Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 311
[Nếu như ngài không thể khiến bản thân mạnh hơn, thì không thể phát động nhiệm vụ thứ ba, ngài sẽ lấy kết quả hoàn thành hai nhiệm vụ này làm thành tích, chào đón đánh giá cuối cùng từ nhiệm vụ rút Thần thông.]
Cố Thanh Sơn xem xong những lời giải thích này, lặng lẽ đứng im thật lâu.
"Sao vậy?" Âm thanh dày và nặng của Địa kiếm vang lên.
"Ta muốn biết, nếu muốn cứu sư tôn thì cần phải làm những gì." Cố Thanh Sơn nói.
"Muốn cứu Linh Nhi thì cần có tu vi cái thể, nhưng với cấp độ của ngươi hiện tại, còn cần phải suy xét lại." Địa kiếm nói.
“Con đường tu hành không thể nóng lòng mà mong tu thành, dựa vào tuổi của ngươi ở trong Nhân tộc, thế này đã được xem là rất tốt rồi.” Địa kiếm an ủi.
“Ta thực sự là rất tốt sao?” Cố Thanh Sơn cười tự giễu, giọng nói của hắn có chút cô đơn: “Vừa rồi bọn chúng nói ta còn quá yếu, nếu như trong một khoảng thời gian nhất định mà ta có thể đủ mạnh mẽ thì ta mới có tư cách tham gia vào những việc kế tiếp. Thi thể màu đen kia cũng nói là ta quá yếu, ngay cả nhiệm vụ của ta cũng cảm thấy là ta quá yếu.”
“Vậy bây giờ ngươi tính làm sao?” Địa kiếm hỏi.
Cố Thanh Sơn im lặng không nói một lời, đặt tay ở trên đĩa bát quái rồi điều động linh lực. Chỉ một nháy mắt sau, hắn đã biến mất khỏi vùng bóng đêm thăm thẳm ấy.
Doanh trại Du Kích.
“Bọn họ còn chưa trở về sao?” Cố Thanh Sơn hỏi.
Một tên giáo úy nói: “Đúng vậy, Ninh tướng quân đã gửi bùa truyền tin đi để điều động không ít binh sĩ đến cứu viện rồi.”
“Mang bản đồ đến đây.”
“Dạ.”
Chẳng bao lâu sau, bản đồ được mang đến. Cố Thanh Sơn mở bản đồ ra, hỏi: “Ở vị trí nào?”
Giáo úy liền chỉ vào một hướng.
“Tình hình thế nào?” Cố Thanh Sơn lại hỏi.
“Gặp một tốp yêu ma số lượng rất lớn nên giết không hết, sau đó thì rơi vào thế giằng co, cho nên không thể thoát thân được.”
Cố Thanh Sơn trả bản đồ lại cho giáo úy, sải bước đi ra ngoài. Hắn mặc chiến giáp của Du Kích tướng quân, sau đó ra khỏi doanh trại.
Ngay sau đó, một chiếc thuyền bay phóng thẳng lên trời.
- --------
Còn cách chiến trường đến hơn mười dặm, mà đã nghe được tiếng chém giết động trời. Vô số ánh sáng của thuật pháp bùng lên rồi biến mất liên tục, bay vào giữa bọn yêu ma.
Quân đội yêu ma ào ạt xông đến, liền mạng lao vào giữa nhóm tu sĩ. Bên nhóm tu sĩ cũng không yếu thế, người nào nối tiếp người kia tiến lên chống đỡ, không hề lùi về phía sau nửa bước.
Ở trung tâm của chiến trường, vài tên yêu ma cao mấy chục mét đang điên cuồng tàn sát bừa bãi. Hơn mười luồng sáng tản ra linh lực màu bạc lóng lánh liên tục bay quanh bọn chúng, chỉ chờ khi tìm được thời cơ thì lập tức phóng ra từng luồng thuật pháp hoa mỹ để tấn công.
Trong lúc cuộc chiến đang diễn ra cực kỳ ác liệt, bỗng nhiên có một chiếc thuyền bay lặng yên hạ xuống ở mảnh đất bên cạnh chiến trường.
Cả chiến trường này kéo dài mấy trăm dặm, mà những vị trí ở ngoài rìa thì gần như toàn là yêu ma. Vì thế lúc tàu cao tốc đáp xuống, không một ai chú ý đến.
Cố Thanh Sơn mặc chiến giáp Du Kích màu vàng kim nhạt, thu tàu cao tốc lại, sau đó liền hiện thân. Hắn liếc Giao diện Chiến Thần một cái, ánh mắt dừng trên giá trị hồn lực của mình.
[Hồn lực hiện tại: 0/100.]
Hắn đứng lặng im một chút, sau đó mang miếng giáp che mặt bằng bạc lên, cuối cùng nắm lấy Địa kiếm từ trong hư không.
Hắn đưa mắt nhìn qua chiến trường, các tu sĩ ở phía này đều đã tử trận, mà những người ở khu vực trung tâm của trận chiến lại đang trong tình trạng nước sôi lửa bòng, thế nên tu sĩ cứu viện đều chạy đến đó trợ giúp.
Cố Thanh Sơn phóng mắt ra xa, tất cả những nơi mà tầm mắt hắn có thể trông thấy, đều là yêu ma đông nghìn nghịt.
“Có bao nhiêu hỏa lực phóng ra hết đi.” Hắn nói.
“Được thôi.” Địa kiếm đáp lại.
Ngay sau đó, Địa kiếm trong tay hơi trầm xuống, ngay sau đó lại không cảm giác được gì cả. Nhưng Cố Thanh Sơn biết, Địa kiếm đã phóng ra hết toàn bộ trọng lượng hơn tám mươi sáu triệu cân của mình.
Hắn nhìn vào danh hiệu của mình, trong các danh hiệu “Du Kích Tướng Quân”, “Kiếm Thập Ngũ”, “Tướng Soái Chi Tài”, “Vương Bài Thích Khách”, hắn chọn lấy “Vương Bài Thích Khách” rồi khóa lại.
[Danh hiệu: Vương Bài Thích Khách (danh hiệu Thích khách đã bị che đi).]
[Giải thích: Ngài chỉ cần dùng một chiêu là có thể giết chết đối thủ cường đại hơn ngài.]
[Trang bị danh hiệu này thì sẽ đạt được kỹ năng: Thu Hoạch (cao cấp).]
[Thu Hoạch (cao cấp): Mỗi khi ngài ra một đòn giết ngay đối thủ, kỹ năng này có thể giúp phục hồi toàn bộ linh lực đã tiêu hao cho đòn tấn công này.]
Cố Thanh Sơn tiến thẳng đến chiến trường, bên cạnh chiến trường có một đám yêu ma cảm nhận được sự dao động của linh lực, đều ào ào quay đầu lại xem thử.
Thì ra là một tên tu sĩ Nhân tộc lẻ loi.
Thật tốt, đây quả thật là máu thịt tự dâng đến cửa!
Máu thịt tuyệt vời!
Đám yêu ma phát ra tiếng la hét điên cuồng, sau đó chen lấn nhau tấn công Cố Thanh Sơn.
Một cơn lũ yêu ma xông thẳng về phía hắn.
Cố Thanh Sơn hơi khuỵu hai đầu gối, ngay sau đó cơ thể lập tức biến mất. Một vệt sáng màu vàng vọt thẳng vào cơn lũ đen tối vô biên vô tận kia, hóa thành kiếm quang màu bạc như ánh trắng, làm nổ tung vô số yêu ma. Sau kiếm quang sắc bén ấy, lại đến kiếm phong ác liệt, thổi hàng ngàn yêu ma khiến chúng hóa thành những thi thể đầy máu nằm chồng chất lên nhau.
Trong cơn cuồng phong bão táp ấy, thân hình Cố Thanh Sơn bất chợt hiện ra. Hắn nghênh đón hàng ngàn yêu ma bằng một thanh kiếm biến thành vô số quang ảnh phân tán. Mọi mong muốn ngăn cản, mọi sự chống đỡ ở trước thanh kiếm ấy đều hoàn toàn vô dụng.
Trường kiếm sắc nhọn biến một đám yêu ma thành dòng sông đẫm máu.
Trên giao diện Chiến Thần, vô số dòng nhắc nhở điên cuồng hiện ra với cùng một nội dung.
[Người chơi có hành động thuấn sát, đã phục hồi linh lực.]
[Người chơi có hành động thuấn sát, đã phục hồi linh lực.]
[Người chơi có hành động thuấn sát, đã phục hồi linh lực.]
[Người chơi có hành động thuấn sát, đã phục hồi linh lực.]
...
Cố Thanh Sơn vẩy vết máu dính trên thân Địa kiếm ra, sau đó tiếp tục đi đến trung tâm của chiến trường. Lúc này, nếu hắn lại giết yêu ma của Trúc Cơ cảnh thì sẽ không chiếm được hồn lực, nên nhất định phải tìm ra yêu ma có cấp bậc mạnh hơn.
Cố Thanh Sơn không thèm nhìn đến những yêu ma có cấp bậc thấp kém ở ven đường, chỉ tùy tiện vung trường kiếm lên, nhưng chém giết suốt cả một đường mà chẳng gặp một tên địch thủ nào phù hợp.
Bùm!
Một tiếng nổ to vang lên, Cố Thanh Sơn cầm kiếm lui về phía sau vài bước, sau đó đánh giá yêu ma trước mặt. Đây là một con Phi Thiên Ma một sừng ở Kim Đan hậu kỳ, tốc độ nhanh như chớp giật, thường đảm nhiệm vai trò tấn công nhanh và ám sát trong các trận chiến bình thường, thậm chí cả tu sĩ Nguyên Anh cũng không thể đuổi kịp nó.
Phi Thiên Ma một sừng nhìn thoáng qua Cố Thanh Sơn rồi nhe răng cười, sau đó lại biến mất.
Vẻ mặt Cố Thanh Sơn không hề thay đổi, giơ Địa kiếm lên, yên lặng chờ đợi.
Bỗng nhiên, hắn đâm mạnh vào không trung một cái.
Cố Thanh Sơn xem xong những lời giải thích này, lặng lẽ đứng im thật lâu.
"Sao vậy?" Âm thanh dày và nặng của Địa kiếm vang lên.
"Ta muốn biết, nếu muốn cứu sư tôn thì cần phải làm những gì." Cố Thanh Sơn nói.
"Muốn cứu Linh Nhi thì cần có tu vi cái thể, nhưng với cấp độ của ngươi hiện tại, còn cần phải suy xét lại." Địa kiếm nói.
“Con đường tu hành không thể nóng lòng mà mong tu thành, dựa vào tuổi của ngươi ở trong Nhân tộc, thế này đã được xem là rất tốt rồi.” Địa kiếm an ủi.
“Ta thực sự là rất tốt sao?” Cố Thanh Sơn cười tự giễu, giọng nói của hắn có chút cô đơn: “Vừa rồi bọn chúng nói ta còn quá yếu, nếu như trong một khoảng thời gian nhất định mà ta có thể đủ mạnh mẽ thì ta mới có tư cách tham gia vào những việc kế tiếp. Thi thể màu đen kia cũng nói là ta quá yếu, ngay cả nhiệm vụ của ta cũng cảm thấy là ta quá yếu.”
“Vậy bây giờ ngươi tính làm sao?” Địa kiếm hỏi.
Cố Thanh Sơn im lặng không nói một lời, đặt tay ở trên đĩa bát quái rồi điều động linh lực. Chỉ một nháy mắt sau, hắn đã biến mất khỏi vùng bóng đêm thăm thẳm ấy.
Doanh trại Du Kích.
“Bọn họ còn chưa trở về sao?” Cố Thanh Sơn hỏi.
Một tên giáo úy nói: “Đúng vậy, Ninh tướng quân đã gửi bùa truyền tin đi để điều động không ít binh sĩ đến cứu viện rồi.”
“Mang bản đồ đến đây.”
“Dạ.”
Chẳng bao lâu sau, bản đồ được mang đến. Cố Thanh Sơn mở bản đồ ra, hỏi: “Ở vị trí nào?”
Giáo úy liền chỉ vào một hướng.
“Tình hình thế nào?” Cố Thanh Sơn lại hỏi.
“Gặp một tốp yêu ma số lượng rất lớn nên giết không hết, sau đó thì rơi vào thế giằng co, cho nên không thể thoát thân được.”
Cố Thanh Sơn trả bản đồ lại cho giáo úy, sải bước đi ra ngoài. Hắn mặc chiến giáp của Du Kích tướng quân, sau đó ra khỏi doanh trại.
Ngay sau đó, một chiếc thuyền bay phóng thẳng lên trời.
- --------
Còn cách chiến trường đến hơn mười dặm, mà đã nghe được tiếng chém giết động trời. Vô số ánh sáng của thuật pháp bùng lên rồi biến mất liên tục, bay vào giữa bọn yêu ma.
Quân đội yêu ma ào ạt xông đến, liền mạng lao vào giữa nhóm tu sĩ. Bên nhóm tu sĩ cũng không yếu thế, người nào nối tiếp người kia tiến lên chống đỡ, không hề lùi về phía sau nửa bước.
Ở trung tâm của chiến trường, vài tên yêu ma cao mấy chục mét đang điên cuồng tàn sát bừa bãi. Hơn mười luồng sáng tản ra linh lực màu bạc lóng lánh liên tục bay quanh bọn chúng, chỉ chờ khi tìm được thời cơ thì lập tức phóng ra từng luồng thuật pháp hoa mỹ để tấn công.
Trong lúc cuộc chiến đang diễn ra cực kỳ ác liệt, bỗng nhiên có một chiếc thuyền bay lặng yên hạ xuống ở mảnh đất bên cạnh chiến trường.
Cả chiến trường này kéo dài mấy trăm dặm, mà những vị trí ở ngoài rìa thì gần như toàn là yêu ma. Vì thế lúc tàu cao tốc đáp xuống, không một ai chú ý đến.
Cố Thanh Sơn mặc chiến giáp Du Kích màu vàng kim nhạt, thu tàu cao tốc lại, sau đó liền hiện thân. Hắn liếc Giao diện Chiến Thần một cái, ánh mắt dừng trên giá trị hồn lực của mình.
[Hồn lực hiện tại: 0/100.]
Hắn đứng lặng im một chút, sau đó mang miếng giáp che mặt bằng bạc lên, cuối cùng nắm lấy Địa kiếm từ trong hư không.
Hắn đưa mắt nhìn qua chiến trường, các tu sĩ ở phía này đều đã tử trận, mà những người ở khu vực trung tâm của trận chiến lại đang trong tình trạng nước sôi lửa bòng, thế nên tu sĩ cứu viện đều chạy đến đó trợ giúp.
Cố Thanh Sơn phóng mắt ra xa, tất cả những nơi mà tầm mắt hắn có thể trông thấy, đều là yêu ma đông nghìn nghịt.
“Có bao nhiêu hỏa lực phóng ra hết đi.” Hắn nói.
“Được thôi.” Địa kiếm đáp lại.
Ngay sau đó, Địa kiếm trong tay hơi trầm xuống, ngay sau đó lại không cảm giác được gì cả. Nhưng Cố Thanh Sơn biết, Địa kiếm đã phóng ra hết toàn bộ trọng lượng hơn tám mươi sáu triệu cân của mình.
Hắn nhìn vào danh hiệu của mình, trong các danh hiệu “Du Kích Tướng Quân”, “Kiếm Thập Ngũ”, “Tướng Soái Chi Tài”, “Vương Bài Thích Khách”, hắn chọn lấy “Vương Bài Thích Khách” rồi khóa lại.
[Danh hiệu: Vương Bài Thích Khách (danh hiệu Thích khách đã bị che đi).]
[Giải thích: Ngài chỉ cần dùng một chiêu là có thể giết chết đối thủ cường đại hơn ngài.]
[Trang bị danh hiệu này thì sẽ đạt được kỹ năng: Thu Hoạch (cao cấp).]
[Thu Hoạch (cao cấp): Mỗi khi ngài ra một đòn giết ngay đối thủ, kỹ năng này có thể giúp phục hồi toàn bộ linh lực đã tiêu hao cho đòn tấn công này.]
Cố Thanh Sơn tiến thẳng đến chiến trường, bên cạnh chiến trường có một đám yêu ma cảm nhận được sự dao động của linh lực, đều ào ào quay đầu lại xem thử.
Thì ra là một tên tu sĩ Nhân tộc lẻ loi.
Thật tốt, đây quả thật là máu thịt tự dâng đến cửa!
Máu thịt tuyệt vời!
Đám yêu ma phát ra tiếng la hét điên cuồng, sau đó chen lấn nhau tấn công Cố Thanh Sơn.
Một cơn lũ yêu ma xông thẳng về phía hắn.
Cố Thanh Sơn hơi khuỵu hai đầu gối, ngay sau đó cơ thể lập tức biến mất. Một vệt sáng màu vàng vọt thẳng vào cơn lũ đen tối vô biên vô tận kia, hóa thành kiếm quang màu bạc như ánh trắng, làm nổ tung vô số yêu ma. Sau kiếm quang sắc bén ấy, lại đến kiếm phong ác liệt, thổi hàng ngàn yêu ma khiến chúng hóa thành những thi thể đầy máu nằm chồng chất lên nhau.
Trong cơn cuồng phong bão táp ấy, thân hình Cố Thanh Sơn bất chợt hiện ra. Hắn nghênh đón hàng ngàn yêu ma bằng một thanh kiếm biến thành vô số quang ảnh phân tán. Mọi mong muốn ngăn cản, mọi sự chống đỡ ở trước thanh kiếm ấy đều hoàn toàn vô dụng.
Trường kiếm sắc nhọn biến một đám yêu ma thành dòng sông đẫm máu.
Trên giao diện Chiến Thần, vô số dòng nhắc nhở điên cuồng hiện ra với cùng một nội dung.
[Người chơi có hành động thuấn sát, đã phục hồi linh lực.]
[Người chơi có hành động thuấn sát, đã phục hồi linh lực.]
[Người chơi có hành động thuấn sát, đã phục hồi linh lực.]
[Người chơi có hành động thuấn sát, đã phục hồi linh lực.]
...
Cố Thanh Sơn vẩy vết máu dính trên thân Địa kiếm ra, sau đó tiếp tục đi đến trung tâm của chiến trường. Lúc này, nếu hắn lại giết yêu ma của Trúc Cơ cảnh thì sẽ không chiếm được hồn lực, nên nhất định phải tìm ra yêu ma có cấp bậc mạnh hơn.
Cố Thanh Sơn không thèm nhìn đến những yêu ma có cấp bậc thấp kém ở ven đường, chỉ tùy tiện vung trường kiếm lên, nhưng chém giết suốt cả một đường mà chẳng gặp một tên địch thủ nào phù hợp.
Bùm!
Một tiếng nổ to vang lên, Cố Thanh Sơn cầm kiếm lui về phía sau vài bước, sau đó đánh giá yêu ma trước mặt. Đây là một con Phi Thiên Ma một sừng ở Kim Đan hậu kỳ, tốc độ nhanh như chớp giật, thường đảm nhiệm vai trò tấn công nhanh và ám sát trong các trận chiến bình thường, thậm chí cả tu sĩ Nguyên Anh cũng không thể đuổi kịp nó.
Phi Thiên Ma một sừng nhìn thoáng qua Cố Thanh Sơn rồi nhe răng cười, sau đó lại biến mất.
Vẻ mặt Cố Thanh Sơn không hề thay đổi, giơ Địa kiếm lên, yên lặng chờ đợi.
Bỗng nhiên, hắn đâm mạnh vào không trung một cái.
Bình luận facebook