Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 954
Hắn trầm ngâm hỏi: "Cho nên học kỹ năng của thần linh thực chất là đang học kỹ năng gốc của Nhân tộc?"
[Hoàn toàn chính xác, đã nhận mười điểm hồn lực.] Hệ thống nói.
Trong đầu Cố Thanh Sơn chợt loé lên, đột nhiên hỏi: "Vậy quái vật Hoang Cổ thì sao? Kỹ năng của bọn chúng là trời sinh, hay là học tập Nhân tộc?"
Hệ thống Chiến Thần đáp: [Không ngờ ngài có thể nghĩ tới vấn đề này, chuyện này khá quan trọng, thu hai mươi điểm hồn lực của ngài, hệ thống trả lời như sau:]
[Quái vật Hoang Cổ đến từ một lần tạo ra cơ thể chúng, năng lực của chúng, tất cả của bọn chúng, đều thuộc về bút tích của Nhân tộc từ thời xa xưa.]
[Ngoài ra, hệ thống tặng thêm một thông tin ngoài định mức: sau khi ngài thăng cấp Kỹ Nghệ Chiến Thần, vào lần thăng cấp Kỹ Nghệ Chiến Thần ở lần kế tiếp, có thể lĩnh hội được sức mạnh của Nhân tộc từ thời xa xưa trên cơ thể của quái vật Hoang Cổ.]
Cố Thanh Sơn không nhịn được hỏi: "Lần tới vẫn phải thăng cấp? Làm sao để thăng cấp?"
[Đã nhận hai mươi điểm hồn lực, đầu tiên đúng là có thể thăng cấp tiếp, thứ hai, về hồn lực cần có để thăng cấp kĩ thuật Chiến Thần, lần kế tiếp ước chừng khoảng ba triệu hồn lực]
Cố Thanh Sơn cả giận nói: "Ba triệu! Ngươi thấy ta đi cướp được ở đâu tận ba triệu hồn lực để cho ngươi!"
Hệ thống Chiến Thần bình tĩnh giải thích: [Nhân tộc không hề tiêu hao nhiều công sức vào quái vật Hoang Cổ, cho nên thực ra sức mạnh truyền thừa mà bọn chúng lấy được vô cùng mỏng manh, nhưng dẫu sao sức mạnh của chúng cũng đến từ sự truyền thừa của Nhân tộc chân chính, không hề giống với thần linh chỉ học được thông qua hình thức bắt chước, cho nên sức mạnh bọn chúng mạnh hơn thần linh một chút.]
Hệ thống nhấn mạnh: [Cho nên cũng đắt hơn một chút.]
Cố Thanh Sơn nói không ra lời.
Hắn nhìn ra mặt biển phía xa, trong lòng suy ngẫm những thông tin từ hệ thống.
Quả thực không cách nào tưởng tượng, vào vô vàn năm trước sức mạnh của Nhân tộc mạnh đến bực nào.
Theo như cuộc nói chuyện giữa lãnh chúa Hoang Cổ cùng với thần linh có thể biết được vào thời xa xưa Nhân tộc từng tiến vào một cánh cửa.
Phía sau cửa là cái gì?
Mấy trăm triệu năm trôi qua, tại sao bọn họ không trở lại?
Cố Thanh Sơn nhìn sóng lớn trên biển, cùng với bóng tối nặng nề ở nơi xa.
Bây giờ, mọi Nhân tộc đều chết.
Thế giới này, đang thể hiện những bước đi cuối cùng của Thiên Giới Nguyên Thủy.
Có lẽ toàn bộ Thiên Giới Nguyên Thủy, cuối cùng chỉ có con Linh Quy kia là sống sót.
Nghĩ đến đây, một ý niệm chợt loé lên trong lòng Cố Thanh Sơn.
Tim hắn bỗng nhiên đập mạnh.
Đợi đã.
Đợi đã...
Thời thượng cổ, rốt cuộc có bao nhiêu thế giới?
Thời đại thượng cổ rốt cuộc có bao nhiêu thế giới?
Nghĩ tới vấn đề này, Cố Thanh Sơn dần trở nên nghiêm túc.
"Hệ thống, trong thời đại này, ngoài Thiên Giới Nguyên Thủy ra, còn bao nhiêu thế giới nữa?" Cố Thanh Sơn hỏi.
Hệ thống Chiến Thần nói: [Chuyện này không liên quan tới hệ thống, hệ thống không thể trả lời.]
Cố Thanh Sơn nói: “Vấn đề này rất quan trọng, ta sẽ cho ngươi nhiều hồn lực hơn chút, nói cho ta đi”
Hệ thống Chiến Thần đáp: [Ngài phải tự đi tìm hiểu vấn đề này, ta không hề rõ những chuyện không liên quan tới mình.]
Cố Thanh Sơn chỉ đành bỏ qua.
Hắn đi tới đi lui trên phi thuyền, suy nghĩ dò xét phương pháp của những thế giới khác.
Vào giờ khắc này, Thiên Giới Nguyên Thủy đang đứng trước giai đoạn vạn vật bị diệt vong.
Trên mặt đất, tất cả sinh linh đều bị chết.
Trên biển cũng không còn một vật nào.
Cố Thanh Sơn ngồi trên thuyền lênh đênh giữa biển, làm sao để thăm dò được những chuyện kia?
Hắn suy tư hồi lâu, cuối cùng ngồi xổm xuống, nắm tay để trên phi thuyền.
Các tu sĩ thượng cổ ngoài việc tu luyện công pháp, chắc lưu lại không ít ghi chép liên quan tới văn minh và lịch sử.
Thần Niệm của Cố Thanh Sơn xuyên vào trong phi thuyền, cẩn thận tìm tòi trong công pháp tu hành mênh mông như biển.
Một lát sau.
Ánh mắt hắn bỗng nhiên sáng lên, khẽ nói: "Tìm được rồi."
Dựa theo ghi chép của nhân loại, thời đại này tổng cộng có hai thế giới tồn tại.
Thiên Giới Nguyên Thủy.
Ma Giới Nguyên Thủy.
Trong truyền thuyết xa xưa, khi thần linh mới xuất hiện, đã dùng rất nhiều cách để lấy tín nhiệm của loài người ở Thiên Giới Nguyên Thuỷ.
Thần linh cũng từng tiến vào Ma Giới Nguyên Thủy, định đi tiếp xúc với ma quỷ.
Nhưng bọn họ đã thất bại.
Thần linh từng thử nghiệm nghiên cứu ma quỷ.
Nhưng cuối cùng phát hiện, ma quỷ sinh ra trong hỗn độn và tự nhiên, là sinh mạng do quy luật ngưng tụ thành, có nhận thức bản chất đối với vạn vật của chư giới, căn bản không thể tiếp nhận sự tồn tại như thần linh.
Còn về cách giải thích của thế giới, tới đây là hết.
Thiên Giới Nguyên Thủy bị thần linh hoàn toàn nắm giữ, nhân loại muốn vượt qua thần linh để đi tìm điều bí ẩn của thế giới gần như là điểu không thể.
Cố Thanh Sơn thu tay về, lặng lẽ lắc đầu một cái.
Xem ra...
Có một số việc còn phải đích thân đi hỏi.
Cố Thanh Sơn vỗ vào túi trữ vật, lấy ra hai viên linh đan.
Hắn nhét linh đan vào trong miệng, hai tay chắp lại bắt quyết.
Huyền Linh hậu kỳ, có thể đánh vào cảnh giới Loạn Tinh!
Linh lực hùng mạnh từ trên người hắn phóng lên cao, dùng hết sức vọt tới mây xanh, đi câu động quy luật của thế giới u tối kia.
Đùng.
Từng tiếng sấm vang lên.
Mây đen lan tỏa.
Thiên kiếp tới.
...
Sau nửa giờ.
Tiếng sấm kết thúc.
Trong hư không, dần dần xuất hiện đủ tiếng gào thét chói tai.
Từng khuôn mặt dữ tợn lặng lẽ xuất hiện trong hư không.
Đám ma quỷ đã tới.
Cố Thanh Sơn nhìn quanh bốn phía, giang hai cánh tay cười nói: "Đã không gặp, những người bạn cũ, dạo này có khỏe không?"
Không có tiếng động nào.
Không có ma quỷ nào lên tiếng đáp lại hắn.
Tất cả ma quỷ vây quanh phi thuyền, từng con từng con nối tiếp nhau xuất hiện trong hư không.
Bọn chúng nghiêm túc quan sát Cố Thanh Sơn giống như đang nhìn con mồi vậy.
"Máu thịt tươi ngon hiếm thấy."
Một con Ma vương liếm môi nói.
"Đúng vậy, loài người đã sắp bị tiêu diệt hết, bây giờ không ăn, sau này không còn cơ hội nữa." Một tên quỷ vương uy nghiêm nói.
"Đáng tiếc người này đầu óc có vấn đề, chúng ta đâu có quen hắn, hắn lại chào hỏi chúng ta làm gì?" Một nữ quỷ vương khác nói.
"Đừng có giành với ta, ta muốn ăn hắn." Lại một con Ma vương khác nói.
"Đôi tay đôi chân kia là của ta."
"Đầu để cho ta."
"Ta lấy phần thân rồi."
Đám ma quỷ phân chia phần thức ăn thuộc về mình.
Hai tay Cố Thanh Sơn đang giơ lên cứng đờ.
Nghe đối thoại của đám ma quỷ, hắn đột nhiên ý thức được một vấn đề.
Hắn đang giao tiếp với đám ma quỷ ở trong bóng chồng của thời đại trước.
Lúc đó hắn luyện khí rồi quay lại tu luyện liền một mạch, thường xuyên giao tiếp nhiều với đám ma quỷ, lúc này mới dần dần quen thuộc với chúng.
Mà trong bóng chồng của thời đại này, hắn hoàn toàn chưa từng tiếp xúc với bọn chúng.
Điều này thật đúng là... khiến người ta đau đầu mà!
Cố Thanh Sơn lấy tay đỡ trán, một hồi lâu sau mới buông xuống.
Trong bóng đem thâm trầm, đám ma quỷ đã gào lên xông tới.
Đây là thời khắc tuyệt vời để thưởng thức máu thịt mỹ vị của loài người!
Bất đắc dĩ, Cố Thanh Sơn chỉ đành lấy hai thanh trường kiếm từ trong hư không.
"Thôi được, bây giờ ta cũng không có tâm trạng từ từ uống rượu với các ngươi.”
Hắn thở dài, lầm bầm nói.
...
Hơn mười phút sau.
"Tiểu tử thúi, có bản lĩnh ngươi giết bọn ta đi, như thế này thì coi gì là độ kiếp!" Một tên quỷ vương bi phẫn hét lên.
Cố Thanh Sơn đi lên trước, nắm đấm giáng xuống đầu tên quỷ vương kia.
Hắn không nói gì, từng quả đấm liên tiếp giáng xuống, cho tới khi quỷ vương bị đánh bất tỉnh, lúc này mới dừng tay lại.
"Tiểu tử, ta khuyên ngươi nên thả bọn ta ra, chẳng qua ngươi dựa vào thiên kiếp để áp chế bọn ta nên lúc này mới thắng được." Một con ma vương lạnh lùng nói.
Cố Thanh Sơn xoa xoa tay, từ từ đi tới bên cạnh ma vương, bắt đầu dùng chân đạp vào chỗ hiểm của nó.
Một cước.
Một cước.
Một cước.
Một cước.
Một cước thật mạnh!
Toàn thân ma vương đổ đầy mồ hôi lạnh, một chữ cũng không nói ra được.
[Hoàn toàn chính xác, đã nhận mười điểm hồn lực.] Hệ thống nói.
Trong đầu Cố Thanh Sơn chợt loé lên, đột nhiên hỏi: "Vậy quái vật Hoang Cổ thì sao? Kỹ năng của bọn chúng là trời sinh, hay là học tập Nhân tộc?"
Hệ thống Chiến Thần đáp: [Không ngờ ngài có thể nghĩ tới vấn đề này, chuyện này khá quan trọng, thu hai mươi điểm hồn lực của ngài, hệ thống trả lời như sau:]
[Quái vật Hoang Cổ đến từ một lần tạo ra cơ thể chúng, năng lực của chúng, tất cả của bọn chúng, đều thuộc về bút tích của Nhân tộc từ thời xa xưa.]
[Ngoài ra, hệ thống tặng thêm một thông tin ngoài định mức: sau khi ngài thăng cấp Kỹ Nghệ Chiến Thần, vào lần thăng cấp Kỹ Nghệ Chiến Thần ở lần kế tiếp, có thể lĩnh hội được sức mạnh của Nhân tộc từ thời xa xưa trên cơ thể của quái vật Hoang Cổ.]
Cố Thanh Sơn không nhịn được hỏi: "Lần tới vẫn phải thăng cấp? Làm sao để thăng cấp?"
[Đã nhận hai mươi điểm hồn lực, đầu tiên đúng là có thể thăng cấp tiếp, thứ hai, về hồn lực cần có để thăng cấp kĩ thuật Chiến Thần, lần kế tiếp ước chừng khoảng ba triệu hồn lực]
Cố Thanh Sơn cả giận nói: "Ba triệu! Ngươi thấy ta đi cướp được ở đâu tận ba triệu hồn lực để cho ngươi!"
Hệ thống Chiến Thần bình tĩnh giải thích: [Nhân tộc không hề tiêu hao nhiều công sức vào quái vật Hoang Cổ, cho nên thực ra sức mạnh truyền thừa mà bọn chúng lấy được vô cùng mỏng manh, nhưng dẫu sao sức mạnh của chúng cũng đến từ sự truyền thừa của Nhân tộc chân chính, không hề giống với thần linh chỉ học được thông qua hình thức bắt chước, cho nên sức mạnh bọn chúng mạnh hơn thần linh một chút.]
Hệ thống nhấn mạnh: [Cho nên cũng đắt hơn một chút.]
Cố Thanh Sơn nói không ra lời.
Hắn nhìn ra mặt biển phía xa, trong lòng suy ngẫm những thông tin từ hệ thống.
Quả thực không cách nào tưởng tượng, vào vô vàn năm trước sức mạnh của Nhân tộc mạnh đến bực nào.
Theo như cuộc nói chuyện giữa lãnh chúa Hoang Cổ cùng với thần linh có thể biết được vào thời xa xưa Nhân tộc từng tiến vào một cánh cửa.
Phía sau cửa là cái gì?
Mấy trăm triệu năm trôi qua, tại sao bọn họ không trở lại?
Cố Thanh Sơn nhìn sóng lớn trên biển, cùng với bóng tối nặng nề ở nơi xa.
Bây giờ, mọi Nhân tộc đều chết.
Thế giới này, đang thể hiện những bước đi cuối cùng của Thiên Giới Nguyên Thủy.
Có lẽ toàn bộ Thiên Giới Nguyên Thủy, cuối cùng chỉ có con Linh Quy kia là sống sót.
Nghĩ đến đây, một ý niệm chợt loé lên trong lòng Cố Thanh Sơn.
Tim hắn bỗng nhiên đập mạnh.
Đợi đã.
Đợi đã...
Thời thượng cổ, rốt cuộc có bao nhiêu thế giới?
Thời đại thượng cổ rốt cuộc có bao nhiêu thế giới?
Nghĩ tới vấn đề này, Cố Thanh Sơn dần trở nên nghiêm túc.
"Hệ thống, trong thời đại này, ngoài Thiên Giới Nguyên Thủy ra, còn bao nhiêu thế giới nữa?" Cố Thanh Sơn hỏi.
Hệ thống Chiến Thần nói: [Chuyện này không liên quan tới hệ thống, hệ thống không thể trả lời.]
Cố Thanh Sơn nói: “Vấn đề này rất quan trọng, ta sẽ cho ngươi nhiều hồn lực hơn chút, nói cho ta đi”
Hệ thống Chiến Thần đáp: [Ngài phải tự đi tìm hiểu vấn đề này, ta không hề rõ những chuyện không liên quan tới mình.]
Cố Thanh Sơn chỉ đành bỏ qua.
Hắn đi tới đi lui trên phi thuyền, suy nghĩ dò xét phương pháp của những thế giới khác.
Vào giờ khắc này, Thiên Giới Nguyên Thủy đang đứng trước giai đoạn vạn vật bị diệt vong.
Trên mặt đất, tất cả sinh linh đều bị chết.
Trên biển cũng không còn một vật nào.
Cố Thanh Sơn ngồi trên thuyền lênh đênh giữa biển, làm sao để thăm dò được những chuyện kia?
Hắn suy tư hồi lâu, cuối cùng ngồi xổm xuống, nắm tay để trên phi thuyền.
Các tu sĩ thượng cổ ngoài việc tu luyện công pháp, chắc lưu lại không ít ghi chép liên quan tới văn minh và lịch sử.
Thần Niệm của Cố Thanh Sơn xuyên vào trong phi thuyền, cẩn thận tìm tòi trong công pháp tu hành mênh mông như biển.
Một lát sau.
Ánh mắt hắn bỗng nhiên sáng lên, khẽ nói: "Tìm được rồi."
Dựa theo ghi chép của nhân loại, thời đại này tổng cộng có hai thế giới tồn tại.
Thiên Giới Nguyên Thủy.
Ma Giới Nguyên Thủy.
Trong truyền thuyết xa xưa, khi thần linh mới xuất hiện, đã dùng rất nhiều cách để lấy tín nhiệm của loài người ở Thiên Giới Nguyên Thuỷ.
Thần linh cũng từng tiến vào Ma Giới Nguyên Thủy, định đi tiếp xúc với ma quỷ.
Nhưng bọn họ đã thất bại.
Thần linh từng thử nghiệm nghiên cứu ma quỷ.
Nhưng cuối cùng phát hiện, ma quỷ sinh ra trong hỗn độn và tự nhiên, là sinh mạng do quy luật ngưng tụ thành, có nhận thức bản chất đối với vạn vật của chư giới, căn bản không thể tiếp nhận sự tồn tại như thần linh.
Còn về cách giải thích của thế giới, tới đây là hết.
Thiên Giới Nguyên Thủy bị thần linh hoàn toàn nắm giữ, nhân loại muốn vượt qua thần linh để đi tìm điều bí ẩn của thế giới gần như là điểu không thể.
Cố Thanh Sơn thu tay về, lặng lẽ lắc đầu một cái.
Xem ra...
Có một số việc còn phải đích thân đi hỏi.
Cố Thanh Sơn vỗ vào túi trữ vật, lấy ra hai viên linh đan.
Hắn nhét linh đan vào trong miệng, hai tay chắp lại bắt quyết.
Huyền Linh hậu kỳ, có thể đánh vào cảnh giới Loạn Tinh!
Linh lực hùng mạnh từ trên người hắn phóng lên cao, dùng hết sức vọt tới mây xanh, đi câu động quy luật của thế giới u tối kia.
Đùng.
Từng tiếng sấm vang lên.
Mây đen lan tỏa.
Thiên kiếp tới.
...
Sau nửa giờ.
Tiếng sấm kết thúc.
Trong hư không, dần dần xuất hiện đủ tiếng gào thét chói tai.
Từng khuôn mặt dữ tợn lặng lẽ xuất hiện trong hư không.
Đám ma quỷ đã tới.
Cố Thanh Sơn nhìn quanh bốn phía, giang hai cánh tay cười nói: "Đã không gặp, những người bạn cũ, dạo này có khỏe không?"
Không có tiếng động nào.
Không có ma quỷ nào lên tiếng đáp lại hắn.
Tất cả ma quỷ vây quanh phi thuyền, từng con từng con nối tiếp nhau xuất hiện trong hư không.
Bọn chúng nghiêm túc quan sát Cố Thanh Sơn giống như đang nhìn con mồi vậy.
"Máu thịt tươi ngon hiếm thấy."
Một con Ma vương liếm môi nói.
"Đúng vậy, loài người đã sắp bị tiêu diệt hết, bây giờ không ăn, sau này không còn cơ hội nữa." Một tên quỷ vương uy nghiêm nói.
"Đáng tiếc người này đầu óc có vấn đề, chúng ta đâu có quen hắn, hắn lại chào hỏi chúng ta làm gì?" Một nữ quỷ vương khác nói.
"Đừng có giành với ta, ta muốn ăn hắn." Lại một con Ma vương khác nói.
"Đôi tay đôi chân kia là của ta."
"Đầu để cho ta."
"Ta lấy phần thân rồi."
Đám ma quỷ phân chia phần thức ăn thuộc về mình.
Hai tay Cố Thanh Sơn đang giơ lên cứng đờ.
Nghe đối thoại của đám ma quỷ, hắn đột nhiên ý thức được một vấn đề.
Hắn đang giao tiếp với đám ma quỷ ở trong bóng chồng của thời đại trước.
Lúc đó hắn luyện khí rồi quay lại tu luyện liền một mạch, thường xuyên giao tiếp nhiều với đám ma quỷ, lúc này mới dần dần quen thuộc với chúng.
Mà trong bóng chồng của thời đại này, hắn hoàn toàn chưa từng tiếp xúc với bọn chúng.
Điều này thật đúng là... khiến người ta đau đầu mà!
Cố Thanh Sơn lấy tay đỡ trán, một hồi lâu sau mới buông xuống.
Trong bóng đem thâm trầm, đám ma quỷ đã gào lên xông tới.
Đây là thời khắc tuyệt vời để thưởng thức máu thịt mỹ vị của loài người!
Bất đắc dĩ, Cố Thanh Sơn chỉ đành lấy hai thanh trường kiếm từ trong hư không.
"Thôi được, bây giờ ta cũng không có tâm trạng từ từ uống rượu với các ngươi.”
Hắn thở dài, lầm bầm nói.
...
Hơn mười phút sau.
"Tiểu tử thúi, có bản lĩnh ngươi giết bọn ta đi, như thế này thì coi gì là độ kiếp!" Một tên quỷ vương bi phẫn hét lên.
Cố Thanh Sơn đi lên trước, nắm đấm giáng xuống đầu tên quỷ vương kia.
Hắn không nói gì, từng quả đấm liên tiếp giáng xuống, cho tới khi quỷ vương bị đánh bất tỉnh, lúc này mới dừng tay lại.
"Tiểu tử, ta khuyên ngươi nên thả bọn ta ra, chẳng qua ngươi dựa vào thiên kiếp để áp chế bọn ta nên lúc này mới thắng được." Một con ma vương lạnh lùng nói.
Cố Thanh Sơn xoa xoa tay, từ từ đi tới bên cạnh ma vương, bắt đầu dùng chân đạp vào chỗ hiểm của nó.
Một cước.
Một cước.
Một cước.
Một cước.
Một cước thật mạnh!
Toàn thân ma vương đổ đầy mồ hôi lạnh, một chữ cũng không nói ra được.
Bình luận facebook