Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-222
Chương 203: Dưỡng Yêu Sư
Chương 203: Dưỡng Yêu Sư
“U a! Lạc Dương quả thật là nơi đầm rồng hang hổ, ngay cả lang yêu cũng xuất hiện. Dương Dương! Lang yêu kia không phải là tìm ngươi chứ?” Thuồng luồng tiên híp mắt cười một tiếng, nó mới nuốt yêu hạch của hồ yêu, mặc dù vẫn chưa tiêu hóa hoàn toàn nhưng bây giờ yêu khí đã tăng vọt, toàn thân dâng trào chiến ý, nghe bên ngoài có lang yêu không chỉ không sợ mà thậm chí còn có chút hưng phấn.
Tôi gật đầu một cái, sau đó suy nghĩ một chút lại lắc đầu: “Cũng không biết có phải không, bây giờ có khi lang yêu là tìm tới ông. Ngày hôm nay khi chúng tôi muốn mua bút lông sói vô tình bị lộ ra Ngọc Tắc, lúc ấy hắn muốn cả bộ, thậm chí còn muốn động tay chân. Nhưng không biết vì sao hắn lại đổi ý dùng bút lông sói đổi lấy tám viên Ngọc Tắc khác, cho chúng tôi mang về viên Ngọc Tắc chứa hồ yêu. Bây giờ lang yêu đuổi tới nhất định là muốn cướp hồ yêu trong Ngọc Tắc!”
Lúc đang nói thì Tô Đoàn đã đập cửa hai cái rôi xông vào, khẩn trương nhìn tôi: “Bà Hai, lang yêu đuổi tới, ông Hai hiện đang bế quan không thể nghênh chiến, bây giờ cháu liều mạng đưa bà chạy trốn!”
Nói xong cậu ấy nắm lấy cổ tay tôi định xông ra ngoài.
Nhưng cậu ấy vừa mở cửa thì hành lang đã xông tới một mùi khai nồng nặc, hai con sói khổng lồ không biết từ khi nào xuất hiện trong hành lang, đầu bọn chúng thậm chí còn lớn hơn hồ yêu, đôi mắt tam giác hung ác hiện lên ánh sáng xanh lục, nhe nanh gầm gừ nhìn chúng tôi, khóe miệng còn chảy ra nhớt rãi sền sệt.
Tô Đoàn run bật cả người, giơ hai tay theo bản năng bảo hộ sau lưng tôi, bị dọa đến không dám thở mạnh, bước lùi chậm rãi về phía sau.
Tôi cũng bị dọa sợ không nhẹ, thật khó có thể tưởng tượng hai con sói to lớn kia lại có quan hệ với ông già gặp vào ban ngày nọ.
“Dương Dương, lui về sau! Ông nội Thuồng luồng tiên đây đang buồn rầu vì một bụng đầy yêu khí còn không có cách nào tiêu hóa, bọn chúng từ đâu lại đưa tới cửa, chờ ông đây lột da chó sói làm áo khoác cho Dương Dương của ta!” Thuồng luồng tiên vọt tới đứng chắn trước mặt tôi cùng Tô Đoàn, sau đó người nó biến to ra gấp mấy lần khiến hành lang hết sức chật chội.
Hai con sói khổng lồ kia hiển nhiên không nghĩ tới ở đây còn có xà yêu thất hạch, thấy Thuồng luồng tiên thì lông toàn thân bọn chúng dựng đứng lên, đối với Thuồng luồng tiên nhe nanh gầm gừ nhưng đuôi của bọn chúng không tự chủ cong lên.
Tôi từ bé đã từng nuôi chó, khi chó sợ lỗ tai sẽ hơi lui về sau, cái đuôi cũng cong lên. Chó sói mặc dù không phải là chó nhà nhưng cũng là họ hàng thân cận, rất nhiều phản ứng sinh lý giống với nhau.
Tôi liền nhanh trí nói to với Thuồng luồng tiên: “Thuồng luồng tiên, ông vừa mới nuốt bốn viên yêu hạch của hồ yêu, công lực tăng nhiều, bây giờ vừa hay lại có lang yêu tới, chờ ông đem yêu hạch của bọn chúng nuốt hết có phải sẽ cố thể hóa thành rồng không?”
“Cũng không còn cách bao nhiêu đâu.” Thuồng luồng tiên đáp một lời, lời còn chưa dứt nó đã há to cái miệng như chậu máu nhào tới hướng hai con lang yêu kia.
Hai con sói kia vốn đã bị Thuồng luồng tiên dọa sợ không nhẹ, thấy Thuồng luồng tiên lao tới bọn chúng liền phát ra hai tiếng như tiếng chó rên rỉ, nghiêng đầu xông ra bên ngoài cửa sổ, trực tiếp nhảy từ lầu hai mươi ba ra bên ngoài.
Lang yêu đi rồi tôi cùng Tô Đoàn đồng loạt thở phào nhẹ nhõm, ngược lại Thuồng luồng tiên lại tỏ ra buồn buồn không vui, nói không ngờ hai con lang yêu kia nhát gan như vậy, chỉ nói mấy câu đã sợ chạy, như vậy mà cũng dám đuổi cướp hồ yêu, không biết tự lượng sức mình!
“Bọn chúng cũng là phụng mệnh làm việc, có điều tôi nghĩ vẫn không ra, nếu lang vương đã muốn cướp hồ yêu tại sao không ra tay lúc ban ngày mà còn đồng ý trao đổi Ngọc Tắc rồi buổi tối mới phái thủ hạ tới? Lúc ấy chúng ta ở trong cửa tiệm ông ta trực tiếp ra tay không phải đơn giản hơn sao?” Tôi nói.
Vừa nói tôi vừa bảo Thuồng luồng tiên quay lại phòng, nó biến lớn như vậy cứ ở ngoài hành lang khách sạn, lỡ nửa đêm có khách nào đi ra ngoài nhìn thấy nó chắc sợ chết khiếp.
Thuồng luồng tiên cười lên vài tiếng, sau đó thu thân thể nhỏ lại đi theo tôi vào trong phòng, hỏi tôi: “Ngươi vừa nói là lang vương? Kẻ ban ngày các ngươi đổi bút lông sói lại là lang vương? Chẳng trách hắn để các ngươi đi rồi buổi tối lại phái thủ hạ tới.”
Tôi nghe lời này thấy có vẻ Thuồng luồng tiên biết rõ về lang vương liền hỏi nó: “Tại sao? Ông biết lang vương sao?”
“Cũng không phải là quen biết, có điều lang vương rất nổi tiếng trong giới yêu, cũng coi như là một đại yêu. Có điều nghe nói hơn một trăm năm trước hắn bị người ta vây diệt, còn bị lấy mất yêu hạch, may mắn gặp được cao nhân mới giữ được cái mạng, bây giờ chỉ là người bình thường. Cho nên ban ngày không phải là hắn không muốn ra tay với các ngươi mà do có Tô Mộc ở đó, hắn đánh không lại Tô Mộc cho nên buổi tối hắn mới triệu tập bầy sói đuổi tới.”
Tôi gật đầu một cái, có điều ngay sau đó tôi nhận ra lời giải thích của Thuồng luồng tiên có vấn đề, nói: “Không đúng, ông nói lang yêu bị mất hết yêu hạch biến thành người thường nhưng động tác của hắn hết sắc nhạy bén, khí thế trên người cũng rất mạnh, ngay cả Tô Mộc cũng bị hắn hù dọa. Nếu như hắn thật sự đánh không lại Tô Mộc thì sao Tô Mộc lại không nhận ra?”
Thuồng luồng tiên nghe vậy cười lạnh vài tiếng: “Tô Mộc chỉ là lệ quỷ mà thôi, cho dù lang vương không có yêu hạch nhưng yêu khí vẫn còn, phô trương thanh thế để hù dọa người vẫn không là vấn đề. Huống chi bản thân nó là chó sói, động tác nhạy bén có gì là ngạc nhiên. Hơn nữa trải qua hơn trăm năm có yêu lực toàn bộ bầy sói che chở hắn tu luyện, bây giờ cho dù chưa luyện ra yêu hạch thì cũng cách nhất hạch không xa nên thân thủ của hắn như vậy cũng là rất bình thường.”
Nói xong đột nhiên Thuồng luồng tiên ngừng một lát, giống như nhớ tới điều gì, hỏi tôi: “Hồ yêu ngươi vừa đi cho ta có lai lịch ra sao, có phải họ Diệp không?”
“Làm sao ông biết?” Tôi sửng sốt một chút, đồng thời thấy căng thẳng trong lòng, rất sợ Tô Đoàn biết hồ yêu kia họ Diệp sẽ suy đoán được đó chính là kẻ thù giết mẹ của cậu ta.
Dẫu sao Nhà họ Tô có hồ sơ về mẹ Tô Đoàn, Tô Mộc chính là xem tài liệu mới biết Diệp Thanh chính là nữ yêu năm đó sát hại mẹ Tô Đoàn, Tô Đoàn từ nhỏ đã dốc lòng trả thủ cho mẹ, không thể nào ngay cả tên của kẻ thù cũng không biết.
Tôi lập tức thận trọng đưa mắt nhìn Tô Đoàn, cũng may cậu ấy nghe được hồ yêu kia họ Diệp cũng không có phản ứng gì mà chỉ ngồi trên ghế sa lon, vẻ mặt thành thật nghe Thuồng luồng tiên nói chuyện.
“Vậy thì đúng rồi, hắn muốn hồ yêu kia một phần là vì mục đích nuốt yêu hạch, một phần khác là để cho hả giận. Nghe nói năm đó vây diệt lang vương chính là một nhóm “dưỡng yêu sư” họ Diệp, từ sau khi lang vương bị cướp đi yêu hạch thì toàn bộ lang tộc cùng Nhà họ Diệp đã kết thành kẻ thù không đội trời chung, cứ mỗi mười năm bầy sói sẽ tới cướp Nhà họ Diệp một lần, đem tất cả trẻ con mới ra đời của Nhà họ Diệp tha đi. Vì hận thù của lang vương, hồ yêu kia cũng không phải ngoại lệ, đều là hồ yêu do yêu sư của Nhà họ Diệp nuôi thành. Không chỉ là cái này, Diệp Nhu khi xưa chặn ta ở bên ngoài Cản Thi phái cũng là yêu thú do Nhà họ Diệp nuôi, sau đó bị người cướp đi yêu hạch có lẽ cũng chính là lang yêu làm.” Thuồng luồng tiên nói.
Tôi vốn đang mệt mỏi nhưng bị lang yêu khiến cho kinh sợ nên cũng hết buồn ngủ, liền cùng Thuồng luồng tiên trò chuyện: “Vẫn còn có nghề dưỡng yêu sư, bọn họ là chuyên nuôi yêu vật sao, cùng người trợ tiên như tôi có gì khác nhau?”
“Đương nhiên là có khác, khác rất lớn. Một cái là tự nuôi, một cái là trợ, ý trên mặt chữ cũng rất rõ ràng. Ngươi cấp dưỡng ta, ta là ông chủ, ngươi phải nghe ta, còn yêu vật do dưỡng yêu sư nuôi thì gọi là thú cưng, vâng mệnh của dưỡng yêu sư, coi dưỡng yêu sư là chủ nhân của mình. Ngươi nói xem khác nhau có lớn không? Đây chính là điều khác nhau căn bản.” Thuồng luồng tiên thấy tôi đem dưỡng yêu sư với trợ tiên nhập làm một liền chú ý, vừa nói vừa thè lưỡi hung hãn dọa tôi.
Đáng tiếc bây giờ nó đã không dọa được tôi nữa.
Ngược lại Tô Đoàn bên cạnh bị sợ đổ mồ hôi lạnh, cho dù vậy sắc mặt câu ta hết sức nặng nề, cúi mình vái chào đối với Thuồng luồng tiên mười phần cung kính, hỏi: “Ông nội Thuồng luồng tiên, ngài vừa nhắc tới dưỡng yêu sư Nhà họ Diệp, có phải chính là Nhà họ Diệp ở Lạc Dương này?”
Chương 203: Dưỡng Yêu Sư
“U a! Lạc Dương quả thật là nơi đầm rồng hang hổ, ngay cả lang yêu cũng xuất hiện. Dương Dương! Lang yêu kia không phải là tìm ngươi chứ?” Thuồng luồng tiên híp mắt cười một tiếng, nó mới nuốt yêu hạch của hồ yêu, mặc dù vẫn chưa tiêu hóa hoàn toàn nhưng bây giờ yêu khí đã tăng vọt, toàn thân dâng trào chiến ý, nghe bên ngoài có lang yêu không chỉ không sợ mà thậm chí còn có chút hưng phấn.
Tôi gật đầu một cái, sau đó suy nghĩ một chút lại lắc đầu: “Cũng không biết có phải không, bây giờ có khi lang yêu là tìm tới ông. Ngày hôm nay khi chúng tôi muốn mua bút lông sói vô tình bị lộ ra Ngọc Tắc, lúc ấy hắn muốn cả bộ, thậm chí còn muốn động tay chân. Nhưng không biết vì sao hắn lại đổi ý dùng bút lông sói đổi lấy tám viên Ngọc Tắc khác, cho chúng tôi mang về viên Ngọc Tắc chứa hồ yêu. Bây giờ lang yêu đuổi tới nhất định là muốn cướp hồ yêu trong Ngọc Tắc!”
Lúc đang nói thì Tô Đoàn đã đập cửa hai cái rôi xông vào, khẩn trương nhìn tôi: “Bà Hai, lang yêu đuổi tới, ông Hai hiện đang bế quan không thể nghênh chiến, bây giờ cháu liều mạng đưa bà chạy trốn!”
Nói xong cậu ấy nắm lấy cổ tay tôi định xông ra ngoài.
Nhưng cậu ấy vừa mở cửa thì hành lang đã xông tới một mùi khai nồng nặc, hai con sói khổng lồ không biết từ khi nào xuất hiện trong hành lang, đầu bọn chúng thậm chí còn lớn hơn hồ yêu, đôi mắt tam giác hung ác hiện lên ánh sáng xanh lục, nhe nanh gầm gừ nhìn chúng tôi, khóe miệng còn chảy ra nhớt rãi sền sệt.
Tô Đoàn run bật cả người, giơ hai tay theo bản năng bảo hộ sau lưng tôi, bị dọa đến không dám thở mạnh, bước lùi chậm rãi về phía sau.
Tôi cũng bị dọa sợ không nhẹ, thật khó có thể tưởng tượng hai con sói to lớn kia lại có quan hệ với ông già gặp vào ban ngày nọ.
“Dương Dương, lui về sau! Ông nội Thuồng luồng tiên đây đang buồn rầu vì một bụng đầy yêu khí còn không có cách nào tiêu hóa, bọn chúng từ đâu lại đưa tới cửa, chờ ông đây lột da chó sói làm áo khoác cho Dương Dương của ta!” Thuồng luồng tiên vọt tới đứng chắn trước mặt tôi cùng Tô Đoàn, sau đó người nó biến to ra gấp mấy lần khiến hành lang hết sức chật chội.
Hai con sói khổng lồ kia hiển nhiên không nghĩ tới ở đây còn có xà yêu thất hạch, thấy Thuồng luồng tiên thì lông toàn thân bọn chúng dựng đứng lên, đối với Thuồng luồng tiên nhe nanh gầm gừ nhưng đuôi của bọn chúng không tự chủ cong lên.
Tôi từ bé đã từng nuôi chó, khi chó sợ lỗ tai sẽ hơi lui về sau, cái đuôi cũng cong lên. Chó sói mặc dù không phải là chó nhà nhưng cũng là họ hàng thân cận, rất nhiều phản ứng sinh lý giống với nhau.
Tôi liền nhanh trí nói to với Thuồng luồng tiên: “Thuồng luồng tiên, ông vừa mới nuốt bốn viên yêu hạch của hồ yêu, công lực tăng nhiều, bây giờ vừa hay lại có lang yêu tới, chờ ông đem yêu hạch của bọn chúng nuốt hết có phải sẽ cố thể hóa thành rồng không?”
“Cũng không còn cách bao nhiêu đâu.” Thuồng luồng tiên đáp một lời, lời còn chưa dứt nó đã há to cái miệng như chậu máu nhào tới hướng hai con lang yêu kia.
Hai con sói kia vốn đã bị Thuồng luồng tiên dọa sợ không nhẹ, thấy Thuồng luồng tiên lao tới bọn chúng liền phát ra hai tiếng như tiếng chó rên rỉ, nghiêng đầu xông ra bên ngoài cửa sổ, trực tiếp nhảy từ lầu hai mươi ba ra bên ngoài.
Lang yêu đi rồi tôi cùng Tô Đoàn đồng loạt thở phào nhẹ nhõm, ngược lại Thuồng luồng tiên lại tỏ ra buồn buồn không vui, nói không ngờ hai con lang yêu kia nhát gan như vậy, chỉ nói mấy câu đã sợ chạy, như vậy mà cũng dám đuổi cướp hồ yêu, không biết tự lượng sức mình!
“Bọn chúng cũng là phụng mệnh làm việc, có điều tôi nghĩ vẫn không ra, nếu lang vương đã muốn cướp hồ yêu tại sao không ra tay lúc ban ngày mà còn đồng ý trao đổi Ngọc Tắc rồi buổi tối mới phái thủ hạ tới? Lúc ấy chúng ta ở trong cửa tiệm ông ta trực tiếp ra tay không phải đơn giản hơn sao?” Tôi nói.
Vừa nói tôi vừa bảo Thuồng luồng tiên quay lại phòng, nó biến lớn như vậy cứ ở ngoài hành lang khách sạn, lỡ nửa đêm có khách nào đi ra ngoài nhìn thấy nó chắc sợ chết khiếp.
Thuồng luồng tiên cười lên vài tiếng, sau đó thu thân thể nhỏ lại đi theo tôi vào trong phòng, hỏi tôi: “Ngươi vừa nói là lang vương? Kẻ ban ngày các ngươi đổi bút lông sói lại là lang vương? Chẳng trách hắn để các ngươi đi rồi buổi tối lại phái thủ hạ tới.”
Tôi nghe lời này thấy có vẻ Thuồng luồng tiên biết rõ về lang vương liền hỏi nó: “Tại sao? Ông biết lang vương sao?”
“Cũng không phải là quen biết, có điều lang vương rất nổi tiếng trong giới yêu, cũng coi như là một đại yêu. Có điều nghe nói hơn một trăm năm trước hắn bị người ta vây diệt, còn bị lấy mất yêu hạch, may mắn gặp được cao nhân mới giữ được cái mạng, bây giờ chỉ là người bình thường. Cho nên ban ngày không phải là hắn không muốn ra tay với các ngươi mà do có Tô Mộc ở đó, hắn đánh không lại Tô Mộc cho nên buổi tối hắn mới triệu tập bầy sói đuổi tới.”
Tôi gật đầu một cái, có điều ngay sau đó tôi nhận ra lời giải thích của Thuồng luồng tiên có vấn đề, nói: “Không đúng, ông nói lang yêu bị mất hết yêu hạch biến thành người thường nhưng động tác của hắn hết sắc nhạy bén, khí thế trên người cũng rất mạnh, ngay cả Tô Mộc cũng bị hắn hù dọa. Nếu như hắn thật sự đánh không lại Tô Mộc thì sao Tô Mộc lại không nhận ra?”
Thuồng luồng tiên nghe vậy cười lạnh vài tiếng: “Tô Mộc chỉ là lệ quỷ mà thôi, cho dù lang vương không có yêu hạch nhưng yêu khí vẫn còn, phô trương thanh thế để hù dọa người vẫn không là vấn đề. Huống chi bản thân nó là chó sói, động tác nhạy bén có gì là ngạc nhiên. Hơn nữa trải qua hơn trăm năm có yêu lực toàn bộ bầy sói che chở hắn tu luyện, bây giờ cho dù chưa luyện ra yêu hạch thì cũng cách nhất hạch không xa nên thân thủ của hắn như vậy cũng là rất bình thường.”
Nói xong đột nhiên Thuồng luồng tiên ngừng một lát, giống như nhớ tới điều gì, hỏi tôi: “Hồ yêu ngươi vừa đi cho ta có lai lịch ra sao, có phải họ Diệp không?”
“Làm sao ông biết?” Tôi sửng sốt một chút, đồng thời thấy căng thẳng trong lòng, rất sợ Tô Đoàn biết hồ yêu kia họ Diệp sẽ suy đoán được đó chính là kẻ thù giết mẹ của cậu ta.
Dẫu sao Nhà họ Tô có hồ sơ về mẹ Tô Đoàn, Tô Mộc chính là xem tài liệu mới biết Diệp Thanh chính là nữ yêu năm đó sát hại mẹ Tô Đoàn, Tô Đoàn từ nhỏ đã dốc lòng trả thủ cho mẹ, không thể nào ngay cả tên của kẻ thù cũng không biết.
Tôi lập tức thận trọng đưa mắt nhìn Tô Đoàn, cũng may cậu ấy nghe được hồ yêu kia họ Diệp cũng không có phản ứng gì mà chỉ ngồi trên ghế sa lon, vẻ mặt thành thật nghe Thuồng luồng tiên nói chuyện.
“Vậy thì đúng rồi, hắn muốn hồ yêu kia một phần là vì mục đích nuốt yêu hạch, một phần khác là để cho hả giận. Nghe nói năm đó vây diệt lang vương chính là một nhóm “dưỡng yêu sư” họ Diệp, từ sau khi lang vương bị cướp đi yêu hạch thì toàn bộ lang tộc cùng Nhà họ Diệp đã kết thành kẻ thù không đội trời chung, cứ mỗi mười năm bầy sói sẽ tới cướp Nhà họ Diệp một lần, đem tất cả trẻ con mới ra đời của Nhà họ Diệp tha đi. Vì hận thù của lang vương, hồ yêu kia cũng không phải ngoại lệ, đều là hồ yêu do yêu sư của Nhà họ Diệp nuôi thành. Không chỉ là cái này, Diệp Nhu khi xưa chặn ta ở bên ngoài Cản Thi phái cũng là yêu thú do Nhà họ Diệp nuôi, sau đó bị người cướp đi yêu hạch có lẽ cũng chính là lang yêu làm.” Thuồng luồng tiên nói.
Tôi vốn đang mệt mỏi nhưng bị lang yêu khiến cho kinh sợ nên cũng hết buồn ngủ, liền cùng Thuồng luồng tiên trò chuyện: “Vẫn còn có nghề dưỡng yêu sư, bọn họ là chuyên nuôi yêu vật sao, cùng người trợ tiên như tôi có gì khác nhau?”
“Đương nhiên là có khác, khác rất lớn. Một cái là tự nuôi, một cái là trợ, ý trên mặt chữ cũng rất rõ ràng. Ngươi cấp dưỡng ta, ta là ông chủ, ngươi phải nghe ta, còn yêu vật do dưỡng yêu sư nuôi thì gọi là thú cưng, vâng mệnh của dưỡng yêu sư, coi dưỡng yêu sư là chủ nhân của mình. Ngươi nói xem khác nhau có lớn không? Đây chính là điều khác nhau căn bản.” Thuồng luồng tiên thấy tôi đem dưỡng yêu sư với trợ tiên nhập làm một liền chú ý, vừa nói vừa thè lưỡi hung hãn dọa tôi.
Đáng tiếc bây giờ nó đã không dọa được tôi nữa.
Ngược lại Tô Đoàn bên cạnh bị sợ đổ mồ hôi lạnh, cho dù vậy sắc mặt câu ta hết sức nặng nề, cúi mình vái chào đối với Thuồng luồng tiên mười phần cung kính, hỏi: “Ông nội Thuồng luồng tiên, ngài vừa nhắc tới dưỡng yêu sư Nhà họ Diệp, có phải chính là Nhà họ Diệp ở Lạc Dương này?”
Bình luận facebook