Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 24: ” Vị hôn thê? “
” Cô ấy không cần giúp đỡ cháu. Cháu cũng không cần ai giúp đỡ, một mình cháu có thể tự chống đỡ để che chở cho cô ấy! ” Giọng anh vô cùng cương quyết.
Bà nội anh nói: ” Cháu suy nghĩ kĩ rồi? “
” Phải “
” Con đừng vì một lúc mù quáng mà như vậy! Nghe lời bà nội con đi. ” Mẹ anh nói.
Anh không muốn tiếp tục đề tài này nữa thì nói: ” Bà nội, mẹ con không mù quáng cũng không muốn hai người nhắc đến chuyện này nữa! Công ty con có chuyện gấp con đi đây trước “
” Tiểu Lãnh, cháu….. “
Bà nội anh chưa nói xong anh đã ra xe lái ra khỏi nhà chính đi một mạch đến công ty.
[……]
Bước vào cửa công ty đi nhanh đến thang máy lên phòng làm việc anh vừa định bước vào phòng đã bị Chu Tuấn gọi lại: ” Lãnh Tổng “
” Có chuyện gì? “
” Có cô Jenny đến tìm anh, tôi đã ngăn cản nhưng cô ấy nói cô ấy là vị hôn thê của anh nên…. “
” Được, tôi biết rồi. Cậu đi làm việc đi “
Anh nói rồi bước vào phòng cởi áo vest vắt lên ghế làm việc. Vừa lúc đó có một người phụ nữ từ phòng nghỉ của anh bước ra. Cô ta có thân hình mảnh dẻ, làn da trắng, khuôn mặt khá thanh tú. Cô ta đang mặc chiếc váy màu đỏ rực càng làm tôn lên vẻ đẹp của cô ta. Cô ta không phải ai khác mà là Jenny. Cô ta nhanh chóng chạy đến ôm cổ anh rồi nói: ” Anh Vân em đã trở về rồi “
” Chào mừng em đã về, Tiểu Ny ” Anh cũng ôm cô ta rồi nói.
” Anh sau này gọi em là Jenny đi ” Cô ta giận dỗi buông lỏng cảnh tay.
” Anh quen gọi em là Tiểu Ny rồi “
” Được, anh muốn gọi em sao cũng được! “
” Em ngồi ở sofa chờ chút anh có việc gấp phải làm “
” Em ngồi trêи đùi anh xem anh làm việc như lúc nhỏ được không? “
” Đương nhiên là được rồi! “
[……]
Nhan Thiên Uyển buổi sáng không đến công ty buổi trưa đã nấu cơm mang đến công ty cho anh. Mặt cô cười tươi như hoa khi nghĩ đến lúc anh nếm thử món ăn cô làm.
Cô gọi một chiếc xe đến công ty. Vừa đến cô đã nhanh chân vào thang máy lên phòng làm việc vừa hé cửa vào cô đã chết sững khi nhìn thấy cảnh một người phụ nữ ngồi trêи đùi một người đàn ông cô rất muốn tin không phải anh nhưng khi người đàn ông đã quay mặt thì chính xác là Lãnh Vân hai người còn rất thân thiết.
Cô đứng lặng 2 giây thì đánh rơi cơm mang cho anh. Chỉ còn lại tiếng loảng xoảng còn cô thì đã che miệng chạy mất.
Anh xong khi nghe tiếng loảng xoảng thì liền đứng dậy chạy ra cửa suýt nữa thì Jenny rơi xuống đất. Anh chạy ra ngoài thì thấy bóng dáng bảo bối của anh, anh liền nhanh chân đuổi theo.
Cô cứ chạy nước mắt vẫn rơi xuống đọng trêи gò má như những viên pha lê. Chạy một lúc thì có một lực rất mạnh kéo cô từ đằng sau.
Lưng cô dính chặt vào lồng ngực rắn chắc. Anh xoay người cô lại cất tiếng hỏi: ” Em tại sao lại khóc còn bỏ chạy? “
Cô không nói nước mắt vẫn rơi chẳng ngừng. Anh ôm cô thật chặt nói: ” Bình tĩnh nói cho anh biết được không? “
Anh vừa ôm cô vào ngực mùi nước hoa của phụ nữ liền sộc vào mũi cô có lẽ là mùi của người phụ nữ kia.
Cô liền khó chịu đẩy anh ra nhưng anh lại dùng sức ôm chặt cô hơn làm cô không tài nào thoát ra được.
Bà nội anh nói: ” Cháu suy nghĩ kĩ rồi? “
” Phải “
” Con đừng vì một lúc mù quáng mà như vậy! Nghe lời bà nội con đi. ” Mẹ anh nói.
Anh không muốn tiếp tục đề tài này nữa thì nói: ” Bà nội, mẹ con không mù quáng cũng không muốn hai người nhắc đến chuyện này nữa! Công ty con có chuyện gấp con đi đây trước “
” Tiểu Lãnh, cháu….. “
Bà nội anh chưa nói xong anh đã ra xe lái ra khỏi nhà chính đi một mạch đến công ty.
[……]
Bước vào cửa công ty đi nhanh đến thang máy lên phòng làm việc anh vừa định bước vào phòng đã bị Chu Tuấn gọi lại: ” Lãnh Tổng “
” Có chuyện gì? “
” Có cô Jenny đến tìm anh, tôi đã ngăn cản nhưng cô ấy nói cô ấy là vị hôn thê của anh nên…. “
” Được, tôi biết rồi. Cậu đi làm việc đi “
Anh nói rồi bước vào phòng cởi áo vest vắt lên ghế làm việc. Vừa lúc đó có một người phụ nữ từ phòng nghỉ của anh bước ra. Cô ta có thân hình mảnh dẻ, làn da trắng, khuôn mặt khá thanh tú. Cô ta đang mặc chiếc váy màu đỏ rực càng làm tôn lên vẻ đẹp của cô ta. Cô ta không phải ai khác mà là Jenny. Cô ta nhanh chóng chạy đến ôm cổ anh rồi nói: ” Anh Vân em đã trở về rồi “
” Chào mừng em đã về, Tiểu Ny ” Anh cũng ôm cô ta rồi nói.
” Anh sau này gọi em là Jenny đi ” Cô ta giận dỗi buông lỏng cảnh tay.
” Anh quen gọi em là Tiểu Ny rồi “
” Được, anh muốn gọi em sao cũng được! “
” Em ngồi ở sofa chờ chút anh có việc gấp phải làm “
” Em ngồi trêи đùi anh xem anh làm việc như lúc nhỏ được không? “
” Đương nhiên là được rồi! “
[……]
Nhan Thiên Uyển buổi sáng không đến công ty buổi trưa đã nấu cơm mang đến công ty cho anh. Mặt cô cười tươi như hoa khi nghĩ đến lúc anh nếm thử món ăn cô làm.
Cô gọi một chiếc xe đến công ty. Vừa đến cô đã nhanh chân vào thang máy lên phòng làm việc vừa hé cửa vào cô đã chết sững khi nhìn thấy cảnh một người phụ nữ ngồi trêи đùi một người đàn ông cô rất muốn tin không phải anh nhưng khi người đàn ông đã quay mặt thì chính xác là Lãnh Vân hai người còn rất thân thiết.
Cô đứng lặng 2 giây thì đánh rơi cơm mang cho anh. Chỉ còn lại tiếng loảng xoảng còn cô thì đã che miệng chạy mất.
Anh xong khi nghe tiếng loảng xoảng thì liền đứng dậy chạy ra cửa suýt nữa thì Jenny rơi xuống đất. Anh chạy ra ngoài thì thấy bóng dáng bảo bối của anh, anh liền nhanh chân đuổi theo.
Cô cứ chạy nước mắt vẫn rơi xuống đọng trêи gò má như những viên pha lê. Chạy một lúc thì có một lực rất mạnh kéo cô từ đằng sau.
Lưng cô dính chặt vào lồng ngực rắn chắc. Anh xoay người cô lại cất tiếng hỏi: ” Em tại sao lại khóc còn bỏ chạy? “
Cô không nói nước mắt vẫn rơi chẳng ngừng. Anh ôm cô thật chặt nói: ” Bình tĩnh nói cho anh biết được không? “
Anh vừa ôm cô vào ngực mùi nước hoa của phụ nữ liền sộc vào mũi cô có lẽ là mùi của người phụ nữ kia.
Cô liền khó chịu đẩy anh ra nhưng anh lại dùng sức ôm chặt cô hơn làm cô không tài nào thoát ra được.
Bình luận facebook