Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-326
CHƯƠNG 304: LỪA TRỜI LỪA ĐẤT, LỪA CẢ ĐỒ ĐỆ
CHƯƠNG 304: LỪA TRỜI LỪA ĐẤT, LỪA CẢ ĐỒ ĐỆ
Chờ sau khi Đường Dũng cất chi phiếu đi, chúng tôi liền từ biệt Tôn lão gia, đón xe quay về biệt thự Phùng Đông.
Trên đường tôi cầm ngân phiếu 300 tỷ đầy kích động, cũng không biết phải nên làm gì với nó, cảm giác để nó ở đâu cũng không thấy an toàn.
Do dự một hồi tôi vẫn quyết định trước tiên giao ngân phiếu này cho Đường Dũng giữ, dù sao có Thuồng luồng tiên thì anh ta cũng không dám giở trò với tôi, tôi vẫn tương đối yên tâm.
Đường Dũng cũng không có ý kiến gì, anh ta chỉ mong số tiền này ở trong tay mình, dù không thể tiêu nhưng nhìn một chút cũng được a!
Sau khi cất tiền đi, Đường Dũng liền gọi Diệu Diệu ra, bảo Diệu Diệu bịt lỗ tai của tài xế taxi lại, sau đó hỏi tôi: “Bây giờ em có một khoản tiền lớn như thế đã có kế hoạch gì chưa, hay cứ để anh giữ?”
“À, không sao, tôi cũng không dùng hết ngay được.” Tôi bị Đường Dũng hỏi có chút không biết phải nói gì, quả thật tôi cũng không biết dùng vào việc gì, chẳng lẽ lại thành một đứa con phá của đi ra ngoài ăn hết hải sản a.
Đường Dũng nghe tôi trả lời liền cũng không biết nói gì, sau đó tỏ dáng vẻ muốn chỉ bảo cho tôi: “Dương Dương ngốc của anh, một số tiền lớn như vậy để anh giữ một chút lợi nhuận cũng không có, em không biết tiền có thể sinh ra tiền sao. Hay thế này, anh mang khoản này đi đầu tư cho em, tiền kiếm được chia đều, thế nào? Lần này anh bị Thuồng luồng tiên lừa cho một vố quá thảm, không bù được từ chỗ khác lòng anh không yên được.”
Đường Dũng còn chưa nói xong thì cổ tay tôi chợt lạnh, sau đó một hình tượng rắn đen xuất hiện ở cổ tay tôi, trợn mắt nói: “Đường Dũng, ngươi nói ai lừa ngươi?”
“Ấy, lão nhân gia ngài ở đây à, không có ai, vừa rồi tôi không nói gì, chỉ tán gẫu thôi.” Thấy Thuồng luồng tiên, Đường Dũng nhất thời kinh sợ, bộ dáng như chó săn cúi đầu về phía Thuồng luồng tiên.
Thuồng luồng tiên đã sớm thân quen với Đường Dũng, vừa rồi ra ngoài cũng chỉ là hù dọa anh ta một chút, sau đó Thuồng luồng tiên ngáp một cái, hỏi Đường Dũng: “Lần này ngươi cũng không phải là không có thu hoạch, không phải cũng gài bẫy được 10 tỷ sao, tiền ngươi định làm gì mà không mang đầu tư?”
Đường Dũng liền cười, nói: “Tôi cũng chỉ có được 10 tỷ, còn chưa bằng số lẻ của hai người. Hai người đầu tư là được rồi, tôi đi theo sau lưng nhặt vài đồng tiền rơi vãi là được, khoản này tôi còn giữ có việc cần dùng đến.”
“Dùng đến? Vừa vặn Dương Dương bây giờ đã là đại gia rồi, mỗi lần ra cửa ngồi xe taxi cũng không tiện, 10 tỷ của ngươi liền mua một chiếc xe cho Dương Dương đi, sau này mỗi khi ra cửa ngươi cũng có thể lái xe, sẽ thuận tiện hơn.” Thuồng luồng tiên cười nói.
Sắc mặt Đường Dũng cứng đờ, không dám tin nhìn Thuồng luồng tiên.
Thuồng luồng tiên cũng nhìn Đường Dũng, trên mặt cười mà như không cười khiến cho người khác không đoán được suy nghĩ
Thấy Thuồng luồng tiên không giống vẻ nói đùa, Đường Dũng liền muốn khóc, nói: “Không ngờ ông lại thích bắt nạt người như vậy, 300 tỷ kia tôi còn chưa nói, có 10 tỷ nhỏ nhoi này của tôi mà cũng để mắt tới. Năm nay tôi đã hai mươi lăm, còn phải chuẩn bị tiền mua nhà lấy vợ nữa.”
Vừa nói Đường Dũng liền nhìn tôi một cái giống như đang nhìn vợ sắp cưới vậy, nói với Thuồng luồng tiên: “Nếu ông có thể khuyên bảo Dương Dương cam tâm tình nguyện gả cho tôi, đừng nói 10 tỷ, cho dù đời này kiếm được bao nhiêu nộp lại bấy nhiêu tôi cũng cam tâm tình nguyện.”
“Im miệng, ai muốn gả cho anh!” Tôi thấy hai người trò chuyện một hồi lại đem đề tài kéo đến trên người tôi, liền mắng Đường Dũng một câu, sau đó nói sang chuyện khác: “Đầu tư anh vừa nói là cái khỉ gì thế, có đáng tin không? Sẽ không bị lỗ chứ?”
“Dĩ nhiên sẽ không, chỉ cần quốc gia không tan ra thì hạng mục này của chúng ta sẽ không lỗ, bảo đảm khiến cho đời này em không cần lo cơm áo gạo tiền.” Đường Dũng nói.
Anh ta thấy tôi để ý, trên mặt liền lộ ra vẻ mặt của tên giang hồ chuyên đi lừa bịp, nói: “Em chỉ cần làm theo phương pháp của anh, một năm ít nhất có thể kiếm được 5 tỷ. Em nghĩ xem, 5 tỷ mà cái gì cũng không cần làm, em nghĩ xem có phải rất tuyệt không?”
“Thật hay giả…” Tôi chần chờ nói.
Một năm tự nhiên kiếm được 5 tỷquả thật nghĩ đến một chút đã thấy rất tuyệt, nhưng lúc này nụ cười của Đường Dũng có quá vui vẻ không?
Rõ ràng anh ta cũng phải có lợi trong này.
Tôi liền hỏi anh ta: “Vậy anh thử nói xem kế hoạch kiếm tiền của anh đi, nếu như tôi thấy đáng tin thì sẽ để cho anh quản lý tài sản giúp tôi.
“Kế hoạch cụ thể anh không thể nói cho em biết, nếu không thì tiền này sẽ không thể kiếm được.” Đường Dũng liền lắc đầu một cái, dáng vẻ rất thần bí.
“Vậy thì không cần. Dù sao 300 tỷ kia tôi cùng Thuồng luồng tiên và ba mẹ tôi đời này cũng đủ xài, nếu như quả thật không đủ xài thì cùng lắm chúng tôi có thể đi kiếm. Tiền này tới dễ dàng như vậy tôi còn sợ không đủ tiền tiêu xài hay sao?” Tôi liền lắc đầu nói. Dù sao với sự hiểu biết của tôi đối với Đường Dũng, anh ta không thể nào để miếng thịt béo tới miệng mà bay đi như vậy.
Quả nhiên Dường Dũng thấy tôi rút luỉ liền nôn nóng, vẻ mặt hận không thể rèn sắt thành thép nhìn tôi, hết mắng tôi là đứa phá của rồi lại nói tôi không có tiền đồ, giống như tôi không để tiền đẻ ra tiền thì đời này không làm
nổi phú ông vạy.
“Bây giờ dường như anh là người nghèo nhất, tôi cùng Thuồng Luồng tiên có cả 300 tỷ còn chưa là phú ông hay sao?” Tôi liếc mắt nhìn qua, lòng thì thầm cười trộm.
Không tin anh có thể nín được bao lâu.
Đường Dũng nghe vậy tức giận trợn mắt, nhưng quả thực anh ta không tìm dược lý do gì có thể tiếp tục phản bác tôi, không thể làm gì khác hơn là thở dài, nói: “Thật ra kế hoạch của anh rất đơn giản, chính là đem 300 tỷ của em gửi ngân hàng trong 80 năm, sau đó lấy lời hàng năm, dù sao số tiền này có thể nuôi em cả đời.”
“ Gửi ngân hàng? Còn tám mươi năm?” Không đợi tôi lên tiếng thì Thuồng luồng tiên dã mắng: “Óc chó nhà ngươi chứa đầy bong bóng thôi đúng không, ngay cả ta là một con rồng cũng biết gửi ngân hàng là không đáng tin cậy nhất, lợi nhuận hàng năm còn chưa đủ bù vào vật gỉá leo thang, huống chi ai nói Dương Dương chúng ta chỉ có thể sống thêm tám mươi năm? Không chừng có thể sống tám trăm năm hay tám ngàn năm đấy chứ, đến lúc dó thế giới cũng không biết
đã thành như nào, ngươi vẫn còn định chờ lấy tiền lãi sao?"
Nói xong Thuồng luồng tiên liền không nhịn được lắc đầu liên tục, ánh mắt nhìn Đường Dũng như nhìn kẻ ngu.
Tôi cũng không nhịn được cười, vừa rồi anh ta còn tỏ vẻ thần thần bí bí còn tưởng anh ta có kế sách tuyệt diệu hay ho gì, gửi ngân hàng thì ai mà không biết, có gì khó đâu.
Có điều tôi tò mò về phương pháp anh vừa nói, nếu chỉ là gửi tiền vào ngân hàng mà thôi thì cứ theo đó mà lấy được tiền lãi, nhưng sao Đường Dũng lại bảo nói cho tôi biết thì sẽ không kiếm được tiền nữa?
Đường Dũng vốn đang đắc ý lại bị Thuồng luồng tiên đả kích một cậu thì ỉu xìu như trái mướp đắng, ngeh tôi hỏi thì mặt ủ mày chau nhìn tôi ai oán nói: “Thật ra chiêu nay anh học từ mẹ em, còn nhớ mẹ em bán vàng kiếm lời 300 triệu rồi gửi ngân hàng không, một năm lãi 10 triệu, ba tỷ là 100 triệu, 30 tỷ là 1 tỷ, 300 tỷ còn không phải là 10 tỷ sao, đây chỉ là tính sơ thôi, nói cho em thì tất nhiên sẽ không kiếm được tiền nữa.”
“Tại sao nói cho tôi sẽ không kiếm được tiền nữa? tiền lãi còn có thể mọc cánh bay…Đường Dũng chết tiệt! rõ ràng anh vừa báo là 5 tỷ, ngay cả đến tôi anh cũng lừa a!”
CHƯƠNG 304: LỪA TRỜI LỪA ĐẤT, LỪA CẢ ĐỒ ĐỆ
Chờ sau khi Đường Dũng cất chi phiếu đi, chúng tôi liền từ biệt Tôn lão gia, đón xe quay về biệt thự Phùng Đông.
Trên đường tôi cầm ngân phiếu 300 tỷ đầy kích động, cũng không biết phải nên làm gì với nó, cảm giác để nó ở đâu cũng không thấy an toàn.
Do dự một hồi tôi vẫn quyết định trước tiên giao ngân phiếu này cho Đường Dũng giữ, dù sao có Thuồng luồng tiên thì anh ta cũng không dám giở trò với tôi, tôi vẫn tương đối yên tâm.
Đường Dũng cũng không có ý kiến gì, anh ta chỉ mong số tiền này ở trong tay mình, dù không thể tiêu nhưng nhìn một chút cũng được a!
Sau khi cất tiền đi, Đường Dũng liền gọi Diệu Diệu ra, bảo Diệu Diệu bịt lỗ tai của tài xế taxi lại, sau đó hỏi tôi: “Bây giờ em có một khoản tiền lớn như thế đã có kế hoạch gì chưa, hay cứ để anh giữ?”
“À, không sao, tôi cũng không dùng hết ngay được.” Tôi bị Đường Dũng hỏi có chút không biết phải nói gì, quả thật tôi cũng không biết dùng vào việc gì, chẳng lẽ lại thành một đứa con phá của đi ra ngoài ăn hết hải sản a.
Đường Dũng nghe tôi trả lời liền cũng không biết nói gì, sau đó tỏ dáng vẻ muốn chỉ bảo cho tôi: “Dương Dương ngốc của anh, một số tiền lớn như vậy để anh giữ một chút lợi nhuận cũng không có, em không biết tiền có thể sinh ra tiền sao. Hay thế này, anh mang khoản này đi đầu tư cho em, tiền kiếm được chia đều, thế nào? Lần này anh bị Thuồng luồng tiên lừa cho một vố quá thảm, không bù được từ chỗ khác lòng anh không yên được.”
Đường Dũng còn chưa nói xong thì cổ tay tôi chợt lạnh, sau đó một hình tượng rắn đen xuất hiện ở cổ tay tôi, trợn mắt nói: “Đường Dũng, ngươi nói ai lừa ngươi?”
“Ấy, lão nhân gia ngài ở đây à, không có ai, vừa rồi tôi không nói gì, chỉ tán gẫu thôi.” Thấy Thuồng luồng tiên, Đường Dũng nhất thời kinh sợ, bộ dáng như chó săn cúi đầu về phía Thuồng luồng tiên.
Thuồng luồng tiên đã sớm thân quen với Đường Dũng, vừa rồi ra ngoài cũng chỉ là hù dọa anh ta một chút, sau đó Thuồng luồng tiên ngáp một cái, hỏi Đường Dũng: “Lần này ngươi cũng không phải là không có thu hoạch, không phải cũng gài bẫy được 10 tỷ sao, tiền ngươi định làm gì mà không mang đầu tư?”
Đường Dũng liền cười, nói: “Tôi cũng chỉ có được 10 tỷ, còn chưa bằng số lẻ của hai người. Hai người đầu tư là được rồi, tôi đi theo sau lưng nhặt vài đồng tiền rơi vãi là được, khoản này tôi còn giữ có việc cần dùng đến.”
“Dùng đến? Vừa vặn Dương Dương bây giờ đã là đại gia rồi, mỗi lần ra cửa ngồi xe taxi cũng không tiện, 10 tỷ của ngươi liền mua một chiếc xe cho Dương Dương đi, sau này mỗi khi ra cửa ngươi cũng có thể lái xe, sẽ thuận tiện hơn.” Thuồng luồng tiên cười nói.
Sắc mặt Đường Dũng cứng đờ, không dám tin nhìn Thuồng luồng tiên.
Thuồng luồng tiên cũng nhìn Đường Dũng, trên mặt cười mà như không cười khiến cho người khác không đoán được suy nghĩ
Thấy Thuồng luồng tiên không giống vẻ nói đùa, Đường Dũng liền muốn khóc, nói: “Không ngờ ông lại thích bắt nạt người như vậy, 300 tỷ kia tôi còn chưa nói, có 10 tỷ nhỏ nhoi này của tôi mà cũng để mắt tới. Năm nay tôi đã hai mươi lăm, còn phải chuẩn bị tiền mua nhà lấy vợ nữa.”
Vừa nói Đường Dũng liền nhìn tôi một cái giống như đang nhìn vợ sắp cưới vậy, nói với Thuồng luồng tiên: “Nếu ông có thể khuyên bảo Dương Dương cam tâm tình nguyện gả cho tôi, đừng nói 10 tỷ, cho dù đời này kiếm được bao nhiêu nộp lại bấy nhiêu tôi cũng cam tâm tình nguyện.”
“Im miệng, ai muốn gả cho anh!” Tôi thấy hai người trò chuyện một hồi lại đem đề tài kéo đến trên người tôi, liền mắng Đường Dũng một câu, sau đó nói sang chuyện khác: “Đầu tư anh vừa nói là cái khỉ gì thế, có đáng tin không? Sẽ không bị lỗ chứ?”
“Dĩ nhiên sẽ không, chỉ cần quốc gia không tan ra thì hạng mục này của chúng ta sẽ không lỗ, bảo đảm khiến cho đời này em không cần lo cơm áo gạo tiền.” Đường Dũng nói.
Anh ta thấy tôi để ý, trên mặt liền lộ ra vẻ mặt của tên giang hồ chuyên đi lừa bịp, nói: “Em chỉ cần làm theo phương pháp của anh, một năm ít nhất có thể kiếm được 5 tỷ. Em nghĩ xem, 5 tỷ mà cái gì cũng không cần làm, em nghĩ xem có phải rất tuyệt không?”
“Thật hay giả…” Tôi chần chờ nói.
Một năm tự nhiên kiếm được 5 tỷquả thật nghĩ đến một chút đã thấy rất tuyệt, nhưng lúc này nụ cười của Đường Dũng có quá vui vẻ không?
Rõ ràng anh ta cũng phải có lợi trong này.
Tôi liền hỏi anh ta: “Vậy anh thử nói xem kế hoạch kiếm tiền của anh đi, nếu như tôi thấy đáng tin thì sẽ để cho anh quản lý tài sản giúp tôi.
“Kế hoạch cụ thể anh không thể nói cho em biết, nếu không thì tiền này sẽ không thể kiếm được.” Đường Dũng liền lắc đầu một cái, dáng vẻ rất thần bí.
“Vậy thì không cần. Dù sao 300 tỷ kia tôi cùng Thuồng luồng tiên và ba mẹ tôi đời này cũng đủ xài, nếu như quả thật không đủ xài thì cùng lắm chúng tôi có thể đi kiếm. Tiền này tới dễ dàng như vậy tôi còn sợ không đủ tiền tiêu xài hay sao?” Tôi liền lắc đầu nói. Dù sao với sự hiểu biết của tôi đối với Đường Dũng, anh ta không thể nào để miếng thịt béo tới miệng mà bay đi như vậy.
Quả nhiên Dường Dũng thấy tôi rút luỉ liền nôn nóng, vẻ mặt hận không thể rèn sắt thành thép nhìn tôi, hết mắng tôi là đứa phá của rồi lại nói tôi không có tiền đồ, giống như tôi không để tiền đẻ ra tiền thì đời này không làm
nổi phú ông vạy.
“Bây giờ dường như anh là người nghèo nhất, tôi cùng Thuồng Luồng tiên có cả 300 tỷ còn chưa là phú ông hay sao?” Tôi liếc mắt nhìn qua, lòng thì thầm cười trộm.
Không tin anh có thể nín được bao lâu.
Đường Dũng nghe vậy tức giận trợn mắt, nhưng quả thực anh ta không tìm dược lý do gì có thể tiếp tục phản bác tôi, không thể làm gì khác hơn là thở dài, nói: “Thật ra kế hoạch của anh rất đơn giản, chính là đem 300 tỷ của em gửi ngân hàng trong 80 năm, sau đó lấy lời hàng năm, dù sao số tiền này có thể nuôi em cả đời.”
“ Gửi ngân hàng? Còn tám mươi năm?” Không đợi tôi lên tiếng thì Thuồng luồng tiên dã mắng: “Óc chó nhà ngươi chứa đầy bong bóng thôi đúng không, ngay cả ta là một con rồng cũng biết gửi ngân hàng là không đáng tin cậy nhất, lợi nhuận hàng năm còn chưa đủ bù vào vật gỉá leo thang, huống chi ai nói Dương Dương chúng ta chỉ có thể sống thêm tám mươi năm? Không chừng có thể sống tám trăm năm hay tám ngàn năm đấy chứ, đến lúc dó thế giới cũng không biết
đã thành như nào, ngươi vẫn còn định chờ lấy tiền lãi sao?"
Nói xong Thuồng luồng tiên liền không nhịn được lắc đầu liên tục, ánh mắt nhìn Đường Dũng như nhìn kẻ ngu.
Tôi cũng không nhịn được cười, vừa rồi anh ta còn tỏ vẻ thần thần bí bí còn tưởng anh ta có kế sách tuyệt diệu hay ho gì, gửi ngân hàng thì ai mà không biết, có gì khó đâu.
Có điều tôi tò mò về phương pháp anh vừa nói, nếu chỉ là gửi tiền vào ngân hàng mà thôi thì cứ theo đó mà lấy được tiền lãi, nhưng sao Đường Dũng lại bảo nói cho tôi biết thì sẽ không kiếm được tiền nữa?
Đường Dũng vốn đang đắc ý lại bị Thuồng luồng tiên đả kích một cậu thì ỉu xìu như trái mướp đắng, ngeh tôi hỏi thì mặt ủ mày chau nhìn tôi ai oán nói: “Thật ra chiêu nay anh học từ mẹ em, còn nhớ mẹ em bán vàng kiếm lời 300 triệu rồi gửi ngân hàng không, một năm lãi 10 triệu, ba tỷ là 100 triệu, 30 tỷ là 1 tỷ, 300 tỷ còn không phải là 10 tỷ sao, đây chỉ là tính sơ thôi, nói cho em thì tất nhiên sẽ không kiếm được tiền nữa.”
“Tại sao nói cho tôi sẽ không kiếm được tiền nữa? tiền lãi còn có thể mọc cánh bay…Đường Dũng chết tiệt! rõ ràng anh vừa báo là 5 tỷ, ngay cả đến tôi anh cũng lừa a!”
Bình luận facebook