Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 468
Gia tộc Medici thật sự không thể chịu nổi bất kỳ tổn thất nào nữa.
"Chỉ là sao tôi thấy dáng vẻ của điện hạ có chút sốt ruột vậy?" Lão mục sư cẩn thận hỏi.
Anna nói: "Vô nghĩa, bên này kết thúc càng nhanh thì tôi càng sớm được trở về!"
Cô nắm chặt tay, nói: "Kỹ xảo thượng cổ tôi đều hiểu rõ, tôi đã không còn là tôi trước kia nữa, tôi muốn đi giết Giáo hoàng!"
"Anna điện hạ, tôi tin tưởng năng lực của ngài."
Lão mục sư mỉm cười, dường như rất vui mừng.
"Một vấn đề cuối cùng, điện hạ." Ông nói.
"Ông cứ nói."
"Trong ba lô của ngài là đạo cụ chuẩn bị dùng đề đánh thức Tử Thần à?"
"Xì, ba lô tùy thân của con gái đương nhiên là dùng cho bản thân mình rồi, đưa Tử Thần để làm gì."
"Ha ha ha, được, mời ngài vào."
Lão mục sư đi đến nơi nào đó trong giáo đường, châm một cây đuốc.
Một tay ông giơ cây đuốc, tay còn lại ấn lên cơ quan bị giấu trong góc tối.
Chấn động rất nhỏ.
Mặt đất của giáo đường lún xuống, lộ ra một lối đi bí mật cổ xưa.
Vù!
Âm phong mãnh liệt thổi từ lối đi ra, điên cuồng càn quét khắp giáo đường.
Lão mục sư xoay người, đứng ở một bên.
"Anna điện hạ, mọi chuyện phải tự cẩn thận."
Lão mục sư đưa cây đuốc cho Anna.
"Được rồi được rồi, ông ở bên ngoài đi, không được tôi sẽ đi ngay, tuyệt đối không miễn cưỡng." Anna nói.
Cô cầm đuốc, đón gió, không quay đầu lại mà bước thẳng vào lối đi bí mật.
Lão mục sư nhìn chăm chú vào bóng dáng Anna, cảm khái nói: "Điện hạ cuối cùng cũng trưởng thành rồi."
Anna đi dọc theo lối đi.
Chỉ một lát sau, đường đi biến thành dốc đứng, gần như vuông góc xuống phía dưới.
Bậc thang kéo dài tới bóng tối sâu thẳm, từng bậc từng bậc xuất hiện dưới chân Anna.
Bốn phía trở nên ẩm ướt lạnh lẽo.
Chỉ có cây đuốc trong tay phát ra vài tia sáng leo lắt, chiếu sáng một vùng nhỏ.
Anna đi suốt hơn một tiếng, dưới chân vẫn là bậc thang không ngừng kéo dài xuống phía dưới như cũ.
Cô dừng lại, có chút mất kiên nhẫn.
"Phải đi tới lúc nào đây, thời gian của mình không thể trì hoãn nữa."
Nói xong câu đó, Anna ôm chặt ba lô.
Cô nhảy lên, lập tức bay xuống bóng tối phía dưới.
Sau lưng cô, một đôi cánh tạo từ lửa vỗ toàn lực, chiếu sáng khắp vực sâu hắc ám.
Khí nóng rung động kêu lên những tiếng vù vù, nâng Anna từ từ bay xuống.
Gió thổi qua mái tóc dài, gào thét bên tai rồi bay đi thật xa.
Anna nương theo ánh sáng từ đôi cánh lửa, nhìn rõ những nham thạch ven đường, những bậc thang, cả những con dơi đang chạy trốn.
Cô tránh khỏi những vật cản này, tốc độ không hề giảm.
Tốc độ bay như vậy nhanh hơn đi bộ trên bậc thang mấy chục lần.
Nửa khắc sau.
Anna đến được nền đất dưới vực sâu.
Nơi này chỉ có bóng đêm và yên tĩnh.
Đuốc sắp tắt.
Anna giơ nó lên cao để mình có thể nhìn rõ cảnh tượng bốn phía xung quanh.
Một cánh cửa màu đen xuất hiện nơi tận cùng con đường.
Cánh cửa này rất lớn, Anna ngẩng đầu lên mới nhìn thấy trên cánh cửa kim loại có khắc một câu.
"Tử Thần ngủ say tại đây, người chết mới có thể gặp."
Anna nhìn thấy những lời này, xuất thần một lúc lâu.
Trong lịch sử từng có một vài nhân vật anh hùng cường đại đã tìm thấy vài dấu vết để lại, phát hiện bí mật của gia tộc Medici.
Bọn họ một mình lẻn vào nơi này.
Nhưng dù là ai, chỉ cần đến gần cánh cửa này sẽ lập tức chết.
Mỗi cường giả đều rơi vào vào giấc ngủ ngàn thu.
Chỉ có người của gia tộc Medici mới có thể an toàn tiến vào thần điện.
Cho dù vậy, từ xưa đến nay, gia tộc Medici cũng chưa từng đánh thức Tử Thần thành công lần nào.
Nhiều tộc nhân thông minh tuyệt đỉnh đã nghĩ mọi biện pháp, cuối cùng dùng hết tâm tư lên câu nói trên cửa này.
Bọn họ đứng trước đài tế thần, muốn dùng cách tự sát để đánh thức Tử Thần ngủ say.
Kết quả vẫn không được.
Anna sẽ không làm như vậy.
Cô cầm Khế Ước Thế Mệnh trong tay, thanh thanh giọng, trang trọng nói với cánh cửa kim loại kia.
"Tôi, người có khế ước với Tử Thần, chủ nhân mới của gia tộc Medici, Anna Medici mong được tiến vào thần điện."
Khế Ước Thế Mệnh dường như cảm ứng được cái gì, lập tức trở nên lạnh như băng.
Ầm ầm ầm.
Cánh cửa kim loại mở ra.
Anna vừa đi vào, cánh cửa nhanh chóng khép lại.
Bốn phía tối tăm.
Sự trầm tĩnh khiến người ta hít thở không thông bao phủ nơi này.
Nơi đây là thần điện của Tử Thần ngủ say.
Anna giơ lên một ngón tay.
"Phực!"
Trên ngón tay xuất hiện một ngọn lửa nhỏ chiếu sáng khuôn mặt xinh đẹp của cô.
Ngón tay Anna nhẹ nhàng búng một cái.
Ngọn lửa bay lên giữa không trung, biến thành một đoàn liệt hỏa hừng hực.
Ánh lửa chiếu sáng cả thần điện.
Anna nhìn quanh bốn phía.
Cho dù đã nghiên cứu diễn giải từ tài liệu lịch sử gia tộc ghi lại, nhưng Anna vẫn không nhịn được mà rung động.
Những bức phù điêu hình người cao chừng mười tầng lầu, tổng cộng có mười hai bức.
Mười hai bức phù điêu hình người cầm lưỡi hái hắc ám trong tay tượng trưng cho quyền hành xua đuổi tà mà, chém giết ác linh, bảo vệ chúng sinh.
Bức tượng hình người đầu đội mặt nạ hình đầu chó đang cắn nuốt người chết không thuần khiết, tịnh hóa linh hồn.
Hắc Nha và Khuyển Thần là người phụng dưỡng của Tử Thần, là thần gieo mộng và ban cái chết.
Bức tượng kia đúng là Khuyển Thần Tử Vong.
Mười hai bức phù điêu từ trái qua phải vây xung quanh hướng về phía đài cao ở trung tâm thần điện.
Đó là một đài cao trơ trọi, nhìn qua hơi giống hải đăng nhưng không có bậc thang để bước lên.
Đây là điển hình cho kiến trúc của thánh giáo Tử Thần.
Mỗi tòa giáo đường của thánh giáo, chỉ có nơi thần hàng lâm mới có thể kiến tạo như vậy.
Đây là đài cao nơi Tử Thần đến.
Bất cứ tín đồ nào cũng không được phép leo lên, bởi vì đó là nơi dành riêng cho thần, kẻ phàm không thể xâm phạm.
Trong tài liệu của gia tộc có thuyết minh về điều này.
Tử Thần đang ngủ say trong bảo hạp nơi đài cao đó.
Nếu có người thành công đánh thức Tử Thần, như vậy Tử Thần sẽ xuất hiện trên đài cao, mở chiếc bảo hạp đó ra, ban thưởng những bảo vật vô cùng quý giá.
Anna đi đến phía dưới đài cao.
[Note:
Theo như đoạn trên miêu tả, có thể chỉ hai người phụng sự của Tử Thần là Hắc Nha (quạ đen) và Khuyển Thần (thần đầu chó: v) là được tạc tượng, còn lại chỉ là phù điêu, nhưng không chắc chắn, cần xem chương khác để xác nhận lại.
Truyện này có vẻ có tham khảo một chút về nền văn minh Ai Cập xưa. Thời Ai Cập cổ đại, vị thần mình người đầu chó có tên là Anubis, được coi là vị thần bảo quản xác chết và tham gia vào việc phân xử. Ngày xưa đọc mấy truyện như Dòng sông huyền bí hay Nữ hoàng ai cập có nhớ có một bức khắc mô tả thần Anubis, thần sẽ moi tim người chết đặt lên cân, một bên là tim người, một bên là lông chim, nếu tim người nặng hơn lông chim thì người đó bị coi là linh hồn tội lỗi và bị nuốt tim, cơ mà nuốt tim không phải Anubis hay thần quạ hay đầu quạ gì mà là thần đầu cá sấu tên là Ammit (bản gái) hay còn gọi là Amheh (bản trai, không phải Amheh đầu chó sống dưới địa ngục đâu).
Và sau đó chúng ta đã có đôi anh em Nasus và Renekton trong Liên minh huyền thoại: v hí hí
Anubis có anh trai đầu chim, cơ mà người ta là chim ưng không phải quạ, với lại người ta không liên quan gì đến chết chóc hết: v]
"Chỉ là sao tôi thấy dáng vẻ của điện hạ có chút sốt ruột vậy?" Lão mục sư cẩn thận hỏi.
Anna nói: "Vô nghĩa, bên này kết thúc càng nhanh thì tôi càng sớm được trở về!"
Cô nắm chặt tay, nói: "Kỹ xảo thượng cổ tôi đều hiểu rõ, tôi đã không còn là tôi trước kia nữa, tôi muốn đi giết Giáo hoàng!"
"Anna điện hạ, tôi tin tưởng năng lực của ngài."
Lão mục sư mỉm cười, dường như rất vui mừng.
"Một vấn đề cuối cùng, điện hạ." Ông nói.
"Ông cứ nói."
"Trong ba lô của ngài là đạo cụ chuẩn bị dùng đề đánh thức Tử Thần à?"
"Xì, ba lô tùy thân của con gái đương nhiên là dùng cho bản thân mình rồi, đưa Tử Thần để làm gì."
"Ha ha ha, được, mời ngài vào."
Lão mục sư đi đến nơi nào đó trong giáo đường, châm một cây đuốc.
Một tay ông giơ cây đuốc, tay còn lại ấn lên cơ quan bị giấu trong góc tối.
Chấn động rất nhỏ.
Mặt đất của giáo đường lún xuống, lộ ra một lối đi bí mật cổ xưa.
Vù!
Âm phong mãnh liệt thổi từ lối đi ra, điên cuồng càn quét khắp giáo đường.
Lão mục sư xoay người, đứng ở một bên.
"Anna điện hạ, mọi chuyện phải tự cẩn thận."
Lão mục sư đưa cây đuốc cho Anna.
"Được rồi được rồi, ông ở bên ngoài đi, không được tôi sẽ đi ngay, tuyệt đối không miễn cưỡng." Anna nói.
Cô cầm đuốc, đón gió, không quay đầu lại mà bước thẳng vào lối đi bí mật.
Lão mục sư nhìn chăm chú vào bóng dáng Anna, cảm khái nói: "Điện hạ cuối cùng cũng trưởng thành rồi."
Anna đi dọc theo lối đi.
Chỉ một lát sau, đường đi biến thành dốc đứng, gần như vuông góc xuống phía dưới.
Bậc thang kéo dài tới bóng tối sâu thẳm, từng bậc từng bậc xuất hiện dưới chân Anna.
Bốn phía trở nên ẩm ướt lạnh lẽo.
Chỉ có cây đuốc trong tay phát ra vài tia sáng leo lắt, chiếu sáng một vùng nhỏ.
Anna đi suốt hơn một tiếng, dưới chân vẫn là bậc thang không ngừng kéo dài xuống phía dưới như cũ.
Cô dừng lại, có chút mất kiên nhẫn.
"Phải đi tới lúc nào đây, thời gian của mình không thể trì hoãn nữa."
Nói xong câu đó, Anna ôm chặt ba lô.
Cô nhảy lên, lập tức bay xuống bóng tối phía dưới.
Sau lưng cô, một đôi cánh tạo từ lửa vỗ toàn lực, chiếu sáng khắp vực sâu hắc ám.
Khí nóng rung động kêu lên những tiếng vù vù, nâng Anna từ từ bay xuống.
Gió thổi qua mái tóc dài, gào thét bên tai rồi bay đi thật xa.
Anna nương theo ánh sáng từ đôi cánh lửa, nhìn rõ những nham thạch ven đường, những bậc thang, cả những con dơi đang chạy trốn.
Cô tránh khỏi những vật cản này, tốc độ không hề giảm.
Tốc độ bay như vậy nhanh hơn đi bộ trên bậc thang mấy chục lần.
Nửa khắc sau.
Anna đến được nền đất dưới vực sâu.
Nơi này chỉ có bóng đêm và yên tĩnh.
Đuốc sắp tắt.
Anna giơ nó lên cao để mình có thể nhìn rõ cảnh tượng bốn phía xung quanh.
Một cánh cửa màu đen xuất hiện nơi tận cùng con đường.
Cánh cửa này rất lớn, Anna ngẩng đầu lên mới nhìn thấy trên cánh cửa kim loại có khắc một câu.
"Tử Thần ngủ say tại đây, người chết mới có thể gặp."
Anna nhìn thấy những lời này, xuất thần một lúc lâu.
Trong lịch sử từng có một vài nhân vật anh hùng cường đại đã tìm thấy vài dấu vết để lại, phát hiện bí mật của gia tộc Medici.
Bọn họ một mình lẻn vào nơi này.
Nhưng dù là ai, chỉ cần đến gần cánh cửa này sẽ lập tức chết.
Mỗi cường giả đều rơi vào vào giấc ngủ ngàn thu.
Chỉ có người của gia tộc Medici mới có thể an toàn tiến vào thần điện.
Cho dù vậy, từ xưa đến nay, gia tộc Medici cũng chưa từng đánh thức Tử Thần thành công lần nào.
Nhiều tộc nhân thông minh tuyệt đỉnh đã nghĩ mọi biện pháp, cuối cùng dùng hết tâm tư lên câu nói trên cửa này.
Bọn họ đứng trước đài tế thần, muốn dùng cách tự sát để đánh thức Tử Thần ngủ say.
Kết quả vẫn không được.
Anna sẽ không làm như vậy.
Cô cầm Khế Ước Thế Mệnh trong tay, thanh thanh giọng, trang trọng nói với cánh cửa kim loại kia.
"Tôi, người có khế ước với Tử Thần, chủ nhân mới của gia tộc Medici, Anna Medici mong được tiến vào thần điện."
Khế Ước Thế Mệnh dường như cảm ứng được cái gì, lập tức trở nên lạnh như băng.
Ầm ầm ầm.
Cánh cửa kim loại mở ra.
Anna vừa đi vào, cánh cửa nhanh chóng khép lại.
Bốn phía tối tăm.
Sự trầm tĩnh khiến người ta hít thở không thông bao phủ nơi này.
Nơi đây là thần điện của Tử Thần ngủ say.
Anna giơ lên một ngón tay.
"Phực!"
Trên ngón tay xuất hiện một ngọn lửa nhỏ chiếu sáng khuôn mặt xinh đẹp của cô.
Ngón tay Anna nhẹ nhàng búng một cái.
Ngọn lửa bay lên giữa không trung, biến thành một đoàn liệt hỏa hừng hực.
Ánh lửa chiếu sáng cả thần điện.
Anna nhìn quanh bốn phía.
Cho dù đã nghiên cứu diễn giải từ tài liệu lịch sử gia tộc ghi lại, nhưng Anna vẫn không nhịn được mà rung động.
Những bức phù điêu hình người cao chừng mười tầng lầu, tổng cộng có mười hai bức.
Mười hai bức phù điêu hình người cầm lưỡi hái hắc ám trong tay tượng trưng cho quyền hành xua đuổi tà mà, chém giết ác linh, bảo vệ chúng sinh.
Bức tượng hình người đầu đội mặt nạ hình đầu chó đang cắn nuốt người chết không thuần khiết, tịnh hóa linh hồn.
Hắc Nha và Khuyển Thần là người phụng dưỡng của Tử Thần, là thần gieo mộng và ban cái chết.
Bức tượng kia đúng là Khuyển Thần Tử Vong.
Mười hai bức phù điêu từ trái qua phải vây xung quanh hướng về phía đài cao ở trung tâm thần điện.
Đó là một đài cao trơ trọi, nhìn qua hơi giống hải đăng nhưng không có bậc thang để bước lên.
Đây là điển hình cho kiến trúc của thánh giáo Tử Thần.
Mỗi tòa giáo đường của thánh giáo, chỉ có nơi thần hàng lâm mới có thể kiến tạo như vậy.
Đây là đài cao nơi Tử Thần đến.
Bất cứ tín đồ nào cũng không được phép leo lên, bởi vì đó là nơi dành riêng cho thần, kẻ phàm không thể xâm phạm.
Trong tài liệu của gia tộc có thuyết minh về điều này.
Tử Thần đang ngủ say trong bảo hạp nơi đài cao đó.
Nếu có người thành công đánh thức Tử Thần, như vậy Tử Thần sẽ xuất hiện trên đài cao, mở chiếc bảo hạp đó ra, ban thưởng những bảo vật vô cùng quý giá.
Anna đi đến phía dưới đài cao.
[Note:
Theo như đoạn trên miêu tả, có thể chỉ hai người phụng sự của Tử Thần là Hắc Nha (quạ đen) và Khuyển Thần (thần đầu chó: v) là được tạc tượng, còn lại chỉ là phù điêu, nhưng không chắc chắn, cần xem chương khác để xác nhận lại.
Truyện này có vẻ có tham khảo một chút về nền văn minh Ai Cập xưa. Thời Ai Cập cổ đại, vị thần mình người đầu chó có tên là Anubis, được coi là vị thần bảo quản xác chết và tham gia vào việc phân xử. Ngày xưa đọc mấy truyện như Dòng sông huyền bí hay Nữ hoàng ai cập có nhớ có một bức khắc mô tả thần Anubis, thần sẽ moi tim người chết đặt lên cân, một bên là tim người, một bên là lông chim, nếu tim người nặng hơn lông chim thì người đó bị coi là linh hồn tội lỗi và bị nuốt tim, cơ mà nuốt tim không phải Anubis hay thần quạ hay đầu quạ gì mà là thần đầu cá sấu tên là Ammit (bản gái) hay còn gọi là Amheh (bản trai, không phải Amheh đầu chó sống dưới địa ngục đâu).
Và sau đó chúng ta đã có đôi anh em Nasus và Renekton trong Liên minh huyền thoại: v hí hí
Anubis có anh trai đầu chim, cơ mà người ta là chim ưng không phải quạ, với lại người ta không liên quan gì đến chết chóc hết: v]