Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 21: Ngủ cùng giường
Chương 21: Ngủ cùng giường
Trong khoảng một tuần sau đó, ngày nào Tô Dĩ Thần cũng đến nhà của Đường Thiên Tuyết, nếu không nói quá thì rõ là anh đến nhà của cô để 'ăn ké'.
Nhưng những lúc có Tô Dĩ Thần, Đường Thiên Tuyết nhận thấy tâm trạng của Tiểu Di tốt hơn hẳn, con bé đã bắt đầu cười rồi.
Hôm nay cô lại đưa Tiểu Di đi kiểm tra định kỳ, Triệu Duẫn cũng rất bất ngờ vì tiến độ hồi phục của con bé tốt hơn mong đợi.
"Thiên Tuyết, vừa rồi trong khi thôi miên, Tiểu Di đã cười rất nhiều, có lẽ con bé đang dần lấy lại cảm giác an toàn rồi. Điều này chứng tỏ con bé đang trong trạng thái tốt nhất để hồi phục. Cũng nhờ có người mẹ tốt như cậu mà con bé mới có tiến triển tốt như vậy đấy."
Đường Thiên Tuyết nghe Triệu Duẫn nói, bản thân cô cảm thấy anh ta có phần hơi tân bốc. Cô lại nghĩ về một chuyện khác, miệng vô thức lẩm bẩm.
"Cũng không hẳn là nhờ tôi…"
"Sao cơ?"
Triệu Duẫn hơi rướn người ra phía trước hỏi lại vì anh ta nghe không rõ cô nói lắm.
Chương 21: Ngủ cùng giường
Đường Thiên Tuyết gượng cười xua tay.
"À, không có gì. Nhưng tôi… tôi có chuyện này muốn hỏi xin ý kiến của cậu, có được không?"
Đường Thiên Tuyết ngập ngừng, bộ dạng có vẻ câu nệ mà e dè hỏi. Triệu Duẫn rất cởi mở ngay lập tức trả lời.
"Cậu cứ nói, giữa chúng ta không cần thiết phải khách sáo."
Triệu Duẫn đã nói như thế, Đường Thiên Tuyết cũng nhanh chóng gạt qua do dự để nói.
"Thật ra, dạo này Tiểu Di thường xuyên gặp một người, mỗi lần gặp người đó, con bé trông rất vui vẻ, vậy… có khi nào kết quả khả quan này cũng có một phần của người đó không?"
Đường Thiên Tuyết vừa dứt lời thì Triệu Duẫn bỗng nhiên nói lớn trong sự phấn khích.
"Đương nhiên rồi, chuyện này không phải là tốt mà là cực kì tốt. Nếu đột nhiên Tiểu Di có cảm tình với một người xa lạ thì chứng thực rằng suy nghĩ của con bé đang dần trở lại bình thường. Nếu có thể thì cậu hãy để con bé tiếp xúc với người đó nhiều hơn, trò chuyện cùng con bé nhiều hơn. Tôi đảm bảo bảo trong vòng hai tháng, nhu cầu muốn được giao tiếp của con bé tăng lên, khi đó ý chí sẽ kích thích ngôn ngữ của con bé phát triển trở lại."
Chương 21: Ngủ cùng giường
Đường Thiên Tuyết bất ngờ trầm trồ hỏi lại.
"Thật sao? Vậy là Tiểu Di sẽ lại nói chuyện được?"
Một cái gật đầu của Triệu Duẫn khiến Đường Thiên Tuyết nhìn Tiểu Di mà lân lân vui vẻ cả ngày.
Con của cô sắp lại trở nên bình thường như bao đứa trẻ khác rồi, rồi cô sẽ được nhìn thấy con bé vui đùa cười nói như ngày nào, đây quả là chuyện tốt.
Nhưng có một điều, người cô nhắc đến với Triệu Duẫn chính là Tô Dĩ Thần, cô phải làm sao đây?
Mặc dù Tô Dĩ Thần thường hay đến nhà cô, nhưng anh chỉ đến vào đúng giờ cơm tối, ăn uống xong rồi anh lại đi ngay, thời gian anh dành cho Tiểu Di vốn không nhiều.
Đường Thiên Tuyết lại rất nôn nóng để con gái của mình khỏi bệnh, vì vậy cô đang nghĩ, không có biết nếu cô thuyết phục Tô Dĩ Thần ở lại nhà của mình, liệu anh có đồng ý hay không?
Đường Thiên Tuyết từ lúc đó đã chuẩn bị soạn sẵn một kịch bản trong đầu, dù biết khả năng Tô Dĩ Thần sẽ chấp nhận lời thỉnh cầu của cô là khá thấp, nhưng vì Tiểu Di, cô quyết tâm sẽ thử.
Chương 21: Ngủ cùng giường
Tối nay Tô Dĩ Thần lại đến, Đường Thiên Tuyết chần chừ, rồi lưỡng lự hết lần này đến lần khác.
Mỗi khi cô định nói, nhưng nhìn thấy mặt anh cô lại cứng họng chẳng nói nổi, cũng không biết là cô đang e sợ điều gì.
Đột nhiên, Tô Dĩ Thần kéo cô ra ban công, anh đẩy cô áp sát vào tường, còn một tay của anh chống lên trên đó, mắt nhìn cô chằm chằm, giọng nói thiếu kiên nhẫn.
"Đường Thiên Tuyết, có gì cứ nói thẳng, thấy cô cứ định nói rồi lại thôi khiến tôi rất khó chịu đấy."
Thì ra Tô Dĩ Thần cũng nhận thấy rồi, Đường Thiên Tuyết cũng nhân lúc này, lấy hết nghị lực chuẩn bị gân cổ lên nói.
"Anh ăn cơm nhà tôi nhiều như vậy, có phải anh nên làm gì đó cho tôi không?"
Nhưng chữ còn chưa tuôn ra đến đầu lưỡi, Đường Thiên Tuyết lại đổi ý không nói câu này, cô nhíu mày suy nghĩ trong đầu.
"Câu này giống đe dọa quá, anh ấy sẽ tức giận, không được, đổi câu khác."
Chương 21: Ngủ cùng giường
Đường Thiên Tuyết lại thò rồi thụt như vậy nữa, Tô Dĩ Thần bỗng nhiên thở dài, anh thu tay lại, vẻ mặt ảm đạm nói.
"Có vẻ như tôi đoán sai rồi, nếu cô không có gì để nói thì tôi đi đây."
Tô Dĩ Thần quay lưng, anh định rời khỏi đi thật rồi, Đường Thiên Tuyết bất chợt cả gan nắm lấy tay anh mà kéo lại, cô lớn giọng gấp gáp.
"Khoan… khoan."
Tô Dĩ Thần nhếch môi cười gian, nhưng khi quay lại nhìn cô anh liền thay đổi sắc mặt trở nên điềm tĩnh lại, anh nói.
"Vậy rốt cuộc cô có chịu nói hay không?"
Đường Thiên Tuyết buông tay anh ra, hai tay cô nắm chặt lại để trước bụng, gương mặt cũng gồng cứng căng thẳng nói.
"Chuyện là, anh có thể ở lại đây trong hai tháng không? À không phải, là hai tháng rưỡi. Bác sĩ nói, nó tốt cho việc điều trị bệnh của Tiểu Di, cho nên..."
"Vì sao lại là tôi?"
Chương 21: Ngủ cùng giường
"Vì sao lại là tôi?"
Tô Dĩ Thần hỏi chen ngang, mặt của anh vẫn không biến sắc, Đường Thiên Tuyết sợ anh sẽ từ chối nên cố giải thích.
"Vì Tiểu Di không sợ anh, con bé còn rất mến anh, tôi muốn nhờ anh dành nhiều thời gian cho con bé một chút, có… có được không? Tôi đảm bảo sẽ không để Tiểu Di gây phiền phức cho anh."
Tô Dĩ Thần nhíu mày, anh khoanh tay trước ngực, liếc mắt vào trong căn nhà, giọng nói rất khó chịu.
"Nhưng ở căn hộ bé thế này những hơn hai tháng, cô nghĩ tôi chịu nổi sao?"
Đường Thiên Tuyết ngây người, cô không biết phải làm gì bây giờ.
"Đây là từ chối rồi?"
Tô Dĩ Thần từ bé đã quen với cuộc sống xa hoa, nhưng cô chỉ có có mỗi một căn hộ này thôi, đương nhiên là anh sẽ không chịu, cô đang rất lúng túng.
"Chuyện này…"
"Dọn đến biệt uyển của tôi ở đi, ngay ngày mai."
Chương 21: Ngủ cùng giường
"Chuyện này…"
"Dọn đến biệt uyển của tôi ở đi, ngay ngày mai."
Tô Dĩ Thần dựa người vào cửa, anh vẫn bình thản nói.
Đường Thiên Tuyết bất ngờ, không tin nổi vào tai của mình.
"Hả?"
"Cô không muốn thì xem như tôi chưa nói gì đi."
Tô Dĩ Thần nói xong lại định bỏ đi, một lần nữa, Đường Thiên Tuyết lại ngăn cản anh, cô vội chạy lên phía trước anh vẻ mặt trông hồ hởi hẳn ra.
"Không, không phải. Vậy có nghĩa là anh đồng ý rồi đúng không?"
Tô Dĩ Thần nhìn nét mặt mong đợi của cô hiện rõ trên khuôn mặt, anh bất chợt lại nảy ra một ý.
"Nhưng tôi còn có một điều kiện, cô đáp ứng được, thì mới coi là đồng ý."
Đường Thiên Tuyết không do dự liền đáp.
Chương 21: Ngủ cùng giường
Đường Thiên Tuyết không do dự liền đáp.
"Anh cứ nói, chỉ cần anh đồng ý, thì việc gì trong khả năng của tôi, tôi cũng làm cho anh."
Tô Dĩ Thần lại nở một nụ cười kỳ lạ, anh cúi người xuống gần tai của cô nói nhỏ.
"Cô yên tâm, điều kiện này rất dễ, như cho không vậy, ai cũng dễ dàng làm được."
Hơi của Tô Dĩ Thần làm Đường Thiên Tuyết cảm thấy nhột nhột, cô hơi né người ra.
"Vậy nó… là gì?"
Tô Dĩ Thần lại cố lấn lướt tới, lần này anh nói thẳng trực diện vào tai cô.
"Điều kiện của tôi là, cô phải ngủ chung phòng với tôi. Đừng tưởng giống với khi ở Tô gia. Ý của tôi là ngủ cùng một giường, chỉ hai chúng ta."
Đường Thiên Tuyết giật mình, chân vô thức bước lùi lại thì bị vấp suýt ngã.
Tô Dĩ Thần nhanh tay vòng qua eo của cô, anh kéo cô lại, hai người thế nào lại trong tư thế ôm nhau dính chặt.
Trong khoảng một tuần sau đó, ngày nào Tô Dĩ Thần cũng đến nhà của Đường Thiên Tuyết, nếu không nói quá thì rõ là anh đến nhà của cô để 'ăn ké'.
Nhưng những lúc có Tô Dĩ Thần, Đường Thiên Tuyết nhận thấy tâm trạng của Tiểu Di tốt hơn hẳn, con bé đã bắt đầu cười rồi.
Hôm nay cô lại đưa Tiểu Di đi kiểm tra định kỳ, Triệu Duẫn cũng rất bất ngờ vì tiến độ hồi phục của con bé tốt hơn mong đợi.
"Thiên Tuyết, vừa rồi trong khi thôi miên, Tiểu Di đã cười rất nhiều, có lẽ con bé đang dần lấy lại cảm giác an toàn rồi. Điều này chứng tỏ con bé đang trong trạng thái tốt nhất để hồi phục. Cũng nhờ có người mẹ tốt như cậu mà con bé mới có tiến triển tốt như vậy đấy."
Đường Thiên Tuyết nghe Triệu Duẫn nói, bản thân cô cảm thấy anh ta có phần hơi tân bốc. Cô lại nghĩ về một chuyện khác, miệng vô thức lẩm bẩm.
"Cũng không hẳn là nhờ tôi…"
"Sao cơ?"
Triệu Duẫn hơi rướn người ra phía trước hỏi lại vì anh ta nghe không rõ cô nói lắm.
Chương 21: Ngủ cùng giường
Đường Thiên Tuyết gượng cười xua tay.
"À, không có gì. Nhưng tôi… tôi có chuyện này muốn hỏi xin ý kiến của cậu, có được không?"
Đường Thiên Tuyết ngập ngừng, bộ dạng có vẻ câu nệ mà e dè hỏi. Triệu Duẫn rất cởi mở ngay lập tức trả lời.
"Cậu cứ nói, giữa chúng ta không cần thiết phải khách sáo."
Triệu Duẫn đã nói như thế, Đường Thiên Tuyết cũng nhanh chóng gạt qua do dự để nói.
"Thật ra, dạo này Tiểu Di thường xuyên gặp một người, mỗi lần gặp người đó, con bé trông rất vui vẻ, vậy… có khi nào kết quả khả quan này cũng có một phần của người đó không?"
Đường Thiên Tuyết vừa dứt lời thì Triệu Duẫn bỗng nhiên nói lớn trong sự phấn khích.
"Đương nhiên rồi, chuyện này không phải là tốt mà là cực kì tốt. Nếu đột nhiên Tiểu Di có cảm tình với một người xa lạ thì chứng thực rằng suy nghĩ của con bé đang dần trở lại bình thường. Nếu có thể thì cậu hãy để con bé tiếp xúc với người đó nhiều hơn, trò chuyện cùng con bé nhiều hơn. Tôi đảm bảo bảo trong vòng hai tháng, nhu cầu muốn được giao tiếp của con bé tăng lên, khi đó ý chí sẽ kích thích ngôn ngữ của con bé phát triển trở lại."
Chương 21: Ngủ cùng giường
Đường Thiên Tuyết bất ngờ trầm trồ hỏi lại.
"Thật sao? Vậy là Tiểu Di sẽ lại nói chuyện được?"
Một cái gật đầu của Triệu Duẫn khiến Đường Thiên Tuyết nhìn Tiểu Di mà lân lân vui vẻ cả ngày.
Con của cô sắp lại trở nên bình thường như bao đứa trẻ khác rồi, rồi cô sẽ được nhìn thấy con bé vui đùa cười nói như ngày nào, đây quả là chuyện tốt.
Nhưng có một điều, người cô nhắc đến với Triệu Duẫn chính là Tô Dĩ Thần, cô phải làm sao đây?
Mặc dù Tô Dĩ Thần thường hay đến nhà cô, nhưng anh chỉ đến vào đúng giờ cơm tối, ăn uống xong rồi anh lại đi ngay, thời gian anh dành cho Tiểu Di vốn không nhiều.
Đường Thiên Tuyết lại rất nôn nóng để con gái của mình khỏi bệnh, vì vậy cô đang nghĩ, không có biết nếu cô thuyết phục Tô Dĩ Thần ở lại nhà của mình, liệu anh có đồng ý hay không?
Đường Thiên Tuyết từ lúc đó đã chuẩn bị soạn sẵn một kịch bản trong đầu, dù biết khả năng Tô Dĩ Thần sẽ chấp nhận lời thỉnh cầu của cô là khá thấp, nhưng vì Tiểu Di, cô quyết tâm sẽ thử.
Chương 21: Ngủ cùng giường
Tối nay Tô Dĩ Thần lại đến, Đường Thiên Tuyết chần chừ, rồi lưỡng lự hết lần này đến lần khác.
Mỗi khi cô định nói, nhưng nhìn thấy mặt anh cô lại cứng họng chẳng nói nổi, cũng không biết là cô đang e sợ điều gì.
Đột nhiên, Tô Dĩ Thần kéo cô ra ban công, anh đẩy cô áp sát vào tường, còn một tay của anh chống lên trên đó, mắt nhìn cô chằm chằm, giọng nói thiếu kiên nhẫn.
"Đường Thiên Tuyết, có gì cứ nói thẳng, thấy cô cứ định nói rồi lại thôi khiến tôi rất khó chịu đấy."
Thì ra Tô Dĩ Thần cũng nhận thấy rồi, Đường Thiên Tuyết cũng nhân lúc này, lấy hết nghị lực chuẩn bị gân cổ lên nói.
"Anh ăn cơm nhà tôi nhiều như vậy, có phải anh nên làm gì đó cho tôi không?"
Nhưng chữ còn chưa tuôn ra đến đầu lưỡi, Đường Thiên Tuyết lại đổi ý không nói câu này, cô nhíu mày suy nghĩ trong đầu.
"Câu này giống đe dọa quá, anh ấy sẽ tức giận, không được, đổi câu khác."
Chương 21: Ngủ cùng giường
Đường Thiên Tuyết lại thò rồi thụt như vậy nữa, Tô Dĩ Thần bỗng nhiên thở dài, anh thu tay lại, vẻ mặt ảm đạm nói.
"Có vẻ như tôi đoán sai rồi, nếu cô không có gì để nói thì tôi đi đây."
Tô Dĩ Thần quay lưng, anh định rời khỏi đi thật rồi, Đường Thiên Tuyết bất chợt cả gan nắm lấy tay anh mà kéo lại, cô lớn giọng gấp gáp.
"Khoan… khoan."
Tô Dĩ Thần nhếch môi cười gian, nhưng khi quay lại nhìn cô anh liền thay đổi sắc mặt trở nên điềm tĩnh lại, anh nói.
"Vậy rốt cuộc cô có chịu nói hay không?"
Đường Thiên Tuyết buông tay anh ra, hai tay cô nắm chặt lại để trước bụng, gương mặt cũng gồng cứng căng thẳng nói.
"Chuyện là, anh có thể ở lại đây trong hai tháng không? À không phải, là hai tháng rưỡi. Bác sĩ nói, nó tốt cho việc điều trị bệnh của Tiểu Di, cho nên..."
"Vì sao lại là tôi?"
Chương 21: Ngủ cùng giường
"Vì sao lại là tôi?"
Tô Dĩ Thần hỏi chen ngang, mặt của anh vẫn không biến sắc, Đường Thiên Tuyết sợ anh sẽ từ chối nên cố giải thích.
"Vì Tiểu Di không sợ anh, con bé còn rất mến anh, tôi muốn nhờ anh dành nhiều thời gian cho con bé một chút, có… có được không? Tôi đảm bảo sẽ không để Tiểu Di gây phiền phức cho anh."
Tô Dĩ Thần nhíu mày, anh khoanh tay trước ngực, liếc mắt vào trong căn nhà, giọng nói rất khó chịu.
"Nhưng ở căn hộ bé thế này những hơn hai tháng, cô nghĩ tôi chịu nổi sao?"
Đường Thiên Tuyết ngây người, cô không biết phải làm gì bây giờ.
"Đây là từ chối rồi?"
Tô Dĩ Thần từ bé đã quen với cuộc sống xa hoa, nhưng cô chỉ có có mỗi một căn hộ này thôi, đương nhiên là anh sẽ không chịu, cô đang rất lúng túng.
"Chuyện này…"
"Dọn đến biệt uyển của tôi ở đi, ngay ngày mai."
Chương 21: Ngủ cùng giường
"Chuyện này…"
"Dọn đến biệt uyển của tôi ở đi, ngay ngày mai."
Tô Dĩ Thần dựa người vào cửa, anh vẫn bình thản nói.
Đường Thiên Tuyết bất ngờ, không tin nổi vào tai của mình.
"Hả?"
"Cô không muốn thì xem như tôi chưa nói gì đi."
Tô Dĩ Thần nói xong lại định bỏ đi, một lần nữa, Đường Thiên Tuyết lại ngăn cản anh, cô vội chạy lên phía trước anh vẻ mặt trông hồ hởi hẳn ra.
"Không, không phải. Vậy có nghĩa là anh đồng ý rồi đúng không?"
Tô Dĩ Thần nhìn nét mặt mong đợi của cô hiện rõ trên khuôn mặt, anh bất chợt lại nảy ra một ý.
"Nhưng tôi còn có một điều kiện, cô đáp ứng được, thì mới coi là đồng ý."
Đường Thiên Tuyết không do dự liền đáp.
Chương 21: Ngủ cùng giường
Đường Thiên Tuyết không do dự liền đáp.
"Anh cứ nói, chỉ cần anh đồng ý, thì việc gì trong khả năng của tôi, tôi cũng làm cho anh."
Tô Dĩ Thần lại nở một nụ cười kỳ lạ, anh cúi người xuống gần tai của cô nói nhỏ.
"Cô yên tâm, điều kiện này rất dễ, như cho không vậy, ai cũng dễ dàng làm được."
Hơi của Tô Dĩ Thần làm Đường Thiên Tuyết cảm thấy nhột nhột, cô hơi né người ra.
"Vậy nó… là gì?"
Tô Dĩ Thần lại cố lấn lướt tới, lần này anh nói thẳng trực diện vào tai cô.
"Điều kiện của tôi là, cô phải ngủ chung phòng với tôi. Đừng tưởng giống với khi ở Tô gia. Ý của tôi là ngủ cùng một giường, chỉ hai chúng ta."
Đường Thiên Tuyết giật mình, chân vô thức bước lùi lại thì bị vấp suýt ngã.
Tô Dĩ Thần nhanh tay vòng qua eo của cô, anh kéo cô lại, hai người thế nào lại trong tư thế ôm nhau dính chặt.
Bình luận facebook