Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-57
Chương 57: Đương nhiên là Hàn phu nhân tương lai rồi!
Bạch Lăng Diệp bước từ trong thang máy ra dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người.
Cô liếc nhìn xung quanh sau đó nhìn Hàn Trạch Dương.
"Lăng Diệp, anh..."
"Em nghĩ chúng ta cần nói chuyện!" Một câu nói cắt đứt lời anh muốn nói.
"Được, chúng ta vào trong rồi nói!" Hàn Trạch Dương nói xong liền nhường bước để cô đi trước vào phòng mình, anh liếc nhìn Vương Giai Kỳ, sau đó quay sang nói với Lục Hạo: "Lục Hạo, cậu đưa cô Vương tới phòng chờ trước đi!"
"Cô Vương, mời cô đi theo tôi!"
Vương Giai Kỳ liếc nhìn Hàn Trạch Dương sau đó nhìn Bạch Lăng Diệp sau đó gật gật đầu đi theo Lục Hạo, chuyện này có lẽ nên để bọn họ tự giải quyết, cô vẫn là không nên xen vào làm gì.
Sau khi Bạch Lăng Diệp và Hàn Trạch Dương đã vào văn phòng, Lục Hạo mới quay qua nhìn đám nhân viên của bộ phận thư ký, "Còn đứng đó sao? Còn không mau trở về làm việc của mọi người đi!"
Mấy nhân viên vội vã lục tục trở về phòng làm việc. Lục Hạo quay lại nhìn Vương Giai Kỳ cười cười: "Để cô chê cười rồi, mời cô đi theo tôi!"
Vương Giai Kỳ gật đầu lặng lẽ đi theo Lục Hạo tới phòng chờ ngồi đợi.
Trong phòng làm việc của Hàn Trạch Dương.
Bạch Lăng Diệp vào phòng ngồi xuống ghế sô pha sau đó nhìn chằm chằm vào người đàn ông đang đứng đối diện mình, "Hàn Trạch Dương, Bây giờ em cho anh cơ hội, anh có thể giải thích rồi!"
"Lăng Diệp, em thật sự đã bình tĩnh lại rồi chứ?" Anh rất sợ giữa chừng anh chưa kịp giải thích thì cô lại tức giận bỏ đi.
"Nếu anh không nói, vậy em về đây!" Bạch Lăng Diệp nói xong liền muốn đứng dậy.
"Đừng, đừng, em bình tĩnh, để anh giải thích!" Hàn Trạch Dương thấy cô đứng dậy thì vội vã ngăn cản để cô ngồi xuống, rót cho cô một cốc nước rồi từ từ nói: "Thật ra mọi chuyện không phải như em nghĩ đâu! Anh và Mộ Giai Tuyết thật sự không có gì, tất cả chỉ là tin đồn mà thôi!"
"Tin đồn?" Bạch Lăng Diệp nghi ngờ hỏi.
"Đúng vậy, chỉ là tin đồn!" Hàn Trạch Dương vội vã đáp lời, "Là Mộ Giai Tuyết luôn luôn bám lấy anh, trước đây, vì nể mặt ba cô ta từng có ơn với anh nên anh không có bác bỏ tin đồn này, không ngờ là mọi chuyện lại đi tới mức này!"
"Những gì anh nói là thật?"
"Thật! Anh thề, những gì anh nói với em đều là thật, không có một câu giả dối!"
Bạch Lăng Diệp thở dài: "Thôi được rồi em tạm thời sẽ tin anh, nhưng vì sao anh không nói cho em biết chuyện này sớm hơn?"
"Vốn dĩ anh định giải quyết chuyện này xong sẽ nói cho em, không ngờ em lại nghe được chuyện này từ người khác, anh là không cố ý giấu em, tha thứ cho anh lần này được không?"
"Được, lần này tha cho anh, nhưng anh nói, anh định giải quyết chuyện này?"
"Đúng, em xem đi!" vừa nói Hàn Trạch Dương vừa đưa cho Bạch Lăng Diệp chiếc điện thoại thu lại cuộc họp báo của tập đoàn Hàn thị sáng nay.
Trên video, Hàn Trạch Dương dõng dạc tuyên bố bác bỏ tin đồn hôn ước giữa anh và Mộ Giai Tuyết, anh còn nói anh đã có người trong lòng, và sẽ chỉ lấy cô ấy làm vợ.
Bạch Lăng Diệp vừa nghe xong những lời này liền không kìm được xúc động mà đưa tay che miệng, thì ra anh đã sớm nghĩ cách xử lý chuyện này, hơn nữa vì không muốn cô hiểu lầm nên mới giấu cô.
"Sao? Lần này thì tin anh rồi chứ?"
Bạch Lăng Diệp gật gật đầu: "Chỉ lần này thôi đấy, sau này bất cứ chuyện gì cũng không được phép giấu em!"
"Được!" Hàn Trạch Dương nhẹ nhàng đưa tay kéo cô vào lòng, ôm cô thật chặt. Chuyện lần này thực sự là lỗi của anh, lẽ ra anh không nên giấu cô, lẽ ra anh phải cho cô biết sớm hơn.
Bạch Lăng Diệp khẽ nhắm mắt tận hưởng cái ôm của anh.
"Cốc cốc!"
"Khụ khụ!"
Là tiếng gõ cửa, sau đó là tiếng của Lục Hạo, Bạch Lăng Diệp vội vã đẩy Hàn Trạch Dương ra.
Hàn Trạch Dương nhíu mày nhìn Lục Hạo: "Có chuyện gì?"
Lục Hạo cố trấn định lại cảm xúc của mình rồi nói: "Xin lỗi, làm phiền hai người nhưng mà, Mộ Giai Tuyết đã tới công ty, cô ta đang nằng nặc đòi gặp cậu!"
Hàn Trạch Dương thở dài: "Cho cô ta lên đây!" Anh đã biết chuyện này thế nào cũng sẽ xảy ra mà, tốt nhất là nên giải quyết một lần cho xong.
"Có cần em tránh đi không?" Bạch Lăng Diệp nhìn anh hỏi.
"Không cần đâu, em ở đây cùng với anh đi!" Hàn Trạch Dương lắc đầu nói với cô.
Một lúc sau Lục Hạo liền dẫn Mộ Giai Tuyết lên phòng làm việc của Hàn Trạch Dương.
Vừa vào đến cửa cô ta đã nói: "Anh Trạch Dương, cuộc họp báo sáng nay có phải có hiểu nhầm gì rồi không?" Nhưng vừa nhìn thấy Bạch Lăng Diệp ngồi ở bên cạnh Hàn Trạch Dương cô ta liền thay đổi giọng nói chỉ vào Bạch Lăng Diệp: "Cô ta là ai?"
Hàn Trạch Dương không nói gì kéo Bạch Lăng Diệp ngồi lên đùi mình, "Như cô đã thấy, chuyện này không hề có hiểu lầm gì! Còn cô ấy là ai sao? Đương nhiên là Hàn phu nhân tương lai rồi!"
"Anh Trạch Dương, anh nói gì vậy, em mới là vị hôn thê của anh, là Hàn phu nhân tương lai, không phải là cô ta!"
Bạch Lăng Diệp bước từ trong thang máy ra dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người.
Cô liếc nhìn xung quanh sau đó nhìn Hàn Trạch Dương.
"Lăng Diệp, anh..."
"Em nghĩ chúng ta cần nói chuyện!" Một câu nói cắt đứt lời anh muốn nói.
"Được, chúng ta vào trong rồi nói!" Hàn Trạch Dương nói xong liền nhường bước để cô đi trước vào phòng mình, anh liếc nhìn Vương Giai Kỳ, sau đó quay sang nói với Lục Hạo: "Lục Hạo, cậu đưa cô Vương tới phòng chờ trước đi!"
"Cô Vương, mời cô đi theo tôi!"
Vương Giai Kỳ liếc nhìn Hàn Trạch Dương sau đó nhìn Bạch Lăng Diệp sau đó gật gật đầu đi theo Lục Hạo, chuyện này có lẽ nên để bọn họ tự giải quyết, cô vẫn là không nên xen vào làm gì.
Sau khi Bạch Lăng Diệp và Hàn Trạch Dương đã vào văn phòng, Lục Hạo mới quay qua nhìn đám nhân viên của bộ phận thư ký, "Còn đứng đó sao? Còn không mau trở về làm việc của mọi người đi!"
Mấy nhân viên vội vã lục tục trở về phòng làm việc. Lục Hạo quay lại nhìn Vương Giai Kỳ cười cười: "Để cô chê cười rồi, mời cô đi theo tôi!"
Vương Giai Kỳ gật đầu lặng lẽ đi theo Lục Hạo tới phòng chờ ngồi đợi.
Trong phòng làm việc của Hàn Trạch Dương.
Bạch Lăng Diệp vào phòng ngồi xuống ghế sô pha sau đó nhìn chằm chằm vào người đàn ông đang đứng đối diện mình, "Hàn Trạch Dương, Bây giờ em cho anh cơ hội, anh có thể giải thích rồi!"
"Lăng Diệp, em thật sự đã bình tĩnh lại rồi chứ?" Anh rất sợ giữa chừng anh chưa kịp giải thích thì cô lại tức giận bỏ đi.
"Nếu anh không nói, vậy em về đây!" Bạch Lăng Diệp nói xong liền muốn đứng dậy.
"Đừng, đừng, em bình tĩnh, để anh giải thích!" Hàn Trạch Dương thấy cô đứng dậy thì vội vã ngăn cản để cô ngồi xuống, rót cho cô một cốc nước rồi từ từ nói: "Thật ra mọi chuyện không phải như em nghĩ đâu! Anh và Mộ Giai Tuyết thật sự không có gì, tất cả chỉ là tin đồn mà thôi!"
"Tin đồn?" Bạch Lăng Diệp nghi ngờ hỏi.
"Đúng vậy, chỉ là tin đồn!" Hàn Trạch Dương vội vã đáp lời, "Là Mộ Giai Tuyết luôn luôn bám lấy anh, trước đây, vì nể mặt ba cô ta từng có ơn với anh nên anh không có bác bỏ tin đồn này, không ngờ là mọi chuyện lại đi tới mức này!"
"Những gì anh nói là thật?"
"Thật! Anh thề, những gì anh nói với em đều là thật, không có một câu giả dối!"
Bạch Lăng Diệp thở dài: "Thôi được rồi em tạm thời sẽ tin anh, nhưng vì sao anh không nói cho em biết chuyện này sớm hơn?"
"Vốn dĩ anh định giải quyết chuyện này xong sẽ nói cho em, không ngờ em lại nghe được chuyện này từ người khác, anh là không cố ý giấu em, tha thứ cho anh lần này được không?"
"Được, lần này tha cho anh, nhưng anh nói, anh định giải quyết chuyện này?"
"Đúng, em xem đi!" vừa nói Hàn Trạch Dương vừa đưa cho Bạch Lăng Diệp chiếc điện thoại thu lại cuộc họp báo của tập đoàn Hàn thị sáng nay.
Trên video, Hàn Trạch Dương dõng dạc tuyên bố bác bỏ tin đồn hôn ước giữa anh và Mộ Giai Tuyết, anh còn nói anh đã có người trong lòng, và sẽ chỉ lấy cô ấy làm vợ.
Bạch Lăng Diệp vừa nghe xong những lời này liền không kìm được xúc động mà đưa tay che miệng, thì ra anh đã sớm nghĩ cách xử lý chuyện này, hơn nữa vì không muốn cô hiểu lầm nên mới giấu cô.
"Sao? Lần này thì tin anh rồi chứ?"
Bạch Lăng Diệp gật gật đầu: "Chỉ lần này thôi đấy, sau này bất cứ chuyện gì cũng không được phép giấu em!"
"Được!" Hàn Trạch Dương nhẹ nhàng đưa tay kéo cô vào lòng, ôm cô thật chặt. Chuyện lần này thực sự là lỗi của anh, lẽ ra anh không nên giấu cô, lẽ ra anh phải cho cô biết sớm hơn.
Bạch Lăng Diệp khẽ nhắm mắt tận hưởng cái ôm của anh.
"Cốc cốc!"
"Khụ khụ!"
Là tiếng gõ cửa, sau đó là tiếng của Lục Hạo, Bạch Lăng Diệp vội vã đẩy Hàn Trạch Dương ra.
Hàn Trạch Dương nhíu mày nhìn Lục Hạo: "Có chuyện gì?"
Lục Hạo cố trấn định lại cảm xúc của mình rồi nói: "Xin lỗi, làm phiền hai người nhưng mà, Mộ Giai Tuyết đã tới công ty, cô ta đang nằng nặc đòi gặp cậu!"
Hàn Trạch Dương thở dài: "Cho cô ta lên đây!" Anh đã biết chuyện này thế nào cũng sẽ xảy ra mà, tốt nhất là nên giải quyết một lần cho xong.
"Có cần em tránh đi không?" Bạch Lăng Diệp nhìn anh hỏi.
"Không cần đâu, em ở đây cùng với anh đi!" Hàn Trạch Dương lắc đầu nói với cô.
Một lúc sau Lục Hạo liền dẫn Mộ Giai Tuyết lên phòng làm việc của Hàn Trạch Dương.
Vừa vào đến cửa cô ta đã nói: "Anh Trạch Dương, cuộc họp báo sáng nay có phải có hiểu nhầm gì rồi không?" Nhưng vừa nhìn thấy Bạch Lăng Diệp ngồi ở bên cạnh Hàn Trạch Dương cô ta liền thay đổi giọng nói chỉ vào Bạch Lăng Diệp: "Cô ta là ai?"
Hàn Trạch Dương không nói gì kéo Bạch Lăng Diệp ngồi lên đùi mình, "Như cô đã thấy, chuyện này không hề có hiểu lầm gì! Còn cô ấy là ai sao? Đương nhiên là Hàn phu nhân tương lai rồi!"
"Anh Trạch Dương, anh nói gì vậy, em mới là vị hôn thê của anh, là Hàn phu nhân tương lai, không phải là cô ta!"
Bình luận facebook