• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo Dị Bản (1 Viewer)

  • Chương 973-977

CHƯƠNG 973

Thấy cô đột ngột thay đổi, ánh mắt Nguyễn Hạo Thần lóe lên, nhất thời hình như không kịp phản ứng lại.

Đây là tình huống gì? Đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy bộ dạng cô như thế này.

Cô ấy bình thường vẫn luôn bình tĩnh, gặp chuyện không bất ngờ, nếu thật sự gặp phải tình huống bất lợi cho mình thì sẽ mềm mỏng một cách hợp lý.

Nhưng bây giờ tình huống này…

Nguyễn Hạo Thần lúc này thực sự sững sờ.

Cứ cho rằng phản ứng của phụ nữ như thế này là bình thường, nhưng mà anh chỉ cảm thấy những phản ứng đó mà xuất hiện ở cô thì tất có gì đó không bình thường, đặc biệt không bình thường.

Tô Khiết thực sự có chút không thoải mái, đây là lần đầu tiên trong đời cô giở mấy chiêu ăn vạ kiểu vậy, nhưng vì đã

chọn con đường này, cô phải cắn răng chịu đựng mà đi tiếp.

“Nguyễn Hạo Thần, dựa vào cái gì mà anh nói cưới là cưới hả? Lần trước, lần đầu tiên gặp mặt, anh trực tiếp bắt em đến ủy ban nhân dân đăng ký kết hôn rồi. Lần này lại y như vậy, Nguyễn Hạo Thần, ở đâu ra kiểu kết hôn này vậy chứ? Hôn nhân cần phải có quá trình, ít nhất thì cũng phải tặng hoa, hẹn hò, xem phim, đợi hai người có tình cảm với nhau rồi mới ngỏ lời cầu hôn chứ. Ai mà giống anh vậy? Cứ như kẻ cướp ấy, trói người ta bắt đi nhận giấy với anh? “Không đợi anh bình tĩnh lại, Tô Khiết đã nhanh chóng nói ra cả một tràng câu chữ, đem hết tinh hoa đanh đá ra mà diễn giải hết sức sâu sắc vấn đề.

Nguyễn Hạo Thần sững sờ đứng đó, không đáp lại, không biết có phải là đã bị bộ dạng lúc này của cô dọa cho sợ rồi không?

“Nguyễn Hạo Thần, anh chưa từng tặng hoa cho em, anh chưa xem phim cùng em, cũng chưa cùng em dạo phố một lần, tại sao em phải lấy anh chứ?” Tô Khiết thực ra cũng chẳng quan tâm gì mấy chuyện này, nhưng mà hình tượng con gái cô chọn diễn lúc này lại cần phải quan tâm đến mấy thứ đó một chút, vì vậy cô nhất định phải nói như vậy.

Nguyễn Hạo Thần nhìn cô, môi anh khẽ nhếch lên, sau đó anh đóng cửa xe cho cô rồi lại lên xe: “Đi thôi.”

“Đi? Đi đâu?” Lần này lại đến lượt Tô Khiết sững sờ, cứ vậy mà đi sao?

Không, không đúng? Đây là muốn đi đâu nữa hả?

“Tặng hoa cho em, xem phim với em, cùng em đi mua sắm.” Độ cong khóe môi của Nguyễn Hạo Thần càng lộ rõ, không phải vừa nãy cô trách anh không làm chuyện này đó sao?

Vậy thì anh sẽ làm ngay, làm lúc này cũng chưa muộn.

Tô Khiết nhìn anh, chớp mắt rồi lại chớp mắt, sau đó xác định hành vi của cô vừa rồi có hiệu quả, anh thật sự đã không còn ép buộc cô đi vào đăng ký kết hôn nữa rồi.

Khỉ thật, hóa ra sức uy hiếp của việc khóc lóc, gây rắc rối và treo cổ tự tử lại mạnh đến vậy, nếu biết chiêu này hữu dụng đến vậy thì mắc mớ gì cô lại phải tốn công tốn sức đấu trí với anh vậy chứ.

Không cần biết như nào, ít nhất thì giờ cũng không cần phải đăng ký kết hôn nữa rồi.

Rốt cuộc cũng được tự do, cô không muốn lại bị anh lôi về lại chuyện này nứa, cô cảm thấy nếu lần này cô lại đi đăng ký với anh thì e rằng rất khó mà ly hôn lại.

Nguyễn Hạo Thần coi như đã thay đổi quyết định, Tô Khiết cũng thở phào nhẹ nhõm.

Có điều Nguyễn Hạo Thần đột nhiên đề nghị kết hôn, rồi lại đột nhiên thay đổi quyết định, điều này khiến Tô Khiết có

chút tò mò về ý định của anh.

“Nguyễn Hạo Thần, tại sao cứ phải đăng ký kết hôn với em?” Tô Khiết suy nghĩ một chút, nhưng rốt cuộc cũng không nhịn được hỏi, bởi vì câu hỏi này đã canh cánh trong lòng cô mấy ngày nay rồi. Kể từ lúc Nguyễn Hạo Thần nói muốn kết hôn với cô ở chỗ bệnh viện lần trước, cô đã bắt đầu bối rối, không hiểu rốt cuộc Nguyễn Hạo Thần muốn làm gì.
CHƯƠNG 974

Nguyễn Hạo Thần nghe cô hỏi vậy, ánh mắt lập tức lóe lên, sau đó đột nhiên quay đầu nhìn cô: “Nếu như tôi nói tôi thích em thì em có tin không?”

“Không tin.” Gần như không chút do dự, Tô Khiết trả lời vô cùng thẳng thừng, anh thích cô ư, làm sao có khả năng chứ?

Từ đầu giữa họ đã là hôn nhân thỏa thuận, nói rõ là không có tình cảm gì ở đây cả. Với tính cách lạnh lùng kiêu ngạo của anh thì anh tuyệt đối không thể nào thích cô được.

Cô cảm thấy có thể là do cô ly hôn nhân lúc anh đi văng, vì lòng kiểu ngạo của mình nên anh không chấp nhận những chuyện như vậy, thế nên cố tình trả thù cô.

Bây giờ cộng thêm cả chuyện của năm năm trước, anh càng không thể nhịn được nữa, vậy nên …

Ánh mắt Nguyễn Hạo Thần hơi chìm xuống, khóe môi mím nhẹ, không nói gì nữa, anh biết cô sẽ không tin.

Anh nói rồi, cô cũng sẽ không tin.

Trong cuộc hôn nhân đó, cô chưa từng rung động với anh nên cô tin rằng anh cũng sẽ không bị rung động.

Vì vậy, bây giờ không phải là lúc để bày tỏ tình cảm.

Chỉ là ngay sau đó Tô Khiết thực sự có chút hối hận vì những gì mình đã nói. Suốt cả một ngày, Nguyễn Hạo Thần đều ở bên cạnh cô, mua hoa cho cô, xem phim cùng cô, đương nhiên bữa tối anh cũng không quên ăn cùng cô.

“Nguyễn Hạo Thần, anh không phải rất bận sao?” Tô Khiết không hiểu, người như anh lẽ ra là phải rất bận, rất bận chứ? Không phải là bận đến mức không có thời gian ăn cơm sao?

Tại sao anh lại nhàn rỗi như vậy chứ?

Cô cảm thấy lúc trước kết hôn với anh, trạng thái bận rộn đó là vô cùng bình thường mà nhỉ.

“Tôi không bận, không có chuyện gì quan trọng hơn em cả.” Ánh mắt Nguyễn Hạo Thần nhìn cô rất nghiêm túc khi nói ra câu này.

Tô Khiết: “…”

Không có gì quan trọng hơn cô? Ý là gì hả?

Ý nói là cô rất quan trọng đối với anh à? Hay là nói việc thanh toán nợ nần với cô lúc này mới là vô cùng quan trọng?

Tô Khiết thầm nghĩ, chắc là vế sau mới đúng?

Thành thật mà nói thì cả ngày hôm nay cô đã phàn nàn vô cớ đủ điều rồi.

Tô Khiết nghĩ, cũng cả một ngày rồi, dường như anh vẫn không hề có ý định kết thúc.

Cô ấy cảm thấy rằng anh có thể sẽ tiếp tục mua hoa cho cô, tiếp tục xem phim với cô, và sau đó đói rồi thì lại tiếp tục đi ăn với cô nữa.

Chỉ nói đến chuyện tặng hoa thôi, lâu lâu một lần thì còn thấy bất ngờ, ai như anh một ngày tặng không biết mấy lần, muốn hốt hoảng giùm luôn.

Còn xem phim vốn dĩ là một chuyện vô cùng lãng mạn, vậy mà anh lại dẫn cô đi xem phim cả ngày, xem hết tất cả các phim chiếu hôm nay, có phim còn xem đến hai lần. Cô ngồi đến đau hết cả lưng, xem hết đau hết cả mắt luôn rồi.

Cậu ba Nguyễn, anh có chắc là anh bết cách tán gái, biết cách yêu đượng thật không đó?

“Thật ra thì những chuyện như tặng hoa, hẹn hò, xem phim này đều là những chuyện giữa bạn trai, bạn gái với nhau.” Tô Khiết thấy anh lại định mua vé xem phim, nhanh chóng tóm lấy anh.

“Vậy thì sao?” Nguyễn Hạo Thần dừng lại, nghiêm túc nhìn cô.
CHƯƠNG 975

Tô Khiết ngây ra, có chút sững sờ? Những gì cô vừa nói bộ chưa đủ rõ ràng sao?

Ý của cô là họ không phải là bạn trai bạn gái của nhau, vì vậy họ không nên làm những chuyện này.

Anh thực sự không hiểu? Hay anh đang giả vờ không hiểu?

“Thật ra, em cảm thấy quan hệ giữa chúng ta có thể coi là quan hệ bạn trai bạn gái.” Tô Khiết nghĩ nếu như anh không hiểu, vậy cô sẽ nói rõ hơn.

“Vậy thì em hãy nói cho tôi biết chúng ta hiện tại là quan hệ gì?” Nguyễn Hạo Thần dừng lại, đứng thẳng người, rõ ràng đang muốn nói chuyện với cô về vấn đề này.

“…” Tô Khiết cứng họng, nói thật ra, quan hệ giữa bọn họ có chút phức tạp, lúc này thật sự rất khó tả.

Thật ra cô muốn nói bây giờ giữa bọn họ không có quan hệ gì với nhau cả, nhưng khóe môi cứ mấp máy rồi lại không dám nói ra.

“Vậy em nói thử xem, giữa người yêu với nhau thì phải có tình huống gì?” Lúc này, cậu ba Nguyễn gần như rất dễ nói chuyện, cũng không truy hỏi tới cùng, mà tự chuyển đề tài.

“Thật ra cho dù là người yêu, cũng không nhất định phải bám lấy nhau suốt ngày, mà phải có khoảng cách để tình cảm trở nên tốt đẹp hơn.” Mỗi cặp tình nhân đều có cách tiếp xúc khác nhau, nên Tô Khiết không tiện trả lời vấn đề này, nhưng cô cảm thấy mình có thể lợi dụng đề tài này, để cậu ba Nguyễn hiểu rõ đạo lý phải có khoảng cách để tình cảm trở nên tốt đẹp hơn.

Ừm, phải có khoảng cách thì tình cảm mới tốt đẹp hơn, giờ cô và cậu ba Nguyễn thật sự gặp nhau quá thường xuyên!

“Phải có khoảng cách để tình cảm trở nên tốt đẹp hơn? Từ lúc chúng ta ly hôn đến nay đã hơn một tháng, nhưng thời gian gặp mặt gộp lại còn chưa tới một ngày, thế vẫn chưa đủ xa cách à?” Nhưng câu nói của cậu ba Nguyễn đã chặn đứng mọi lời nói của Tô Khiết.

Khóe môi Tô Khiết co giật, không còn gì để nói.

“Ông nội vẫn đang ở trong bệnh viện, em phải đi thăm ông nội đây.” Tô Khiết nghĩ, cả ngày nay cô đã không đi thăm ông nội rồi, mặc dù giờ ông nội đã hôi phục rất tốt, nhưng người làm cháu như cô cũng không được làm thế.

“Ừm, để tôi đưa em đi.” Lần này, Nguyễn Hạo Thần cũng không phản bác.

Tô Khiết thầm thở dài, rốt cuộc ngày hôm nay đã kết thúc chưa?

Nguyễn Hạo Thần dừng xe trước cổng bệnh viện.

Tô Khiết xuống xe, Nguyễn Hạo Thần cũng xuống theo, cô đi vào bệnh viện, anh cũng đi theo sau.

“Anh đưa em tới đây là được rồi, em sẽ tự đi vào.” Tô Khiết hiểu rất rõ, giờ quyết tâm gả cô đi trong lòng ông cụ đã

mãnh liệt hơn trước cả trăm lần.

Nếu lúc này để ông cụ nhìn thấy cô và Nguyễn Hạo Thần đang ở bên nhau, cô thật sự không dám bảo đảm ông cụ sẽ làm ra

chuyện gì.

Tất nhiên Nguyễn Hạo Thần hiểu rõ hàm ý của cô, cô không muốn cho ông cụ nhìn thấy bọn họ đang ở bên nhau, anh khẽ híp mắt lại, rồi nhìn chằm chằm cô: “Tô Khiết, em không muốn tôi lộ diện đến thế à?”

Tô Khiết sửng sốt, cậu ba Nguyễn nói vậy là sao? Người có điều kiện như anh sao có thể mất mặt được?

Không phải cô sợ mất mặt, mà cô sợ ông cụ vừa thấy anh đã không chấp nhận nổi.

Nên cô mới không dám dẫn anh đi gặp ông nội.

“Giờ chúng ta đã ly hôn rồi, nếu em dẫn anh đi gặp ông nội cũng khó giải thích được, đúng không?” Tô Khiết nghĩ nếu cô và Nguyễn Hạo Thần cùng đi gặp ông nội, nói không chừng sẽ làm ông cụ giật mình.
CHƯƠNG 976
Mà ông cụ đang bị bệnh tim, nên không được giật mình.
Nguyễn Hạo Thần lườm cô, vẻ mặt càng hiện rõ sự không vui: “Trước đây lúc tôi danh chính ngôn thuận, em cũng đâu dẫn tôi về nhà.”
Tô Khiết: ”…”
Chẳng phải lúc trước anh nói phải kết hôn bí mật à? Nhưng rõ ràng người đàn ông này đã sớm quên chuyện này rồi.
Giờ anh còn bày ra vẻ mặt tủi thân nữa?
Người đàn ông này đúng là rất giỏi trong việc thay đổi sắc mặt.
Đúng lúc này, Tô Khiết bỗng nhận ra quản gia đang dẫn ông cụ đi xuống lầu, Hinh Tú Bình thì đi bên cạnh ông cụ.
Nhìn dáng vẻ ông cụ không giống như đi xuống lầu đi dạo, mà giống đi xuất viện hơn.
Tô Khiết sửng sốt, rồi nhanh chân chạy tới hỏi: “Ông nội, ông định làm gì thế?”
“Cô cả, cô tới thì tốt rồi, ông cụ nói muốn xuất viện.” Rõ ràng lúc nhìn thấy Tô Khiết, quản gia đã thở phào nhẹ nhõm.
“Sao lại đột ngột muốn xuất viện chứ?” Tô Khiết hơi ngẩn người, hôm qua ông cụ còn nói muốn ở lại đây thêm hai ngày nữa, sao giờ lại đột ngột xuất viện chứ?
“Cô cả, là do…” Quản gia thấy Tô Khiết hỏi thì định mở miệng giải thích.
“Không có gì, do ở trong bệnh viện không được thoải mái, nên ông muốn về nhà thôi, hôm nay trong nhà đã chuẩn bị tiệc tối,
chỉ đợi ông xuất viện thôi.” Quản gia đang định nói thì ông cụ bỗng lên tiếng, cắt ngang lời quản gia.
Tô Khiết khẽ nhíu mày, đã chuẩn bị tiệc tối? Chỉ đợi ông cụ thôi?
Sao cô lại không biết?
Ai chuẩn bị tiệc tối thế?
“Ban đầu ông không muốn nói chuyện này với cháu, nhưng giờ nếu cháu đã quay về rồi, vậy thì đúng lúc cùng về với ông nội đi.” Ông cụ Tô biết nếu Tô Khiết đã quay về rồi, thì không thể giấu cô chuyện này được.
Nhưng cô quay về rồi cũng tốt, để Khiết Khiết giải quyết chuyện này sẽ dễ dàng hơn.
“Ông nội, có phải đã xảy ra chuyện gì rồi đúng không ạ?” Tất nhiên Tô Khiết có thể nhìn ra điểm khác thường, chắc chắn đã xảy ra chuyện gì rồi.
“Chúng ta cứ về trước rồi nói sau.” Ông cụ Tô cũng không giải thích, vì nơi này không tiện để nói rõ mọi chuyện.
Tô Khiết cũng không hỏi nhiều, mà dìu ông cụ đi ra ngoài.
Tô Khiết vừa xoay người, đã nhìn thấy Nguyễn Hạo Thần không những không rời đi, mà không biết từ khi nào anh đã đi tới sau lưng cô rồi.
Tô Khiết sửng sốt, rồi liếc mắt ra hiệu với anh, tỏ ý anh hãy đi trước đi.
Tất nhiên Nguyễn Hạo Thần hiểu rõ hàm ý của cô, nên trong lòng hơi tức giận, cô không dám nói chuyện với anh trước mặt
ông cụ à?
Cô bảo anh rời đi, nhưng anh không đi đấy.
CHƯƠNG 977
“Ông cụ Tô định xuất viện sao?” Nguyễn Hạo Thần mỉm cười, rồi đi tới chào hỏi ông cụ Tô ngay.
Ông cụ Tô vốn đang có tâm sự trong lòng, nên không chú ý tới Nguyễn Hạo Thần, giờ anh bỗng lên tiếng chào hỏi ông, ông mới phản ứng lại nhìn về phía anh.
Lần đầu tiên nhìn thấy anh, ông cụ Tô cảm thấy cậu thanh niên này thật sự không tệ, rất đẹp trai, cũng có khí chất, ngoại hình thì mạnh mẽ, là một nhân tài, đúng là con nhà người ta nhìn thật vừa mắt, làm người khác yêu thích.
Ông cụ Tô nhìn kỹ hơn thì cảm thấy anh rất quen, như đã gặp qua ở đâu rồi, chẳng qua không thân quen lắm, nhưng người ta đã chào hỏi ông, chắc hẳn là có quen biết?
Rồi ông cụ Tô bỗng trợn tròn mắt, ông nhớ ra cậu thanh niên này rồi, đây chẳng phải là Nguyễn Hạo Thần à?
Ông đã nói rồi mà sao lại nhìn quen thế chứ, hóa ra là tổng giám đốc Nguyễn thị.
Tổng giám đốc Nguyễn thị đúng là tuổi trẻ tài cao, tài hoa hơn người!!
Nhưng ông cụ Tô nghĩ, trước đây ông cũng gặp Nguyễn Hạo Thần rồi, nhưng hình như hai người chưa từng nói chuyện với nhau, vậy anh chủ động chào hỏi ông làm gì?
Mặc dù lúc trước Nguyễn thị có đầu tư vào việc kinh doanh của Tô thị, nhưng lúc đó mọi công việc đều do Tô Khiết xử lý, ông cụ Tô cũng không quản chuyện công ty nữa, huống hồ, cho dù Nguyễn thị đầu tư vào Tô thị, thì với thân phận của Nguyễn Hạo Thần cũng không thể nào đi tới Tô thị được.
“Hóa ra là tổng giám đốc Nguyễn, thật trùng hợp, không ngờ lại gặp cậu ở đây.” Mặc dù trong lòng ông cụ Tô nghi ngờ, nhưng trên mặt vẫn rất tự nhiên chào hỏi.
Nguyễn Hạo Thần khẽ mỉm cười, liếc nhìn Tô Khiết rồi bỗng nói: “Thật ra tôi vốn tới đây cùng…”
“Khu…” Tô Khiết nghe anh nói vậy thì trong lòng cả kinh, nhưng không tiện ngăn cản anh, đành phải dùng sức ho một tiếng.
“Khiết Khiết, sao thế? Cháu không thoải mái à? Có phải bị cảm lạnh rồi không?” Ông cụ Tô nghe thấy tiếng ho của Tô Khiết, thì trên mặt hiện rõ sự lo lắng. tải áp Hola để đọc tiếp nhé.
Nguyễn Hạo Thần cũng dừng lại, nhìn về phía cô, hình như nụ cười trên mặt càng sâu thêm.
“Ông nội, cháu không sao, tổng giám đốc Nguyễn là người bận rộn, chắc còn chuyện quan trọng nữa, thôi, chúng ta đừng làm phiền tổng giám đốc Nguyễn nữa.” Tô Khiết không ngừng giải thích, đồng thời vừa nói, cô vừa kéo ông cụ Tô như muốn nhanh chóng rời khỏi nơi này.
“Anh không bận, anh rảnh.” Nhưng bất ngờ Nguyễn Hạo Thần đột nhiên lên tiếng, ngay lúc này đây, anh đang đứng trước mặt họ, có vẻ như anh không có ý định tránh đường cho họ đi.
Ông cụ Tô dù sao thì cũng là người có kinh nghiệm dày dặn trên thương trường, vừa thoạt nghe ông đã nghe ra được có gì đó không ổn, người như Nguyễn Hạo Thần không bao giờ vô duyên vô cớ nói mình không bận, nói mình rảnh.
“Cháu mới nghe nói ông Tô mới xuất viện, ở nhà có làm buổi tiệc chúc mừng, vậy cháu cũng xin chúc ông sức khỏe dồi dào.” Nguyễn Hạo Thần nhìn ông cụ Tô, cách nói chuyện của anh cực kỳ tự nhiên.
“À? Đúng rồi, nếu tổng giám đốc Nguyễn không chê thì có thể đến…” Ông cụ Tô lên tiếng nói với giọng khách sáo, trong lòng ông không hề hy vọng Nguyễn Hạo Thần sẽ đồng ý.
Dù sao thì ông và Nguyễn Hạo Thần vốn không có tiếp xúc nhiều, Nguyễn Hạo Thần là người nổi tiếng, tập đoàn Nguyễn thị là tập đoàn xưng bá ở thành phố A, tập đoàn Tô thị của họ không thể nào so sánh được.
Trước đây không so được thì bây giờ càng không cần nói đến.
Tô Khiết cũng thấy bất ngờ khi ông cụ Tô lên tiếng mời Nguyễn Hạo Thần trong tình huống như vậy, vì vậy nên cô khẽ lắc đầu ra hiệu cho Nguyễn Hạo Thần đừng nhận lời.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom