Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 281
CHƯƠNG 281
“Vậy thì cũng không phải là dùng để cắn ư?” Tô Khiết lúc này có chút chóng mặt, cho nên đầu óc cũng đột nhiên chậm chạp hẳn đi và hỏi lại một câu theo bản năng.
Nguyễn Hạo Thần hơi đơ người rồi khẽ cười: “Ừ, em nói đúng, cưới vợ về tất nhiên không phải là dùng để cắn rồi, còn có việc quan trọng hơn có thể làm.”
Nguyễn Hạo Thần dí sát môi vào vành tai cô, cố ý ma sát rồi hé răng cắn nhẹ một cái lên vành tai cô.
Hơi thở của anh không ngừng phả vào tai cô và ngập tràn cả không gian xung quanh khiến cô bị ép phải hít vào.
Nguyễn Hạo Thần uống hơi nhiều rượu, theo hơi thở của anh mùi rượu ngày càng trở nên nông đượm khiến Tô Khiết cũng choáng váng theo.
Thậm chí cô còn cảm thấy có phần khó thở, cơ thể cũng mềm nhũn ra, lưng cô dựa sát vào tường nhưng vẫn cảm thấy cơ thể mình vẫn không cách nào trụ vững được.
Cô cảm thấy bản thân mình sắp ngất đến nơi rồi, cô nhớ lần trước, cô chỉ uống một ngụm rượu vang, sau đó liền trực tiếp bất tỉnh nhân sự.
Lần này, vị rượu nồng đượm trong hơi thở của anh dường như đã vượt quá lượng rượu vang mà cô uống lần trước.
Cho nên, cô cảm thấy ý thức của bản thân lúc này trở nên có chút mơ hồ, đầu óc lại càng không cách nào tỉnh táo được.
Cô đưa tay theo bản năng, muốn nắm lấy cái gì đó, phòng trường hợp tự ngã xuống đất nhưng đằng sau cô là tường nên không bắt được gì cả, phía trước mặt là Nguyễn Hạo Thần, lúc này chiếu theo vị trí đứng của anh và cô thì lúc cô đưa tay ra vừa hay chạm đúng thắt lưng của anh.
Cô giữ chặt lấy vạt áo sơ mi ở eo anh, vì cảm thấy khó thở nên cô đã há to miệng hít không khí.
Nhìn bộ dạng sững sờ của Nguyễn Hạo Thần lúc này thì rõ ràng là anh không ngờ cô sẽ có phản ứng như vậy, vốn dĩ anh cho rằng cô sẽ vùng vẫy, thậm chí phản kháng, không ngờ cô lại “chủ động” như thế.
Lúc này, lửa giận trong lòng Nguyễn Hạo Thần đã hoàn toàn tiêu tan, tuy rằng cô bây giờ vẫn chưa yêu anh. Nhưng, ít nhất cơ thể của cô không bài xích anh, không bài xích nụ hôn của anh, hơn nữa còn có phản ứng.
Không những vậy mà dường như cô còn vô cùng mẫn cảm, anh chỉ cắn tai cô một cái mà toàn thân liên mềm nhũn, đứng không vững, hô hấp cũng trở nên gấp gáp.
Quần áo của anh hơi trơn, Tô Khiết cảm thấy bám vào không chắc, cho nên theo bản năng muốn giữ thứ gì đó chắc chắn hơn nên tay cô liền nắm lấy eo anh, eo của anh vô cùng săn chắc, không có chút mỡ thừa nào nên không dễ gì nắm lấy Tô Khiết liền dùng móng tay ghì chặt vào chỗ lõm trên eo anh.
Toàn thân Nguyễn Hạo Thần căng lên, hô hấp dồn dập, người phụ nữ này biết bản thân đang làm gì không vậy?
Thắt lưng của đàn ông là vị trí vô cùng mẫn cảm.
Nguyễn Hạo Thần vốn đang dí sát vào tai cô liền hơi tách ra một chút, nhìn thẳng vào mặt cô.
Tô Khiết lúc này đang túm lấy lưng anh, cơ thể mềm nhũn dựa một nửa vào lòng anh, đôi mắt lim dim nhìn anh, đôi môi đỏ mọng hơi hé mở, xinh đẹp, ướt át, mang đến cảm giác mời mọc vô cùng quyến rũ.
Lúc này, dáng vẻ của cô vô cùng mê người.
Nguyễn Hạo Thần không biết là dáng vẻ hiện tại của cô thực chất vì mùi rượu trong hơi thở của mình mà ra, đơn giản mà nói thì cô bị anh hôn đến mức ý loạn tình mê, khóe môi anh hơi nhếch lên, vô cùng hài lòng với phản ứng hiện tại của cô.
Môi anh tiến lại gần cô hay nói đúng hơn là tiến lại gân bờ môi căng mọng kiều diễm của cô.
“Vậy thì cũng không phải là dùng để cắn ư?” Tô Khiết lúc này có chút chóng mặt, cho nên đầu óc cũng đột nhiên chậm chạp hẳn đi và hỏi lại một câu theo bản năng.
Nguyễn Hạo Thần hơi đơ người rồi khẽ cười: “Ừ, em nói đúng, cưới vợ về tất nhiên không phải là dùng để cắn rồi, còn có việc quan trọng hơn có thể làm.”
Nguyễn Hạo Thần dí sát môi vào vành tai cô, cố ý ma sát rồi hé răng cắn nhẹ một cái lên vành tai cô.
Hơi thở của anh không ngừng phả vào tai cô và ngập tràn cả không gian xung quanh khiến cô bị ép phải hít vào.
Nguyễn Hạo Thần uống hơi nhiều rượu, theo hơi thở của anh mùi rượu ngày càng trở nên nông đượm khiến Tô Khiết cũng choáng váng theo.
Thậm chí cô còn cảm thấy có phần khó thở, cơ thể cũng mềm nhũn ra, lưng cô dựa sát vào tường nhưng vẫn cảm thấy cơ thể mình vẫn không cách nào trụ vững được.
Cô cảm thấy bản thân mình sắp ngất đến nơi rồi, cô nhớ lần trước, cô chỉ uống một ngụm rượu vang, sau đó liền trực tiếp bất tỉnh nhân sự.
Lần này, vị rượu nồng đượm trong hơi thở của anh dường như đã vượt quá lượng rượu vang mà cô uống lần trước.
Cho nên, cô cảm thấy ý thức của bản thân lúc này trở nên có chút mơ hồ, đầu óc lại càng không cách nào tỉnh táo được.
Cô đưa tay theo bản năng, muốn nắm lấy cái gì đó, phòng trường hợp tự ngã xuống đất nhưng đằng sau cô là tường nên không bắt được gì cả, phía trước mặt là Nguyễn Hạo Thần, lúc này chiếu theo vị trí đứng của anh và cô thì lúc cô đưa tay ra vừa hay chạm đúng thắt lưng của anh.
Cô giữ chặt lấy vạt áo sơ mi ở eo anh, vì cảm thấy khó thở nên cô đã há to miệng hít không khí.
Nhìn bộ dạng sững sờ của Nguyễn Hạo Thần lúc này thì rõ ràng là anh không ngờ cô sẽ có phản ứng như vậy, vốn dĩ anh cho rằng cô sẽ vùng vẫy, thậm chí phản kháng, không ngờ cô lại “chủ động” như thế.
Lúc này, lửa giận trong lòng Nguyễn Hạo Thần đã hoàn toàn tiêu tan, tuy rằng cô bây giờ vẫn chưa yêu anh. Nhưng, ít nhất cơ thể của cô không bài xích anh, không bài xích nụ hôn của anh, hơn nữa còn có phản ứng.
Không những vậy mà dường như cô còn vô cùng mẫn cảm, anh chỉ cắn tai cô một cái mà toàn thân liên mềm nhũn, đứng không vững, hô hấp cũng trở nên gấp gáp.
Quần áo của anh hơi trơn, Tô Khiết cảm thấy bám vào không chắc, cho nên theo bản năng muốn giữ thứ gì đó chắc chắn hơn nên tay cô liền nắm lấy eo anh, eo của anh vô cùng săn chắc, không có chút mỡ thừa nào nên không dễ gì nắm lấy Tô Khiết liền dùng móng tay ghì chặt vào chỗ lõm trên eo anh.
Toàn thân Nguyễn Hạo Thần căng lên, hô hấp dồn dập, người phụ nữ này biết bản thân đang làm gì không vậy?
Thắt lưng của đàn ông là vị trí vô cùng mẫn cảm.
Nguyễn Hạo Thần vốn đang dí sát vào tai cô liền hơi tách ra một chút, nhìn thẳng vào mặt cô.
Tô Khiết lúc này đang túm lấy lưng anh, cơ thể mềm nhũn dựa một nửa vào lòng anh, đôi mắt lim dim nhìn anh, đôi môi đỏ mọng hơi hé mở, xinh đẹp, ướt át, mang đến cảm giác mời mọc vô cùng quyến rũ.
Lúc này, dáng vẻ của cô vô cùng mê người.
Nguyễn Hạo Thần không biết là dáng vẻ hiện tại của cô thực chất vì mùi rượu trong hơi thở của mình mà ra, đơn giản mà nói thì cô bị anh hôn đến mức ý loạn tình mê, khóe môi anh hơi nhếch lên, vô cùng hài lòng với phản ứng hiện tại của cô.
Môi anh tiến lại gần cô hay nói đúng hơn là tiến lại gân bờ môi căng mọng kiều diễm của cô.
Bình luận facebook