• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo Dị Bản (4 Viewers)

  • Chương 1175-1178

Chương 1175
“Sợ gì chứ? Ông cụ không sống được mấy ngày nữa, chúng ta cũng không nên để con nhỏ chết tiệt đó sống quá lâu, đợi đến khi thủ tục bên công ty giải quyết xong, cổ phần thành công chuyển đến danh nghĩa của cô ta thì chúng ta ra tay, ông yên tâm, lần này đảm bảo sẽ cẩn thận hơn hai mươi mấy năm trước, tuyệt đối không để lại dấu vết nào đâu.” Lưu Vũ càng nói càng đắc ý, càng nói càng độc địa.
“Nhưng không biết rốt cuộc cô ta và cậu ba Nguyễn có quan hệ gì? Lỡ như cậu ba Nguyễn nhúng tay vào thì sao?” Nghĩ đến những chuyện mà Nguyễn Hạo Thần làm, Tô Trung Dung cảm thấy lo lắng.
Nguyễn Hạo Thần không dễ trêu vào đâu! Ánh mắt Lưu Vũ nhanh chóng lóe lên một cái, sau đó lại cười lạnh: “Ông còn nhớ chuyện xảy ra năm đó của nhà họ Nguyễn không?”
“Nhớ chứ, dĩ nhiên là nhớ rồi, nhà họ Nguyễn giữ rất kín chuyện của năm đó, rất ít người biết được, nếu hôm đó tôi không vừa hay đụng phải thì cũng không biết được.” Vẻ mặt của Tô Trung Dung trở nên phức tạp, sợ sệt. Chuyện đã qua nhiều năm, nhưng ông vẫn còn sợ hãi khi nghĩ về tình huống lúc đó.
“Chúng ta sẽ dùng lại cách của năm đó, cho dù lúc trước cậu ba Nguyễn có ý gì với con nhỏ chết tiệt kia thì đến lúc đó sẽ không còn nữa.” Lúc này, vẻ mặt Lưu Vũ tràn đầy sự tính toán độc ác.
“Cách này tốt đấy, bà nghĩ chu đáo thật.” Tô Trung Dung sáng mắt, liên tục gật đầu. “Mẹ, là cách gì vậy?” Tô Nghiên Nghiên nghe hai người nói mà không khỏi tò mò.
“Đến lúc đó thì con sẽ biết thôi, yên tâm đi, lần này mẹ sẽ xả giận cho con, để con xem một vở kịch hay.” Lưu Vũ cũng không muốn giấu Tô Nghiên Nghiên mà còn muốn để Tô Nghiên Nghiên xem kịch hay, sự độc ác của bà ta đã đạt đến mức độ biến thái rồi.
“Thật sao? Vậy thì tốt quá, vì Tô Khiết mà tất cả mọi thứ của con đều bị hủy hoại hết, con muốn dạy dỗ cô ta từ lâu rồi.” Tô Nghiên Nghiên lập tức tỏ ra thích thú và phấn kích.
“Dạy dỗ? Ha ha, lần này không đơn giản là dạy dỗ đâu, mẹ muốn cô ta chết, hơn nữa phải chết thảm, chết thật thảm.” Lưu Vũ cười to, điệu cười kia vô cùng kinh dị.
Lúc này, Hạ Điềm Điềm đăng đoạn video đã ghi lại từ trước lên, vì đăng video mà cô đã mua một chiếc điện thoại và đăng ký số điện thoại mới. Sau khi đăng video lên, cô lấy sim ra, vứt điện thoại và sim vào hai thùng rác khác nhau.
Trác Hiểu Lam nhìn thấy đoạn video đầu tiên, bởi vì cô ta luôn theo dõi Hạ Điềm Điềm, hiểu được một số chuyện của Hạ Điềm Điềm nên cô ta cũng đã đoán được Hạ Điềm Điềm sẽ dùng cách gì để đăng đoạn video đó lên. Video đã qua xử lý, cắt ghép, đoạn Tô Khiết đồng ý với ông cụ Nguyễn đã bị xóa bỏ…
Các hình ảnh được kết nối lại, chính là ông cụ Nguyễn nói muốn nhảy lầu.
Nhưng Tô Khiết lại dùng vẻ mặt tuyệt tình nói với ông chủ nhà họ Nguyễn, rằng ông cụ Nguyễn muốn nhảy thì cứ nhảy.
Sau khi Trác Hiểu Lam nhìn thấy đoạn video, đôi mắt lóe sáng, cầm lấy cây bút không ngừng dùng sức, không ngừng dùng sức, khiến cây bút trong tay bị bẻ gãy.
Trác Hiểu Lam đột nhiên bừng tỉnh, đôi mắt nhanh chóng nhìn đến cây bút đã bị bẻ gãy, cô ta suy nghĩ một chút, sau đó cầm lấy điện thoại văn phòng gọi đến số điện thoại của nhà họ Nguyễn.
“Alo, ai vậy?” Lúc này ông cụ Nguyễn vừa về đến nhà, tâm trạng của ông ta khá tốt, mặc kệ mọi chuyện, bởi vì Tô Khiết đã đáp ứng sẽ không tái hôn với nhà họ Nguyễn .
“Ông Nguyễn, cháu là Hiểu Lam, cháu vừa mới kiểm tra báo cáo của ông, phát hiện thấy có một chút vấn đề nhỏ, ông cần kiểm tra lại ít nhất một tháng trở lại đây, nếu ông có thời gian hãy tới đây kiểm tra một chút.”
Lúc này giọng nói của Trác Hiểu Lam hết sức ôn hòa.
“Có vấn đề? Có vấn đề gì chứ?” Ông cụ Nguyễn vừa nghe những lời này từ cô ta, nhất thời bị dọa, ông ta sợ chết, đặc biệt sợ chết.
“Ông Nguyễn, chỉ là một vấn đề nhỏ thôi, lần trước cháu đã kê đơn thuốc cho ông, khi nào có thời gian ông lại đây kiểm tra một chút nhé…” Trác Hiểu Lam nói ngắn gọn, trong lời nói kèm theo vài phần tươi cười, khẽ an ủi ông cụ Nguyễn .
“Được, được, ông lập tức đến kiểm tra lại.” Ông cụ Nguyễn nghe thấy những lời nói sơ lược của Trác Hiểu Lam thì nhẹ nhõm thở phào, nhưng dù sao ông cụ Nguyễn cũng sợ chết, hơn nữa đặc biệt sợ chết, nếu có vấn đề, chắc chắn không dám chần chờ. Sau đó ông cụ Nguyễn ngắt điện thoại, vội vàng gọi lái xe đưa ông đến bệnh viện.
“Làm sao vậy? Có chuyện gì gấp sao?” Bà cụ Nguyễn nhìn thấy vẻ mặt sốt ruột của ông ta, nhịn không được đành hỏi.
“Hiểu Lam vừa mới gọi điện thoại cho tôi, nói là lần trước kiểm tra thấy cơ thể tôi có chút vấn đề, nên yêu cầu tôi đến kiểm tra lại một chút.” Ông cụ Nguyễn nhanh chóng trả lời, chân đi vội vàng không giảm tốc độ.
“Có vấn đề? Có vấn đề gì chứ?” Bà cụ Nguyễn nhíu mày lại: “Lần trước là tôi đi cùng ông đến kiểm tra, không có nghe cô ta nói có vấn đề gì ?”
Chương 1176

“Cô ta nói là có chút vấn đề nhỏ, có thể sợ chúng ta lo lắng nên không nói cho chúng ta biết, nhưng cô ta kiểm tra lại đơn thuốc cũ, bảo tôi đi kiểm tra lại, hẳn là muốn xem thuốc lần sau có hiệu quả không.” Ông cụ Nguyễn thật ra cũng không suy nghĩ nhiều, không có chút hoài nghi.

“Ừm, lần trước cô ta có kê thêm một số thuốc mới.” Bà cụ Nguyễn nghĩ tới lần trước Trác Hiểu Lam có kê thuốc mới, cũng không suy nghĩ nhiều.

“Tôi cùng với ông đến đó, vốn mấy hôm trước tôi cũng định đi kiểm tra lại, nhưng mấy hôm nay lại chần chừ.” Bà cụ Nguyễn cũng theo sát ông cụ Nguyễn .

Hai người nhanh chóng tới bệnh viện tư nhân của Trác Hiểu Lam. Bởi vì danh tiếng của Trác Hiểu Lam quá lớn, bệnh viện của cô ta, căn bản không sợ không ai đến.

Ông bà cụ Nguyễn là người quen, nên Trác Hiểu Lam đích thân đến văn phòng.

“Hiểu Lam, sức khỏe của ông ấy có vấn đề gì không?” Bà cụ Nguyễn vừa bước vào văn phòng của Trác Hiểu Lam đã hỏi ngay.

“Bà Nguyễn, bà cứ yên tâm đi, không có vấn đề gì lớn đâu, trước hết cháu cho người kiểm tra ông cụ Nguyễn một chút.” Trác Hiểu Lam nhìn hai người bọn họ, trên mặt lộ ý cười.

“Được, được, vậy cháu nhanh cử người kiểm tra giúp ông.” Ông cụ Nguyễn trong lòng chỉ nghĩ đến việc này, nên không thể bỏ qua.

Trác Hiểu Lam mở danh sách ra, tự mình sắp xếp người đưa ông cụ Nguyễn đi kiểm tra, cho nên kết quả có rất nhanh.

“Chức năng của thận có chút vấn đề, gan cũng có điểm xấu, tim cũng có vấn đề, nhưng mấy vấn đề này có thể xem là bình thường, cháu kê lại ít thuốc, sau khi trở về ông nhớ uống thuốc đúng giờ nhé.” Trác Hiểu Lam sau khi nhìn kết quả kiểm tra sức khỏe, đôi mắt lại lóe sáng.

Ông cụ Nguyễn đã ở vào độ tuổi này, muốn tìm ra vấn đề, cũng không phải là chuyện khó.

Mấy vấn đề này, trước kia đã có, nhưng là sự thoái hóa bình thường của cơ thể, nên Trác Hiểu Lam cũng không nói, nhưng bây giờ, cô ta lại cố tình nói ra.

Cô ta là có dụng ý, chỉ có chính cô ta mới biết rõ.

“Cái gì? Sao nhiều vấn đề vậy?” Nghe những lời này ông cụ Nguyễn như bị dọa: “Nhiều vấn đề như vậy cháu còn nói là không thành vấn đề? Không được, không được, ông phải nằm viện, cháu mau đi sắp xếp cho ông nằm viện.”

Ông cụ Nguyễn đặc biệt sợ chết, với tư cách là bác sĩ riêng, cô ta biết rõ điều đó.

“Ông Nguyễn, tình trạng của ông thuộc dạng bình thường, mấy vấn đề này ai vào độ tuổi ông cũng có, tình trạng của ông xem như rất tốt, chỉ cần chú ý dưỡng bệnh sẽ không có vấn đề gì lớn.” Trác Hiểu Lam nhẫn nại khuyên ông ta.

“Đúng, đúng, nhất định phải dưỡng bệnh, ông phải nằm viện, ở lại bệnh viện dưỡng bệnh một thời gian.” Trác Hiểu Lam càng nói như vậy, ông cụ Nguyễn lại càng bất an trong lòng, đối với tình huống này, ông ta cảm thấy chỉ có nằm viện dưỡng bệnh mới là tốt nhất.

“Ông Nguyễn, tình trạng của ông thật sự không cần nằm viện, hơn nữa, chỗ cháu hiện không có giường trống, ông chỉ cần về nhà uống thuốc đúng giờ thôi.”

“Hiểu Lam , cháu đã kiểm tra ra nhiều vấn đề như vậy, lại bảo ông về nhà, ông sợ về nhà không ngủ ngon giấc được, cháu sắp xếp cho ông nằm viện đi, cho ông ở chỗ cháu dưỡng bệnh một thời gian đi, dưỡng bệnh cũng không khác biết với việc ông trở về nhà, còn chuyện giường bệnh, đây là bệnh viện của cháu mà.” Trác Hiểu Lam càng khuyên nhủ thì ông cụ Nguyễn càng kiên quyết đòi nằm viện.

“Hiểu Lam, cháu cho ông ấy ở lại một thời gian đi.” Bà cụ Nguyễn hiển nhiên cũng đồng ý với ý kiến của chồng.

“Vậy để cháu nghĩ cách.” Trác Hiểu Lam dường như cực kỳ bất đắc dĩ, thở dài, sau đó miễn cưỡng đồng ý.

Nội trong khoảng thời gian này, video của Hạ Điềm Điềm được lan truyền chóng mặt, vốn trang web của Hạ Điềm Điềm đã được nhiều người quan tâm, sự tình lần này lại liên quan đến cậu Ba nhà họ Nguyễn, còn có cô Cả nhà họ Tô, lượng truy cập càng tăng cao.

Trong khi ông cụ Nguyễn đang kiểm tra sức khỏe, cái video kia đã xuất hiện đầu hot search.

Sau khi Trác Hiểu Lam sắp xếp trợ lý đưa ông cụ Nguyễn đến phòng bệnh, mở video lên xem, thấy được những bình luận bên dưới video.

“Tô Khiết này cũng quá tởm, xấu như vậy, còn không biết xấu hổ, quấn quýt với cậu Ba nhà họ Nguyễn?”

“Đúng vậy, không những xấu, còn không thể sinh con, nếu lập gia đình với người như cô ta, chính là làm hại người.”

“Đúng vậy, cho nên tôi đặc biệt hiểu được tâm lý của hai ông bà, hai ông bà không muốn thấy cậu Ba nhà họ Nguyễn tuyệt hậu, hai ông bà đáng thương, cậu Ba nhà họ Nguyễn cũng thật đáng thương.”

“Đúng, đúng, hai ông bà thật đáng thương, việc này có thể mặc kệ cậu Ba nhà họ Nguyễn được sao? Cậu Ba nhà họ Nguyễn nên ngoan ngoãn nghe theo lời dạy dỗ dừng lại với loại phụ nữ ngoan độc ghê tởm kia.”

“Tô Khiết này cũng quá nhẫn tâm, hai ông bà đã cầu xin cô ta như vậy, thế mà cô ta vẫn thờ ơ.”
Chương 1177
“Với tình huống này, Tô Khiết chẳng những không đồng ý, lại còn làm ông lão đòi nhảy lầu, cô ta đây là muốn mưu sát.”
“Đúng vậy, chưa từng gặp qua người nào nhẫn tâm như vậy, cô ta chính là muốn ông lão tìm đến cái chết, quả thực không có tính người, súc sinh cũng không bằng.”
“Cô ta chỉ nghĩ đến tiền của cậu Ba nhà họ Nguyễn, lòng tham không đáy, còn tính người chẳng màng, hai ông bà thật đáng thương, tội hai ông bà khổ tâm, hai ông bà làm như vậy đều là nghĩ đến hạnh phúc về sau cho cậu Ba nhà họ Nguyễn.”
“Vì hạnh phúc của cậu Ba nhà họ Nguyễn, ông lão ngay cả tính mạng cũng chẳng cần, Tô Khiết này quả là loại phụ nữ độc ác, chỉ ước hai ông bà chết.”
Tất cả bình luận đều chỉ trích Tô Khiết, hơn nữa càng nói càng khó nghe.
“Ông cụ Nguyễn cuối cùng không có nhảy lầu hả? Không có bị thương chứ? Hai ông bà thật là đáng thương, không biết hiện tại hai ông bà thế nào?”
Nhưng thật ra cũng có người lo lắng cho ông chủ nhà họ Nguyễn, muốn biết rốt cuộc ông cụ Nguyễn có bị thương hay không.
Trác Hiểu Lam nhìn đến bình luận này, khóe môi lập tức mấp máy, ẩn sâu trong đôi mắt có vài phần kỳ lạ.
Lúc này, bên ngoài phòng làm việc vang lên tiếng gõ cửa, Trác Hiểu Lam nhanh chóng cất điện thoại di động.
Người đi vào là trợ lý của cô ta.
“Viện trưởng Trác, đã dàn xếp ổn cho ông cụ Nguyễn .”
Trợ lý nhìn về phía cô ta, thần sắc hơi do dự, nghĩ nghĩ một hồi đành hỏi: “Viện trưởng, không biết cô có nhìn thấy đoạn video trên mạng về ông cụ Nguyễn với cô Cả nhà họ Tô?”
“Làm sao vậy?” Trác Hiểu Lam không nhìn mặt trả lời, cô ta có hơi nghi ngờ nhìn cô gái.
“Trên video, ông cụ Nguyễn đòi nhảy lầu uy hiếp cô Tô và cậu Ba nhà họ Nguyễn phải chia tay, nhưng cô Tô không đồng ý, video cho thấy cô Tô đã rời đi, hiện trên mạng nhiều người đồn đoán rốt cuộc ông cụ Nguyễn có nhảy lầu hay không? Nếu sau đó ông cụ Nguyễn nằm viện, có thể gây ra một chút hiểu lầm? Kỳ thực tình trạng của ông cụ Nguyễn không cần nằm viện.”
Trợ lý khá kỹ tĩnh và suy nghĩ nhiều, lời cô ta phân tích rất có lý.
Trác Hiểu Lam hơi hạ con mắt xuống, trong con ngươi ẩn lên một tia lạnh lùng, nhưng khi cô ta ngẩng đầu lên, trên mặt lại khôi phục vẻ bình thường, cao giọng nói: “Tôi cũng thấy tình trạng ông cụ Nguyễn không cần nằm viện, tôi cũng đã khuyên ông ta nhiều, nhưng ông ta nhất quyết đòi nằm viện, nếu vậy cô đi khuyên nhủ ông ta đi, cô cũng biết giường bệnh chỗ chúng ta thường dùng trong trường hợp khẩn cấp, nếu cô có thể khuyên ông ta, tôi sẽ ghi công cho cô.”
“Vậy tôi đi thử xem.” Trợ lý vẫn là một cô gái đơn giản, nghe Trác Hiểu Lam nói như vậy thì tin là thật.
“Đi, nếu cô có thể khuyên nhủ được ông cụ Nguyễn , tháng này tôi sẽ gấp đôi tiền thưởng cho cô.” Trác Hiểu Lam nhìn cô ta, cười cười.
Trợ lý rất vui vẻ rời đi.
Sau khi trợ lý rời đi, nét cười trên mặt Trác Hiểu Lam nhanh chóng biến mất, trong con mắt lộ rõ sự lạnh lùng.
Cô ta nhìn điện thoại di động của mình trong tay, suy tư, sau đó mở ngăn kéo lấy ra một cái di động khác, đây là một cái di động mới cóng, hiển nhiên là vừa mới được mua về.
Trác Hiểu Lam cầm di động mới, nhanh chóng soạn một tin tức rồi gửi đi.
Chương 1178
Đối với loại trang web này Nguyễn Hạo Thần rất ít chú ý, cho nên cũng không xem video trên mạng.
Nhưng, ở công ty có rất nhiều người xem được, từ trên xuống dưới công ty nhanh chóng lan truyền toàn bộ, vừa mới xử lý xong chuyện của Tô thị Tô thị vốn chuẩn bị nhanh chóng trở về báo tin vui cho tổng giám đốc thì thư ký lại nghe được người trong công ty bàn tán, sợ đến ngây người.
Khi thư ký Lưu xem video và những bình luận điên cuồng bên dưới thì càng hồn vía lên mây.
Tiêu rồi, tiêu rồi, cái này tiêu rồi, chuyện này tiêu rồi!! Thư ký Lưu không dám chần chờ, bước nhanh vào văn phòng tổng giám đốc.
“Mọi việc xong rồi hả?” Nguyễn Hạo Thần ngẩng đầu, nhìn đến anh ta, khóe môi hơi cong lên: “Cô ta nói như thế nào?”
“Tổng giám đốc, chuyện của Tô thị Tô thị đã xử lý tốt rồi, mợ chủ đã ký tên, mợ chủ nói toàn bộ theo ý muốn của tổng giám đốc, mợ chủ nói cô ta tin tưởng tổng giám đốc.”
Thư ký Lưu thầm thở dài, những lời này trên đường đi anh ta đã sớm nghĩ, vốn là đợi tổng giám đốc trở về báo tin vui.
Nhưng, anh ta cũng thật không ngờ lại xảy ra chuyện cái video…
“Ừ, xem như cô ta còn có lương tâm.” Khóe môi của Nguyễn Hạo Thần hơi cong lên, hiển nhiên kết quả như vậy thật vừa lòng.
“Cô ta không có kêu chuyển lời với tôi hả?”
Đôi mắt Nguyễn Hạo Thần chợt lóe lên một câu hỏi, cô không nghĩ đến cùng anh ăn cơm chiều và vân vân? Đương nhiên chuyện cơm chiều là điều anh chờ mong.
“Chuyện này không có.”
Khóe môi thư ký Lưu hơi giật giật, tổng giám đốc và mợ chủ đều có di động, bây giờ liên lạc thuận tiện như vậy, còn cần anh ta nói cái gì sao?
“Ừ, việc này anh làm không tồi, về sau anh chủ yếu phụ trách chuyện bên Tô thị .”
Nguyễn Hạo Thần biết Tô Khiết đối với chuyện công ty không hiểu, cũng không cảm thấy hứng thú, cho nên, anh tính toán cho thư ký Lưu trực tiếp phụ trách bên kia.
“Được.” Thư ký Lưu liên tục gật đầu đồng ý, anh ta từ một thư ký leo lên chủ quản một công ty, đây là chuyện tốt đẹp.
“Tổng giám đốc, còn có một việc.” Thư ký Lưu tuy rằng sợ hãi, nhưng anh ta biết chuyện này không thể không nói, tổng giám đốc sớm muộn gì cũng biết đến, biết sớm một chút sẽ nghĩ ra phương án giải quyết sớm.
“Còn có chuyện gì?” Nguyễn Hạo Thần lúc này đang nghĩ ngợi tới buổi tối phải làm như thế nào gọi Tô Khiết ra ngoài, cho nên đối với lời nói của thư ký Lưu, vẫn chưa để ý.
“Tổng giám đốc, hôm nay ông chủ cùng bà chủ đi tìm mợ chủ, nhưng lại quay video đưa lên mạng, bây giờ trên mạng đều loạn cả rồi, anh mau xem đi…” Thư ký Lưu lúc này kiên trì nói ra, hai chân sắp nhũn ra.
“Video nào, đưa tôi xem.” Sắc mặt Nguyễn Hạo Thần tức khắc thay đổi, nghe Thư ký Lưu nói là ông chủ làm, trong lòng anh dấy lên dự cảm không lành.
Thư ký Lưu nhanh chóng mở video ra, đưa tới trước mặt Nguyễn Hạo Thần
Nguyễn Hạo Thần khi nhìn thấy video kia, hai mắt nheo lại, anh nghe được ông chủ cùng bà chủ nói này nói nọ, đáy mắt hiện lên tia lạnh lùng, mà nhìn đến ông chủ dọa nhảy lầu, bà chủ quỳ xuống với Tô Khiết, đôi môi anh hiện lên nụ cười lạnh.
Bọn họ thật đúng là chuyện gì cũng làm được, thủ đoạn của bọn họ càng lúc càng lợi hại, năm đó ép mẹ ruột của anh rời đi, bây giờ còn ép buộc người phụ nữ của anh…
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom