Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 397
Cố Thanh Sơn xông lên trước, bóp lấy miệng Hoàng tử, một dòng máu đen từ trong miệng gã tràn ra.
Gã đã uống thuốc độc tự sát.
Cố Thanh Sơn nhìn thi thể trên đất, lẩm bẩm nói: "Sẽ còn trở lại?"
Người chết nếu muốn trở lại, thì nhất định là loại chuyện kia.
Sắc mặt Cố Thanh Sơn hoàn toàn biến đổi.
Nếu như hoàng tử không nói gì, hoặc là nói những câu nào khác, Cố Thanh Sơn căn bản sẽ không phát hiện ra bất cứ điều gì.
Nhưng hoàng tử lại nói một câu như vậy, ngay trước mặt một người trọng sinh.
Có lẽ gã nghĩ rằng nói vậy, sẽ chẳng có ai hiểu.
Có điều, Cố Thanh Sơn lại ngay lập tức hiểu ra.
Tai hoạ Hàn Băng đến rồi...
Cuối cùng nó cũng tới rồi!
Hoá ra Hoàng đế Phục Hi lại có chủ ý như vậy!
Cố Thanh Sơn than thở một tiếng, lắc đầu nói: "Thời khắc cuối cùng của thế giới sắp đến rồi..."
Loài người không có cách nào chống cự lại tai hoạ Hàn Băng.
Trong khi đó, một cường giả như Hoàng đế Phục Hi, bản thân có thể truyền lệnh cho cả một quốc gia chống lại tai họa lớn, nhưng ông ta lại bị lạc trong dã tâm của mình. Đối với vận mệnh của cả loài người trên thế giới, đây chính là một chuyện gây đả kích.
Cố Thanh Sơn đột nhiên đứng tại chỗ bất động. Trên võng mạc của hắn, mấy hàng chữ lập lòe không ngừng chớp nháy. Hắn bèn đưa mắt nhìn qua giao diện Chiến Thần.
[Người chơi đã phát hiện ra sự khởi đầu của một tai hoạ lớn.]
[Tình tiết “Kết cục của thế giới” xuất hiện.]
[Mô tả nhiệm vụ: Kết hợp các manh mối, người chơi đã cho rằng một tai hoạ có thể kết thúc thế giới sắp xuất hiện, tiếp theo, mời người chơi chứng minh suy đoán của mình.]
[Mục tiêu nhiệm vụ: Người chơi phải tận mắt chứng kiến sự tồn tại của tai hoạ.]
[Giải thưởng nhiệm vụ: Khi suy đoán được chứng minh là đúng, người chơi có thể vận dụng hồn lực, tăng tốc độ quá trình tu sửa kiếm Triều Âm.]
[Giải thích: Hồn lực là sức mạnh cơ bản nhất của chúng sinh, đến từ căn nguyên của linh hồn, dựa vào thần uy của nó, có thể tăng tốc quá trình tu sửa Thần binh.]
Cố Thanh Sơn nhìn chăm chú vào giao diện Chiến Thần, trong lòng khá là kinh ngạc.
Không ngờ giao diện Chiến Thần lại đột nhiên giao nhiệm vụ trong thế giới hiện thực.
"Kết cục của thế giới" - Nhiệm vụ có mô tả như vậy, chẳng lẽ giao diện Chiến Thần cũng cho rằng đây là đại nạn không thể vượt qua?
Nhưng nhiệm vụ này, lại vừa hay trùng với mong muốn của Cố Thanh Sơn.
Bất kể là tu sửa kiếm Kiều Âm, hay là phát hiện ra chân tướng của đại nạn, đều là chuyện mà Cố Thanh Sơn muốn làm.
Tu sửa kiếm Kiều Âm, là bước đầu tiên của nhiệm vụ Kiếm Tiên.
Nếu như có thể khôi phục lại thực lực của Kiếm Tiên trong Hoá Thần sơ kỳ, như vậy sức mạnh của hắn có thể vượt qua kiếp trước!
Hắn rời tầm mắt khỏi giao diện Chiến Thần, nhìn một lượt quanh phòng Nghị sự.
Công chúa nhào vào lòng Hoàng hậu, khóc nức nở.
Các đại thần, bọn thị vệ lần lượt đi tới phòng Nghị sự.
Cố Thanh Sơn ngăn cản bọn họ đến gần, ngăn cách Hoàng hậu với bọn họ.
Bây giờ, những người này không hề đáng tin.
Trước khi Trương Anh Hào đến đây, chỉ đành làm vậy.
Cố Thanh Sơn lặng lẽ bảo vệ Hoàng hậu, nhưng trong lòng lại đang nghĩ về chuyện khác.
Đại tướng quân Hải quân Liên Bang là Lí Đông Nguyên đã bị đổi thành người nhân bản... Chẳng lẽ Hoàng đế Phục Hi cũng tính toán cả Liên Bang?
Cố Thanh Sơn lập tức gọi: "Nữ Thần Công Chính."
[Có tôi, thưa ngài.] Nữ Thần Công Chính đáp.
"Bây giờ Tổng thống có khỏe không?"
[Ông ấy không kết nối với tôi, nhưng thể chất và sức khoẻ đều rất bình thường.]
Hiện tại đang là đêm khuya, chắc Tổng thống đang nghỉ ngơi.
Cố Thanh Sơn hơi thả lỏng, hỏi: "Ngày mai Tổng thống có hoạt động gì không?"
[Nói chính xác là hôm nay, cách trời sáng còn bốn giờ nữa, Tổng thống sẽ có bài phát biểu trên truyền hình toàn quốc vào lúc chín giờ sáng, vận động mọi người tham gia bỏ phiếu cho cuộc bầu cử.]
"Võ Thánh thì sao?"
[Tướng quân Trương Tông Dương đang canh giữ ở phủ Tổng thống.]
Cố Thanh Sơn thở phào nhẹ nhõm.
Võ Thánh chỉ cần liếc qua một cái đã có thể nhìn ra được thực hư trong chiêu kiếm của mình, hẳn không phải là giả.
Có Võ Thánh trông coi, an toàn của Tổng thống đã được đảm bảo.
Trong phòng Nghị sự, Hoàng hậu bắt đầu lần lượt ra lệnh. Mấy người lập tức làm theo mệnh lệnh của bà, rời khỏi phòng.
Dưới sự chỉ huy của Hoàng hậu, cả hành cung bắt đầu hoạt động với tốc độ chóng mặt.
"Điện hạ! Bên ngoài hành cung có một người cầm thiệp mời điện tử của người đến thăm hỏi!" Một tên thị vệ cung đình bẩm báo.
"Cho cậu ta vào!" Hoàng hậu ra lệnh.
Không phải đợi lâu, Trương Anh Hào đã lập tức xuất hiện ở trong phòng Nghị sự của hành cung.
"Đây là người trong nhóm của tôi, Trương Anh Hào, rất đáng tin cậy." Cố Thanh Sơn giới thiệu cho hai người.
"Ta biết cậu, Vua Sát thủ chống lại Cửu phủ, xin chào." Hoàng hậu đưa tay ra trước mặt anh ta.
Trương Anh Hào làm lễ hôn tay, nói: "Điện hạ tôn quý, rất vinh hạnh được gặp người."
Hoàng hậu liền nói thẳng vào vấn đề chính: "Sự hào phóng của Đế quốc trước giờ đều vang danh khắp bốn phương, cho nên chuyện thù lao cậu không cần phải lo lắng, chỉ cần cậu bảo vệ ta và con gái thật tốt."
Trương Anh Hào lập tức nở nụ cười, cung kính nói: "Tổ chức Thợ Săn sẽ tuân theo ý nguyện của người, thưa điện hạ."
Cố Thanh Sơn hỏi: "Người của cậu đâu?"
Trương Anh Hào nói: "Đều đến cả rồi, tôi sẽ gọi bọn họ vào ngay đây... Xin điện hạ cho phép."
"Để bọn họ vào đi.” Hoàng hậu nói.
Trương Anh Hào liền lấy máy truyền tin ra, gọi thủ hạ của mình. Trong lúc chờ đợi, Cố Thanh Sơn đưa anh ta tới một góc khuất, thuật lại đầu đuôi mọi chuyện một lượt.
Nghe xong, Trương Anh Hào hít một ngụm khí lạnh, lẩm bẩm: "Người nhân bản... ngay cả sức mạnh của chức nghiệp giả cũng có thể nhân bản, Thang Quân đó đúng là lợi hại thật."
"Nhưng trí nhớ của bọn họ vô cùng rối loạn, cũng không có kinh nghiệm chiến đấu, người của anh nhất định có thể chống đỡ được ở nơi này." Cố Thanh Sơn nói.
"Cường giả còn trẻ mà non nớt, đây là mục tiêu mà sát thủ thích nhất." Trương Anh Hào đáp.
Cố Thanh Sơn vỗ bả vai anh ta, nói: "Nơi này giao cho anh, tôi đi trước đây.”
"Cậu phải đi sao?" Trương Anh Hào ngẩn ra: "Tôi còn tưởng rằng cậu sẽ cùng tôi sóng vai tác chiến."
"Lần sau đi, lần này tình thế rất nghiêm trọng, tôi phải đến một nơi để xem xét, chứng minh một chuyện trong lòng mình." Cố Thanh Sơn nói.
"Thôi được rồi, vậy cậu đi đi, nơi này cứ để tôi trong coi." Trương Anh Hào nói.
Cố Thanh Sơn xoay người cáo từ với Hoàng hậu, lại thấy bà đã ngồi ở trên ghế của Hoàng đế. Trước mặt bà, đông đảo đại thần cùng thị vệ đều đang quỳ trên đất, yên lặng chờ đợi mệnh lệnh của bà.
Hoàng hậu vẫn đang bố trí biện pháp đối phó khẩn cấp cho mọi người. Bà nghiêm nghị nói: "Bất kì kẻ nào không làm theo mệnh lệnh, đều là gian tế, các ngươi có thể lập tức giết chết, đã hiểu chưa?"
"Vâng, điện hạ."
"Bây giờ, bắt đầu thi hành ngay."
“Vâng!" Bọn hộ vệ đồng loạt nhận mệnh lệnh rồi tản đi.
Vẻ mặt bà hết sức bình tĩnh, giọng nói vững vàng, mệnh lệnh hạ xuống đơn giản mà lưu loát, toàn bộ người trong hành cung đều bị bà điều động.
Gã đã uống thuốc độc tự sát.
Cố Thanh Sơn nhìn thi thể trên đất, lẩm bẩm nói: "Sẽ còn trở lại?"
Người chết nếu muốn trở lại, thì nhất định là loại chuyện kia.
Sắc mặt Cố Thanh Sơn hoàn toàn biến đổi.
Nếu như hoàng tử không nói gì, hoặc là nói những câu nào khác, Cố Thanh Sơn căn bản sẽ không phát hiện ra bất cứ điều gì.
Nhưng hoàng tử lại nói một câu như vậy, ngay trước mặt một người trọng sinh.
Có lẽ gã nghĩ rằng nói vậy, sẽ chẳng có ai hiểu.
Có điều, Cố Thanh Sơn lại ngay lập tức hiểu ra.
Tai hoạ Hàn Băng đến rồi...
Cuối cùng nó cũng tới rồi!
Hoá ra Hoàng đế Phục Hi lại có chủ ý như vậy!
Cố Thanh Sơn than thở một tiếng, lắc đầu nói: "Thời khắc cuối cùng của thế giới sắp đến rồi..."
Loài người không có cách nào chống cự lại tai hoạ Hàn Băng.
Trong khi đó, một cường giả như Hoàng đế Phục Hi, bản thân có thể truyền lệnh cho cả một quốc gia chống lại tai họa lớn, nhưng ông ta lại bị lạc trong dã tâm của mình. Đối với vận mệnh của cả loài người trên thế giới, đây chính là một chuyện gây đả kích.
Cố Thanh Sơn đột nhiên đứng tại chỗ bất động. Trên võng mạc của hắn, mấy hàng chữ lập lòe không ngừng chớp nháy. Hắn bèn đưa mắt nhìn qua giao diện Chiến Thần.
[Người chơi đã phát hiện ra sự khởi đầu của một tai hoạ lớn.]
[Tình tiết “Kết cục của thế giới” xuất hiện.]
[Mô tả nhiệm vụ: Kết hợp các manh mối, người chơi đã cho rằng một tai hoạ có thể kết thúc thế giới sắp xuất hiện, tiếp theo, mời người chơi chứng minh suy đoán của mình.]
[Mục tiêu nhiệm vụ: Người chơi phải tận mắt chứng kiến sự tồn tại của tai hoạ.]
[Giải thưởng nhiệm vụ: Khi suy đoán được chứng minh là đúng, người chơi có thể vận dụng hồn lực, tăng tốc độ quá trình tu sửa kiếm Triều Âm.]
[Giải thích: Hồn lực là sức mạnh cơ bản nhất của chúng sinh, đến từ căn nguyên của linh hồn, dựa vào thần uy của nó, có thể tăng tốc quá trình tu sửa Thần binh.]
Cố Thanh Sơn nhìn chăm chú vào giao diện Chiến Thần, trong lòng khá là kinh ngạc.
Không ngờ giao diện Chiến Thần lại đột nhiên giao nhiệm vụ trong thế giới hiện thực.
"Kết cục của thế giới" - Nhiệm vụ có mô tả như vậy, chẳng lẽ giao diện Chiến Thần cũng cho rằng đây là đại nạn không thể vượt qua?
Nhưng nhiệm vụ này, lại vừa hay trùng với mong muốn của Cố Thanh Sơn.
Bất kể là tu sửa kiếm Kiều Âm, hay là phát hiện ra chân tướng của đại nạn, đều là chuyện mà Cố Thanh Sơn muốn làm.
Tu sửa kiếm Kiều Âm, là bước đầu tiên của nhiệm vụ Kiếm Tiên.
Nếu như có thể khôi phục lại thực lực của Kiếm Tiên trong Hoá Thần sơ kỳ, như vậy sức mạnh của hắn có thể vượt qua kiếp trước!
Hắn rời tầm mắt khỏi giao diện Chiến Thần, nhìn một lượt quanh phòng Nghị sự.
Công chúa nhào vào lòng Hoàng hậu, khóc nức nở.
Các đại thần, bọn thị vệ lần lượt đi tới phòng Nghị sự.
Cố Thanh Sơn ngăn cản bọn họ đến gần, ngăn cách Hoàng hậu với bọn họ.
Bây giờ, những người này không hề đáng tin.
Trước khi Trương Anh Hào đến đây, chỉ đành làm vậy.
Cố Thanh Sơn lặng lẽ bảo vệ Hoàng hậu, nhưng trong lòng lại đang nghĩ về chuyện khác.
Đại tướng quân Hải quân Liên Bang là Lí Đông Nguyên đã bị đổi thành người nhân bản... Chẳng lẽ Hoàng đế Phục Hi cũng tính toán cả Liên Bang?
Cố Thanh Sơn lập tức gọi: "Nữ Thần Công Chính."
[Có tôi, thưa ngài.] Nữ Thần Công Chính đáp.
"Bây giờ Tổng thống có khỏe không?"
[Ông ấy không kết nối với tôi, nhưng thể chất và sức khoẻ đều rất bình thường.]
Hiện tại đang là đêm khuya, chắc Tổng thống đang nghỉ ngơi.
Cố Thanh Sơn hơi thả lỏng, hỏi: "Ngày mai Tổng thống có hoạt động gì không?"
[Nói chính xác là hôm nay, cách trời sáng còn bốn giờ nữa, Tổng thống sẽ có bài phát biểu trên truyền hình toàn quốc vào lúc chín giờ sáng, vận động mọi người tham gia bỏ phiếu cho cuộc bầu cử.]
"Võ Thánh thì sao?"
[Tướng quân Trương Tông Dương đang canh giữ ở phủ Tổng thống.]
Cố Thanh Sơn thở phào nhẹ nhõm.
Võ Thánh chỉ cần liếc qua một cái đã có thể nhìn ra được thực hư trong chiêu kiếm của mình, hẳn không phải là giả.
Có Võ Thánh trông coi, an toàn của Tổng thống đã được đảm bảo.
Trong phòng Nghị sự, Hoàng hậu bắt đầu lần lượt ra lệnh. Mấy người lập tức làm theo mệnh lệnh của bà, rời khỏi phòng.
Dưới sự chỉ huy của Hoàng hậu, cả hành cung bắt đầu hoạt động với tốc độ chóng mặt.
"Điện hạ! Bên ngoài hành cung có một người cầm thiệp mời điện tử của người đến thăm hỏi!" Một tên thị vệ cung đình bẩm báo.
"Cho cậu ta vào!" Hoàng hậu ra lệnh.
Không phải đợi lâu, Trương Anh Hào đã lập tức xuất hiện ở trong phòng Nghị sự của hành cung.
"Đây là người trong nhóm của tôi, Trương Anh Hào, rất đáng tin cậy." Cố Thanh Sơn giới thiệu cho hai người.
"Ta biết cậu, Vua Sát thủ chống lại Cửu phủ, xin chào." Hoàng hậu đưa tay ra trước mặt anh ta.
Trương Anh Hào làm lễ hôn tay, nói: "Điện hạ tôn quý, rất vinh hạnh được gặp người."
Hoàng hậu liền nói thẳng vào vấn đề chính: "Sự hào phóng của Đế quốc trước giờ đều vang danh khắp bốn phương, cho nên chuyện thù lao cậu không cần phải lo lắng, chỉ cần cậu bảo vệ ta và con gái thật tốt."
Trương Anh Hào lập tức nở nụ cười, cung kính nói: "Tổ chức Thợ Săn sẽ tuân theo ý nguyện của người, thưa điện hạ."
Cố Thanh Sơn hỏi: "Người của cậu đâu?"
Trương Anh Hào nói: "Đều đến cả rồi, tôi sẽ gọi bọn họ vào ngay đây... Xin điện hạ cho phép."
"Để bọn họ vào đi.” Hoàng hậu nói.
Trương Anh Hào liền lấy máy truyền tin ra, gọi thủ hạ của mình. Trong lúc chờ đợi, Cố Thanh Sơn đưa anh ta tới một góc khuất, thuật lại đầu đuôi mọi chuyện một lượt.
Nghe xong, Trương Anh Hào hít một ngụm khí lạnh, lẩm bẩm: "Người nhân bản... ngay cả sức mạnh của chức nghiệp giả cũng có thể nhân bản, Thang Quân đó đúng là lợi hại thật."
"Nhưng trí nhớ của bọn họ vô cùng rối loạn, cũng không có kinh nghiệm chiến đấu, người của anh nhất định có thể chống đỡ được ở nơi này." Cố Thanh Sơn nói.
"Cường giả còn trẻ mà non nớt, đây là mục tiêu mà sát thủ thích nhất." Trương Anh Hào đáp.
Cố Thanh Sơn vỗ bả vai anh ta, nói: "Nơi này giao cho anh, tôi đi trước đây.”
"Cậu phải đi sao?" Trương Anh Hào ngẩn ra: "Tôi còn tưởng rằng cậu sẽ cùng tôi sóng vai tác chiến."
"Lần sau đi, lần này tình thế rất nghiêm trọng, tôi phải đến một nơi để xem xét, chứng minh một chuyện trong lòng mình." Cố Thanh Sơn nói.
"Thôi được rồi, vậy cậu đi đi, nơi này cứ để tôi trong coi." Trương Anh Hào nói.
Cố Thanh Sơn xoay người cáo từ với Hoàng hậu, lại thấy bà đã ngồi ở trên ghế của Hoàng đế. Trước mặt bà, đông đảo đại thần cùng thị vệ đều đang quỳ trên đất, yên lặng chờ đợi mệnh lệnh của bà.
Hoàng hậu vẫn đang bố trí biện pháp đối phó khẩn cấp cho mọi người. Bà nghiêm nghị nói: "Bất kì kẻ nào không làm theo mệnh lệnh, đều là gian tế, các ngươi có thể lập tức giết chết, đã hiểu chưa?"
"Vâng, điện hạ."
"Bây giờ, bắt đầu thi hành ngay."
“Vâng!" Bọn hộ vệ đồng loạt nhận mệnh lệnh rồi tản đi.
Vẻ mặt bà hết sức bình tĩnh, giọng nói vững vàng, mệnh lệnh hạ xuống đơn giản mà lưu loát, toàn bộ người trong hành cung đều bị bà điều động.
Bình luận facebook