Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 907: Kỳ tích y học
Hướng dẫn: Để tìm đọc các bộ truyện hot khác, các bạn lên Google Search gõ tên truyện + VietWriter.vn và chọn kết quả đầu tiên . Xin cảm ơn
**********
“Thưa bà, bà thật sự không sao chứ?” Người nào đó bên cạnh không nén được tò mò, nhẹ nhàng hỏi. “Trồng tôi giống như có chuyện gì sao? Muốn biết tình hình như thế nào thì chờ bác sĩ đưa báo cáo kiểm tra sức khỏe ra là mọi người sẽ biết ngay thôi? Không thể kiên nhẫn chờ một lúc được à?” Bà Quan mỉm cười nói, hiển nhiên trong lòng bà ta cũng đã có sẵn đáp án.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Mọi người đều nhìn nhau không nói gì.
Lúc này, bác sĩ Hứa cũng vừa cầm bản báo cáo bước nhanh vào, theo sau anh ta là rất nhiều chuyên gia, học giả, giáo sư của bệnh viện đi theo, trên mặt cả đám người đều tràn đầy vẻ kinh ngạc và bất ngờ, đặc biệt là khi nhìn về phía bà Quan trong ánh mắt của họ dường như đang nhìn vào một kỳ tích y học nào đó. “Bác sĩ Hứa đến rồi? Ồ, tại sao giáo sư Mạc cũng ở đây?” Bà cụ Quan hơi kinh ngạc nhìn đám người đi tới, bà ta nhếch miệng hỏi. “Bác sĩ Hứa, kết quả khám sức khỏe của bà cụ nhà chúng tôi thế nào rồi? Bà cụ nhà chúng tôi không sao chứ?” Người nhà họ Quan vội vàng hỏi. “Các kết quả báo cáo khám bệnh mà chúng tôi mới nhận được đều cho thấy tất cả các chỉ số chức năng thể chất của bà cụ Quan đều đã trở về mức khỏe mạnh bình thường” Bác sĩ Hứa nhìn bản báo cáo trên tay, trong giọng điệu không giấu được vẻ ngạc nhiên.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Mặc dù bản thân anh ta cũng đã phải tự thuyết phục chính mình về bản báo cáo này, nhưng đó thực sự là báo cáo xét nghiệm của bà Quan.
Người nhà họ Quan nghe xong đều ngẩn ra, không biết nên mừng hay nên hối hận, bởi vì mãi họ mới tìm được cớ đuổi Quan Huệ Châu đi, chỉ cần bà cụ xuống mồ là họ có thể chia nhau cai quản nhà họ Quan rồi. “Theo kết quả kiểm tra thì thể chất của bà cụ hiện giờ đã giống như của người bình thường” “Sao ại như thế được, không đúng, tôi nhớ là trước kia bà cụ bị bệnh tiểu đường, chẳng lẽ những bệnh đó cũng chữa khỏi rồi?” “Đương nhiên, trên báo cáo đúng là đã viết như vậy, không thể sai được. Trên mặt bác sĩ Hứa mang vẻ chắc chắn nói. “Chẳng lẽ là lấy nhầm kết quả báo cáo kiểm tra sao? Đây có thể là kết quả của người khác không, không phải của bà cụ nhà chúng tôi.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Người nhà họ Quan vội vàng tiến lên hỏi.
Bác sĩ Hứa lắc đầu, nghiêm mặt nói: “Báo cáo xét nghiệm trong tay tôi không hề sai, hơn nữa, giáo sư Mạc và những người khác đều là những người đã tận mắt nhìn thấy kết quả, nếu không tin thì mọi người có thể tìm bọn họ hỏi thử xem sẽ biết ngay tôi nói có đúng sự thật không. “Nhưng lúc trước chính anh đã kết luận là bà cụ nhà chúng tôi đã qua đời, đến cả bàn thờ cũng sắp xếp xong xuôi rồi, giờ lại nói cho chúng tôi biết bà cụ còn khỏe mạnh hơn cả người bình thường! Ngay cả những bệnh cũ cũng khỏi hết rồi, như vậy không phải là đùa giỡn chúng tôi à. Ủng *hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại ТгuуeлAРP.cом
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Bệnh viện của mày người làm cái kiểu gì vậy? Nếu lúc đó chúng tôi liền mang bà cụ đi hỏa tặng thì chẳng phải bệnh viện của các anh đã gian tiếp giết chết bà cụ nhà chúng tôi sao?" Bác của Quan Huệ Châu chỉ thắng vào mặt bạc sĩ Hứa tức giận hỏi. “Chuyện này thì chúng tôi chỉ có thể nói xin lỗi với các vị, chúng tôi cũng không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng bệnh viện chúng tôi vẫn luôn thực hiện theo quy trình bình thường, hoàn toàn không có chuyện giấu giếm, lừa dối người nhà bệnh nhân.
Nếu các vị có bất kỳ sự không hài lòng nào với bệnh viện của chúng tôi hoặc bất kỳ bác sĩ và y tá nào thì có thể khiếu nại hoặc báo cáo chúng tôi bất cứ lúc nào! Chúng tôi sẽ giải quyết trong thời gian sớm nhất và đưa ra câu trả lời thỏa đáng cho các vị." Bác sĩ Hứa nói với vẻ mặt nghiêm túc.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Đến giờ người nhà họ Quan mới không nói thêm được gì nữa.
Giáo sư Mạc bước đến bên giường bệnh đích thân kiểm tra cho bà Quan từ đầu đến cuối, vẻ ngạc nhiên và bất ngờ trên gương mặt ông càng ngày càng nhiều hơn.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
**********
“Thưa bà, bà thật sự không sao chứ?” Người nào đó bên cạnh không nén được tò mò, nhẹ nhàng hỏi. “Trồng tôi giống như có chuyện gì sao? Muốn biết tình hình như thế nào thì chờ bác sĩ đưa báo cáo kiểm tra sức khỏe ra là mọi người sẽ biết ngay thôi? Không thể kiên nhẫn chờ một lúc được à?” Bà Quan mỉm cười nói, hiển nhiên trong lòng bà ta cũng đã có sẵn đáp án.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Mọi người đều nhìn nhau không nói gì.
Lúc này, bác sĩ Hứa cũng vừa cầm bản báo cáo bước nhanh vào, theo sau anh ta là rất nhiều chuyên gia, học giả, giáo sư của bệnh viện đi theo, trên mặt cả đám người đều tràn đầy vẻ kinh ngạc và bất ngờ, đặc biệt là khi nhìn về phía bà Quan trong ánh mắt của họ dường như đang nhìn vào một kỳ tích y học nào đó. “Bác sĩ Hứa đến rồi? Ồ, tại sao giáo sư Mạc cũng ở đây?” Bà cụ Quan hơi kinh ngạc nhìn đám người đi tới, bà ta nhếch miệng hỏi. “Bác sĩ Hứa, kết quả khám sức khỏe của bà cụ nhà chúng tôi thế nào rồi? Bà cụ nhà chúng tôi không sao chứ?” Người nhà họ Quan vội vàng hỏi. “Các kết quả báo cáo khám bệnh mà chúng tôi mới nhận được đều cho thấy tất cả các chỉ số chức năng thể chất của bà cụ Quan đều đã trở về mức khỏe mạnh bình thường” Bác sĩ Hứa nhìn bản báo cáo trên tay, trong giọng điệu không giấu được vẻ ngạc nhiên.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Mặc dù bản thân anh ta cũng đã phải tự thuyết phục chính mình về bản báo cáo này, nhưng đó thực sự là báo cáo xét nghiệm của bà Quan.
Người nhà họ Quan nghe xong đều ngẩn ra, không biết nên mừng hay nên hối hận, bởi vì mãi họ mới tìm được cớ đuổi Quan Huệ Châu đi, chỉ cần bà cụ xuống mồ là họ có thể chia nhau cai quản nhà họ Quan rồi. “Theo kết quả kiểm tra thì thể chất của bà cụ hiện giờ đã giống như của người bình thường” “Sao ại như thế được, không đúng, tôi nhớ là trước kia bà cụ bị bệnh tiểu đường, chẳng lẽ những bệnh đó cũng chữa khỏi rồi?” “Đương nhiên, trên báo cáo đúng là đã viết như vậy, không thể sai được. Trên mặt bác sĩ Hứa mang vẻ chắc chắn nói. “Chẳng lẽ là lấy nhầm kết quả báo cáo kiểm tra sao? Đây có thể là kết quả của người khác không, không phải của bà cụ nhà chúng tôi.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Người nhà họ Quan vội vàng tiến lên hỏi.
Bác sĩ Hứa lắc đầu, nghiêm mặt nói: “Báo cáo xét nghiệm trong tay tôi không hề sai, hơn nữa, giáo sư Mạc và những người khác đều là những người đã tận mắt nhìn thấy kết quả, nếu không tin thì mọi người có thể tìm bọn họ hỏi thử xem sẽ biết ngay tôi nói có đúng sự thật không. “Nhưng lúc trước chính anh đã kết luận là bà cụ nhà chúng tôi đã qua đời, đến cả bàn thờ cũng sắp xếp xong xuôi rồi, giờ lại nói cho chúng tôi biết bà cụ còn khỏe mạnh hơn cả người bình thường! Ngay cả những bệnh cũ cũng khỏi hết rồi, như vậy không phải là đùa giỡn chúng tôi à. Ủng *hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại ТгuуeлAРP.cом
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Bệnh viện của mày người làm cái kiểu gì vậy? Nếu lúc đó chúng tôi liền mang bà cụ đi hỏa tặng thì chẳng phải bệnh viện của các anh đã gian tiếp giết chết bà cụ nhà chúng tôi sao?" Bác của Quan Huệ Châu chỉ thắng vào mặt bạc sĩ Hứa tức giận hỏi. “Chuyện này thì chúng tôi chỉ có thể nói xin lỗi với các vị, chúng tôi cũng không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng bệnh viện chúng tôi vẫn luôn thực hiện theo quy trình bình thường, hoàn toàn không có chuyện giấu giếm, lừa dối người nhà bệnh nhân.
Nếu các vị có bất kỳ sự không hài lòng nào với bệnh viện của chúng tôi hoặc bất kỳ bác sĩ và y tá nào thì có thể khiếu nại hoặc báo cáo chúng tôi bất cứ lúc nào! Chúng tôi sẽ giải quyết trong thời gian sớm nhất và đưa ra câu trả lời thỏa đáng cho các vị." Bác sĩ Hứa nói với vẻ mặt nghiêm túc.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Đến giờ người nhà họ Quan mới không nói thêm được gì nữa.
Giáo sư Mạc bước đến bên giường bệnh đích thân kiểm tra cho bà Quan từ đầu đến cuối, vẻ ngạc nhiên và bất ngờ trên gương mặt ông càng ngày càng nhiều hơn.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Bình luận facebook