Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 810
Chỉ trong nháy mắt, hắn cảm nhận được rằng tấm Truyền Tấn phù kia đã biến mất.
Bách Hoa tiên tử đã nhận được Truyền Tấn phù của hắn rồi.
Cố Thanh Sơn thở dài.
Thật sự là rất lâu rồi chưa gặp sư tôn.
Lúc đi đến thế giới Huyền Không thì hắn cũng từng thử kích hoạt Thông Dụng phù, thế nhưng khoảng cách quá xa nên hắn không thể kích hoạt được.
Khi trở lại thế giới Thần Võ, mặc dù thế giới này đã trở nên rộng lớn vô biên thế nhưng Thông Dụng phù vẫn có thể sử dụng được.
Chỉ một lát sau, trong Thông Dụng phù lại có thêm một tấm Truyền Tấn phù.
Cố Thanh Sơn lấy ra, dùng linh lực kích hoạt tấm phù này.
Giọng nói ân cần của Bách Hoa tiên tử từ trong tấm phù truyền ra: "Thanh Sơn, gần đây có người giả mạo con, mặc dù đã bị ta xử lý thế nhưng con cũng đừng đi lung tung để tạo thêm phiền phức và hiểu lầm mới, con cứ chờ tại đó, để hai sư muội của con tới đón con trở về đi."
Giả... giả mạo mình sao?
Cố Thanh Sơn sững sờ.
Thế nhưng hắn vẫn phản ứng được rất nhanh.
Ngoài trừ kiếm tu trong người tu hành ra, còn có ai có thể giả mạo hắn chứ?
Trong thế giới Nguyễn Bản, có lẽ sẽ không xuất hiện chuyện như vậy.
Có lẽ là do người tu hành của thế giới khác làm - cũng có thể là người của Liên Minh Tu Hành làm.
Xem ra, người làm chuyện này đã điều tra rõ ràng chuyện Tề Diễm xâm chiếm thế giới Thần Võ rồi.
Ngày hôm đó, Bách Hoa tiên tử và đại sư Bi Ngưỡng cùng nhau ra tay, chống lại Tề Diễm, cuối cùng Cố Thanh Sơn mang theo ngàn vạn Thiên Ma hạ xuống, đưa Tề Diễm vào Thiên Ma giới.
Làm cho chính bản thân Cố Thanh Sơn cũng phải tiến tới thế giới Huyền Không.
Đây là chuyện đã xảy ra, tất cả người tu hành đều tận mắt nhìn thấy.
Cố Thanh Sơn cau mày.
Rõ ràng là người mưu đồ chuyện này cũng biết hắn đã làm những gì.
Đối phương đã biết Cố Thanh Sơn biến mất khỏi thế giới này rồi.
Nếu thật sự có người dùng thân phận của hắn thu hút sự chú ý thì chắc chắn có thể thu được rất nhiều tình báo về thế giới này.
Thế nhưng mà sư phụ vẫn còn mà, đối phương làm sao mà dám...
Không đúng!
Bởi vì sư phụ muốn thêm số lần dung hợp thế giới nên đã gia nhập liên minh Tu Hành rồi.
Có lẽ sư phụ sẽ phải ra ngoài thường xuyên, tham dự các loại chiến đấu của liên minh Tu Hành.
Nếu nàng không ở trong thế giới này, lại có người giả mạo mình để xuất hiện thì thật sự là có khả năng thành công!
Người đã cứu vớt thế giới Thần Võ, đã trở về từ một thế giới xa xôi.
Kẻ giả mạo hắn chắc chắn sẽ được tất cả mọi người tôn trọng.
Có thể, kẻ giả mạo kia, đã nhận được mọi tình báo về thế giới này rồi.
Sư phụ dặn mình không nên chạy loạn, chắc cũng sợ tất cả những người tu hành trong thế giới này ra tay với mình đi.
Cố Thanh Sơn trầm ngâm một lát rồi lại cười khổ.
Thật sự không nghĩ ra, mình giả mạo Tề Diễm đi tới thế giới Huyền Không thế mà lại có người tới thế giới Thần Võ giả mạo mình.
Cái này có thể tính là gậy ông đập lưng ông hay không?
Cũng may là sư phụ đã biết rõ chuyện này, cũng đã xử lý rồi.
Thế nhưng...
"Hai người sư muội" mà sư phụ nói là sao đây?
Sư phụ nói rằng mình có hai sư muội, chẳng nhẽ tông môn thu người mới sao?
Trong lúc nhất thời Cố Thanh Sơn cũng không nghĩ ra được gì, đành phải nghe lời Bách Hoa tiên tử, đứng tại chỗ mà đợi.
Cũng không lâu lắm, phía chân trời xuất hiện một chiếc thuyền bay.
Tốc độ của thuyền bay rất nhanh, ở hai bên thuyền bay còn có mười mấy tu sĩ hộ vệ được trang bị đầy đủ.
Cố Thanh Sơn giật mình nhìn cảnh tượng này.
Ngày bình thường, khi hắn và Tiểu Lâu ra ngoài đều là lén lút chuồn khỏi, tìm nơi uống rượu.
Từ khi nào mà tông môn có khí thế như vậy chứ?
Khoảng cách tới thuyền bay vẫn rất xa mà đã có một tiếng quát truyền tới phía trên hồ nước.
"Ngươi là người nơi nào? Tại sao không chịu thông báo mà đã dám độ kiếp trong thế giới này?"
Cố Thanh Sơn đã biết rằng mình hiểu nhầm rồi.
Những người này có lẽ là tu sĩ tuần tra, cũng không phải là người trong tông môn mình.
Cố Thanh Sơn liền thuận miệng nói: "Ta chính là đệ tử của Bách Hoa tông, vừa nãy thiên kiếp tới không thể ngừng lại được, mong mọi người thông cảm."
"Bách Hoa tông sao? Ngươi là ai?" Giọng nói của người bên kia cao hơn nhiều.
"Tại hạ là Cố Thanh Sơn."
Khi vừa nói câu này ra thì đối phương yên tĩnh lại.
Ngay cả thuyền bay cũng không tới đây nữa mà dừng lại giữa không trung.
Tiếng nói trước đó lại quát lên: "Thả tín hiệu!"
"Rõ!"
Hai tên tu sĩ đáp.
Rồi sau đó một tín hiệu khẩn cấp phóng lên tận trời, cứ dừng ở đó, thật lâu cũng không tan.
Tín hiệu đã thả ra nên những người kia cũng thở phào một hơi, rồi cũng không tiến tới, chỉ là ở nơi xa phòng thủ.
Cố Thanh Sơn hơi suy nghĩ chút thì cũng hiểu được.
Những người này bị động tĩnh khi mình độ kiếp hấp dẫn, rồi mới tới đây xem xét tình huống.
Lúc này, có lẽ là bọn họ còn tưởng rằng mình là tên giả mạo.
Chẳng trách sư phụ nói mình không nên đi lung tung!
Hắn hơi suy nghĩ một chút thì tình huống thay đổi một cách đột ngột.
Mười mấy người tu hành đang cầm trận bàn trong tay bay tới từ phía xa.
Bọn họ hạ xuống phía trước thuyền bay, đối mặt Cố Thanh Sơn rồi cùng nhau bày trận pháp.
Từng tầng vòng sáng từ trận bàn bốc lên, tổ hợp thành từng phù văn huyền ảo rồi ẩn vào trong hư không.
Cố Thanh Sơn thấy vậy thì hơi cau mày.
Cách bày trận vụng về và chậm chạp như này, hắn đã chướng mắt từ lâu rồi.
Đúng vậy, thế giới Tu Hành lúc trước có điểm mạnh nhất là tài nguyên rất phong phú, mà điểm mạnh nhất của thế giới Thần Võ đó là phương pháp luyện khí xuất sắc.
Thế nhưng Cố Thanh Sơn là người đã đi qua thế giới Huyền Không, mà ở nơi đó, thành tựu lớn nhất là pháp trận.
Điểm xuất sắc nhất của thế giới Huyền Không đó là trận pháp.
Mà sau khi trải qua trận chiến tại Huyền Không, vì thoát khỏi cái thế giới đó mà Cố Thanh Sơn dùng hồn lực để tăng lên trình độ về trận pháp của mình.
Trình độ về trận pháp của hắn vào lúc này, tại thế giới Huyền Không cũng được cho là đỉnh cao.
Cho nên khi trở lại thế giới này, đối mặt với những pháp trận cỡ lớn của thế giới Thần Võ thì Cố Thanh Sơn đều không thèm để ý lắm.
Trên bầu trời, mỗi một động tác của mỗi tên trận pháp sư, mỗi một chi tiết của pháp trận đều bị hắn suy tính, cũng đã tìm được manh mối.
Đây là một pháp trận trói buộc cỡ lớn, có tác dụng nhốt kẻ địch lại, cũng cấm kẻ địch sử dụng linh lực.
Pháp trận đã bố trí được một nửa, chỉ cần vài hơi thở nữa thì sẽ hoàn thành.
Đến lúc đó sẽ rất phiền phức.
Cố Thanh Sơn không suy nghĩ nhiều nữa, vỗ túi trữ vật, lấy ra một cái trận bàn - đó là trận bàn tới từ thế giới Huyền Không.
Hai tay hắn liên tục điểm lên trên trận bàn.
Không cần biết là hiểu nhầm hay không, hắn có thể bó tay chịu trói sao?
Nếu như là hiểu nhầm thì sau đó nói rõ ra là được.
Nếu như không phải hiều nhầm thì hắn càng không thể để mình rơi vào trường hợp bó tay chịu trói được.
Trong khoảnh khắc này, cả hai bên đều đang bày trận.
Khi mười mấy tên trận pháp sư đã bố trí xong đại trận thì pháp trận của Cố Thanh Sơn cũng đã hoàn thành.
Cả hai bên đều kích hoạt pháp trận.
"Tứ Tướng Cấm Linh Khốn Ma Đại Trận, mở!"
Mười mấy tên trận pháp sư đồng thanh hét lên.
Ánh sáng xuất hiện, pháp trận dần dần hiện lên.
Cố Thanh Sơn cũng đưa tay đặt lên phía trên trận bàn, thúc giục linh lực.
Bên trên trận bàn có một luồng ánh sáng hiện lên.
"Vạn Linh Tiêu Dung Khốn Khư Pháp Trận, mở!"
Hai luồng ánh sáng mênh mông xuất hiện ở trong mảnh trời đất này, đâm vào nhau.
Đây là cuộc giao chiến giữa pháp trận và pháp trận.
Ầm ầm!
Hai luồng ánh sáng liên tục đâm vào nhau, giao chiến, quấn quít rồi cuối cùng cả hai đều biến mất khỏi mảnh trời đất này.
Sắc mặt tất cả tu sĩ đều thay đổi.
Những người của mình đã bày trận trước thế mà vẫn không chiến thắng được đối phương.
Đối phương ra tay sau, thế mà lại dùng sức của một người, bố trí một pháp trận chưa bao giờ thấy trong một thời gian ngắn ngủi.
Bách Hoa tiên tử đã nhận được Truyền Tấn phù của hắn rồi.
Cố Thanh Sơn thở dài.
Thật sự là rất lâu rồi chưa gặp sư tôn.
Lúc đi đến thế giới Huyền Không thì hắn cũng từng thử kích hoạt Thông Dụng phù, thế nhưng khoảng cách quá xa nên hắn không thể kích hoạt được.
Khi trở lại thế giới Thần Võ, mặc dù thế giới này đã trở nên rộng lớn vô biên thế nhưng Thông Dụng phù vẫn có thể sử dụng được.
Chỉ một lát sau, trong Thông Dụng phù lại có thêm một tấm Truyền Tấn phù.
Cố Thanh Sơn lấy ra, dùng linh lực kích hoạt tấm phù này.
Giọng nói ân cần của Bách Hoa tiên tử từ trong tấm phù truyền ra: "Thanh Sơn, gần đây có người giả mạo con, mặc dù đã bị ta xử lý thế nhưng con cũng đừng đi lung tung để tạo thêm phiền phức và hiểu lầm mới, con cứ chờ tại đó, để hai sư muội của con tới đón con trở về đi."
Giả... giả mạo mình sao?
Cố Thanh Sơn sững sờ.
Thế nhưng hắn vẫn phản ứng được rất nhanh.
Ngoài trừ kiếm tu trong người tu hành ra, còn có ai có thể giả mạo hắn chứ?
Trong thế giới Nguyễn Bản, có lẽ sẽ không xuất hiện chuyện như vậy.
Có lẽ là do người tu hành của thế giới khác làm - cũng có thể là người của Liên Minh Tu Hành làm.
Xem ra, người làm chuyện này đã điều tra rõ ràng chuyện Tề Diễm xâm chiếm thế giới Thần Võ rồi.
Ngày hôm đó, Bách Hoa tiên tử và đại sư Bi Ngưỡng cùng nhau ra tay, chống lại Tề Diễm, cuối cùng Cố Thanh Sơn mang theo ngàn vạn Thiên Ma hạ xuống, đưa Tề Diễm vào Thiên Ma giới.
Làm cho chính bản thân Cố Thanh Sơn cũng phải tiến tới thế giới Huyền Không.
Đây là chuyện đã xảy ra, tất cả người tu hành đều tận mắt nhìn thấy.
Cố Thanh Sơn cau mày.
Rõ ràng là người mưu đồ chuyện này cũng biết hắn đã làm những gì.
Đối phương đã biết Cố Thanh Sơn biến mất khỏi thế giới này rồi.
Nếu thật sự có người dùng thân phận của hắn thu hút sự chú ý thì chắc chắn có thể thu được rất nhiều tình báo về thế giới này.
Thế nhưng mà sư phụ vẫn còn mà, đối phương làm sao mà dám...
Không đúng!
Bởi vì sư phụ muốn thêm số lần dung hợp thế giới nên đã gia nhập liên minh Tu Hành rồi.
Có lẽ sư phụ sẽ phải ra ngoài thường xuyên, tham dự các loại chiến đấu của liên minh Tu Hành.
Nếu nàng không ở trong thế giới này, lại có người giả mạo mình để xuất hiện thì thật sự là có khả năng thành công!
Người đã cứu vớt thế giới Thần Võ, đã trở về từ một thế giới xa xôi.
Kẻ giả mạo hắn chắc chắn sẽ được tất cả mọi người tôn trọng.
Có thể, kẻ giả mạo kia, đã nhận được mọi tình báo về thế giới này rồi.
Sư phụ dặn mình không nên chạy loạn, chắc cũng sợ tất cả những người tu hành trong thế giới này ra tay với mình đi.
Cố Thanh Sơn trầm ngâm một lát rồi lại cười khổ.
Thật sự không nghĩ ra, mình giả mạo Tề Diễm đi tới thế giới Huyền Không thế mà lại có người tới thế giới Thần Võ giả mạo mình.
Cái này có thể tính là gậy ông đập lưng ông hay không?
Cũng may là sư phụ đã biết rõ chuyện này, cũng đã xử lý rồi.
Thế nhưng...
"Hai người sư muội" mà sư phụ nói là sao đây?
Sư phụ nói rằng mình có hai sư muội, chẳng nhẽ tông môn thu người mới sao?
Trong lúc nhất thời Cố Thanh Sơn cũng không nghĩ ra được gì, đành phải nghe lời Bách Hoa tiên tử, đứng tại chỗ mà đợi.
Cũng không lâu lắm, phía chân trời xuất hiện một chiếc thuyền bay.
Tốc độ của thuyền bay rất nhanh, ở hai bên thuyền bay còn có mười mấy tu sĩ hộ vệ được trang bị đầy đủ.
Cố Thanh Sơn giật mình nhìn cảnh tượng này.
Ngày bình thường, khi hắn và Tiểu Lâu ra ngoài đều là lén lút chuồn khỏi, tìm nơi uống rượu.
Từ khi nào mà tông môn có khí thế như vậy chứ?
Khoảng cách tới thuyền bay vẫn rất xa mà đã có một tiếng quát truyền tới phía trên hồ nước.
"Ngươi là người nơi nào? Tại sao không chịu thông báo mà đã dám độ kiếp trong thế giới này?"
Cố Thanh Sơn đã biết rằng mình hiểu nhầm rồi.
Những người này có lẽ là tu sĩ tuần tra, cũng không phải là người trong tông môn mình.
Cố Thanh Sơn liền thuận miệng nói: "Ta chính là đệ tử của Bách Hoa tông, vừa nãy thiên kiếp tới không thể ngừng lại được, mong mọi người thông cảm."
"Bách Hoa tông sao? Ngươi là ai?" Giọng nói của người bên kia cao hơn nhiều.
"Tại hạ là Cố Thanh Sơn."
Khi vừa nói câu này ra thì đối phương yên tĩnh lại.
Ngay cả thuyền bay cũng không tới đây nữa mà dừng lại giữa không trung.
Tiếng nói trước đó lại quát lên: "Thả tín hiệu!"
"Rõ!"
Hai tên tu sĩ đáp.
Rồi sau đó một tín hiệu khẩn cấp phóng lên tận trời, cứ dừng ở đó, thật lâu cũng không tan.
Tín hiệu đã thả ra nên những người kia cũng thở phào một hơi, rồi cũng không tiến tới, chỉ là ở nơi xa phòng thủ.
Cố Thanh Sơn hơi suy nghĩ chút thì cũng hiểu được.
Những người này bị động tĩnh khi mình độ kiếp hấp dẫn, rồi mới tới đây xem xét tình huống.
Lúc này, có lẽ là bọn họ còn tưởng rằng mình là tên giả mạo.
Chẳng trách sư phụ nói mình không nên đi lung tung!
Hắn hơi suy nghĩ một chút thì tình huống thay đổi một cách đột ngột.
Mười mấy người tu hành đang cầm trận bàn trong tay bay tới từ phía xa.
Bọn họ hạ xuống phía trước thuyền bay, đối mặt Cố Thanh Sơn rồi cùng nhau bày trận pháp.
Từng tầng vòng sáng từ trận bàn bốc lên, tổ hợp thành từng phù văn huyền ảo rồi ẩn vào trong hư không.
Cố Thanh Sơn thấy vậy thì hơi cau mày.
Cách bày trận vụng về và chậm chạp như này, hắn đã chướng mắt từ lâu rồi.
Đúng vậy, thế giới Tu Hành lúc trước có điểm mạnh nhất là tài nguyên rất phong phú, mà điểm mạnh nhất của thế giới Thần Võ đó là phương pháp luyện khí xuất sắc.
Thế nhưng Cố Thanh Sơn là người đã đi qua thế giới Huyền Không, mà ở nơi đó, thành tựu lớn nhất là pháp trận.
Điểm xuất sắc nhất của thế giới Huyền Không đó là trận pháp.
Mà sau khi trải qua trận chiến tại Huyền Không, vì thoát khỏi cái thế giới đó mà Cố Thanh Sơn dùng hồn lực để tăng lên trình độ về trận pháp của mình.
Trình độ về trận pháp của hắn vào lúc này, tại thế giới Huyền Không cũng được cho là đỉnh cao.
Cho nên khi trở lại thế giới này, đối mặt với những pháp trận cỡ lớn của thế giới Thần Võ thì Cố Thanh Sơn đều không thèm để ý lắm.
Trên bầu trời, mỗi một động tác của mỗi tên trận pháp sư, mỗi một chi tiết của pháp trận đều bị hắn suy tính, cũng đã tìm được manh mối.
Đây là một pháp trận trói buộc cỡ lớn, có tác dụng nhốt kẻ địch lại, cũng cấm kẻ địch sử dụng linh lực.
Pháp trận đã bố trí được một nửa, chỉ cần vài hơi thở nữa thì sẽ hoàn thành.
Đến lúc đó sẽ rất phiền phức.
Cố Thanh Sơn không suy nghĩ nhiều nữa, vỗ túi trữ vật, lấy ra một cái trận bàn - đó là trận bàn tới từ thế giới Huyền Không.
Hai tay hắn liên tục điểm lên trên trận bàn.
Không cần biết là hiểu nhầm hay không, hắn có thể bó tay chịu trói sao?
Nếu như là hiểu nhầm thì sau đó nói rõ ra là được.
Nếu như không phải hiều nhầm thì hắn càng không thể để mình rơi vào trường hợp bó tay chịu trói được.
Trong khoảnh khắc này, cả hai bên đều đang bày trận.
Khi mười mấy tên trận pháp sư đã bố trí xong đại trận thì pháp trận của Cố Thanh Sơn cũng đã hoàn thành.
Cả hai bên đều kích hoạt pháp trận.
"Tứ Tướng Cấm Linh Khốn Ma Đại Trận, mở!"
Mười mấy tên trận pháp sư đồng thanh hét lên.
Ánh sáng xuất hiện, pháp trận dần dần hiện lên.
Cố Thanh Sơn cũng đưa tay đặt lên phía trên trận bàn, thúc giục linh lực.
Bên trên trận bàn có một luồng ánh sáng hiện lên.
"Vạn Linh Tiêu Dung Khốn Khư Pháp Trận, mở!"
Hai luồng ánh sáng mênh mông xuất hiện ở trong mảnh trời đất này, đâm vào nhau.
Đây là cuộc giao chiến giữa pháp trận và pháp trận.
Ầm ầm!
Hai luồng ánh sáng liên tục đâm vào nhau, giao chiến, quấn quít rồi cuối cùng cả hai đều biến mất khỏi mảnh trời đất này.
Sắc mặt tất cả tu sĩ đều thay đổi.
Những người của mình đã bày trận trước thế mà vẫn không chiến thắng được đối phương.
Đối phương ra tay sau, thế mà lại dùng sức của một người, bố trí một pháp trận chưa bao giờ thấy trong một thời gian ngắn ngủi.
Bình luận facebook