Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 740
Cố Thanh Sơn vừa dứt lời, thì trong hư không ở sau lưng hắn, có một thanh phi kiếm đột nhiên phóng lên trời.
Triều Âm.
Thanh kiếm thời thượng cổ, Triều Âm!
Phi kiếm hóa thành một tia sáng, bay lên như diều gặp gió, mãi cho đến bầu trời chót vót mới không chịu nổi nên dừng lại.
Nó lơ lửng lẳng lặng ở nơi đó, hình như đang đợi cái gì.
"Mở!"
Cố Thanh Sơn nói khẽ một chữ.
Triều Âm kiếm nghe được mệnh lệnh này, bèn chìa mũi kiếm đâm nhẹ vào lá chắn thần uy của các vị thần.
Triều Âm vốn được các vị thần chế tạo, và đã mang theo Cố Thanh Sơn ra vào lá chắn thần uy mấy lần. Lúc này, nó lại mở ra lá chắn thần uy thì là chuyện nhỏ.
Chỉ trông thấy một vệt sáng đang mở rộng từ từ trên bầu trời.
Một màn này cũng không dừng lại.
Vệt sáng hóa thành một vòng tròn, rồi lan rộng ra bốn phương tám hướng.
Nó tiếp tục lan rộng, lại lan rộng, lộ ra màu xanh thẳm của biển cả trên bầu trời.
Giờ phút này, lá chắn thần uy của toàn bộ bầu trời đã bị Triều Âm kiếm mở ra.
Cố Thanh Sơn không nhìn điểm hồn lực giảm xuống nhanh như gió trên giao diện Chiến Thần, lại nói tiếp một chữ.
"Rơi!"
Theo mệnh lệnh của hắn, Triều Âm kiếm vang lên tiếng ong ong dồn dập.
Nó đang truyền lệnh cho biển cả.
Thời đại thượng cổ, cổ thần rèn đúc kiếm này dùng để trấn áp tứ hải.
Người cầm kiếm này, tức là vua của biển cả.
Cảnh tượng không thể tưởng tượng nổi xuất hiện.
Trên bầu trời, toàn bộ biển cả rơi xuống ầm ầm.
Biển cả vô cùng vô tận rơi thẳng xuống, giống như đại hồng thủy thời tiền sử, bao phủ toàn bộ thế giới.
Ngay cả thành Hải Triều cũng bị bao phủ hoàn toàn.
Toàn bộ thế giới biến thành biển sâu.
Chỉ có trên quảng trường trước thần điện, tất cả nước biển đều tránh ra một không gian.
Đám người Thiên Ma, vương quốc Kinh Cức và Cố Thanh Sơn.
Bọn họ không bị gì đứng ở nơi đó.
Nước chảy xiết mang theo sinh vật biển, chảy ào ào qua xung quanh quảng trường.
Nhưng đến bây giờ, thiên kiếp vẫn chưa tản đi, Lôi Long cao mấy trăm dặm kia đang lội trong mây và nước. Hải lưu bốn phía mang theo tầng tầng lớp lớp điện quang màu lam chói mắt.
Đây quả thật là cảnh tượng kỳ tích.
Tất cả mọi người không nói nên lời.
Cố Thanh Sơn vươn tay.
Ong!
Một thanh phi kiếm từ trên trời giáng xuống, rơi vào tay hắn.
"Tấm ngăn đó không phải là vấn đề."
Hắn nói.
"Biển cả, cũng là của ta."
Hắn tiếp tục nói.
"Về phần đại quân yêu quỷ."
Linh lực trong cơ thể hắn hơi chấn động.
Lôi Long lập tức nhận ra khí tức của hắn.
Grao!
Lôi Long rống lên một tiếng chấn động đất trời.
Thân thể lôi điện khổng lồ của nó từ trên trời giáng xuống, bay lượn vờn quanh vùng nước biển chảy xiết vòng quanh quảng trường.
Toàn bộ quảng trường đều bị lôi điện màu xanh trắng bao phủ.
Cố Thanh Sơn nhìn Nguyên Thủy Ma Mẫu, rồi cười nói: "Ngài còn câu hỏi nào nữa không?"
Ma Mẫu nguyên thủy nhìn chằm chằm nước biển xanh thẳm xung quanh, lại nhìn Lôi Long đang bay lượn kia.
"Phải rồi, thần phạt của thế giới này được định là lôi linh. Cho nên ngươi có thể mượn uy lực của lôi kiếp được tăng lên nhiều lần đi tiêu diệt yêu quỷ." Nàng ta lẩm bẩm.
"Đúng như thế, cho nên..." Cố Thanh Sơn đáp.
"Không đúng!" Ma Mẫu xen lời hắn: "Trong thế giới tầng băng còn có hai trăm triệu Nhập Ma giả. Thực lực cũng không kém ngươi. Vậy ngươi có cách nào đối phó bọn chúng?"
Ma Mẫu nói tiếp: "Mặc dù thiên lôi có thể khắc chế đại quân yêu quỷ. Nhưng hai trăm triệu Nhập Ma giả, trong đó cũng có nhiều người kiệt xuất, cũng có người ưu thú đi ra từ văn minh Tu Hàng. Bọn chúng sẽ nghĩ cách chống cự thiên lôi. Tổn thương của bọn chúng sẽ không quá nặng, bởi vì bọn chúng không e ngại thiên lôi giống như quỷ vật.”
Cố Thanh Sơn nói: "Ngài nói đúng, liên quan đến hai trăm triệu Nhập Ma giả, thì đây là một cuộc làm ăn khác."
"Làm ăn gì?"
"Ta sẽ mời Ly Ám mang theo người của cô ấy, đi tiêu diệt Nhập Ma giả với ta."
Ma Mẫu cười lạnh"Ồ! Nói cho cùng vẫn phải cần Ly Ám. Nếu Ly Ám không ra tay, thì một mình ngươi chắc chắn không đối phó được bọn chúng."
"Ngài nói sai rồi."
"Sự thật chính là như vậy, ta thấy rất rõ ràng."
"Chuyện này! Kỳ thật ta không phải nhờ Ly Ám giúp ta."
Cố Thanh Sơn ho một tiếng, rồi nghiêm mặt nói: "Bởi vì hợp tác vui vẻ lần trước, thế nên sau khi ta thanh toán xong hết nợ nần, ta sẽ lại mời Ly Ám tiến hành chuyện làm ăn thứ hai với ta."
Hắn nhìn về phía Ly Ám nữ đế rồi hỏi: "Bây giờ ta muốn biết, Thiên Ma các cô coi bảo vật gì là trân quý nhất."
"Bảo vật sao? Thiên Ma chúng ta..."
Ly Ám nữ đế vừa mở miệng, thì đã bị Ma Mẫu cắt ngang.
"Oắt con! Ngươi hỏi điều này để làm gì?" Ma Mẫu xen vào nói.
"Đương nhiên là để mời cô ấy ra tay, đối phó Nhập Ma giả với ta." Cố Thanh Sơn đáp.
"Ngươi chuẩn bị mua chuộc nó?"
Cố Thanh Sơn nở nụ cười, kiên nhẫn giải thích: "Đầu tiên, ta muốn biết rằng Thiên Ma các ngươi coi cái gì là bảo vật trước. Đợi sau khi ngài nói cho ta rồi, thì chúng ta lại nói chuyện rõ ràng, được không?"
Ma Mẫu nguyên thủy nhìn chằm chằm hắn, trầm ngâm không nói.
Ly Ám nữ đế thấy thế, bèn tiếp lời: "Thiên Ma chúng ta coi hồn khí là bảo vật. Hồn khí đều là do pháp tắc linh hồn ngưng tụ mà thành. Thiên Ma có thể thông qua hồn lực điều động hồn khí, phóng ra lực lượng pháp tắc ẩn chứa trong bản thân chúng."
"Hồn khí rất hiếm thấy, bình thường rất ít xuất hiện ở các thế giới. Trên thực tế, mỗi một loại sinh linh chỉ cần hiểu được bí quyết sử dụng hồn khí, thì cũng có thể sử dụng chúng."
"Cho nên, hồn khí cũng là bảo vật của chín trăm triệu tầng thế giới."
"Mỗi khi có một món hồn khí xuất thế, thì sẽ nhấc lên một trận gió tanh mưa máu. Thiên Ma chúng ta cũng phái điều đôọng các đại quân, tham dự vào trong trận tranh đoạt hồn khí."
Cố Thanh Sơn nói: "Rất tốt, ta còn muốn hỏi một chút, cô có mấy món hồn khí?"
"Mấy món? Ngươi điên rồi, ta cũng chỉ có một món." Ly Ám nữ đế nói.
"Sao mà có được?"
"Kế thừa đế vị, mẫu thân truyền thừa cho ta."
"Vì sao cô không đi tranh đoạt hồn khí mới?"
Ly Ám cười khổ một tiếng, rồi nhìn về phía Ma Mẫu nguyên thủy.
Ma Mẫu châm chọc nói: "Hồn khí chỉ có thể dùng hồn lực điều động, uy thế cường đại vô song, có được một cái là đã có thể làm vua của thế giới. Nếu không thì ngươi cho rằng các thế giới chiến đấu với nhau nhiều như vậy là vì cái gì?"
"Nói cách khác, hồn khí xác thật rất hiếm thấy." Cố Thanh Sơn đăm chiêu nói.
Hắn trở nên trầm mặc.
"Oắt con! Rốt cuộc ngươi muốn làm trò gì?" Ma Mẫu nguyên thủy hỏi.
"Ngược lại không đến nỗi là trò bịp bợm..."
Cố Thanh Sơn lẩm bẩm, rồi nhìn về phía Laura.
Laura đối diện với ánh mắt của hắn, hơi giật mình.
Bỗng nhiên, cô nhớ đến câu nói khi nãy của Cố Thanh Sơn.
“Tôi muốn hỏi người, người có bằng lòng dùng hết sức mình để báo thù cho phụ mẫu mình không?”
“Ta bằng lòng.”
“Người có thể bất chấp mọi giá cũng phải hủy diệt Chư Giới Tận Thế Online đang bị giam cầm tại thế giới này không?”
“Ta tình nguyện thịt nát xương tan, dù phải trả giá bằng tất thảy ta cũng bằng lòng, nếu không Trieste sẽ thắng mất!”
...
Laura dần dần nhớ lại.
Hóa ra là thế này.
Cô đưa tay bắt vào giữa hư không.
Một tay nải nho nhỏ bỗng nhiên bị cô kéo ra.
Laura cúi đầu xuống, không ngừng lục lọi tay nải nhỏ của mình, miệng còn lẩm bẩm: "Mình cứ tưởng là phải đánh đổi bằng một thứ gì đó lớn lắm, hóa ra chỉ cần hồn khí..."
Cô vừa nói, vừa đi về phía Cố Thanh Sơn.
Yilia và các hộ vệ cũng vây quanh cô, đi theo sát đằng sau.
Laura tìm kiếm một lát, rồi đưa một vật cho Cố thanh Sơn.
"Đây là một món hồn khí." Cô bé nói.
Cố Thanh Sơn nhận lấy rồi quan sát, không ngờ là mũi nhọn của một cây trường thương.
Đây là một mũi thương được chế tạo từ đồng, trĩu nặng, chạm vào cảm giác lạnh như băng, tản ra khí tức sắc bén nhè nhẹ.
Cố Thanh Sơn tiện tay ném mũi thương này cho Ly Ám nữ đế.
"Cô xem thử xem vật này thế nào." Cố Thanh Sơn nói.
Ly Ám nữ để mở to mắt, nhận lấy mũi thương bằng đồng kia với vẻ bất ngờ.
"Đây là ngươi..." Nàng chần chờ hỏi.
"Thử một chút." Cố Thanh Sơn nói.
Ly Ám nữ đế cầm mũi thương, nhẹ nhàng điều động hồn lực.
Mũi thương lập tức hiện lên một luồng sáng màu trắng, lặng yên chui vào trong thân thể nàng.
Ly Ám nhắm mắt lại, cảm nhận một lát.
"Ồ... Hóa ra là thế này..." Nàng lẩm bẩm.
Một khắc sau, nàng bỗng nhiên mở mắt, thân hình khẽ động.
Chỉ trông thấy cả người nàng hóa thành một luồng ánh sáng lạnh lẽo sắc bén, lóe lên đi xa.
Một chớp mắt tiếp theo, nàng lại trở về chỗ cũ.
Nhanh!
Quá nhanh!
Nếu như không chú ý đến nàng, thậm chí sẽ cho rằng việc nàng vừa biến mất chỉ là ảo giác.
Ầm!
Cho đến lúc này, một tiếng nổ lớn mới truyền đến.
Chỉ trông thấy thần điện không ở trong nước biển kia, giống như bị thiên thạch va phải, chia năm xẻ bảy ngay tại chỗ.
Các Thiên Ma nữ thấy thế, chỉ còn biết tắc lưỡi.
Thần điện kia do các vị thần xây dựng. Mặc dù không dùng bất cức thần uy gì để phòng ngự, nhưng cũng nhận được lời chúc phúc của các vị thần, chỉ với những hành động tùy tiện thì không thể phá hỏng.
Nhưng Ly Ám chỉ tốn thời gian một cái nháy mắt, là đã có thể đánh nó thành từng mảnh vụn.
Triều Âm.
Thanh kiếm thời thượng cổ, Triều Âm!
Phi kiếm hóa thành một tia sáng, bay lên như diều gặp gió, mãi cho đến bầu trời chót vót mới không chịu nổi nên dừng lại.
Nó lơ lửng lẳng lặng ở nơi đó, hình như đang đợi cái gì.
"Mở!"
Cố Thanh Sơn nói khẽ một chữ.
Triều Âm kiếm nghe được mệnh lệnh này, bèn chìa mũi kiếm đâm nhẹ vào lá chắn thần uy của các vị thần.
Triều Âm vốn được các vị thần chế tạo, và đã mang theo Cố Thanh Sơn ra vào lá chắn thần uy mấy lần. Lúc này, nó lại mở ra lá chắn thần uy thì là chuyện nhỏ.
Chỉ trông thấy một vệt sáng đang mở rộng từ từ trên bầu trời.
Một màn này cũng không dừng lại.
Vệt sáng hóa thành một vòng tròn, rồi lan rộng ra bốn phương tám hướng.
Nó tiếp tục lan rộng, lại lan rộng, lộ ra màu xanh thẳm của biển cả trên bầu trời.
Giờ phút này, lá chắn thần uy của toàn bộ bầu trời đã bị Triều Âm kiếm mở ra.
Cố Thanh Sơn không nhìn điểm hồn lực giảm xuống nhanh như gió trên giao diện Chiến Thần, lại nói tiếp một chữ.
"Rơi!"
Theo mệnh lệnh của hắn, Triều Âm kiếm vang lên tiếng ong ong dồn dập.
Nó đang truyền lệnh cho biển cả.
Thời đại thượng cổ, cổ thần rèn đúc kiếm này dùng để trấn áp tứ hải.
Người cầm kiếm này, tức là vua của biển cả.
Cảnh tượng không thể tưởng tượng nổi xuất hiện.
Trên bầu trời, toàn bộ biển cả rơi xuống ầm ầm.
Biển cả vô cùng vô tận rơi thẳng xuống, giống như đại hồng thủy thời tiền sử, bao phủ toàn bộ thế giới.
Ngay cả thành Hải Triều cũng bị bao phủ hoàn toàn.
Toàn bộ thế giới biến thành biển sâu.
Chỉ có trên quảng trường trước thần điện, tất cả nước biển đều tránh ra một không gian.
Đám người Thiên Ma, vương quốc Kinh Cức và Cố Thanh Sơn.
Bọn họ không bị gì đứng ở nơi đó.
Nước chảy xiết mang theo sinh vật biển, chảy ào ào qua xung quanh quảng trường.
Nhưng đến bây giờ, thiên kiếp vẫn chưa tản đi, Lôi Long cao mấy trăm dặm kia đang lội trong mây và nước. Hải lưu bốn phía mang theo tầng tầng lớp lớp điện quang màu lam chói mắt.
Đây quả thật là cảnh tượng kỳ tích.
Tất cả mọi người không nói nên lời.
Cố Thanh Sơn vươn tay.
Ong!
Một thanh phi kiếm từ trên trời giáng xuống, rơi vào tay hắn.
"Tấm ngăn đó không phải là vấn đề."
Hắn nói.
"Biển cả, cũng là của ta."
Hắn tiếp tục nói.
"Về phần đại quân yêu quỷ."
Linh lực trong cơ thể hắn hơi chấn động.
Lôi Long lập tức nhận ra khí tức của hắn.
Grao!
Lôi Long rống lên một tiếng chấn động đất trời.
Thân thể lôi điện khổng lồ của nó từ trên trời giáng xuống, bay lượn vờn quanh vùng nước biển chảy xiết vòng quanh quảng trường.
Toàn bộ quảng trường đều bị lôi điện màu xanh trắng bao phủ.
Cố Thanh Sơn nhìn Nguyên Thủy Ma Mẫu, rồi cười nói: "Ngài còn câu hỏi nào nữa không?"
Ma Mẫu nguyên thủy nhìn chằm chằm nước biển xanh thẳm xung quanh, lại nhìn Lôi Long đang bay lượn kia.
"Phải rồi, thần phạt của thế giới này được định là lôi linh. Cho nên ngươi có thể mượn uy lực của lôi kiếp được tăng lên nhiều lần đi tiêu diệt yêu quỷ." Nàng ta lẩm bẩm.
"Đúng như thế, cho nên..." Cố Thanh Sơn đáp.
"Không đúng!" Ma Mẫu xen lời hắn: "Trong thế giới tầng băng còn có hai trăm triệu Nhập Ma giả. Thực lực cũng không kém ngươi. Vậy ngươi có cách nào đối phó bọn chúng?"
Ma Mẫu nói tiếp: "Mặc dù thiên lôi có thể khắc chế đại quân yêu quỷ. Nhưng hai trăm triệu Nhập Ma giả, trong đó cũng có nhiều người kiệt xuất, cũng có người ưu thú đi ra từ văn minh Tu Hàng. Bọn chúng sẽ nghĩ cách chống cự thiên lôi. Tổn thương của bọn chúng sẽ không quá nặng, bởi vì bọn chúng không e ngại thiên lôi giống như quỷ vật.”
Cố Thanh Sơn nói: "Ngài nói đúng, liên quan đến hai trăm triệu Nhập Ma giả, thì đây là một cuộc làm ăn khác."
"Làm ăn gì?"
"Ta sẽ mời Ly Ám mang theo người của cô ấy, đi tiêu diệt Nhập Ma giả với ta."
Ma Mẫu cười lạnh"Ồ! Nói cho cùng vẫn phải cần Ly Ám. Nếu Ly Ám không ra tay, thì một mình ngươi chắc chắn không đối phó được bọn chúng."
"Ngài nói sai rồi."
"Sự thật chính là như vậy, ta thấy rất rõ ràng."
"Chuyện này! Kỳ thật ta không phải nhờ Ly Ám giúp ta."
Cố Thanh Sơn ho một tiếng, rồi nghiêm mặt nói: "Bởi vì hợp tác vui vẻ lần trước, thế nên sau khi ta thanh toán xong hết nợ nần, ta sẽ lại mời Ly Ám tiến hành chuyện làm ăn thứ hai với ta."
Hắn nhìn về phía Ly Ám nữ đế rồi hỏi: "Bây giờ ta muốn biết, Thiên Ma các cô coi bảo vật gì là trân quý nhất."
"Bảo vật sao? Thiên Ma chúng ta..."
Ly Ám nữ đế vừa mở miệng, thì đã bị Ma Mẫu cắt ngang.
"Oắt con! Ngươi hỏi điều này để làm gì?" Ma Mẫu xen vào nói.
"Đương nhiên là để mời cô ấy ra tay, đối phó Nhập Ma giả với ta." Cố Thanh Sơn đáp.
"Ngươi chuẩn bị mua chuộc nó?"
Cố Thanh Sơn nở nụ cười, kiên nhẫn giải thích: "Đầu tiên, ta muốn biết rằng Thiên Ma các ngươi coi cái gì là bảo vật trước. Đợi sau khi ngài nói cho ta rồi, thì chúng ta lại nói chuyện rõ ràng, được không?"
Ma Mẫu nguyên thủy nhìn chằm chằm hắn, trầm ngâm không nói.
Ly Ám nữ đế thấy thế, bèn tiếp lời: "Thiên Ma chúng ta coi hồn khí là bảo vật. Hồn khí đều là do pháp tắc linh hồn ngưng tụ mà thành. Thiên Ma có thể thông qua hồn lực điều động hồn khí, phóng ra lực lượng pháp tắc ẩn chứa trong bản thân chúng."
"Hồn khí rất hiếm thấy, bình thường rất ít xuất hiện ở các thế giới. Trên thực tế, mỗi một loại sinh linh chỉ cần hiểu được bí quyết sử dụng hồn khí, thì cũng có thể sử dụng chúng."
"Cho nên, hồn khí cũng là bảo vật của chín trăm triệu tầng thế giới."
"Mỗi khi có một món hồn khí xuất thế, thì sẽ nhấc lên một trận gió tanh mưa máu. Thiên Ma chúng ta cũng phái điều đôọng các đại quân, tham dự vào trong trận tranh đoạt hồn khí."
Cố Thanh Sơn nói: "Rất tốt, ta còn muốn hỏi một chút, cô có mấy món hồn khí?"
"Mấy món? Ngươi điên rồi, ta cũng chỉ có một món." Ly Ám nữ đế nói.
"Sao mà có được?"
"Kế thừa đế vị, mẫu thân truyền thừa cho ta."
"Vì sao cô không đi tranh đoạt hồn khí mới?"
Ly Ám cười khổ một tiếng, rồi nhìn về phía Ma Mẫu nguyên thủy.
Ma Mẫu châm chọc nói: "Hồn khí chỉ có thể dùng hồn lực điều động, uy thế cường đại vô song, có được một cái là đã có thể làm vua của thế giới. Nếu không thì ngươi cho rằng các thế giới chiến đấu với nhau nhiều như vậy là vì cái gì?"
"Nói cách khác, hồn khí xác thật rất hiếm thấy." Cố Thanh Sơn đăm chiêu nói.
Hắn trở nên trầm mặc.
"Oắt con! Rốt cuộc ngươi muốn làm trò gì?" Ma Mẫu nguyên thủy hỏi.
"Ngược lại không đến nỗi là trò bịp bợm..."
Cố Thanh Sơn lẩm bẩm, rồi nhìn về phía Laura.
Laura đối diện với ánh mắt của hắn, hơi giật mình.
Bỗng nhiên, cô nhớ đến câu nói khi nãy của Cố Thanh Sơn.
“Tôi muốn hỏi người, người có bằng lòng dùng hết sức mình để báo thù cho phụ mẫu mình không?”
“Ta bằng lòng.”
“Người có thể bất chấp mọi giá cũng phải hủy diệt Chư Giới Tận Thế Online đang bị giam cầm tại thế giới này không?”
“Ta tình nguyện thịt nát xương tan, dù phải trả giá bằng tất thảy ta cũng bằng lòng, nếu không Trieste sẽ thắng mất!”
...
Laura dần dần nhớ lại.
Hóa ra là thế này.
Cô đưa tay bắt vào giữa hư không.
Một tay nải nho nhỏ bỗng nhiên bị cô kéo ra.
Laura cúi đầu xuống, không ngừng lục lọi tay nải nhỏ của mình, miệng còn lẩm bẩm: "Mình cứ tưởng là phải đánh đổi bằng một thứ gì đó lớn lắm, hóa ra chỉ cần hồn khí..."
Cô vừa nói, vừa đi về phía Cố Thanh Sơn.
Yilia và các hộ vệ cũng vây quanh cô, đi theo sát đằng sau.
Laura tìm kiếm một lát, rồi đưa một vật cho Cố thanh Sơn.
"Đây là một món hồn khí." Cô bé nói.
Cố Thanh Sơn nhận lấy rồi quan sát, không ngờ là mũi nhọn của một cây trường thương.
Đây là một mũi thương được chế tạo từ đồng, trĩu nặng, chạm vào cảm giác lạnh như băng, tản ra khí tức sắc bén nhè nhẹ.
Cố Thanh Sơn tiện tay ném mũi thương này cho Ly Ám nữ đế.
"Cô xem thử xem vật này thế nào." Cố Thanh Sơn nói.
Ly Ám nữ để mở to mắt, nhận lấy mũi thương bằng đồng kia với vẻ bất ngờ.
"Đây là ngươi..." Nàng chần chờ hỏi.
"Thử một chút." Cố Thanh Sơn nói.
Ly Ám nữ đế cầm mũi thương, nhẹ nhàng điều động hồn lực.
Mũi thương lập tức hiện lên một luồng sáng màu trắng, lặng yên chui vào trong thân thể nàng.
Ly Ám nhắm mắt lại, cảm nhận một lát.
"Ồ... Hóa ra là thế này..." Nàng lẩm bẩm.
Một khắc sau, nàng bỗng nhiên mở mắt, thân hình khẽ động.
Chỉ trông thấy cả người nàng hóa thành một luồng ánh sáng lạnh lẽo sắc bén, lóe lên đi xa.
Một chớp mắt tiếp theo, nàng lại trở về chỗ cũ.
Nhanh!
Quá nhanh!
Nếu như không chú ý đến nàng, thậm chí sẽ cho rằng việc nàng vừa biến mất chỉ là ảo giác.
Ầm!
Cho đến lúc này, một tiếng nổ lớn mới truyền đến.
Chỉ trông thấy thần điện không ở trong nước biển kia, giống như bị thiên thạch va phải, chia năm xẻ bảy ngay tại chỗ.
Các Thiên Ma nữ thấy thế, chỉ còn biết tắc lưỡi.
Thần điện kia do các vị thần xây dựng. Mặc dù không dùng bất cức thần uy gì để phòng ngự, nhưng cũng nhận được lời chúc phúc của các vị thần, chỉ với những hành động tùy tiện thì không thể phá hỏng.
Nhưng Ly Ám chỉ tốn thời gian một cái nháy mắt, là đã có thể đánh nó thành từng mảnh vụn.
Bình luận facebook