• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Chuyện chàng luật sư và nàng (2 Viewers)

  • Chap-76

CHƯƠNG 76: TỚI ĐI, CÙNG TỔN THƯƠNG NHAU




CHƯƠNG 76: TỚI ĐI, CÙNG TỔN THƯƠNG NHAU

Đan Diễn Vy ở trong phòng tắm nghe được tiếng cười của Vu Tư Tư, nhiệt độ trên mặt cao hơn, cô nhìn người đàn bà trong gương , giống như một đóa hoa được tưới qua, càng xinh đẹp chói mắt.

Không chỉ có mặt đỏ, cả người đều đỏ.

Đan Diễn Vy không dám nhìn, vội vã rửa mặt xong, đi ra ngoài.

"Vy Vy, sao điện thoại di động của cậu còn tắt máy vậy." Vu Tư Tư hỏi.

"Tớ quên sạc pin." Đáp án tự lóe lên trong đầu Đan Diễn Vy, nếu không phải Lục Trình Thiên tới, cô cũng sẽ không quên chuyện này.

Nói tới điện thoại, cô nhớ tới một chuyện rất nghiêm trọng: "Xong đời rồi."

Vu Tư Tư đưa mí mắt lên, nhìn về phía cô: "Làm sao?"

"Tớ quên có hẹn với người ta rồi." Đan Diễn Vy lúc này mới nhớ, hôm qua cô đồng ý mời Hà Cảnh Quân ăn cơm, uể oải hỏi: "Bây giờ mấy giờ rồi."

Vu Tư Tư nhìn điện thoại di động một chút, báo một chuỗi số: "Cũng không phải rất trễ, một giờ."

Đan Diễn Vy biết mình lại bị Hà Cảnh Quân gán hai chữ ‘tội nhân’ lên đầu: "Tư Tư, cậu nói xem, một người năm lần bảy lượt bị cho leo cây, cậu sẽ thế nào."

"Vậy phải xem quan hệ thế nào." Vu Tư Tư nhún nhún vai sao cũng được.

Đan Diễn Vy trong mắt dâng lên một tia hy vọng: "Chính là cái loại rất gần gũi, giống như chúng ta vậy."

"Rất đơn giản." Vu Tư Tư lộ ra hàm răng trắng nõn chỉnh tề với cô, cười híp mắt nói: "Cậu nên cầu nguyện không nên để cho tớ bắt được, nếu không cậu sẽ bắt đầu hoài nghi cuộc đời."

Cơ thể Đan Diễn Vy theo bản năng run một cái, xem ra là không cách nào tha thứ.

"Làm sao, cậu cho người kia leo cây rồi sao." Vu Tư Tư nhìn dáng vẻ ngốc nghếch của cô, cười trên sự đau khổ của người khác hỏi.

"Tớ đi gọi điện thoại trước..." Đan Diễn Vy trực tiếp trở về phòng.

Du Du mở to đôi mắt hiếu kỳ hỏi: “Dì, mẹ làm sao vậy?”

"Mẹ con làm chuyện sai, đang áy náy, bảo bối nhà chúng ta không thể học theo." Vu Tư Tư thừa dip dạy dỗ.

"Dì, mẹ có phải có bạn trai rồi phải không." Du Du dừng lại một chút hỏi.

Vu Tư Tư kinh hãi: "Bảo bối, là ai nói mẹ con có bạn trai."

"Con thấy mẹ đỏ mặt, cô giáo Điềm Điềm nhìn thấy bạn trai cũng như vậy." Du Du vẻ mặt thành thật nói.

Liên quan tới vấn đề này, Vu Tư Tư chuẩn bị thăm dò một chút ý của thằng bé, cẩn thận dò hỏi: "Bảo bối, nếu như mẹ có bạn trai, con sẽ không vui sao?"

Du Du nghiêm túc suy nghĩ vấn đề này một chút, lắc đầu một cái nói: "Không biết."

"Tại sao? Du Du không muốn có ba sao?" Vu Tư Tư cảm thấy có chút không tưởng tượng nổi, những đứa trẻ bình thường không phải đều muốn ba mẹ mình hạnh phúc vui vẻ ở cùng một chỗ sao?

Còn tại sao Du Du đối với từ ba này giống như không phải rất vui mừng.

Chẳng lẽ thằng bé không hiếu kỳ ba mình là ai.

"Mẹ không muốn, Du Du cũng không muốn." Khẩu âm non nớt của Du Du rất kiên định nói.

Vu Tư Tư nhìn cái mặt bánh bao của Du Du, trong lòng phức tạp, cô chỉ trằm mặc xoa đầu thằng bé, tỏ ý an ủi.

Cô thật sự hâm mộ Vy Vy có một đứa con đáng yêu như thế.

Sau khi Đan Diễn Vy đem điện thoại di động sạc pin, lập tức gọi một cú điện thoại cho Hà Cảnh Quân, không ngừng nói xin lỗi giải thích một hồi, đem thời gian ăn cơm lùi về sau.

May mắn là Hà Cảnh Quân, nếu như đổi thành những người khác đã sớm tức giận.

Liên tiếp bị cho leo cây, Đan Diễn Vy tự suy nghĩ một chút liền cảm thấy xấu hổ không chịu nổi.

Cúp điện thoại, Đan Diễn Vy từ trong phòng đi ra, thấy Du Du còn ngoan ngoãn ngồi ở trên ghế sofa chờ cô, ánh mắt không tự chủ được dịu dàng hơn.

"Du Du, có khát hay không, có muốn uống nước hay không."

"Mẹ, con không khát." Du Du lắc đầu nói.

Đan Diễn Vy ngồi ở bên cạnh thằng bé, nắm bàn tay nhỏ bé nói: "Vậy chúng ta cùng đi dạo phố có được hay không, thuận tiện mua cho Du Du cặp sách mới."

"Đúng vậy, Du Du ngày mai là có thể tới trường học rồi, phải chuẩn bị rất nhiều thứ." Vu Tư Tư cũng nhớ ra rồi.

“Dạ.” Du Du đáp lại dứt khoát.

"Vy Vy, chúng ta đi đâu mua." Chỗ quá gần sẽ gặp người quen, thân phận Du Du có thể bị lộ.

Đan Diễn Vy cũng biết điều này nên nói một địa diểm xa hơn.

Nếu như không có trải qua việc tối hôm qua, Đan Diễn Vy vẫn rất có tinh thần đi dạo phố, chẳng qua là không đi tới một giờ đồng hồ, chân cô liền bắt đầu run.

Không thể làm gì hơn, ba người chỉ có thể tìm một tiệm đồ ngọt nghỉ ngơi.

Vu Tư Tư khuấy ly trà sữa, nhìn Du Du ngoan ngoãn ngồi bên cạnh Vy Vy, cái miệng nhỏ nhắn đang ăn bánh ngọt, mặt đầy thỏa mãn vừa đáng yêu.

Làm cho người ta nhìn tim cũng mềm đi.

“Vy Vy cậu nói xem cậu cũng không thích ăn bánh ngọt, sao Du Du lại thích như vậy.”

Đầu ngon tay Đan Diễn Vy run lên, thiếu chút nữa làm rơi cái muỗng trong tay: “Có thể do Du Du tự thích.”

"Phải không?" Vu Tư Tư rõ ràng mặt đầy không tin, chẳng qua cái này là thể hiện rằng tên khốn Lục Trình Thiên kia cũng thích ăn ngọt.

Đàn ông lạnh lùng thích ăn đồ ngọt, nghĩ tới hình ảnh đó, cô liền cảm thấy đáng sợ.

Đan Diễn Vy không có chú ý toàn thân Vu Tư Tư giật mình một cái, tỉ mỉ thay Du Du lau sạch bánh ngọt bên khóe miệng.

Du Du múc một muỗng lớn, đưa tới trước mặt Đan Diễn Vy, như dâng vật quý báu nói: "Mẹ, ăn."

Đan Diễn Vy nhìn miếng bánh ngọt vị dâu tây, mặc dù không phải rất cảm mạo, vẫn há miệng ăn: “Cảm ơn con, mẹ không ăn nữa, con ăn đi.”

“Được.” Du Du lại tiếp tục chiến đấu với chiếc bánh kem của mình.

"Trẻ con chính là dễ dàng thỏa mãn, một cái bánh kem liền giải quyết được." Vu Tư Tư không nhịn được thở dài một tiếng.

Đan Diễn Vy trêu ghẹo nói: "Làm sao, chẳng lẽ cậu bây giờ không thỏa mãn?"

“Vậy cũng không phải, dù sao cậu có đàn ông để vui vẻ, không giống mình hai mươi tám năm qua vẫn giường đơn gối chiếc.” Vu Tư Tư tự thương xót nói.

Mặt Đan Diễn Vy đỏ rồi lại đỏ, nhịn hồi lâu giống như là nhớ tới cái gì, biểu tình trên mặt cũng thả lỏng theo: “Tư Tư, cậu là hai mươi tám không sai, nếu như tớ nhớ không lầm, cậu vẫn còn là..."

Hai chữ sau Đan Diễn Vy không nói thành lời, chẳng qua dùng khẩu hình miệng nói cho bạn tốt ở đối diện.

…….Trinh nữ.

Đây là một từ rất xúc phạm. Vu Tư Tư không thể chịu đựng được, hai mươi tám năm vẫn chưa dâng hiến lần đầu tiên.

Mặc dù cái tuổi này rất ngại ngùng, mặc dù chưa từng cùng đàn ông rất mất thể diện, nhưng không ngăn được sức hấp dẫn của cô, để xóa tan sự xấu hổ của mình, cô đã đưa ra một quyết định quan trọng: “Vy Vy, chúng ta đánh cược đi.”

Đan Diễn Vy nhướn mi, tỏ ý cô tiếp tục.

Loại đặt cược vô hại này, hai người bọn cô không phải mới chỉ làm lần đầu.

"Tối nay tớ sẽ kéo một tên đàn ông, kết thúc sứ mạng thánh nữ của mình, cậu thì đi trộm quần áo trên người Lục Trình Thiên ."

Đàn ông mà, vừa nắm một bó to, hơn nữa cô không tin, với mị lực của đại tiểu thư, còn sợ không tìm được đàn ông.

“Tư Tư, khẩu vị này của cậu, thật đáng sợ.” Đan Diễn Vy sau khi khiếp sợ là khó mà tin tưởng, đàn ông cùng đàn bà không giống nhau, đàn bà có hai món đồ liền thân, đàn ông chỉ có một cái.

Hơn nữa là ở nửa thân dưới.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom