Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-246
Chương 226: Bí mật phía sau
Chương 226: Bí mật phía sau
Bị tôi nói, Vương Lâm Lâm run người một cái, sắc mặt biến đổi, nói: “em không biết, bình nước thần tiên kia em đã ném đi, sau này cũng không dùng nữa.”
Tôi cười lạnh một tiếng, lúc đầu vì thấy đều là người cùng câu lạc bộ nên ấn tượng của tôi đối với Vương Lâm Lâm không tệ, không ngờ tới cô ta là loại người này, bình thường cô lập Chu Lan còn chưa tính, còn không hỏi han tình huống thế nào liền oan uổng Chu Lan.
Có điều nói gì thì nói ánh mắt Chu Lan cũng quá thiển cận, coi như Vương Lâm Lâm vu oan cho cô ta thì sao, mắt thấy sẽ thi đậu nghiên cứu sinh, tương lai tốt đẹp, kết quả vì chút chuyện cỏn con này mà tự sát, còn mang oán khí nặng nề trở lại báo thù.
Tôi hơi tiếc nuối, nhiều hơn là tiếc hận, lúc đầu dự định bắt được hồn Chu Lan sẽ đưa cho tlt ăn, nghe xong chuyện này lại cảm thấy Chu Lan đáng thương.
Nghĩ đến dây tôi hỏi Vương Lâm Lâm một người bạn khác làm sao lại chết, không thể nào một người khác cũng lại cùng Trương Ninh hợp tác dùng nước thần tiên của Vương Lâm Lâm đi.
Vương Lâm Lâm lắc đầu, cô ta còn chưa mở miệng liền thở dài thật sâu, nói là người này chết hoàn toàn là do gieo gió gặp bão, ba Vương Lâm Lâm tâm hướng đạo, là một cư sĩ đạo gia, khi Trương Ninh chết thì Vương Lâm Lâm phát hiện không đúng, chạy về nhà lấy mặt dây chuyền đen kia mang lên, còn tìm cao nhân lấy một ít tấm bùa đem về trường học cho nữ sinh khác là Triệu Đan phòng thân.
Kết quả Triệu Đan nọ là cái đầu gỗ, rêu rao mình là theo chủ nghĩa duy vật, sống chết không tin trên đời có quỷ, cũng không tin có chuyện oan hồn lấy mạng này, cho dù tận mắt thấy Trương Ninh tự vạch mặt mình thì cô ta vẫn cho rằng do Trương Ninh không chịu được áp lực tâm lý mới bị mộng du.
Cô ta không nhận bùa Vương Lâm Lâm cho, sau khi Trương Ninh chết còn ở lại kí túc xá, nói là nếu rời ký túc xá thì chứng minh cô ta là một người giả vờ theo chủ nghĩa duy vật.
Dù sao thì Vương Lâm Lâm cũng không dám ở lại KTX, ở bên ngoài trường thuê cái phòng ở, cứ vậy cả phòng chỉ còn lại mình Triệu Đan, mấy đêm đầu vẫn còn tốt, Triệu Đan vẫn ăn cơm lên lớp đi ngủ bình thường, thậm chí cuối tuần còn đi dạo phố cùng Vương Lâm Lâm, khiến Vương Lâm Lâm cũng coi là việc này coi như đã qua.
Kết quả buổi tối ngày thứ bảy kể từ ngày Chu Lan chết, Triệu Đan bỗng nhiên cũng chết, cả người bị treo lên quạt trần trong phòng kí túc, cổ cũng sắp gãy, lưỡi thè dài ra còn bị chính răng của cô ấy cắn đứt một đoạn, trên sàn phòng
kí túc đầy máu của Triệu Đan.
Ngày hôm sau không thấy cô ấy đi học mới phát hiện ra thi thể, cứ như vậy tin đồn ma quỷ lộng hành trong trường truyền khắp nơi.
Cảnh sát tới tra xét một ngày, có ngươi nói Trương Ninh cùng Triệu Đan chết là vì có người muốn trả thù cho cái chết của Chu Lan nhưng cảnh sát không tra được ra manh mối gì, Vương Lâm Lâm nói với cảnh sát là do oan hồn lấy mạng thì cảnh sát cũng không tin, sau đó phái hai cảnh sát theo sát Vương Lâm Lâm nửa bước không rời, cũng không cho phép cô ấy rời khỏi trường học.
Nghe cô ấy kể xong tôi liền không lên tiếng, nói cho cùng đây chỉ là chuyện một chai nước dưỡng da, không ngờ lại khiến ba cô gái đang ở độ tuổi đẹp nhất mất aạng.Tôi có thể hiểu được sự ấm ức oan uổng của Chư Lan lúc dù có trăm miệng cũng không thể bào chữa nhưng cũng không chấp nhận cô ta trả thù tàn bạo tanh máu như vậy.
Im lặng một hồi, tinh thần tôi ổn đinh lại liền hỏi Vương Lâm Lâm khi Chu Lan còn sống có bạn trai không, hoặc trước khi cô ấy chết có hành động kỳ lạ gì không, nói thí dụ như thích ăn chua hay nôn mửa gì đó.
“Chị nghi cô ấy mang thai khi chết?” Vương Lâm Lâm nhận ra ý tôi, dường như không chút do dự lắc đầu: “Không thể nào, khi còn sống Chu Lan rất mộc mạc, cho tới bây giờ cũng không để ý đến chuyện ăn mặc của mình, làm sao cso thể có bạn trai? Cô ấy chính là con một sách, cả ngày chỉ biết đọc sách, làm bài tập với thi thố mà thôi.”
Có thể nói Chu Lan là bị Vương Lâm Lâm hại chết, bây giờ cô ấy còn dám nói chu Lan như vậy quả thực tôi không nhịn cười nhạt hai tiếng, nói: “Cô ấy khi còn sống chính là con mọt sách, cho tới bây giờ còn không chú ý tới chuyện ăn mặc của mình thì sao cô ấy có thể dùng trộm đồ của em?"
Nghe tôi trách sắc mặt Vương Lâm Lâm cứng đờ, có chút khó coi.
Nhưng ngại vì tôi là đàn chị, hơn nữa cô ấy cho rằng bây giờ tôi là Cảnh sát liền gượng cười, giải thích: Túc đó là vì em tức giận nên hồ đồ, không suy nghĩ được nhiều như vậy.Hơn nữa em chỉ trách móc mấy câu, ai biết cô ấy yếu đuối như vậy, lại đi tự sát. Thật may nhà em có gia bảo gia truyền có thể che chở em không để cô ấy hại."
Vừa nói tay Vương Lâm Lâm khẽ chạm vào mặt dây chuyền đen kìa qua lớp áo, miệng cong lên cười.
Còn có mặt mũi mà cười.
Lúc này tôi vô cùng chán ghét Vương Lâm Lâm, cũng lười nói chuyện tiếp với cô ta, liền quay lại bên cạnh Tô Mộc
Nếu Chu Lan không mang thai sao cô ta lại lợi hại như vậy.
Tôi hỏi Tô Mộc có biết Chu Lan chết vào cụ thể thời gian nào không.
Tô Mộc nói không biết, bởi vì thi thể bị ngăm ở dưới nước nên cảnh sát không thể suy đoán thời gian chính xác, chỉ có thời gian đại khái. Trong khoảng thời gian cảnh sát ước lượng đó thì âm khí ở dương gian cũng không tính là nồng đậm, cho dù cô ta có chết dưới sông, có thể trở thành quỷ nước, nhưng vì đây là trường học, dương khí thịnh vượng, đã trấn áp âm khí dưới sông, vừa nãy anh đã nhìn bờ sông một vòng nhưng âm khí ở đây rất ít, thậm chí cũng không có hà đồng, nên hồn Chu Lan trở nên hung ác như vậy khá kì lạ.
Ngay cả Tô Mộc đều nói vậy.
Tôi thở đài, xem ra tôi đã nghĩ chuyện này quá đơn giản, tôi còn nghĩ mình sẽ len lếén bắt hồn phách Chu Lan để khoe khoang với Tô Mộc, bây giờ tôi cũng không biết nên làm gì, hỏi Tô Mộc giờ phải làm sao.
“Chờ.” Tô Mộc nói: “Ngày thứ ba sau khi Chu Lan chết được gọi là Phục Tam, trong huyền học có nghĩa đây là thời gian chiêu hồn. Nếu lúc này có thầy phong thủy lợi hại đưa ra chỉ dẫn thì Chu Lan có thể trở về phục sinh, thế nhưng ngày đó cô ta lại trở về giết bạn của mình. Ngày thứ bảy gọi là đầu thất, là ngày hồn phách trở lại dương gian, cô ta lại trở lại giết bạn học, giờ còn lại người bạn kia là kẻ cầm đầu, oán khí Chu Lan nặng như vậy, bạn em chưa chết thì nhất định Chu Lan sẽ không từ bỏ, cho nên chúng ta phải chờ cô ta lần thứ ba quay lại dương gian. Ở tình huống này, lần thứ ba hồn phách người chết có thể về dương gian chính là bảy bảy bốn mươi chín ngày, có điều chúng ta không cần phải chờ lâu vậy, lát anh sẽ bảo Tô Đoàn bày trận dời đến tối mai. Em phải làm chính là lấy mặt dây chuyền trền người cô bạn của em đi, có dây chuyền thì Chu Lan sẽ không dám hiện thân.”
“À, được.” Tôi gật đầu một cái. Sau đó hỏi Tô Mộc, Vương Lâm Lâm không có mặt dây chuyền bảo về sẽ không bị giết chứ, mặc dù cô ấy cũng có chỗ không đúng nhưng nói cho cũng chỉ mắng nhiếc Chu Lan một lúc, tội không đáng chết.
Tô Mộc nghe được mấy chữ tội không đáng chết, sắc mặt cổ quái cười một chút, lắc đầu một cái, nói chuyện này không thể đơn giản như tôi nghe được, trong này nhất định còn có bí mật không muốn ai biết. Muốn tìm nguyên nhân thật sự chuyện Chu Lan thì nhất định phải biết căn nguyên oán hận của cô ta là gì. Hôm nay chúng ta sẽ ở lại ký túc xá của trường dò hỏi các sinh viên một chút, xem có phát hiện đầu mối gì khác lạ không.
Trong trường có ma quỷ lộng hành, tôi vốn không muốn ở lại. Nhưng Tô Mộc đã chủ động đề nghị, tôi lại nói tôi sợ không dám ở lại trường há chẳng phải có chút mất mặt sao, huống chi có Tô Mộc bên cạnh thì tôi cũng không có gì phải sợ, liền gật đầu.
Chương 226: Bí mật phía sau
Bị tôi nói, Vương Lâm Lâm run người một cái, sắc mặt biến đổi, nói: “em không biết, bình nước thần tiên kia em đã ném đi, sau này cũng không dùng nữa.”
Tôi cười lạnh một tiếng, lúc đầu vì thấy đều là người cùng câu lạc bộ nên ấn tượng của tôi đối với Vương Lâm Lâm không tệ, không ngờ tới cô ta là loại người này, bình thường cô lập Chu Lan còn chưa tính, còn không hỏi han tình huống thế nào liền oan uổng Chu Lan.
Có điều nói gì thì nói ánh mắt Chu Lan cũng quá thiển cận, coi như Vương Lâm Lâm vu oan cho cô ta thì sao, mắt thấy sẽ thi đậu nghiên cứu sinh, tương lai tốt đẹp, kết quả vì chút chuyện cỏn con này mà tự sát, còn mang oán khí nặng nề trở lại báo thù.
Tôi hơi tiếc nuối, nhiều hơn là tiếc hận, lúc đầu dự định bắt được hồn Chu Lan sẽ đưa cho tlt ăn, nghe xong chuyện này lại cảm thấy Chu Lan đáng thương.
Nghĩ đến dây tôi hỏi Vương Lâm Lâm một người bạn khác làm sao lại chết, không thể nào một người khác cũng lại cùng Trương Ninh hợp tác dùng nước thần tiên của Vương Lâm Lâm đi.
Vương Lâm Lâm lắc đầu, cô ta còn chưa mở miệng liền thở dài thật sâu, nói là người này chết hoàn toàn là do gieo gió gặp bão, ba Vương Lâm Lâm tâm hướng đạo, là một cư sĩ đạo gia, khi Trương Ninh chết thì Vương Lâm Lâm phát hiện không đúng, chạy về nhà lấy mặt dây chuyền đen kia mang lên, còn tìm cao nhân lấy một ít tấm bùa đem về trường học cho nữ sinh khác là Triệu Đan phòng thân.
Kết quả Triệu Đan nọ là cái đầu gỗ, rêu rao mình là theo chủ nghĩa duy vật, sống chết không tin trên đời có quỷ, cũng không tin có chuyện oan hồn lấy mạng này, cho dù tận mắt thấy Trương Ninh tự vạch mặt mình thì cô ta vẫn cho rằng do Trương Ninh không chịu được áp lực tâm lý mới bị mộng du.
Cô ta không nhận bùa Vương Lâm Lâm cho, sau khi Trương Ninh chết còn ở lại kí túc xá, nói là nếu rời ký túc xá thì chứng minh cô ta là một người giả vờ theo chủ nghĩa duy vật.
Dù sao thì Vương Lâm Lâm cũng không dám ở lại KTX, ở bên ngoài trường thuê cái phòng ở, cứ vậy cả phòng chỉ còn lại mình Triệu Đan, mấy đêm đầu vẫn còn tốt, Triệu Đan vẫn ăn cơm lên lớp đi ngủ bình thường, thậm chí cuối tuần còn đi dạo phố cùng Vương Lâm Lâm, khiến Vương Lâm Lâm cũng coi là việc này coi như đã qua.
Kết quả buổi tối ngày thứ bảy kể từ ngày Chu Lan chết, Triệu Đan bỗng nhiên cũng chết, cả người bị treo lên quạt trần trong phòng kí túc, cổ cũng sắp gãy, lưỡi thè dài ra còn bị chính răng của cô ấy cắn đứt một đoạn, trên sàn phòng
kí túc đầy máu của Triệu Đan.
Ngày hôm sau không thấy cô ấy đi học mới phát hiện ra thi thể, cứ như vậy tin đồn ma quỷ lộng hành trong trường truyền khắp nơi.
Cảnh sát tới tra xét một ngày, có ngươi nói Trương Ninh cùng Triệu Đan chết là vì có người muốn trả thù cho cái chết của Chu Lan nhưng cảnh sát không tra được ra manh mối gì, Vương Lâm Lâm nói với cảnh sát là do oan hồn lấy mạng thì cảnh sát cũng không tin, sau đó phái hai cảnh sát theo sát Vương Lâm Lâm nửa bước không rời, cũng không cho phép cô ấy rời khỏi trường học.
Nghe cô ấy kể xong tôi liền không lên tiếng, nói cho cùng đây chỉ là chuyện một chai nước dưỡng da, không ngờ lại khiến ba cô gái đang ở độ tuổi đẹp nhất mất aạng.Tôi có thể hiểu được sự ấm ức oan uổng của Chư Lan lúc dù có trăm miệng cũng không thể bào chữa nhưng cũng không chấp nhận cô ta trả thù tàn bạo tanh máu như vậy.
Im lặng một hồi, tinh thần tôi ổn đinh lại liền hỏi Vương Lâm Lâm khi Chu Lan còn sống có bạn trai không, hoặc trước khi cô ấy chết có hành động kỳ lạ gì không, nói thí dụ như thích ăn chua hay nôn mửa gì đó.
“Chị nghi cô ấy mang thai khi chết?” Vương Lâm Lâm nhận ra ý tôi, dường như không chút do dự lắc đầu: “Không thể nào, khi còn sống Chu Lan rất mộc mạc, cho tới bây giờ cũng không để ý đến chuyện ăn mặc của mình, làm sao cso thể có bạn trai? Cô ấy chính là con một sách, cả ngày chỉ biết đọc sách, làm bài tập với thi thố mà thôi.”
Có thể nói Chu Lan là bị Vương Lâm Lâm hại chết, bây giờ cô ấy còn dám nói chu Lan như vậy quả thực tôi không nhịn cười nhạt hai tiếng, nói: “Cô ấy khi còn sống chính là con mọt sách, cho tới bây giờ còn không chú ý tới chuyện ăn mặc của mình thì sao cô ấy có thể dùng trộm đồ của em?"
Nghe tôi trách sắc mặt Vương Lâm Lâm cứng đờ, có chút khó coi.
Nhưng ngại vì tôi là đàn chị, hơn nữa cô ấy cho rằng bây giờ tôi là Cảnh sát liền gượng cười, giải thích: Túc đó là vì em tức giận nên hồ đồ, không suy nghĩ được nhiều như vậy.Hơn nữa em chỉ trách móc mấy câu, ai biết cô ấy yếu đuối như vậy, lại đi tự sát. Thật may nhà em có gia bảo gia truyền có thể che chở em không để cô ấy hại."
Vừa nói tay Vương Lâm Lâm khẽ chạm vào mặt dây chuyền đen kìa qua lớp áo, miệng cong lên cười.
Còn có mặt mũi mà cười.
Lúc này tôi vô cùng chán ghét Vương Lâm Lâm, cũng lười nói chuyện tiếp với cô ta, liền quay lại bên cạnh Tô Mộc
Nếu Chu Lan không mang thai sao cô ta lại lợi hại như vậy.
Tôi hỏi Tô Mộc có biết Chu Lan chết vào cụ thể thời gian nào không.
Tô Mộc nói không biết, bởi vì thi thể bị ngăm ở dưới nước nên cảnh sát không thể suy đoán thời gian chính xác, chỉ có thời gian đại khái. Trong khoảng thời gian cảnh sát ước lượng đó thì âm khí ở dương gian cũng không tính là nồng đậm, cho dù cô ta có chết dưới sông, có thể trở thành quỷ nước, nhưng vì đây là trường học, dương khí thịnh vượng, đã trấn áp âm khí dưới sông, vừa nãy anh đã nhìn bờ sông một vòng nhưng âm khí ở đây rất ít, thậm chí cũng không có hà đồng, nên hồn Chu Lan trở nên hung ác như vậy khá kì lạ.
Ngay cả Tô Mộc đều nói vậy.
Tôi thở đài, xem ra tôi đã nghĩ chuyện này quá đơn giản, tôi còn nghĩ mình sẽ len lếén bắt hồn phách Chu Lan để khoe khoang với Tô Mộc, bây giờ tôi cũng không biết nên làm gì, hỏi Tô Mộc giờ phải làm sao.
“Chờ.” Tô Mộc nói: “Ngày thứ ba sau khi Chu Lan chết được gọi là Phục Tam, trong huyền học có nghĩa đây là thời gian chiêu hồn. Nếu lúc này có thầy phong thủy lợi hại đưa ra chỉ dẫn thì Chu Lan có thể trở về phục sinh, thế nhưng ngày đó cô ta lại trở về giết bạn của mình. Ngày thứ bảy gọi là đầu thất, là ngày hồn phách trở lại dương gian, cô ta lại trở lại giết bạn học, giờ còn lại người bạn kia là kẻ cầm đầu, oán khí Chu Lan nặng như vậy, bạn em chưa chết thì nhất định Chu Lan sẽ không từ bỏ, cho nên chúng ta phải chờ cô ta lần thứ ba quay lại dương gian. Ở tình huống này, lần thứ ba hồn phách người chết có thể về dương gian chính là bảy bảy bốn mươi chín ngày, có điều chúng ta không cần phải chờ lâu vậy, lát anh sẽ bảo Tô Đoàn bày trận dời đến tối mai. Em phải làm chính là lấy mặt dây chuyền trền người cô bạn của em đi, có dây chuyền thì Chu Lan sẽ không dám hiện thân.”
“À, được.” Tôi gật đầu một cái. Sau đó hỏi Tô Mộc, Vương Lâm Lâm không có mặt dây chuyền bảo về sẽ không bị giết chứ, mặc dù cô ấy cũng có chỗ không đúng nhưng nói cho cũng chỉ mắng nhiếc Chu Lan một lúc, tội không đáng chết.
Tô Mộc nghe được mấy chữ tội không đáng chết, sắc mặt cổ quái cười một chút, lắc đầu một cái, nói chuyện này không thể đơn giản như tôi nghe được, trong này nhất định còn có bí mật không muốn ai biết. Muốn tìm nguyên nhân thật sự chuyện Chu Lan thì nhất định phải biết căn nguyên oán hận của cô ta là gì. Hôm nay chúng ta sẽ ở lại ký túc xá của trường dò hỏi các sinh viên một chút, xem có phát hiện đầu mối gì khác lạ không.
Trong trường có ma quỷ lộng hành, tôi vốn không muốn ở lại. Nhưng Tô Mộc đã chủ động đề nghị, tôi lại nói tôi sợ không dám ở lại trường há chẳng phải có chút mất mặt sao, huống chi có Tô Mộc bên cạnh thì tôi cũng không có gì phải sợ, liền gật đầu.
Bình luận facebook