâu như vậy rồi, đây là lần đầu tiên Cố Thanh Sơn thấy dáng vẻ này của Bách Hoa tiên tử.
Một lát sau, Cố Thanh Sơn trở lại lều trại của mình. Hắn mới vừa ngồi xuống, liền nghe thấy trong khắp quân doanh, vô số các tu sĩ đồng thanh nói: "Cung tiễn Thánh nhân!"
Hắn vội vàng lao ra ngoài, nhìn lên bầu trời.
Trên không trung, ba vị Thánh đang đi về nơi xa. Hướng mà bọn họ đi chính là dòng chảy hỗn loạn của thời không dùng để thông sang thế giới Thần Võ ở phía sau sông Ma Vân.
Cố Thanh Sơn đứng ở nơi xa, chỉ nhìn thấy bóng lưng của Bách Hoa tiên tử.
Ba vị Thánh bay rất nhanh, đến cuối cùng, ngay cả bóng lưng cũng không nhìn thấy nữa.
Cố Thanh Sơn trầm mặc đứng đó, hồi lâu sau mới trở lại quân trướng của mình.
Bỗng nhiên, Giao diện Chiến Thần dần dần sáng lên. Một vệt sáng lướt qua giao diện, một hàng chữ lớn màu đỏ tươi hiện lên ở chính giữa.
[Phát hiện người chơi đã kích phát tình tiết đặc thù.]
[Điều kiện trước mắt phù hợp với nguyên tắc khởi động.]
[Khởi động nhiệm vụ vận mệnh.]
Nhiệm vụ vận mệnh cuối cùng đã được mở!
Cố Thanh Sơn vội vàng xem tiếp.
[Nhiệm vụ Vận mệnh: Quyết Chiến (Hạ).]
[Phá tan xiềng xích của vận mệnh, thay đổi hướng đi của thế giới, người chơi Cố Thanh Sơn tiến vào nhiệm vụ vận mệnh.]
[Mô tả nhiệm vụ: Thế giới Tu hành sắp tấn công thế giới Thần Võ, tới đây sẽ là một trận chiến sử thi xúc động lòng người... Nhưng nhiệm vụ của chúng ta không liên quan đến việc trừ yêu diệt ma.]
[Mục tiêu nhiệm vụ: Tại sao thế giới Thần Võ không hề bị yêu ma chiếm đoạt? Tại sao Nhân tộc trong thế giới Tu hành lại biết đến sự tồn tại của nó? Mời đi tìm chân tướng của thế giới.]
[Đây là một trận chiến vô cùng khó khăn hung hiểm, để bảo đảm người chơi không chết quá sớm, giải thưởng của nhiệm vụ (danh hiệu Chiến Thần) đã được trao ra trước thời hạn.]
[Nếu như nhiệm vụ thất bại, sẽ thu hồi lại giải thưởng, trong vòng ba năm người chơi sẽ không được thăng cấp tu vi.]
Cố Thanh Sơn nhìn xong phần hướng dẫn của nhiệm vụ, cả người ngây ra.
Thế giới Thần Võ không hề bị yêu ma hoàn toàn chiếm đoạt?
Câu nói này đã là chân tướng khiến người ta phải kinh ngạc xúc động.
Có lẽ chính vì như vậy, nên Công Tôn trí và Ninh Nguyệt Thiền mới có thể phát hiện ra nó.
Nhưng mà, nhiệm vụ lại yêu cầu hắn dựa trên cơ sở này, tiếp tục thăm dò bí mật sâu hơn.
Cố Thanh Sơn chỉ cảm thấy mình bị ngập chìm trong cảm giác mơ hồ, trong thoáng chốc không tìm được phương hướng.
"Nên làm như thế nào…" Hắn đang yên lặng suy nghĩ, ai ngờ trên Giao diện Chiến Thần lại xuất hiện hai hàng nhắc nhở.
[Đây là một thế giới hoàn toàn mới, hệ thống Chiến Thần không thể biết trước chuyện gì sẽ xảy ra.]
[Vui lòng chuẩn bị đầy đủ mọi mặt, nắm chặt binh khí của ngài, nghênh đón tương lai không thể đoán trước này.]
Ngay sau đó, lại có một vệt sáng lướt qua Giao diện Chiến Thần.
Vệt sáng thứ hai!
“Thần thông Chiến Thần” của giao diện Chiến Thần theo đó sáng lên, quả cầu thủy tinh vẫn luôn không có động tĩnh gì kia cũng phát ra ánh sáng đủ màu.
Cố Thanh Sơn cực kỳ kinh ngạc.
Chỉ thấy chính giữa giao diện Chiến Thần, lại xuất hiện một hàng chữ lớn.
[Nhiệm vụ lấy thần thông Kim Đan chính thức bắt đầu.]
[Trong vòng bảy ngày hoàn thành càng nhiều nhiệm vụ, số lần rút được thần thông càng nhiều.]
Nàng lấy ra một cái túi thơm, đưa cho Cố Thanh Sơn: "Những gì mà tông môn truyền lại đều ở trong đây. Chi phí, đan dược, công pháp mà sau này huynh đệ các con cần để lên cấp đều đã chuẩn bị đủ cả. Nếu như ta không còn nữa, con phải truyền tiếp ngọn lửa này, dẫn dắt bọn họ tiếp tục sống thật tốt."
Cố Thanh Sơn nhìn túi thơm kia, chỉ thấy nó được dệt nên từ sợi tơ bảy màu, thoạt nhìn thì có vẻ bình thường, nhưng thật ra không tầm thường chút nào.
"Sư tôn, người bảo con gặp nạn thì phải chạy thoát, vậy người cũng chạy đi, không đến thế giới Thần Võ nữa." Cố Thanh Sơn nói.
Bách Hoa tiên tử cười một tiếng, nói: "Dưới tình huống bình thường ta có lười biếng thế nào cũng chẳng sao, nhưng đôi khi ta nhất định phải ra mặt."
"Tại sao?"
"Có một số việc, nếu như ta trốn rồi, thì mấy đứa sẽ không còn đường lui nữa."
Lời nói này khá là vòng vo, nhưng Cố Thanh Sơn hoàn toàn hiểu được.
"Con không cần bận tâm thay ta, thiên mệnh luôn giữ lại một đường sinh cơ cho con người, không phải là kết cục chỉ có con đường chết. Sư tôn cũng luyến tiếc cái mạng này, sẽ tranh thủ vượt qua cửa ải này."
Bách Hoa tiên tử nói xong, bảo Cố Thanh Sơn luyện hoá túi thơm bảy màu ngay trước mặt nàng, lúc này mới yên tâm.
"Ta nói một bí mật cuối cùng với con, con tuyệt đối đừng truyền ra ngoài."
"Vâng."
Bách Hoa tiên tử nói: "Thế giới kia có vấn đề."
"Có vấn đề?" Cố Thanh Sơn sửng sốt.
"Đúng vậy, dường như nó không nằm trong sự khống chế của yêu ma." Bách Hoa tiên tử nghi hoặc nói: "Yêu ma nơi đó nhiều đến nỗi ngay cả ta cũng phải kinh hãi, nhưng đều là một đám quái vật ngu ngốc không được minh mẫn. Mặc dù mạnh mẽ, nhưng không có yêu ma bậc cao để chỉ huy. Tóm lại, đây là một thế giới vô cùng quái lạ, bây giờ ta vẫn còn đang điều tra chuyện này."
Cố Thanh Sơn nghe xong, bắt đầu hồi tưởng.
Ban đầu, lúc hắn mới tiến vào thế giới Thần Võ, điều đầu tiên hắn nhìn thấy chính là mưa lửa. Từng hạt mưa lửa từ trên không rơi xuống đất, uy lực vô tận.
May mà vị trí lúc đó Cố Thanh Sơn được truyền tống đến cách chỗ có mưa lửa khá xa.
Lúc ấy, hắn đang bận rộn để phá bỏ vòng vây, cho nên chỉ nhìn thoáng qua cảnh tượng hùng tráng kia, sau đó cũng không đi sâu nghiên cứu. Bây giờ nghĩ lại, đây đúng là cảnh tượng chưa từng thấy bao giờ.
"Con ghi nhớ rồi." Cố Thanh Sơn nặng nề nói.
"Kiếm của con đâu?" Bách Hoa tiên tử đột nhiên hỏi.
"Ở chỗ này."
Cố Thanh Sơn lấy Địa kiếm ra, cũng không hiểu nàng muốn làm gì.
"Cho ta xem một chút."
"À, được."
Nếu là người khác tìm Cố Thanh Sơn muốn xem kiếm, hắn nhất định đã xông lên giết từ lâu. Nhưng đây là sư tôn, hắn đương nhiên chẳng cần suy nghĩ nhiều, bởi Bách Hoa tiên tử là người hắn tin tưởng nhất trong giới tu hành.
Cố Thanh Sơn đưa Địa kiếm qua, Bách Hoa tiên tử nhận lấy, trên mặt lộ ra vẻ hoài niệm rất nhạt.
"Đáng tiếc, năm đó tính ta quá cố chấp, nên không thể mang theo thanh kiếm này bước tiếp được." Nàng thở dài nói.
Bách Hoa tiên tử ném thanh kiếm trở về, thần sắc khôi phục lại vẻ bình thường, nói: "Ta đã từng bàn với Công Tôn Trí, chờ đến khi nào con lên đến Kim Đan, ông ấy sẽ bày ra các loại trận pháp để che chở con, cho đến khi con lên cấp xong."
Cuối cùng, nàng còn nói: "Con nhất định phải sống, có nghe không?"
Cố Thanh Sơn lặng lẽ gật gật đầu.
"Sư tôn, người cũng nhất định phải sống." Hắn nói.
"Con yên tâm đi, ta đâu chết dễ dàng như vậy." Bách Hoa tiên tử cười đáp.
Tuy nhiên, mặc dù nàng cười, nhưng trong ánh mắt tràn đầy lo lắng cùng nghi hoặc.
Đã lâu như vậy rồi, đây là lần đầu tiên Cố Thanh Sơn thấy dáng vẻ này của Bách Hoa tiên tử.
Một lát sau, Cố Thanh Sơn trở lại lều trại của mình. Hắn mới vừa ngồi xuống, liền nghe thấy trong khắp quân doanh, vô số các tu sĩ đồng thanh nói: "Cung tiễn Thánh nhân!"
Hắn vội vàng lao ra ngoài, nhìn lên bầu trời.
Trên không trung, ba vị Thánh đang đi về nơi xa. Hướng mà bọn họ đi chính là dòng chảy hỗn loạn của thời không dùng để thông sang thế giới Thần Võ ở phía sau sông Ma Vân.
Cố Thanh Sơn đứng ở nơi xa, chỉ nhìn thấy bóng lưng của Bách Hoa tiên tử.
Ba vị Thánh bay rất nhanh, đến cuối cùng, ngay cả bóng lưng cũng không nhìn thấy nữa.
Cố Thanh Sơn trầm mặc đứng đó, hồi lâu sau mới trở lại quân trướng của mình.
Bỗng nhiên, Giao diện Chiến Thần dần dần sáng lên. Một vệt sáng lướt qua giao diện, một hàng chữ lớn màu đỏ tươi hiện lên ở chính giữa.
[Phát hiện người chơi đã kích phát tình tiết đặc thù.]
[Điều kiện trước mắt phù hợp với nguyên tắc khởi động.]
[Khởi động nhiệm vụ vận mệnh.]
Nhiệm vụ vận mệnh cuối cùng đã được mở!
Cố Thanh Sơn vội vàng xem tiếp.
[Nhiệm vụ Vận mệnh: Quyết Chiến (Hạ).]
[Phá tan xiềng xích của vận mệnh, thay đổi hướng đi của thế giới, người chơi Cố Thanh Sơn tiến vào nhiệm vụ vận mệnh.]
[Mô tả nhiệm vụ: Thế giới Tu hành sắp tấn công thế giới Thần Võ, tới đây sẽ là một trận chiến sử thi xúc động lòng người... Nhưng nhiệm vụ của chúng ta không liên quan đến việc trừ yêu diệt ma.]
[Mục tiêu nhiệm vụ: Tại sao thế giới Thần Võ không hề bị yêu ma chiếm đoạt? Tại sao Nhân tộc trong thế giới Tu hành lại biết đến sự tồn tại của nó? Mời đi tìm chân tướng của thế giới.]
[Đây là một trận chiến vô cùng khó khăn hung hiểm, để bảo đảm người chơi không chết quá sớm, giải thưởng của nhiệm vụ (danh hiệu Chiến Thần) đã được trao ra trước thời hạn.]
[Nếu như nhiệm vụ thất bại, sẽ thu hồi lại giải thưởng, trong vòng ba năm người chơi sẽ không được thăng cấp tu vi.]
Cố Thanh Sơn nhìn xong phần hướng dẫn của nhiệm vụ, cả người ngây ra.
Thế giới Thần Võ không hề bị yêu ma hoàn toàn chiếm đoạt?
Câu nói này đã là chân tướng khiến người ta phải kinh ngạc xúc động.
Có lẽ chính vì như vậy, nên Công Tôn trí và Ninh Nguyệt Thiền mới có thể phát hiện ra nó.
Nhưng mà, nhiệm vụ lại yêu cầu hắn dựa trên cơ sở này, tiếp tục thăm dò bí mật sâu hơn.
Cố Thanh Sơn chỉ cảm thấy mình bị ngập chìm trong cảm giác mơ hồ, trong thoáng chốc không tìm được phương hướng.
"Nên làm như thế nào…" Hắn đang yên lặng suy nghĩ, ai ngờ trên Giao diện Chiến Thần lại xuất hiện hai hàng nhắc nhở.
[Đây là một thế giới hoàn toàn mới, hệ thống Chiến Thần không thể biết trước chuyện gì sẽ xảy ra.]
[Vui lòng chuẩn bị đầy đủ mọi mặt, nắm chặt binh khí của ngài, nghênh đón tương lai không thể đoán trước này.]
Ngay sau đó, lại có một vệt sáng lướt qua Giao diện Chiến Thần.
Vệt sáng thứ hai!
“Thần thông Chiến Thần” của giao diện Chiến Thần theo đó sáng lên, quả cầu thủy tinh vẫn luôn không có động tĩnh gì kia cũng phát ra ánh sáng đủ màu.
Cố Thanh Sơn cực kỳ kinh ngạc.
Chỉ thấy chính giữa giao diện Chiến Thần, lại xuất hiện một hàng chữ lớn.
[Nhiệm vụ lấy thần thông Kim Đan chính thức bắt đầu.]
[Trong vòng bảy ngày hoàn thành càng nhiều nhiệm vụ, số lần rút được thần thông càng nhiều.]
Bình luận facebook