• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo Dị Bản (2 Viewers)

  • Chương 1186-1188

Chương 1186

Ngộ nhỡ? Cô nói cô sợ ngộ nhỡ?

Vì vậy, trọng lượng của anh ở trong lòng cô, đến cả ngộ nhỡ cũng không bằng, phải không?

“Tinh hình lúc đó như vậy, em….” Trong lòng Tô Khiết đều hiểu rõ mọi chuyện, nhưng mà cho dù trong lòng cô hiểu rõ, tình hình lúc đó như vậy….

“Tô Khiết, em có trái tim không?” Khóe môi của Nguyễn Hạo Thần hơi kéo, mờ mờ ảo ảo mà giống như cười giễu thêm mấy phần, lúc này nếu như nghe kỹ sẽ phát hiện, giọng nói của anh có một loại đau buồn phẫn nộ.

“Có.” Tô Khiết ngẩn ra, sau đó thì thào trả lời anh một tiếng.

“Ha.”

Nguyễn Hạo Thần cười nhẹ một tiếng, trong giọng cười kia rõ ràng mang theo mâý phần tự giễu: “Phải, em có trái tim, nhưng mà trái tim của em là làm bằng đá, như thế nào ủ cũng không ủ ấm lên được, hoặc là từ trước đến giờ trái tim của em cũng chưa từng đặt ở trên người của anh, cho nên….”

Những lời nói phía sau, Nguyễn Hạo Thần cuối cùng không thể nói được nữa, có vài chuyện, anh rất rõ ràng….

Từ lúc bắt đầu anh hiểu rõ, hiểu rõ trái tim của cô không đặt ở trên người của anh.

Chỉ là, anh cho rằng, chỉ cần anh kiên trì, chung quy có một ngày cô sẽ hiểu, vốn dĩ anh cho rằng cô đã hiểu rồi, sau đó thì cô lại vững vàng mà dội một gáo nước lạnh lên người anh như vậy, giờ đây anh còn có thể nói cô cái gì? Anh còn có thể làm gì?

“Tô Khiết, nếu đây là sự lựa chọn của em, thì anh tôn trọng lựa chọn của em.”

Nguyễn Hạo Thần thầm thở ra một hơi, cố hết sức để cho tâm trạng của mình bình tĩnh lại, nhưng mà anh lại phát hiện, trái tim của anh càng lúc càng khó chịu, càng lúc càng đau.

Khi tiếng nói tạm biệt đã đến bên môi, anh vẫn cứ không có nói ra khỏi miệng.

Nguyễn Hạo Thần lúc này, sau lưng ưỡn ra rất thẳng, anh vẫn luôn không có quay đầu lại nhìn cô, anh sợ khi anh quay đầu qua, nhìn thấy cô, sẽ không nhịn được làm ra một số chuyện mà anh không có cách nào khống chế được.

Tô Khiết nhìn bóng lưng của anh, đôi mắt đã chợt loé lên nhanh chóng vài lần, môi cô khẽ mở, vừa muốn mở miệng….

Giây tiếp theo, Nguyễn Hạo Thần đột nhiên đứng dậy, nhanh chóng bước chân đi ra bên ngoài, anh sợ nếu mình lại không đi, có thể sẽ thật sự khống chế không được….

“Em đã đồng ý với bọn họ, sẽ không gả vào nhà họ Nguyễn.”

Khi nhìn thấy anh đứng người dậy muốn rời đi, Tô Khiết hoàn hồn, nhanh chóng nói.

Lúc đó, cô là có hơi lo lắng sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, càng là không muốn để cho bọn họ lại tiếp tục ầm ĩ, vì vậy, cô mới ‘cái khó ló cái khôn’ mà đã đồng ý với bọn họ.

Có người nói rằng chữ viết của nước X rất phong phú và sâu sắc, điểm này cô hết sức tán thành, cùng một câu nói, nhưng khi giải thích ra thì có nhiều nghĩa khác nhau, chủ yếu là bạn hiểu nó như thế nào.

Bước chân của Nguyễn Hạo Thần cứng nhắc, sau lưng ưỡn ra càng thẳng tắp, nghe được lời nói lúc này của cô, anh cảm thấy cả trái tim đều đã chìm xuống đáy, bị đóng băng đến cực điểm, lạnh đến thấu xương.

Khoé môi của anh lại kéo lên lần nữa, nhưng là lần này, ngay cả cười tự giễu anh cũng kéo ra không nổi nữa, anh chưa từng hỏi cô, chính là không muốn nghe cô nói ra câu trả lời tuyệt tình như thế.

Như vậy, bây giờ cô là có ý gì? Nhất định phải nói cho anh biết sao?

Là sợ anh còn không hiểu? Là sợ sau này anh lại quấn lấy cô sao?

Cô cần gì phải như vậy chứ?

“Anh đã nói, anh sẽ tôn trọng lựa chọn của em, em yên tâm, sau này anh sẽ không lại xuất hiện ở trước mặt em nữa.”
Chương 1187

Anh có lòng tự trọng của anh, anh có sự kiêu ngạo của anh, từ trước đến nay, cậu ba Nguyễn anh đây, so với người thường càng kiêu ngạo, đã lời nói của cô đều nói rõ ràng như vậy, thì anh nghĩ, anh cũng nên buông tay thôi.

Anh nghĩ, sau này anh không xuất hiện ở trước mặt cô, chắc là anh có thể làm được.

Khi Nguyễn Hạo Thần nói xong những lời này, lại lần nữa bước chân đi ra bên ngoài, chỉ là, lúc này anh lại cảm thấy đôi chân của mình giống như bị kẹp chì, nặng nề không nhấc lên được, có điều cho dù đôi chân lại nặng nề đi nữa, thì anh vẫn là phải rời đi.

“Nguyễn Hạo Thần, anh cứ đi như vậy sao?” Tô Khiết ngồi trên giường, nhìn về bóng lưng của anh, khoé môi mím lại, không biết vì sao, đột nhiên hơi oan ức.

Người lấy cái chết uy hiếp cô là ông nội và bà nội của anh, là người thân của anh, cho nên, khi đó cô là lo lắng, cô sợ ngộ nhỡ.

Vì vậy, cô đồng ý với bọn họ, cô nói sẽ không gả đến nhà lớn của nhà họ Nguyễn, nhưng mà cô không có nói là không gả cho anh.

Cô tưởng là anh sẽ hiểu, nhưng mà, anh không hiểu.

Anh không hiểu, mà còn nói ra lời nói như này?! Hơn nữa cứ tính toán rời đi như thế, vừa mới anh còn nói, sau này sẽ không lại xuất hiện ở trước mặt của cô nữa.

“Nếu không thì sao?” Bước chân của Nguyễn Hạo Thần lại dừng lại lần nữa, lần này, anh ngược lại là xoay người, nhìn về Tô Khiết: “Anh không đi như vậy? Em còn muốn để cho anh làm thế nào? Tô Khiết, em cũng đã đồng ý chia tay với anh rồi, em còn muốn để cho anh phải làm gì đây?

“Cầu em nuốt lời sao? Tô Khiết em nói một không hai, xem trọng giữ lời hứa, chuyện mà em đã đồng ý sẽ nuốt lời sao?

Lúc này, giọng nói của Nguyễn Hạo Thần rõ ràng đã nâng cao lên mấy phần, vốn dĩ cơn giận mà anh đã kìm chế thì bây giờ toàn bộ đã phát tiết ra ngoài, cho nên, giờ phút này dáng vẻ của anh trông rất dữ, cũng hơi ác.

Tô Khiết nhìn thấy dáng vẻ này của anh, ngơ ngác, nhất thời đã quên phản ứng, cô và anh từ lúc quen nhau đến nay, đây còn là lần đầu tiên cô thấy anh nổi giận lớn như vậy.

“Tô Khiết, chuyện mà em đã đồng ý sẽ nuốt lời sao?” Nguyễn Hạo Thần hung hăng thở ra một hơi, sau đó cuối cùng vẫn là không chịu đựng được lại hỏi một câu.

“Sẽ không.” Lúc này, trong lòng Tô Khiết cũng hơi giận dữ, tính tình nhỏ nổi lên.

Nguyễn Hạo Thần, anh đồ con heo, đầu óc không xoay chuyển được thì thôi, còn quát cô, anh dựa vào cái gì mà quát cô?

Là ông nội và bà nội của anh ép cô, bọn họ nói cô không đúng tý nào, cẩu huyết lâm đầu mà chửi mắng cô, cô cũng không có nổi giận, anh dựa vào cái gì mà quát cô?

Trong tình huống đó, cô không đồng ý, nếu như ngộ nhỡ thật sự đã xảy ra chuyện thì phải làm sao?

“…” Nguyễn Hạo Thần nhất thời bị lời nói của cô đến một hơi kém chút là chống đỡ không được, cô còn thật sự rất được, câu trả lời này của cô, đến cả mảy may do dự cũng không có.

Phải, cô đã đồng ý thì làm sao có thể nuốt lời, cô đã đồng ý thì càng nói rõ là cô có thể bỏ đi, cô lại hà cớ gì phải nuốt lời?

Từ trước đến nay, cô đều tuyệt tình với anh như vậy, không phải sao?

“Tô Khiết, em căn bản không có trái tim, trái tim của em đều bị chó ăn, Tô Khiết, hễ là em có chút trái tim, thì em không thể đồng ý với họ như thế được.”

Lúc này, Nguyễn Hạo Thần rất là giận, cho nên anh cũng hơi nghĩ sao nói vậy, miệng nói không lựa lời.
Chương 1188
Anh nhìn cô, lúc này hận đến nghiến răng nghiến lợi, bây giờ anh thật sự muốn cắn chết cô cho rồi, nhưng mà cắn chết cô, trong lòng của cô vẫn là không có anh, vẫn là muốn chia tay với anh.
Trái tim Nguyễn Hạo Thần càng đau, làm sao anh lại yêu phải người phụ nữ không tim không phổi này chứ?
“Phải, em không có trái tim, em chính là đã đồng ý với bọn họ không gả vào nhà họ Nguyễn, em còn thề, sau này không bao giờ bước vào nhà lớn của nhà họ Nguyễn bọn họ một bước, anh có thể đi rồi.”
Bây giờ, Tô Khiết cũng tức giận, anh nói cô không có trái tim?
Cô không có trái tim sao? Anh nói không có thì không có đi? Ai hiếm lạ!
“Tô Khiết, em không cần lặp lại để nhấn mạnh ý của anh, ai hiếm lạ để cho em vào nhà lớn của nhà họ Nguyễn, anh cũng không hiếm lạ….”
Khi Nguyễn Hạo Thần nghe thấy cô lặp lại lời của anh lần nữa, đôi mắt anh càng sâu thêm mấy phần, lửa giận trong lòng, tiếp theo toàn bộ chạy tán loạn lên.
Nhưng mà, khi lời của anh nói đến một nữa, đột nhiên dừng lại, đôi mắt của anh chợt loé lên nhanh chóng, sau đó nhìn thẳng về phía cô.
Đột nhiên anh cảm thấy được có hơi không quá thích hợp, anh chợt hiểu ý của cô lúc nãy giống như có điều gì đó trong lời nói.
“Em nói, em sẽ không gả vào nhà họ Nguyễn, nhưng mà em không có nói là em sẽ không gả cho anh, phải không?”
Nguyễn Hạo Thần không ngốc, vừa mới chỉ là nhất thời bị phẫn nộ làm cho choáng váng đầu óc, bây giờ hoàn hồn, đã nghĩ ngay đến điểm này.
Có điều lúc này, đây chỉ là suy đoán của anh, anh không quá xác định, không xác định cô là có ý này phải không?
“Lúc đầu em là nghĩ như vậy.”
Tô Khiết liếc nhìn anh một cái, rất thẳng thắng thừa nhận, cô vẫn luôn đều nghĩ như vậy, cho nên cô không cần thiết che giấu.
“Khiết Khiết, em…” Nguyễn Hạo Thần sững sờ, sau khi định thần lại, trên mặt rõ ràng đã vui vẻ nhiều thêm mấy phần.
“Nhưng mà bây giờ em thay đổi chủ ý rồi, anh có thể đi rồi, sau này đừng lại xuất hiện ở trước mặt của em.”
Tô Khiết không đợi anh nói xong lời, trực tiếp ngắt lời của anh, lúc này Tô Khiết dùng lời nói của anh lúc nãy, trực tiếp oán hận lại với anh.
Lúc này đây, cậu ba Nguyễn đã quyết định sẽ không lại rời đi, anh nhanh chóng đi trở về, ngồi vào trên giường, anh vươn tay nghĩ muốn đi ôm lấy cô.
Tô Khiết nhanh chóng lắc mình một cái, tránh được anh, cô nhìn về phía anh, trong mắt vẫn như cũ mang theo tức giận: “Em thế nhưng là người không có trái tim, trái tim của em bị chó ăn, cho nên, anh vẫn nên đi thôi.”
Nguyễn Hạo Thần ngẩn ra một chút, lúc nãy anh xác thật có hơi miệng nói không lựa lời, nhưng mà vừa mới nãy anh thật sự đã tức giận, nghe thấy cô đồng ý chia tay với anh, nghe thấy cô nói đồng ý rồi thì sẽ không nuốt lời, một khắc đó, anh căn bản không khống chế được lửa giận của mình.
Bây giờ tâm trạng lúc này của Nguyễn Hạo Thần đặc biệt tốt, vừa mới nãy, trái tim anh đau xót đến mức bị phong ấn, mà lúc này trái tim của anh nhảy nhót đến bay lên.
Sự chênh lệch một trên một dưới này quá lớn, nhưng mà, đây là anh từ địa ngục lên thiên đàng, cho nên, loại cảm giác này tốt vô cùng.
“Không sao, anh có tim, anh lấy trái tim của anh cho em.”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom