Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-383
CHƯƠNG 361: TRỌNG LƯỢNG CỦA LINH HỒN
CHƯƠNG 361: TRỌNG LƯỢNG CỦA LINH HỒN
Tâm tôi loạn như ma, trong lòng vô cùng không hiểu tại sao Tô Mộc phải mạo hiểm lớn như vậy xuất ngoại cùng tôi.
Hơn nữa tôi càng không hiểu cùng là xuất ngoại, tại sao lần trước Tô Mộc cùng tôi đi Thái Lan thì không có vấn đề gì, tới New Zealand lại bị những rắc rối này.
Có điều bây giờ không phải thời điểm tôi nghĩ về vấn đề này, Tô Mộc càng ngày càng lạnh, cơ thể cũng run mạnh hơn, tôi không còn lo nghĩ được nhiều như vậy, bảo người nước ngoài kia đừng chần chờ, mau cứu người!
Người kia ừ một tiếng, tay nhanh chóng mở nắp chai nước, một bên lấy tay vẩy nước lên người Tô Mộc một bên lầm bầm niệm chú.
Nghe câu chú kia không giống tiếng Anh, cũng không biết là ngôn ngữ gì, nhưng ông ta niệm chú càng lúc càng nhanh, xung quanh ông ta nổi lên một tầng sáng trắng nhàn nhạt thật giống như có thần hạ xuống.Ánh sáng màu trắng kia chậm rãi đến gần Tô Mộc, đem bao phủ lấy toàn thân Tô Mộc. Theo ánh sáng trắng chiếu xuống, thân thể Tô Mộc đang run rẩy kịch liệt trong nháy mắt bình ổn lại giống như không có vấn đề gì xảy ra.
Mắt tôi chăm chú nhìn Tô Mộc, sợ anh ấy xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Người nước ngoài kia niệm chú cũng không dài, đại khái sau vài câu đã tới giai đoạn kết thúc. Cuối cùng tay của hắn đặt lên trán và ngực vẽ một cây thánh giá rồi đứng lên cười với tôi, nói: “Thần, bạn của ngài đã đón nhận lễ rửa tội, đã không sao, mời đỡ cậu ấy lên đi.”
“Nhanh như vậy đã xong rồi sao?” Tôi sửng sốt một chút, có chút không dám tin.“Nhưng anh ấy còn chưa tỉnh, ngươi có chắc chắn anh ấy không sao?” Tôi hỏi tới.
Người nước ngoài kia cười một tiếng, bảo tôi cứ yên tâm, chẳng qua anh ấy tương đối yếu ớt, hơn nữa vừa rồi mới bị màn kia cho nên linh hồn không ổn định, nghỉ ngơi một chút là tốt.
Nói xong hắn dừng một chút, mặt vạch qua một tia chần chờ thật giống như còn muốn nói gì với tôi, chẳng qua ý niệm chợt lóe lên hắn liền vứt bỏ, lần nữa đưa tay vẽ cây thập giá trước ngực, đem phần nước còn dư lại trong tay vẩy lên không khí rồi lại lẩm bẩm đọc gì đó.
Theo nước thánh hắn vẩy lên không trung, các hành khách vốn yên tĩnh nãy giờ liền ồn ào đứng lên, có tiếng Trung xen lẫn tiếng Anh, đại khái nói máy bay vừa rồi lắc lư có phải đã xảy ra chuyện gì hay không?
Trong máy bay cũng truyền tới tiếng nữ tiếp viên trấn an hành khách, đem giải thích máy bay lắc lư vì bay qua vùng không khí nhiễu động, bây giờ đã không sao, xin mọi người cứ an tâm.
Lúc này tôi mới chú ý hóa ra vừa rồi khi xảy ra chuyện người nước ngoài này đã nhanh chóng chế trụ hành khách trong máy bay, sợ xuất hiện điều gì bất ngờ.
Không nhìn ra người nước ngoài này cũng rất có bản lãnh a.
Hỗn loạn rất nhanh chóng được ổn định lại, không ai chú ý vừa rồi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Người kia sau khi làm xong hết mọi thứ cũng không có ý định đi mà nhìn ghế trống bên cạnh vị trí của tôi.Tôi liền tỏ ý mời ông ta ngồi đó, sau khi xác nhận âm khí trên người Tô Mộc bắt đầu hồi phục thì thái độ của tôi đối với người kia cũng khác một trời một vực.
“Cái đó, còn không biết nên xưng hô thế nào với ngài. Vừa rồi thật xin lỗi, cũng là tôi lo lắng quá nên nóng nảy, ngài chớ để ý. Cảm ơn ngài đã cứu anh ấy, nếu không tôi thật không biết nên làm thế nào bây giờ…” Tôi nói lời cảm ơn.
Người nước ngoài xua tay cười, cùng khách khí nói tôi là thần tôn quý phương Đông, theo như thân phận mà nói thì không sai biệt lắm ngang với thần của bọn họ, nếu đã tới New Zealand du lịch gặp phải khó khăn thì tất nhiên ông ta sẽ giúp đỡ. Chuyện này cũng không có vấn đề gì, chẳng qua là ác linh này…
Vừa nói ông ta lần nữa nhíu mày, nhìn Tô Mộc một cái rồi nói với tôi: “Thần, tôi không hiểu cậu ta đã bị như vậy sao người còn muốn đem hắn đi ra ngoài. Nếu như là ác linh cũng được đi, nhưng linh hồn cậu ta không hoàn chỉnh, mặc dù có nước thánh thì tình hình cũng rất nguy hiểm, không có mười phần cầm chắc. Hay là đem anh ta quay lại sẽ an toàn hơn.”
“Hồn phách không hoàn chỉnh?” Tôi nghe người nước ngoài kia nói liền thấy mơ hồ. Không phàn vừa rồi vì không được rửa tội mới ngất xỉu sao, thế nào lại ra hồn phách không hoàn chỉnh?
“Sao vậy? Người không biết?” Thấy tôi kinh ngạc, người nước ngoài nhíu màu, suy nghĩ sắp xếp từ ngữ để tôi nghe có thể hiểu, nói: “Hồn phách không hoàn chỉnh ở phương Đông cũng có tên, cái gì như ba hồn bảy vía không đầy đủ? Tôi không chắc chắn lắm nhưng đại khái chính là như vậy. Hồn phách cậu ta không lành lặn, hơn nữa thiếu rất nhiều, trong tình hình này người còn có thể mang cậu ta đi ra ngoài chứng tỏ thần lực ở phương Đông rất cường đại.” Người ngoại quốc nói.
Vừa nói hắn vừa giơ ngón tay cái lên tỏ ý khen tôi.Tôi đã hoàn toàn bị lời của ông ta khiến cho mông lung, hỏi ông ta có lầm hay không, tôi dĩ nhiên biết ba hồn bảy vía không đầy đủ là ý gì, chính là hồn phi phách tán mà, em họ tôi chính là một ví dụ.
Dựa theo người nước ngoài này giải thích, Tô Mộc cũng giống như em họ tôi là hồn phách không đầy đủ, thậm chí nói bây giờ anh ấy có thể cũng chỉ còn lại một luồng phách, điều này sao có thể? Em họ tôi sau khi hồn phách không đầy đủ thì ý thức không được hoàn chỉnh, còn Tô Mộc vẫn giơ tay nhấc chân như người bình thường, hoặc nói đúng hơn là như quỷ bình thường, làm sao lại có thể là hồn phách không đầy đủ.
Huống chi sau khi tôi tìm được Tô Mộc còn mang anh ấy đi gặp mặt Thuồng luồng tiên bọn họ, nếu như hồn phách Tô Mộc không đầy đủ thì Thuồng luồng tiên bọn họ nhất định có thể nhận ra, tại sao chúng tôi một chút cũng không nhìn ra, ngược lại người nước ngoài này lại nhìn ra?
Tôi liền hỏi người nước ngoài đây là ý gì? Tại sao ông ta lại nói hồn phách Tô Mộc không đầy đủ, từ triệu chứng nào mà ông ta nhận ra điều này?
Nghe tôi hỏi một chút, người nước ngoài nhận thấy tôi không biết chuyện này liền giải thích: “Ở phương Tây có phương pháp quan sát linh hồn khác phương Đông. Phương pháp của phương Đông các ngài rất lợi hại, cũng rất tinh chuẩn, nhìn qua thì thấy cậu ta không có vấn đề gì. Nhưng trong quan niệm phương Tây chúng tôi thì linh hồn có sức nặng, mỗi một linh hồn đã chết bất kể khi còn sống cao thấp mập ốm thế nào khi chết đều là 21 gram, thiếu một gram cũng không được. Mà linh hồn của anh bạn của ngài chỉ có 3 gram, nhẹ giống như gió, tùy lúc có thể phiêu tán theo gió…”
“3 gram? Sao ông đo được? Còn đặc biệt tính toán được cân nặng của hồn phách sao?” Tôi hỏi.
Ông ta nói hồn phách Tô Mộc mà nặng 20 hay 18, 19 gram cũng không có vấn đề gì, dẫu sao bây giờ anh ấy yếu ớt mà, nhưng chỉ còn 3 gram thì quá nhiều, chỉ bằng một phần bảy hồn phách bình thường, chẳng lẽ bảy phách của anh ấy bây giờ chỉ còn có một phách?
Nghĩ tới đây người tôi bỗng run lên.
Trong lòng toát ra một ý niệm không tốt, có điều ý niệm này vừa mới xuất hiện tôi liền vội vàng bóp chết. Bây giờ tôi là thần, đối với chuyện dự đoán rất linh nghiệm, thậm chí nhiều chuyện sẽ theo hướng tôi muốn mà xảy ra, bây giờ tôi không thể nghĩ bậy.“Quả thật có cân đo lường hồn phách, chúng tôi gọi là cân thánh. Có điều dự đoán 3 gram vừa rồi là tôi cân bằng mắt, đã gặp rất nhiều hồn phách bây giờ tôi cơ bản liếc mắt cũng có thể thấy được sức nặng của hồn phách. Dĩ nhiên nếu ngài không tin, xuống máy bay thì có thể theo tôi tới nhà thờ, ở đó có cân thánh, ngài có thể cho bạn mình cân một chút, tôi chính là mục sư Blake đảm nhiệm chức vụ ở nhà thờ lớn thành phố Christchurch .”
Điểm đến chuyến bay này chính là thành phố Christchurch của New Zealand, nghe được ông ta chính là mục sư thành phố này tôi liền gật đầu một cái, nói như vậy cũng được, sau khi xuống máy bay chúng tôi sẽ tới nhà thờ để cân trọng lượng ngay.
Nếu quả thật là 3 gram…
Điều này có nghĩa là gì? Tôi hỏi Blake.
CHƯƠNG 361: TRỌNG LƯỢNG CỦA LINH HỒN
Tâm tôi loạn như ma, trong lòng vô cùng không hiểu tại sao Tô Mộc phải mạo hiểm lớn như vậy xuất ngoại cùng tôi.
Hơn nữa tôi càng không hiểu cùng là xuất ngoại, tại sao lần trước Tô Mộc cùng tôi đi Thái Lan thì không có vấn đề gì, tới New Zealand lại bị những rắc rối này.
Có điều bây giờ không phải thời điểm tôi nghĩ về vấn đề này, Tô Mộc càng ngày càng lạnh, cơ thể cũng run mạnh hơn, tôi không còn lo nghĩ được nhiều như vậy, bảo người nước ngoài kia đừng chần chờ, mau cứu người!
Người kia ừ một tiếng, tay nhanh chóng mở nắp chai nước, một bên lấy tay vẩy nước lên người Tô Mộc một bên lầm bầm niệm chú.
Nghe câu chú kia không giống tiếng Anh, cũng không biết là ngôn ngữ gì, nhưng ông ta niệm chú càng lúc càng nhanh, xung quanh ông ta nổi lên một tầng sáng trắng nhàn nhạt thật giống như có thần hạ xuống.Ánh sáng màu trắng kia chậm rãi đến gần Tô Mộc, đem bao phủ lấy toàn thân Tô Mộc. Theo ánh sáng trắng chiếu xuống, thân thể Tô Mộc đang run rẩy kịch liệt trong nháy mắt bình ổn lại giống như không có vấn đề gì xảy ra.
Mắt tôi chăm chú nhìn Tô Mộc, sợ anh ấy xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Người nước ngoài kia niệm chú cũng không dài, đại khái sau vài câu đã tới giai đoạn kết thúc. Cuối cùng tay của hắn đặt lên trán và ngực vẽ một cây thánh giá rồi đứng lên cười với tôi, nói: “Thần, bạn của ngài đã đón nhận lễ rửa tội, đã không sao, mời đỡ cậu ấy lên đi.”
“Nhanh như vậy đã xong rồi sao?” Tôi sửng sốt một chút, có chút không dám tin.“Nhưng anh ấy còn chưa tỉnh, ngươi có chắc chắn anh ấy không sao?” Tôi hỏi tới.
Người nước ngoài kia cười một tiếng, bảo tôi cứ yên tâm, chẳng qua anh ấy tương đối yếu ớt, hơn nữa vừa rồi mới bị màn kia cho nên linh hồn không ổn định, nghỉ ngơi một chút là tốt.
Nói xong hắn dừng một chút, mặt vạch qua một tia chần chờ thật giống như còn muốn nói gì với tôi, chẳng qua ý niệm chợt lóe lên hắn liền vứt bỏ, lần nữa đưa tay vẽ cây thập giá trước ngực, đem phần nước còn dư lại trong tay vẩy lên không khí rồi lại lẩm bẩm đọc gì đó.
Theo nước thánh hắn vẩy lên không trung, các hành khách vốn yên tĩnh nãy giờ liền ồn ào đứng lên, có tiếng Trung xen lẫn tiếng Anh, đại khái nói máy bay vừa rồi lắc lư có phải đã xảy ra chuyện gì hay không?
Trong máy bay cũng truyền tới tiếng nữ tiếp viên trấn an hành khách, đem giải thích máy bay lắc lư vì bay qua vùng không khí nhiễu động, bây giờ đã không sao, xin mọi người cứ an tâm.
Lúc này tôi mới chú ý hóa ra vừa rồi khi xảy ra chuyện người nước ngoài này đã nhanh chóng chế trụ hành khách trong máy bay, sợ xuất hiện điều gì bất ngờ.
Không nhìn ra người nước ngoài này cũng rất có bản lãnh a.
Hỗn loạn rất nhanh chóng được ổn định lại, không ai chú ý vừa rồi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Người kia sau khi làm xong hết mọi thứ cũng không có ý định đi mà nhìn ghế trống bên cạnh vị trí của tôi.Tôi liền tỏ ý mời ông ta ngồi đó, sau khi xác nhận âm khí trên người Tô Mộc bắt đầu hồi phục thì thái độ của tôi đối với người kia cũng khác một trời một vực.
“Cái đó, còn không biết nên xưng hô thế nào với ngài. Vừa rồi thật xin lỗi, cũng là tôi lo lắng quá nên nóng nảy, ngài chớ để ý. Cảm ơn ngài đã cứu anh ấy, nếu không tôi thật không biết nên làm thế nào bây giờ…” Tôi nói lời cảm ơn.
Người nước ngoài xua tay cười, cùng khách khí nói tôi là thần tôn quý phương Đông, theo như thân phận mà nói thì không sai biệt lắm ngang với thần của bọn họ, nếu đã tới New Zealand du lịch gặp phải khó khăn thì tất nhiên ông ta sẽ giúp đỡ. Chuyện này cũng không có vấn đề gì, chẳng qua là ác linh này…
Vừa nói ông ta lần nữa nhíu mày, nhìn Tô Mộc một cái rồi nói với tôi: “Thần, tôi không hiểu cậu ta đã bị như vậy sao người còn muốn đem hắn đi ra ngoài. Nếu như là ác linh cũng được đi, nhưng linh hồn cậu ta không hoàn chỉnh, mặc dù có nước thánh thì tình hình cũng rất nguy hiểm, không có mười phần cầm chắc. Hay là đem anh ta quay lại sẽ an toàn hơn.”
“Hồn phách không hoàn chỉnh?” Tôi nghe người nước ngoài kia nói liền thấy mơ hồ. Không phàn vừa rồi vì không được rửa tội mới ngất xỉu sao, thế nào lại ra hồn phách không hoàn chỉnh?
“Sao vậy? Người không biết?” Thấy tôi kinh ngạc, người nước ngoài nhíu màu, suy nghĩ sắp xếp từ ngữ để tôi nghe có thể hiểu, nói: “Hồn phách không hoàn chỉnh ở phương Đông cũng có tên, cái gì như ba hồn bảy vía không đầy đủ? Tôi không chắc chắn lắm nhưng đại khái chính là như vậy. Hồn phách cậu ta không lành lặn, hơn nữa thiếu rất nhiều, trong tình hình này người còn có thể mang cậu ta đi ra ngoài chứng tỏ thần lực ở phương Đông rất cường đại.” Người ngoại quốc nói.
Vừa nói hắn vừa giơ ngón tay cái lên tỏ ý khen tôi.Tôi đã hoàn toàn bị lời của ông ta khiến cho mông lung, hỏi ông ta có lầm hay không, tôi dĩ nhiên biết ba hồn bảy vía không đầy đủ là ý gì, chính là hồn phi phách tán mà, em họ tôi chính là một ví dụ.
Dựa theo người nước ngoài này giải thích, Tô Mộc cũng giống như em họ tôi là hồn phách không đầy đủ, thậm chí nói bây giờ anh ấy có thể cũng chỉ còn lại một luồng phách, điều này sao có thể? Em họ tôi sau khi hồn phách không đầy đủ thì ý thức không được hoàn chỉnh, còn Tô Mộc vẫn giơ tay nhấc chân như người bình thường, hoặc nói đúng hơn là như quỷ bình thường, làm sao lại có thể là hồn phách không đầy đủ.
Huống chi sau khi tôi tìm được Tô Mộc còn mang anh ấy đi gặp mặt Thuồng luồng tiên bọn họ, nếu như hồn phách Tô Mộc không đầy đủ thì Thuồng luồng tiên bọn họ nhất định có thể nhận ra, tại sao chúng tôi một chút cũng không nhìn ra, ngược lại người nước ngoài này lại nhìn ra?
Tôi liền hỏi người nước ngoài đây là ý gì? Tại sao ông ta lại nói hồn phách Tô Mộc không đầy đủ, từ triệu chứng nào mà ông ta nhận ra điều này?
Nghe tôi hỏi một chút, người nước ngoài nhận thấy tôi không biết chuyện này liền giải thích: “Ở phương Tây có phương pháp quan sát linh hồn khác phương Đông. Phương pháp của phương Đông các ngài rất lợi hại, cũng rất tinh chuẩn, nhìn qua thì thấy cậu ta không có vấn đề gì. Nhưng trong quan niệm phương Tây chúng tôi thì linh hồn có sức nặng, mỗi một linh hồn đã chết bất kể khi còn sống cao thấp mập ốm thế nào khi chết đều là 21 gram, thiếu một gram cũng không được. Mà linh hồn của anh bạn của ngài chỉ có 3 gram, nhẹ giống như gió, tùy lúc có thể phiêu tán theo gió…”
“3 gram? Sao ông đo được? Còn đặc biệt tính toán được cân nặng của hồn phách sao?” Tôi hỏi.
Ông ta nói hồn phách Tô Mộc mà nặng 20 hay 18, 19 gram cũng không có vấn đề gì, dẫu sao bây giờ anh ấy yếu ớt mà, nhưng chỉ còn 3 gram thì quá nhiều, chỉ bằng một phần bảy hồn phách bình thường, chẳng lẽ bảy phách của anh ấy bây giờ chỉ còn có một phách?
Nghĩ tới đây người tôi bỗng run lên.
Trong lòng toát ra một ý niệm không tốt, có điều ý niệm này vừa mới xuất hiện tôi liền vội vàng bóp chết. Bây giờ tôi là thần, đối với chuyện dự đoán rất linh nghiệm, thậm chí nhiều chuyện sẽ theo hướng tôi muốn mà xảy ra, bây giờ tôi không thể nghĩ bậy.“Quả thật có cân đo lường hồn phách, chúng tôi gọi là cân thánh. Có điều dự đoán 3 gram vừa rồi là tôi cân bằng mắt, đã gặp rất nhiều hồn phách bây giờ tôi cơ bản liếc mắt cũng có thể thấy được sức nặng của hồn phách. Dĩ nhiên nếu ngài không tin, xuống máy bay thì có thể theo tôi tới nhà thờ, ở đó có cân thánh, ngài có thể cho bạn mình cân một chút, tôi chính là mục sư Blake đảm nhiệm chức vụ ở nhà thờ lớn thành phố Christchurch .”
Điểm đến chuyến bay này chính là thành phố Christchurch của New Zealand, nghe được ông ta chính là mục sư thành phố này tôi liền gật đầu một cái, nói như vậy cũng được, sau khi xuống máy bay chúng tôi sẽ tới nhà thờ để cân trọng lượng ngay.
Nếu quả thật là 3 gram…
Điều này có nghĩa là gì? Tôi hỏi Blake.
Bình luận facebook