• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Cố thiếu gia, đừng giả vờ nữa! - Quân Dao - Cố Khang Dật (2 Viewers)

  • Chương 190 “Xe của ai vậy?”

Không khí trong phòng dần vui vẻ hơn. Lâu lắm rồi mới có thời gian ở bên mẹ Từ và bé An, được trò chuyện cùng những người mình yêu quý, tâm trạng Từ Mạn Nhu tốt lên rất nhiều.





IAL


Ba người mải trò chuyện, không ai để ý phía người cửa, có một người lặng lẽ đứng nhìn. Người đó chính là Hoắc Thiên Phong, ánh mắt sâu thẳm của hắn tối thẫm. Hắn chưa từng nhìn thấy Từ Mạn Nhu vui vẻ, cười nhiều, nói nhiều như thế này khi ở bên cạnh hắn.


Có lẽ cô nói đúng, hắn luôn chỉ biết ép buộc người khác theo ý mình. Dưa chín ép sẽ không ngọt. Hoắc Thiên Phong lặng lẽ rời khỏi bệnh viện. Có lẽ ngày tháng sau này, ở bên cạnh những người cô muốn ở bên, nụ cười sẽ mãi hiện hữu trên gương mặt xinh đẹp, lương thiện đó.



Đọc tiếp tại VietWriter.vn nhé !



Nhưng đột nhiên hắn lo sợ. Cô gái xinh đẹp, trẻ trung như thế sẽ không thiếu đàn ông vây. quanh. Hắn không muốn một bàn tay dơ bẩn nào chạm vào thân thể ngọc ngà ấy. Tim Hoắc Thiên Phong như lửa đốt, vô cùng phẫn nộ, bản tính chiếm hữu lại nổi lên.


Hắn phải cố gắng kìm chế lắm mới không quay người lại, bắt cô nhốt lại như trước. Hắn sợ, sợ cô sẽ tìm cách tự sát một lần nữa. Dĩ nhiên hắn có thể cho người giám sát cô hai tư trên bảy, nhưng như thế có ích gì, chẳng qua cũng chỉ giữ được cái xác không hồn.


Nhưng nghĩ đến việc nụ cười vui vẻ ngọt ngào kia dành cho một tên đàn ông thối tha nào khác, cô sẽ hôn kẻ đó, ngủ cùng kẻ đó, sinh con cho kẻ đó, đáy mắt Hoắc Thiên Phong như tóe


lửa. Hắn tức giận đấm liên tục vào bức tường bên cạnh.


Những người đi qua thấy thế lập tức dạt qua bên, hoảng hốt nhìn người đàn ông đẹp trai nhưng khí thế như ác ma, ánh mắt vằn tia máu trong vô cùng đáng sợ. Một đứa bé còn khóc thét lên, mẹ nó vội vàng ôm con chạy đi xa, sợ kẻ điên kia làm hại con cô ấy.


Hoắc Thiên Phong hoàn toàn không biết, cũng không bận tâm đến ánh mắt người khác nhìn mình, đến tận khi tay tê rần, rướm máu, hắn mới dừng lại, cũng cảm thấy đỡ khó chịu trong người hơn.


Hắn đi thẳng ra xe, khởi động xe, chiếc xe lao vút ra đường lớn, đến thắng trường đua.


Đường đua hôm nay không tổ chức cuộc đua nào, chỉ có mấy tay đua đang đứng tán gẫu với nhau buổi sáng, còn chưa bắt đầu tập luyện. Đột nhiên trên đường đua xuất hiện một chiếc xe thể thao màu đỏ rực, xé gió lao đi.


“Xe của ai vậy?”


“Không biết


Mấy người đó tò mò bàn tán nhìn nhau, không biết ai đang lái với vận tốc điên cuồng như muốn tìm chết kia. Bọn họ là những tay đua chuyên nghiệp cũng chưa từng lái xe kiểu bán mạng như thế.


Nhưng tốc độ khiến trái tim Hoắc Thiên


Phong cảm thấy dễ chịu hơn. Cơn tức giận cũng dần dần lắng xuống. Đây là lần đầu tiên hắn cảm thấy tức giận đến nỗi không thể khống chế nổi bản thân như thế này.


Từ Mạn Nhu, cô gái nhỏ yếu ớt không chút năng lực phản kháng, vậy mà lại khiến Hoắc Thiên Phong hắn có nhiều thứ cảm xúc mang tên đầu tiên đến như thế, cũng khiến hắn điên cuồng như thế này.


Từ Mạn Nhu, được lắm, em cứ đợi đó cho tôi!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom