• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo Dị Bản (7 Viewers)

  • Chương 983-987

CHƯƠNG 983

Ông cụ Tô nghe Tô Khiết nói vậy, lập tức sửng sốt, sắc mặt bỗng trở nên vô cùng khó coi, ông đột nhiên cảm thấy ngực đau nhói, ông có nghĩ thể nào cũng không thể ngờ rằng con trai mình lại lén ông đi bán cổ phần của công ty. Lại còn bán cho Bùi Dật Duy nữa.

Ông cụ Tô lúc này rất tức giận, rất tức giận, nhưng một câu của Nguyễn Hạo Thần trực tiếp cắt ngang cảm xúc của ông.

Tại sao lời nói của Nguyễn Hạo Thần nghe lại kỳ quái vậy, tại sao lại có cảm giác chua xót như thế chứ?

“Tô thị bây giờ gần như phá sản rồi, cổ phần của Tô thị giờ căn bản là không có giá trị.” Tô Khiết đưa mắt liếc nhìn Nguyễn Hạo Thần, điều này nghe vừa có hơi giống đang chọc Nguyễn Hạo Thần, vừa lại giống như một lời giải thích của cô.

Tô Khiết hơi sững lại, ánh mắt lóe lên, rôi khóe môi hơi nhếch lên, nói vậy thì sự cống hiến ân cần này của Bùi Dật Duy đã lãng phí rồi!!

Vậy là vì cô cảm thấy số cổ phân hiện tại của Tô thị không đáng giá chút nào nên mới đồng ý ký hợp đồng với Bùi Dật Duy sao?

Phải nói rằng ý tưởng của cô rất đơn giản mà trực tiếp, có vẻ như cô thực sự không hiểu những chuyện trên thương trường.

Tại sao người phụ nữ của anh lại đáng yêu như vậy chứ?

Ông cụ Tô cũng sững sờ khi nghe Tô Khiết nói, sắc mặt đột nhiên có chút thay đổi kỳ lạ…

“Nếu đã vậy, chuyện này cũng dễ xử lý rồi.” Có điều, ông cụ Tô cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm về chuyện của công ty rồi.

Lúc đến biệt thự nhà họ Tô, cửa nẻo trống trơn, không có người ra đón ông, thế nhưng trong phòng không ngừng vang lên tiếng cười nói, rõ ràng là rất náo nhiệt.

Nguyễn Hạo Thần đi đỗ xe, Tô Khiết đỡ ông cụ Tô vào đại sảnh trước.

“Ồ, cô chủ nhà họ Tô về rồi đấy à? Có điều bây giờ cô về thì muộn quá rồi” Tô Chí Long cười hả hê khi nhìn thấy Tô Khiết.

Vẻ mặt của Lưu Vũ và Tô Nghiên Nghiên rõ ràng cũng đang đắc ý, từ biểu hiện của họ có thể thấy rằng công việc của công ty đang diễn ra rất suôn sẻ, có lẽ đã hoàn toàn nắm chắc quyền chủ động.

Một số giám đốc điều hành cấp cao của công ty đứng lên kính cẩn chào khi nhìn thấy ông cụ, nhưng trong biểu hiện của họ vẫn có chút né tránh. Rõ ràng bọn họ đã đạt được thỏa thuận với Tô Trung Dung, đây rõ ràng là chuyện rất bất lợi cho ông cụ Tô và Tô Khiết.

Ông cụ Tô nhìn thấy biểu hiện của bọn họ, trong lòng hơi chùng xuống, Tô Trung Dung quản lý công ty không tốt, nhưng thủ đoạn bất chính thì lại khá lợi hại.

“Ba, con đang thảo luận chuyện công ty với một số giám đốc điều hành, ba về đúng lúc lắm.” Tô Trung Dung đứng lên, bước tới đón ông cụ, thái độ cũng coi như vẫn cung kính.

Nhưng mà, Tô Trung Dung nhân lúc ông cụ Tô nhập viện làm nhiều chuyện như vậy, không nói tới tôn trọng, sợ là cả tâm ý cũng chẳng có được bao nhiêu.

Người giàu vẫn luôn như vậy, đứng trước quyền lợi, quan hệ gia đình thực sự chẳng là gì nữa cả.

Ông cụ Tô liếc Tô Trung Dung một cái, sắc mặt rõ ràng rất nặng nề, nhưng cũng không gì cả mà đi thẳng vào đại sảnh, ngồi ở vị trí đầu tiên.

Mấy vị giám đốc nhìn thấy ông cụ, trong lòng vẫn còn có chút kiêng dè, nhất thời không ai dám nói chuyện, tuy rằng ông cụ có bệnh, nhưng uy danh thì vẫn còn đó

“Ba, bọn họ đều cảm thấy giao công ty cho Tô Khiết là không thích hợp.” Tô Trung Dung thấy người khác không nói, chỉ có thể đích thân nói ra, chuyện đã đến mức này, ông ta không có gì phải cân nhắc.

“Không thích hợp giao cho Khiết Khiết? Vậy con cho rằng ai mới thích hợp? Giao cho con sao?” Ông cụ Tô hừ một tiếng, vẻ mặt lộ rõ ý châm chọc.
CHƯƠNG 984
Ông cụ biết rất rõ, với cái đức hạnh của Tô Trung Dung, một khi có được công ty, nhất định ông ta sẽ trực tiếp đem bán để lấy tiền đi vui vẻ.
Trước đây không phải Tô Trung Dung đã bán cổ phần cho Bùi Dật Duy rồi đó sao?
Tất nhiên đằng sau chuyện này, Lưu Vũ chắc chắn cũng góp không ít chủ ý tôi.
“Ba, dù sao con cũng đã làm việc cho công ty hơn 20 năm, không có công thì cũng có khổ cực, hơn nữa các giám đốc điều
hành cấp cao của công ty cũng công nhận khả năng của con.” Tô Trung Dung đã thỏa thuận cả với các giám đốc điều hành, vậy nên lúc này ông ta hoàn toàn không lo lắng gì cả.
“Khiết Khiết không biết gì về vấn đề kinh doanh, nó thực sự không phù hợp. Đây không phải là ý của một mình con mà là ý
của tất cả mọi người trong công ty. Nếu ba không tin, ba cứ đi hỏi họ.” Tô Trung Dung nhìn thẳng vào các giám đốc điều hành công ty và ra hiệu cho họ.
“Tổng giám đốc, phó tổng giám đốc mấy năm nay ở công ty có thể coi là người rất cần cù chăm chỉ, cũng đã có rất nhiều cống hiến cho công ty. Phó tổng giám đốc làm ở công ty nhiều năm như vậy, kinh nghiệm nhất định đã tích lũy được rất nhiều.”
Lời nói của Tô Trung Dung đã rõ ràng như vậy, mấy giám đốc điều hành công ty cũng không được im lặng được nữa.
“Tổng giám đốc, giám đốc Lý nói không sai. Phó tổng giám đốc công ty quản lý phải là người có kinh nghiệm, nhưng cô chủ thì lại không biết gì về chuyện này, mà với năng lực của cô chủ thì e rằng muốn học cũng học không nổi. Nếu thật sự giao cho cô chủ, công ty nhất định sẽ nát luôn mất.”
Ý của người đó quá rõ ràng, Tô Khiết không những không biết gì về những chuyện trên thương trường mà còn quá ngu ngốc, muốn học cũng học không được.
Sắc mặt ông cụ Tô càng nặng nề hơn, vẻ mặt thêm ngưng trọng.
Ông sớm đã biết là họ sẽ lôi chuyện này ra nói, quả nhiên không sai.
“Sao Khiết Khiết lại không thể quản lý tốt công ty? Sau khi Khiết Khiết lên làm tổng giám đốc, nó đã giành được tiền đầu tư của của Nguyễn thị về, cứu công ty đang gặp nguy hiểm lúc đó. Lẽ nào chuyện này các người còn không rõ sao?” Ông cụ Tô quét mắt một lượt qua đám người: “Nếu lúc đó không nhờ Khiết Khiết giành được khoản đầu tư của Nguyễn thị, có lẽ Tô thị đã chết từ lâu rồi.”
Lời này ông cụ Tô vừa nói ra, mọi người đều im lặng cả.
“Nhưng trong khoảng thời gian này, tiền của Nguyễn thị không hề được chuyển đến, Nguyễn thị chắc chắn cũng đã rõ tình hình hiện tại của Tô thị nên không muốn đầu tư nữa.” Tô Trung Dung móc mỉa luôn lại một câu, nói xía như thể đó là lẽ hiển nhiên vậy. Bởi vì Nguyễn Hạo Thần thời gian này liên tục đi khắp nơi để tìm Tô Khiết, anh cũng hơi tức giận vì Tô Khiết nhân lúc anh đi công tác để làm giấy ly hôn rồi bỏ trốn, vậy nên việc đầu tư của Nguyễn thị vào Tô thị tạm thời bị trì hoãn.
Thế nên mọi người đều cho rằng Nguyễn thị sẽ không đầu tư vào Tô thị nữa.
Đương nhiên, suy nghĩ của mọi người là bình thường, dù sao thì thương trường cũng như chiến trường, hoàn cảnh của Tô thị hiện tại, chỉ cần là người biết nhìn xa thì sẽ không có ai ném tiền vào, huống chi cậu ba Nguyễn còn là một doanh nhân thông minh hơn ai hết.
Tất nhiên, đó là đang nói đến tình huống bình thường, dù sao thì vẫn có những trường hợp đặc biệt.
“Hơn nữa tôi còn nghe nói, nguyên nhân vì sao Bùi Dật Duy hủy hoại Tô thị chúng ta có liên quan đến cô chủ, nếu như tổng giám đốc thật sự giao Tô thị cho cô chủ, vậy chẳng phải là đang đẩy Tô thị vào hố lửa sao?” Người nọ lại tiếp lời Tô Trung Dung, bồi thêm một câu.
CHƯƠNG 985
Khi ông cụ Tô nghe lời này của người đó, ánh mắt lạnh lùng nhìn Tô Trung Dung.
Rõ ràng Tô Trung Dung vẫn đổ lỗi cho Tô Khiết việc Bùi Dật Duy hủy hoại Tô thị, dù sao việc này qua nhiều năm như vậy rồi cũng không có chứng cớ gì, Tô Trung Dung cũng không sợ bị phát hiện.
Tô Trung Dung nhìn ánh mắt của ông cụ, trong lòng có chút sợ hãi, nhưng mà chuyện này đều là do ông cụ ép ông ta thôi,
chuyện đến mức này, vốn đã không có đường lui nữa, ông ta cũng không thể lui.
Hơn nữa ông ta cũng không muốn rút lui, mọi thứ trong nhà họ Tô vốn là của ông ta, Tô Khiết đừng hòng mong lấy được gì.
Tuy rằng ông cụ Tô rất tức giận, nhưng rốt cuộc vẫn không nhắc đến việc Tô Trung Dung bán cổ phần, dù sao thì lãnh đạo công ty đều đang có mặt ở đó cả.
Chuyện này thật sự cũng chẳng phải chuyện vẻ vang gì.
“Ba, bây giờ các lãnh đạo cấp cao trong công ty đều phát biểu ý kiến rồi, ba cũng đã nghe thấy tất cả rồi đó. Họ đều đề nghị để con lên làm tổng giám đốc. Nếu mà bỏ phiếu thì kết quả đã rất rõ ràng.” Lúc Tô Trung Dung nói câu này, thái độ vô cùng đắc ý.
Ông ta cảm thấy mình đã thắng chắc trong chuyện này.
“Mới mấy ngày không gặp, con càng giỏi đó nhỉ.” Ông cụ Tô nhìn Tô Trung Dung, sắc mặt càng thêm lạnh lùng.
Ông cụ Tô thật sự không ngờ Tô Trung Dung lại làm ra chuyện này, trong khoảng thời gian ông nằm viện, chuyện công ty cũng chẳng lo gì được nên mới để Tô Trung Dung lợi dụng cơ hội này.
“Ba, ba cứ trực tiếp tuyên bố con đảm nhiệm chức tổng giám đốc công ty cho rồi, thế này tốt cả cho mọi người.” Lời nói Tô Trung Dung lúc này có thêm phân uy hiếp, ông ta cảm thấy trong hoàn cảnh này, ông ta đã có cái quyên có uy hiếp ông cụ rồi.
Nãy giờ Tô Khiết vẫn không hê lên tiếng mà chỉ yên lặng lắng nghe và âm thầm quan sát, cô ấy thật sự không có chút hứng thú với Tô thị.
Nhưng mà Tô Trung Dung cứ từng bước từng bước ép ông cụ như vậy, cô không chịu nổi nữa, đôi mắt hơi híp lại, định lên tiếng.
Đúng lúc này, cửa lại bị đẩy ra, Nguyễn Hạo Thần bước vào.
Ánh mắt Tô Khiết lóe lên, Nguyễn Hạo Thần lâu như vậy vẫn không vào, cô còn tưởng rằng anh đã rời đi rồi?
Nguyễn Hạo Thần bước vào phòng, rất tự nhiên nhìn Tô Khiết một cái, sau đó mới nhìn đến những người khác, ánh mắt vô cùng lãnh đạm, nhưng lại khiến người ta cảm thấy ớn lạnh.
Khi những người khác nhìn thấy Nguyễn Hạo Thần, họ hoàn toàn bị sốc.
Nguyễn Hạo Thần ở thành phố A. Không ai là không biết điều này, không ai không rõ. Những người có mặt ở đó đều là lãnh đạo cấp cao của Tô thị. Bình thường nếu chưa thấy mặt Nguyễn Hạo Thần thì cũng đã thấy anh qua đủ các phương tiện thông tin đại chúng rồi.
Vì vậy, hầu như tất cả mọi người có mặt đêu nhận ra Nguyễn Hạo Thần trong nháy mắt.
Tuy nhiên, không ai biết tại sao Nguyễn Hạo Thần lại xuất hiện ở đây, với thân phận cả Nguyễn Hạo Thần, việc anh xuất hiện ở nhà họ Tô quả là một việc khó tin.
Không lẽ Nguyễn Hạo Thần muốn mua lại Tô thị sao? Nhưng cho dù Nguyễn Hạo Thần muốn mua Tô thị thì cũng không thể trực tiếp đến biệt thự nhà họ Tô như vậy chứ.
“Náo nhiệt ghê, ông cụ xuất viện rồi, lãnh đạo cấp cao của Tô thị tới chúc mừng à?” Ánh mắt Nguyễn Hạo Thần quét qua mọi người rồi chậm rãi nói, giọng nói vẫn bình thản như cũ nhưng lại khiến tất cả lãnh đạo cấp cao ngồi đó đều biến sắc.
Câu này của Nguyễn Hạo Thần có ý gì?
CHƯƠNG 986

Tô Khiết nhìn Nguyễn Hạo Thần, ánh mắt lóe lên, vừa nãy ở trên xe ông cụ đã nói tình hình ngay trước mặt anh, với sự tinh ranh của mình, anh không thể không biết chuyện gì đang xảy ra, cho nên rõ ràng lúc này anh đang cố ý.

“Tôi tưởng chỉ là bữa cơm gia đình chứ?” Dưới ánh nhìn kinh hãi không hiểu chuyện gì của mọi người, Nguyễn Hạo Thần chậm rãi bổ sung, câu nói này của cậu ba Nguyễn đã …

Lời nói của cậu ba Nguyễn khiến người ta mơ hồ.

Nếu đã là bữa cơm gia đình, tại sao Nguyễn Hạo Thần lại xuất hiện?

Nguyễn Hạo Thần trở thành người của nhà họ Tô từ khi nào?

Đương nhiên, những người ngồi ở đây đều là những người thông minh, ngay lập tức liền hiểu được ý tứ của Nguyễn Hạo Thần, nếu Nguyễn Hạo Thần đã nói đây là bữa cơm gia đình, vậy thì những người khác không nên tồn tại.

“Chúc mừng tổng giám đốc đã bình phục. Vì là bữa cơm gia đình nên chúng tôi sẽ không làm phiên nữa, hôm khác sẽ cùng tổng giám đốc ăn mừng.” Giám đốc Lý hiểu ý, vội vàng đứng lên chào tạm biệt.

Mấy người khác cũng đứng dậy chào đi.

Vốn dĩ mọi người nhìn thấy ông cụ Tô thì đều có chút không thoải mái, giờ Nguyễn Hạo Thần lại xuất hiện nói như vậy, bọn họ tự nhiên không dám ở lâu hơn.

Màn kịch bức cung còn chưa chính thức bắt đầu thì đã kết thúc vì sự xuất hiện của Nguyễn Hạo Thần.

Sự xuất hiện của Nguyễn Hạo Thần lập tức đảo ngược tình thế.

Tô Trung Dung có chút sững sờ, nhất thời không phục, không hiểu vì sao Nguyễn Hạo Thần lại xuất hiện trong biệt thự nhà họ Tô, cũng không hiểu rốt cuộc Nguyễn Hạo Thần có ý gì.

Tuy nhiên, đối với ông ta, Nguyễn Hạo Thần tồn tại như một vị thần vậy. Vào thời điểm này, mặc dù Nguyễn Hạo Thần đã phá hỏng kế hoạch của ông ta, thế nhưng một câu ông ta cũng không dám nói lại.

Từ lúc Nguyễn Hạo Thần xuất hiện, ánh mắt Tô Nghiên Nghiên hoàn toàn dán vào trên người anh, một giây cũng không rời đi, trong mắt rõ ràng có thêm vài phần hưng phấn và kích động.

Vừa nãy nghe Nguyễn Hạo Thần nói đến bữa cơm gia đình cho nên cô ta nghĩ Nguyễn Hạo Thần đến đây vào lúc này là vì mình.

“Nghiên Nghiên, con quen Nguyễn Hạo Thần à?” Lưu Vũ nhìn thấy biểu cảm của Tô Nghiên Nghiên, trên mặt có chút chờ mong, suy nghĩ của bà ta lúc này cũng giống như Tô Nghiên Nghiên vậy, cho rằng Nguyễn Hạo Thần đến nhà họ Tô lúc này là vì Tô Nghiên Nghiên.

Họ đều cho rằng cậu ba Nguyễn có cảm tình với Tô Nghiên Nghiên.

Dù sao thì ngoài Tô Nghiên Nghiên ra, bọn họ thật sự không nghĩ ra được trong nhà họ Tô còn ai có thể khiến cậu ba Nguyễn yêu thích được nữa.

“Dạ, có biết.” Tô Nghiên Nghiên lúc này hoàn toàn ngẩn ra nhìn anh rồi, nghe được lời của Lưu Vũ, tùy tiện đáp lại một câu, lần trước trong bữa tiệc, cô đã nhìn thấy Nguyễn Hạo Thần, thế cũng coi như có quen biết rồi.

Nhưng rõ ràng là Tô Nghiên Nghiên đã quá tự đa tình rồi, Nguyễn Hạo Thần lúc đó còn không thèm nhìn cô lấy một cái.

“Vậy cậu ba Nguyễn lân này tới là để gặp con à?” Lưu Vũ nghe Tô Nghiên Nghiên nói vậy, còn tưởng rằng Tô Nghiên Nghiên và Nguyễn Hạo Thần có quan hệ không bình thường, lúc này vẻ mặt Lưu Vũ càng thêm hưng phấn.

Nếu cậu ba Nguyễn yêu Nghiên Nghiên nhà bà, cưới Nghiên Nghiên nhà bà, vậy thì sau này họ sẽ…

Giờ phút này, Lưu Vũ càng nghĩ càng hưng phấn, càng nghĩ càng kích động.


CHƯƠNG 987

“Dạ.” Tô Nghiên Nghiên vốn tưởng rằng Nguyễn Hạo Thần tới đây tìm mình, cho nên lúc nghe Lưu Vũ hỏi thế, rất tự nhiên đáp lại một câu, trong lòng cô ta quả thật nghĩ như vậy.

“Chị, chị nói thật à, chị theo được cậu ba Nguyễn từ lúc nào vậy hả?” Tô Chí Long nghe Tô Nghiên Nghiên trả lời mẹ vậy, ánh mắt cũng lập tức sáng rỡ.

“Nói vậy thì Nguyễn Hạo Thần đến đây giúp chúng ta ư? Đã như vậy, chúng ta sẽ không phải lo lắng Tô thị bị rơi vào tay của con nhỏ đáng chết Tô Khiết kia nữa.” Tô Trung Dung cũng bắt đầu mơ mộng hão huyền.

“Xí, nếu cậu ba Nguyễn kết hôn với Nghiên Nghiên nhà mình thì cái Tô thị rách nát này có đáng là gì?” Lưu Vũ trừng mắt nhìn Tô Trung Dung.

“Nghiên Nghiên, nếu cậu ba Nguyễn đã tới gặp con, vậy con còn ngẩn người ở đây làm gì? Mau qua chào hỏi cậu ba Nguyễn đi.”

Lưu Vũ thấy Tô Nghiên Nghiên vẫn còn sững sờ, khẽ đẩy cô ta một cái.

“Được.” Tô Nghiên Nghiên vui sướng đáp ứng nhanh chóng, đi thẳng về phía Nguyễn Hạo Thần.

“Cậu ba Nguyễn, không ngờ anh đến dự bữa cơm gia đình nhà em.” Tô Nghiên Nghiên trực tiếp đi tới trước mặt Nguyễn Hạo Thần, ngước đôi mắt xinh đẹp nhìn anh, giọng nói dịu dàng như nước rỉ rả.

Lời nói này của Tô Nghiên Nghiên cũng khá là thông minh, cô ta cố ý dùng lời nói của Nguyễn Hạo Thần để nhấn mạnh về bữa cơm gia đình, rõ ràng là có ý gì đó.

Nguyễn Hạo Thần đúng là một người sắc sảo, làm sao có thể không hiểu Tô Nghiên Nghiên đang nói gì, anh quả thật muốn đến dùng cơm với nhà họ Tô.

Nhưng người có thể cho anh đến dự bữa cơm gia đình của nhà họ Tô lúc này vẫn ngôi yên ở đó, lại còn không có ý đến chào hỏi, khiến anh đặc biệt phiền muộn.

Rõ ràng, Tô Khiết đã hạ quyết tâm giả vờ như không quen biết anh, giả vờ không liên quan gì đến anh ta.

Cô thực sự được lắm. tải áp Hola đọc tiếp để ủng hộ chúng mình lên chương nhé.

Lúc này, Nguyễn Hạo Thần thật sự muốn xông thẳng đến chỗ cô mà cắn cô một cái thật mạnh.

Thực ra ông cụ Tô vẫn không hiểu hành động của Nguyễn Hạo Thần, khi nhìn thấy Tô Nghiên Nghiên đi tới trước mặt Nguyễn Hạo Thần, Nguyễn Hạo Thần cũng không phản bác lại lời của Tô Nghiên Nghiên, nhưng sắc mặt của anh lại có hơi không ổn lắm.

Hơn nữa, ông phát hiện Nguyễn Hạo Thần nhìn Khiết Khiết mấy lần, ánh mắt rõ ràng có chút tàn nhẫn, nhìn cũng đủ khiến người khác cảm thấy sợ hãi.

Ông cụ Tô nghĩ không biết liệu có phải Khiết Khiết đã đắc tội gì với Nguyễn Hạo Thần không?

“Tổng giám đốc Nguyễn, mời cậu qua đây ngồi.” Thấy Nguyễn Hạo Thần đứng đó, không hê đếm xỉa gì đến lời Tô Nghiên Nghiên, ông cụ Tô đứng dậy mời anh ngồi.

Dù gì thì Nguyễn Hạo Thần cũng đã vào nhà rồi, không mời thì không được lịch sự cho lắm.

Tô Khiết vẫn ngồi yên trước bàn, rũ mắt không nhìn, rặt một vẻ chuyện này hoàn toàn không liên quan đến cô vậy.

Nguyễn Hạo Thần có chút tức giận, trực tiếp đi tới ngồi bên cạnh Tô Khiết.

Lưu Vũ và những người khác hơi sững sờ khi thấy hành động của Nguyễn Hạo Thần, không hiểu ý của cậu ba Nguyễn là gì.

Tô Nghiên Nghiên cũng ngơ ngác, nhưng nghĩ đến việc Nguyễn Hạo Thần không từ chối mình, cô ta không khỏi cảm thấy vui mừng, cũng theo sát anh đi qua, ngồi bên cạnh Nguyễn Hạo Thần.

Nguyễn Hạo Thần khẽ cau mày, có điều anh cũng không nói gì.

Tô Nghiên Nghiên trong lòng càng thêm vui.

Lưu Vũ không khỏi cười khổ khi thấy tình cảnh này, xem ra có nội tình gì rồi.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom