• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo Dị Bản (2 Viewers)

  • Chương 1039-1043

Chương 1039

Hơn nữa vẫn còn một chuyện mà Đường Vân Thành nghĩ mãi không ra là, ông vốn rất ghét cô nhóc biết ăn chứ chẳng biết làm này, nhưng giờ ông lại cảm thấy ông không hề ghét cô.

Nếu ông thật sự ghét cô, ông đã bỏ mặc cô, chứ không nổi nóng, càng không tức giận vì cô.

Tô Khiết liếc nhìn mấy người đang bước tới bắt mình, rồi bỗng lên tiếng: “Tôi vẫn chưa xem TV xong, bộ phim này đang tới cảnh hay, đợi tôi xem phim xong trước đã…”

Lúc Tô Khiết nói, miệng cô cũng không nhàn rỗi, mà đang cắn hạt dưa, vỏ hạt dưa bay tứ tung khắp sàn.

Những người có mặt trong phòng đều sửng sốt.

Đường Vân Thành hít sâu một hơi, tức đến mức tim gan đều đau nhức, đến lúc này rồi mà cô nhóc này vẫn chưa ý thức được tính nghiêm trọng của câu chuyện à?

Cô còn muốn xem hết phim nữa? Thật can đảm mà!

Lúc đối diện với ánh mắt của Tô Khiết, mấy người đang định bắt cô đều vô thức ngẩn người.

Cố Chính Luân cũng sửng sốt, rồi cười thầm trong lòng, xem ra đây chỉ là một con nhóc ngu ngốc, nếu vậy thì chuyện này càng dễ giải quyết hơn.

Bọn họ vốn sắp xếp rất hoàn hảo rồi, chắc chắn con nhóc này chỉ có một đường chết, đến lúc đó Đường Vân Thành cũng khó mà thoát khỏi, đúng là một mũi tên trúng hai đích.

Cố Chính Luân nghĩ đến đây thì trong lòng không khỏi đắc ý hơn: “Mấy người mau dẫn cô ta đi cho tôi.”

Mấy vệ sĩ nghe Cố Chính Luân nói thế thì nhanh chóng bước tới, túm lấy Tô Khiết, rồi dẫn cô ra ngoài.

“Ông gấp gáp cái gì? Nóng lòng muốn đi đầu thai à?” Tô Khiết cũng không phản kháng, nhưng lúc đi ngang qua người Cố Chính Luân, cô bất mãn lườm ông ta.

“Cô?” Cố Chính Luân nghe cô nói thế thì tức đến mức mặt biến sắc, nhưng nhanh chóng cười khẩy ngay: “Người nóng lòng muốn đi đầu thai không phải là tôi, mà là cô…”

Lúc Cố Chính Luân nói ra câu này, ông ta còn cố ý liếc nhìn Đường Vân Thành với hàm ý rất rõ.

“Vân Thành, Thúy Nhi sẽ không sao chứ? Ông mau nghĩ cách cứu con bé đi!” Phạm My thấy Tô Khiết bị người ta dẫn đi, thì vẻ mặt đầy sốt ruột và lo lắng.

“Nhà họ Cố vốn nhắm chuyện này lên người tôi, nếu cô nhóc đó không giải thích rõ ràng, đến lúc đó không chỉ không giữ được mạng nhỏ của con bé, mà e là tôi cũng…” Đường Vân Thành khẽ híp mắt lại, trên mặt càng hiện rõ vẻ nghiêm nghị.

“Vậy chúng ta phải làm thế nào? Còn Thúy Nhi thì sao?” Giọng nói Phạm My bỗng thay đổi.

“Con nhóc chết tiệt đó bình thường biết ăn chứ chẳng biết làm thì thôi đi, còn gây phiền phức như vậy cho tôi nữa, thật tức quá đi mất!” Đường Vân Thành vừa nghĩ tới Tô Khiết đã tức muốn ói máu, nhưng giờ cô xảy ra chuyện rồi, ông không thể bỏ mặc cô được.

Cho dù ông biết rõ nhà họ Cố muốn mượn cô nhóc này để trút lửa giận lên người ông, nhưng ông vẫn phải bận tâm.

Tô Khiết không được đưa tới phòng thẩm vấn, mà được dẫn tới một nơi rất rộng, xung quanh đã có rất nhiều bao quanh.

Tất nhiên tên ‘nội gián’ bị bắt đang ở đây, mấy ‘nhân chứng’ cũng đang đứng đó, có lẽ là do người nhà họ Cố gọi tới.

Tông trưởng Cung cũng tới rồi, thậm chí mấy ông cụ trong tám gia tộc lớn cũng được mời tới.

Tô Khiết thấy cảnh tượng này thì mắt hơi lóe lên, cảnh tượng này thật sự rất lớn, xem ra nhà họ Cố định đẩy cô vào chỗ chết, rồi tiện thể kéo Đường Vân Thành chết theo luôn.

Thậm chí cảnh tượng này còn vượt xa dự đoán của cô.
Chương 1040
Trong tình huống này, nếu cô không giải thích rõ ràng, chắc chắn sẽ khó mà giữ được mạng, mà Đường Vân Thành và nhà họ Đường cũng sẽ bị tiêu diệt.
Đường Vân Thành cũng đi tới đây rồi chứng kiến cảnh tượng này, ông kinh ngạc đến mức thầm hít sâu một hơi, chỉ sợ hôm nay là…
Đường Vân Thành nhìn về phía tông trưởng Cung và mấy ông cụ trong tám gia tộc lớn, trong đôi mắt đang khẽ híp lại hiện rõ sự lạnh lẽo, xem ra lần này nhà họ Cố thật sự tốn rất nhiều công sức.
Chắc chắn tình thế này không phải nhắm vào cô nhóc kia, mà là nhắm vào ông.
Đường Vân Thành hiểu rất rõ, nếu hôm nay ông không giải thích rõ chuyện này, chắc chắn nhà họ Cố sẽ không buông tha ông.
Mà cô nhóc biết ăn chứ chẳng biết làm kia thì không biết, không hiểu chuyện gì cả, nên chỉ sợ hôm nay sẽ lành ít dữ nhiều.
Đường Vân Thành không khỏi nhìn về phía Tô Khiết – ‘người gây ra chuyện này’, nhưng thấy cô giống như người chẳng liên quan đến chuyện này, thì thấy tim gan bắt đầu đau nhói.
Ông cảm thấy chắc chắn kiếp trước nhà họ Đường ông đã mắc nợ cô.
“Tông trưởng Cung, người đã được dẫn tới, ông có thể thẩm vấn được rồi.” Cố Chính Luân đi tới trước mặt tông trưởng Cung, thái độ rất cung kính, sau đó ông ta lại hành lễ với mấy cụ đang đứng bên cạnh.
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì nghiêm trọng mà phải mời mấy ông già chúng tôi tới đây?” Một ông lão nhíu mày nhìn tông trưởng Cung, vẻ mặt hơi ảm đạm.
“Lúc nãy tôi đã bắt được một tên nội gián, rồi tìm được tài liệu cơ mật nhất của chúng ta trên người cậu ta.” Cố Chính Luân vội đáp lại, ông ta ngừng một lát rồi nhìn Tô Khiết nói tiếp: “Chuyện này có quan hệ mật thiết với cô Đường đang sống trong nhà họ Đường, vì chuyện này liên quan đến nhà họ Đường, nên rất nghiêm trọng, do đó tông trưởng Cung đã mời các vị tới đây.”
“Vân Thành, ông nói thử xem chuyện này là thế nào?” Ông cụ Lý liếc nhìn Cố Chính Luân rồi nhìn về phía Đường Vân Thành.
“Đến giờ tôi vẫn không biết gì về chuyện này.” Đường Vân Thành thành thật nói, đến tận lúc này ông vẫn chưa biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
“Sao thế? Ông đang định đùn đẩy trách nhiệm à, người này đang sống trong nhà ông, sao ông có thể không biết chứ?” Giờ Cố Chính Luân hoàn toàn không còn khách sáo với Đường Vân Thành như lúc ở nhà nữa, mà lộ đuôi cáo ra ngay.
“Chuyện này đã có nhân chứng, vật chứng đầy đủ cả rồi, chỉ sợ ông muốn chối cãi cũng không chối cãi được.” Cố Chính Luân lại bổ sung thêm một câu.
“Ông nói thế là quá sớm rồi, chuyện này vẫn chưa được thẩm vấn, sao ông dám đưa ra kết luận như vậy?” Lúc ông Lý nhìn về phía Cố Chính Luân, vẻ mặt hiện rõ sự bất mãn.
“Hôm nay tông trưởng Cung đích thân thẩm vấn chuyện này, là vì sợ có người không phục, nên mới cố ý mời mấy ông cụ tới đây.” Trên mặt Cố Chính Luân không hề có chút tức giận, mà còn mỉm cười giải thích.
Tất nhiên mời mấy ông cụ, nhưng lại chừa lại một mình ông cụ Đường.
“Vậy thì đợi thẩm vấn xong rồi nói sau.” Lúc ông cụ Lý nhìn thấy ý cười trên mặt Cố Chính Luân, ông không khỏi cười mỉa.
“Rốt cuộc cậu lấy tài liệu này từ đâu?” Tông trưởng Cung nhìn tên ‘nội gián’, ánh mắt mang theo vẻ uy nghiêm quang minh lẫm liệt, xem ra đã bắt đầu thẩm vấn rồi!!
“Là, là, là…” Tên ‘nội gián’ đó như bị dọa sợ, nửa ngày không nói ra được một câu hoàn chỉnh, nhưng ánh mắt lại vô thức nhìn về phía Tô Khiết, với hàm ý rất rõ.
Chương 1041
“Mấy người các cậu nói thử xem lúc đó các cậu đã nhìn thấy gì?” Tông trưởng Cung lại chuyển hướng về phía mấy người làm nhân chứng.
“Lúc nãy chúng tôi nhìn thấy cô Đường và tên nội gián này gặp mặt ở sau núi, sau đó hao người bắt đầu trao đổi tài liệu.” Một người trong số đó nhìn về phía Đường Vân Thành, do dự một lát, rồi mới trả lời.
“Mấy người các cậu cũng nhìn thấy cảnh tượng đó?” Tông trưởng Cung hỏi mấy người khác ngay.
“Vâng, chúng tôi đều nhìn thấy hết.”
“Vâng.”
Mấy binh sĩ đó đồng loạt gật đầu, bọn họ thật sự nhìn thấy cảnh tượng đó, nên giờ họ nhất định không dám nói dối.
Hôm nay là lần đầu tiên bọn họ chứng kiến cảnh tượng như vậy.
“Các cậu có chắc các cậu không nhìn lầm không?” Để cẩn thận, tông trưởng Cung lại hỏi thêm một câu.
“Chúng tôi chắc chắn mình không hề nhìn lầm, lúc đó chúng tôi tưởng cô Đường chỉ lén lút đi hẹn hò với người khác sau lưng cậu Đường, chứ không nghĩ gì nhiều, nhưng tôi có chụp lại một tấm ảnh.” Người đầu tiên mở miệng lấy điện thoại của mình ra.
“Lúc tôi chụp bức ảnh này, mấy người khác cũng đang có mặt ở đó, ai cũng nhìn thấy rất rõ.” Người đó lại nhanh chóng bổ sung thêm một câu.
Vệ sĩ bên cạnh tông trưởng Cung cầm điện thoại của người này, rồi đưa tới trước mặt tông trưởng Cung, ông ta chỉ nhìn một lát rồi nói: “Cậu đưa điện thoại cho mấy ông cụ xem đi.”
Vệ sĩ đó lại cầm điện thoại đưa tới trước mặt mấy ông cụ, lúc mấy ông cụ nhìn thấy tấm ảnh đó, sắc mặt ai cũng khẽ thay đổi.
Giờ Tô Khiết có ngụy biện thế nào cũng vô ích!!
Tấm ảnh đó đã chứng minh tất cả, hơn nữa lúc chụp bức ảnh này, mấy nhân chứng khác cũng đang có mặt ở đó.
Ông cụ Lý nhìn về phía Tô Khiết, vẻ mặt hiện rõ sự lạnh lẽo.
Con nhóc này muốn hại chết Vân Thành ư?
“Mấy ông cụ cảm thấy chứng cứ này có đáng tin không?” Tông trưởng Cung cũng không vội đưa ra kết luận, mà nhìn về phía mấy ông cụ, rồi hỏi ý kiến của họ.
“Trong mấy người này, có mấy người là người của Đường Vân Thành, nên bọn họ không thể vu oan cho ông ta được.” Cố Chính Luân lại nắm bắt thời cơ bổ sung thêm một câu.
Tám gia tộc lớn cùng mở một doanh trại huấn luyện, nên người trong đó đều được tuyển chọn từ tám gia tộc lớn, tất nhiên sẽ có người của nhà họ Đường.
“Nhưng Vân Thành không biết chuyện này, chỉ sợ là do con nhóc kia giở trò, thân phận cô ta rất khả nghi, có thể là do kẻ địch phái tới hãm hại Vân Thành.” Giờ ông cụ Lý chỉ có thể đưa ra sự lựa chọn sáng suốt nhất, mặc kệ thế nào, ông cũng phải bảo vệ Đường Vân Thành.
Nhưng câu nói này của ông cụ Lý đã đẩy cả người Tô Khiết ra ngoài.
“Ông Lý, ông nói thế là sai rồi, tôi nghe nói con nhóc này đã sống trong nhà Đường Vân Thành mấy ngày rồi, Đường Vân Thành có thể để cho một người không rõ thân phận sống trong nhà mình à?” Rõ ràng ông cụ Lưu là người bên nhà họ Cố, nhưng lời nói của ông ta cũng rất hợp tình hợp lý, nên không ai có thể phản bác lại.
“Trước giờ Đường Vân Thành luôn làm việc thận trọng, một con nhóc con có thể giở trò quỷ gì dưới mi mắt ông ta? Hơn nữa chuyện này liên quan đến tài liệu cơ mật của tám gia tộc lớn chúng ta, một người ngoài như cô ta có thể tùy ý lấy được à?” Ông cụ Ngô cũng chậm rãi bổ sung thêm một câu, câu nói này của ông thể hiện hàm ý rất rõ, thiếu điều nói thẳng ra Đường Vân Thành là người sai khiến Tô Khiết làm thế.

Chương 1042
Đường Vân Thành càng khẽ cười khẩy, ông đã sớm đoán được sẽ có kết cục này, con nhóc lười biếng đó gây ra tai họa lớn đến mức giờ ông không có cách nào giải quyết được.
Trên mặt người nhà họ Cố càng nở nụ cười đắc ý, lúc Cố Nam nhìn Tô Khiết, khóe miệng không khỏi cong lên, người phụ nữ này chết chắc rồi.
Tô Khiết thấy Cố Nam đang nhìn về phía này thì khẽ mỉm cười.
“Cô Đường, cô còn lời gì muốn nói không?” Tông trưởng Cung nhìn Tô Khiết, giọng nói mang theo vẻ uy nghiêm và dọa dẫm.
“Ồ? Tôi à? Tôi cảm thấy mình không có gì để nói cả.” Tô Khiết ngước mắt lên nhìn tông trưởng Cung, giọng điệu rất vô tội!!
Đường Vân Thành không khỏi thở dài, con nhóc lười biếng này chẳng hiểu chuyện gì cả, cô có thể nói rõ chuyện này mới là chuyện lạ đó.
Haizz, lần này nhà họ Đường thật sự bị cô nhóc này hại chết rồi!
Mọi người nghe Tô Khiết trả lời vậy thì sắc mặt đều thay đổi, tất nhiên người nhà họ Cố đều vui mừng, còn mấy ông cụ lo lắng cho Đường Vân Thành thì không khỏi lắc đầu.
Mọi người đều biết, nếu Tô Khiết không thể chứng minh sự trong sạch của mình, thì hôm nay không chỉ có mình cô phải chết, mà ngay cả Đường Vân Thành cũng không thoát khỏi.
“Ý cô Đường là cô nhận tội rồi à?” Tông trưởng Cung hơi ngạc nhiên, không ngờ cô lại dễ dàng nhận tội như vậy.
“Tôi nhận tội? Nhận tội gì? Xin hỏi tông trưởng Cung định tội gì cho tôi?” Giờ giọng điệu Tô Khiết càng trở nên vô tội hơn.
“Cô đã tiết lộ tài liệu cơ mật của tám gia tộc lớn chúng tôi, đây chính là tội nặng.” Mắt tông trưởng Cung thâm trầm, giọng nói cũng trở nên dọa dẫm hơn, rõ ràng muốn hù dọa Tô Khiết.
Nhưng Tô Khiết bỗng nở nụ cười, hơn nữa còn cười ra tiếng: “Ồ, tông trưởng Cung đang nói tội tiết lộ tài liệu cơ mật, vậy nó đâu liên quan gì đến tôi”
Tô Khiết vừa dứt lời, mọi người đều sửng sốt, rõ ràng ai cũng không hiểu cô đang nói gì.
“Lúc nãy hình như tên nội gián kia không nói gì cả, hơn nữa anh ta đâu nói anh ta có quen biết tôi, cũng không nói rằng tài liệu đó là do tôi đưa cho anh ta, vậy thì ông không thể không có chứng cứ đã áp đặt tội danh này lên người tôi.” Tô Khiết liếc nhìn tên nội gián rồi nói tiếp.
Nghe Tô Khiết nói vậy, sắc mặt người nhà họ Cố đều khẽ thay đổi, ban đầu bọn họ sợ hăng quá hóa dở, nên không nóng lòng bảo tên ‘nội gián’ chỉ thẳng tên cô.
Bọn họ vốn cho rằng có mấy nhân chứng kia là đủ rồi, nhưng không ngờ cô lại nắm được điểm này.
“Mấy người kia đều nhìn thấy cô gặp mặt tên nội gián đó ở sau núi, cô còn muốn chối cãi nữa à?” Tông trưởng Cung sửng sốt, giọng nói càng uy nghiêm hơn.
“Cho dù tôi có gặp mặt anh ta ở sau núi, cũng không thể chứng minh tài liệu cơ mật trong tay anh ta là do tôi đưa.” Tô Khiết nhìn ông rồi từ tốn đáp trả lại, trên mặt cô không hề có chút sợ hãi.
“Có người đã chụp ảnh lại làm bằng chứng, cô không cảm thấy cô chối cãi như vậy rất nực cười à?” Tông trưởng Cung thấy cô như vậy thì trong lòng thầm kinh ngạc, lá gan con nhóc này thật lớn.
“Trên bức ảnh người đó có thể nhìn ra tài liệu cơ mật do tôi đưa cho anh ta à?” Tô Khiết vẫn từ tốn đáp lại, giọng nói rất nhẹ nhàng, nghe có vẻ hơi hờ hững.
“Lúc đó cô dùng túi giấy để đựng…” Cố Chính Luân vô thức nói chen vào.
“Vậy thì điều này không thể chứng minh tài liệu cơ mật trong tay anh ta là do tôi đưa, hơn nữa bản thân anh ta cũng không nói là do tôi đưa cho anh ta, chẳng lẽ tông trưởng Cung muốn áp đặt chuyện này lên người tôi ư? Vậy thì không ổn cho lắm! Giờ mấy ông cụ vẫn đang nhìn chằm chằm ông đó.” Tô Khiết cắt ngang lời Cố Chính Luân ngay.
Chương 1043

Trò hay chỉ mới bắt đầu thôi!!

Trước khi Cố Chính Luân đưa mọi người vào phòng, Tô Khiết đã đeo kính râm lên rồi. Lúc cô rời khỏi phòng cũng tiện tay đeo khẩu trang lên, vì vậy lúc này mọi người đều không nhìn thấy dáng vẻ của cô, cũng không nhìn thấy sắc mặt của cô.

“Cô nhóc này nói cũng có chút đạo lí, cho dù cô nhóc này từng gặp tên gián điệp kia, cũng không thể chứng minh văn kiện cơ mật là do cô ấy đưa cho gián điệp.” Ông cụ Lý một lòng bảo vệ Đường Vân Thành, đương nhiên lúc nào cũng chọn điều có lợi cho Đường Vân Thành.

Đường Vân Thành nhướng mày, cô nhóc này cũng không phải quá ngốc, còn biết giảo biện, nói câu nào cũng có lí.

Chỉ là, truyện hay này rõ ràng là trò mèo do nhà họ Cố gây ra, tên gián điệp kia chắc chắn là do nhà họ Cố tìm đến, vì vậy con đường này của cô chắc chắn không thể đi tiếp được.

Cô vẫn nghĩ mọi chuyện quá mức đơn giản, đúng là quá ngây thơ rồi!!

“Vậy còn không đơn giản, thẩm vấn tên gián điệp kia là biết rõ rồi.” Ông cụ Lưu lại cười lạnh rồi lên tiếng.

“Nói, văn kiện cơ mật rốt cuộc là ai đưa cho cậu?” Tông trưởng Cung lại quay sang nhìn tên gián điệp kia, dáng vẻ nghiêm túc xét hỏi.

Gián điệp ngẩng đầu lên, rồi lại nhìn Tô Khiết, sắc mặt có chút do dự, nhưng anh ta lại không nói gì, sau đó lại cúi đầu xuống.

Không thể không nói, màn diễn này không tệ.

Đương nhiên chủ yếu là người ra lệnh chống lưng, ban nãy Tô Khiết nhìn thấy rõ ràng Cố Nam đã ra hiệu bằng ánh mắt với anh ta.

Vốn dĩ kế hoạch ban đầu của Tô Khiết là nhằm vào Cố Nam, cô cố ý che giấu thực lực của mình, cố ý nói với Cố Nam cô là bạn gái của Đường Lăng.

Mục đích của Tô Khiết chính là khiến chuyện này lớn lên, vì vậy cô chọn Cố Nam, vốn tưởng rằng nhà họ Cố sẽ không làm quá lên, nhưng không ngờ nhà họ Cố lại ra tay mạnh mẽ, quyết liệt, vô liêm sỉ như vậy.

“Đánh cho tôi, đánh đến khi cậu ta chịu nói thì thôi.” Thấy tên gián điệp kia không nói gì, tông trưởng Cung trực tiếp ra lệnh dùng hình.

“Tôi nói, tôi nói, đừng đánh nữa, tôi sẽ khai hết.” Chưa đánh được mấy cái, tên gián điệp kia đã không chịu nổi nữa.

Tô Khiết thầm cười lạnh, lúc bắt đầu không chịu khai, mới đánh có vài cái mà đã chịu khai toàn bộ, màn kịch này diễn quả thật là rất đặc sắc.

Nếu tên gián điệp này vừa bắt đầu đã khai, sẽ khiến người khác nghi ngờ, nhưng làm như vậy, mọi chuyện lại chân thật hơn không ít.

“Nói đi, rốt cuộc là làm sao? Văn kiện cơ mật rốt cuộc là ai đưa cho cậu?” Tông trưởng cung tiếp tục tra hỏi, nắm bắt cơ hội vừa kịp lúc.

“Văn kiện này là cô ta đưa cho tôi.” Lần này tên gián điệp kia chỉ thẳng vào Tô Khiết, không còn hàm hồ giống như ban nãy nữa.

Lời này vừa thốt ra, sắc mặt ông cụ Lý nhanh chóng thay đổi.

Sắc mặt của đám người nhà họ Cố ít nhiều có thêm phần đắc ý.

Nhưng sắc mặt của Đường Vân Thành lại không thay đổi quá nhiều, bởi vì ngay từ ban đầu ông đã chẳng ôm hi vọng quá lớn về chuyện này, đã sớm biết kết quả sẽ như vậy rồi.

Ông đã sớm biết, con đường mà cô nhóc này lựa chọn sẽ không đi tiếp được.

Cô nhóc này nghĩ mọi chuyện quá đơn giản rồi, đây vốn là cái bẫy mà nhà họ Cố đã sắp xếp ổn thỏa, mà cô lại nhảy đúng vào cái bẫy mà bọn họ đã đào sẵn.

“Cậu quen biết cô ấy?” Tông trưởng Cung lập tức hỏi tiếp.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom