Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 111: 1 tháng bình yên
Sau khi cô nói với Lục Tuyết một vài câu cảnh cáo thì cô cũng ra về mất công Trần Đạt về thấy thù lại phiền phức
Sau khi ở bệnh viện vài ngày thì Lục Tuyết cũng xuất viện nhưng Trần Đạt nói là căn nhà cô ta ở ko thích hợp để dưỡng bệnh nên đã thuê cho cô ta một khách sạn gần đó
Mối quan hệ giữa Trần Đạt và Đỗ Minh cũng diễn ra khá bình thường cũng ko có gì là quá gay gắt
Sau khi cô ta xuất viện đc 5 ngày thì trong một buổi tối khi Trần Đạt và Đỗ Minh đang đi chơi với nhau thì cô ta gọi điện sau khi Trần Đạt bắt máy thì cô ta nói
- Anh à! Đầu em tự nhiên choáng váng quá anh qua giúp em đc ko
Trần Đạt vội vàng đồng ý rồi nói với Đỗ Minh
- Anh có việc gấp bây giờ a h đi trước nhé
Chưa đợi Đỗ Minh trả lời Trần Đạt đã rời đi bỏ lại Đỗ Minh một mình ở đấy
Cô đành phải một mình về nhà tối hôm đó cô đã khóc, khóc rất nhiều ko phải cô buồn vì Trần Đạt bỏ cô một mình ở đấy mà cô buồn vì anh ko nói cho cô biết là anh bận công việc gì
Còn về phía Trần Đạt khi anh chạy đến phòng mà Lục Tuyết đang ở thù thấy cô ta vẫn bình thường ko có vẻ gì là choáng váng cả anh rất tức giận chửi vào mặt của cô ta
- Nè tôi thấy cô đâu có bị sao đâu gọi tôi đến làm gì cô nghĩ ai cũng rảnh như cô hả
- Thì em có choáng váng nhưng giờ thì đỡ rồi anh ngồi xuống đây uống cốc nước đi
Lục Tuyết nói rồi kéo anh ta đến bên bàn có ly nước ở trên đó rồi cô ta thì đi vào nhà tắm
Trần Đạt cầm ly nước lên uống cô ả Lục Tuyết trong nhà tắm thấy vậy thì nở một nụ cười đắc chí. Trần Đạt ko biết rằng cô ta đã cho thuốc ngủ vào trong ly nước đó chỉ 5 phút sau anh thấy đầu óc mình choáng váng, Lục Tuyết đi ra đỡ anh lên giường
Sáng hôm sau khi Trần Đạt dậy thì ko thấy Lục Tuyết đâu nữa và thấy mình cũng ko mặc quần áo sau khi mặc đồ vào xong anh lấy điện thoại ra gọi cho Lục Tuyết nhưng cô ta ko bắt máy anh ko nhớ đc tối qua đã xảy ra chuyện gì hiện giờ đầu anh rất đau
Mặc cho hôm qua đã xảy ra chuyện gì anh cũng phải về thay quần áo để còn đi làm nữa, sau khi anh thay quần áo xong thì lái chiếc xe Mec của mình đi đến một tiệm hoa tươi mua một bó hoa hồng đỏ
Sau khi mua hoa xong anh lái xe đến thẳng chung cư của Đỗ Minh anh vừa đến thì Đỗ Minh cũng vừa xuống anh vội vàng cầm bí hoa đến trước mặt của Đỗ Minh rồi nói
- Anh xin lỗi vì hôm qua đã bỏ em lại một mình
Cô nhìn bó hoa rồi hỏi anh
- Hôm qua anh có việc gì mà gấp vậy
- Cũng ko có gì chỉ là Lục Tuyết thấy hơi choáng váng nên anh đến xem cô ấy có bị gì ko thôi ( Trần Đạt trả lời)
Đỗ Minh nghe vậy thì cũng hơi lo lắng cho Lục Tuyết hỏi
- Thế chị ấy có sao ko
- Ko chị ta ko sao cả chỉ uống thuốc là ổn rồi nhưng mà điều quan trong bây giờ là em đứng có giận anh nữa đc ko
Trần Đạt vừa nói vừa cầm bó hoa giơ ra trước mặt Đỗ Minh
Đỗ Minh cầm lấy bó hoa rồi mỉm cười Trần Đạt thấy vậy thì cũng cười theo rồi anh lại chở cô đi làm
Trong suốt một tháng sau đó mối quan hệ giữa Trần Đạt và Đỗ Minh rất tốt và cũng ko thấy sự xuất hiện của Lục Tuyết, Đỗ Phương thấy thế thì cũng đã thở phào nhẹ nhõm
Sau khi ở bệnh viện vài ngày thì Lục Tuyết cũng xuất viện nhưng Trần Đạt nói là căn nhà cô ta ở ko thích hợp để dưỡng bệnh nên đã thuê cho cô ta một khách sạn gần đó
Mối quan hệ giữa Trần Đạt và Đỗ Minh cũng diễn ra khá bình thường cũng ko có gì là quá gay gắt
Sau khi cô ta xuất viện đc 5 ngày thì trong một buổi tối khi Trần Đạt và Đỗ Minh đang đi chơi với nhau thì cô ta gọi điện sau khi Trần Đạt bắt máy thì cô ta nói
- Anh à! Đầu em tự nhiên choáng váng quá anh qua giúp em đc ko
Trần Đạt vội vàng đồng ý rồi nói với Đỗ Minh
- Anh có việc gấp bây giờ a h đi trước nhé
Chưa đợi Đỗ Minh trả lời Trần Đạt đã rời đi bỏ lại Đỗ Minh một mình ở đấy
Cô đành phải một mình về nhà tối hôm đó cô đã khóc, khóc rất nhiều ko phải cô buồn vì Trần Đạt bỏ cô một mình ở đấy mà cô buồn vì anh ko nói cho cô biết là anh bận công việc gì
Còn về phía Trần Đạt khi anh chạy đến phòng mà Lục Tuyết đang ở thù thấy cô ta vẫn bình thường ko có vẻ gì là choáng váng cả anh rất tức giận chửi vào mặt của cô ta
- Nè tôi thấy cô đâu có bị sao đâu gọi tôi đến làm gì cô nghĩ ai cũng rảnh như cô hả
- Thì em có choáng váng nhưng giờ thì đỡ rồi anh ngồi xuống đây uống cốc nước đi
Lục Tuyết nói rồi kéo anh ta đến bên bàn có ly nước ở trên đó rồi cô ta thì đi vào nhà tắm
Trần Đạt cầm ly nước lên uống cô ả Lục Tuyết trong nhà tắm thấy vậy thì nở một nụ cười đắc chí. Trần Đạt ko biết rằng cô ta đã cho thuốc ngủ vào trong ly nước đó chỉ 5 phút sau anh thấy đầu óc mình choáng váng, Lục Tuyết đi ra đỡ anh lên giường
Sáng hôm sau khi Trần Đạt dậy thì ko thấy Lục Tuyết đâu nữa và thấy mình cũng ko mặc quần áo sau khi mặc đồ vào xong anh lấy điện thoại ra gọi cho Lục Tuyết nhưng cô ta ko bắt máy anh ko nhớ đc tối qua đã xảy ra chuyện gì hiện giờ đầu anh rất đau
Mặc cho hôm qua đã xảy ra chuyện gì anh cũng phải về thay quần áo để còn đi làm nữa, sau khi anh thay quần áo xong thì lái chiếc xe Mec của mình đi đến một tiệm hoa tươi mua một bó hoa hồng đỏ
Sau khi mua hoa xong anh lái xe đến thẳng chung cư của Đỗ Minh anh vừa đến thì Đỗ Minh cũng vừa xuống anh vội vàng cầm bí hoa đến trước mặt của Đỗ Minh rồi nói
- Anh xin lỗi vì hôm qua đã bỏ em lại một mình
Cô nhìn bó hoa rồi hỏi anh
- Hôm qua anh có việc gì mà gấp vậy
- Cũng ko có gì chỉ là Lục Tuyết thấy hơi choáng váng nên anh đến xem cô ấy có bị gì ko thôi ( Trần Đạt trả lời)
Đỗ Minh nghe vậy thì cũng hơi lo lắng cho Lục Tuyết hỏi
- Thế chị ấy có sao ko
- Ko chị ta ko sao cả chỉ uống thuốc là ổn rồi nhưng mà điều quan trong bây giờ là em đứng có giận anh nữa đc ko
Trần Đạt vừa nói vừa cầm bó hoa giơ ra trước mặt Đỗ Minh
Đỗ Minh cầm lấy bó hoa rồi mỉm cười Trần Đạt thấy vậy thì cũng cười theo rồi anh lại chở cô đi làm
Trong suốt một tháng sau đó mối quan hệ giữa Trần Đạt và Đỗ Minh rất tốt và cũng ko thấy sự xuất hiện của Lục Tuyết, Đỗ Phương thấy thế thì cũng đã thở phào nhẹ nhõm
Bình luận facebook