Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-82
Chương 82: Bữa cơm mừng tân hôn
Ba người nhanh chóng đi đến nhà hàng mà Vương Giai Kỳ đã hẹn, bước vào trong, Bạch Lăng Diệp nói tên, nhân viên liền dẫn bọn họ đến phòng đặt riêng ở lầu hai.
Ba người vừa bước vào phòng, Vương Giai Kỳ liền vẫy tay với Bạch Lăng Diệp, "Lăng Diệp, mau lại đây ngồi đi!"
Bạch Lăng Diệp nhanh chóng đi tới ngồi cạnh Vương Giai Kỳ, cô còn kéo tay Hàn Lạc Vi đi cùng mình, "Nào Lạc Vi, đến đây cùng ngồi đi!" ở trên xe, Bạch Lăng Diệp đã làm quen với cô, hơn nữa hai người nói chuyện cũng rất vui vẻ, nên bây giờ quan hệ cũng đã khá thân thiết.
Vương Giai Kỳ nhìn Hàn Lạc Vi rồi hỏi Bạch Lăng Diệp, "Đây là?"
"Đây là em gái Trạch Dương, Hàn Lạc Vi!"
"Lạc Vi, em trở về bao giờ vậy?" Lăng Hạo Thiên đột nhiên cất tiếng hỏi.
"Anh Hạo Thiên, em mới trở về hôm nay, cho nên hôm nay liền theo anh Trạch Dương tới đây!"
" Về rồi thì tốt, đúng lúc hôm nay anh mời mọi người ăn bữa cơm tân hôn!"
"Anh Hạo Thiên, anh kết hôn rồi sao?" Hàn Lạc Vi kinh ngạc nhìn anh.
"Đúng vậy, giới thiệu với em, đây là bà xã của anh, Vương Giai Kỳ!" vừa nói anh vừa kéo Vương Giai Kỳ qua.
"Vậy thì chúc mừng hai người, chúc hai người trăm năm hạnh phúc!" Vương Giai Kỳ cười nói, trong lòng của cô, Lăng Hạo Thiên giống như là người anh trai thứ hai vậy. Từ nhỏ bốn người bọn họ đã chơi với nhau rất vui vẻ, cho đến khi Hàn Trạch Dương dời đi thì bọn họ cũng dần ít qua lại, chỉ có cô là luôn bám riết lấy Hàn Trạch Dương cùng với Lục Hạo.
Nghĩ đến Lục Hạo, lòng cô lại cảm thấy khó chịu.
Đúng lúc này Bạch Lăng Diệp lại nhắc đến anh ấy: "Cơm tân hôn sao? Vậy tại sao không mời Lục Hạo? Anh ấy không phải bạn thân của anh và Trạch Dương sao?"
"Lục Hạo sao?" Lăng Hạo Thiên liếc nhìn Hàn Lạc Vi, thấy cô không có phản ứng gì mới nói tiếp, "Lúc nãy tôi có gọi điện cho cậu ấy rồi, cậu ấy nói là có việc bận nên sẽ tới sau!"
Là bạn của Hàn Trạch Dương và Lục Hạo, sao Lăng Hạo Thiên có thể không biết chuyện giữa Hàn Lạc Vi và cậu ta chứ, cho nên lúc nãy khi nhắc tới Lục Hạo, anh mới phải nhìn xem thái độ của Hàn Lạc Vi rồi mới dám nói. Nhìn thái độ này của cô, chắc hẳn là đã chết tâm rồi.
Thật ra lúc nãy khi Bạch Lăng Diệp nhắc đến Lục Hạo, Hàn Lạc Vi cũng có chút xao động, nhưng cô rất nhanh liền nén lại những xao động này, tỏ ra không quan tâm.
Cô đã giả vờ nhiều năm như vậy rồi, thì lần này giả vờ sao có thể để mọi người phát hiện được.
Lúc nghe Bạch Lăng Diệp nhắc đến Lục Hạo, Hàn Trạch Dương cũng là không yên tâm, nhưng khi nhìn đến khuôn mặt bình thản của con bé, rồi nhớ lại thái độ của con bé lúc gặp Lục Hạo ở nước ngoài anh liền cảm thấy bớt lo lắng.
Đúng lúc này cửa phòng lại được mở ra, Lục Hạo từ bên ngoài bước vào, anh vừa từ chỗ của Trần Nhã Tịnh trở về, vì Hàn Trạch Dương đã giao cho anh nhiệm vụ giúp anh chuẩn bị lễ đính hôn.
Vừa bước vào, Lục Hạo nhìn mọi người trong phòng một lượt, ánh mắt anh khựng lại trên người Hàn Lạc Vi một giây rồi nhanh chóng rời đi.
Thật ra Lục Hạo cũng biết hôm nay Hàn Lạc Vi sẽ trở về nước, nhưng anh thật không ngờ là Hàn Trạch Dương sẽ dẫn theo cô tới đây.
Vì mọi người đều đã ngồi vào chỗ, chỉ còn chỗ trống bên cạnh Hàn Lạc Vi, Lục Hạo chỉ đành đi tới và ngồi xuống bên cạnh cô.
Hàn Lạc Vi cũng không có phản ứng thái quá, cô chỉ đơn giản là cúi đầu trầm lặng.
Bạch Lăng Diệp ngồi bên cạnh cũng thấy sự thay đổi của cô ấy, cô không nhịn được mà nhìn qua, lúc này mọi người trong phòng cũng đều nhìn về phía Lục Hạo và Hàn Lạc Vi.
Hàn Lạc Vi thấy mọi người nhìn chằm chằm mình thì ngẩng đầu mỉm cười: "Nếu mọi người đã tới đông đủ rồi, thì chúng ta bắt đầu dùng bữa thôi!"
Lăng Hạo Thiên lập tức đứng lên tiếp lời: "Phải rồi, nếu mọi người đã tới đông đủ, thì chúng ta bắt đầu thôi! Bắt đầu thôi!"
Mọi người bắt đầu dùng bữa, cả bữa ăn, Bạch Lăng Diệp cứ chú ý tới hai người bên cạnh mình, thỉnh thoảng mới quay sang nói với Vương Giai Kỳ vài câu. Cô dám chắc giữa hai người họ chắc chắn có chuyện gì đó.
Hàn Trạch Dương cũng luôn chú ý đến phản ứng của Hàn Lạc Vi, anh sợ con bé vẫn chưa quên được, sợ nó sẽ lại lần nữa bị tổn thương.
Chỉ là Hàn Lạc Vi cũng không phải ngốc, nhìn ra ánh mắt của mọi người nhìn mình, cô làm như không thấy gì, tập trung ăn uống, thỉnh thoảng lại ghé sang nói với Bạch Lăng Diệp về Hàn Trạch Dương.
Sau bữa ăn, ba người đàn ông liền đi chơi bida. Ba cô gái cùng nhau ngồi trò chuyện. Bạch Lăng Diệp vốn muốn thăm dò chút về quan hệ giữa Hàn Lạc Vi và Lục Hạo, nhưng nghĩ lại cô cảm thấy vẫn nên về hỏi Hàn Trạch Dương thì hơn.
Truyện Tổng Tài
Lần này Hàn Lạc Vi về nước không nói với ba mẹ nên rốt cuộc Hàn Trạch Dương chỉ có thể đưa cô trở về khách sạn.
Ba người nhanh chóng đi đến nhà hàng mà Vương Giai Kỳ đã hẹn, bước vào trong, Bạch Lăng Diệp nói tên, nhân viên liền dẫn bọn họ đến phòng đặt riêng ở lầu hai.
Ba người vừa bước vào phòng, Vương Giai Kỳ liền vẫy tay với Bạch Lăng Diệp, "Lăng Diệp, mau lại đây ngồi đi!"
Bạch Lăng Diệp nhanh chóng đi tới ngồi cạnh Vương Giai Kỳ, cô còn kéo tay Hàn Lạc Vi đi cùng mình, "Nào Lạc Vi, đến đây cùng ngồi đi!" ở trên xe, Bạch Lăng Diệp đã làm quen với cô, hơn nữa hai người nói chuyện cũng rất vui vẻ, nên bây giờ quan hệ cũng đã khá thân thiết.
Vương Giai Kỳ nhìn Hàn Lạc Vi rồi hỏi Bạch Lăng Diệp, "Đây là?"
"Đây là em gái Trạch Dương, Hàn Lạc Vi!"
"Lạc Vi, em trở về bao giờ vậy?" Lăng Hạo Thiên đột nhiên cất tiếng hỏi.
"Anh Hạo Thiên, em mới trở về hôm nay, cho nên hôm nay liền theo anh Trạch Dương tới đây!"
" Về rồi thì tốt, đúng lúc hôm nay anh mời mọi người ăn bữa cơm tân hôn!"
"Anh Hạo Thiên, anh kết hôn rồi sao?" Hàn Lạc Vi kinh ngạc nhìn anh.
"Đúng vậy, giới thiệu với em, đây là bà xã của anh, Vương Giai Kỳ!" vừa nói anh vừa kéo Vương Giai Kỳ qua.
"Vậy thì chúc mừng hai người, chúc hai người trăm năm hạnh phúc!" Vương Giai Kỳ cười nói, trong lòng của cô, Lăng Hạo Thiên giống như là người anh trai thứ hai vậy. Từ nhỏ bốn người bọn họ đã chơi với nhau rất vui vẻ, cho đến khi Hàn Trạch Dương dời đi thì bọn họ cũng dần ít qua lại, chỉ có cô là luôn bám riết lấy Hàn Trạch Dương cùng với Lục Hạo.
Nghĩ đến Lục Hạo, lòng cô lại cảm thấy khó chịu.
Đúng lúc này Bạch Lăng Diệp lại nhắc đến anh ấy: "Cơm tân hôn sao? Vậy tại sao không mời Lục Hạo? Anh ấy không phải bạn thân của anh và Trạch Dương sao?"
"Lục Hạo sao?" Lăng Hạo Thiên liếc nhìn Hàn Lạc Vi, thấy cô không có phản ứng gì mới nói tiếp, "Lúc nãy tôi có gọi điện cho cậu ấy rồi, cậu ấy nói là có việc bận nên sẽ tới sau!"
Là bạn của Hàn Trạch Dương và Lục Hạo, sao Lăng Hạo Thiên có thể không biết chuyện giữa Hàn Lạc Vi và cậu ta chứ, cho nên lúc nãy khi nhắc tới Lục Hạo, anh mới phải nhìn xem thái độ của Hàn Lạc Vi rồi mới dám nói. Nhìn thái độ này của cô, chắc hẳn là đã chết tâm rồi.
Thật ra lúc nãy khi Bạch Lăng Diệp nhắc đến Lục Hạo, Hàn Lạc Vi cũng có chút xao động, nhưng cô rất nhanh liền nén lại những xao động này, tỏ ra không quan tâm.
Cô đã giả vờ nhiều năm như vậy rồi, thì lần này giả vờ sao có thể để mọi người phát hiện được.
Lúc nghe Bạch Lăng Diệp nhắc đến Lục Hạo, Hàn Trạch Dương cũng là không yên tâm, nhưng khi nhìn đến khuôn mặt bình thản của con bé, rồi nhớ lại thái độ của con bé lúc gặp Lục Hạo ở nước ngoài anh liền cảm thấy bớt lo lắng.
Đúng lúc này cửa phòng lại được mở ra, Lục Hạo từ bên ngoài bước vào, anh vừa từ chỗ của Trần Nhã Tịnh trở về, vì Hàn Trạch Dương đã giao cho anh nhiệm vụ giúp anh chuẩn bị lễ đính hôn.
Vừa bước vào, Lục Hạo nhìn mọi người trong phòng một lượt, ánh mắt anh khựng lại trên người Hàn Lạc Vi một giây rồi nhanh chóng rời đi.
Thật ra Lục Hạo cũng biết hôm nay Hàn Lạc Vi sẽ trở về nước, nhưng anh thật không ngờ là Hàn Trạch Dương sẽ dẫn theo cô tới đây.
Vì mọi người đều đã ngồi vào chỗ, chỉ còn chỗ trống bên cạnh Hàn Lạc Vi, Lục Hạo chỉ đành đi tới và ngồi xuống bên cạnh cô.
Hàn Lạc Vi cũng không có phản ứng thái quá, cô chỉ đơn giản là cúi đầu trầm lặng.
Bạch Lăng Diệp ngồi bên cạnh cũng thấy sự thay đổi của cô ấy, cô không nhịn được mà nhìn qua, lúc này mọi người trong phòng cũng đều nhìn về phía Lục Hạo và Hàn Lạc Vi.
Hàn Lạc Vi thấy mọi người nhìn chằm chằm mình thì ngẩng đầu mỉm cười: "Nếu mọi người đã tới đông đủ rồi, thì chúng ta bắt đầu dùng bữa thôi!"
Lăng Hạo Thiên lập tức đứng lên tiếp lời: "Phải rồi, nếu mọi người đã tới đông đủ, thì chúng ta bắt đầu thôi! Bắt đầu thôi!"
Mọi người bắt đầu dùng bữa, cả bữa ăn, Bạch Lăng Diệp cứ chú ý tới hai người bên cạnh mình, thỉnh thoảng mới quay sang nói với Vương Giai Kỳ vài câu. Cô dám chắc giữa hai người họ chắc chắn có chuyện gì đó.
Hàn Trạch Dương cũng luôn chú ý đến phản ứng của Hàn Lạc Vi, anh sợ con bé vẫn chưa quên được, sợ nó sẽ lại lần nữa bị tổn thương.
Chỉ là Hàn Lạc Vi cũng không phải ngốc, nhìn ra ánh mắt của mọi người nhìn mình, cô làm như không thấy gì, tập trung ăn uống, thỉnh thoảng lại ghé sang nói với Bạch Lăng Diệp về Hàn Trạch Dương.
Sau bữa ăn, ba người đàn ông liền đi chơi bida. Ba cô gái cùng nhau ngồi trò chuyện. Bạch Lăng Diệp vốn muốn thăm dò chút về quan hệ giữa Hàn Lạc Vi và Lục Hạo, nhưng nghĩ lại cô cảm thấy vẫn nên về hỏi Hàn Trạch Dương thì hơn.
Truyện Tổng Tài
Lần này Hàn Lạc Vi về nước không nói với ba mẹ nên rốt cuộc Hàn Trạch Dương chỉ có thể đưa cô trở về khách sạn.
Bình luận facebook